Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Văn Nghiêm Văn ] Mảnh Ghép Không Hoàn Hảo

Chap1

Khi con người tuyệt vọng nhất sẽ thế nào nhỉ ?
-Tại cổng thành Nghiêm gia-
Bầu trời tối bao phủ hết thành phố , chỉ có ánh đèn đường yếu ớt cứu soi sáng con đường đen tối này
Có cậu con trai đang run rẩy , máu từ eo chảy ra tay ôm lấy nó để cầm máu
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/thở hổn hển /
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
"Chả lẽ mình lại chết thảm vậy sao"
Trong lúc bản thân tuyệt vọng mắt sắp nhắm nghiền lại vì đau và lạnh
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/sắp ngất /
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Cậu ...
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/cầm ô che /
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tại sao lại ở đây
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/mấp máy môi/ cứu..
Chưa kịp nói thì Người đó đã ngất rồi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hể !
Nghiêm Hạo Tường đỡ tựa người đó ngồi trong góc và tựa ô vào người kia để che mưa
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/hét / ca
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/cầm ô chạy vào nhà /
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hạ Tuấn Lâm
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Anh ơi
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/đọc báo /
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Có chuyện gì ,sao hoảng hốt vậy ?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Em nãy vừa cầm ô ra khỏi cổng nhà
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Gặp một người bị thương nặng lắm luôn á
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Anh là bác sĩ mà
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Hửm ?
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Dẫn anh ra đó đi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/đẩy người Hạ / nhanh đi anh
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Người ta tèo bây giờ
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/bị đẩy lưng / biết rồi , từ từ
-tại cổng Nghiêm gia -
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/che ô /
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Thảm dữ mày
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Đỡ lên coi
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/đá Tường/
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/xoa /biết rồi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tính nóng như kem
Nghiêm Hạo Tường tiến gần đến chỗ người kia
Mùi máu sộc thẳng vào mũi của cậu
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/đỡ / ui da
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đẹp trai mà như heo vậy
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/cầm ô che / người ta cao gần mét 90
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mày cao mét 70
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Nặng hơn mày là đúng rồi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Anh bớt khịa chiều cao em lại
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mét 7 nhưng mà cao hơn anh một tí đấy nhé
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/đỡ vào nhà /
Tại phòng của Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ui da
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mệt chết
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/mở cửa đi vào /
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Để anh băng bó
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Không nhiễm trùng
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Vâng
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ra ngoài đi
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Lấy hộ anh chậu nước
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ò
Bây giờ trong phòng còn mỗi Hạ Tuấn Lâm và người đó
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"Lưu Diệu Văn của Lưu Bang ? "
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"Đường đường là ông trùm của giới ngầm"
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"Sao lại thảm thế này "
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Chậc !
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Mình có dự cảm không lành

