Gia Tộc Vampire
Chương 1
Buổi biểu diễn ca nhạc kết thúc
Jukaru vừa thay đồ xong liền nhận được điện thoại. Cậu nhíu mày khó chịu nghe điện thoại.
Sakamaki Jukaru
Alo, anh gọi em có gì à?
Karlheinz
Có chuyện mới gọi được à, em trai bé nhỏ?
Sakamaki Jukaru
Hừ, lần nào gọi cho em cũng có chuyện cần em làm
Karlheinz
Vậy vào thẳng vấn đề luôn là anh muốn em dọn đến sống với mấy đứa con của anh
Sakamaki Jukaru
A~, em dọn tới đó làm gì, không muốn đâu, em sống ở đây quen rồi
Karlheinz
Thôi càu nhàu đi, tụi nó là cháu của em đấy!
Sakamaki Jukaru
Hừ, vậy anh nói đi, dọn đến đó làm gì ?
Karlheinz
Giúp anh chăm sóc, trông chừng tụi nó
Sakamaki Jukaru
Tụi nó đâu phải là con nít 2 3 tuổi, đâu còn nhỏ nữa mà phải chăm sóc!
Karlheinz
Đừng nhiều lời, về hay không?
Sakamaki Jukaru
(Hừ, chỉ biết bắt nạt em thôi)
Sakamaki Jukaru
Rồi rồi, về là được chứ gì!
Jukaru bực dọc tắt điện thoại
Sakamaki Jukaru
Ôi trời, sự nghiệp ca hát của tui, giờ phải làm bảo mẫu, sao số nó hẩm hiu vậy nè trời
Jukaru báo lại cho những người đồng nghiệp biết và dọn đồ trở về
Jukaru xách vali xuống xe, cậu hậm hực kéo vali vào bên trong.
Mở cửa, không gian bên trong một khoảng im lặng nặng nề, không có lấy một bóng người
Sakamaki Jukaru
Hừ, chú tụi nó đến mà không có đứa nào ra đón tiếp!
Sakamaki Jukaru
Tự nhiên muốn trở lại thành phố quá, cái chỗ khỉ ho cò gáy này chán chết đi được!
Sakamaki Shuu
Ồn ào chết đi được
Jukaru nhìn theo phía âm thanh phát ra, là một nam nhân tóc vàng nằm trên ghế sofa, cổ áo bung hở vài nút
Sakamaki Ayato
Có chuyện gì thế hả, biết là làm phiền bổn thiếu gia hay không ?
Sakamaki Jukaru
Xất xược, anh ấy không dạy ngươi cách nói chuyện với người lớn hay sao?
Jukaru nhíu mày, bỗng dưng xuất hiện bên cạnh Ayato, đá vào lưng. Ayato từ trên cầu thang ngã nhào xuống.
Sakamaki Ayato
Hừ, khốn kiếp dám đánh bổn thiếu gia, chuẩn bị chết đi!
Ayato lao đến chỗ cậu, nhưng cậu lại biến mất, Ayato lúc này mới ngỡ ra
Sakamaki Ayato
Ngươi là ai ?
Sakamaki Ayato
( Hắn chắc chắn không phải con người )
Sakamaki Reiji
Đã xảy ra chuyện gì mà lại ồn ào như vậy, các ngươi không trật tự chút được sao?
Reiji đẩy gọng kính, bước đến trước mặt Jukaru
Sakamaki Reiji
Ngươi là ai ?
Jukaru kéo vali, ngồi xuống ghế sofa, vắt chéo chân, nhíu mày bộ dáng khó chịu.
Sakamaki Jukaru
Anh ấy không nói gì với các ngươi sao ?
Sakamaki Jukaru
Ta sẽ ở đây chăm sóc các ngươi
Sakamaki Reiji
Mọi người xuống đây!
Sakamaki Ayato
Bổn thiếu gia cần ngươi chăm sóc sao ?
Jukaru trừng mắt nhìn Ayato
Sakamaki Jukaru
Anh ấy nói đúng, các ngươi cần được dạy dỗ, nhất là ngươi đấy!
Sakamaki Jukaru
*Chỉ tay vào Ayato*
Sakamaki Raito
Ôi nè ôi nè, Reiji- san có chuyện gì náo nhiệt thế?
Sakamaki Kanato
Có chuyện gì sao?
Sabaru đấm vào tường, cáu gắt
Sakamaki Subaru
Có chuyện gì nói nhanh lên, ta không muốn lãng phí thời gian!
Sakamaki Jukaru
Ôi chà, xem ra anh ấy nói không sai, các ngươi cần được 'chăm sóc'!
