Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Người Tu Tiên Ở Thế Giới Phép Thuật

Chương 1: Ma tôn luân hồi

quần chúng
quần chúng
Ngươi hết đường thoát rồi ma đầu!
quần chúng
quần chúng
Không ngờ ngươi cũng có ngày này ma tôn. Cả ngàn năm qua ngươi lạm sát voi số có nghĩ đến bản thân ngươi cũng sẽ có ngày hôm nay!
đối diện, phía sau, hai bên trái phải, trên trời dưới đất. Nơi nào cũng có đến trăm người bao vây... Không phải là giới chủ, thì cũng là cường giả thánh nhân. Kết cục vốn dĩ đã được định đoạt từ lâu
Ma Đầu nhìn lên trời sao thiên hà bên trên, hàng trăm người bao vây, dưới chân hắn dù là biển sao mênh mông nhưng cũng là có cao thủ đợi sẵn
Hôm nay hắn chết là điều không thể tránh khỏi!
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Kết thúc rồi sao...
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Cũng phải... Trận chiến này kéo dài cũng hơn một ngàn năm, ta quả thật có chút ngạc nhiên. Khi thiên đình các ngươi lại có thể chống cự lâu như vậy
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Liên kết tam đại giáo phái. Còn là liên thủ cùng thất thập nhị giới, bảy mươi hai toàn năng vũ trụ cùng nhau giao tranh trong hơn 1476 năm.... Ta hôm nay thua, không hề nhục nhã
tiếng cười nhẹ nhàng của Ma vang vọng, không lớn nhưng ở đâu cũng có thể nghe thấy. Những người bao vây hắn không khỏi lạnh sống lưng, kể cả khi bị bao vây, hắn hôm nay sẽ chết nhưng kể cả như vậy không ai dám một khoảnh khắc lơ là.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
các ngươi đã có lòng như vậy... Ta cũng không thể để các ngươi quay về tay không!
quần chúng
quần chúng
Ma đầu ngươi muốn làm gì!
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Khung Thương Bảo Giám. Vô giới... Hắc.
Ma chấp tay trước ngực, giải phóng toàn bộ sức mạnh của bản thân trong một đòn cuối cùng.
Vô Giới, Hắc hiện lên như một sự hiện diện trống rỗng, hiện thân của hư vô tuyệt đối trực tiếp cuốn sạch tất cả những gì tồn tại và phi tồn tại ở xung quanh trong phạm vi không giới hạn. Bao gồm bản thân Ma tôn.
Những gì còn lại sau đó chỉ là câu chuyện về một Ma đầu vang vọng khắp cõi giới.
Trở về hiện tại, cũng đã không biết đã bao lâu trôi qua. Tại một toà dinh thự sang trọng, ở trong căn phòng rộng lớn và được trang trí xa hoa lộng lẫy, một cậu bé nhỏ tuổi, tóc đen, mắt đen kịt, trên môi khẽ mỉm cười đang ngồi trên giường.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Dù sao thì, bổn toạ trước đây cũng là người trái đất, đã đọc qua không ít tiểu thuyết tu tiên phổ biến, nên đương nhiên là đã chuẩn bị trước cho ngày này. 1568 cách trùng sinh, 875 cách xuyên không, 475 cách đoạt xá, 124 cách rút lui... Haha, chuẩn bị nhiều như vậy rồi mà chỉ có một cách xài được...
hắn ngồi trên giường không khỏi cười khổ một tiếng, kỳ thật mà nói là hắn vô cùng sợ chết nên trước đây hắn đã chuẩn bị trước vô số cách né tránh.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Có điều cách được chọn này cũng là có điểm hạn chế, ta sẽ không thể mở được ký ức kiếp trước nếu bản thân cơ thể này không đến độ tuổi nhất định. Nghĩa là nếu cơ thể này có vấn đề gì hoặc chết trước độ tuổi 9. Ta sẽ một lần nữa phải vào luân hồi chờ đợi... May mắn là cơ thể sống khá tốt
hắn nhìn xuống cơ thể, ký ức của cả hai kiếp dần hoà thành một trở thành ký ức tổng thể.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Hmmm. Một quý tộc? ồ, là con út của một gia đình quý tộc sao..
