All X Subaru [Re:Zero] Subaru No Harem
Giới thiệu
Đây là tác phẩm đầu tay của tôi tại Noveltoon
Lâu rồi chưa viết nhưng tôi đảm bảo văn vẻ của tôi không hề tệ chứ không xàm đâu!
Như các cậu thấy, đây là AllSubaru, Subaru no harem!
Vậy nên đa số nhân vật sẽ bị Subaru cướp mất trái tim nha
Tôi sẽ làm một bộ khác riêng, chỉ khác là Subaru sẽ là nữ!!
Còn bộ này giới tính Su nhà ta vẫn vậy nha!!
Còn tính cách nhân vật có thể OOC.
Nên mọi người chịu khó hen!
Nào! Bắt đầu vào truyện thôi!
Bối cảnh sẽ là high school, nhưng mọi người vẫn có phép thuật như trong phim.
Còn Su thì dùng được Shamac và roi chứ không có Return by Death.
Nên cậu là nhân vật yếu nhất.
Một số nhân vật tính cách sẽ vặn vẹo và bất thường hơn
Su của chúng mình thì đa số trường hợp vẫn vậy, nhưng sẽ có thay đổi tuỳ trường hợp và sự tương tác với những nhân vật khác!
Beatrice là em gái nuôi của Su nha!
Reinhard là hội trưởng hội học sinh
Emilia là phó hội trưởng hội học sinh
Julius là đội trưởng kiếm thuật trong ngành kị sĩ
Ram và Rem vẫn là hầu gái của Roswaal
Còn Roswaal là hiệu trưởng của trường
Trường học sẽ có tên là “Return to Zero High School”
Tuổi tác của nhân vật sẽ gần nhau hơn vì học chung trường
Hiện tại thì Subaru đang làm thêm tại một rạp chiếu phim.
Sức mạnh của các nhân vật có thể mình vẫn sẽ giữ nguyên
Bố mẹ của Subaru thì vẫn ở cùng Su như bình thường nha.
Everyone! Are you ready?!
Tác giả không kiếm được nhiều fic AllSu nên phải tự làm một bộ cho thoả cơn vã!! >.<
Chúc mọi người đọc vui vẻ!!
Chap 1
Subaru thở dài sau một ngày làm việc.
Cậu vốn không phải người xã giao giỏi.
Nên việc phải tiếp xúc với hàng trăm khách xem phim mỗi ngày thực sự rất mệt mỏi.
Mặc dù cậu chỉ cần đưa vé và xác nhận cho khách
Nhưng nhiều lúc người ta đang cười nói hay hỏi han, chả lẽ cậu lại không nhếch mép nổi một cái?
Subaru
“Mình có nên đổi công việc không ta?…”
Cậu còn nhớ cái vụ mấy hôm trước.
Một gã già xụ cố tình nán lại tán tỉnh cậu
Khi cậu xác nhận vé xong gã còn cố ý nắm lấy tay cậu mà miết đi miết lại
Subaru tức vì một lần nữa gặp phải biến thái
Nên cậu đã không ngần ngại mà đấm thẳng vào mặt gã
Chú bảo vệ đã tới để can thiệp. Ít nhiều thì chú cũng biết rằng Subaru tuy không nói nhiều, nhưng cũng khá được yêu thích bởi một số người.
Nhất là đôi mắt sanbakugan nổi bật và mái tóc đen nhánh hiếm thấy
Đã vậy cậu chỉ cần nở một nụ cười nhỏ cũng sẽ gây sức hấp dẫn không hề kém cạnh
Nên nhiều thành phần hay tới quấy rối
Và đương nhiên, Subaru cũng khá dễ nổi quạu
Nên cậu thường nặng lời với mấy kẻ như vậy.
Cùng lắm thì trưng ra bản mặt dữ tợn. Hoặc là, một cú nhắm thẳng vào mũi!
