Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Tokyo Revengers ] Tình Cờ

Chap 1:

Ở Tokyo đầy sắc màu, hoa lệ về đêm thế kia lại có những nơi ồn ào đến phát chán và im lặng đến phát ngạt.
Không thể thiếu những nơi tiệc tùng thâu đêm suốt sáng, vậy nếu là hộp đêm đứng nhất nhì ở Tokyo này sẽ ra sao?
Một hộp đêm đầy rẫy những kẻ ngoài vòng pháp luật, xã hội đen hoặc hơn thế nữa, những kẻ có quyền lực cũng thường xuyên lui tới đây vì người đứng đầu ở đây thật sự rất biết lấy lòng những kẻ lớn mạnh, nâng tầm hộp đêm của mình lên.
Bên ngoài sảnh có những bàn rượu, gái mời rượu rồi âm nhạc xập xình các thứ, bên trong phòng nghỉ là có một ả với dáng vẻ kiêu sa đang nằm trên ghế lười và duỗi bộ móng của mình được bóng loáng.
Mama
Mama
/mở cửa/Ôi trời Eimi!
Eimi
Eimi
Vâng? /thổi móng/
Mama
Mama
Không phải ta đã báo trước với con rồi sao, người ở Phạm Thiên đã chọn con trong buổi tối nay sao?
Mama
Mama
Hơn 12 giờ rồi đấy.
Eimi
Eimi
Mama à! Biết là Phạm Thiên lớn mạnh thật nhưng chọn người mà không biết mặt thì con không thích đâu!
Eimi
Eimi
Đằng nào cũng lên giường rồi làm, ít ra cũng phải chọn người có gương mặt điển trai một chút.
Eimi
Eimi
Biết là mama cưng con nhất, luôn giới thiệu con cho người khác đầu tiên, nhưng đối phương và con đều không biết mặt nhau, con không muốn đi đâu.
Mama
Mama
Con nói vậy thì ta biết làm sao! Người ta chọn con rồi kia mà?
Eimi
Eimi
Mama yên tâm, con nhờ người bỏ thuốc nhỏ Irene trói mang lên phòng đã đặt rồi.
Mama
Mama
Như vậy liệu có ổn không?
Eimi
Eimi
Dù gì cũng chẳng biết mặt nhau, không sao đâu mà.
Eimi
Eimi
Con phải đi tiếp ông Okama rồi. /ngồi dậy/
Cánh cửa mở ra, một căn phòng sang trọng, hắn liền đưa mắt nhìn về phía chiếc giường đã thấy một cô gái bị bịt miệng, trói tay và dùng khăn che mắt.
Phát ra tiếng kêu cầu cứu xem có ai nghe thấy không.
Cảm nhận được chiếc giường đang dần lún sâu xuống, em chợt nhận ra hình như có ai đang tiến đến cứu mình, liền cố phát ra tiếng động lần nữa.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Ưm ưm!!
Ngay khi miếng vải che miệng em được tháo ra, em định nói gì đó nhưng lại bị hôn lấy.
Chiếc lưỡi kia luồn vào trong khoang miệng khiến em không kịp trở tay, và không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Em bị ép dựa vào thành giường, lồng ngực thở hổn hển theo nhịp trong nụ hôn nóng bỏng kia.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
A-ai vậy? Mau trả lời đi, đừng làm tôi sợ mà..
Em đang nói thì có một bàn tay bóp lấy cằm em, một giọng trầm phát ra.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Chỗ các người đúng là biết diễn thật.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Tự trói bản thân rồi lại giả vờ không biết để tăng độ hứng thú cho khách hàng à?
Nghe xong lại ngớ người ra, diễn cái gì?
Em muốn hỏi cho ra nhẽ nhưng lại bị hắn bóp mạnh cằm lại không nói được, hắn kéo áo em lên lộ chiếc bra màu đen tuyền cùng cặp ngực trắng nõn kia.
Hắn dùng lưỡi liếm nhẹ cặp ngực khiến em mẫn cảm mà giật nảy mình lên, hắn thuần thục gỡ chiếc bra vướng víu kia ra rồi ngậm lấy đầu nhũ hồng hào, tay còn lại thì nhào nặn một bên ngực.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Ưm..ah~
Tay thì bị trói, mắt thì bị che, đúng là không thể biết được bước tiếp theo của hắn mà.