Sakamaki Jukaru
Từ nay ta sẽ ở lại đây, phụ trách việc trông coi dạy dỗ các ngươi
Sakamaki Ayato
Bổn thiếu gia cần ngươi dạy sao?
Sakamaki Subaru
Hừ, dở hơi!
Sakamaki Raito
Ối chà~, có chuyện vui rồi !
Sakamaki Kanato
Hehe, teddy xem chuyện vui kìa!
Sakamaki Reiji
Tất cả im hết, trật tự
Sakamaki Reiji
Tôi không nghe thông báo là sẽ có người đến, có nhầm lẫn gì không ?
Sakamaki Jukaru
Sakamaki Tougo, cha các ngươi?
Sakamaki Reiji
Đúng vậy ...
Sakamaki Jukaru
Ta là Sakamaki Jukaru, em trai và là chú của các ngươi!
Sakamaki Ayato
Cái...cái gì ?
Sakamaki Reiji
Là chú sao?
Sakamaki Shuu
Ồ, hình như là ông già có thông báo với tôi, nhưng quên mất
Shuu mở mắt , tay đặt lên trán nói.
Sakamaki Subaru
Ta sẽ không để ngươi ở lại
Sakamaki Ayato
Cút đi cho bổn thiếu gia !
Sakamaki Jukaru
Hừ, làm như ta muốn vậy, nơi khỉ ho cò gáy này có gì hay ho cơ chứ!
Sakamaki Jukaru
Trong mấy người các ngươi, ta thấy chỉ có Reiji là đạt tiêu chuẩn không cần phải chăm sóc, ngược lại là hai ngươi ta sẽ ' chăm sóc' tận tình!
Sakamaki Jukaru
*Nhìn Ayato và Subaru*
Sakamaki Jukaru
Cái tính thô lỗ, cọc cằn và cục súc của hai ngươi nên sửa lại được rồi
Sakamaki Ayato
Hừ, bổn thiếu gia thách ngươi đấy!
Sakamaki Subaru
Hừ, lãng phí thời gian !
Subaru định quay đi nhưng Reiji nhanh chóng gọi lại
Sakamaki Reiji
Tôi xin phép được giới thiệu, bên kia là trưởng nam Shu, tôi là thứ nam Reiji, tam thiếu Ayato, Kanato, Raito, là cuối cùng là em út Subaru
Sakamaki Subaru
Lằng nhằng quá
Sakamaki Jukaru
Thôi được rồi, mang đồ lên phòng cho tôi!
Chuông điện thoại vang lên, Jukaru bắt máy
Karlheinz
📱Em trai à, đến nơi chưa ?
Sakamaki Jukaru
Đến rồi, tụi nó tiếp đón em rất tận tình!
Karlheinz
📱 Ồ là vậy à, vậy phiền em chăm sóc tụi nó rồi
Sakamaki Jukaru
Hơ, nói nghe hay thật, là ai bắt ép em hả?
Karlheinz
Bé ngoan, tụi nó cho em dạy dỗ đấy!
Jukaru tay tức giận đến run, đập điện thoại xuống sàn nhà
Sakamaki Jukaru
Khốn kiếp, ép ông từ ca sĩ thành bảo mẫu mà nói như là ông đây tình nguyện vậy!
Sakamaki Ayato
Ông già gọi à ?
Sakamaki Jukaru
Hừ, cũng tại các ngươi như vậy mà giờ ta phải chăm sóc đây này!
Sakamaki Shuu
Tôi không cần
Sakamaki Jukaru
Nhất là ngươi đấy, lười biếng như vậy đó à?
Sakamaki Jukaru
Đến nói cũng lười nữa, ta sẽ dạy dỗ thật nghiêm khắc
Chương 2
Sakamaki Jukaru
Haizz, mệt quá đi, lũ nhóc đó đúng là phiền phức!
Sakamaki Jukaru
Nhưng cũng phải công nhận, phòng tắm này cũng không tệ như tưởng tượng...
Sakamaki Jukaru
Ầy chết tiệt, tóc lại bắt đầu dài ra rồi
Jukaru giật mình quay người lại, bồn tắm tràn nước ra
Đi lại bồn tắm, nhìn vào bên trong
Sakamaki Jukaru
Sao ngươi lại ở đây?
Sakamaki Jukaru
*Nhăn mày khó chịu*
Sakamaki Shuu
* Nhắm mắt, lười bận tâm đến *
Sakamaki Jukaru
Tắm, ngươi bị ngu à, nằm vậy là tắm rồi đó hả?
