Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[DươngRhyCap] Sự Lựa Chọn Của Kẻ Điên!

Chap 1

Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Hai đứa mày suốt ngày chỉ biết cắm đầu vào công việc không thấy chán à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bớt lải nhải lại đi ông già.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Ô hay cái thằng này?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Anh xong việc rồi thì về trước đi.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cap nó còn đang cáu vụ anh tự ý đổi thư ký đấy.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Cứ vùi mặt vào công việc không muốn yêu đương, anh giúp nó thôi mà.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Anh nói nữa là em tiễn anh đi một đoạn.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Công ty chứ có phải show diễn thời trang đâu mà anh tuyển con lăn quăn vào?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Thế thì đến bar DRyCob với anh đi, mai là chủ nhật rồi.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Tối nay đi chơi một hôm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không ham, đừng có lôi kéo em.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em cũng thế, đừng nghĩ ai cũng như anh.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ăn tạp.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Anh thấy mày hơi hỗn rồi đấy Bống. *cốc đầu Dương*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đau em! *ôm đầu*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nó nói đúng mà, loại nào anh chả chơi được?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Có phải mày thèm ăn vả không hả Cap?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh muốn thì đi một mình, đừng dụ dỗ tụi này.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Chưa thử thì sao biết thích hay không?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Anh về trước, chúng mày về sớm tắm rửa nằm nghiêng ráo nước.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Tối anh qua rước. *vẫy tay*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Rồi rồi, về đi cụ Sinh. *đẩy ra ngoài*
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Từ từ tao đi, mày khỏi đuổi! *lườm*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*đóng cửa*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đức Duy, thế tối có đi không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thôi cứ đi một hôm với ổng, nghe lãi nhãi nhiều nhức hết cả đầu.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chịu thôi, tuần 7 ngày rủ đi bar hết mẹ 8 ngày.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bản kế hoạch đưa con thư ký thế nào rồi?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nó làm chả ra hồn, đợi mai vứt cái bản đấy qua cho anh Sinh.
...
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ngồi bàn này đi.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Rhyder đâu? *ngồi xuống*
Dương với Duy thấy thế cũng ngồi theo.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Mày mắc hỏi lắm hả? Lần nào đến cũng hỏi nó.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Nó tiếp ai chưa?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
50 củ thì tiếp.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Má mày quài đi, tao đang nghiêm túc.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Tao cũng nghiên túc, lát nữa Rhy phải tiếp khách.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Có người hẹn trước rồi.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
50 củ.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Thế này thì sao từ chối được. *cười*
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Mà bình thường tìm gà mới, sao nay lại muốn Rhy?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Cho hai thằng đó biết tuyệt sắc giai nhân của DRyCob như thế nào. *liếc mắt sang.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Tưởng tụi nó bị liệt, có thấy đến đây bao giờ đâu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bọn em có giống cụ Sinh đâu mà đến DRyCob.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Mà nay hai đứa mày có hứng ăn mặn à?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Thấy tụi mày cũng tu tâm dữ lắm mà?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Anh Sinh réo quá bị nhức đầu, thôi thì thử một lần cho vừa nư ảnh.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Mày càng ngày càng hỗn rồi đó Dương.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ngồi đây chơi đi, tao đi chuẩn bị người cho hai thằng bây thị tẩm.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Uống đi. *rót rượu*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái người tên Rhyder đấy có gì mà một đêm 50 triệu thế?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh dư tiền à?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Được hai đêm.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Thường thì muốn lên giường với nhóc đấy chỉ 5 triệu một đêm thôi.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Thế tại sao anh Tú lại đòi gấp 10?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
5 triệu chưa chắc đã được chơi, đã thế phải được nó lựa chọn mới có cơ hội lên giường nó.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Còn nếu gấp 10 tất nhiên phải khác.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Với cái giá đấy thì nó buộc phải phục vụ hai đêm, mọi thứ sẽ được thằng Tú chuẩn bị hoàn hảo.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Bỏ 50 triệu để được chơi một thằng điếɱ qua tay nhiều người.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đối với em số tiền đấy không là gì nhưng em thấy không đáng.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chỉ là trai baσ với cái giá đấy thì không đáng thật.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Chúng mày không thử thì sao biết không đáng? *cầm ly rượu đổ vào miệng Dương*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ư.. khụ.. *sặc*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đm anh chơi cái trò khốn nạn thế?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*vội cầm ly rượu lên uống hết*
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Thằng Duy nhanh đấy.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Uống tiếp nào! *rót rượu*
...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khách đến rồi à bố? *sấy tóc*
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Không, người khác.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bố lại nhận tiền gấp 10 à?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ừm, lần này hai người con làm được không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hai người một lúc á? *ngước tên nhìn Tú*
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Trăm triệu hai đêm, chắc là con không từ chối đâu nhỉ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lúc chiều con cũng vừa tiếp khách xong mà bố.. *bĩu môi*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bây giờ hai người thì có hơi..
