Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Tôi Yêu Em[OneShot][KuroxKira,DươngxMonster, ZiokassxNoxuss,KreshxKen,WhitexOzin,ToànxBig Shark]

Trăng[KreshxKenn]

☆Trăng[ KreshxKenn]☆
.
Em- Ken là một người lớn lên trong tình yêu của cha mẹ, sự ấm áp của gia đình. Em là một mặt trời nhỏ của mọi người xung quanh. Nhưng em lại mang theo một căn bệnh quái ác, một căn bệnh chẳng hề có một phương thuốc nào chữa được. Nhưng em lại coi nó là động lực để trở thành bác sĩ, chỉ đơn giản để cứu những con người ngoài kia. Để không ai phải chịu sự đau đớn của những căn bệnh.
Còn hắn ta- Kresh như một người đối lập vậy, gã ta lại có một cuộc sống vô vị và âm u đến kì lạ. Một công cụ khoe khoang của ba mẹ hắn, từ khi còn bé hắn đã phải lao đầu vô những lớp học thêm liên tục, khoác lên mình cái mác con nhà người ta. Rồi đến khi cha và mẹ hắn li dị, hắn đã bị bỏ rơi, không ai cần hắn. Chẳng còn ai quan tâm đến hắn, sự sống của hắn.
Nhưng cuộc đời lại đưa đẩy hai trái tim đó đến bên nhau một cách tùy tiện. Tuy hắn ban đầu chỉ vì sự tò mò mà lui tới phòng khám của em, người ta nói em là một bác sĩ tốt, tốt đến mức bị lợi dụng.
Hôm đó là một ngày mưa âm u, em đang dọn dẹp đồ để đóng phòng khám bỗng có một tiếng đẩy cửa vào. Là một tên có dàng người cao lớn, máu tóc hồng nhưng trái lại với vẻ ngoài đôi mắt của hắn lại mang theo sát khí. Cậu đã khá quen với những tên đến đây để quấy rối, cậu theo phản xạ lẳng lặng cần một vật lên để tự vệ.
Kresh
Kresh
Xin-xin lỗi, có thể cho tôi ở lại đây được không?// giọng nói có chút run run vì lạnh//
Kresh
Kresh
T-tôi hứa không làm gì đâu...
Kenn
Kenn
À, vậy được// thả vật tự vệ trên tay xuống//
Nói rồi cậu lấy cho hắn một chiếc khăn rồi pha một tách cà phê nóng.
Cậu đặt tách cà phê vào tay hắn ta rồi lặng lẽ ngồi bên cạnh hắn.
Kenn
Kenn
// dò sét người kia//* Tên này...chắc không sao đâu nhỉ...nhìn hắn có vẻ đáng thương*
Cậu không cảm thấy con người này đáng sợ như lúc ban đầu nữa, cậu dần thả lỏng người ra nhưng ánh mắt vẫn chăm chú nhìn vào hắn, được một lúc thì hắn cũng phát hiện ra rồi nhìn lại cậu. Ánh mắt hắn có chút hiền lành và còn cả chút biết ơn.
Kresh
Kresh
Xin lỗi, có vẻ đã làm cậu sợ rồi// mở lời giải thích về tình huống ban nãy//
Kenn
Kenn
À, không sao// cười trừ//
Kenn
Kenn
M-Mà sao trời mưa cậu lại không về nhà cơ chứ!!! Lạnh lắm!!// ánh mắt lộ rõ vẻ tò mò//
Kresh
Kresh
Hmm...Không còn nhà để về!!// nhấm nháp tách cà phê của cậu đưa//
Hắn nói câu đó với vẻ mặt thản nhiên như đã quá quen rồi. Còn cậu thì ngược lại, cậu khá bất ngờ sau đó là cảm thấy có lỗi khi chạm vào nỗi đau của anh.
Kenn
Kenn
Xin lỗi nhé, tôi không biết// vẻ mặt buồn buồn//
Kresh
Kresh
Không sao quen rồi!// đặt tách trà xuống//
Hắn nói một cách bình thản như chẳng có chuyện gì xảy ra. Nhưng cũng đúng, sau tất cả những điều đó thì phản ứng này cũng là điều hiển nhiên. Một đứa trẻ được bắt lớn lên mà không có sự yêu thương.
.
Cậu chú ý đến cánh tay của hắn ta, dù cổ tay áo hắn ta đã che gần hết nhưng vẫn lộ ra một vết thương đang rỉ máu đỏ. Thấy vậy cậu lại bị bệnh nghề nghiệp mà cầm lấy tay của hắn ta.
Kresh
Kresh
// bất ngờ và có cả một chút cảnh giác// Sao vậy?
Kenn
Kenn
Tay bị thương kìa, đưa đây tôi băng cho!!