Hắn từ từ cho cái thứ to lớn kia vào mà chẳng nói trước, giữ lấy eo em mà thúc mạnh vào trong khiến em ôm chầm lấy hắn mà rên rỉ.
Kĩ thuật tốt thật.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Ah~ha..chậm lại đi mà..ức!
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Đòi hỏi thật đấy.
Hắn chẳng những không làm chậm lại mà một mực nhanh hơn, tay thì ôm lấy eo em, một tay còn lại thì giữ lấy cổ cho hắn cắn vào, làm dấu trên cổ em.
__________
Sáng hôm sau, em vẫn còn nằm trên giường mà ngủ, mắt vẫn bị bịt và tay vẫn bị trói chặt.
Một cô gái từ từ mở cửa, ló đầu vào bên trong thấy quần áo vứt tứ phía rồi bao cao su khắp nơi, chẳng thấy hắn đâu ngoài em.
Cô liền bò lên giường, dùng tay cởi tấm vải che mắt và cởi trói tay đã in hằn vết đỏ cho em.
Airi Momoko
Airi Momoko
Irene! Irene!
Airi Momoko
Airi Momoko
Mau dậy đi.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Ưm..
Em từ từ mở mắt, dụi dụi mấy cái để nhìn rõ người đối diện mình hơn.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Ai..Airi?
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Sao lại vào đây..
Airi Momoko
Airi Momoko
Sáng rồi, khách đã đi từ lâu rồi hay sao đấy.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
/ngồi dậy/ ah! Đau!!
Airi Momoko
Airi Momoko
Sao thế? Bộ khách hôm qua nặng đô lắm hả?
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Khách cái gì..hôm qua còn chẳng có ai chọn tao cơ mà.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Tao tính đi mời rượu rồi dụ tiền của mấy ông già..tự dưng lúc tỉnh dậy đã nằm trên giường.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Lại còn bị trói, đau chết..
Airi Momoko
Airi Momoko
Con nhỏ Eimi đánh tráo mày đấy.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Là sao cơ?
Airi Momoko
Airi Momoko
Thì khách hôm qua là Phạm Thiên, nó bảo chưa thấy mặt nên không đi.
Airi Momoko
Airi Momoko
Chắc nó bỏ thuốc mày rồi trói mang vào đây.
Airi Momoko
Airi Momoko
Còn đau không?
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Má..con chó!
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Mama đã cưng nó nhất rồi còn bày trò kiểu thế nữa..đau chết tao mất!
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Kiếm cho tao bộ đồ đi, Airi.

Chap 2:

Đúng như lời Airi nói, khách lần này đúng là nặng đô so với em, người em chi chít vết cắn rồi vết hickey quanh cổ, đi lại cũng khó khăn hơn bình thường.
Khó lắm cô mới đỡ được em xuống phòng chung, em mới ngồi vào bàn trang điểm để che đi mấy vết hickey bằng kem che khuyết điểm đã bị nói rồi.
Eimi
Eimi
/đi đến/ sao vậy cà? Đêm qua quá sức lắm hả?
Eimi
Eimi
Cực cho Irene của chúng ta quá rồi.
Ả vừa cười nói, vừa chạm vào người em khiến em khó chịu mà hất ra.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Chẳng phải mày bỏ thuốc tao để tao chịu thay mày à?
Eimi
Eimi
Tại tao không thích đi với khách lần này, nhường mày cơ mà.
Eimi
Eimi
Biết đâu được đêm qua biểu hiện của mày tốt nên hôm nay khách lại đến book lại thì sao? /cười đểu/
Ả vừa cười lớn cùng với đàn em đi theo phụ việc vặt cho ả, chủ yếu chỉ là những đứa ế khách theo ả để được lộng hành mà ăn hiếp người khác, rồi lại quay lưng rời đi.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Cái con ranh này..
Airi Momoko
Airi Momoko
Irene, thôi.
Airi Momoko
Airi Momoko
Mama cưng nó nhất, nó mà làm sao thì mày đền không nổi đâu.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Chỉ là nó kiếm tiền nhiều hơn thôi mà? Gì mà phân biệt đối xử dữ vậy.
Airi Momoko
Airi Momoko
Thì do nó thường xuyên lấy lòng mấy ông già nên vậy chứ sao, với cả dễ chiều.