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Tên ta là... Ngọc Cảnh Lương. Hmm, không tệ. Bối cảnh gia đình này khá tốt, giàu có, có chức có quyền, gia đình đầy đủ cha mẹ, anh chị em.. lần xuyên không này may mắn phết
hắn ngồi trên giường cố gắng thu xếp những thông tin về kiếp này. Kết luận cuối cùng hắn không khỏi mỉm cười hài lòng. Kiếp trước hắn xuyên không thì thành một tu sĩ không có bối cảnh như kiếp này
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Kiếp trước ta một lòng tu hành, cuộc sống có phần khó khăn, nhưng hơn năm ngàn năm liền trở thành chí tôn chinh phục một thời đại. Nhưng kết cục bị vây công đánh bại phải tự hủy, nhảy vào luân hồi...
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Nhưng dù thất bại thì ít nhất ta cũng kéo được một đám đi cùng
hắn cười nhẹ rồi nhanh chóng vào tư thế xếp bằng, ngay lập tức tu hành.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
chí tôn không phải là cuối cùng, phía trên vẫn còn nhiều cảnh giới cao hơn, ta không thể chậm trễ phải ngay lập tức tu hành
hắn ngồi xếp bằng, tâm trí nhanh chóng quét qua một vòng cơ thể. Cơ thể này vẫn còn nhỏ, mới chỉ 9 tuổi, không có bệnh tiềm ẩn, một cơ thể khỏe mạnh và bình thường. Đây quả thật là chuyện tốt. Hắn đã lo lắng rằng cơ thể này sẽ là phế vật không thể tu hành hay bị bệnh gì đó. Nhưng có lẽ hắn đã lo xa rồi
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Một cơ bình thường như thế này quả thật là hoàn hảo. Không có tư chất đặc biệt vì nếu có thì ta sẽ cần không ít tài nguyên để vận dụng. Mà nếu là phế vật thì ta vẫn sẽ cần tài nguyên để khiến nó tốt hơn để có thể tu hành. Một cơ thể bình thường như thế này mới là tốt nhất
cảnh giới tu hành từ thấp đến cao có rất nhiều điều để nói. Nhưng hiện tại hắn chỉ cần quan tâm những cảnh giới đầu tiên. Luyện Khí Nhập Thể, Chân Nguyên, Trúc Cơ. Ba cảnh giới nền tảng của một tu sĩ.
Từng hơi thở hắn hít vào, đều được vận dụng một công thức đặc biệt. Từng thớ cơ, gân guốc từ từ hiện lên rồi chìm xuống theo nhịp hắn thở.
Sau 5 phút, hắn mở mắt khi nghe thấy tiếng gõ cửa.
Thiên Hoa
Thiên Hoa
Cậu chủ, đã đến giờ dậy rồi đấy
hắn nheo mắt nhớ lại xem đó là ai.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
À, là người hầu của mình... Vào đi, ta tỉnh lâu rồi
Thiên hoa mở cửa bước vào phòng, mái tóc hồng nhẹ nhàng đung đưa theo từng bước đi. Cô ấy bước ngay đến cửa sổ và kéo rèm cho ánh nắng sáng sớm vào phòng.
Sau đó Thiên hoa nhìn sang cậu chủ của mình với nụ cười nhẹ.
Thiên Hoa
Thiên Hoa
Cậu dậy sớm thật đó cậu chủ, cậu có việc gì muốn làm sao?
Hắn nhìn cô gái trẻ, trong đầu hiện lên ký ức cũng như một số thông tin hắn biết. Thiên Hoa, 18 tuổi, là người hầu riêng của hắn từ khi còn nhỏ. Để miêu tả đơn giản thì... Chị lớn
Hắn cười nhẹ
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Không có gì đâu chị, em chỉ là muốn dậy sớm để đón chị thôi
Thiên Hoa
Thiên Hoa
Đón tôi?... Cậu vừa gọi tôi là chị sao?
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
có gì sao?
Thiên Hoa
Thiên Hoa
Có thưa cậu chủ. Bình thường cậu thường gọi thẳng tên tôi, hoặc là gọi tôi là tóc hồng...