Kresh
Kresh
Vết thương nhỏ thôi!! Kệ đi//phủi phủi tay//
Kenn
Kenn
Cậu đang ở phòng khám của tôi, phải nghe lời bác sĩ chứ!!//cau có//
Nói rồi cậu kéo ngăn tủ lấy ra hộp sơ cứu, nhẹ nhàng dùng cồn để sát trùng vết thương cho anh. Anh khá bất ngờ vì hành động này của cậu, lâu lắm rồi mới có người để ý đến anh như vậy. Dù chỉ là một chi tiết nho nhỏ thôi nhưng nó lại là cả một niềm vui của kẻ bị cả xã hội ghét bỏ như anh.
Kresh để yên cho người nhỏ kia băng bó vết thương hộ mình, chăm chú nhìn vào con người nhỏ bé đó. Rồi bất giác cười. Một nụ cười mà lâu lắm rồi mới có lại.
Kresh
Kresh
* Nhìn lại thì tên này cũng được đấy chứ, khá giống trong lời đồn nhỉ..?*
Kresh
Kresh
* Ngốc...nhưng lại đáng yêu...dễ mến nhỉ? Thảo nào bị lợi dụng.. haizzz*
Trong lời đồn thì người ta ví em như một bác sĩ ngốc nghếch vậy, em có một trái tim nhân hậu và hồn nhiên. Em sẵn sàng giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn nhưng lòng tốt đó lại bị lợi dụng.
Kể từ lần đó anh cũng lui tới phòng khám này nhiều hơn, rồi tần suất dần tăng lên. Đến mức anh coi đó là thói quen hàng ngày,một việc quan trọng trong thời gian biểu không đi thì lòng lại bứt rứt khó chịu.
Một rồi hai tháng, thời gian họ bên nhau càng ngày càng lâu hơn. Mối quan hệ của hai người họ dần thân thiết hơn, anh cũng dần phát hiện ra một vài bí mật của em.
Kresh
Kresh
Hú, bác sĩ ngốc ơi// ló đầu vào//
" Bác sĩ ngốc" một cái biệt danh thân thương mà hắn đã đặt cho em. Em thì dẫn cũng cởi mở hơn, rồi cũng nhận ra tên đầu hồng kia cũng không phản dạng trầm tính gì, hắn ta còn ngược lại cơ. Đôi lúc hắn vô tri, trẻ con lắm nhưng những trò đó không làm cậu thấy chán ghét mà còn rất vui cơ.
Kenn
Kenn
Bớt đi Rốt lèn, lại đây phụ Kenn với// bê thùng thuốc//
Kresh
Kresh
Rồi rồi!!// phụ giúp một tay//
Sau một lúc loay hoay cùng nhau thì họ cũng đã làm xong công việc của buổi sáng. Đặt thùng thuốc cuối cùng vào bàn làm việc của cậu, hắn ta đã lập tức lao đến đứng trước mặt cậu như trẻ con muốn được khen ngợi vậy.
Kresh
Kresh
Xong rồiiii, yeeeee!!!// nhìn cậu//
Kenn
Kenn
Hôm nay nhanh thật đó
Kresh
Kresh
Tất nhiên có tôi phụ mà, Khen Rét đi!!!!// vỗ ngực//
Kenn
Kenn
Giỏi!!!// cười cười rồi vỗ tay //* Trẻ con vaii-zz*
Kresh
Kresh
Đi ăn đi Ken, Ken chưa ăn đúng không// nắm tay em//
Kenn
Kenn
Thôi Kenn bận lắm hông ăn đâu, Rét đi mình đi// cầm sổ sách//
Cậu mặc dù là bác sĩ nhưng lại chẳng mấy quan tâm đến sức khoẻ của mình. Cậu hay thức khuya, bỏ ăn và lạm dụng cà phê đến mức không thể chấp nhận được. Từ trước giờ cậu coi đó chỉ là điều cỏn con không đáng quan tâm nhưng từ khi hắn bước đến thì mọi chuyện lại khác đi.
Kresh cau mày lại tỏ vẻ không đồng ý với cái quyết định này của cậu chút nào, khó chịu mà lên tiếng.
Kresh
Kresh
Một là đi ăn, hai là đi ăn chọn đi// giọng điệu càu nhàu//
Kenn
Kenn
Ken chọn đáp án ba, là không ăn!!!!// mặc kệ//
Kresh
Kresh
* Cứng đầu thế nhờ...thấy ghéc, mà hông thương hông được....lỡ thương nó rồi, giờ sao...*
Kresh
Kresh
Phải đi, không đi trai đẹp giận Ken đoá// mè nheo//
Sau một hồi giãy đành đạch trước cửa phòng khám của cậu( người đi đường phán xét) nên cậu cũng đành miễn cưỡng đồng ý đi ăn sáng với anh. Kresh kéo ngay cậu tới quán bánh mì tủ của mình rồi bắt cậu ăn.
