Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Bách Hợp] Lựa Chọn Của Chị Là Em

Chap 1

Năm 2012, tại trại trẻ mồ côi số 2.
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
*Sút quả bóng*
Phạm Minh Đức, sinh năm 2003, mồ côi cha mẹ. Vào trại trẻ mồ côi lúc 3 tuổi.
Quả bóng bay thẳng vào mặt cô bé đang đứng trước khung thành.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
A! *Ngã ngửa ra sau*
Phạm Minh Anh, sinh năm 2006, mồ côi cha mẹ. Vào trại trẻ mồ côi lúc 3 tháng tuổi.
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Minh Anh! *Tròn mắt*
Đặng Đăng Khoa, sinh năm 2006. Mẹ mất, cha bị tuyên bố mất tích theo quy định của pháp luật. Vào trại trẻ mồ côi lúc 2 tuổi.
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
*Chạy lại*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Em có sao không? *Lo lắng*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
*Đỡ Minh Anh dậy*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
A..Em không sao, hì hì *Vừa ôm mặt vừa cười*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
*Kéo tay Minh Anh xuống*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Ôi trời! Đỏ hết mặt lên rồi
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Anh xin lỗi, ban nãy anh nỡ chân sút mạnh quá
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Không sao đâu *Xoa mũi*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Ưm...Hơi đau chút, lát sẽ hết *Cười ngốc*
Minh Đức quay lưng về phía Minh Anh rồi quỳ một chân xuống đất.
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Lên anh cõng về phòng
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Không chơi bời gì nữa!
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Không cần đâu, em tự đi được mà *Xua tay*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Nhanh! *Gằn giọng*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Leo lên lưng Minh Đức*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
*Đưa tay đỡ Minh Anh*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Cẩn thận không ngã!
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Ôm chặt vào, ngã ráng chịu
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Ôm chặt lấy cổ Minh Đức*
Đăng Khoa ôm quả bóng đi sau hai người. Mặt trời bắt đầu lên cao, ánh nắng chói chang khiến ba đứa trẻ cảm thấy mệt.
Vào phòng, Minh Đức đặt Minh Anh xuống giường. Mấy đứa trẻ khác xúm lại xem Minh Anh bị làm sao.
...: Mặt cậu đỏ hết lên rồi *Chạm nhẹ vào mặt Minh Anh*
...: Cậu sao thế?
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Tớ đi không cẩn thận nên bị ngã thôi *Cười tươi*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
*Mím môi*
...: *Đưa Minh Anh cốc nước lạnh*
...: Uống đi cho đỡ mệt nè *Cười*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Nhận lấy cốc nước*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
*Đưa tay lau mồ hôi trên trán*
...: Khoa uống không? Tớ lấy nước cho.
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Cho tớ xin một cốc *Cất quả bóng vào góc phòng*
...: Của Khoa đây!
Nghe thấy tiếng lũ trẻ ồn ào, " mẹ nuôi" của bọn trẻ vào nhắc nhở.
...: Mấy đứa ngồi ngoan, lát có người quan trọng đến thăm mấy đứa đó.
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Chắc là cái bác hay cho tụi mình bánh kẹo ha? *Nói thầm*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Khẽ gật đầu*
.
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
*Bước vào*
Phạm Hữu Thắng, sinh năm 1979. Chủ tịch một công ty bất động sản. Ông có hai người con, 1 nam 1 nữ. Vợ ông mất sau khi con gái ra đời.
Lũ trẻ thấy ông đến thì thi nhau chạy ra chào ông. Ông nhẹ nhàng xoa đầu những đứa trẻ ngây thơ đang ngước lên nhìn mình.
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
Mấy đứa nhớ chú là ai không?
...: Có ạ! *Cười tươi*
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
*Nhìn ra cửa*
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
Hai đứa vào đây xem nào!
Phạm Nhật Đăng
Phạm Nhật Đăng
*Bước vào*
Phạm Nhật Đăng, sinh năm 2003. Mẹ mất lúc 2 tuổi, ba tên Phạm Hữu Thắng.
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Đi sau Nhật Đăng*
Phạm Quỳnh Anh, sinh năm 2005. Mẹ mất lúc vừa chào đời, ba tên Phạm Hữu Thắng. Quỳnh Anh bị mắc chứng "Rối loạn tâm trạng hỗn hợp".
