(BJYX)Năm Tháng Ấy Chúng Ta Có Nhau
Chương 1: Một ngày yên bình
Yan
Xin chào các độc giả của Mangatoon!!!
Yan
Chào mừng đã tới tác phẩm đầu tiên của tui, do là tác phẩm đầu tay nên sẽ không tránh khỏi sai sót, trong khi viết tui sẽ cố gắng cải thiện. Nếu có góp ý hãy viết vào bình luận, tui sẽ tiếp thu.
Yan
Gặp được là duyên, mong có thể cùng nhau đồng hành!
Yan
Truyện sẽ có ngọt, ngược đan xen, kết HE mọi ngừi đều zui nhó.
Yan
Không vòng vo nữa, vô truyện thôi.
--------------------------------------------
Những ngày tháng 8 đang đến gần, mang theo hơi thở mùa thu dần thế chỗ cho cái mùa hạ nóng nực. Mùa thu tới làm cho bầu trời như được vén lên cao và xanh hơn, gió heo may cũng làm cho người ta cảm giác dễ chịu.
Tiêu Chiến ngồi trên ngọn đồi cỏ xanh mướt, đón nhận làn gió nhè nhẹ thổi lướt qua trên mặt. Cậu khẽ nhắm hờ mắt, thiu thiu ngủ.
Trịnh Vãn Linh
/áp chai nước lạnh vào má cậu/Hei, dậy đê, ngủ như heo ý.
Tiêu Chiến
/bị hơi lạnh làm cho tỉnh/Cậu bị sao thế, đang ngủ ngon.
Trịnh Vãn Linh
Dậy đi, đi chơi với tôi/đưa chai nước cho cậu/
Tiêu Chiến
Đi đâu?/nhận lấy chai nước, uống/
Trịnh Vãn Linh
Đâu cũng được, thay vì cứ ngồi mãi ở đây/cười/
Tiêu Chiến
Ờm, ra sông hóng gió/đặt chai nước xuống/
Trịnh Vãn Linh
Ò ké, đi/đứng dậy kéo cổ tay cậu lôi đi/
Tiêu Chiến
Ê, chậm thôi, ngã giờ.
Cứ thế, cô và cậu cùng nhau ra bờ sông Trùng Dương hóng gió.
Tiêu Chiến và Trịnh Vãn Linh vốn là bạn thân từ nhỏ, nhà cũng sát vách nhau nên thường xuyên rủ nhau đi chơi. Hai người học chung trường, thành tích học tập luôn luôn xuất sắc. Tình bạn này cũng đã kéo dài được cả hơn chục năm. Cũng vì điều này mà Tiêu Chiến và Vãn Linh được mọi người xung quanh xem như thanh mai trúc mã.
Quay trở lại với cô và cậu lúc nãy, hai người cũng đã tới bên bờ sông Trùng Dương, những gợn sóng nhè nhẹ táp vào bờ sông, kèm theo làn gió hiu hiu thổi.
Trịnh Vãn Linh
/ngửa mặt lên trời, nhắm hờ mắt/Cảnh ở đây bốn mùa đều đẹp thật đó.
Tiêu Chiến
Chắc chắn rồi, đẹp như vậy mà/ngồi xuống/
Cảnh sắc yên bình ở sông Trùng Dương làm tâm hồn của cô và cậu cũng theo gió mà bay mãi tới chân trời phía xa.
Hai người một đứng một ngồi nhìn mãi tới chân trời kia, cảm nhận sự yên bình đã đánh mất bấy lâu ở chính mình.
Được một lúc, cậu lên tiếng phá vỡ sự im lặng.
Tiêu Chiến
Một tháng nữa là vào năm học mới rồi nhỉ, tôi còn chưa làm bài tập hè nữa/nhìn sang Vãn Linh/
Trịnh Vãn Linh
Có gì mà phải lo chứ, cứ từ từ làm từ bây giờ là vẫn kịp mà.
Tiêu Chiến
Lúc nào cậu cũng từ từ, mà cậu làm xong chưa?