Kresh
Kresh
* Đúng là mưu hèn kế bẩn mới dụ được Ken mà...* // nhìn bé nhỏ đang ăn bánh trước mặt rồi khẽ mỉm cười//
Cậu tưởng chừng đó chỉ là lần đầu cũng như lần cuối mà thôi nhưng nếu vậy thì không phải Kresh rồi, đây là mở đầu của những chuỗi ngày đó thôi. Kể từ lần đó cứ đều đặn bảy giờ hơn hắn sẽ đứng trước cửa đợi cậu rồi kéo cậu đi thưởng thức hết các ngõ ngách của thành phố nhỏ này. Nếu cậu vẫn không chịu đi thì hắn sẽ dùng mưu chiêu trò để an vạ cậu.
Rồi dần không biết từ khi nào mà hắn chuyển vô ở ké với cậu luôn, với lí do không thể nào mưu hèn kế bẩn hơn.
Kresh
Kresh
Kresh ở đây canh quả Cam nhỏ, chứ Cam nhỏ toàn bỏ ăn không à phải dám sát mới được// vẻ mặt tự luyến nhìn cậu//
Kenn
Kenn
Mệt Rét ghê á// bĩu môi//
" Cam nhỏ" cũng là biệt danh mà hắn ta dùng để gọi bé nhà, bởi vì có một lần cậu nói không thích chiếc tên " Bác sĩ ngốc" tẹo nào.
.
.
Năm tháng dần trôi, đến đây họ cũng đã bên cạnh nhau được 5 năm rồi. Họ là những người bạn tốt của nhau nhưng có vẻ tên kia đã không còn coi cậu chỉ là một người bạn nữa rồi. Hắn yêu cậu, với thân phận là một người bạn. Hắn bắt đầu tỉ mỉ chăm lo từng tí cho cuộc sống của cậu, từ những bữa cơm đến cả chuyện ăn mặc chăm sóc bản thân.
Nhưng hình như hắn cũng sai rồi, đã từ lâu em cũng không còn coi hắn chỉ là bạn nữa rồi. Chỉ là họ thiếu một bước để đến bên nhau, thiếu một danh phận.
.
.
Clararoz🏹💞
Clararoz🏹💞
Đố cậu biết kết SE hay HE đây?
.
.
Một ngày trăng tròn, gã ta lấy hết dũng khí từ mấy lần tâm sự với đám bạn để rủ cậu đi ăn một bữa nho nhỏ.
Hôm đó anh đã dốc hết tiền để mời cậu một bữa đàng hoàng nhưng vì sự ngại ngùng mà một câu thổ lộ cũng chẳng thốt lên lời.
Cậu cũng đã ngờ ngợ ra sự tình nhưng cũng không biết nên làm gì, cậu cũng kém khoảng giao tiếp nên cũng chẳng nói gì. Một kẻ ngại giao tiếp đi cùng với kẻ ngại ngùng thì thật là...
Hai người đi tới cuối con đường nhưng chẳng hai nói với ai câu gì cả, nhìn lên bầu trời đầy sao và cả mặt trăng lãng mạn kia. Họ dừng chân một chốc nhìn ngắm trời, anh kẽ đưa đôi mắt nhìn cậu rồi nắm chặt tay.
.
Kresh
Kresh
Ken-n à, trăng đêm nay đẹp nhỉ??// ấp úng//
Cậu thoáng chút bất ngờ với câu nói của anh nhưng cũng lại nhanh chóng gật đầu. Bởi lẽ cậu đã đợi câu này lâu lắm rồi.
Kenn
Kenn
Ư-ừm, gió cũng thật nhẹ nhàng!!// cười nhẹ//
" Trăng đêm nay đẹp nhỉ" một lời tỏ tình theo một cách nhẹ nhàng với người mình thương. " Gió cũng thật nhẹ nhàng" là đồng ý.
.
Hai tay nhẹ nhàng đan vào nhau, tay nhỏ nắm lấy tay lớn.
.
Nhưng ông trời dường như lại thích trêu đùa với số phận của hai người họ, ngay thời điểm hạnh phúc nhất căn bệnh kia của cậu lại quay trở lại.
Nó dày vò cậu mỗi ngày, những cơn sốt liên miên, cơn ho dai dẳng đã khiến thân xác cậu vốn đã gầy gò giờ còn hốc hác.
Hắn dù rất thương cậu nhưng cũng chẳng thể làm gì ngoài việc chăm sóc cậu cả, túc trực ngày đêm bên giường bệnh của cậu.
.
.
Làm sao con người có thể tránh được sinh- li - tử- biệt được cơ chứ, rồi ngày mà hắn không muốn nhất cũng đã đến.
Hôm đó cũng như lần đầu tiên hắn gặp cậu vậy, trời mưa nặng hạt chẳng thấy trăng đâu. Hắn nắm chặt tay nhỏ của em như sợ chỉ cần thả ra, em sẽ đi mất vậy.
Kenn
Kenn
K-kresh....
Kresh
Kresh
Em không được bỏ anh...Ken-n...
Kenn
Kenn
Ngoan..n, em nhờ anh một việc nhé...