chap2

Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Khụ khụ...
Lưu Diệu Văn mở mắt ra
Đập vào mắt là nơi xa lạ
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
"Đây là đâu ..."
Theo bản năng hắn giật mình
Quay đầu sang thấy một gương mặt tựa thiên thần
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Z.z.z
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/ngơ người/
Sau một hồi LYW ngồi bật dậy
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ư/ngồi dậy bất ngờ lên bị đau /
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hưm.../bật dậy /
Hai ánh mắt chạm nhau
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/cảnh giác / cậu là ai
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
A! Anh tỉnh rồi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Từ từ ngồi dậy chứ
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đừng đánh trống lãng
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
"Tên khó ưa "
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tôi là người cứu anh đó
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Anh ngất ở ngoài cổng nhà tôi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tôi chả lẽ thấy anh chết mà không cứu
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/nhớ lại /
Lưu Diệu Văn bây giờ mới buông lỏng cảnh giác
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Vậy ...
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cảm ơn cậu nhiều
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Khỏi đi cha
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ngồi đấy
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tôi gọi anh tôi kiểm tra vết thương
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/nhìn Văn /
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/gật /
Sau một hồi thì Hạo Tường và Tuấn Lâm vào phòng của Diệu Văn để xem bệnh
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/nhìn Văn /
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Hạo Tường
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Em ra cầm cho anh chậu nước với cái khăn ấm tí nha
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/gật/ vâng
Cảnh cửa đóng lại
Trong gian phòng giờ còn có 2 người
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/xem vết thương /
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Tôi biết cậu là ai
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Tôi không quan tâm lý do tại sao cậu bị thế này
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Nhưng mà
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/hơi nhướn mày / hi vọng việc tôi cứu cậu sẽ không phụ công ích của tôi và em trai tôi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/cười nhạt / cảm ơn Nghiêm gia cứu mạng
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Yên tâm
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tôi thế nào cậu Hạ biết chứ
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Bớt nói nhảm
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Mà tôi có thắc mắc
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Hỏi đi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Em cậu họ Nghiêm
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Sao cậu họ Hạ?
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/dí mạnh thuốc sát trùng vào vết thương / tôi theo họ mẹ
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ai thèm theo họ với lão già kia chứ
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ui ... ui da/đau/
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/mở cửa /
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đồ của anh đây
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/gật /
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ừm
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/nhìn / cởi áo ra
Diệu Văn hơi giật mình
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/chỉ mình /
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tôi á
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ây anh biến thái nha
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/giật giật khoé miệng/
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Cởi ra tôi lau vết thương!
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Hạ Tuấn Lâm đang tính tiến lại chỗ Diệu Văn thì bỗng có tiến chuông điện thoại reo
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/bắt máy / alo
Sau một hồi nói chuyện Hạ Tuấn Lâm cúp máy quay sang nói với Hạo Tường
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Có ca cấp cứu gấp
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Anh nhờ em lau người hộ cậu ý được không
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/gật / anh đi đi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Không muộn
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/gật /
Nói rồi Hạ Tuấn Lâm đi ra khỏi nhà và lên xe lái nhanh
Trên phòng
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/cầm khăn / nào
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Anh lại đây
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/cười / phiền cậu rồi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/chăm chú thoa thuốc /
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/nhìn ngơ người /
Diệu Văn ngẩn người nhìn cậu con trai trước mắt
Đẹp quá rồi !
Bỗng Hạo Tường cảm nhận được ai đó nhìn mình
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/ngước lên /
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
"Cha nội này bị sao vậy"
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ờm .. mặt tôi dính gì sao
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/giật mình phản ứng lại/ à không không
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ò
Diệu Văn nảy ra ý định trêu trọc con mèo nhỏ này một chút
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ha , cậu với anh cậu khác nhau ha
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Hửm ?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Khác là khác thế nào / dừng tay ngẩng đầu lên nhìn Văn/
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Một người lạnh như băng
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Một người mềm mại như hoa vậy
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Mà trùng hợp
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/ghé sát vào cậu /
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tôi lại thích những người như hoa vậy
Vừa nói dứt câu Diệu Văn đã nhận được ánh mắt kì thị cỉa Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/dí mạnh/ đồ vô liêm sỉ
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Aaa !
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đau , cậu với anh cậu đều là chó hả
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mà sao anh lại bị thương nặng vậy
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ờm...
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Bị truy sát á
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Kệ đi

