Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Pangbowen × Luujialiang Ánh Nguyệt Mùa Đông

1.

t/g  đng rất lười 😈
t/g đng rất lười 😈
hể lô hể lô
t/g  đng rất lười 😈
t/g đng rất lười 😈
cái này là lần đầu tui viết hk được hay ó mọi ng thông cảm nha 😈😈
t/g  đng rất lười 😈
t/g đng rất lười 😈
mọi ng nhớ like cho tui nha 😘
______________________
(giới thiệu nhân vật)
NovelToon
___._ bàng bác văn sinh viên năm nhất của trường đại học thành đô, cao 1m87 là con trai của bàng gia hắn nổi tiếng với vẻ đẹp mê ng và sự chịu chơi của mk
NovelToon
___._ lưu giai lương đang thực tập tại bệnh viện lục khám ở thành đô, cao 1m78 cậu có một vẻ ng rất đáng yêu cậu có cái má phúng phính mềm mại thơm thơm muồi của sữa và đôi mắt to tròn đôi môi chúm chím hồng hào
cậu chuyện bắt đầu từ một ngày.....
bàng bác văn
bàng bác văn
đm mày là con gái hay con trai vậy oánh có chút đã gãy tay // đỡ lấy //
tề vân minh
tề vân minh
chắc tao muốn ..ây za.đ..đau // nhăn nhó //
ở ngay bệnh viện lục khám có một nhóm thanh niên bước vào trong đó có một ng đang bị thương, bọn họ vừa bước vào đã tạo ra tiếng ồn khiến ai cũng phải nhìn từ xa có một y tá bước từ thang máy ra nhìn thấy hắn đã nhào tới
mẹ nga
mẹ nga
cậu bàng cậu đến đây có việc gì hk để toi giúp cậu //chạy đến //
bàng bác văn
bàng bác văn
cần mới đến mau mau đưa thằng này vào trong kiểm tra //khó chịu //
mẹ nga
mẹ nga
vâng cậu chờ toi một chút // chạy đi //
bác văn chín là con của chủ bệnh viện này , thái độ ngông éo chịu được 😔, chị y tá chạy đi kêu ng đến hỗ trợ cho họ do chị có việc bận ở khoa da liễu
từ xa có một bóng ng nhỏ nhỏ chạy đến họ hắn nhìn một cái rồi lẩm bẩm
bàng bác văn
bàng bác văn
đm kêu ai hk kêu lại kêu một thằng nhóc bé xíu đến cái bệnh viện này!! // nói nhỏ //

2.

tiếp....
lưu giai lương
lưu giai lương
tụi.....e... em.. cần j // thở dốc //
bàng bác văn
bàng bác văn
ể mày gọi ai là em !! // gằn giọng //
lưu giai lương
lưu giai lương
tụi.... t....em ..// sợ hãi ///
bàng bác văn
bàng bác văn
hả gọi ai //nhìn cậu //
tề vân minh
tề vân minh
đm g này còn nói , về nhà mà cãi nhau // nói lớn //
lưu giai lương
lưu giai lương
hai em đưa bạn theo anh // chạy đi //
bàng bác văn
bàng bác văn
// đứng im//
hàng văn húc
hàng văn húc
đm đi đi ông cố đỡ thằng lợn này nặng quá // quát to //
bàng bác văn
bàng bác văn
má từ từ chắc tao hk nặng // đáp lại //
nói r hai ng đưa tề vân minh đi theo cậu , hắn nãy giờ tức lắm bị một thằng nhóc gọi bằng em ai mà chẳng tức chứ
vào đến phòng
cậu chỉ vào một cái giường rồi nói
lưu giai lương
lưu giai lương
hai em đặt em ấy lên giường đi chờ anh một chút // đi lại cái kệ//
bàng bác văn
bàng bác văn
đm ăn cái rắm j mà nặng như lợn vậy // nhìn cậu //
lưu giai lương
lưu giai lương
// với lấy cái kệ //
do cậu có chút lùn hơn cái kệ nên cứ với với mà chẳng lấy được hộp thuốc trên đầu tủ , hắn thấy thế thì đi lại ..
bàng bác văn
bàng bác văn
// với lấy hộp thuốc //
bàng bác văn
bàng bác văn
đi* mẹ có hộp thuốc cũng đe* lấy được // nhìn cậu //
lưu giai lương
lưu giai lương
tại cái tủ cao quá cảm ơn em nha // cười tươi //
bàng bác văn
bàng bác văn
đi* mẹ lớn hơn ai mà kêu bằng em // đi lại giường //
lưu giai lương
lưu giai lương
anh năm nay 20 r ó em bao nhiêu?? // đi lại theo //
bàng bác văn
bàng bác văn
hả!!! 20 // ngạc nhiên //
tề vân minh
tề vân minh
thật hả 20 tuổi ?? // nói theo//
bàng bác văn
bàng bác văn
đm bị vậy thì câm mồm // khó chịu //
bàng bác văn
bàng bác văn
nhóc nói nhóc 20 tuổi?? //thắc mắc //
lưu giai lương
lưu giai lương
đúng r
tề vân minh
tề vân minh
má nhìn ah trẻ vậy // ngạc nhiên //
lưu giai lương
lưu giai lương
ah đâu biết // đi lại //
cậu vừa nói vừa đi lại kiếm tra vết thương của tề vân minh , còn hắn thì lôi đth ra nghịch
lưu giai lương
lưu giai lương
ui bị gãy tay r để ah kêu bs đến nha // chạy đi //
bàng bác văn
bàng bác văn
má nói thiệt nhìn thằng thực tập đó non vãi ra luôn ấy // nhìn tề vân minh //
hàng văn húc
hàng văn húc
đm ảh lớn hơn mày luôn á ở đó mà thằng này thằng nọ // lấy đth //
bàng bác văn
bàng bác văn
chơi chắc đã lắm // nghịch đth //
t/g  đng rất lười 😈
t/g đng rất lười 😈
anh ơi tém tém lại mới gặp ng ta mà đòi đè nhỏ chơi r 😔
t/g  đng rất lười 😈
t/g đng rất lười 😈
thả like đê