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Con chịu tiếp hai ngày bố sẽ cho con nghỉ ngơi một tuần.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Người của Song Luân nên bố cũng khó từ chối.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thôi được, bố nói đấy.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ừm, thay đồ đi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dạ.
Quang Anh thay đồ tại chỗ trước mặt Tú mà không có chút ngại ngùng gì, còn chỗ nào trên người em mà Tú chưa thấy đâu mà ngại với chả ngùng.
Bộ đồ ren trắng chỉ che được những chỗ cần thiết, lớp vải mỏng như có thể nhìn thấu hết bên trong cơ thể em, hơn thế nữa là Quang Anh chẳng thèm mặc quần nhỏ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con xong rồi.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
*buộc dây ruy băng đỏ lên cổ em*
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Bố bịt mắt con lại nhé?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bố muốn làm gì thì làm, vì một tuần nghỉ ngơi nên con chịu hết.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Con bớt đáng yêu lại đi. *cười*
Tú lấy miếng vải ren trắng bịt mắt Quang Anh rồi nhìn em từ trên xuống dưới một lần nữa. Tú lấy chai nước hoa xịt lên người em vài cái rồi bế đi.
Tú nhẹ nhàng đặt Quang Anh xuống giường, dùng một sợi dây trói em lại trên đầu giường.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Quang Anh, mở miệng ra nào.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*mở miệng*
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
*nhét thuốc vào miệng em*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ư.. ức!
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
*đút nước cho em*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con ghét dùng thuốc. *nuốt xuống*
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Bố sợ con đau.
Tú banɦ chân em ra không dùng gel cứ thế mà đâɱ ngón vào ɦậu ɦuყệt nɦỏ để nới lỏng, xong thì rút tay ra nhét şéх toყ vào cái ℓỗ đang mấp máy của em.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Nhớ làm cho tốt. *lau tay*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con biết rồi.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
*rời đi*

Chap 2 [M]

Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Khó chịu thế nhỉ? *xoa cổ*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nóng nực thật.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
/Thuốc ngấm rồi sao thằng Tú còn chưa quay lại?/
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Thẻ phòng này. *quăng xuống bàn*
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Phòng 419.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Cứu tinh đây rồi!
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Đi đi. *đẩy Cap*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cảm ơn. *kéo Dương đi*
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Đừng nói là mày bỏ thuốc tụi nó nhé? *nhìn theo*
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Ừ.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Mày điên à?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Đã hai thằng một lúc còn bỏ thuốc, chết con taooo! *nắm vai Sinh lắc lắc*
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Thuốc nhẹ.. buông tao ra.. *chóng mặt*
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Coi chừng tao. *buông ra*
...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Phòng này.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*mở cửa*
Một dáng người mảnh khảnh trắng trẻo như cục bột nằm trên giường đập vào mắt họ. Không thể phủ nhận được cơ thể người này thật sự rất đẹp, đúng là từ tuyệt sắc dành cho người này quả thật xứng đáng.
