Hồng Trang Tử
Nghi Lễ Trong Đêm Tối và Dấu Vết Bí Ẩn Dưới Màn Đỏ
Ngôi đền cổ xưa đứng lặng lẽ giữa cơn mưa phùn nhẹ nhàng, như một cơn ác mộng ẩn hiện trong sương mù. Mái vòm cao vút và các bức tường rêu phong, đã chứng kiến bao thăng trầm của thời gian, giờ đây bị ánh sáng của những ngọn nến đỏ bao phủ, tạo ra những bóng ma nhấp nhô trên nền đá lạnh lẽo. Ánh sáng từ những ngọn nến không đủ để xua tan cái u ám của không gian, mà chỉ làm nổi bật thêm sự hoang vắng của ngôi đền.
Ngôi đền, vốn dĩ được trang trí bằng những dải lụa đỏ và hoa văn tinh xảo, giờ đây lại toát lên vẻ u sầu và tàn tạ. Những chiếc đèn lồng treo trên trần đung đưa trong gió, tạo ra những hình ảnh ma quái trên các bức tường cổ kính. Bên ngoài, tiếng mưa rơi lách tách hòa quyện với tiếng gió rít qua các khe cửa, làm cho không khí thêm phần nặng nề và bí ẩn.
Ta -> Tinh Lạc
Hắn -> Mạc Hàn
Ta đứng ngay trước cổng ngôi đền, trong bộ hồng trang rực rỡ, nhưng tâm trạng thì nặng trĩu. Bộ trang phục lộng lẫy không thể che giấu sự căng thẳng và lo lắng đang cuộn chặt trong lòng ta. Mỗi bước chân vào trong đền như một cú sốc tâm lý, khi ánh sáng mờ ảo của những ngọn nến đỏ chập chờn phản chiếu trên các bức tường, làm cho mọi thứ xung quanh trở nên mờ ảo và xa lạ.
Đám đông đứng im lặng xung quanh, những người lạ mặt với những ánh mắt lạnh lùng, không chút cảm xúc. Họ là những nhân vật mờ nhạt trong bức tranh lớn của nghi lễ này, không có tên, không có địa vị, chỉ có sự hiện diện của họ làm tăng thêm cảm giác cô đơn của ta. Những tiếng thở nhẹ nhàng và các tiếng thì thầm từ xa lạ, lạ lẫm đến mức như thể chúng không thuộc về thế giới này.
Nghi lễ bắt đầu với sự nghiêm trang, những nghi thức truyền thống được thực hiện một cách cẩn thận và chính xác. Những lễ vật được dâng lên bàn thờ, những lời cầu nguyện được đọc bằng giọng điệu trang trọng, nhưng ta không thể tập trung vào những gì đang diễn ra. Tâm trí ta như đang bị lạc lối giữa những suy nghĩ mơ hồ về tương lai.
Khi ta bước vào bên trong ngôi đền, không khí trở nên nặng nề và ngột ngạt hơn. Những nghi lễ tôn thờ được thực hiện với sự trang nghiêm, nhưng ta cảm thấy sự nặng nề của không khí xung quanh. Ta phải cúi đầu trước người chồng tương lai dưới tấm màn đỏ đã phai màu theo năm tháng. Ánh sáng từ ngọn nến chiếu qua tấm màn, tạo ra những hình ảnh mờ ảo, làm cho hình ảnh của hắn trở nên không rõ ràng và khó đoán.
Khi đứng trước tấm màn đỏ, ta không thể ngăn những giọt lệ tràn ra trên má mình. Những giọt lệ này không phải chỉ vì sự xúc động mà còn vì sự bất an và nỗi đau. Ta cảm thấy như mình đang đứng trước một con đường không thể quay đầu, và số phận đã buộc ta phải đi theo con đường này, dù ta không biết điều gì đang chờ đợi phía trước.
Ta nhìn quanh ngôi đền, những chi tiết trang trí, những ngọn nến, và những người lạ lẫm xung quanh, tất cả dường như hòa quyện vào cảm giác đau đớn và sự bất lực trong lòng ta. Đám đông vẫn đứng im lặng, chỉ có những ánh mắt lạnh lùng của họ là chứng kiến nỗi đau của ta. Ta cảm thấy mình như một con rối bị điều khiển bởi một thế lực vô hình, không còn quyền quyết định cho chính cuộc đời mình.