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Nhìn Quỳnh Anh chằm chằm*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Để ý*
.
Sau khi phát bánh kẹo, ông Thắng ngồi trò chuyện với những nhân viên làm ở trại trẻ mồ côi. Quỳnh Anh và Nhật Đăng ngồi ở hàng ghế ngoài sân nhìn lũ trẻ khác chơi đùa.
Phạm Nhật Đăng
Phạm Nhật Đăng
Em ngồi im ở đây, anh đi vệ sinh chút *Nói thầm với Quỳnh Anh*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Không quan tâm*
Phạm Nhật Đăng
Phạm Nhật Đăng
*Chạy đi*
Hoàng Trung Nguyên
Hoàng Trung Nguyên
*Chuyền bóng cho Minh Đức*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
*Giơ chân ra đỡ*
...: Hậu vệ đâu? Chặn anh Đức lại!
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
*Rê bóng*
...: Chặn anh Đức lại kìa!
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
*Sút*
...: *Bay người bắt bóng*
...: Chết rồi! *Tròn mắt*
Quả bóng bỗng va vào cột dọc, bay thẳng về phía Quỳnh Anh.
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Cẩn thận! *Hét*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Giật mình nhìn lên*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Hây! *Nhảy lên*
Minh Anh ôm lấy quả bóng vào lòng, quay lại nhìn Quỳnh Anh đang ngẩn người nhìn mình.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Cười tươi*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
...
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Quay mặt sang hướng khác*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
"Nít ranh!"
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
"Ủa?"
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
"Nhỏ này khó hiểu thật" *Chạy vào sân*
Cảm nhận người kia đã rời đi, Quỳnh Anh mới quay mặt lại nhìn.
Tí tách!
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
*Ngẩng mặt lên trời*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Mưa rồi?
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
*Đưa tay xoa tóc*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Thôi! Vào nhà thôi mấy đứa
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Mưa rồi *Ôm bóng chạy vào nhà*
Lũ trẻ thấy thế cũng chạy theo Minh Đức.
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
*Dừng lại*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Minh Anh? Cậu sao đấy?
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Cậu vào trước đi, tớ ra lấy đồ đã *Quay lại sân*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
*Nhìn Minh Anh với ánh mắt khó hiểu*
.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Thở hổn hển*
Minh Anh nhìn về phía hàng ghế đá, một bóng người nhỏ nhắn đang ngồi im ở đó.
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Bấu tay vào nhau*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
"Con nhỏ ngốc này" *Chạy lại*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Ngước lên nhìn*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Không biết chạy vào nhà à?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
...
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Khó chịu*
Minh Anh lấy áo khoác mỏng của mình phủ lên đầu Quỳnh Anh.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Tôi đưa cậu về *Giơ tay ra*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
...
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Có đi không?
Quỳnh Anh chần chừ một lúc cũng nắm lấy tay Minh Anh. Hai đứa trẻ dắt nhau về nhà.
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Lén nhìn Minh Anh*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Cậu tên gì?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
...
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
"Nhỏ này bị câm à?"
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Quỳnh Anh *Nói nhỏ*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Hả? Quỳnh Anh à?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Khẽ gật đầu*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Cậu bao nhiêu tuổi?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
6
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
"Lớn hơn mình một tuổi à?"
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Em tên Minh Anh, em mới 5 tuổi thôi
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
...
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Lần sau mưa thì phải chạy vào nhà
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Cái đó cũng không biết thì mai sau ai thèm lấy chị?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
...
.
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
Quỳnh Anh, con có bị ướt không? *Lo lắng chạy lại*
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
Con gái của ba *Rưng rưng*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Khoanh tay đứng nhìn*
Quỳnh Anh chỉ bị ướt một chút ở quần, còn Minh Anh ướt từ đầu đến chân.
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
*Phủ khăn lên đầu Minh Anh*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Vào tắm đi, cậu ướt hết rồi
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Liếc Đăng Khoa*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Nay biết quan tâm tớ cơ đấy
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
*Khịt mũi*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Bạn thân mà!
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Nhìn hai người*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
...
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
Tối rồi, ba đưa con về nhà nhé?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
...
Phạm Nhật Đăng
Phạm Nhật Đăng
*Thở hổn hển*
Phạm Nhật Đăng
Phạm Nhật Đăng
Sao em không đợi anh?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
"Đợi anh để em tắm mưa hay gì?"