Subaru
/Lạ thật. Bình thường mình đâu có nổi bật như vậy…/
Subaru
/Chả lẽ có ả Phù Thuỷ nào ám bùa tình yêu lên người mình…/
Subaru
“Haha. Không thể nào. Mình vốn là đứa không mê tín, việc gì phải tự nghĩ quẩn.”
Cậu dụi mắt, rồi tiếp tục công việc thay đồ.
Nhìn xuống người mình, cậu nhủ:
Subaru
/Dạo này không luyện tập nhiều, nên cơ bắp cũng teo dần…/
Subaru
/Hay mình làm thợ bốc vác nhỉ?/
Subaru
“Haizzz… Nực cười…”
Nghe có tiếng chụp ảnh, cậu liền nhìn xung quanh.
Mặc xong quần áo vào, cậu mở cửa sau nhìn ra ngoài
Subaru
“Không có ai… Chắc là nghe nhầm thôi.”
Rồi cậu bước ra khỏi phòng thay đồ, đi bộ về.
Vừa đi vừa ngâm nga, cậu bất chợt nghe thấy tiếng ồn, phát ra từ một con hẻm.
Khi bước vào gần con hẻm, Subaru liền cứng cả người lại.
Có ba tên côn đồ đang giở trò cướp bóc với một cô gái.
Ton
“Hà hà. Khôn hồn thì đưa hết đồ đạc quý giá đây.”
Chin
“Hê hê. Nếu không muốn mấy anh đây phải mạnh tay.” *liếm dao
Kan
“Phải đấy phải đấy. Khuôn mặt xinh đẹp nhường đó mà để tụi tao làm xước thì phí lắm! He he!”
Subaru
“…” /Tuy hơi rắc rối, nhưng lũ vô lại đấy cũng chẳng lợi hại gì./
Ton
*nhướn mày. “Sao? Không muốn hả? Vậy đừng trách anh đây nặng tay nhá!”
Rồi gã hùng hục xông lên.
Cô gái chưa nói xong thì một cái bóng đen xuất hiện chắn trước mặt cô.
Subaru
“Hey, hey! Dừng lại đê lũ Ton Chin Kan! Tụi bây lại giở trò ức hiếp dân lành, đúng là không bằng trẻ con cấp 1! Muốn tiền thì phải tự đi mà vận động kiếm lấy chứ! Đằng này lại đi cướp của một cô gái nhỏ?”
Rồi cậu dùng 1 ngón chỉ thẳng vào mặt chúng.
Subaru
“Muốn đụng tới cô ấy thì bước qua xác tao trước đã!”
Cả 3 thằng từng bị Subaru đánh cho chảy máu mũi, nên giờ ôm hận không biết phải làm gì. Giờ tuy là cơ hội trả thù, nhưng mà vì đã qua tay Subaru một vài lần, nên chúng canh chừng từng hành động của cậu.
Thấy chúng bất động, Subaru nhếch mép, rồi dùng cây còi cậu dùng làm vòng cổ, huýt mạnh vào nó một cách thé tai.
Thấy cô gái đang giật mình hoảng sợ, cậu liền miễn cưỡng với lấy cổ tay cô ấy, rồi kéo cả hai ra khỏi con hẻm.
Khi đã chạy xa được một đoạn, cậu liền thả tay cô gái ra.
Khi quay đầu lại, tưởng được lời cảm ơn, ai dè…
Cô ta đang gặm mũi của cậu!!
Subaru
“HYAAA!!! Cô làm cái gì vậy!!??”
Giờ mới nhìn kĩ thì thấy cô ta có hai cái tai mèo. Là bán người!
Subaru chà mạnh mũi mình lên tay áo, tức giận nhìn cô.
Subaru
“Oi! Tôi không phải đồ ăn đâu nha! Tưởng là con gái thì muốn ghẹo ai cũng được hả?! Đừng quên là tôi đã cứu cô nha!”
Subaru
“???” “Nya? Cô đang hùa tôi hả? Hay không biết nói tiếng người?”
???