Khi nghi lễ kết thúc, ta cảm thấy như mình vừa trải qua một cơn ác mộng. Ngôi đền vẫn giữ nguyên vẻ u ám, ánh sáng từ những ngọn nến đỏ dần tắt, và không khí trở nên càng thêm nặng nề. Ta rời khỏi ngôi đền với cảm giác trống rỗng, lòng đầy sự băn khoăn về những gì đang chờ đợi phía trước và liệu mình có thể tìm thấy ánh sáng trong bóng tối này không.
"Ngày tàn, nến đỏ lịm,
Lòng ta, như dòng sông tăm tối.
Bước chân nặng nề, kiếp này đã định,
Là một con rối, không thể thay đổi."
Sau đám cưới, ta được dẫn vào căn phòng tân hôn. Phòng ngủ được trang trí với sự lộng lẫy, nhưng không khí vẫn mang đậm dấu ấn u ám. Ánh sáng từ một ngọn đèn dầu duy nhất, đặt trên bàn trang điểm, tạo ra những hình ảnh kỳ quái trên các bức tường cổ. Tấm màn đỏ, đã phai màu theo năm tháng, treo lủng lẳng trước giường, tạo ra những bóng ma chập chờn trên nền đá.
Những tiếng động kỳ lạ từ ngoài hành lang, đôi khi là tiếng bước chân nhẹ nhàng hoặc tiếng thì thầm khó nghe rõ. Những âm thanh này làm tăng thêm sự căng thẳng và sự kỳ quái trong căn phòng.
Khi cửa phòng đóng lại, ta đứng giữa căn phòng tân hôn, cảm giác như mọi thứ đều chống lại ta. Ánh sáng mờ ảo từ ngọn đèn dầu khiến mọi vật trong phòng trở nên méo mó và không thật. Ta cố gắng làm quen với không gian mới, nhưng sự kỳ lạ của căn phòng làm cho ta cảm thấy khó chịu.
Ta bắt đầu kiểm tra xung quanh phòng. Một quyển sách cũ, bìa rách nát, nằm lẻ loi trên bàn. Ta mở nó ra, phát hiện bên trong chứa những ký tự lạ, giống như các biểu tượng kỳ bí. Ta lật những trang sách, phát hiện ra những ghi chú viết tay bằng mực đỏ, nhưng không thể hiểu nổi nội dung.
Đột nhiên, một tiếng động nhỏ từ góc phòng khiến ta giật mình. Ta quay đầu lại và thấy một bức tranh cũ treo trên tường. Bức tranh vẽ một cảnh tượng kỳ quái: một nhóm người đứng dưới tấm màn đỏ, với những biểu cảm hoảng loạn. Những chi tiết trong tranh, tuy đã mờ nhạt theo thời gian, vẫn khiến ta cảm thấy rợn người.
Tại một góc phòng, ta nhìn thấy những vết máu nhỏ trên sàn, như thể ai đó đã bị thương và để lại dấu vết. Sự hiện diện của chúng làm ta cảm thấy lạnh gáy, và ta cảm thấy như có một sự hiện diện vô hình đang quan sát mình.
Tinh Lạc
Làm ơn, hãy cho ta biết đây là nơi gì? Tại sao lại có những dấu vết này?
Tinh Lạc lầm bầm với chính mình trong khi tiếp tục tìm kiếm. Đột nhiên, có một tiếng gõ nhẹ trên cửa phòng. Tinh Lạc quay lại và thấy người chồng, Mạc Hàn, đứng ở cửa với ánh mắt mơ hồ.
Mạc Hàn
Em không nên tìm hiểu quá nhiều, Tinh Lạc. Có những điều tốt hơn là không nên động đến.
Tinh Lạc
Tại sao? Những dấu vết này... chúng không bình thường. Em cảm thấy có điều gì không ổn ở đây.
Mạc Hàn
Đó chỉ là những ký ức không thể xóa bỏ. Ngôi đền và căn phòng này đều có quá khứ của nó. Em chỉ cần biết rằng đây là nơi mà chúng ta bắt đầu cuộc sống mới.
Tinh Lạc
Nhưng những ký tự trên quyển sách này... chúng là gì? Và tại sao bức tranh lại vẽ những cảnh tượng đáng sợ như vậy?
Hắn bước vào phòng, ánh sáng từ ngọn đèn dầu tạo ra những hình ảnh kỳ quái trên mặt hắn. Hắn đặt tay lên vai ta, cố gắng làm ta bình tĩnh.