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
*Xoa mái tóc ướt nhẹp của Nhật Đăng*
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
Ba đưa hai đứa về ha?
Phạm Nhật Đăng
Phạm Nhật Đăng
Vậy cũng được ạ
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
Quỳnh Anh?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Nhìn về hướng Minh Anh*
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
*Nhìn Minh Anh rồi nhìn Quỳnh Anh*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Ba!
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
Hả? *Ngơ ngác*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Chỉ tay về phía Minh Anh*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Con muốn con bé đó!

Chap 2

Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
*Tròn mắt*
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
Hả? Ai?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Con bé đó!
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Con muốn nó!
Phạm Nhật Đăng
Phạm Nhật Đăng
*Kinh ngạc*
Phạm Nhật Đăng
Phạm Nhật Đăng
Cái này không đùa được đâu em *Thì thầm*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
...
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Nó phải là của con *Lẩm bẩm*
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
...
11 năm sau.
Phòng học 15, lớp 11A1, Trường THPT A.
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Minh Anh, tối nay đi chơi không?
Đặng Đăng Khoa, 17 tuổi. Năm 6 tuổi được một gia đình khá giả nhận nuôi.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Vậy cũng được!
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Rủ cả anh Đức đi nữa
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Có khu vui chơi mới mở, nghe bảo xịn lắm
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Gật gù tỏ vẻ đã hiểu*
Minh Anh cầm lấy cái bút bi trên tay rồi nghịch nó.
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Mà hôm qua mày cãi nhau với chị Quỳnh Anh à?
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Ai nói với mày thế? *Nhíu mày*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Sáng nay anh Đức kể với tao
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Dựa lưng vào ghế*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Mày suốt ngày dỗi như thế mà chị ấy không khó chịu à?
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Chị ấy dám khó chịu với tao sao?
Minh Anh nói với giọng điệu châm chọc. Từ trước đến nay, chị nuôi của Minh Anh chưa bao giờ lớn tiếng với Minh Anh. Minh Anh muốn gì chị ấy cũng chiều, chị ấy còn chiều Minh Anh hơn cả Minh Đức-Anh trai ruột Minh Anh.
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
...
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Vậy đi, tối tao qua đón mày
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Gật gù*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Lát đi căng-tin không?
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Hết tiền rồi
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Ăn gì tao mua cho
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Mày mua cho tao á? *Bật cười*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
*Nhăn nhó*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Mày làm như tao keo kiệt lắm vậy!
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Ừm hứm!
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Cái con này! *Đánh Minh Anh*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Đau!
...
Tối đến.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Ăn cơm*
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
...
Căn phòng bếp chỉ toàn tiếng va chạm của bát đũa.
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
Hai đứa lại giận nhau à?
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
*Nhìn Minh Anh rồi nhìn Quỳnh Anh*
Bầu không khí im lặng khiến ông cảm thấy hơi ngộp thở.
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
*Thở dài*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Đặt đũa xuống bàn*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Con ăn xong rồi ạ, con xin phép về phòng trước
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Nhìn Minh Anh*
Phạm Hữu Thắng
Phạm Hữu Thắng
Hai đứa làm sao thế?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Không có gì đâu ạ
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Em ấy giận dỗi một chút thôi ạ
...
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Nằm xuống giường*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Đồ đáng ghét! Vẫn không chịu dỗ mình
Gương mặt Minh Anh có phần nhăn nhó khó chịu.
Minh Anh cầm lấy cái gối ôm rồi ném về phía cửa.
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Mở cửa ra*
Cái gối va vào người Quỳnh Anh, rơi xuống sàn.
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Nhìn cái gối dưới đất*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Chị sang đây làm gì?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Nhặt cái gối lên*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Đừng ném đồ lung tung như thế chứ *Đóng cửa*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Liên quan đến chị sao?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Em vẫn giận chị đấy à?
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Ai thèm giận chứ? *Nhìn sang hướng khác*
Bầu không khí im lặng vài giây.
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Chị xin lỗi *Bất ngờ lên tiếng*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Em không cần lời xin lỗi của chị
Quỳnh Anh tiến đến mép giường, nhẹ nhàng trèo lên.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Chị...Tránh ra đi *Hơi ngại*
Gương mặt Quỳnh Anh ghé sát vào tai Minh Anh, hơi thở nhẹ nhàng cứ va vào vành tai Minh Anh.