“Tôi nyào đâu phải con gái…”
Cậu nghiêng đầu nhìn kĩ “cô gái”.
Subaru
“Vậy là con trai? Hay là femboy?”
???
*liếm môi. “Tôi là Felix.”
Subaru
“Hả? À rồi, tôi là Subaru.”
Subaru
/Ai ngờ mình lại cứu một con mèo biến thái chứ?… Cứ tưởng ăn may được một em xinh đẹp xin cứu… Số mình nhọ thật…/
Felix liền kéo tay Subaru lại gần sát mình, rồi… ngửi.
Felix ngửi mùi hương của Subaru, rồi gật gật đầu như đang phê duyệt.
Felix
“Đúng là mùi hương nyày rồi! Cậu biết không? Cậu đang gặp nguy đó nyan~”
Subaru
“Gặp nguy? À, là lũ Ton Chin Kan hả?”
Felix
*liếm môi. “Không chỉ vậy đâu Subaru-kyun~ Mùi hương trên người cậu, đang hấp dẫn nhưng kẻ đang săn nó. Còn nữa…
Bàn tay phải không yên phận của Felix liền luồn dưới áo của cậu.
Felix
“Màu tóc của cậu, tôi chưa từng thấy nhiều.”
Anh xoa xoa mái tóc đen nhánh của cậu.
Felix
“Ưmm… thật mềm và bóng. Như lông mèo đen vậy nyan~”
Ánh mắt Felix liền nhìn về phía một con hẻm khác. Anh liền lườm gã đàn ông đang si mê nhìn Subaru, bàn tay nhớp nháp thì cầm cái máy ảnh tội lỗi đó.
Felix
/Nhưng không sao/ *nhếch miệng
Felix
/Cậu ta sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra. Nhất là với cậu bé này./
Cuối cùng Felix cũng buông tay khỏi người Subaru. Cậu trai tóc đen lập tức lùi lại vài bước, gương mặt đỏ lựng.
Subaru
“Cậu nên mừng vì có cái mặt dễ thương đến mức tôi không dám đánh! Phải chi là kẻ khác thì tơi bời với tôi rồi! Đồ mèo hen biến thái! Dê xồm! Blè!”
Subaru lè lưỡi một cách trẻ con, rồi vác túi lên vai đi về nhà.
Đi qua con hẻm phía trước, Subaru chợt nghe thấy mùi…
Nhưng rồi cậu vẫn ngoảnh mặt đi. Trần đời này cậu không tin mình lại xui đến thế.
Gã dê già đang quằn quại với cơ thể đầy thương tích. Bàn tay to mập cố với lấy bức ảnh chứa nụ cười của Subaru.
Gã bị một bàn chân dẫm nát bàn tay đó. Trái ngược với hành động thô bạo, bàn tay người kia lại nhẹ nhàng nâng bức ảnh đó lên nâng niu. Tay kia thì tịch thu chiếc máy ảnh quý báu của gã.
Gã gắng quay đầu nhìn lại xem kẻ nào, rồi trắng trợn mắt ra.
???
“Ngươi… l…là… gã thần tượng trong tạp chí…high school… Rein…har…
Người thanh niên đang đứng chỉ thản nhiên nhìn gã, nở nụ cười đơn thuần, híp mắt.
Reinhard
“À, phải rồi. Ngươi đã có công chụp những bức ảnh này của cậu ấy, ta nên nhượng tay với ngươi hơn. Có điều…”
Anh cúi người xuống, thì thào với gã.
Reinhard
“Ta không thể để ngươi giữ những tấm hình này được.”
Rồi anh xoay gót, đi về phía sâu hơn của con hẻm.
Đôi mắt sapphire ngắm đi ngắm lại những tấm hình của Subaru. Đôi tay thoăn thoắt gỡ lấy từng cuộn phim từ trong máy ảnh, rút hết ra rồi cất vào chiếc gương cầm tay metia của mình.
Anh chợt khựng lại khi thấy bức hình mới nhất của cậu.