Sakamaki Jukaru
*Nhăn mặt, cực kì khó chịu*
Sakamaki Jukaru
Quần áo còn chưa cởi mà tắm cái gì, ngươi lười biếng quá rồi đấy, dậy, cởi đồ ra rồi tắm đàng hoàng đi!
Sakamaki Shuu
Chật, thật phiền phức, lằng nhằng như đàn bà
Sakamaki Jukaru
Ngươi...ngươi...ngươi nói ai lằng nhằng như đàn bà, thằng cháu lười biếng này!
Hơi khụy người xuống, đưa tay kéo Shuu đứng lên
Jukaru mất đà ngã luôn vào trong bồn tắm
Sakamaki Jukaru
A...ướt hết rồi
Sakamaki Shuu
Chậc..phiền quá...
Sakamaki Jukaru
Ngươi nói ai hả?
Sakamaki Jukaru
*Gằng giọng đầy tức giận*
Shuu nắm lấy hai cổ tay của Jukaru, trở người đè Jukaru xuống phía dưới
Sakamaki Jukaru
* Thoáng trầm mặt*
Sakamaki Jukaru
Ngươi đang làm cái gì đó, thả tay ra!
Sakamaki Shuu
Ồn quá, tắm cũng không yên, có thể im lặng một chút được không?
Sakamaki Jukaru
Không đấy!
Sakamaki Shuu
Chậc...thế thì phải khóa cái miệng này lại rồi
Sakamaki Jukaru
Ý gì...ưm...
Tiếng 'lép nhép, trúc trắc' âm thanh của môi lưỡi
Sakamaki Jukaru
*Trợn mắt vô cùng ngạc nhiên, giãy dụa*
Sakamaki Shuu
Thế nào hả ông chú?
Sakamaki Shuu
*Cong khóe môi*
Sakamaki Jukaru
*Vẫn còn lơ mơ, ngơ ngẩng*
Sakamaki Shuu
*Cong khóe môi đầy ma mị*
Sakamaki Shuu
Chậc, im lặng thế này có phải tốt không
Sakamaki Jukaru
Ngươi...ngươi...thằng cháu khốn nạn... ngươi...ngươi... ngươi sao lại dám hôn ta?
Sakamaki Jukaru
( Nụ hôn đầu của mình)
Sakamaki Shuu
Không chỉ hôn thôi đâu!
Sakamaki Shuu
Thật ngọt, đây là vị máu của đồng loại sao?
Sakamaki Jukaru
Ngươi...thằng cháu mất dạy!
Sakamaki Jukaru
*Sờ sờ vết thương trên cổ*
Sakamaki Jukaru
(Chết tiệt, lại dám hút máu của mình, mẹ nó )
Cả hai im lặng, cảnh xuân phất phơ trước mắt lồ lộ ra hết
Nước thấm ướt quần áo, bên trên là Shuu đang mặc một chiếc áo sơ mi trắng mỏng, mở bung vài nút phía trên, áo gần như trở nên trong vắt bó sát vào cơ thể lộ ra làn da trắng nõn vì ít tiếp xúc với ánh mặt trời, eo thon cơ bụng sáu múi. Jukaru nuốt nước miếng ừng ực
Sakamaki Jukaru
( Cái cảnh gợi tình gì đây, sao tự dưng lại thấy thằng cháu này lại mê người như vậy chứ)
Sakamaki Shuu
*Cười càng xinh đẹp, càng mê người hơn, ánh mắt đầy phong tình *
Sakamaki Shuu
Chú à, sao lại đột nhiên không nói gì rồi?
Sakamaki Shuu
*Hôn trán Jukaru*
Sakamaki Shuu
Chú như vậy thật là ngoan nha, ta rất thích
Sakamaki Jukaru
Ngươi càng quấy cái gì, ngồi dậy mau
Sakamaki Jukaru
*Vùng vẫy, giãy dụa*
Sakamaki Shuu
Không, rõ ràng là muốn tắm cùng nhau nên chú mới tới câu dẫn ta, giờ lại muốn đi nhanh vậy sao?
Sakamaki Jukaru
Ngươi bình thường lười biếng như vậy, hiếm khi suy diễn sự tình thật sâu xa
Sakamaki Jukaru
*Cười khinh bỉ *
Shuu nhếch môi, tay nhanh chóng cởi sơ mi ra, vẫn đề Jukaru phía dưới
Sakamaki Jukaru
A...tránh...
