§Tokyo Revengers§ Shiba Yori
Chương 1
Biết bao thứ lời đó cứ quẩn quanh tâm trí em.
Không thể phát ra âm thanh.
Tâm trí bị hao mòn để kiệt quệ.
Lời xin lỗi, là một thứ vô cùng rẻ mạt, cũng có lúc lại quá giá trị. Nhưng nếu em không xin lỗi, em làm được gì?
Tiếng chuông báo thức lúc bốn giờ sáng kêu lên rồi, là lúc em thức giấc, em sẽ lại phải đối mặt với cuộc đời em.
Shiba Yori
|Sáng rồi sao?|
Shiba Yori
Đừng nghĩ nữa..đừng nghĩ nữa..đừng nghĩ nữa..
Shiba Yori
Chuyện qua rồi.. chuyện qua rồi..
Câu thần chú của em, dù không phải như thuốc, uống sẽ dứt điểm mà nó chỉ giúp em ổn hơn trong một phút giây.
Thứ ám ảnh em là chính em kia mà, là đôi mắt biết sầu, là bể khổ tự tạo nên.
Ngày giờ em sống, tựa lừa mình dối người, đến cùng chỉ hai chữ "chấp niệm" hằn sâu vào tâm can.
Shiba Yori
|À! Còn phải nấu đồ ăn sáng.|
Shiba Yori
|Còn phải gọi Yuzuha với Hakkai nữa.|
Shiba Yori
|Để chúng nó ngủ quá Taiju lại giở chứng thì mệt.|
Mùi đồ ăn toả hương khắp căn bếp vào buổi sớm, khi không khí còn quá mức trong lành.
Không bật đèn dù trời vẫn còn tối, dù mắt em kém đến mức đôi khi chẳng thấy gì.
Không được phép bật điện, không được phép gây tiếng ồn và phải dậy sớm, những điều khuôn đúc lên em.
Gia giáo, lễ nghĩa và quy củ bó chặt lấy cơ thể em qua từng ngày, rồi giờ đây ngỡ ra chỉ là thói quen.
Shiba Yori
|Bật đèn làm phiền ngủ xong lại rắc rối.|
Shiba Yori
|Nay học gì nhỉ?|
Shiba Yori
|Mà bọn kia thì ăn như nào?|
Shiba Yori
|Nay là ngày bao nhiêu ta?|
Shiba Yori
|Cái cơ thể của Taiju mà trượt chân ngã thì chắc tiếng to lắm.|
Shiba Yori
|Ngủ thở phì phèo rõ to.|
Shiba Yori
|Giờ mình nên hét lên gọi chúng nó hay lên gọi chúng nó nhỉ?|
Yori lấy hơi để ngân vang cái giọng quãng tám, gọi lên những cái tên quen thuộc, người thân yêu của em.
Yori ngừng lại thở gấp từng cơn, liệu em còn nhớ hệ hô hấp em chưa từng ổn với những điều đó chưa?
Shiba Yori
DẬY ĐI NHANH LÊN!
Shiba Yori
|Hét cho cố vô giờ mệt thở không ra hơi.|
Shiba Yori
|Kiểu gì thằng kia cũng dậy trước cho coi.|
Shiba Taiju
Sáng sớm ra gọi gọi cái đ*o gì.
Shiba Taiju
Làm cái m* gì cũng không xong.
Shiba Taiju
Hai đứa kia đâu?
Shiba Taiju
HAI ĐỨA KIA ĐÂU.
Shiba Taiju
ĐM, GIỜ NÀY RỒI CŨNG Đ*O DẬY.
Shiba Taiju
ĐỂ TAO PHẢI LÊN DẠY LẠI NỮA À.
Dù gã luôn tự nhận gã thương yêu em, mẫu mực thì gã đang chửi bậy, vì tức vì bị gọi dậy buổi sớm.
Shiba Yori
|Ha.. đáng ghét.|
Shiba Yori
|Kiểu gì cũng chọc nó, sao mình làm thế nhỉ?|
Shiba Yori
|Nhìn vẻ mặt nó khó chịu cũng vui.|
Shiba Yori
Hai đứa kia dậy rồi.
Shiba Yori
Tao làm xong rồi, ăn thì ăn, không ăn thì đổ.
Sống lâu, như nào cũng bị đánh nên muốn chọc giận luôn cho đỡ tức.