chap3

-1 tuần sau -
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/đi xuống phòng khách /
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/uống trà /
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/xem ti vi /
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Hai cậu
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Sức khỏe tôi đã đỡ rồi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cảm ơn thời gian qua chiếu cố
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Công ơn này Lưu Diệu Văn sẽ mãi ghi nhớ
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ừm
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Hi vọng là thế
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Cậu đi đi
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Thuốc tôi đã đưa cho cậu rồi
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Nhớ sát trùng và lau thường xuyên
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/vẫy tay / bai bai
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
"Khả ái "
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/tiến lại chỗ Hạo Tường /
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/véo má / tôi đi rồi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cậu có nhớ tôi không nè Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/kì thị/
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Nhớ thằng cha nhà anh
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Hạo Tường à
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Không láo em
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/quay mặt / hứ
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/bất lực /
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"Trộm vía cứng đầu y hệt lão già "
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/Bật cười/
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Trêu cậu thôi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Có duyên gặp lại
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Cảm ơn cậu thời gian qua chăm sóc và nói chuyện với tôi nha
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/xoa đầu Tường/
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/cam chịu/ thôi được rùi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Xoa nhiều không cao lên được đâu nha
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Được rồi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tôi đi đây
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Bai bai mèo nhỏ nha
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Sến súa
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/quay đầu sang chỗ Hạ /
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/cúi đầu/
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/gật /
Diệu Văn tiến ra khỏi cổng vào leo lên xe
Trong phòng khách giờ còn có hai người
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
/nằm uỵch ra ghế sofa/
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Người ta nói gặp nhau là cái duyên nhỉ
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Vậy Diệu Văn sẽ là người thân của chúng ta phải không anh
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
/nhìn /
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Ừm
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
Chắc chắn rồi Hạo Tường
Hạ Tuấn Lâm
Hạ Tuấn Lâm
"Hi vọng là vậy "
Tại Lưu Bang
All: chào mừng Lưu tổng đã quay trở lại
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/nhìn một lượt /
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ừm
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Thời gian qua có chuyện gì không
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Có cái gì được chứ
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
hay lắm ha Diệu Văn
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Đi lăn lê ố dề cho lắm rồi ném hết việc cho lão tử làm
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tin tôi đánh chết cậu không
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ơ hay
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tôi bị thương
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/chỉ vào vết thương / nè nè
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
"Ơ ? Mình là người lớn nhất ở đây mà "
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
/kì thị/
Đàn em 1 : Đinh ... Đinh thiếu /hơi hoảng /
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
/đi vào / hửm
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Có ý kiến gì ?
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Đàn em 1: dạ không /cúi đầu /
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Đinh ca
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Anh đừng doạ người bên em nữa
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Ai thèm doạ
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Anh mày còn bao nhiêu việc
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Mà anh đến đây làm gì
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Nghe nói chú mày bị thương mà
Đinh Trình Hâm nhìn sơ quát một vòng
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
À
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Em bị bọn nào đó úp sọt
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Mà anh giải quyết rồi mà đúng không
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
?
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Ừm
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Mà chú mày ở đâu dưỡng thương hay vậy
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Đến mức anh mày không dò được
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Em ở...
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Nghiêm Gia
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Hả /hơi bất ngờ/
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Nghiêm Gia ?
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
/lquay sang nhìn người bên cạnh / cậu biết sao
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
A../hơi giật mình /
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Tôi là bạn thân của đứa con cả nhà đấy
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Ý cậu là Hạ Tuấn Lâm ?
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
/gật /
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Hạ Tuấn Lâm đó mới 21 tuổi đã nắm 30% cổ phần của Nghiêm Gia và 10% cổ phần của Hạ Gia
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Là bác sĩ giỏi nhất ở bệnh viên Hoa Phi
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Do Hạ Gia mở luôn
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Ừm
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/hơi bất ngờ / không ngờ gia thế khủng vậy nha
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
/lắc đầu / không
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Đó chỉ là cái bọc bên ngoài thôi
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Hắn cũng than gia thế giới ngầm giống mình
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/hơi nhướn mày /
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
/thở dài / là Nghiêm Bang đó
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Bố mẹ cậu ý không biết đâu
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Cậu ý một mình chiếm gần 20 lô hàng của bên Ôn bang chỉ trong 1 giờ đồng hồ
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Bên đó lỗ nặng luôn
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Và càng ngày càng phát triển
Đinh Trình Hâm hơi bất ngờ với người bên cạnh
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
/huých vai/ zô
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Anh bạn biết nhiều quá ha
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Đinh tổng quá lời rồi
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
/phì cười /
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Vậy chắc cậu em trai cũng bình thường thôi nhỉ ?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Tại hiền với dễ thương quá trời
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Chậc .. chậc
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Ôi em tôi
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Lần đầu anh thấy em khen một người như thế đó
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
Hay là thích con nhà người ta rồi hả em / trêu đùa/
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
/kì thị / anh không nói không ai bảo anh câm đâu ạ
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Nghiêm Hạo Tường còn kinh khủng hơn
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Được thừa hưởng hết gần 60% cổ phần công ty , còn nhiều hơn của Hạ Tuấn Lâm
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Nghe nói ban đầu Hạ Tuấn Lâm là người được kế nhiệm hết nhưng mà Hạ Tuấn Lâm nhường lại cho người em trai này
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Cậu ý rất quý Hạo Tường
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Với cái bệnh viện bên Nghiêm gia kia là bố cậu ý xây đích thân làm quà cho bà Hạ khi bà sinh Nghiêm Hạo Tường ra
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Ở trong giới thượng lưu , người ta gọi Hạ Tuấn Lâm và Nghiêm Hạo Tường là băng và hoa
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Một người lạnh như băng còn một người hiền dịu như hoa
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Mà Nghiêm Hạo Tường được bao bọc che chở rất kĩ bởi tình yêu thương của cha mẹ và Hạ Tuấn Lâm
Mã Gia Kỳ
Mã Gia Kỳ
Lên đó chắc đó là lý do mà Nghiêm Hạo Tường lại hiền hoà và trong sáng như thế
Đinh Trình Hâm
Đinh Trình Hâm
/gật đầu thán phục / quá ghê gớm rồi
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
"Nghiêm Hạo Tường sao "
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
"Đúng là đẹp thật"

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play