Sakamaki Jukaru
*Cố sức đẩy ngã Shuu, nhanh chóng phóng ra khỏi bồn tắm*
Sakamaki Shuu
*Nhếch môi cười xinh đẹp nhìn cậu*
Sakamaki Jukaru
Hừ, ta mới không thèm nói lời vô nghĩa cùng ngươi
Jukaru nói xong một trận gió thổi nhẹ qua, lúc này Jukaru đã biến mất trong phòng tắm chỉ còn duy nhất mình Shuu
Ngã người nằm xuống bồn tắm, Shuu nhắm mắt nằm trong bồn tắm tận hưởng . Khóe môi khẽ cong
Sakamaki Shuu
Chú à, chạy nhanh làm gì, một lúc nữa sẽ lại gặp nhau!
Chương 3
Jukaru mặc độc mặc cái áo sơ mi trắng dài tận bắp đùi, nhàm chán nằm lăn lộn trên chiếc giường lớn.
Sakamaki Jukaru
Hmm, chán chết đi được, ở đây không có wifi
Sakamaki Jukaru
Lúc dọn đồ quên mang sạc điện thoại theo, giờ làm sao sạc pin cho điện thoại bây giờ...
Trong đầu đột nhiên lóe sáng, vứt điện thoại sang một bên Jakaru lười biếng lăn lăn mấy vòng với tay lấy từ trong cặp ra một cái máy tính bảng.
Sakamaki Jukaru
*Mỉm cười đắc ý*
Sakamaki Jukaru
Ha ha, tuy quên đem sạc điện thoại nhưng dây sạc máy tính vẫn có đem theo, như vậy thì không chán nữa rồi
Sakamaki Jukaru
*Điên cuồng đập mặt vào gối*
Sakamaki Jukaru
Huhu, không 4G, không wifi, làm sao có thể ở cái nơi khỉ ho cò gáy này chứ, lão tử muốn về thành phố, lão tử muốn có wifi !!!!!!!!!!!
Sakamaki Jukaru
Lão tử đếch muốn ở đây nữa, lão tử muốn về thành phố, không có wifi lão tử muốn đập đầu chết!
Sakamaki Jukaru
*Điên cuồng dập đầu vào gối bông mềm mại*
Lăn lộn đập đầu một lúc bụng đột nhiên réo lên. Jukaru chu mỏ thở dài.
Sakamaki Jukaru
Ái chà, đến giờ ăn rồi à?
Jukaru lăn lăn đến tận mép giường, đặt chân xuống nền gạch lạnh lẽo, đi tới phòng ăn.
Jukaru mở cửa ra, nhìn thấy thức ăn được bày đầy đủ ra bàn. Mà mấy thằng cháu thì vẫn chưa có đến đủ.
Trong phòng hiện tại có Reiji, Sabaru, Kanato và Raito
Liếc mắt nhìn cặp chân thon dài trắng nõn kia, Reiji nhanh chóng chuyển dời tầm mắt về chỗ cũ, đưa tay lên đều chỉnh mắt kính
Sakamaki Reiji
Kanato đi gọi Ayato đến đây, nó không biết tuân thủ quy tắc gì cả, cả Shuu nữa, anh ấy đi đâu mất rồi, Subaru đi xem xem anh ấy lại ngủ ở đâu rồi!
Sakamaki Kanato
*Đứng lên khỏi ghế,cười quỷ dị*
Sakamaki Kanato
Teddy , chúng ta đi tìm Ayato nhé!
Sakamaki Subaru
Hừ, tại sao tôi phải tìm anh ta chứ, anh ta tự có chân để đến đây mà?
Sakamaki Subaru
*Ngồi khoanh tay, không để lời nói của Reiji vào tai *
Reiji có chút tức giận khi thấy thái độ của Subaru như vậy. Reiji đưa tay lên chỉnh lại gọng kính, giọng lành lạnh, chậm rãi
Sakamaki Reiji
Cậu có đi hay không ?
Sakamaki Subaru
Chậc, phiền chết đi được
Sakamaki Subaru
*Đứng dậy ra khỏi ghế ngồi*
Jukaru tiến đến ngồi vào ghế, bắt chéo chân. Toàn bộ cảnh xuân bên dưới đều thấy rõ mồn một
Raito từ lúc Jukaru bước vào, cặp mắt đã không thể rời khỏi đôi chân thon dài trắng nõn kia, hơn nữa cảnh xuân bên dưới thật sự rất muốn thấy
Sakamaki Jukaru
*Khoanh tay, giọng nói nhàn nhạt*
Sakamaki Raito
Nhìn chú ta đã rất no rồi a~
Sakamaki Jukaru
No thì không cần ăn nữa!