Trịnh Vãn Linh
Xong từ hai tháng trước rồi/dửng dưng đáp lời/
Tiêu Chiến
•-•/cạn lời - ing/
Tiêu Chiến
Cũng gần trưa rồi nhỉ, tôi qua nhà cậu ăn trực nha/cười/
Trịnh Vãn Linh
Nhà tôi mà như nhà cậu ấy. Ờ, tùy ý cậu đấy/nói xong thì chạy lên triền đồi gần đó để về nhà/
Tiêu Chiến
Nè, đừng có chạy nhanh thế chứ/đuổi theo/
Trịnh Vãn Linh
Hộc..../đứng lại để thở/Cậu chạy nhanh thế, loáng cái đã thấy ngay sau rồi.
Tiêu Chiến
Ai bảo cậu lùn/trêu chọc/
Trịnh Vãn Linh
Cậu....*Mình thấp hơn cậu ta có 5,6 cm thôi mà*/á khẩu tạo chỗ/
Cô đẩy cửa bước vào trong còn cậu thì theo sau, bà Tư thấy con về thì vui mừng rảo bước tới chỗ cô và cậu.
Tư Trân(mẹ Vãn Linh)
Con gái về rồi à, vào ăn cơm thôi, Chiến Chiến vào cùng luôn nhé/dắt tay hai người vào phòng ăn/
Bên trong phòng ăn, các món ăn được bày trí đẹp mắt, cô và cậu kéo ghế ngồi rồi bắt đầu lấp đầy cái bụng đói meo của mình.
Sau khi ăn xong, ba người ra ngoài phòng khách ngồi uống nước.
Tư Trân(mẹ Vãn Linh)
Cháu ở đây hay về nhà?/rót nước vào cốc cho hai bạn trẻ/
Tiêu Chiến
Dạ lát nữa cháu về, cũng không vội ạ.
Ba người ngồi thêm một lúc thì Tiêu Chiến cũng đứng dậy ra về. Cô và mẹ thì đi nghỉ trưa.
Tiêu Chiến
/dạo bước dọc theo bãi cát trắng mịn/
Tiêu Chiến
/nhặt một con sao biển lên rồi ném xuống biển/
Trịnh Vãn Linh
/chạy đến từ phía sau, nhảy lên người cậu/Hù!
Tiêu Chiến
/bất ngờ, hơi loạng choạng nhưng rồi cũng đứng vững/Là cậu à, lần sau đừng có nhảy lên người tôi nữa, tôi đứng không vững thì cả hai đứa đập mặt xuống đất đấy.
Trịnh Vãn Linh
Ờ ờ, tôi bao nhiêu lần nhảy lên người cậu, cậu vẫn đứng vững đấy thôi, chả lo ngã đâu/cười cười, nhảy xuống/
Tiêu Chiến
Vẫn là cẩn thận hơn một chút/tay đút túi quần, dạo bước/
Bãi biển Idyllic thuộc sự quản lý của công ty Thanh Hạm, một công ty của tập đoàn Geborgenheit lớn mạnh, dưới quyền của Tiêu gia. Nơi đây vẫn giữ được sự hoang sơ yên bình vốn có của nó, hàng năm có rất nhiều khách du lịch lựa chọn biển Idyllic là điểm dừng chân mỗi khi hè về.
Trịnh Vãn Linh
Tiêu gia có khác, bờ biển vẫn giữ được sự hoang sơ vốn có của nó/nhìn những cơn sóng bạc đầu tạt vào bờ biển/
Trịnh Vãn Linh
Rất trong lành/ngồi xuống/
Trịnh Vãn Linh
/nhặt những con sò, con ốc lên/
Tiêu Chiến
/nhìn/Hình như trời sắp mưa rồi, về thôi.
Trịnh Vãn Linh
/nhìn cậu, ánh mắt mang ý cười/Hay tắm mưa đi.
Tiêu Chiến
Thôi con lạy mẹ, đi về hộ con, sấm sét đánh cho cái đùng là vui nha/kéo cổ tay cô đứng dậy/
Trịnh Vãn Linh
Ơ kìa, ờ thì đi về/chạy đi trước/
Cứ bình yên trôi qua như vậy, thế cũng tốt, nhỉ?