Bộ đồ ren màu trắng nhìn vừa tinh tế vừa sắc sảo khiến cho người khác nhìn vào chỉ muốn vấy bẩn nó.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*đớp lấy môi em
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hưm.. ưm.. *đưa ℓưỡi ra*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tch.. xinh đẹp thật. *tháo dây ruy băng trên cổ em ra*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ngọt lắm. *cắn môi em*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ah.. *run nhẹ*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Còn tôi nữa. *hôn lấy*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ưm.. ưm.. *hụt hơi*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Thở đi nào. *hôn nhẹ lên má*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đến đây. *điều chỉnh lại hơi thở*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*nâng đầu em lên hôn xuống*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mặc như không mặc nhỉ? *xé toạc ra*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ah.. ưm.. *giật mình*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Không nhìn được khó chịu quá./
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chắc em ghét nhìn trong bóng tối lắm. *tháo miếng vải trên mắt em*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ah.. *chớp mắt*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*sững người*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*khựng*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sao thế? * nghiêng nhẹ đâu*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*chảy máu mũi*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh.. anh chảy máu rồi! *hơi hoảng*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không sao. *dùng tay lau đi*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tay có đau không? *gỡ dây trói tay em ra*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không đau. *xoa nhẹ tay*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tiếp tục đi. *ôm lấy cổ Cap.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Điên mất. *hôn lên vai em*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đáng tiền thật. *đỡ người em dậy*
Quang Anh trong tư thế quỳ đặt tay lên vai Đức Duy để giữ vững nâng ɱông lên. Đăng Dương nhìn cái şeх tσყ đang ngoe nguẩy trong cặp ɱông căng tròn liền ấn sâu vào.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ah.. ư.. *gục mặt vào vai Cap*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Sắp rớt ra rồi này. *ɓóp ɱônց em*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trông ðĩ chưa kìa? *cười khẩy*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mày đừng trêu em ấy. *rút şeх tσყ ra vứt xuống sàn*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ha.. ức..!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Giữ lấy. *ấn vai em xuống*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Làɱ nhanh đi. *ôm lại*
Đăng Dương nâng hông em lên chậm rãi đâɱ ɗươnց ѵậτ vào. Gã biết em là trai baσ qua lại với nhiều người, nhưng gã không hiểu sao vẫn kiềm chế lại vì sợ làm đau em.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi ư.. không sao đâu, cứ.. ưm.. đâɱ vào tùy ý anh đi..
Giọng nói ngọt ngào thốt ra được vài chữ lại khẽ ʀên ʀỉ vì người kia với tốc độ chậm chạp nhưng lại đâɱ şâu vào bên trong khiến em nói cứ bị ngắt quãng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ha.. con trai gì mà vừa trắng vừa ɱúp! *đánh mạnh vào mông em*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ah.. hức..!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng đánh.. ư.. *rưng rưng*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Şướɴg thật đấy. *τɦúc ɱạnh*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ah.. ha.. cɦơi.. ah.. chết tôi đi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thằng điếɱ ɗâɱ đãɴg. *ɱút lấy đầu t! em*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sướɴg quá.. ah.. ưm..
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*xoay đầu em lại hôn*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ưm.. ư.. *thở đều*
Đức Duy nắm thấy ɗươɴց ѵậτ nhỏ của em mà tuốt lộng, phía dưới bị Đăng Dương ʀa ѵào liên tục khiến chỉ biết em há miệng ʀên ʀỉ vì kɦoái cảm mà họ mang đến.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ah.. ha.. ʀa mất..
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em cứ ɓắn ʀa đi. *ôm lấy*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hưm.. ức.. sâu quá.. ah..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mở to miệng ra. *bóp miệng em*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ưm.. ah.. *há miệng ra*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*nắm lấy đầu em đâɱ vào*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ha.. ức! *khó thở*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Mẹ nó, cái dùi cui cỡ đó mà đâɱ vào cuống họng khác đéσ nào giết người?/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Suy nghĩ gì thế? Tập trung ɓú đi. *nɦấp*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hưm.. ưm..