Airi Momoko
Airi Momoko
Tao thấy người ta cũng book mày nhiều lắm mà mày toàn đi mời rượu thôi.
Airi Momoko
Airi Momoko
Khách nào book với giá trên trời mày mới chịu đi, còn nó thì khách nào nó chả đi.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Tao không có muốn làm việc này thường xuyên đâu!
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Thà đi mời rượu cả đời còn hơn thế, biết bao giờ mới có tiền..
Em bực nhọc đứng bật dậy, lấy chiếc áo khoác treo trên ghế rồi ra ngoài.
Đã vào hộp đêm làm gái ở đấy thì làm sao mà có đường thoát, huống chi em lại không nghe lời mama, bà ta cũng ghét cay ghét đắng em nhất vì em bướng bỉnh.
Còn ở đấy ngày nào thì họ vẫn sẽ chì chiết, ăn hiếp nhau, chẳng có điểm dừng cho em.
Em ngồi ghế đá ở công viên mà thở dài, đời chán quá không biết nữa, em nhâm nhi ly cà phê trên tay rồi lại nhìn trời nhìn mây.
Bỗng lại cảm thấy có thứ gì mềm mềm cạ vào chân của em, phát ra tiếng kêu.
mèo (Kuro)
mèo (Kuro)
Meo~
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Hửm? Mèo sao?
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Sao cưng ở đây vậy? Mèo hoang hả?
Em nói rồi bế con mèo lên mà cưng nựng, trông nó đáng yêu và gần gũi với người lạ quá.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Đáng yêu quá!!
mèo (Kuro)
mèo (Kuro)
Meo~
Chơi với một con mèo cũng đủ khiến em vui rồi, trông nó đáng yêu cực kì.
Em đành chạy sang cửa hàng tiện lời gần đó mua một bình sữa nhỏ và một cây kéo thủ công.
Chạy thật nhanh đến chỗ con mèo, em uống một ít sữa, để lại một lượng vừa đủ rồi cắt chiếc hộp đó ra, làm khay đựng sữa cho mèo uống.
Em đẩy nó đến gần chỗ của mèo con, nó e dè một lúc rồi cũng đi đến uống sữa.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Cưng quá..ước gì mình có một con mèo y hệt vậy.
mèo (Kuro)
mèo (Kuro)
Meo~
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Xin lỗi..tao không nuôi mày được đâu!
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Đem mày về đó có mà bà ta vặt lông mày đấy!
mèo (Kuro)
mèo (Kuro)
Meo~
Hayashi Irene
Hayashi Irene
/Xoa đầu/ mèo cưng!
Một chiếc xe hơi sang trọng ở gần đó, có vài ba người mặc vest chỉn chu tiến từ xa đến chiếc xe, tay vẫn còn phì phèo điếu thuốc.
Tài xế mở cửa cho hắn, hắn bước vào trong, hạ kính xe xuống để khói thuốc bay ra ngoài.
Tình cờ nhìn sang phía bên công viên, lại thấy một cô gái đang đội mũ chăm chăm ngồi nhìn con mèo đang liếm sữa.
Em bỗng bế con mèo lên rồi đứng dậy, vô tình khiến hắn nhìn thấy mặt em.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Con ả đêm qua mình chơi kia mà? Sao nó ở đây?
Haitani Rindou
Haitani Rindou
Nghe bảo bà ta quản gà của mình kĩ lắm, như thế mới cạnh tranh nổi với hộp đêm hạng nhất đấy.
Haitani Ran
Haitani Ran
Thế là nó trốn ra ngoài à?
Haitani Ran
Haitani Ran
Không sợ bà ta phạt sao, cũng ác ngang ngửa chúng ta đấy.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Chúng mày chỉ có nhảm là giỏi.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Chỉ là một đứa làm gái thôi mà, khi mà nó vào nghề này thì đã xác định cuộc đời không còn gì rồi.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Nó có ra sao cũng liên quan gì? Trưa nắng cứ dở dở ương ương.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Lái xe về trụ sở đi.

Chap 3:

Tối hôm đó, vẫn như mọi khi, em đang chăm chuốt cho bản thân mình trước gương để đi mời rượu mấy ông đại gia, có quyền có thế.
Airi Momoko
Airi Momoko
Lại đi mời rượu hả?
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Ừm, còn mày sao ở đây?