3.

t/g  đng rất lười 😈
t/g đng rất lười 😈
sợ nha sao hk ai coi hết dậy huhuh 🙂
______________
ngọc gia huy
ngọc gia huy
cái này phải băng bột r
tề vân minh
tề vân minh
ể bs ơi em hk muốn băng bột đâu // mếu //
ngọc gia huy
ngọc gia huy
ai mượn cậu đi ẩu đả với ng khác // kiểm tra //
ngọc gia huy
ngọc gia huy
lương cậu đi lấy bột đến đây // nhìn cậu //
lưu giai lương
lưu giai lương
dạ //chạy đi //
ở phòng dụng cụ
lưu giai lương
lưu giai lương
ể châu châu cậu đi đâu vậy // chạy đến //
ôn ngọc châu
ôn ngọc châu
có đi đâu đâu rảnh rỗi đi dòng dòng ấy mà cậu đi đâu vậy cần tớ phụ hk
lưu giai lương
lưu giai lương
vậy hả nhờ cậu đem cái này lên phòng số 5 với tớ nha // đưa lấy //
ôn ngọc châu
ôn ngọc châu
oke// lấy //
nói r hai ng đi lên phòng , trong lúc đi hai ng cứ tán gẫu đến phòng lúc nào cũng chẳng hay
bàng bác văn
bàng bác văn
// ngước lên nhìn //
hàng văn húc
hàng văn húc
// nhìn theo //
ôn ngọc châu
ôn ngọc châu
ể !! //hoảng hốt //
lưu giai lương
lưu giai lương
j vậy // lo lắng //
ôn ngọc châu
ôn ngọc châu
hk...hk...sao mau đặc đồ xuống đi //lúng túng //
lưu giai lương
lưu giai lương
ò // đặc đồ xuống //
lưu giai lương
lưu giai lương
// đi ra ngoài //
ôn ngọc châu
ôn ngọc châu
// đi theo ///
ở bên ngoài
ôn ngọc châu
ôn ngọc châu
nè sữa cậu có biết cái ng áo sơ mi đen lúc nãy là ai hk !! // nói nhỏ //
lưu giai lương
lưu giai lương
hk sao dọ // thắc mắc //
châu đang nói bác văn á nha
ôn ngọc châu
ôn ngọc châu
ng đó là con trai của chủ bệnh viện này á nhớ phải coi trọng lời nói nha
lưu giai lương
lưu giai lương
mà cậu ta làm j mà cậu sợ vậy // ngồi xuống ghế //
ôn ngọc châu
ôn ngọc châu
thì cậu ta nổi tiếng ăn chơi oánh nhau như cơm bữa // ngồi theo//
lưu giai lương
lưu giai lương
ghê gớm dạ // sợ hãi //
ôn ngọc châu
ôn ngọc châu
nên phải tránh xa cậu ta ra nha // lo lắng //
lưu giai lương
lưu giai lương
tớ biết r // cười xinh //
*cạch cạch *
bàng bác văn
bàng bác văn
// đi ra //
bàng bác văn
bàng bác văn
ể nói xấu ai vậy // cúi xuống //
lưu giai lương
lưu giai lương
aaaa...ha...// giựt mình //
ôn ngọc châu
ôn ngọc châu
tớ.... t...đi ....trước nha // chạy đi //
bảo bảo kiểu : 🙂🙃
lưu giai lương
lưu giai lương
ah đâu ....đ....nói xấu ai... đâu... // hoảng sợ //
bàng bác văn
bàng bác văn
ể tôi từ trong ra đã nghe thấy anh nói xấu tôi r // xác lại //
lưu giai lương
lưu giai lương
hk có...c...mà // lúng túng //
trong lúc ngàn cân treo sợi tóc thì...
tề vân minh
tề vân minh
bạn già về thôi tao mệt quá rồi // đập lên vai hắn //
bàng bác văn
bàng bác văn
// khó chịu //
bàng bác văn
bàng bác văn
đm má mày gấp về lắm hả // quay qua //
lưu giai lương
lưu giai lương
// chạy đi//
bàng bác văn
bàng bác văn
nè!! //gọi cậu //
bàng bác văn
bàng bác văn
đm làm mất chuyện tốt của tao đi !! // đi thẳng ra cửa //
hắn tức sắp ch* r tề vân minh làm mất chuyện tốt của hắn làm thỏ nhỏ chạy mất r nghĩ đến càng tức!! 😠
lưu giai lương
lưu giai lương
oi thoát ch* châu châu cậu được lắm // nói nhỏ //
t/g  đng rất lười 😈
t/g đng rất lười 😈
ai đó hãy tim cho tui đi 👉👈

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play