Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Thiên Tài Yêu Đương Với Phế Vật Rồi?

Chương 1.

Thế giới đã được phân lại sau một trận chiến lớn giữa hai phe đối lập nhau, Thiên Đế tiền nhiệm Phượng Triêu Dương cùng với Lộ Hoa Công Chúa Phượng Tịch Dương. Thiên Đế ban đầu cưỡng ép đuổi muội muội khỏi Thiên Đình chỉ vì lạm dụng chức quyền và quyền lực không xem Thiên Đế ra gì. Hiện tại, thế giới chia thành ba đại khu vực, trong đó năm xưa có lục giới, hiện tại năm giới kia đều nhập vào khu vực thứ ba Tu Chân Giới, dưới Tu Chân Giới là Phàm Giới, trên cả ba là Thượng Giới. Trên có tất cả một Thánh Đế, năm Thánh Quân. Dưới Thánh Quân là Thánh Vương, chỉ có mười người, dưới là Thiên Đế gồm hai người, dưới Thiên Đế là sáu Thượng Cổ, hơn trăm Thượng Tiên là thánh nữ thánh quân thánh chủ của các tộc, có cả Yêu tộc. Mà hắn Hàn Hạo, che giấu thân phận mà trở thành thiếu niên mười sáu tuổi đến Tu Chân Giới gia nhập tông môn mạnh nhất, bái trưởng môn trở thành đệ tử thứ năm, là Thiên Tài của Thiên Tài ở Tu Chân Giới.

Người kia lại chỉ là một nhà nho bình thường, thích đọc sách, cũng là người tu đạo, tu vi mãi không tiến bộ nằm nguyên một chỗ, do hắn mải đọc sách không thích tu luyện. Hắn họ Bạch tên Cảnh.

Cả hai gặp nhau ở vườn đào, với nhau là nhất kiến chung tình.

Hai người không biết bày tỏ ra sao, một tên thì mê sách, cả ngày lầm lầm lì lì, ít nói, nghèo đến mức sách cũng là đồ cũ cha để lại, trong Tu Chân Giới là kẻ kém nổi bật nhất. Người kia lại tính tình phong khoáng, là Thiên Tài của Thiên Tài, tiền tài địa bảo thứ gì cũng có, đến Kiếm bản mệnh cũng là bảo kiếm cấp Thiên, lấy ra từ Thượng Giới, là kẻ tiêu tiền như nước, tuỳ tiện một cái cũng có thể một lần vung cả ngàn vạn linh thạch.

Cả hai người vốn là một thấp đến không ai thèm để ý, một là cao đến với không được, tưởng không để ý đến nhau không nghĩ đến vừa gặp liền yêu, sau này còn về chung một nhà.

Bạch Cảnh ngày ngày vẫn bị ức hiếp, Hàn Hạo khác hắn, không chịu được cảnh hắn ngày ngày bị ức hiếp đã nói sẽ đưa hắn về gặp sư phụ mình. Bạch Cảnh nghĩ Hàn Hạo đưa mình về để xin phép được thành thân nên đồng ý.

Đến cầu thang ẩn dài hơn bảy trăm ngàn bậc, hắn chỉ nó nghi hoặc mà hỏi một câu:”Đây là thang dẫn đến Thượng Giới?”

Hàn Hạo gật đầu rồi bảo:”Chưởng môn còn chẳng bằng tuổi ta, nếu không phải cần một chỗ dựa ta chẳng đến”

Chưởng môn nghe nói là đã hơn ba trăm tuổi, Bạch Cảnh nghi hoặc hỏi:”Đệ...rốt cuộc mấy tuổi?”

Hàn Hạo nhanh chóng trả lời:”Ta hơn một ngàn tuổi rồi”

Đến Thượng Giới, chỗ cổng vào, trước phải xác minh thân phận trước, Hàn Hạo lôi ra một miếng bạch ngọc bội đưa qua cho người gác cổng, đối phương nhìn chữ khác bên trên xong liền cung kính cúi đầu bái kiến rồi nhanh chóng để cả hai đi vào. Bạch Cảnh khi này mới phát hiện, sư phụ của Hàn Hạo không tầm thường mà là Thánh Đế đứng đầu Thượng Giới, nhân vật mạnh nhất tam giới hiện tại, một cái búng tay cũng đủ đưa hắn đi gặp phụ mẫu, mà nam nhân cạnh hắn, tưởng chỉ là Thiên Tài của Thiên Tài không ngờ lại chính là Thánh Quân, dưới Thánh Đế, bằng bốn trên vạn tiên.

Bạch Cảnh nghe nói cánh cửa của Huyết Tuyết Cung không phải ai cũng mở được, khi đứng trước cung điện ấy, hắn cũng đã nhắc nhở Hàn Hạo, đối phương chỉ bảo:”Đừng lo, đó là người khác, người của Huyết Tuyết Cung khác”

Hắn thấy người trong lòng lấy miếng ngọc bội khi nãy, chạm nhẹ vào phần lõm tròn trên cánh cửa, giây sau cánh cửa mở ra. Tiểu thần tiến đến hành lễ với cậu rồi nói:”Thánh Đế còn nửa nén nhang nửa mới ra ngoài, Thánh Quân đến vườn đào ngắm cảnh đợi ngài ấy nhé?”