Sakamaki Jukaru
*Đôi mắt lạnh băng*
Sakamaki Raito
Sao có thể như vậy được a~, người ta còn chưa có ăn được mà~
Sakamaki Reiji
Raito, về chỗ!
Sakamaki Reiji
*Đẩy gọng kính, giọng nói vô cùng nghiêm khắc*
Sakamaki Raito
Hưm rồi rồi~
Sakamaki Jukaru
*Nhíu mi nhìn Raito*
Sakamaki Reiji
Thật thất lễ, mau xin lỗi!
Sakamaki Raito
Được được, chú a~, người ta xin lỗi nha ~
Sakamaki Jukaru
* Liếc nhìn, điềm nhiên dời tầm mắt về chỗ cũ, không muốn quan tâm đến*
Sakamaki Raito
Chú a~, người ta biết lỗi rồi~
Cùng lúc đó những người còn lại bắt đầu xuất hiện
Không một ai mà không ngó đến cặp chân thon dài đang bắt chéo kia
Tiếp theo là tiếng muỗng đĩa len ken, Jukaru ngẩng đầu, ai cũng chăm chú ăn không hề phát ra một âm thanh nói chuyện nào
Ăn xong mọi người tự động giải tán, Jukaru cũng kéo ghế đứng lên đi về phòng.
Sakamaki Jukaru
Ai nha, no căng bụng luôn!
Sakamaki Jukaru
*Jukaru từ cửa chạy đến giường xoay lưng nằm ịt lên giường*
Sakamaki Jukaru
Thích quá, thật thoải mái a~
Sakamaki Jukaru
*Giật bắn mình, xoay người lại nhìn thấy Shuu nằm bên cạnh*
Sakamaki Jukaru
Tại sao lại nằm đây?
Sakamaki Jukaru
Thích nằm đâu tùy ngươi, nhưng đây là phòng của ta
Sakamaki Shuu
*Nhắm mắt nhàn nhạt trả lời, giọng nói có chút lười biếng *
Sakamaki Jukaru
*Cứng họng*
Nhà đúng là của anh em họ, Jukaru quả thật không phải chủ nhân nơi này
Sakamaki Jukaru
Nè, vừa ăn xong mà ngươi lại nằm à, còn cái giọng ngáy ngủ nữa
Sakamaki Shuu
Không nhột ư?
Sakamaki Jukaru
Tại sao phải nhột, ta đâu làm gì chột dạ?
Sakamaki Shuu
Ngươi đang nằm!
Sakamaki Shuu
*Âm thanh lười biếng, vẫn nhắm mắt như cũ*
Sakamaki Jukaru
Ừm...ờ thì ta có nằm nhưng không có ngủ như ngươi
Sakamaki Jukaru
*Tuy là sau khi nghe xong có chút không thể phản bác*
Sakamaki Jukaru
Nè, ngươi ngủ đó à?
Sakamaki Jukaru
Thức dậy đồ lười
Sakamaki Jukaru
Muốn ngủ về phòng ngươi đi
Sakamaki Jukaru
Ta nói ngươi không nghe hả, ta là chú ngươi đó!
Sakamaki Jukaru
*Tức đến đầu bốc khói*
Sakamaki Jukaru
Ngươi đúng là không biết lễ nghĩa
Sakamaki Jukaru
Bla bla bla....
Sakamaki Shuu
*Đôi mày nhíu lại, kéo Jukaru vào lòng*
Sakamaki Jukaru
Mắc gì ta phải im, miệng là của ta , muốn nói gì thì ta có quyền nói
Sakamaki Shuu
*Kéo đầu Jukaru lại*
Sakamaki Jukaru
Ngươi là....ưm....
Tiếng nước tróc trách vang lên trong căn phòng hoàn toàn im lặng, dù 1 giây trước còn rất ồn ào
Sakamaki Shuu
Im được chưa?
Sakamaki Jukaru
Ngươi...ngươi...
Sakamaki Jukaru
* Lấy tay che miệng, lắc lắc đầu*
Sakamaki Shuu
* Mỉm cười đầy mê hoặc*
Sakamaki Shuu
Ngoan, ngủ đi
Sakamaki Jukaru
( Ta mới không muốn ngủ)
Sakamaki Shuu
* Đưa tay kéo sát Jukaru, ôm vào trong lòng, an ổn nhắm mắt ngủ *
Sakamaki Jukaru
(Hic, nụ hôn đầu của lão tử lại bị thằng cháu cướp mất)
Download MangaToon APP on App Store and Google Play