Thiên hoa nheo mắt bối rối, cậu chủ bình thường nghịch ngợm quậy phá của cô ấy vừa gọi cô ấy là chị với thái độ nhẹ nhàng như vậy.
một nụ cười hiện lên khóe miệng của hắn.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Fufu. Có lẽ tôi đã nhận ra vẻ đẹp của chị nên muốn cư xử tốt hơn chăng. Chị có thể đoán, chị gái
Hắn đã hơn 5000 tuổi, về cơ bản hắn nhìn Thiên hoa không khác gì một cô gái nhỏ để trêu chọc và đùa giỡn.
Thiên hoa khẽ rùng mình, cậu chủ nhỏ vừa trêu chọc cô sao? Bằng những lời lẽ như vậy.
Thiên Hoa
Thiên Hoa
Cậu chủ cậu học những từ như vậy ở đâu?? Là ai đã dạy hư cậu chủ ngây thơ của tôi??
thiên hoa đến hai tay nắm lấy vai hắn, ánh mắt của cô ấy lo lắng.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Haha. Bỏ qua đi, em đói rồi chị ơi, cho em ăn đi mà. Không là em ăn chị đó nha~~
Thiên Hoa
Thiên Hoa
Ai đã dạy cậu những từ như thế này????
Sau vài phút, hắn đã được thay đồ và cùng Thiên hoa đi đến phòng ăn cùng những người khác gia đình.
sau khi đi qua hành lang và đứng trước cửa phòng ăn. Thiên Hoa mở cửa để hắn bước vào.
Khung cảnh trước mặt hắn là cảnh tượng hai người con trai đang cầm trong tay đũa phép và bắn phép vào nhau.
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
Dừng lại đi em trai, em không đánh lại anh đâu
Trường An
Trường An
im đi anh hai, Φως αφαιρεί!
Trong khi đó một cô gái đang đứng ngay cửa chỉ biết thở dài.
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
Hai tên anh trai ngu ngốc, có việc sắp xếp vị trí ngồi mà cũng dùng phép thuật... Ah, em đây rồi Lương!
Hắn nhìn lên cô gái ấy. Đây là chị hắn, Ngọc Cảnh Nhi, 11 tuổi, còn hai người kia là Ngọc Trường Nghĩa và Ngọc Trường An, 19 tuổi và là sinh đôi.
Và đây là một thế giới phép thuật.

chương 2: thế giới mới

Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Thế mà ta lại luân hồi đến thế giới phép thuật...
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
Hừm, em đang thì thầm gì vậy?
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Dạ không, em chỉ suy nghĩ lung tung thôi
Trong bữa sáng cùng ba anh chị, hắn không khỏi cười khổ trong lòng, kiếp trước hắn từ một học sinh trái đất bình thường gặp đúng dịp xuyên không đến tu tiên giới.
bây giờ sau khi luân hồi hắn vậy mà lại đến được thế giới nơi phép thuật là thứ gần như ai cũng có và sử dụng.
Hắn nhìn sang hai người anh lớn và chị gái của mình kiếp này. ánh mắt đen láy nhìn lướt họ một vòng rồi tiếp tục bữa sáng.
Trong khi ăn, Trường Nghĩa nhìn hắn.
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
Lương, em có nhớ hôm nay là ngày gì không?
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Hửm?... Em không nhớ
Trường An
Trường An
Hả? Em thật sự không nhớ hôm nay là ngày gì sao?
Trường An cầm đũa phép vẫy nhẹ lấy một phần bánh mì từ trong đĩa em trai.
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
ê! đó là của em ấy mà!
Cảnh Nhi lấy đũa phép vẫy lấy lại bánh mì cho hắn.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Em thật sự không nhớ, ai nói cho em biết đi
Hắn vừa thức tỉnh ký ức hồi sớm, với hơn 5000 năm ký ức thì đến hắn cũng có hơi quá tải. Sẽ có vài chuyện nhỏ nhặt hắn không thể nhớ nếu không cố gắng.
Thiên Hoa đứng ngay sau lưng luôn sẵn sàng phục vụ, khẽ nghiêng người đến nói vào tai hắn.
Thiên Hoa
Thiên Hoa
Hôm nay là ngày cậu sẽ được nhận đũa phép của riêng mình thưa cậu chủ
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
... ồ, em nhớ rồi
ở thế giới này hầu hết những người muốn sử dụng phép thuật thì đũa phép gần như là thứ không thể thiếu. Đa phần những đứa trẻ khi đủ 9 tuổi thì sẽ được gia đình dẫn đi thẩm định để sở hữu một chiếc đũa phép của riêng mình.