Hoặc có thể là mong em sẽ chết ngay tại những trận đòn đó.
Shiba Taiju
Mày lại bao che tụi nó chứ gì?
Yori biết thừa gã sẽ đánh em, không chút nghi ngờ nào.
Em vẫn sẽ tiến đến, bởi em không muốn chuyện này trở nên phức tạp, dám làm dám chịu.
Shiba Yori
|Tụi kia bị thằng cha này hành cũng mệt đấy.|
Liên tục những cú đấm của Taiju hướng thẳng đến, nó chỉ làm em nhớ đến hai người em kia của mình, Yuzuha và Hakkai hẳn cũng từng thấy vậy.
Taiju nắm lấy tóc em rồi giật xuống, làm em lăn ra đất, cái lạnh của nền nhà chạm vào da thịt nóng ran của em.
Da đầu thì tê dại, tóc thì rối bời, cơ thể có vết tím và cả tâm hồn cũng đang chảy máu.
Shiba Yori
|Nhức đầu thế.|
Shiba Yori
|Này khéo mà ốm thì coi chừng ha?|
Shiba Taiju
Lần thứ mấy rồi?
Shiba Taiju
Mày nghe tao nói không HẢ?
Shiba Taiju
LẦN THỨ MẤY MÀY BAO CHE RỒI?
Shiba Taiju
Mày nhớ tao nói gì không?
Shiba Taiju
Hai đứa nó phạm lỗi mà mày bao che thì nhận đòn thay chúng nó luôn.
Taiju tức giận đến độ thẳng chân đá vào đầu Yori, hình ảnh ở nhà mỗi ngày đều vậy.
Không hiểu sao, đối với Yori gã luôn nặng tay hơn so với hai người kia.
Shiba Yori
|Nó không sợ đá vỡ đầu à?|
Shiba Yori
|Gan lớn, chạy án thì mệt phải biết.|
Shiba Taiju
Mày hôm nay nhịn cơm.
Shiba Taiju
Tao mà biết mày ăn thì chết với tao.
Shiba Yori
|May thế, nấu vừa đủ luôn.|
Shiba Yori
|Khỏi thiếu khỏi thừa.|
Taiju hình như đã tỉnh hẳn mà lấy phần ăn ra bàn ngồi, bỏ lại Yori ngồi một góc.
Mà cũng đúng thôi, trận đòn mỗi sáng là điều hiển nhiên mà.
Shiba Yori
Ra lấy đồ ăn mà ăn đi.
Yuzuha và Hakkai núp bên góc tường từ bao giờ, không phải Yuzuha bỏ mặc người chị của em.
Hơn hết, Yuzuha thương Yori hơn bất cứ ai ở đây.
Sự thật thì ngoài Yuzuha thì Hakkai cũng không thể động vào Yori, cậu mắc bệnh rất sợ con gái một cách kì lạ,
Shiba Yori
|Nhà giống hai phe cánh nhỉ?|
Shiba Yori
|Cả với hai, ba với út.|
Shiba Yuzuha
Chị có sao không?
Shiba Yori
|Tưởng em quen rồi.|
Shiba Yori
Muộn bị Taiju phạt đấy.
Yuzuha không còn cách nào khác mà đi ra, bởi không ra không chỉ có Taiju tức giận, Yori cũng sẽ trở nên khó chịu.
Shiba Yori
|Khẩu vị buổi sáng chắc chẳng ngon gì.|
Shiba Yori
|Vị cứ sao sao ấy nhỉ?|
Shiba Yori
|Thấy lúc trước bà nấu ngon lắm mà ta.|
Shiba Yori
|Mấy giờ rồi nhỉ?|
Shiba Yori
|Rửa bát xong là đi học.|
Shiba Yori
|Trưa bọn nó ít ăn ở nhà.|
Shiba Yori
|Trưa về phơi quần áo, lau nhà với tự làm ăn.|
Shiba Yori
|Hay tối nay đuổi bọn kia ra khỏi nhà nhỉ?|
Shiba Yori
|Chúng nó ở nhà thì phiền phức lắm.|
Shiba Taiju
Tao gọi đến ba câu vẫn không trả lời.
Shiba Taiju
Mày giả điếc hay giả câm hả?
Shiba Yori
|Giật mình.. Không để ý nên chẳng nghe thấy gì.|
Shiba Yori
Ăn xong để đấy.
