Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[RhyCap] Em Là Ánh Dương Của Anh

Chap 1

Quinh :))
Quinh :))
Halo :))
Bắt đầu nè
Quang Anh là thiếu gia nhà họ Nguyễn một gia tộc giàu nhất và có quyền lách nhất trong nước tuy nhiên Quang Anh lại chẳng hạnh phúc vì bố mẹ Quang Anh suốt ngày bận việc công ty đến cả việc con mình bị bạo lực học đường mà cũng không biết
Nvp (nam)
Nvp (nam)
/đánh Quang Anh/
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
T...tôi xin lỗi/ngồi co người lại một góc/
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
/chạy đến/
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
/đá nvp/
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Đừng có bắt nạt cậu ấy
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
/nhìn Duy/
Nvp (nam)
Nvp (nam)
Thì sao
Nvp (nam)
Nvp (nam)
Tao thích làm gì là việc của tao
Nvp (nam)
Nvp (nam)
Mày không cần xen vào
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
/đẩy nvp ra/
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
/kéo tay Quang Anh chạy đi/
Đến công viên
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
/kéo tay Quang Anh đến chỗ xích đu/
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Cậu có sao không/cầm tay Quang Anh lên xem/
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
À...ừm không sao đâu
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Mà cậu tên gì á
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Gọi là Quang Anh nha
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Tui là Đức Duy/cười/
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
/xoa đầu Duy/
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Tôi 8 tuổi
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Ò vậy anh lớn hơn em 2 tuổi
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Cũng muộn rồi
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Duy về sớm đi
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Không bố mẹ lo đấy
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Cảm.ơn vì hôm nay đã giúp anh
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Dạaa
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Chiều mai anh lại ra đây chơi với Duy nhá
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Ừm
Ngày hôm sau Quang Anh lại đến công viên
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Anh Quang Anhhhh/chạy lại nhảy lên người Quang Anh/
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
/đỡ Duy/
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Từ từ thôi
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Ngã cả 2 đó
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hihi :>
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Anh đi chơi với Duyyy
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Ừm
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
/kéo tay Quang Anh/
Sau 1 năm chơi với nhau thì cả 2 đã thân thiết hơn và hầu như ngày nào cũng bám dính lấy nhau
Cho đến 1 hôm
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Anh ơiii
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Ơi anh nghe
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Cho anh nè :>
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
/đưa nhẫn cho Quang Anh/
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Hửm nhẫn á
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Sao lại cho anh
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Em thấy mẹ nói là bạn thân thì phải có đồ đôi
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Vậy mai anh mang vòng đến cho Duy nha
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Thật ạ?
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Ừm
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Dạaa
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Giờ anh đi chơi với Duy điii
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Ừm đi

Chap 2

Ngày hôm sau Quang Anh cũng mang vòng đôi đến cho Duy
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Vòng này đẹp quáaa
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Duy thích không
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Có ạaa
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Duy cảm ơn anh Quang Anh
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
/xoa đầu Duy/
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Anh đi mua kẹo cho Duy nha
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Dạ
10' sau
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Kẹo của Duy đây
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Hoàng Đức Duy (lúc bé)
Duy xin anh Quang Anh ạ
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Nguyễn Quang Anh (lúc bé)
Ừm
Một thời gian sau Duy bị bệnh nặng phải sang nước ngoài để chữa trị
Đó là lời của bố mẹ Quang Anh nói thôi chứ Quang Anh thừa biết Duy không muốn mn nói xấu và bắt nạt Quang Anh nên đã đánh nhau với các anh trong trường
Cũng từ đó mà Duy bị các anh lấy gậy đập vào đầu
Từ ngày Duy đi Quang Anh như trở thành một người khác có thể nói Quang Anh như một bông hoa hướng dương bị mất đi ánh mặt trời của mình
Bố mẹ Quang Anh nói Duy chỉ đi 4 năm thôi sau đó sẽ về với Quang Anh
Quang Anh vì muốn bảo vệ Duy khi Duy về nên đã xin bố mẹ cho học võ
Quang Anh tập ngày tập đêm
Sau 1 thời gian thì Quang Anh đã lấy đc đai đen karate
Đến khi lớn lên tính cách của Quang Anh cũng thay đổi
Luôn cọc cằn ít nói
Sơ hở là đánh nhau bắt nạt học sinh mới
Nhưng đến khi về nhà bước vào trong phòng riêng thì Quang Anh lại trở thành một người khác
Trong căn phòng ấy chứa đầy những bức ảnh kỉ niệm của cả 2 khi bé
Ngồi nhìn những bức ảnh đó Quang Anh không kìm đc nước mắt mà khóc òa lên như một đứa trẻ
Lúc đó Quang Anh khác hẳn với những gì mn thường thấy
Quang Anh cũng yếu đuối lắm nhưng sự yếu đuối ấy chỉ dành cho 1 người

Chap 3

Biết vì sao sự yếu đuối ấy chỉ dành cho 1 người duy nhất không?
Vì người ấy đã đến bên cạnh Quang Anh khi Quang Anh cô đơn nhất
Người đã giúp Quang Anh nhận ra cuộc sống này đẹp thế nào
Người luôn bên cạnh an ủi và đưa ra những lời khuyên tốt nhất cho Quang Anh khi gặp khó khăn
Người đã đặt hết niềm tin vào Quang Anh khi Quang Anh chuẩn bị từ bỏ một điều gì đó
Người đã truyền động lực cho Quang Anh khiến Quang Anh ngày càng tốt hơn
Và đặc biệt...người đó chính là ánh dương mà Quang Anh luôn hướng tới
Vào năm Quang Anh 17 tuổi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/đang đánh hs/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Này cái anh kia
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/chắn trước mặt Quang Anh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ai cho anh đánh bạn tôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Nhìn...nó quen thật đấy"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/tát Quang Anh/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/kéo tay Hùng chạy đi/
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Mày không sợ bị ghim hả mà lao vào
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Ông đó là trùm trường đấy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trùm trường thì sao chứ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao chẳng quan tâm đâu
Lúc đó bên Quang Anh nè
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thằng nhóc đó/xoa bên má bị Duy tát/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Lần đầu có người dám tát mình ngoại trừ em ấy đấy"
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
"Mày đợi đấy nhóc con"
Ngày hôm sau
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/đến cổng trường/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/kéo tay Duy vào phòng kho của trường/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bỏ tôi raaaa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Câm/bóp miệng Duy/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Xem ra cái gan của mày cũng lớn khi dám tát tao đấy/bóp mạnh hơn nữa/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/khóc/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức đau...thả ra đi hức
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cũng biết đau à
Quang Anh định đánh Duy thì có tiếng trống vào lớp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mày may đấy nhóc con
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/bỏ đi/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/xoa xoa hai bên má/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Đau..."
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Còn mấy cái vết thương hôm qua chưa hết đau nữa"
"vết thương hôm qua" là sao nhỉ?

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play