Hắn hiện tại vừa tròn 9 tuổi nên hắn sẽ có đũa phép cho mình.
Trường An
Trường An
Nhớ rồi? Chỉ thế thôi à? Anh nhớ em luôn hỏi mỗi ngày với vẻ hào hứng đến điếc tai chỉ vì muốn một cây đũa phép mà, sao bây giờ trông em mất hứng thú thế?
Hắn khẽ rùng mình, tính cách của hắn bây giờ phần lớn là từ kiếp trước chứ không phải kiếp này. Nên vẻ hào hứng và tính cách của một cậu bé 9 tuổi đã biến mất rồi.
Hắn nhìn sang với nụ cười khẽ.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Em chỉ đang cố nhịn thôi, chờ đợi là hạnh phúc, đến khi có đũa phép thì em sẽ tận hưởng nó nhiều hơn
Trường An
Trường An
...
Trường An
Trường An
Em vừa nói chờ đợi là hạnh phúc à?
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
Thật đó à?
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
Em ấy thật sự vừa thốt ra câu chờ đợi là hạnh phúc à?
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
?
Thiên Hoa
Thiên Hoa
Cậu chủ, hôm nay cậu bị sao vậy???
Thiên Hoa
Thiên Hoa
Cậu bình thường rất... Bốc đồng. Cậu rất nghịch và luôn không chịu ngồi yên một chỗ quá 1 phút. Và bây giờ cậu....
Cả phòng ăn, bốn người nhìn hắn với đủ loại cảm xúc. Người anh lớn điềm tĩnh hơi nhướng mày ngạc nhiên, người anh thứ mở to mắt nhìn, người chị thì lại bối rối. Trong Thiên Hoa như đang nhìn thấy điều khó tin thành hiện thực.
Trái lại, hắn đối với mọi thứ vẫn bình tĩnh, hành động cử chỉ ăn uống nhẹ nhàng.
Sau khi nhai xong. Hắn quay sang với snh lớn.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Anh hai, cha mẹ đâu rồi?
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
Họ bận việc ở hoàng gia rồi, họ nói rằng họ sẽ đến đúng giờ để xem em chọn đũa phép cho mình
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Hừm...
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Em cần chuẩn bị gì không? để có đũa phép ấy
Trường An
Trường An
.... Bớ người ta!! Ai nhập em trai tôi rồi!! Nó thật sự đang hỏi nên chuẩn bị gì sao??!!
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
Nghiêm túc đó Lương! Hôm nay em bị sao vậy???
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
Lương, em có bị ai nói gì đó không? Hoặc là có chuyện gì xảy ra với em mà anh chị không biết?
Thiên Hoa
Thiên Hoa
Cậu chủ, nếu cậu gặp chuyện gì thì xin hãy nói với tôi, xin đừng giấu tôi bất kể chuyện gì thưa cậu chủ!
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
?
Bây giờ đến lượt hắn bối rối vì những người này hành sự lạ rồi đấy.
Giống như thể hắn trước khi thức tỉnh ký ức là con người tệ đến mức chỉ có việc bây giờ hắn cư xử nhẹ nhàng cũng là chuyện lạ.
Dù sao thì, kiếp trước của hắn trước khi xuyên không đến tu tiên giới cũng là đã xem qua mấy phần phim harry potter, và cũng có niềm thích thú nhất định.
Nên được luân hồi đến thế giới phép thuật, hắn phải nhập gia tùy tục, tìm hiểu một chút phép thuật của thế giới này để giải trí.
Gia đình bốn anh chị em sau đó thu xếp đồ đạc rồi chuẩn bị lên đường đến đế quốc. Hắn khi bước ra ngoài cũng là nhìn rõ khung cảnh xung quanh hơn.
Cổ xe xe đen tuyền với gia huy ở cửa. Có bốn con ngựa đen có cánh lãnh nhiệm vụ kéo xe.
Khi ở trên xe, hân nhìn ra ngoài cửa sổ khi những con ngựa đen bắt đầu kéo và cất cánh khiến cho cỗ xe bay lên không. Cảm giác khó chịu và sốc gần như không có, chuyến xe rất êm khi di chuyển trên không.