Shiba Yuzuha
Chị ơi, em ăn xong rồi.
Shiba Hakkai
// im lặng //
Shiba Yuzuha
Hakkai cũng ăn xong rồi.
Shiba Yori
Hai đứa đi học đi.
Shiba Yori
Sắp muộn rồi kìa.
Shiba Yuzuha
|Chị cũng vậy mà..|
Chương 2
Shiba Yori, em là người chị cả trong gia đình Shiba, dù người ta có cảm thấy thứ tự vai vế đã bị đảo lộn từ lâu, bởi Taiju, em trai thứ của em mới là người nắm quyền trong gia đình.
Em không xinh đẹp, khuôn mặt lúc nào cũng mang vẻ u sầu, tự ti, em trầm tính, nội tâm rất nhiều.
Bề ngoài em cũng không đẹp mã, mái tóc xanh dương dài ngang lưng có phần xơ rối, chẻ ngọn.
Khi em cao một mét sáu, nhưng nặng tới 60 kí, dường như chỉ kém Taiju khoảng chục cân.
Shiba Yori
|Nay có bài kiểm tra mười lăm phút.|
Shiba Yori
|Hình như thế.|
Yori cứ đi mãi đi mãi, em chẳng để ý gì cả, con đường em đi hàng ngày nên cứ theo dấu chân quen thuộc mà đi, và rồi em cũng đến nơi.
Ngôi trường em theo học là một ngôi trường khá tốt, tuy người ta luôn đồn thổi Shiba Yori vào đây nhờ tiền.
Shiba Yori
|Quên mất có giám thị.|
Shiba Yori
|À thôi cũng không sao.|
Shiba Yori
Em tên Shiba Yori, năm hai ạ.
"Em có biết đây là lần thứ mấy em đi học muộn rồi không hả?"
Trường này nổi tiếng với một giám thị vô cùng nghiêm khắc, cũng nhờ vậy nề nếp kỉ cương luôn xếp hạng nhất.
"Nói chuyện cộc lốc, em chỉnh sửa ngay cách cư xử với người lớn đi."
"Em có biết thế là rất thô lỗ không hả!?"
"Lớn rồi chứ nhỏ gì nữa, giờ lời ăn tiếng nói cũng chả ra sao."
"Vả lại, tôi đã nói em bao lần mà em không hiểu à?"
"Sao suốt ngày em đi học muộn vậy hả?"
"Đến con chó huấn luyện nó còn nghe lời."
"Còn em chả nhẽ thua cả con chó."
Một tràng dài những câu nói mắng mỏ em thậm tệ, chửi vì muốn tốt cho em, nhưng lại đầy rẫy ác ý.
Em chỉ cúi đầu, lắng nghe rồi lại xin lỗi như bao lần trước đây chọc cho cô giám thị càng bực tức.
"Em chỉ xin lỗi cho có đúng không?"
"Shiba Yori, em chạy năm vòng sân trường cho tôi!"
Em nghe lời đi chạy phạt, có vẻ em cũng chẳng phải một học sinh ngoan ngoãn như kì vọng.
Shiba Yori
|Còn hai vòng nữa.|
Shiba Yori
|Cái sân rõ rộng.|
Shiba Yori
|Trường chắc có nhiều tiền lắm.|
Shiba Yori
|Hình như mình quỵt tiền năm học năm ngoái chưa trả.|
Chạy xong khiến em muốn gục luôn, không thở nổi với trái tim đập liên hồi, vốn phổi em mấy năm nay đã trong tình trạng không tốt.
Sau khi em chạy xong thì liền phải chạy tiếp vào lớp, mọi thứ trên trường với em luôn dễ dàng.
Dễ dàng bị gọi phụ huynh.
"ĐÂY LÀ LẦN THỨ MẤY TRÒ ĐI MUỘN RỒI HẢ?"
Shiba Yori
|Giờ nên trả lời như nào đây?|
"Đừng để vì trò mà ảnh hưởng các bạn khác."
Cô giáo nhìn em đứng im lìm khép nép đến quen thuộc, đã chán ghét từ lâu, một cô học trò kéo lớp đi xuống.
Shiba Yori
|Tưởng đâu đứng tiếp dài dài.|
"Cuối giờ lên phòng giáo vụ gặp tôi."
"Hahah..ôi con nhỏ đó kìa.."