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Hưm...Chị không cố ý đâu
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Em không có giận *Đưa tay sờ mũi*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Ôm Minh Anh*
Quỳnh Anh dựa đầu lên vai người kia, Minh Anh thuận thế ôm Quỳnh Anh lại.
NovelToon
[Pinterest]
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Minh Anh?
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Dạ? *Vẫn nhắm mắt*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Mở mắt ra nhìn chị này!
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Hửm?
Đôi mắt nâu đen của Minh Anh ngước xuống nhìn người con gái đối diện mình.
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Không giận nữa chứ?
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
...
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Còn chút chút
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Em thấy rất khó chịu
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Nó là đứa mới chuyển đến lớp chị
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Chị và nó không có gì cả
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Chị cứ đi sát vào nó *Giọng buồn bực*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Lúc đó đông người, chị không để ý *Véo má Minh Anh*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Chị lúc nào cũng thế *Quay mặt sang hướng khác*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Chị kh...
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Minh Anh! Mở cửa ra anh bảo
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Đẩy nhẹ Quỳnh Anh ra*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Hơi khó chịu*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Tránh ra em đi mở cửa
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
...
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Quỳnh Anh!
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Chị...Ưm~ *Mở to mắt*
Quỳnh Anh bất chợt kéo cổ áo Minh Anh lại rồi đặt nụ hôn xuống.
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Minh Anh! *Gõ cửa*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Đừng...Ưm~ *Cố đẩy ra*
Quỳnh Anh tấn công một cách mãnh liệt, tiếng gõ cửa khiến trái tim Minh Anh muốn nhảy tót ra khỏi lồng ngực.
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Rời ra*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Chị bị điên à?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
...
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Ghì chặt tay Minh Anh xuống giường*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Này chị...Ưm~ *Choáng váng*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Làm gì trong đó vậy trời? *Lẩm bẩm*
Cơ thể Minh Anh bị ép xuống giường, hai tay bị Quỳnh Anh ghì chặt.
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Buông tay ra*
Minh Anh đẩy Quỳnh Anh ra, gương mặt đỏ bừng, vô thức đưa tay lên che miệng.
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Đứng dậy*
Minh Anh ngại ngùng chui tọt vào trong chăn. Vàng tai Minh Anh vẫn còn đỏ ửng lên.
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Minh...Ủa?
Thấy người ra mở cửa là Quỳnh Anh, Minh Đức thấy hơi ngạc nhiên.
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Em làm gì ở đây vậy?
Minh Đức liếc vào trong phòng, thấy Minh Anh cuộn tròn trong chiếc chăn màu xám, hé mắt nhìn về phía mình.
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
...
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Em sang mượn đồ thôi
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
*Gật gù*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Anh tìm em ấy làm gì vậy? *Dò xét*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Anh rủ Minh Anh đi chơi thôi
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Nay cuối tuần mà
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Em muốn đi chung không?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Anh với Minh Anh đi đi
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Em muốn ở nhà *Đi về phòng*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Anh nhớ đưa Minh Anh về đúng giờ đó *Nói vọng lại*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
À...Anh biết rồi *Nhìn theo bóng lưng Quỳnh Anh*
Mải nói chuyện với Quỳnh Anh, Minh Đức không để ý Minh Anh đã đứng trước mặt mình từ bao giờ.
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
*Giật bắn mình*
Minh Đức vô thức lùi lại vài bước.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Em muốn đi chung xe với Khoa
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Anh mày đèo nguy hiểm lắm à?
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Hôm bữa anh suýt tông vào con chó còn gì
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Đóng cửa phòng*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Mày đừng nhắc lại nữa
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Nghĩ đến mà sợ *Sởn gai óc*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Xì!
Hai người ra cổng thì thấy Đăng Khoa dựng xe đợi từ bao giờ.
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Làm gì lâu vậy mày?
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Cả anh Đức nữa
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Chậm chạp lề mề *Trách móc*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Ê nói gì đó?
Minh Đức lấy mũ bảo hiểm đập nhẹ lên đầu Đăng Khoa.
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Đau em! *Nhăn nhó*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Con trai gì đâu mà hay càu nhàu *Đội mũ bảo hiểm*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Ngồi lên xe Đăng Khoa*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Đi chơi xong đi uống gì đó đi
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Để xem như nào đã
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Mày về muộn chị Quỳnh Anh mắng tao chết
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Mày sợ à?