Cái thằng cha chẳng bao giờ để lộ nhiều cảm xúc trước mặt mọi người nhưng khi này lại biết rơi lệ, hắn như đứa trẻ sợ bị bỏ rơi một lần nữa mà ôm chặt lấy cơ thể ốm yếu của cậu.
Kresh
Kresh
// rưng rưng//
Kenn
Kenn
Sao lại khóc rồi?
Kresh
Kresh
K-không, anh không khóc...em nói đi//gạt nước mắt//
Kenn
Kenn
Hứa với em... những ngày sau sống thật tốt nhé..? Sống thay phần em....đừng quên em nhé..
Kenn
Kenn
Nhớ rằng...em..l-luôn yêu anh...// cười gượng gạo//
Nói rồi cậu nhắm mắt lại, vẫn là khuôn mặt đó nụ cười tươi đó hệt lần đầu gặp anh vậy nhưng...
.
End
Clararoz🏹💞
Clararoz🏹💞
Chào! Có thể nói bộ Oneshot này là bộ tiếp theo tôi sẽ viết, rất mong mọi người có thể ủng hộ nhé!!
Clararoz🏹💞
Clararoz🏹💞
Lịch đăng thì tôi chưa chốt được lịch cụ thể, có thể đầu tháng 9 hoặc cuối tháng 8 cũng sẽ có.
Clararoz🏹💞
Clararoz🏹💞
Truyện ngọt lắm🤧🫰 nên ai suy có thể đọc chữa lành nhé! Vừa đọc vừa nghe nhạc suy cho vui...
Clararoz🏹💞
Clararoz🏹💞
Chúc các cậu một ngày tốt lành 🫶🌱💞
𐙚˚.ᡣ𐭩Like/Comments nhẹ một cái đi các cậu. Sự ủng hộ của các cậu là động lực của tôi💓💓

Mượn Vai [DươngxMonster]

☆Mượn vai[ Dươngx Monster]☆
Anh- Dương một con người được đánh giá khá cao với ngoại hình điển trai và khá cứng cỏi, nhưng nếu anh cởi mở hơn thì mọi chuyện có lẽ sẽ ổn hơn, phần nào cũng vì thế giới ngoài kia mà thôi.
Cái thế giới đáng sợ đầy rẫy những cạm bẫy những con người mưu mô xảo quyệt.
Nó đã khiến anh trở thành một con người trầm tính và có chút lạnh lùng khó gần. Cả cái biệt danh " tảng băng di động" cũng đã cho một cái nhìn về con người này rồi.
Một ngày của anh bắt đầu với ly cà phê đen cùng với hàng tá tài liệu cần được xử lí, dẫu đang là kì nghỉ ngắn.
" Cạch- cạch" tiếng bàn phím nhàm chán.
Bỗng có một tiếng gọi của ai đó ở dưới cửa nhà phá tan không gian yên tĩnh này, anh nhướng mày khó chịu một cái rồi ngay lập tức dừng lại việc làm.
Anh đút chìa khoá vô rồi xoay một vòng, "cach" cửa bắt đầu hé ra lộ ra bóng người quen thuộc.
Là cậu với giọng nói chói tai mà trước đây Dương rất ghét nhưng nghe dần lại bị nghiện. Thấy gương mặt đó cơ mặt của Dương dãn ra rồi như thường lệ giang tay ra. Là cậu, Mons.
Dương Record
Dương Record
H-hưm~ Sao lại qua đây gặp tôi rồi? // xoa đầu cậu//
Monster Miner
Monster Miner
Hả//dụi dụi vào người Dương//* Thơm ghê á ....mùi hoa trà*
Monster Miner
Monster Miner
Dương nói gì vậy? ông quên rồi à?// vẻ mặt khó hiểu//
Cậu phụng phịu rồi lấp tức mở điện thoại nhập mật khẩu, mở cuộc trò chuyện của hai người với giọng quở trách anh. Đọc xong, đúng thật là chính anh đã hẹn cậu tới nhà mình chơi.
Nhìn mặt anh có vẻ áy náy lắm nhưng cũng không vì vậy mà cậu tha thứ được, Mon bĩu môi rồi khoanh tay lại.
.
Dương Record
Dương Record
Thôi nào, ông đừng giận tôi mà....tôi không cố ý đâu// lay lay cánh tay//
Dương Record
Dương Record
Ừm..mm, vậy thì hai cốc trà nhé?// ánh mắt mong đợi//
Monster Miner
Monster Miner
Được! Coi như bỏ qua cho ông// thoáng vui//
Dương Record
Dương Record
Rồi! Mà ông mang cả đồ qua đây à// cất chiếc túi cậu mang qua vào ô tủ//
Monster Miner
Monster Miner
Ừm, ở nhà chán quá nên muốn qua đây thử cuộc sống của Dương..// lon ton đi lên phòng Dương//
.