"Mẹ nó ngày nào cũng bị cô chửi mà đ*o biết nhục hay gì."
"Kệ m* con lợn ục ịch đó đi."
"Cũng đ*o hơn gì nhau mà lên mặt."
"Èo.. Chúng mày đừng nói thế.."
"Người ta sẽ tổn thương đó."
Shiba Yori
|Buồn ngủ ghê.|
Shiba Yori
|Mắt nhíu lại quá.|
Shiba Yori
|Mới chợp mắt mà.|
Yori đưa tay che miệng ngáp ngắn ngáp dài, ngủ đủ giấc em vẫn buồn ngủ suốt cả ngày dài.
Ngủ như cách em giải thoát bản thân tạm thời khỏi cuộc đời trước mắt vậy.
Shiba Yori
|Chưa kịp làm gì đã bị gọi rồi.|
"Lên bảng giải cho tôi bài này."
Shiba Yori
|Cô giáo viết sai dấu, bài đó không có kết quả.|
Shiba Yori
Em không biết làm.
"Bạn nào biết làm không?"
"Ah.. Xin lỗi các em sửa thành dấu cộng nhé."
Shiba Yori
|Đang đứng mà ngủ quên luôn.|
Giờ ra chơi là thời gian nhộn nhịp nhất trên trường, có người vẫn miệt mài học, có người đã tụ tập nói chuyện.
Shiba Yori
|Xuống căn tin ăn món gì nhỉ?"
Shiba Yori
|Thôi ăn hết khỏi chọn.|
"Trò Shiba, lên phòng giáo vụ với tôi."
"Những năm nay tôi thấy trò học cực kì sa sút."
"Theo tôi biết, những năm trước của em có thành tích vô cùng tốt, lại còn nằm trong đội tuyển quốc gia."
Shiba Yori
|Cô ấy quan tâm mình hay thích thành tích nhỉ?|
"Em không thể để mình em kéo thành tích lớp xuống được."
Shiba Yori
|À, ra là thành tích.|
Shiba Yori
|Không trách người ta được, do mình mà cả lớp bị ảnh hưởng thật.|
"Gọi phụ huynh em lên gặp tôi."
Shiba Yori
Em là người lớn nhất trong nhà.
Shiba Yori
|Em là phụ huynh của ba đứa.|
Shiba Yori
|Còn phụ huynh em không có.|
"Tôi sẽ xin đơn đuổi học em."
"Trò nghĩ tôi không dám làm sao?"
"Tôi đã châm chước cho trò quá nhiều rồi."
"Trò làm tôi quá thất vọng."
"Mặt lúc nào cũng lầm lầm lì lì, làm như ai lấy mất sổ gạo nhà trò ấy."
"Ngủ trong giờ, kiểm tra thì thường xuyên không điểm."
"Thi cuối kì thì chép phao."
"Trò có nghĩ ngày xưa bà em kiếm từng đồng từng cắc bạc nuôi em lớn không?"
"Có nghĩ cho bố mẹ em không?"
Shiba Yori
|Đừng nhắc bọn họ.|
Shiba Yori
|Em ghét điều đấy lắm.|
Shiba Yori
|Người chết rồi, để yên đi.|
"Em nhìn.. Tự bản thân em nhìn xem."
"Như này thì em tính làm gì mà sống."
Shiba Yori
|Sống được bao lâu thì tốt bấy nhiêu.|
"Tôi cho em một cơ hội cuối cùng."
"Nếu không tôi sẽ trực tiếp đuổi học em."
Shiba Yori
Vậy thì cô không cần cho em cơ hội đâu ạ.
Shiba Yori
Em rất cảm ơn cô đã quan tâm.
Shiba Yori
Em xin phép về lớp ạ.
"Em muốn làm gì thì làm."
Shiba Yori
|Mình tệ thật nhỉ?|
Shiba Yori
|Ghét bản thân ghê.|
Shiba Yori
|À, quên, tưởng mình phải chấp nhận chứ nhỉ?|
Shiba Yori
|Như này cũng được, ai biết sống được bao lâu.|
Chương 3
Shiba Yori
|Đi ăn cái đã nhỉ?|
Cơn thèm ăn của em chưa được thoả mãn thì may thay tiếng chuông đã vang lên.