Một ngày dài cuối cùng cũng kết thúc, mọi người sau khi ăn tối thì quây quần bên nhau, cùng nhau trải qua một buổi tối ấm cúng.
--------------------------------
Tiêu Chiến
Tên: Tiêu Chiến
Tuổi: 17 tuổi
Tính cách: Vui vẻ, hòa đồng, thân thiện, ấm áp
Ghét: Cà tím
Thích: Snack khoai tây
Thân phận: Con cả Tiêu gia, dưới còn một em gái kém 2 tuổi
Hoàn cảnh: Gia đình gặp biến cố khi cậu mới 5 tuổi, kể từ đó sống cùng với mẹ và bà ngoại, người bố mất tích, không biết sống chết ra sao.
Trịnh Vãn Linh
Tên: Trịnh Vãn Linh
Tuổi: 17 tuổi
Tính cách: Thân thiện, hòa đồng
Ghét: Đồ ăn có vị đắng, cà tím, hành lá
Thích: Đồ ngọt, gấu bông
Thân phận: Con thứ của dòng họ Trịnh gia danh giá, trên còn anh trai hơn 3 tuổi
Hoàn cảnh: Đang sống hạnh phúc với bố mẹ.
Tư Trân(mẹ Vãn Linh)
Tên: Tư Trân
Tuổi: 42 tuổi
Mẹ của Vãn Linh
--------------------------------------
Chương 2: Chuẩn bị nhập học
Những ngày cuối cùng của tháng 8 đã đến rồi, cô và cậu lại lên lớp mới, năm nay học lớp 11, đang chuẩn bị sách vở cho năm học mới, cả hai giữ tinh thần thoải mái vui vẻ, chuẩn bị sẵn sàng hết rồi!
Tiêu Chiến
Mấy ngày nữa vào năm học mới ấy nhỉ, tôi mới làm gần xong bài tập hè/vừa nói vừa sắp xếp sách vở/
Trịnh Vãn Linh
Còn tận năm ngày nữa, cậu cứ bình tĩnh làm đi/ngồi xuống bên cạnh chỗ sách, chống tay xuống sàn/
Tiêu Chiến
Giờ tôi đi làm bài nốt, cậu ở đây hay về?/kéo ghế bàn học/
Trịnh Vãn Linh
Ở đây, đợi tôi đi mua tí đồ, hai đứa ăn, tự dưng thấy nhạt nhạt miệng.
Tiêu Chiến
Ờ, cũng được, mà nhớ mua ít thôi đấy, cái "tí" của cậu làm tôi tăng ba cân rồi đấy/nhìn sang cô, nói/
Trịnh Vãn Linh
Hơ hơ, tuôi dô tội, thôi đi mua đây, đợi tí/chạy đi/
Tiêu Chiến
Không biết là vô tội hay vô số tội nữa/lắc đầu, bất lực - ing/
Trịnh Vãn Linh
/mở cửa/Hế lô, mua đồ về rồi.
Trịnh Vãn Linh
/đặt túi đồ lên bàn học của cậu/
Tiêu Chiến
Trời, đây là tí của cậu?/nhìn túi đồ rồi lại nhìn cô/
Trịnh Vãn Linh
Ừm hứm, ít vậy mà.
Tiêu Chiến
Ít là cậu mua đủ năm vị sữa chua Chân Quả Lạp, mười gói khoai tây Lay's, hai hộp lẩu tự sôi Khai Tiểu Táo, bốn hộp sữa chua Đào Thuần Chân. Cậu bảo là ít dữ chưa? Đùa nhau à? Từng này hai đứa ăn sao hết?/nhìn cô bằng ánh mắt nghi ngờ/
Trịnh Vãn Linh
Ờ.... thì... để ăn vài ba hôm chắc được mà đúng không?/ gãi gãi má rồi nhìn cậu, cười trừ/
Tiêu Chiến
Ôi trời ạ, tôi đến lạy cậu/thở dài bất lực/
Tiêu Chiến
/lấy đồ ăn ra/Khoan, gì nữa đây, cậu mua cả cơm ăn liền Khoái Thủ Tiểu Trù, are you kiding me?(Cậu đùa tôi à?)