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Lại chả, người gì đâu mà dữ như bà chằn
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Đứng trên ban công nhìn xuống*
Nhìn thấy ba người đã rời đi, Quỳnh Anh mới vào nhà.

Chap 3

Ba người đi chơi đến hơn 23 giờ mới về. Họ "càn quét" khu vui chơi một lượt rồi đi uống nước ở một quán mới mở vào tháng trước.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Mở cổng ra*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
*Phóng xe vào sân*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
*Ngó vào trong*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Nay chị Quỳnh Anh không đợi mày nữa hả?
Minh Anh khựng lại một chút, ánh mắt hướng về phía ban công. Không thấy ai ở đó cả.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Hơi khó chịu*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Kệ chị ấy đi, mày về cẩn thận nha
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
*Gật đầu*
Đặng Đăng Khoa
Đặng Đăng Khoa
Bye! *Phóng xe đi mất*
Minh Anh ngồi xuống thềm nhà, ngước nhìn bầu trời đêm đầy sao.
NovelToon
Trong lòng như có gì đó đè nén, Minh Anh thấy hơi khó thở.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
"Chị ấy không đợi mình về nữa" *Gục đầu lên đầu gối*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Chán thật đó *Buồn bã kêu lên*
Bàn tay ai đó chạm vào đỉnh đầu Minh Anh, Minh Anh chưa kịp phản ứng thì cảm nhận được người kia ngồi xuống bên cạnh mình.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Quay sang nhìn*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Anh chưa đi ngủ à?
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Hừm! Mày không đi ngủ còn ngồi đây làm gì nữa?
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Em chưa muốn ngủ
Minh Đức chống hai tay ra sau làm điểm tựa, cơ thể nghiêng về phía sau, bày ra tư thế thật thoải mái.
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
*Nhìn bầu trời đêm*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Hmmm..Nhiều sao thật đó!
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Nhìn Minh Đức*
Minh Đức quay sang nhìn em gái mình, thấy Minh Anh trông buồn buồn.
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Mày có chuyện gì muốn kể với anh không?
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Hả?
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Hmmm...Đại loại như là chuyện mày thấy buồn chẳng hạn
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Em lúc nào cũng thấy buồn, kể ra chắc hết đêm mất
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Mày có mong ước gì không? *Khoác vai Minh Anh*
Minh Đức kéo Minh Anh về phía mình.
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Đại loại như là...Mày đẹp như anh mày chẳng hạn *Nở nụ cười trên môi*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
"Mong ước à?"
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Em mong được gặp mặt cha mẹ ruột một lần
Nụ cười trên môi Minh Đức tắt dần. Minh Đức thấy khóe mắt Minh Anh đã đỏ lên từ bao giờ. Tâm trạng của Minh Đức cũng trùng xuống.
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
...
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Thật ra anh cũng muốn *Giọng nhỏ dần*
Cảm nhận được bờ mi mình ươn ướt, Minh Đức ngước lên trời, mong cho nước mắt của mình không trào ra.
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
"Mình là anh trai, không được phép khóc trước mặt em ấy"
Minh Đức sụt sịt mũi, lén đưa tay lên lau sạch giọt nước đọng trên vành mắt rồi vỗ vai Minh Anh.
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Thôi không sao đâu
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Tương lai anh sẽ tìm ba mẹ cho mày gặp mặt ha?
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Anh tìm kiểu gì?
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Chuyện đó tính sau vậy
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Nhưng mà anh hứa sẽ tìm ba mẹ ruột
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Chúng ta sẽ cùng nhau đi ăn một bữa thật no *Xoa đầu Minh Anh*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Lau nước mắt*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Mày đừng có khóc
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Lớn rồi cơ mà
Minh Anh vừa lắc đầu, vừa lau dòng nước mắt đang lăn xuống má.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Em không có khóc!
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
...
...
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
*Vươn vai*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Ưm...Mệt thật đấy
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Anh nghe được tiếng xương khớp vang lên răng rắc
Minh Đức ngán ngẩm vì bộ xương khớp như ông già 80 của mình.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Èo! *Nhăn mặt*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Mày đóng cửa rồi đi ngủ đi nhá
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Anh vào phòng trước đây *Đi về phòng*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Anh ngủ ngon *Nói vọng theo*
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Mày cũng thế...