Mạc Hàn
Tinh Lạc, hãy cố gắng thư giãn. Những điều em thấy chỉ là những dấu vết của quá khứ.
Mạc Hàn
Không nên để chúng làm phiền em. Quan trọng là chúng ta ở bên nhau, và đó mới là điều đáng giá.
Tinh Lạc
Nhưng em cảm thấy như có điều gì đó đang rình rập.
Tinh Lạc
Những âm thanh lạ và hình ảnh kỳ quái trong phòng khiến em cảm thấy rất sợ hãi.
Mạc Hàn thở dài, ánh mắt hắn trở nên nghiêm nghị hơn.
Mạc Hàn
Đôi khi, sự sợ hãi chỉ là một phần của quá trình làm quen với những điều mới.
Mạc Hàn
Em phải học cách chấp nhận và sống chung với nó.
Tinh Lạc
Em không biết liệu mình có thể làm được không.
Tinh Lạc
Mọi thứ ở đây đều quá kỳ quái và đáng sợ.
Mạc Hàn
Thời gian sẽ giúp em thích nghi
Mạc Hàn
Rồi mọi thứ sẽ ổn thôi
Hắn rời khỏi phòng, để lại ta một mình với những suy nghĩ và nỗi lo lắng không thể giải thích. Căn phòng giờ đây trở nên im lặng, chỉ còn lại âm thanh của mưa rơi bên ngoài. Ta cảm thấy như mình bị mắc kẹt giữa hai thế giới, một bên là sự an toàn của cuộc sống mới và một bên là sự u ám của quá khứ.
"Đêm sâu, màn đỏ phai màu,
Dưới ánh sáng dầu, hình bóng lạ lùng.
Sợ hãi len lỏi, không dám kêu gào,
Những bí mật xưa, âm thầm trở lại."
Lời Nguyền Trong Ánh Trăng
Ta bước ra từ căn phòng tân hôn, cảm giác ngột ngạt và sự lo lắng từ đêm qua vẫn còn đè nặng trong lòng. Hành lang tối tăm và âm u của ngôi đền khiến ta cảm thấy như đang đi vào một thế giới khác, nơi mọi thứ đều không như nó vốn có.
Khi bước vào sân trong của ngôi đền, ánh trăng xuyên qua các khe hở trên mái vòm, tạo ra những hình bóng kỳ lạ trên mặt đất. Ta dừng lại giữa sân, cố gắng tìm chút sự bình yên giữa không gian u ám này. Đột nhiên, ánh trăng chiếu sáng một bức tường đá ở phía xa, nơi có một ký hiệu cổ xưa mà ta chưa từng thấy trước đây.
Tinh Lạc
Những ký hiệu này... chúng có ý nghĩa gì?
Tinh Lạc
Có liên quan gì đến những bí mật trong đền không?
Ta thầm nghĩ trong khi cố gắng đọc các ký hiệu kỳ lạ. Khi đang chăm chú, ta nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng từ phía sau. Quay lại, ta thấy một người đàn ông lạ mặt bước ra từ góc khuất của sân. Hắn mặc một bộ đồ truyền thống cổ xưa, với khuôn mặt không rõ nét dưới ánh trăng.
.
Ngươi không nên ở đây vào giờ này. Đêm nay không phải là lúc để tìm hiểu những bí mật.
Tinh Lạc
Ngươi là ai? Tại sao lại xuất hiện ở đây?
.
Ta là một người canh gác.
.
Ngôi đền này chứa đựng nhiều điều không nên bị khám phá.
.
Những ký hiệu trên tường là dấu vết của một lời nguyền cổ xưa.
Tinh Lạc
Ý ngươi là gì? Tại sao lại có lời nguyền ở đây?
.
//Bước tới gần, ánh mắt trở nên nghiêm nghị//
.
Lời nguyền này đã tồn tại từ rất lâu.
.
Nó là kết quả của những nghi lễ không thể tha thứ, những tội lỗi mà các thế hệ trước đã phạm phải.
.
Những ký hiệu trên tường là dấu hiệu của sự kết nối giữa thế giới này và một thế lực tối tăm.
Tinh Lạc
Nhưng tại sao ta lại phải chịu đựng điều này?
.
Đôi khi, số phận của những người vô tình trở thành một phần của những bí mật xưa cũ.