Tiêu Chiến
Nhiêu đây đủ để tôi ăn vài ngày cũng được.
Trịnh Vãn Linh
Thế có ăn không? Hay để tôi đem về?/chống nạnh/
Tiêu Chiến
Ăn, mua rồi thì phải ăn chứ, mỡ dâng tới miệng không húp thì có phải ngu không.
Trịnh Vãn Linh
Làm bài đến đâu rồi, cần tôi giúp không?/ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh/
Tiêu Chiến
Không cần, tôi làm đến bài cuối rồi, còn hai câu nâng cao thì để mai/vừa nói vừa viết/
Trịnh Vãn Linh
/mở một chai Chân Quả Lạp đổ ra cốc mỗi người một nửa/Này, uống đi.
Tiêu Chiến
Cảm ơn, cậu để đấy đi, lát tôi uống.
Trịnh Vãn Linh
Oh/nhấp một ngụm nhỏ/
Trịnh Vãn Linh
Ăn khoai tây vị nào đây? Tảo biển Nori, thăn bò nướng Texas, tẩm cay Thái hay sườn nướng BBQ Brazil?
Tiêu Chiến
Phô mai Cheddar/lấy rồi bóc ra, để lên bàn, giữa hai người/
Trịnh Vãn Linh
/đi đến kệ sách tìm quyển sách đang đọc dở/Ây, Chiến, "Đồi Gió Hú" với "Cây cam ngọt của tôi" đâu rồi?
Tiêu Chiến
"Đồi gió hú" ở kệ hai từ phải sang, tầng thứ ba từ trên xuống, quyển thứ tám mươi ba từ trái sang. Còn "Cây cam ngọt của tôi" ở kệ một, tầng thứ năm từ trên xuống, quyển thứ ba mươi tám từ phải sang/vừa viết bài vừa nói/
Tiêu Chiến
Hai quyển đó vẫn ở nguyên chỗ cũ mà.
Trịnh Vãn Linh
/tìm/A đây rồi, cảm ơn nha!
Trịnh Vãn Linh
/đi đến ghế ngồi đọc/
Tiêu Chiến
/làm bài xong thì cất gọn sách vở, đồ dùng học tập rồi đi đến chỗ cô lấy quyển "Cây cam ngọt của tôi" đọc/
Trịnh Vãn Linh
/đóng sách, để lại chỗ cũ rồi đi đến chỗ ghế ngồi, nhìn cậu đang đọc sách chăm chú/
Trịnh Vãn Linh
/với tay lấy snack ăn/
Tiêu Chiến
/với tay sang phía cô, ăn cùng/
Trịnh Vãn Linh
*Nhìn kĩ thì cậu ta cũng đẹp trai, mà tự chấm điểm nhan sắc thì được sáu điểm là thế quái nào?*/khó hiểu/
Tiêu Chiến
/thấy cô đang nhìn mình chăm chú thì gõ nhẹ vào trán cô, hỏi/Mặt tôi dính gì à?
Trịnh Vãn Linh
Phải, dính một thứ mà cậu có tẩy cũng tẩy không được. Là sự đẹp trai siêu siêu nghịch thiên này đấy.
Tiêu Chiến
Thôi thôi, cậu tâng tôi lên tận mây xanh rồi đấy/cười nhẹ/
Tiêu Chiến
Mười hai giờ trưa rồi, đi ăn thôi/gấp sách rồi để lên kệ sách đúng chỗ/
Trịnh Vãn Linh
Ủa hôm nay cậu ăn ngoài à? Tưởng ăn với mẹ.
Tiêu Chiến
Ừ, ăn ngoài, trưa nay mẹ tôi có về đâu.
Tiêu Chiến
Vậy ăn Hadilao không?
