[ On2eus ] • Em Là Liều Thuốc Của Anh •
Sadboy ra đời
Moon Hyeonjun, một chàng trai 24 tuổi
Một độ tuổi mà con người có thể trải nghiệm nhiều thứ mới mẻ nhất trong cuộc đời họ.
Nhưng đối với anh, dù bao nhiêu tuổi anh vẫn thấy cuộc sống vẫn vậy. Mặt trời mọc rồi lặn đi, cảnh vật thay đổi theo mùa trong năm, nhưng anh vẫn là anh của ngày hôm qua... Anh vẫn bình thường anh vẫn ôm gói thuốc lá và nhốt mình trong nhà tối tăm lạnh lẽo không bóng người ngoài anh...
Hyeonjun
😞 // Sadboy ko ai sad bằng //
Gia đình đã sang nước ngoài sống, họ đều muốn anh về sống chung với họ nhưng ngay tại thời điểm đó anh đã yêu một người và chính điều đó anh không thể bỏ người yêu anh một mình.
Hyeonjun
Bởi vì anh dell muốn yêu xa
Mommy
Sao con cứ cố chấp thế vậy? Yêu xa cũng là yêu mà
Hyeonjun
Yêu xa là con ko đc nắm tay cô ta, con ko đc dẫn ẻm đi chơi
Anh từ chối sang định cư với họ và họ đều bất lực trước lời nói và Hyeonjun ở lại Hàn Quốc một mình.
Từ " Yêu Xa " nó không hề có trong suy nghĩa của anh.
Nhưng anh nghĩ ở lại và bên cạnh người anh yêu có lẽ sẽ hạnh phúc cùng nhau...
Hyeonjun
Em iu à, dạo này tâm trạng em ko đc tốt hả?
Hyeonjun
Em nói cái quái gì z??
Nhỏ ghệ
Em chán anh thế thôi
Anh không thể chấp nhận đều này... Anh quỳ xuống trước mặt và van xin đừng rời xa anh... Anh... Không thể mất em...
Hyeonjun
Anh xin em...anh yêu em...đừng bỏ anh...
Nhỏ ghệ
Thứ bệnh hoạn như mày mà đòi yêu người như tao? Thanh xuân tao không muốn bị huỷ hoại bởi một thằng bệnh như mày!
Cô ta đẩy anh ra và rời đi
Sau những ngày đó, anh dần mất ý thức và làm tổn thương chính bản thân anh. Người thân thì không có... Bạn bè thì... Ít nhưng anh sợ làm phiền tới cuộc sống họ.
Một ngày, anh nhốt mình trong phòng và uống mấy chai rượu, không rượu thì bia. Vì những thứ đó có thể làm anh quên mất đi người yêu cũ...
Minhyung
Hyeonjun!! Mày làm cái quái gì vậy!
Lee Minhyung, bạn thân của anh... Là người đi với anh rất lâu
Minhyung thấy Hyeonjun xuất hiện ở ngoài và nhắn tin gọi điện điều không liên lạc, biết anh bị bệnh mắc chứng bệnh tâm lý bất ổn ...
Nên Minhyung đã nhanh chóng chạy sang và thấy Hyeonjun nằm một đống lon bia, chai rượu ở xung quanh.
Sau đó, Minhyung dọn dẹp căn phòng sạch sẽ cho Hyeonjun
Minhyung
Nè nha, đm tao qua đây coi m còn sống ko? Chứ dell phải dọn dẹp nhà m đâu
Minhyung
Bỏ bia rượu và thuốc là đi
Minhyung
Mai mày đi khám bệnh đi... Lịch khám là mai mày tới
Hyeonjun
Tao không còn gì để khám nữa... Tao biết sự tồn tại của tao là vô ích
Minhyung
Mày im ngay! Và nốc hết thuốc mà bác sĩ kê!
Hyeonjun
// Cầm lấy và uống //
Minhyung
Chia tay con đó là quá đúng! Nó lợi dụng tình cảm vô bờ bến của mày để nó thấy rằng mày vì nó mà làm tất cả
Minhyung
Mày dell khác nào là thú cưng và khi mày hết giá trị, nó rời đi một cách lạnh nhạt. Để lại trái tim dễ bị tổn thương như mày sống chết ra sao dell cần biết ...
Minhyung
Mai tao qua chở m đi khám
Minhyung
Lo mà dậy sớm dùm
Anh đã đến phòng khám và như mọi khi bác sĩ vẫn trách anh vì anh vẫn uống rượu và tâm lý không thoải mái... Bác sĩ biết anh vừa đón nhận cú sốc và có thể dần tới cái chết... Trong sự cô đơn nếu bản thân bị mất kiểm soát.