Monster Miner
Monster Miner
Dương-gggggg// hét xuống lầu//
Nghe thấy vậy anh bỏ cái tách cà phê xuống lập tức chạy lên lầu vì sợ cậu bị thương nhưng khi lên tới nơi thì...
Monster Miner
Monster Miner
Nè! ông uống mấy gói cà phê rồi?// dọn dẹp bàn cho Dương//
Dương Record
Dương Record
Ừm..m, chắc là 3-4gói gì đó... deadline nhiều quá nên tôi cố..//biện minh//
Monster Miner
Monster Miner
Lại lạm dụng? Rồi riết ông sắp thành gấu trúc rồi đó//càu nhàu//
Monster Miner
Monster Miner
Tôi hông yêu gấu trúc đâu// sắp xếp tài liệu//
Dương Record
Dương Record
Thôi nào, hứa lần cuối đó// dọn phụ giúp//
Sau một thoáng dọn thì căn phòng của anh cũng đã đâu vào đấy hơn rồi, vốn anh cũng đã khá sạch sẽ nhưng đang phải làm một khối công việc cực kì lớn nên cũng không thể trách phòng anh nhiều tài liệu giấy, song cậu còn cắm thêm mấy bình bông để nhìn ấm cúng, tươi mới hơn.
.
Monster Miner
Monster Miner
Phù! Xong rồi này// cầm chổi lau//
Dương Record
Dương Record
Giỏi quá ta// vỗ tay khen thưởng//
Dương Record
Dương Record
Ông ngồi chơi một tí nhé, tôi làm xong việc này cái đã// đeo mắt kính//
Monster Miner
Monster Miner
Nhớ đó!!// ngồi xuống ghế//
.
Anh đã cố gắng hoàn thành hết những công việc với công suất 200% để không để cậu đợi lâu nhưng đến lúc anh đóng máy thì cậu đã ngủ từ đời nào rồi.
Anh vội lấy tay tắt đèn trong phòng đi để không làm cậu thức giấc, lại gần ngắm nhìn cậu.
Cậu kéo chăn mỏng che người, cuộn tròn mình trong chăn nhìn trông rất giống một con sâu ngủ, điện thoại cậu vẫn đang sáng hình như ngủ quên trong lúc đang sử dụng. Hắn ta cúi người tắt chiếc điện thoại, không nhịn được mà hôn một cái lên bánh bao hồng.
Dương Record
Dương Record
Ngủ ngoan!// hôn má cậu//
Hành động rất lãng mạn nhưng đã chuyển thành cảm lạnh ngay sau đó, cậu lấy tay lau lau đi chỗ Dương vừa hôn với vẻ mặt nhăn nhăn.
Cậu còn bồi thêm một câu...
Monster Miner
Monster Miner
Dương đáng ghét lắm!//nói mớ//
Dương phải dụi mắt đi dụi mắt lại, chắc chắn cậu đã ngủ. Anh nheo mày lại nhìn trông có vẻ hơi hờn dỗi, 3 phần bất lực bảy phần như ba.
Dương Record
Dương Record
Đồ quá đáng, quá đáng yêu....// nói nhỏ lại khi về vế sau//
.
.
Monster Miner
Monster Miner
//tỉnh giấc// H-hưm, Dương...
Monster Miner
Monster Miner
Ủa người đâu rồi//loay hoay//
Lắng tai nghe những tiếng động xung quanh chắc hẳn cũng đoán Dương đã xuống nhà bếp và làm món gì đó mà cậu thích rồi, nháy điện thoại lên cũng khoảng sáu giờ tối. Trời chập choạng tối, những ngọn đèn li ti bên khung cửa sổ.
Cậu khẽ chân đứng dậy, xếp gọn gàng chăn mỏng rồi từng bước nhẹ xuống tầng.
.
Monster Miner
Monster Miner
Hù!//doạ Dương//
Dương Record
Dương Record
Dậy rồi à?// xoay người lại//
Monster Miner
Monster Miner
Ông giả bộ bất ngờ tí đi, tôi cất công đi nhẹ nhàng vậy nhà// chớp chớp mắt//
Dương Record
Dương Record
Hảaa! Vậy để Dương diễn lại nha// vô tri//
Monster Miner
Monster Miner
Okee// dơ ngón cái//
.
Monster Miner
Monster Miner
1..2..3 ắc sần...
Monster Miner
Monster Miner
Hù!!!!// nhào vào lòng Dương//
Dương Record
Dương Record
Sợ quáaaa// giả bộ giật mình//
Sau đoạn tiểu phẩm dễ cưng đó thì hai người cũng tách nhau ra để một người làm nước ép người kia làm món chính, một lúc cũng dọn ra được một bữa cơm khá đầy đủ với mì trộn và sa lát ăn kèm.
.
Sau bữa tối lãng mạn bên những ánh nến lung linh thì cũng đã đến giờ đi ngủ, Dương ngồi với em một tí rồi đẩy cậu lên giường bắt cậu đi ngủ với một lí do không thể nào...