Airi Momoko
Airi Momoko
Bị giành mất khách rồi.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Ai? Hôm nay lại có vụ giành khách của nhau à?
Airi Momoko
Airi Momoko
Con nhỏ Eimi chứ ai, hôm nay một ông khách sộp nhìn trúng tao.
Airi Momoko
Airi Momoko
Vậy mà nó hất tay trên, giành của tao.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Kiểu gì vậy, càng nhường nhịn nó thì nó càng lấn tới.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Sao mày không nói thẳng cho nó biết?
Airi Momoko
Airi Momoko
Tao sợ bị phạt, miễn là nó thích thì có gì mama cũng chiều nó.
Airi Momoko
Airi Momoko
Thôi kệ, hôm nay nghỉ một hôm cũng không sao mà.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
....
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Hôm nay tao cố mồi chài hơn bình thường tí, chia mày một nửa.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Nghỉ ngơi đi.
Em vỗ vai Airi rồi cũng ra khỏi phòng nghỉ.
Tiếng âm nhạc sập sình bao trùm cả màn đêm, một khi đã bước vào trong này cứ như là con mồi của chúng em.
Bằng mọi cách, ai mang về được cho bà ta nhiều tiền nhất thì bà ta cưng chiều, coi trọng, không thì sẽ bị bắt nạt.
Dù muốn hay không thì vẫn phải kiếm tiền mang về cho bà ta, một khi vào đây đã không còn sự lựa chọn nào nữa.
Ông Tokito
Ông Tokito
Haha!! Cô em đúng là biết cách ăn nói mà!
Ông Tokito
Ông Tokito
Vào đây chỉ có mỗi em khiến ta cười vui đến như vậy!!
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Dạ, em cũng nghĩ vậy mà!
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Mỗi ngài Tokito hiểu tính em, chắc ngài đây là mẫu người phụ nữ thích nhỉ?
Ông Tokito
Ông Tokito
Em cứ nói quá, thân già này thay biết bao nhiêu đời vợ rồi.
Ông Tokito
Ông Tokito
Cũng chẳng ai dẻo miệng như em.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Em bảo thật mà, mẫu người như ngài Tokito rất nhiều người thích đó, không ngoài em đâu!
Ông Tokito
Ông Tokito
Vậy em về làm vợ ta đi.
Vừa nghe đến đấy bỗng em lại nổi da gà, nhưng vẫn phải cố diễn nét vui vẻ, phấn khởi.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
/ôm lấy cánh tay/ ngài cứ trêu em! Em không vươn tới được chức vị cao đó đâu!!
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Miễn ngài hằng ngày đều đến nói chuyện, cưng chiều em là em vui rồi.
Ông Tokito
Ông Tokito
Được, vậy em thích gì cứ nói với ta.
Ở đằng xa, một bàn vip khác đang nhìn chằm chằm từng nhất cử nhất động của em.
Miệng lại cười nhẹ, vẻ khinh bỉ hiện rõ, lắc lắc ly rượu rồi lại hớp một ngụm.
Eimi
Eimi
Ngài Sanzu, ngài nhìn đi đâu thế?
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Không có gì, chỉ là thấy một con cừu đang cố xin xỏ thức ăn của mình.
Eimi
Eimi
/nhìn theo phía của hắn/ con nhỏ đó ấy hả? Nó không đáng để ngài bận tâm đâu.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Nói thế là sao?
Eimi
Eimi
Hôm qua, có khách book em qua đêm cùng, nhưng do chưa biết mặt nên em đã bỏ thuốc nó đi hộ mình.
Eimi
Eimi
Dù gì khách cũng chưa biết mặt, nên cũng chẳng có vấn đề gì to tát.
Eimi
Eimi
Nó dễ dụ đến mức có bị bỏ thuốc cũng không hay biết, vì thế nên cứ đi mời rượu mồi chài tiền.
Eimi
Eimi
Chẳng bằng một nửa của em, không đáng bận tâm.
Eimi
Eimi
Nhưng nếu khách đêm nay là ngài, thì em sẵn lòng đó! /ôm lấy cánh tay/
"A-ai vậy? Mau trả lời đi, đừng làm tôi sợ mà.."
Giờ thì đã hiểu tại sao đêm qua vẻ mặt sợ hãi, không hiểu gì.