.
Ngươi đã bị cuốn vào một trò chơi mà không thể thoát ra.
.
Hãy cẩn thận với những gì ngươi khám phá, vì sự tò mò có thể dẫn đến những kết cục không thể tưởng tượng.
Gã quay lưng và biến mất trong bóng tối của ngôi đền, để lại ta với những câu hỏi không có lời đáp. Ta đứng lại một lúc, cảm giác sợ hãi và bối rối lẫn lộn trong lòng.
Khi ta quay trở lại căn phòng tân hôn, ánh sáng của ngọn đèn dầu dường như nhạt nhòa hơn, và bóng tối dường như trở nên dày đặc hơn. Những âm thanh kỳ lạ từ bên ngoài vẫn tiếp tục vang vọng, như thể chúng đang theo dõi từng bước đi của ta.
"Ánh trăng chiếu, ký hiệu xưa,
Lời nguyền đêm, sợ hãi không vơi.
Người canh gác, lời cảnh báo,
Bí mật xưa, còn mãi trong đêm."
Đêm Vô Ảnh
Sau một đêm đầy ám ảnh, ta quyết định tìm hiểu thêm về các bí mật trong ngôi đền. Ta phát hiện một thư phòng nhỏ nằm khuất trong một góc của ngôi đền. Phòng chứa đầy sách cổ và các bản đồ xưa cũ, với không khí bụi bặm và mờ mịt. Những ngọn đèn dầu nhỏ phát ra ánh sáng lờ mờ, chiếu sáng các giá sách và các vật phẩm cổ xưa.
Ta mở cửa thư phòng, ánh sáng từ những ngọn đèn dầu chập chờn làm cho mọi thứ trong phòng trở nên mờ ảo. Trong không khí, mùi của giấy cũ và bụi bặm hòa quyện, tạo ra một cảm giác cổ kính và bí ẩn. Những cuốn sách cổ xưa chất đầy trên các kệ, các bản đồ và tài liệu nằm lộn xộn trên bàn.
Cầm một cuốn sách cổ trên tay, ta cảm thấy như mình đang mở ra một phần của lịch sử đã bị lãng quên. Những ký tự trên trang sách viết bằng chữ Hán cổ, khó có thể hiểu được nếu không có kiến thức chuyên sâu. Ta cố gắng lật từng trang, tìm kiếm bất kỳ thông tin nào có thể giúp ta giải mã những bí ẩn trong ngôi đền.
Đột nhiên, ta nghe thấy một tiếng động nhẹ từ phía sau. Quay lại, ta thấy Mạc Hàn đứng ở cửa thư phòng, ánh mắt hắn đầy lo lắng và nghi ngờ.
Tinh Lạc
Em chỉ muốn hiểu thêm về ngôi đền này//hoảng//
Tinh Lạc
Có những bí mật mà em cảm thấy cần phải biết để không phải sống trong sự sợ hãi.
Mạc Hàn
Có những điều mà em không nên tìm hiểu.
Mạc Hàn
Ngôi đền này có quá khứ đen tối, và những bí mật đó có thể làm tổn thương em.
Mạc Hàn
Những tài liệu này không phải là những gì em nên tìm hiểu. Chúng có thể dẫn em vào những hiểm nguy không lường trước được. Hãy để quá khứ ngủ yên và tập trung vào hiện tại.
Mạc Hàn quay lưng và rời khỏi phòng, để lại ta một mình với những cuốn sách và ký hiệu kỳ lạ. Ta tiếp tục tìm kiếm, cảm giác như đang đứng giữa hai thế giới: một bên là hiện tại đầy bất an và một bên là quá khứ u ám mà ta không thể hoàn toàn hiểu được.
Khi lật một trang sách, ta phát hiện ra một bức vẽ kỳ quái trên một trang giấy cũ. Bức vẽ mô tả một nghi lễ cổ xưa với những ký hiệu và biểu tượng mà ta đã thấy trên tường trong ngôi đền. Những hình ảnh này dường như có sự kết nối với lời nguyền mà Mạc Hàn và gã kia đã nhắc đến.
"Ánh trăng mờ, thư phòng cũ,
Ký hiệu xưa, bí mật mờ ảo.
Lời nguyền cổ, dằn vặt tâm hồn,
Những ký ức, không thể quên."
Download MangaToon APP on App Store and Google Play