Dương Record
Dương Record
Muốn làm bé ngoan thì đi ngủ sớm hộ tôi!//đắp chăn cho cậu//
Monster Miner
Monster Miner
Ơ..hong, Nãy tôi ngủ nhiều lắm rồi// lắc lắc đầu//
Dương Record
Dương Record
Ngoan đi, nào phát phiếu bé ngoan cho// nằm bên cạnh//
Hắn ngồi dỗ cậu ngủ mãi đến tận chín giờ hơn, đến khi chắc chắn cậu đã chìm vào giấc ngủ thì hắn nhẹ nhàng ngồi dậy, bước trên sàn gỗ lạnh lẽo.
Rồi hắn lại quen thuộc trèo lên mái nhà qua ô cửa kính, ngắm nhìn cảnh tượng xung quanh rồi đắm mình vào dòng suy nghĩ u tối.
.
Con người mà...ai chả có những phút giây yếu lòng, những phút giây khá hoàn toàn với thường ngày...ngay cả anh cũng vậy
Anh cũng có những thứ mà không thể nói cho ai cả.. những muộn phiền của cuộc sống
Những áp lực...những tự ti..
.
Monster Miner
Monster Miner
Dương!//nói nhỏ//
Một câu nói làm đứt đoạn dòng suy nghĩ tiêu cực đó của anh, chưa để cho anh nói gì thì cậu đã nhảy qua cửa để ngồi bên cạnh anh. Nhìn về hướng trời sao lấp lánh
Dương Record
Dương Record
Chưa ngủ?// hỏi dò//
Monster Miner
Monster Miner
Ừ, tôi ngủ cả 4-5 tiếng rồi...có phải heo đâu mà ngủ được tiếp!
Monster Miner
Monster Miner
Dương cũng chơi kì, dấu tôi lên đâu ngắm sao..
Dương Record
Dương Record
Không có mà..
Cậu vừa nãy thôi cũng đang trách Dương vì đang ngủ mà đi đâu, tìm hồi lâu cũng thấy bóng anh trên phía mái. Cậu giận lắm, cậu nghĩ anh trốn cậu lên nóc nhà chơi nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của anh vừa nãy thì lại thôi.
Monster Miner
Monster Miner
Ey, buồn gì à//lay nhẹ người anh//
Dương Record
Dương Record
Làm gì có đâu! Chả phải ông kêu lên đây ngắm sao còn gì?
Monster Miner
Monster Miner
Ừ, đúng...nhưng ông lên đây để làm việc khác mà
Monster Miner
Monster Miner
Kể tôi đi...tôi không giỏi đưa ra lời khuyên nhưng tôi sẽ lắng nghe Dương của tôi// tràn đầy mong chờ//
Dương Record
Dương Record
Hể?//bị nói trúng tim đen//
Anh khá bất ngờ vì câu nói này của cậu, Mon mà anh biết chắc hẳn sẽ không nói ra được mấy lời có hàm ý sâu xa vậy...nhưng thật sự không phải không kể cho cậu được.
Cậu là người yêu của anh mà, nếu từ chối cậu điều đó tương đương với việc anh không tin tưởng cậu rồi còn gì...một lúc rồi anh cũng bắt đầu kể...kể cho cậu nghe về những điều trái ngược với con người bình thường mà cậu nhìn thấy...kể về một Dương không hoàn hảo như cậu tưởng....
.
.
.
.
Sau khi kể hết những câu chuyện giữ kín bấy lâu nay cho cậu thì anh bất giác mỉm cười, lâu lắm rồi anh mới nói nhiều vậy.
Dương Record
Dương Record
Mon thấy sao...cảm giác nặng nề nhỉ?
Dương Record
Dương Record
Eh?
Một sự im lặng khó tả..
Dương Record
Dương Record
Ngủ rồi à?
Anh ban đầu cũng chỉ nghĩ cậu sẽ ừm ờ cho qua như những người trước đây anh từng kể mà thôi nhưng tuyệt nhiên cậu im lặng từ đầu đến cuối. Anh đoán cậu đã ngủ rồi, bởi nghe mấy lời lảm nhảm của anh cũng không thú vị gì cả.
Nhưng lại có một bàn tay nhỏ kéo đầu anh đặt lên vai, trái hoàng toàn với suy nghĩ của anh.
Monster Miner
Monster Miner
D-Dương này...từ bây giờ mỗi khi tôi mệt mỏi yếu đuối ông cho tôi mượn vai nhé, ngược lại mỗi khi ông không ổn..tôi cũng sẽ cho ông dựa vào...
Monster Miner
Monster Miner
Đừng giấu nhé?//mong đợi//
Dương Record
Dương Record
Hửm?//thoáng chút bất ngờ//
.
Dương Record
Dương Record
Ừm, nếu ông muốn// dựa vào vai em//
.
.