Trịnh Vãn Linh
Ok, đi/đi ra ngoài trước/
Tiêu Chiến
/đi theo, đóng cửa/
Một lúc sau, tại quán lẩu Hadilao.
Tiêu Chiến
/đi đến một chỗ trống, ngồi xuống/
Tiêu Chiến
Ngồi đây đi, hôm nay như mọi hôm hả?
Trịnh Vãn Linh
Ừa, vậy cho lẹ/ngồi phía đối diện với cậu/
Sau khi ăn xong thì hai người dạo bước trên thảo nguyên Abditory, nơi cách xa những náo nhiệt, ồn ào, xô bồ của thành phố, nơi đây rất yên bình, tạo cho người ta cảm giác dễ chịu.
Trịnh Vãn Linh
/nhìn bờ cỏ xanh rì, điểm vài bông cúc trắng nho nhỏ/
Tiêu Chiến
/từ sau đi đến, đạp nhẹ lên cỏ để không làm cô giật mình/
Trịnh Vãn Linh
/nghe thấy tiếng động khẽ liền quay lại/Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến
Ừm, làm sao mà nhìn suy vậy má/đi đến gần cô/
Trịnh Vãn Linh
Gì đâu, ra đây hóng gió thôi.
Trịnh Vãn Linh
Mà, Kế Dương với Trác Thành bao giờ về? Nghe bảo hai bọn nó đi du lịch xuyên hè hả?/quay qua chỗ cậu/
Tiêu Chiến
Ừ, tầm khoảng hai, ba ngày nữa hai đứa nó mới về/đáp lời/
Trịnh Vãn Linh
Chán quá đi, hay bây giờ ra biển tắm đi.
Tiêu Chiến
Hơ, tôi đang định về làm nốt bài, xin lỗi nhé.
Trịnh Vãn Linh
Vậy hả, thế thôi, cậu về làm nốt bài đi. Tôi về nhà vậy/đứng dậy/
Đợi mãi thì cũng cuối ngày, ánh nắng màu vàng xen lẫn chút cam nhẹ, mặt trời cũng dần nhường chỗ cho mặt trăng và những vì sao. Hoàng hôn, luôn là một thứ gì đó đẹp nhưng khá buồn. Cậu ngồi trên phòng riêng của mình, ánh mắt lang thang đâu đó, rồi lại nhìn ra cửa sổ, ngắm hoàng hôn dần buông.
Chương 3: Nhập học
Ngày khai giảng trên toàn quốc, học sinh trường Thiên Chương háo hức, hân hoan đến trường trong bộ đồng phục trắng tinh, kèm thêm váy hay quần đồng phục màu be.
Trời hôm nay khá quang, không một gợn mây, dưới sân trường, các học sinh đang xếp ghế, mỗi lớp 2 hàng, cô và cậu cũng phụ giúp một tay.
Tiêu Chiến
Kế Dương, lấy thêm tám cái ghế nữa ra đây.
Tống Kế Dương
/đi lấy ghế rồi đưa cho bạn/Này.
Uông Trác Thành
Đủ ghế chưa? Nóng muốn chết.
Tống Kế Dương
Đủ rồi, ngồi đó đi, mới vận động có xíu mà.
Uông Trác Thành
/đi đến ngồi cạnh cậu/
Uông Trác Thành
/phe phẩy cái quạt/
Trịnh Vãn Linh
Mấy giờ làm lễ khai giảng?/đi đến ngồi cùng nhóm bạn/
Tiêu Chiến
Như năm ngoái, lại đi mua gì thế?
Trịnh Vãn Linh
Trà chanh/giơ 4 cốc trà chanh ra trước mặt/
Trịnh Vãn Linh
Tự lấy uống đi, tôi đi thong dong xem các lớp/đứng dậy/
Sau đó thì cô chạy đi mất.