Quang Anh giữ hông Đức Duy lại, em biết thừa chắc chắc gã lần đầu làm tìnɦ. Em chậm rãi liếɱ quanh đầu kɦấc, chiếc lưỡi linh hoạt ẩɱ ướţ liếɱ dọƈ tɦân ţrụ rồi trêu đùa hai ɦòn ɓi làm gã sướɴg điêɴ lên. Em ngậɱ ցậყ tɦịt vào miệng ngước mặt lên nhìn gã, ánh mắt ấy kéo gã vào ɗục vọnց không lối thoát.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tch.. điêɴ mất. *ấn đầu em vào*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*tɦúc sâυ*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ưm.. ức.. *bắи ra*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Sao lại ra trước tôi rồi? Hửm? *tɦúc*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ưm.. ưm.. *run*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tập trung vào đi chứ? *nɦấp*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hức.. ưm.. *nhìn lên*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt đấy. *che mắt em lại*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vẫn chưa xong đâu. *cắn lên gáy em*
Đức Duy giữ đầu em lại cứ thế nhấp vào. Đăng Dương cũng không khác mấy, hắn nắm lấy hông em không ngừng đâɱ tɦúc. Được một lúc cả hai đều bắи ra khiến khoang miệng và ɦυyệt nhỏ tràn tiɴɦ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tiếp tục nào bé. *nâng hông em lên đâɱ vào*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khoan.. ah.. khoan đã.. *run rẩy*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hửm? *tɦúc lên*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ah.. ư.. nghỉ chút.. hức.. *ôm cổ gã*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ai lại đòi nghỉ giữa chừng khi làm tìɴɦ như em?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tràn tiɴɦ tôi ra rồi này. *đâm ngón tay vào*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng.. ah.. *thắt chặt*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng có làm thế. *vuốt lưng em.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày ngứa đòn à? *lườm Dương*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tiếp tục đi. *rút tay ra*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*kéo em ra hôn*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ah.. ưm.. *thả lỏng*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nɦún đi chứ? *ấn hông em xuống*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ha.. ah.. *nhấp hông*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đáng lẽ tôi nên biết đến em sớm hơn. *miết đầu tι em*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ah.. ưm.. *đưa tay ra sau giữ lấy cổ Dương*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*hôn lên vai em*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*ngồi dậy kéo em về phía mình hôn lấy*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Hưm.. ưm..
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Thằng điêɴ này. *khó chịu*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*đâɱ vào*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ha.. ức! *giật người*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày có điên không đấy?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*tɦúc mạnɦ*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng.. hức.. ah.. *gục xuống*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Vẫn vừa mà. *cười khẩy*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tch.. *khó chịu*
Bị hai ƈôn tɦịt to lớn đâɱ liên tục khiến cho đầu óc em trống rỗng, cơ thể thả lỏng để cho hai con người kia tùy tiện ɦành ɦạ.
...
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Về đi, ở lại lâu thế?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Mày đuổi khách đấy à?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Khách đéσ gì mà ngày nào cũng đến, tao nhìn mặt mày sắp chai mắt rồi.y
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Hình như bốn tiếng rồi đấy, có khi nào hai thằng kia ngủ luôn rồi không?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Mày ác lắm thằng cɦó, cẩn thận ly rượu mày đi.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Nghiệp tới nhanh lắm đấy.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Tao đã nói là thuốc nhẹ mà.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
2h sáng rồi, cút về đi.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Tao đuổi đấy
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Đuổi thì về. *đứng lên*
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Trăm triệu ting ting đi.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Lát về tao chuyển.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ừ, đi đi.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Quân, ra dọn bàn này cho anh đi. *chỉ tay*
Phạm Anh Quân
Phạm Anh Quân
Dạ em dọn liền.

Chap 3

Anh Tú quan sát camera trên máy tính, nhìn thấy hai con người kia ôm em ngủ như chết, không nghĩ nhiều liền kiếm đi kiếm chìa khóa đi đến phòng 419.