Khung cảnh bên ngoài cửa sổ là một quang cảnh hùng vĩ, núi rừng, những dòng sông chảy qua những thị trấn và thành phố. Một cảm giác thật kỳ lạ.
Hắn không khỏi thầm nghĩ trong lòng.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Hmmm
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Bên dưới đầy những toà nhà cùng kiến trúc hiện đại, làm ta thật sự nghĩ mình đã trở về trái đất...
hắn tiếp tục dòng suy nghĩ nội tâm cũng như cố gắng mở cửa sổ để nhìn ra ngoài rõ hơn. Bây giờ hắn chỉ là phàm nhân nên không có thần thức để quan sát chi tiết.
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
Em đang làm gì thế?! Cẩn thận ngã ra ngoài bây giờ!
Cảnh Nhi đưa tay giữ hắn lại.
Trường An
Trường An
này anh có cảm giác hôm nay em ấy hơi lạ không?
Trường An huých nhẹ vào vai Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
... Lạ như thế nào?
Trường An
Trường An
Anh nhìn đi! Thằng em của anh mọi ngày đều quậy tưng bừng cả nhà mà bây giờ lại ăn nói nhẹ nhàng và cư xử như.... Thế. Bộ anh không thấy lạ à???
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
...
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
Dậy thì thôi, đừng lo lắng
Trường An
Trường An
Dậy cái đít nó mới 9 tuổi!!
đột nhiên lưỡi của Trường An bị dính lên trên vòm miệng, anh nhìn sang thì thấy Cảnh Nhi đang cầm đũa phép.
Cảnh Nhi bịt tai Cảnh Lương lại.
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
Đừng nói những từ như thế trước mặt em ấy, đồ anh trai ngu ngốc!
Trường An rút đũa phép ra và giải trừ bùa chú.
Trường An
Trường An
Em gái kiểu gì mà lại đối xử với anh trai như vậy!?
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
còn anh là anh trai kiểu gì mà lại nói tục trước mặt những đứa em?
Cảnh Lương và Trường Nghĩa thở dài khi khung cảnh yên bình chấm dứt và hai người kia bắt đầu đá xéo mỉa mai nhau.
nhưng đồng thời hắn cũng thấy thú vị khi thấy hai người kia tranh cãi. Trong ký ức của hắn thì những lúc như thế này là rất nhiều.
Sau một tiếng bay trong cổ xe ngựa. Họ đã đến đế quốc. Một vương quốc tráng lệ hiện ra khi chiếc xe ngựa cập bến.
NovelToon
Với một tiếng động nhẹ, cỗ xe ngựa dừng lại trên mặt đất lát đá cuội. Bánh xe kêu cót két một chút, và không khí xung quanh trở nên tĩnh lặng.
Bốn người sau đó bước xuống xe ngựa. ánh mắt của Cảnh Lương chậm rãi nhìn xung quanh.
Hắn thì thầm.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Thật giống với bối cảnh trong phim...
anh chị sau đó dẫn hắn đến đế quốc. Khung cảnh xung quanh thật khiến hắn nghĩ đến những năm 80 90 ở trên trái đất.
họ sau đó đi đến một góc hẻm vắng vẻ.
ở đó có một cửa hàng nhỏ xập xệ, không nên gọi nó là cửa hàng, nó giống một cái gì đó dựng tạm bợ hơn.
Trường Nghĩa đưa cho Cảnh Lương một cái túi nhỏ và căn dặn.
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
Cầm lấy và bước vào đó, ném mạnh nó xuống chân em, nhớ đọc to lên chợ pháp sư Organ
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Em nhớ rồi
Hắn bước vào chỗ tạm bợ đó rồi quay lại nhìn anh chị trước khi hô.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Chợ pháp sư Organ
Bùm!!

chương 3:chợ pháp sư

Một tiếng nổ lớn khi hắn ném cái túi nhỏ xuống chân.
Hắn nhắm mắt vì một cảm giác sốc nhẹ ở trong đầu.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Cái kỹ thuật dịch chuyển tức thời cổ lỗ sĩ gì đây...