Minh Anh khóa cửa lại rồi kiểm tra cửa sổ một vòng, thấy mọi thứ đã ổn thì Minh Anh tắt đèn rồi về phòng ngủ.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Bật đèn lên*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Hửm?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Ngủ trên giường Minh Anh*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Lại mò sang đây ngủ *Chẹp miệng*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Đóng cửa phòng*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Giật mình tỉnh giấc*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Hưm...Minh Anh? *Giọng buồn ngủ*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Ngồi xuống mép giường*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Sao chị lại sang đây ngủ rồi?
Chuyện này xảy ra như cơm bữa, Minh Anh cũng không lấy làm lạ. Chỉ là hai người mới giận nhau hôm qua, Minh Anh không ngờ đêm nay Quỳnh Anh lại mò sang phòng mình ngủ.
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Em về muộn quá *Mơ màng*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
...
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Hỏi một đằng trả lời một nẻo
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Em hỏi sao chị sang đây ngủ cơ mà?
Hai mắt Quỳnh Anh vẫn nhắn nghiền lại, bàn tay mò mẫm về phía Minh Anh.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Đưa tay mình cho Quỳnh Anh sờ*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Nắm lấy tay Minh Anh*
Bàn tay mềm mại của Quỳnh Anh nắm hờ lấy tay Minh Anh.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Em đi vệ sinh cá nhân rồi vào ngủ với chị ha?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Hưm? *Ngọ ngậy*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Khẽ thở dài*
...
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Từ phòng tắm bước ra*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Ngủ say*
Minh Anh tắt đèn, leo lên giường nằm cạnh Quỳnh Anh. Minh Anh kéo chút chăn về phía mình, Quỳnh Anh vô thức ôm lấy người nằm bên cạnh.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
...
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Chị chẳng có tí cảnh giác nào cả
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Đưa tay véo nhẹ chóp mũi Quỳnh Anh*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Nếu người nằm đây không phải em chắc chị cũng ôm như vậy *Giọng trách móc*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Nhỡ đó là một tên biến thái thì...
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Hừm!
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Ưm...
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Thở dài*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Em cũng không biết mối quan hệ của chúng ta là gì?
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Chị em thì hơi sai, mà quan hệ đó thì không phải *Suy tư*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Khụ! *Ho một tiếng*
Minh Anh kéo chăn lên cao, đắp lên đến cổ Quỳnh Anh.
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Cứ coi là chị em thân thiết vậy *Buột miệng nói ra*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Ây!
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
...
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Ngủ ngon *Thì thầm*
Minh Anh nhắm mắt lại, cơn buồn ngủ ập tới. Hôm nay Minh Anh đi chơi rất mệt nên chỉ một lúc sau đã ngủ thiếp đi.
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Mở mắt ra*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
"Còn dám trách mình"
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
"Nếu người nằm đây không phải em thì chị đã đạp khỏi giường rồi"
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
...
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
"Tính là ghen không nhỉ?"
Vành tai Quỳnh Anh bỗng chốc hơi đỏ lên.
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
"Chị sẽ tự cho đó là em ghen nhé" *Khóe môi nhếch lên một chút*
....
Sáng hôm sau.
Minh Anh bị tiếng gõ cửa đánh thức. Bên ngoài vọng vào tiếng gọi của Minh Đức.
Phạm Minh Đức
Phạm Minh Đức
Minh Anh, dậy ăn sáng kìa! *Gõ cửa*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Em dậy rồi *Nói vọng ra*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
*Ngọ nguậy*
Minh Anh với tay cầm lấy cái điện thoại ở đầu giường. 07:43!
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Lay Quỳnh Anh*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Ưmmm...*Gạt tay Minh Anh ra*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Dậy thôi *Nhẹ nhàng*
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Một chút nữa thôi *Trùm chăn lên đầu*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Kéo chăn xuống*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Dậy còn ăn sáng nữa
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Không muốn ăn đâu *Úp mặt xuống gối*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
...
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
Vậy em dậy trước nhé?
Phạm Quỳnh Anh
Phạm Quỳnh Anh
Không cho *Ôm Minh Anh cứng ngắc*
Phạm Minh Anh
Phạm Minh Anh
*Thở dài*

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play