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Quang Anh, con còn thức không? *mở cửa đi vào*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con phải đợi bố đến mà. *gỡ tay Duy ra ngồi dậy*
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Con ổn không? *bế em lên*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con không sao. *vòng tay ôm cổ Tú*
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
*đá cửa lại rồi quay đi*
...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bố nói sẽ cho con nghỉ một tuần thật à?
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ừm, bố nói thật. *sấy tóc cho em*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mệt chút cũng đáng. *ngáp dài*
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Buồn ngủ rồi hửm?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vâng. *dụi mắt*
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Còn ngày mai nữa mới được nghỉ. *xoa đầu em*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Biết rồi ạa. *nằm xuống giường*
Bùi Anh Tú
Bùi Anh Tú
Ngủ ngon. *cười*
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*trùm chăn cuộn người lại*
...
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Chủ nhật mà làm việc lắm thế?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xem lại dự án sắp tới thôi anh.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Thằng Dương đâu?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nó đi ăn với đối tác rồi.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Tối nay đến bar..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vừa đi hôm qua xong giờ lại rủ.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Anh đã nói được phục vụ hai đêm còn gì.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh tiếc thì tự đi đi.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Ơ hay cái thằng này!
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Không şướɴg hay sao mà thái độ thế?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*im lặng*
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Anh đang nói chuyện với mày đấy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cɦơi điếɱ mà không şướɴg thì chúng nó thất nghiệp hết à?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Mày nói chuyện như đầu kɦấc ấy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh đổi thư ký khác chưa?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Rồi.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cụ Sinh đến chơi hả? *đi vào*
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
À anh đến đưa bản kế hoạch xây dựng công trình khu A cho mày. *đưa*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em cảm ơn. *cầm lấy*
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Tối nay con vịt này không đi bar, thế mày đi không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đi làm gì?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Rhy nó còn phải phục vụ tụi mày đêm nay nữa.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không đi, không hứng thú.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Vãi Iồɴ, lần đầu anh mày thấy có người chê thằng nhóc đấy.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Sao anh lớn mà anh nói chuyện tục thế?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Tục đéσ gì, anh khăm phục hai đứa mày quá.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cũng đẹp, thơm, ngon. Nhưng em không muốn động vào trai baσ.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Anh thấy hai chú khá là to mồm, mạnh miệng đấy.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Để anh xem thử ba hôm nữa hai chú có tìm đến anh không nhé. *vẫy tay rời đi*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đã già còn lắm mồm.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Mày vừa nói gì đó thằng kia? *quay đầu lại*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Nó có nói gì đâu anh! *bịt mồm Duy*
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Bố láo. *quay đi*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mày để yên cho ổng đi, nói nữa là ổng hơn thua với mày tới tối. *buông tay ra*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mà hôm qua mày biết ẻm đi lúc nào không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tao cũng ngủ thì sao biết được.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tao thấy mấy ôm ẻm mà?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quan tâm đến thằng điếɱ làm gì?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừ nhỉ..
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Thôi tao đi tắm đây, nãy con mụ kia cứ sà nẹo khó chịu quá.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lát kiểm tra lại bản kế hoạch rồi gửi cho chủ tịch.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Biết rồi.
...
Họ vẫn thế, vẫn làm việc, nhưng tâm trí cứ bay về ngày hôm ấy. Hai ngày cứ thế trôi qua, còn họ thì cứ trong trạng thái thất thần.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Anh thấy hai chú dạo này lơ đễnh quá. *gõ lên bàn*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vào sao không gõ cửa?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Không phải anh không gõ cửa mà là do mày không nghe.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Có chuyện gì à anh?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Giám đốc, phó giám đốc. Tôi yêu cầu hai anh tập trung vào công việc hộ tôi!