Khi hắn mở mắt ra lần nữa thì khung cảnh trước mắt hắn hơi tối, giống như hắn đang đứng trong một khu chật hẹp bị che bằng vải.
Hắn đưa tay gạt tấm vải sang rồi bước ra ngoài, hắn nhìn lại thì thấy nơi hắn vừa đứng trông khá giống một cái lò sưởi. Thật không khỏi làm hắn nghĩ đến harry potter.
Hắn nhìn xung quanh thì thấy cũng có vài lò sưởi dịch chuyển xung.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Đây là...
Hắn đưa tay lên che ánh nắng mặt trời giữa trưa trên đầu.
Một con đường đá, xung quanh là rất nhiều ngôi nhà xếp ngay cạnh nhau.
Một thị trấn cổ, với những con phố hẹp có lều và quầy hàng. Hàng hóa được bán là sự pha trộn giữa hàng hóa tầm thường và hàng hóa ma thuật. Những mảnh vải vụn, thảo mộc và gia vị, lọ thuốc và nhiều đồ trang sức nhỏ khác tương tự chất đầy các quầy hàng.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
.... Không giống chợ lắm nhỉ?
Trong ký ức thì đây là lần đầu tiên hắn đến đây, có vẻ như chỉ có những pháp sư, phù thủy mới có thể đến đây.
Ngay sau đó phía sau hắn cũng có thêm vài tiếng nổ bom bom lách tách từ những lò sưởi.
Anh chị hắn cũng đã dịch chuyển đến.
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
Em đây rồi Lương. Chị cứ tưởng em sẽ chạy lung tung chứ
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Em không có ngốc đến mức đi lung tung ở những nơi lạ lần đầu đến
Trường An
Trường An
.... Này anh trai, anh đấm tôi một cái được không?
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
Chi?
Trường An
Trường An
cứ làm đi
oanh!
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
Tỉnh chưa?
Trường An
Trường An
... Rồi
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
Thế có phải mơ không?
Trường An
Trường An
... Không...
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
Em đừng quan tâm đến hai tên đó. Đi thôi, cha mẹ chắc đang chờ chúng ta đó
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Vâng
Cảnh Nhi nắm lấy tay hắn rồi dẫn đi vào thị trấn.
Con đường quanh co qua những con hẻm hẹp và những con phố nhỏ. Chúng được lát đá cuội và được thắp sáng mờ nhạt bởi những ngọn đuốc hoặc được tạo ra những cái bóng đèn nhấp nháy trong các cửa hàng. Thỉnh thoảng, một âm thanh lạ sẽ phát ra từ một con hẻm, tiếp theo là tiếng cười nhẹ hoặc âm thanh yếu ớt của những câu thần chú lẩm bẩm.
Càng đi sâu vào trong, mùi thuốc và phép thuật càng trở nên rõ rệt, một mùi hương kỳ lạ dễ chịu quen thuộc với những người thường xuyên đến đây.
Hắn hít vào một hơi, trong đầu liền có thể mường tượng ra chung chung những mùi hương này. Chúng na ná như những vật liệu dùng để luyện đan ở tu tiên giới, nhưng mờ nhạt hơn rất nhiều.
hắn hừ lạnh một tiếng rồi tiếp tục đi cùng anh chị.
Sau khi đi được một lúc thì họ đã đến một cửa hàng. Bên trong được trang trí ấm cúng, giống như một quán nước.
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
Cha mẹ bảo họ sẽ đến trễ một chút và bảo chúng ta đợi ở đây. Các em muốn uống gì không?
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Dạ có
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
Chắc chắn rồi
Trường An
Trường An
anh lớn nhất nên anh bao đấy
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
... có khi nào anh không phải là người trả tiền sao?
Họ tìm một bàn trống rồi ngồi xuống. Một người đi đến hỏi họ muốn dùng gì.
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
Cho tôi một Soulfire Splash
Trường An
Trường An
Cho tôi Witch's Brew
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
Cho cháu Starfire Shot
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Trà
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
...
Trường An
Trường An
...
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
... Trà?
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Sao thế?
Trường An
Trường An
trà? Em thật sự gọi trà á???
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
em thật sự muốn uống trà?
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
không phải em từng chê trà khó uống lắm sao?? Sao bây giờ em lại muốn gọi trà???