Shiba Yori
|Chắc cúp tiết vậy.|
Shiba Yori
|Dù sao cũng sắp nghỉ học.|
Shiba Yori
|Nhưng thực sự có chút không nỡ.|
Shiba Yori
|À, về phải bảo Taiju nữa.|
Lúc đi ngang qua hành lang em đã thấy một bạn nữ bê chồng giấy tờ cao hơn cả đầu.
Shiba Yori
Đưa đây tớ cầm bớt giúp cho.
"Bê đến phòng giám hiệu nhé."
Nói rồi bạn ấy thả cho em chồng giấy tờ rồi chạy mất hút.
Shiba Yori
|Hình như mấy người trường này không thích mình thì phải.|
Shiba Yori
|Hình như thế thật.|
Ghét nhưng không xảy ra bắt nạt học đường, có lí do cả chứ chẳng phải tự nhiên mà em được bỏ qua.
Khi em làm xong thì đã hơn hơn mười phút trôi qua.
Shiba Yori
|Phòng giám hiệu khá xa lại nặng nữa.|
Shiba Yori
|Giờ xuống căn tin nhỉ?|
Shiba Yori
|Tự nhiên thèm bánh kem ghê.|
Shiba Yori
|Ngòn ngọt béo béo.|
Nói gì liền làm đó, em chạy xuống liền nơi căn tin, vắng tanh do đã vào tiết tạo cơ hội cho em ăn.
Việc ăn uống của em đã không bình thường từ khoảng hơn hai năm nay, bệnh rối loạn ăn uống kèm theo là chứng ăn theo cảm xúc, khiến em tăng cân không kiểm soát.
Shiba Yori
Cho cháu năm cái bánh kem, một tô mì, mười xúc xích, bốn cái trứng rán lòng đào.
Shiba Yori
Với cả hai cái bánh mì, một chả, một thập cẩm.
"Vẫn là dạ dày vương ha?"
Shiba Yori
Hahah.. Chắc thế rồi.
Shiba Yori
Có cháu là cô không phải lo không hết nhé.
Shiba Yori
Mãi là fan đồ ăn cô thôi.
Em cười cười đùa lại với cô, em thường trở nên tích cực khi trước mặt họ.
"Con bé này đáo để thật chứ."
"Ăn thế này có no quá không?"
Shiba Yori
Tí cháu còn order tiếp này.
Shiba Yori
|Cô ấy lúc nào cũng tươi vui.|
Shiba Yori
|Nhìn nhiều sức sống thật.|
Shiba Yori
|Ở đây lâu toàn nghe cô kể chuyện.|
Shiba Yori
|Chuyện ngày xửa ngày xưa thấy cũng vui| .
"Có cháu ăn là cô vui rồi."
Có lẽ ở cái tuổi xế chiều, cô bán ở căn tin quý em như một đứa cháu của mình.
Shiba Yori
|Biết mình bị đuổi học chắc cổ sốc lắm.|
Shiba Yori
|Thôi đành vậy biết sao.|
Đồ ăn bê ra từ từ, em ăn đến đâu hết đến đấy.
Thoáng chốc đã hết một bàn ăn đầy ắp.
Shiba Yori
|Vẫn muốn ăn tiếp..|
Shiba Yori
Cho cháu thêm bát chè mặn, sữa chua với chai trà ạ.
Shiba Yori
À, một đĩa mì sốt kem với thịt chiên nữa nhé.
"Hay về đây bác nuôi này."
Shiba Yori
Hahah... thế bác giữ chỗ cho cháu..
Shiba Yori
Sau này mà ăn nhiều quá bị đuổi thì cháu ứng làm con gái bác luôn!
Khuôn mặt em tươi cười đến lạ.
Em chọc cho cô bán căng tin cũng nhoẻn miệng cười theo.
Đôi mắt bà vui vẻ và hạnh phúc nhìn em, một người bạn tâm giao nhỏ.
Shiba Yori
Cháu đi vệ sinh chút nhé ạ.
"Uh, đi đi rồi quay về mà học."
"Bác cũng sắp dọn dẹp rồi."
Em bước từng bước cho đến khi khuất bóng khỏi căng tin.
Bước qua rồi thì lại chạy thật nhanh.
Em lao thẳng vào nhà vệ sinh gấp gáp tiến đến bồn rửa, bao nhiêu thứ trong dạ dày quặn lên rồi nôn ra cả.