Bác sĩ
Khuyên cậu nên bỏ thuốc lá và rượu và đi ra ngoài tiếp xúc thì mới cho tâm lí thoải mái đc
Bác sĩ
Bây h, tôi kê thuốc cho cậu haizzz
Minhyung đứng đợi phòng bên ngoài và Hyeonjun bước ra tay cầm túi thuốc như mọi khi
Minhyung
Mày bị trách mắng chứ gì? Nói luôn con đó tao thấy mày rời nó là đúng-
Hyeonjun
im đi... Tao muốn về nhà
Minhyung
Haizz... Đi dạo công viên với tao chút cho tinh thần mày ổn định lại nào
Minhyung
Tao là quý lắm mới bỏ thời gian đi chs với ghệ tao dành cho mày đó
Hyeonjun
Không, tao muốn về...
Anh không nói nhiều lời mà bước đi khỏi Minhyung. Minhyung bất lực mà đi theo sau...
Và đêm nào đêm nấy điều uống bia rượu và luôn chán nản với cái thế giới này
Hyeonjun
// Ngắm nhìn những bức ảnh con nhỏ ghệ cũ và anh đừng đi chơi chụp chung//
Sinh viên nghèo vượt khó
Choi Wooje, em sinh viên trẻ tuổi năng động và muốn sống một cuộc sống tự lập nên em đã đi thuê nhà và tìm việc làm thêm để em sống qua ngày.
Wooje
Em là sinh viên từ dưới quê lên cụ thể là thành phố Seoul ạ
Em biết bên ngoài xã hội rất phức tạp nhưng chính đều đó khiến cho một con người có thể mạnh mẽ mà sinh tồn trong thế giới này.
Wooje nhất định đi tìm việc làm để sống sót qua ngày
Wooje
Chú ưi, chú có tuyển nhân viên ko ạ?
Jihoon
Tao mới 25 nhìn mặt tao già lắm hay gì mà chú chú ?
Wooje
25 saoo? giờ thấy trẻ trâu quá
Jihoon
Giờ m vô xin việc hay tương tác với chủ quán ?
Jihoon
Đoán luôn, nhóc 10 tuổi đúng ko?
Jihoon
HS cấp 1 mà làm việc gì
Không nói nhiều mà bị đuổi ra khỏi quán =)))))
Wooje
Loài người sống kiểu vậy hả trời?
Jihoon
Nè nè, tao nghe hết nha
Jihoon
Đợi tao zô nhà lụm chổi lông gà tương tác với m mới đc
Wooje
Giờ ko có việc làm lấy gì có money mua bánh ăn đây
Bà chủ
Được rồi, cháu được nhận làm
Wooje
ôi cháu lạy bà cháu cảm ơn bà nhiềuuu
Bà chủ
Hahaah, nhìn cháu dễ thương nên bà không thể không nhận cháu được
Wooje
Vậy nào con đi làm á bà xinh đẹppp
Bà chủ
Cháu làm ca đêm nhé
Wooje
Ơ ko có ca buổi sáng hả bàa
Bà chủ
Người khác nhận hết ròi
Bà chủ
Cháu ko làm đc sao?
Wooje
* chết...giờ mà từ chối thì tháng này ngặm đất mà ăn *
Bà chủ
Ngoan quá, vậy tối mai lên làm nhé cháu
Wooje là đứa trẻ thích ngủ mà cho giờ làm ca đêm là một sai lầm
Wooje
Huhuhu sinh viên nghèo vượt khó là tôi 😭
Wooje
Kính chào quý khách ạ
Wooje
Dạ anh đi mua đồ đi ạ, hỏi tuổi nó ko giúp ích cho anh đâu
Wooje
*Gì đây, gạ tôi hả? *
???
Bé này đủ 18 tuổi chưa nhể? ~
Wooje
Dạ em 20 tuổi ròi, em lớn ròi đó
???
Ỏ! Vừa qua tuổi lun nè ~
Wooje
Ùm ùm, anh đi mua đồ đi ạ
???
Cho anh làm quen bé nhé?
???
Ko bik bé có người yêu chx~
Wooje
Người yêu? ahh dạ có
Wooje
Dạ là Bố mẹ em nè, ông bà em nè. Là người em yêu đó
???
Người yêu là người em yêu theo tình yêu á~
???
Chẳng hạn như anh nè, anh có thể làm bạn trai của bé ~
???
Thoii đi mà, anh yêu bé nè
Chưa kịp dứt lời thì có một người hình như là khách hàng chen ngang giữa hai người
Hyeonjun
Tính tiền cho tôi
???
Bé à? Bé nghe anh nói ko vậy
Wooje
Phiền tay bỏ tay em ra để em làm việc ạ
???
Vậy bé làm người yêu anh đi
Hắn ta xiết tay em, khiến tay em đau.
Hyeonjun đứng đó nhìn, và đẩy nhẹ thằng đó xuống đất
Hyeonjun
Tính tiền cho tôi đi
Hyeonjun
Đừng có đụng chạm tới người khác
???
Tao thích đấy? Chuyện của m à?