Bức hình được chụp khi Subaru đang ở trong phòng thay đồ.
Anh liền giựt tấm đó ra, rồi cất vào ngực áo mình. Tay còn lại thì bóp nhẹ một cái, khiến cho chiếc máy ảnh bị vỡ vụn thành cát bụi.
Chap 2
???
“Subaru. Subaru ơi~… yê… em..
Subaru
“A! G-Gì vậy? C-Cút raaa…”
???
*Kh-không! Đừng bỏ anh! Suba—
Tiếng chuông báo thức vang lên, cậu trai tóc đen liền tắt nó đi.
Vùi mặt vào trong chăn, cậu lau qua chỗ nước mắt còn đọng lại.
Vì đã quá quen với những cơn mơ vừa dài vừa ám ảnh đã lặp lại suốt 5 năm qua, cậu đã không còn bị đau tim như trước nữa.
Nhưng nước mắt thì vẫn chảy ra sau mỗi lần thức giấc. Suốt thời gian qua, đã bao giờ cậu được giấc ngủ trọn vẹn nào đâu.
Subaru
Đến giờ đọc tin tức rồi.
Cậu lại một lần nữa trốn học.
Nhưng vẫn quyết định mặc đồng phục mà đi ra ngoài chơi.
Từ lâu cậu đã mặc kệ sự đời rồi. Mặc kệ trường học. Mặc kệ mấy kẻ soi mói. Mặc kệ cả gia đình mình.
Sau khi sửa soạn xong, cậu không chào hỏi ai đã bước ra ngoài.
Subaru
“Hôm qua mới lĩnh lương, hay ra quán game nhỉ? Hình như có sản phẩm mới mình chưa xem qua.”
Mới đi được mấy đoạn đường thì—
Có ai đó nắm lấy cổ tay cậu.
Subaru ngẩn ngơ quay đầu lại.
Tóc màu đỏ rực, màu mắt sapphire, cùng gương mặt chững chạc anh tuấn.
Reinhard van Astrea. Hội trưởng hội học sinh.
Reinhard
“S- À không! Cậu là Natsuki Subaru phải không?”
Cậu móc túi lấy một xấp tiền ra. Đưa cho anh.
Reinhard
“Sao cậu lại đưa tiền cho tôi?
Cậu vẫn giữ khư khư bản mặt cau có, đáp.
Subaru
“Cầm lấy rồi bịt miệng chuyện tôi đi trốn học. Anh mà bép xép thì…
Vấn đề là, Reinhard không những là học sinh ưu tú, mà còn là quái vật chuyên gia đi giải quyết mấy lũ côn đồ. Subaru thì chẳng có gì để đe doạ anh.
Cậu bắt đầu thấy tình hình không ổn.
Subaru
“Anh mà bép xép thì tôi sẽ đồn rằng anh yêu hội phó hội học sinh - Emilia đấy.”
Nói xong cậu dúi xấp tiền vào tay anh, rồi lẳng lặng đi không nói một lời. Cậu đã không kịp nhìn thấy…
Ánh mắt đầy hường phấn của Reinhard.
Reinhard
/T-Tay của Subaru thật m-mềm. Các ngón lại còn rất xinh! Em ấy đ-đã chạm vào mình! Mình phải—/
Cậu đứng lại nhưng không thèm ngoái đầu để nhìn anh.
Reinhard nắm chớp cơ hội.
Reinhard
“C-Cậu có muốn làm thư ký của tôi không? Đừng lo, cậu không phải làm việc vất vả đâu! Chỉ là hằng ngày tôi cần người pha trà và đóng dấu giấy tờ thôi. Và đương nhiên là tôi sẽ trả công hậu hĩnh cho cậu!”
Subaru
“Oi! Anh có ý gì? Sao lại chọn đại một đứa la cà lêu lổng như tôi? Không ngờ Reinhard-sama lại có tài châm biếm như vậy~ Cám ơn nhé!”
Có ngu cũng biết Reinhard muốn gì.