Tay em bấu chặt lấy thành bồn rửa tay, đau đớn và mệt mỏi cứ chiếm lấy em mãi.
Shiba Yori
|Dạ dày cảm giác như muốn vỡ ra ấy.|
Bụng em vẫn đau, đau đớn đến quặn thắt cả người lại, bệnh dạ dày là thứ gì đó rất phiền nhiễu.
Em nôn đến khi nôn ra thứ dịch chua lòm đặc quánh.
Thứ trong bồn vừa bẩn vừa bốc cái mùi gây buồn nôn nặng, khiến em khó chịu và lo lắng nếu người khác thấy.
Shiba Yori
|Xả nước đi vậy|
Shiba Yori
|Đi vào tolet chắc ổn hơn mà không kịp.|
Shiba Yori
|May cũng không ai vào.|
Shiba Yori
|Này chắc có ngày đồn có bầu mất.|
Shiba Yori
|Hhaah.. Hài ghê.. Có mỗi bé mỡ chứ bé nào.|
Em rửa tay dưới vòi nước.
Bàn tay hồng hồng trắng bệch được nước bao bọc lấy, vẻ đẹp trong suốt cuốn lấy đôi mắt em.
Shiba Yori
|Nhìn đẹp đẹp ghê.|
Shiba Yori
|Hứng chút nước tạt vào miệng chỡ đỡ vị chua này đã.|
Shiba Yori
Khụ..khụ..khụ..
Shiba Yori
|Tự nhiên sặc nước.|
Shiba Yori
|Về phải đi ăn bánh ngọt mới được.|
Như đã quá quen thuộc, em lôi ra trong túi chai xịt thơm phòng nho nhỏ.
Em xịt quanh bồn rửa để không khí nhuộm một mùi bạc hà the mát.
Shiba Yori
|Cảm giác phổi mình kém ghê chứ.|
Shiba Yori
|Giờ mấy mùi như thuốc lá với nước hoa khiến mình khó chịu thật|
Ngày 06 tháng 09 năm 2005, ngày nắng nhẹ có mây trắng rất đẹp.
Hôm nay mình không vui như bao ngày, lúc dậy mình đã mơ về những chuyện trước kia (。╯︵╰。)
Cảm giác như mọi thứ đang ruồng bỏ mình vậy, nhưng sự thật không phải thế nhỉ? (っ˘̩╭╮˘̩)っ
Như bao ngày mình vẫn thấy kiệt quệ mỗi khi thức dậy vào sáng sớm, mình nghĩ nhiều lắm, chẳng giao tiếp được với ai.
Lúc sáng mình đi nấu ăn đã cố ý chọc giận Taiju, nhìn nó giận dữ vui thật ấy.
Hakkai nhát gái kinh khủng nên mình cũng không có giao tiếp được, mỗi Yuzuha làm được. Mình cũng muốn có thể nói chuyện với Hakkai
Có lẽ Yuzuha mệt lắm, bởi vì đã gồng gánh bao năm vậy mà. Taiju thì vẫn ngu như nhiều năm trước. Hakkai vẫn luôn rất sợ Taiju, mình vẫn đợi một ngày nơi này sẽ thành gia đình thực sự.
Mình vẫn suy nghĩ về việc giải thoát khi bị đánh hôm nay, nhưng mình sợ mình sẽ bỏ rơi mọi thứ, mình sợ làm phiền người khác. Và mình vẫn hi vọng nhà Shiba có thể thoát khỏi bạo lực.
À, nay mình ăn ở tiệm bánh mới, ngon lắm. Và đồ ăn của cô căng tin cũng rất rất ngon í. ('. • ᵕ •.`) ♡
Đôi lúc mình cảm thấy cô căng tin rất quý mình, và đôi lúc thì không.
Chuyện trường lớp thì vẫn vậy, bị đuổi học rồi.. Về bảo Taiju thì bị phạt.. Chắc sắp chuyển trường mới rồi..
Đêm nay mình lại mất ngủ nên viết nhật kí, có lúc mình buồn ngủ nhiều lắm (。•́︿•̀。)
Tạm biệt, mình sẽ nằm ở giường tiếp thôi.
Bây giờ là 2 giờ 35 phút sáng. Ngày mai sẽ thật vui vẻ, mong vậy (.❛ ᴗ ❛.)
Download MangaToon APP on App Store and Google Play