Hyeonjun đá thẳng vào chân hắn. Thấy ko ổn nên hắn xủi lết ra khỏi cửa hàng
Wooje
* Wowww...ngầu quá đi ..😳✨*
Wooje
Dạ! Của anh hết 13.000 won ạ
Wooje
Nae...cảm ơn quý khách ạ
Wooje
Anh ấy cứu mình mà mik chưa kịp cảm ơn nữa
Tò mò về nhóc nhân viên cửa hàng
Anh ngồi nghe nhạc trong phòng, đèn điện đều tắt... Ánh sáng duy nhất trong phòng là ánh mặt trăng trước cửa sổ...
Chai rượu và bia đều hết... Không? Nói đúng là biến mất trong ngăn tủ lạnh mà anh mua sẵn từ trước có lẽ Minhyung đã cất bỏ chúng đi vì không muốn cho anh uống nó nữa...
Anh không có cồn thì kí ức trong đầu hiện lên những khoảng khắc anh và người yêu cũ hiện lên... Ôi nó làm tim anh đập mạnh đi và nhường như khó thở... Anh cố nén thứ cảm xúc này mà uống thuốc đi.. nó đã giảm đi bớt sự căng thẳng trong tâm trí.
Hyeonjun
Trời ơi...sao..lại ..như vậy chứ...
Anh không chịu nổi nữa... Đành đi mua rượu và thuốc lá... Để qua hết cơn đau trong đêm vì uống chúng thì anh sẽ ngủ thiếp đi...
Anh đi dọc trên đường đi đến cửa hàng tiện lợi như thường ngày
Hyeonjun
// Bước vào cửa hàng //
Anh bước vào như thường lệ và chọn rượu nếu không có rượu thì bia.
Hyeonjun
*Lấy nhiều nhiều để mốt khỏi đi mua nữa *
Anh đi đến quầy tính tiền
Hiện trước mắt anh là một cậu thanh niên đang ngủ gật trên bàn... Anh im lặng mà không dám lên tiếng.. vì anh sợ anh sợ... Sẽ... Làm phiền người khác... Nổi lo âu đều trước mắt.. anh đứng đó chừng chờ mãi mà không nhút nhít gì ngoài việc nhìn cậu thanh niên đang ngủ kia.
Hyeonjun
Sao có thể ngủ đứng đc vậy?
Cậu ta ngủ mà không tháo kính ra... Khuôn mặt bầu bĩnh trắng phát sáng khiến anh có chút lay động...
Wooje
// Nháy mắt nháy mắt//
Wooje
Xin lỗi quý khách ạ!
Wooje
Em..em sẽ tính tiền ngay ạ
Wooje
Tôi xin lỗi! Do buồn ngủ quá nên tôi... Ah! Anh thanh toán thứ này sao ạ?
Anh đứng chờ em thanh toán và thấy em lạ và đoán em mới làm việc ở đây. Anh im lặng không dám lên tiếng mà nhìn em không rời mắt và thấy có vẻ em đang bối rối bấm máy và đã thanh toán xong hết mấy chai rượu này.
Hyeonjun
* em ấy trông quen quen...?*
Wooje
* Á trời ơi! Quê quá à! Tự nhiên ngủ gục trước mặt khách vậy trời??*
Wooje
*mà đây còn là...ân nhân cứu mình hôm kia nữa chớ?!*
Hyeonjun
Cho tôi gói thuốc lá
Anh chỉ tay gói thuốc trên kệ, em nhìn em theo hướng anh chỉ và lấy cho anh.
Wooje
*Để ý nãy giờ là...anh ta mua bia, rượu giờ còn mua thuốc lá??*
Wooje
*chết cha ròi...thánh thần ơi...gặp thk cha nghiện ngập hả??*
Wooje
Vâng cảm ơn quý khách ạ
Nhưng bỗng nhiên, anh lại xoay qua ngó nhìn nhóc nhân viên kia
Wooje
// Bối rối chuyện ban nãy //
Wooje
* huhuhu quê quá à...*
Hyeonjun
// Giật mình ! //
Nhưng vài giây sau, anh vẫn đứng đó
Hyeonjun
// Từ từ ngó nhìn...đằng sau //
Wooje
// Vẫy tay chào anh //
Wooje
Cảm ơn vì lận trước nhé
Thì ra là nhóc nhân viên đợt trước bị thằng mất dạy gạ gẫm
Anh về tới nhà và uống nhăm nhi miếng rượu cùng với bản nhạc không lời.
Anh bây giờ lại toàn nghĩ cảnh về em nhân viên cửa hàng tiện lợi... Sao lúc đó anh lại nhìn em nhiều đến vậy... Anh nhường như không rời mắt bởi em... Và em đã vẫy tay cười tươi ban nãy...
Hyeonjun
Sao tim lại...đập mạnh thế này ...
Và nguyên đêm đó toàn hình bóng nhóc nhân viên má sữa ngây thơ trong tâm trí của anh chàng sadboy
Download MangaToon APP on App Store and Google Play