Một kẻ khét tiếng lại khá nổi bật như cậu trong trường mà ở cạnh Reinhard, thì lũ fangirl chắc chắn sẽ không dám léng phéng quanh anh ta. Reinhard chẳng qua là muốn lợi dụng cậu để bớt nổi tiếng và coi như xua bớt đi đám fan ấy.
Subaru
“Tưởng đẹp trai thì muốn gì được nấy chắc!? Xin lỗi, anh không phải gu tôi nhá!”
Mấy tiếng sau sau khi đã chơi game đã đời và ăn vài que kem, cậu quyết định đi xem phim.
Vì thường xuyên làm việc ở đó nên cậu được khuyến mãi nửa giá mỗi khi đến đó.
Chỉ tiếc là hôm nay không phải ngày của cậu.
???
“Bác xin lỗi. Bác không thể nhận cháu làm việc ở đây được nữa. Hôm nay cháu có thể xem phim ở đây miễn phí, coi như bù cho cháu nhé?”
Bác quản lí thấy cậu, liền tỏ ra hối lỗi.
Subaru
“Cái quái!? Cháu đã làm gì mà bác sa thải cháu?! Có phải vì lũ biến thái hay tới làm phiền cháu không?! Vậy thì để cháu—
???
“Không không! Không phải đâu Subaru à. Cháu nhìn nè.”
Bác quản lí lấy ra một cuộn báo, đưa cho cậu xem. Thấy nội dung trong đó, cậu liền nổi đoá.
Subaru
“Cái đéo!? Sao lại như vậy?!”
???
“Hôm qua mấy thanh cảnh sát có ghé qua chỗ này. Họ nói cháu hay bị theo dõi và chụp lén. Nên để bảo vệ cho cháu, nhà trường và bố mẹ cháu quyết định xin bác cho cháu nghỉ việc. À còn nữa!”
Subaru
“Bác nói còn nữa!? Còn nữa cái đéo gì??!!”
???
“Từ nay cháu sẽ có vệ sĩ riêng. Họ nói sau khi trường học tan sẽ tới gặp cháu.”
Subaru
“Giết cháu đi bác…”
???
“Bác không thể giúp cháu việc này, xin lỗi.”
Vỗ vai cậu, bác quản lí bỏ đi.
Subaru thì không thể tức giận hơn. Cậu gào lên một tiếng thật to, làm mấy người ở đó một phen suýt đột tim.
Trên đường về nhà, cậu trai tóc đen không ngừng chửi rủa cả họ nhà trường. Nào là “Cái vũ trụ chết tiệt!” rồi “Định mệnh cái số đen đủi của mình!” bla bla…
Đã thế một rẽ ngoặt khác lại đụng trúng cái số của Subaru. Tưởng được về nhà nghỉ ngơi chơi game, ai dè…
Natsuki Naoko
“Subaru. Mừng con về nhà.”
Mẹ Naoko đứng sẵn ở trước cửa chào cậu.
Subaru miễn cưỡng gật đầu. Cậu phải hỏi bố mẹ cho ra lẽ.
Rồi cậu bị bố vỗ mạnh lên vai.
Natsuki Kenichi
“Gì mà cái mặt đưa đám thế, con trai? Trong nhà có khách nên cười cái coi!”
Natsuki Kenichi
“Không. Đội trưởng đội kiếm thuật ở trường con đấy! Haha! Con trai bố nổi tiếng ghê!”
Ông Kenichi cười khanh khách tự hào.
Chưa hết ngạc nhiên, thân ảnh màu tím đã bước ra từ phòng khách, một tay đặt lên ngực kính cẩn chào cậu.
Julius
“Xin được giới thiệu. Tôi là Julius Euclius, đội trưởng đội kiếm thuật trong ngành kị sĩ. Bắt đầu từ hôm nay, tôi xin hân hạnh được phục vụ cậu.”
Khuôn mặt lẫn miệng của Subaru trở nên không thể méo mó hơn.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play