Chẳng phải diễn, mà là bị dụ, cũng thâm độc thật.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
/nốc cạn ly rượu/ kể tiếp đi.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
Nói thế thì nó không qua đêm với khách nào bao giờ à?
Eimi
Eimi
Có chứ, mà nó đi với giá trên trời nên cũng ít khách book.
Eimi
Eimi
Mama đã cảnh cáo, phạt nhiều lần rồi, mà nó cứng đầu với bướng lắm.
Eimi
Eimi
Đành kệ, dù gì nó đi mồi chài như thế cũng có tiền để nộp lại cho bà ấy.
Sanzu Haruchiyo
Sanzu Haruchiyo
....
Hắn chẳng nói gì, trầm ngâm nhìn về phía em.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Thật sao ạ? Em có rất nhiều thứ để mua đó!
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Như túi xách hàng hiệu, nước hoa, trang sức,..đó là một khoản tiền lớn đó ngài à!
Ông Tokito
Ông Tokito
Ta lo cho em được, em không cần phải lo! /ngà ngà say/
Gã vừa nói, vừa móc chiếc thẻ của mình ra mà đưa cho em, em nhận lấy với vẻ mặt háo hức, ôm lấy gã mà nịnh bợ, cảm ơn rối rít.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Em cảm ơn!!! Đúng là chỉ có ngài hiểu em mà!
Ông Tokito
Ông Tokito
Haha!
Nụ cười gian từ từ lộ ra trên gương mặt điển trai của hắn.
Chẳng biết hắn sẽ làm gì, chỉ biết nó không tốt đẹp.
Ngồi mãi em mới trốn được vào nhà vệ sinh.
Đứng tựa người vào tường thở dài mệt mỏi, rồi lại móc chiếc thẻ vừa xin xỏ từ ông ta ra mà cười tươi.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Mệt thì mệt thật, nhưng có tấm thẻ này thì không lo thiếu tiền rồi.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Nhưng mà mồi chài lão này phát ớn chết!
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Gì mà "vậy em về làm vợ ta đi".
Hayashi Irene
Hayashi Irene
50-60 tuổi rồi mà cứ như trai trẻ, nổi hết da gà.
Em than vãn một hồi rồi cũng rửa tay, rồi lại về phòng nghỉ nằm trườn trên ghế lười.
Airi Momoko
Airi Momoko
Hôm nay về sớm thế?
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Ừ, được khoản lớn.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Tí tao chuyển cho.
Eimi
Eimi
/bước vào/có mỗi việc kiếm tiền cũng nhờ vả, thứ ăn bám.
Airi Momoko
Airi Momoko
Nếu cô không giành của tôi thì tôi đâu cần phải ăn bám?
Airi Momoko
Airi Momoko
Giành miếng ăn của người ta rồi lại bảo vậy, đừng có mà tỏ vẻ thanh cao.
Eimi
Eimi
Mày đặt giá nhất ở đây hay gì mà lớn mồm với tao, mày có quyền à?
Akai
Akai
Chị Airi, chị đừng nóng, không đáng đâu.
Akai
Akai
Mà sao hôm nay chị về sớm thế?
Eimi
Eimi
Khách đi rồi, tưởng được qua đêm, ai ngờ chỉ tiếp rượu.
Em chẳng để tâm nữa, chỗ nào có ả đều ồn ào, phiền chết, nằm trên ghế lười em nhắm mắt ngủ lúc nào không hay, cũng chẳng ai để ý.
Mama
Mama
/mở cửa bước vào/
Eimi
Eimi
Mama!
Mama
Mama
Con Irene đâu?
Akai
Akai
Nó đang ngủ kìa mama.
Bà thấy vậy liền đi đến gọi em dậy, dùng sức kéo em ngồi dậy, em vừa chợp mắt đã bị gọi dậy với vẻ mặt khó chịu.
Mama
Mama
Mau ra tiếp khách, có khách trả tiền qua đêm với mày kìa.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Tôi bảo rồi, tiền ít tôi không đi đâu.
Hayashi Irene
Hayashi Irene
Với cả đừng có làm phiền tôi ngủ.
Mama
Mama
500 000 yên, mày thật sự không đi sao?
Hayashi Irene
Hayashi Irene
H-hả?
Akai
Akai
Gì? Con nhỏ này mà đắt gấp 5 lần chị Airi đó hả?
Eimi
Eimi
Im ngay cho tao!

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play