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
... Cho em ấy một phần trà Moonlit Nectar
Người anh lớn nói với nhân viên.
Một lúc sau, bốn tách đồ uống bay từ quầy của người pha chế đến bàn của họ.
Soulfire Splash: Một thức uống màu đỏ rực rỡ có vị ngọt và cay nồng cùng lúc.
Witch's Brew: Một loại đồ uống màu bạc nhạt phát sáng mờ nhạt trong bóng tối.
Starfire Shot: Một chất lỏng trong suốt trông giống như một ngôi sao trên bầu trời đêm khi lắc nhẹ.
và Moonlit Nectar: Một chất lỏng đen đặc trông giống như mực, nhưng có vị như hỗn hợp gia vị và thảo mộc.
Hắn cầm tách trà, lắc nhẹ. bỗng một hình tròn sáng nhẹ dưới đáy tách, xuyên qua lớp trà đen. hắn khẽ cười rồi hớp nhẹ một ngụm.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Đắng... Ngọt nhẹ... Dư vị nồng... Trà ngon
Trường An
Trường An
.... Em ấy vừa bình phẩm trà đó à?
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
hôm nay em bị sao vậy? Cả buổi sáng đến giờ em cư xử lạ lắm đó!? Và em vừa khen trà đó ngon à??
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
em cũng không biết..
Hắn không thể nói ra sự thật là hắn đã thức tỉnh ký ức kiếp trước được.
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
Anh tin rằng đây chỉ là dấu hiệu cho việc em đang trưởng thành thôi. Vậy cũng tốt
Trường An
Trường An
Anh có thấy ai mà mới hôm qua còn phá phách mà hôm sau đã trở nên như thế này không??
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
dấu hiệu của trưởng thành thôi
Trường An
Trường An
Trưởng cái beep beep beep!
Một lần nữa, Trường An bị lưỡi dính vào miệng, anh bực mình nhìn sang Cảnh Nhi.
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
Không phải em nha!
họ quay lại nhìn thì thấy một cặp nam nữ trung niên đi đến. Người phụ nữ tóc trắng cầm trong tay đũa phép khẽ vẫy.
Cảnh Yến
Cảnh Yến
Mẹ đã dặn con bao nhiêu lần rồi! Không được nói chuyện như vậy trước mặt các em!
Trường An
Trường An
Um um um!
Dĩ nhiên là phép thuật khoá mõm của cô ấy mạnh hơn rất nhiều so với Cảnh Nhi, nên dù cho Trường An có sử dụng phép thuật đề xoá bỏ thì cũng là vô ích.
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
Cha, mẹ
Trường Sơn
Trường Sơn
ừ. Các con đợi chúng ta có lâu không?
Cảnh Nhi đi đến chỗ cha mẹ..
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
Dạ không, bọn con cũng chỉ vừa mới đến.
Cô ôm lấy mẹ mình rồi cùng họ đến bàn.
Lúc này thì cha mẹ họ cũng nhận ra có gì đó im lặng. Bởi vì bình thường thì sau Cảnh Nhi, Cảnh Lương sẽ là người nhanh nhảu chạy đến chỗ họ.
ấy thế mà bây giờ Cảnh Lương chỉ ngồi đó nhâm nhi tách trà, ánh mắt bình tĩnh nhẹ nhàng đến kỳ lạ.
Cảnh Yến chạm nhẹ vai Cảnh Nhi.
Cảnh Yến
Cảnh Yến
Hôm nay Lương bị sao vậy Nhi?
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
Con cũng không biết nữa mẹ, cả ngày hôm nay em ấy cư xử lạ lắm
Cảnh Yến
Cảnh Yến
...
Cảnh Yến
Cảnh Yến
Lương à
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Dạ, mẹ gọi con?
Hắn cười khẽ quay sang với thái độ vâng lời ngoan ngoãn.
Cảnh Yến
Cảnh Yến
....
Trường Sơn
Trường Sơn
....
Trường An khi này đã giải được phép thuật khoá mõm ngay lập tức lên tiếng.
Trường An
Trường An
cha mẹ thấy chưa, em ấy từ sáng đến giờ đều như vậy đấy!