Con người dù mạnh mẽ đến đâu cũng cần một ai đó mà, một ai đó sẽ cho họ mượn bờ vai để tựa vào khi yếu đuối. Một ai đó sẵn sàng nghe những câu chuyện bí mật, câu chuyện của riêng. Một ai đó bên cạnh lúc tan vỡ, tủi nhục, yếu đuối mà.
.
.
Monster Miner
Monster Miner
Mà Dương ơi, tôi leo lên được chứ hông xuống được...ông bế tôi nháaa// nũng nịu//
Dương Record
Dương Record
Hả, rồi rồi tôi bế ông cho// chắc nịch//
Monster Miner
Monster Miner
Hé hé, nay tôi giỏi vậy phải gấp đôi phiếu bé ngoan nha?//cười cười//
Dương Record
Dương Record
Làm gì có, nay ngủ trễ không tính!!//cốc đầu em//
.
End
Clararoz🏹💞
Clararoz🏹💞
Dạo này bị mất động lực quá trời, tại bị chùa nên buồn:(
Clararoz🏹💞
Clararoz🏹💞
Nhưng vẫn cảm ơn vì 1k độ hot bộ này nhé:3, yêu mọi người
Clararoz🏹💞
Clararoz🏹💞
Chúc các cậu một ngày tốt lành 🫶🌱💞
୨ৎLike/ Comments đi các bạn dễ thương nà🎀✨ ୨ৎSự ủng hộ của các cậu là động lực của Clararoz🍰

Chia tay[ZiokassxNoxuss]

☆ Chia tay[ ZiokassxNoxuss]☆
Mối tình đầu là thứ đẹp và trong trẻo nhất, phải! Cậu và anh vượt qua định kiến về tình yêu nam nam mà đến bên nhau. Họ gặp nhau vào mùa thu năm mười bảy, cái tuổi thật đẹp và cũng thật mong lung.
" Tao yêu mày" mở đầu cho tình yêu đó. Một sự ngại ngùng của thuở ban thơ cả một chút của sự ngọt ngào. Từng cái nắm tay, đến những cử chỉ thân mật hơn đều thật dịu dàng đáng yêu.
Nhưng mà liệu" chàng trai bên em năm mười bảy, có thể đi cùng em đến cuối đời không?"
Em cũng thắc mắc điều đó lắm nhưng chuyện tương lai đâu ai biết được đâu chứ. Đành vậy, chuyện tương lai để tương lai tính!
.
.
.
Thấm thoát cũng đã 5 năm trôi qua, có lẽ năm cậu hai mươi hai đã giải đáp được câu hỏi đó rồi...hừm nó có chút không được như mong đợi.
Anh và cậu đã không còn tay trong tay nữa, lí do là gì? Hừm...cũng chẳng cần nhắc tới vì đó là quá khứ rồi.
Hiện tại cậu cũng đã là sinh viên năm cuối của một trường đại học có tiếng rồi, cuộc sống của cậu vẫn ổn chỉ là không còn bóng dáng của chàng trai năm ấy mà thôi.
.
Hôm nay là cơn mưa đầu hạ, những hạt mưa lách tách đổ vào cửa sổ, khung cảnh chả có mấy gì đặt biệt nhưng lại làm cậu suy nghĩ rất lâu. Phải rồi ngày hôm ấy cũng là cơn mưa đầu hạ mà. Ngày cậu chia tay với mối tình đầu, không cãi vã không xô xát ...họ đã rời đi trong im lặng. Nhưng đến cả giây phút đó, anh vẫn nhường cho cậu cái ô to để cậu chẳng bị ướt mặc bản thân mình rất nhạy cảm với mưa.
Noxuss
Noxuss
// cuộn mình trong chăn ấm// Chán quá...thật sự rất nhàm chán..
Cậu đã sớm về nhà từ lâu rồi, mặc dù miệng nói vậy nhưng thật ra cậu đang nhớ về người kia. Mỗi lần vậy thì cậu lại thích đọc lại những dòng tin cũ.
Cậu lặng lẽ mở đoạn chat còn lại giữa hai người, đọc từng dòng trong đó một cách kĩ lưỡng như đây là lần cuối vậy.
Tay cậu khẽ run run lên khi đọc nó, không phải do giá trời hôm nay có chút lạnh mà do em chẳng nghĩ trước đây ta đã từng như thế... những dòng tin ấy thật đẹp mà...
Nhưng nó thật đẹp hơn nếu nó thành sự thật nhỉ? " Tớ sẽ không bao giờ bỏ cậu!!" Nhớ lại ngày hôm đó, đã vào hai năm trước rồi. Hôm đó là ngày mà gia đình đã phát ra tình yêu của hai người họ.
Một tình yêu ngây thơ, trong sáng.
Dòng tin thật đẹp nhưng nếu nó thành sự thật thì đẹp hơn ngàn vạn lần cơ.
Tiếc thật đấy, đọc những dòng tin nhắn cũ thật làm chúng ta suy nghĩ nhiều mà. Không biết từ bao giờ khoé mi cậu đã ướt đẫm nước mắt, cậu vội gạt gạt đi.