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Hai đứa mày làm tao xém chút nữa là phải đi gặp ông bà sớm đấy!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Như nào?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Tự xem. *quăng sấp tài liệu lên bàn*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái này không phải em làm.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hình như là của em.. *đi lại cầm lên*
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Bình thường mày làm việc cẩn thận lắm mà Dương?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em xin lỗi.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Anh đã nói là dự án này quan trọng, bắt buộc phải làm đúng chỉ tiêu chủ tịch đưa ra.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Mày làm cẩu thả như thế mà được à?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em sẽ sửa lại.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Thôi khỏi, anh mày sửa rồi.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Anh mong việc này sẽ không lặp lại thêm lần nào nữa.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em hứa sẽ không để việc này xảy ra lần thứ hai.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Tốt nhất là thế.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Anh Sinh, em muốn hỏi một chút.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Chuyện gì.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ừm thì.. *ngập ngừng*
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Thì thế nào?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh có thông tin gì về thằng điếɱ hôm trước không?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Mới có hai ngày thôi mà?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Anh tưởng chúng mày sẽ chịu được lâu hơn thế chứ.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không quên ngược cảm giác hôm đấy anh ạ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chịu thôi, ai mà chả có nhu cầu ɖục ѵọɴg.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Nghiện thì nói, không phải lí do.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*im bặt*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Có một chút..
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Đừng có nghĩ đến việc thích thằng nhóc đấy.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Nó là trai baσ, còn là con nuôi của Bùi Anh Tú nữa.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Nói chung là đừng có nghĩ xa hơn thế ngoài nhu cầu tìɴh ɖục.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ai lại đi thích trai baσ, em không thiếu sự lựa chọn.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chỉ dừng lại ở nhu cầu tìɴh ɖục thôi anh.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Thật ra thì Rhyder được thằng Tú nhặt về nhận nuôi năm 16 tuổi.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Được thằng Tú cưu mang nên nhóc đấy biết ơn nó lắm, đến năm 18 tuổi thì tình nguyện vào bar đi tiếp khách kiếm tiền về cho nó.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thế bây giờ thằng điếɱ đấy bao nhiêu tuổi? *cau mày*
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Hình như lớn hơn mày 4 tuổi.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
26 tuổi? Anh ta tình nguyện bán tɦân kiếm tiền cho anh Tú 8 năm trời à?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Ừm, nó thương thằng Tú lắm. Lần đầu của nó cũng là thằng Tú lấy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chuyện này em chưa ngờ tới.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Mà thằng Tú cũng thương nó nên là cho nó được quyền chọn người để làm tìɴh.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Với cái nhan sắc và kĩ năng pɦục vụ tốt nên tuy là người mới nhưng lại rất đắt khách.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Dần dần, nhóc đấy được nhiều người để ý hơn, thậm chí còn có một số người ra giá trên trời để mua Rhy nhưng thằng Tú nhất quyết không bán.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Trong số đấy có cả anh, ra giá chục tỷ mà thằng Tú cứ giữ khư khư như vật bất ly thân.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thế là anh cũng cɦơi rồi à?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Ngon thế thì ngại gì không cɦơi.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Bảo ăn tạp lại tự ái.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Ê?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đã ai nói gì đâu?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Nhưng mà thằng Tú đối với nhóc đấy có ơn nặng lắm, anh cũng hiểu lý do nó tình nguyện làm mọi chuyện vì thằng Tú.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thằng điếɱ đấy có gì đáng giá mà bao nhiêu tiền cũng không thể mua?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Mày cɦơi rồi thì phải biết nó đáng giá như nào chứ nhỉ?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Để em thử đàm phán với anh Tú xem sao.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Thôi ngay cái ý nghĩ đấy đi.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Anh khuyên hai chú tốt nhất chỉ nên ăn bánh trả tiền.
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Chứ còn muốn mang được miếng bánh đấy về nhà thì không dễ đâu.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Phải thử đã chứ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỉ là một thằng điếɱ bán tɦân kiếm tiền thôi mà?
Nguyễn Trường Sinh.
Nguyễn Trường Sinh.
Đối với chúng mày có thể không đáng giá, nhưng nhóc đấy là báu vật vô giá của thằng Tú.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play