Lễ khai giảng của trường THPT Thiên Chương được tổ chức ngắn gọn nhưng đảm bảo trang nghiêm với các nghi thức như: Đón học sinh đầu cấp, chào cờ, hát Quốc ca, tuyên bố lý do, giới thiệu đại biểu, đọc thư của Chủ tịch nước, đọc diễn văn khai giảng, cuối cùng là đánh trống chào mừng năm học mới. Kèm theo đó là các tiết mục văn nghệ của giáo viên và học sinh.
Sau khi khai giảng xong thì học sinh sẽ được lên lớp, nghe giáo viên chủ nhiệm dặn dò đôi điều, sau đó thì sẽ được tự do hoạt động cá nhân, buổi chiều sẽ nghỉ ở nhà.
Tiêu Chiến
/phụ mọi người thu ghế/
Tiêu Chiến
Phù, cũng xong/đi lên lớp/
Tiêu Chiến
/đi vào chỗ ngồi/
Tiêu Chiến
/gõ nhẹ vai Trác Thành ngồi bàn trên/Trác Thành, cô đâu?
Uông Trác Thành
Cô chưa lên, hay vào đánh trận game với tôi đi/rủ rê/
Tiêu Chiến
Cậu mất não à, tôi đâu có đem điện thoại.
Uông Trác Thành
Ủa sao không đem?
Tiêu Chiến
Lỡ tay làm rơi xuống nước, hỏng rồi. Mà tôi chưa mua điện thoại mới/cười trừ/
Uông Trác Thành
( ・-・)/không còn gì để nói/
Tống Kế Dương
/thấy cô vào/Cả lớp, nghiêm.
Cô Hạ(gvcn 11A6)
Cả lớp ngồi xuống đi, cô dặn vài câu rồi cả lớp chơi tiếp/đi đến bục giảng/
Cô Hạ(gvcn 11A6)
Trước tiên thì về lịch học, cô đã gửi thời khóa biểu lên nhóm lớp, sau khi về các em có thể lên check. Tiếp theo, trong năm học mới này, lớp chúng ta sẽ chào đón thêm một bạn học sinh mới, nhưng hôm nay bạn ấy có việc riêng nên không thể tới trường, ngày mai bạn ấy sẽ đi học, cô mong các em có thể chiếu cố bạn ấy.
Cô Hạ(gvcn 11A6)
Bây giờ thì cả lớp có thể tự do hoạt động cá nhân. Các em chơi đừng làm ồn quá, đừng để ảnh hương tới lớp khác.
Cô Hạ nói xong thì về chỗ bàn giáo viên ngồi làm việc, lớp học phút chốc trở nên ồn ào hơn.
Uông Trác Thành
/quay hẳn xuống bàn cậu/Ê, chiều nay đi đâu chơi đi.
Tống Kế Dương
/ngồi bên cạnh/Hay ra quán net đi.
Tiêu Chiến
Thôi thôi, chiều nay đến nhà Vãn Linh, làm tiệc nướng ở sân vườn nhà cậu ấy. Thế nào, Vãn Linh?
Trịnh Vãn Linh
Ơ, hả? Thì cũng được, thế chiều nay lúc bốn giờ bốn rưỡi gì đấy qua nhà tôi, tôi đợi mấy cậu ở nhà.
Tống Kế Dương
Quyết định vậy đi, thế để tôi đi mua đồ nướng, Trác Thành mua nước đi.
Uông Trác Thành
Ok, không vấn đề.
Buổi chiều cũng tới, gió heo may thổi nhè nhẹ, bầu trời điểm xuyết bằng ánh mặt trời màu cam nhạt, chiếu rọi xuống thế gian đầy màu sắc.
Tại sân vườn nhà Vãn Linh
Trịnh Vãn Linh
/bày sẵn đồ ra ngoài sân/
Uông Trác Thành
/từ bên ngoài gọi vọng vào/Chúng tôi tới rồi.
Trịnh Vãn Linh
/nghe tiếng gọi liền nhanh chóng chạy ra/Hi, tới đủ rồi thì vào thôi, khai tiệc nào.
Trịnh Vãn Linh
Có mua Coca Cola không thế?