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
con vẫn nghĩ em ấy chỉ trưởng thành sớm thôi. Không có gì phải lo đâu
Trường An
Trường An
anh thì im luôn đi!!
hai vị phụ huynh ngồi xuống bàn.
Trường Sơn nhìn tách trà của Lương.
Trường Sơn
Trường Sơn
Con uống Moonlit Nectar?
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Vâng, vị nó ngon lắm. Đắng, ngọt... Uống sau bữa sáng khá là hợp miệng.
Cảnh Yến
Cảnh Yến
... Có chuyện gì xảy ra với con vậy Lương? Bình thường con chỉ uống nước ngọt thôi mà, sao hôm nay lại muốn uống trà đắng như thế này?
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
haha, chắc có lẽ con muốn thử thứ gì đó mới chăng. món trà này ngon thật, có lẽ con nên bảo Thiên Hoa pha cho con mỗi ngày
Trường Sơn
Trường Sơn
...
Cảnh Yến
Cảnh Yến
...
Trường An
Trường An
Cha mẹ thấy chưa, giống như thể em ấy bị ai đó nhập rồi
Không phải bị nhập. Mà là có lại ký ức.
Sau khi ngồi uống nước một lúc, cả gia đình họ đứng lên và đi cùng nhau đến nơi thẩm định đũa phép cho Lương.
Vào độ tuổi 9, trẻ em trong đế quốc phép thuật này được đưa đến một nơi đặc biệt, để được đánh giá và trao tặng một cây đũa phép của riêng mình. Tại đây, chúng được đánh giá dựa trên tiềm năng phép thuật và tính khí của mình.
trước mặt hắn khi này là một cửa hàng lớn, thoang thoáng mùi gỗ thơm.
bỗng gia đình họ cũng gặp một gia đình khác cũng đang đến đây
đó là một gia đình 5 người, cha mẹ cùng hai người con trai và một cô con gái trông bằng tuổi hắn.
Trường Sơn
Trường Sơn
ah, ngài đại công tước. Ngài cũng dẫn con đi thẩm định sao?
Kim Trung
Kim Trung
Haha đúng vậy, ta cũng như người bộ trưởng đây thôi
Hai người đàn ông nhanh chóng bắt tay chào hỏi. Cũng như hai người vợ cũng vậy. Anh chị của hắn nhìn cô gái nhỏ tuổi kia, đây là lần đầu tiên họ gặp cô bé ấy.
ánh mắt của cô gái ấy nhìn những người xung quanh rất bình thường.
Nhưng ánh mắt cô nhìn hắn, có gì đó... Cảnh giác, và không vui
Hắn bước đến, nhẹ nhàng đưa tay ra.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Uyển Nhi
Uyển Nhi
....
Cô gái đưa tay đến bắt tay. ánh mắt vẫn sắt bén và cảnh giác.
Uyển Nhi
Uyển Nhi
Họ Đổng, Tên Uyển Nhi
Tay hắn nắm nhẹ tay cô gái, trong khoảng khắc đột nhiên hắn nắm lấy cổ tay và kéo tay áo Uyển Nhi lên. Để lộ ra một cánh tay mảnh mai, trắng trẻo.
Uyển Nhi
Uyển Nhi
!!!?
Cảnh Nhi
Cảnh Nhi
!???
Trường Nghĩa
Trường Nghĩa
???
Trường An
Trường An
!!!
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Hừm, cánh tay tốt đó. cô rất hợp sử dụng kiếm nha
Uyển Nhi
Uyển Nhi
ahhhh!!
Uyển Nhi ngay lập tức nắm lấy tay hắn, vung lên xoay người như muốn vật hắn xuống. Nhưng không thể. Cô không thể nào nhất nổi hắn lên kể cả khi có thế.
đơn giản, hắn thừa sức đối phó với những thế võ phàm tục như thế này. Hắn một tay vòng đến ôm người cô, sau đó ngã người vật cô gái nhỏ xuống đất.
Ngọc Cảnh Lương
Ngọc Cảnh Lương
Kỹ thuật tốt, sức bền ổn định. Nhưng kinh nghiệm thực chiến khá ít. Vẫn cần cải thiện thực chiến
Hắn đứng dậy, ngạo nghễ nhìn xuống Uyển Nhi.
Uyển Nhi
Uyển Nhi
.... Ngươi....

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play