.
Đớn nhỉ?
.
Cậu muốn đi xuống giường để lấy một cốc trà nóng nhưng sàn có chút ẩm nên cậu đã không cẩn thận mà trượt chân xuống. Việc cậu hốt hoảng hơn hết là vẫn đang trong đoạn chat với người đó.
Nhưng thứ mà làm cậu thất kinh hơn hẳn là cậu đã vô tình thả một cảm xúc vào tin nhắn của anh. Thấy vậy cậu liền gỡ nó đi.
Nhưng mà....
Vẫn là không kịp, dòng trạng thái của người kia lập tức thay đổi từ hai giờ trước thành mới truy cập.
Cậu nghĩ lần này tiêu rồi, động thái tiếp theo còn làm cậu sợ hơn. Người bên kia đang soạn một tin gì đó gửi cho cậu, chỉ khoảng 20s giây sau nó đã được gửi tới.
Chat[ Zio-Xuss]
* Chat=💬
Ziokass
Ziokass
💬: Chưa ngủ à? trễ rồi đó
Vẫn là cái chất giọng không mấy ngọt ngào lãng mạn đó. Thấy vậy cậu chỉ đành theo lao thôi. Cậu nhanh chóng nhập vài dòng đơn giản rồi bấm gửi, trong đó chứa hơn.
Noxuss
Noxuss
💬: Mưa nên không ngủ được
Câu nói chứa hơn bảy phần là nói dối rồi, trời đã ngớt mưa từ nửa tiếng trước rồi, đến lúc cậu phát hiện ra cũng đã muộn rồi tính thu hồi nhưng bên kia đã seen tin nhắn đó.
Ziokass
Ziokass
💬: thôi! Nghe là biết dối rồi....ngủ đi trễ rồi!!
Noxuss
Noxuss
💬: Sao lại không tin, chẳng lẽ trả lời tôi nhớ cậu??
Dù đã chia tay từ lâu nhưng anh và cậu vẫn giữ cách xưng hô cậu-tớ để tôn trọng đối phương, hoặc đó đã là thói quen khó bỏ rồi và cũng một phần nào đó lưu lại những kỉ niệm thời thanh xuân.
Cậu vẫn như ngày ấy, vẫn rất giận cái cách nhắn tin này của anh. Bực bội mà uống cốc nước bên cạnh tủ đầu giường, cậu tính đóng máy đi ngủ ngay nhưng lại nghe thấy mấy tiếng " ting~ting"( tiếng điện thoại) Cũng vì sự tò, mò liệu có phải cái con người có cái tôi cao ngút trời nhắn tin cho cậu không nên cậu đã nhập mật khẩu.
Chà, nhưng có lẽ làm cậu thất vọng rồi. Đó chỉ là mấy tin nhắn tuyển dụng mà thôi.
Noxuss
Noxuss
Tsk- đúng là không nên hi vọng nhiều mà.
Lần này cậu đã chắc chắn sẽ đi ngủ rồi nhưng lại có một tiếng thông báo mới, cậu đoán đó lại là tin nhắn của công ty lừa đảo. Tính combat một trận với chủ page đó rồi nhưng mà hoá ra là anh nhắn.
Ziokass
Ziokass
💬: Này...dạo này... cuộc sống của cậu ổn không?
Dòng tin nhắn ngắt quãng dường như đang giấu diếm gì đó.
Noxuss
Noxuss
💬: Không tồi, sao vậy?
Ziokass
Ziokass
💬: tớ nhớ cậu...mai gặp được không?
.
Thật ra anh cũng rất nhớ cậu, chỉ là cái tôi hơi cao nhưng cũng vì cậu mà hắn đã rất lâu rồi mới nói một lời thật lòng. Thật lòng với cậu và cũng là thật lòng với chính bản thân hắn.
End
Clararoz🏹💞
Clararoz🏹💞
Chap này khá ngắn, tôi đã cố viết thật nhanh trong 1-2 ngày gì đó....tại lâu rồi tôi chẳng cập nhật gì nhiều nên cảm thấy có lỗi vô cùng. Cảm giác viết cho otp ruột khá tuỵt zời.
Clararoz🏹💞
Clararoz🏹💞
Chap sau cho cặp nào nhỉ?. Tôi không lựa được nên ai có yêu cầu cặp nào nếu được tôi sẽ làm trùng với ba cặp đã viết cũng được nhưng vẫn ưu tiên hơn về những cặp chưa viết nhé. Nếu được thì comment nhẹ trả lời tôi nhé💗, tôi sẽ rep hết nà👉💞👈
Clararoz🏹💞
Clararoz🏹💞
Chúc các cậu một ngày tốt lành 🫶🌱💞. Hẹn gặp lại sau!!
୨ৎLike/ Comments đi các bạn dễ thương nà🎀✨ ୨ৎSự ủng hộ của các cậu là động lực của Clararoz🍰
𖹭

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play