Tống Kế Dương
Đủ hết luôn, biết cậu thích uống Coca nên chúng tôi mua rồi/đi đến cạnh chỗ cô/
Tiêu Chiến
Vậy để tôi nướng đi, sợ các cậu nướng cháy luôn thịt mất/xắn tay áo/
Trịnh Vãn Linh
Ok, thế để tôi bày đĩa.
Cả nhóm, có mỗi mình cậu biết nấu ăn, cậu vẫn còn nhớ hồi trước, Trác Thành, Kế Dương, Vãn Linh nướng thịt mà để nó thành thịt bóng đêm là đủ hiểu trình nấu ăn của ba người ối dồi ôi thế nào. Vãn Linh, Trác Thành và Kế Dương biết vậy mà đi làm những việc khác.
Sau khoảng 1 tiếng thì đồ ăn cũng được bày ra bàn, mùi thức ăn thơm phức đưa lên đã đánh thức những chiếc bụng đã đói meo, cả nhóm 4 người cùng ngồi xuống và thưởng thức thành quả của mọi người trong suốt buổi chiều.
Hoàng hôn của buổi cuối ngày dần nhường chỗ cho buổi tối đang đến dần, nhóm bạn sau khi ăn xong thì nghỉ lại nhà của cô một lúc. Theo lời đề nghị của Trác Thành thì cả nhóm lại cùng nhau ra biển Idyllic dạo chơi.
Trịnh Vãn Linh
Trời má, biển buổi tối tối đen mà vẫn ra được.
Tiêu Chiến
Thì đi cho tiêu cơm, ngồi nhà cũng làm gì đâu/quay sang nói/
Trịnh Vãn Linh
Cậu gầy sẵn rồi, tiêu tiêu cái nỗi gì chứ/quay sang phía cậu nói/
Tống Kế Dương
Phải a, Tiêu Chiến gầy nhất nhóm luôn ấy chứ.
Uông Trác Thành
Còn Vãn Linh mập nhất nhóm/trêu chọc/
Trịnh Vãn Linh
Cậu muốn chết phải không? Đứng lại đó, ai cho cậu chạy, hôm nay cậu đúng là thèm đánh/chạy đuổi theo Trác Thành/
Uông Trác Thành
Ngu gì đứng lại, đứng lại để cho tôi bị ăn đánh à/chạy đi/
Tiêu Chiến
Hai cái đứa này, như con nít ấy/đứng nhìn theo, bất lực/
Tống Kế Dương
Hai đứa nó mới một tuổi rưỡi quá. Ờ, hai đứa nó như con nít thật/bất lực/
Vì cả hai chỉ hơn kém nhau 5 cm chiều cao nên chả mấy chốc mà cô đuổi kịp Trác Thành, lúc cả hai đứng lại thì Trác Thành đã bị đập cho túi bụi.
Uông Trác Thành
Á, đừng đánh nữa, đau má.
Trịnh Vãn Linh
Cho chừa/dừng tay/
Sau khi trêu đùa nhau vui vẻ thì 4 người, ai về nhà nấy.
-------------------------------
Tống Kế Dương
Tên: Tống Kế Dương
Tuổi: 17 tuổi
Tính cách: Hòa đồng, hay cười, hơi đanh đá một xíu
Thân phận: Con một trong gia đình thương nhân khá giả.
Hoàn cảnh: Sống cùng với ông bà nội, bố mẹ thường xuyên công tác xa, một năm chỉ về thăm 1, 2 lần.
Uông Trác Thành
Tên: Uông Trác Thành
Tuổi: 17 tuổi
Tính cách: Nóng tính nhưng cũng quan tâm đến người xung quanh
Thân phận: Con thứ nhà họ Uông, trên có chị gái, hơn 6 tuổi
Hoàn cảnh: Sống cùng với bố mẹ, chị gái khá hạnh phúc.
Cô Hạ(gvcn 11A6)
Tên: Hạ Linh
Tuổi: 36 tuổi
Giáo viên chủ nhiệm lớp 11A6 kiêm giáo viên bộ môn Tiếng Anh
Download MangaToon APP on App Store and Google Play