Cậu gật đầu nhanh chóng kéo hắn đi ra phía sau cung điện, ở đó có một khu vườn rộng, giữa trồng một cây đào tiên, cây đào trước đây từng nằm trong Nhật Nguyệt Cung.

Bạch Cảnh hỏi cậu vài chuyện, bấy giờ mọi chuyện mới lòi ra cho hắn biết, người trong lòng hắn căn bản chẳng phải người của Tu Chân Giới mà là người của Thượng Giới tu luyện được hơn một ngàn năm, bởi vì quá chán nên mới xin sư phụ là Thánh Đế xuống Tu Chân Giới chơi. Thượng Giới có năm Thánh Quân thì Hàn Hạo lại là Thánh Quân xếp thứ năm, cũng là đồ đệ sư phụ cưng chiều nhất, nằm trong số ít nam nhân không bị ghét bỏ.

Mãi một lúc, một nữ tử với còng sắt ở chân bước ra, Hàn Hạo bật dậy hành lễ:”Bái kiến sư nương”

Bạch Cảnh cũng đứng dậy thi lễ với đối phương, Dung Nguyệt khẽ gật đầu, nàng nói với hai người:”Bệ hạ đang đợi hai vị trên sân thượng của thánh điện, mời cả hai vị lên đó nói chuyện và ngắm cảnh Thượng Giới”

Hàn Hạo tức thì đáp:”Vâng, sư nương cứ việc quay về phòng, đồ đệ có thể dẫn y lên đó”

Dung Nguyệt lần nữa thi lễ rồi rời đi ngay, Bạch Cảnh liền hỏi:”Sao sư nương đệ lại mang còng sắt ở chân? Bị ngược sao?”

Hàn Hạo lắc đầu bảo:”Sư nương trước từng rời khỏi sư phụ những hai lần, khi quay lại sư phụ trong cơn giận trực tiếp xích cả tay lẫn chân người lại, tuy có thể di chuyển nhưng người không thể rời khỏi sư phụ quá lâu, hơn nữa linh căn tu vi đều bị sư phụ huỷ rồi, không thể đi được nữa”

Bạch Cảnh liền nói:”Như thế không ổn lắm”

Hàn Hạo lại nói:”Không đâu, chỉ là tình yêu của họ có chút kì quặc thôi, nói cho cùng thì sư nương yêu sư phụ dưới cái nhìn đầu tiên, nhất kiến chung tình, tình yêu của người nhẹ nhàng dịu dàng lắm, sư phụ thì có chút kì quái, từng mang danh phong lưu đa tình, nữ nhân của Thượng Giới trước vẫn còn ở đây, chỉ có vài người chưa bị người đưa lên giường, có hai trong số đó bị biếm xuống nhân gian và sớm đã chết rồi, đó là người sau khi sư nương rời đi lần đầu, lần thứ hai thì không quá mức cũng chỉ đưa một nữ nhân lên giường thôi, dù sao lúc đó cả hai đến hài tử cũng có rồi, trưởng tử mất rất sớm, sau đó là đến thứ nữ cũng mất, tình yêu của sư phụ dành cho sư nương không giống sư nương dành cho sư phụ, trong đó có chút chiếm hữu ràng buộc, sư phụ ghét việc sư nương rời bỏ mình nhưng tình cảm trước sau không đổi, dù sao sư nương cũng là nữ nhân duy nhất trong lòng sư phụ”

Hàn Hạo vừa đi vừa giải thích cho hắn nghe, cả hai sau đó cũng lên đến sân thượng, bên trên có ba cây đào tiên, nằm gần cạnh nhau, gió thỏi qua cánh hoa vẫn sẽ chỉ đáp xuống sân thượng thánh điện không đáp xuống dưới do xung quanh có kết giới. Phượng Tịch Dương một thân nam tướng vận kim y, không phô trương nhưng lại khá lộ liễu không phù hợp với một Thánh Đế cao cao tại thượng, mái tóc bạch kim còn ướt đang xoã dài chấm đất, quét trên đám cánh hoa. Hàn Hạo thi lễ:”Đồ đệ bái kiến sư phụ”

Bạch Cảnh cũng thi lễ:”Tại hạ Bạch Cảnh, bái kiến Thánh Đế bệ hạ”

Phượng Tịch Dương đưa mắt nhìn hai người sau đó bảo:”Đều là người trong nhà, đừng hành lễ rắc rối”

Sau đó hỏi:”Sư nương con đâu?”

Hàn Hạo trả lời:”Bẩm...sư nương chắc là...”

Dung Nguyệt bước lên, vừa đi vừa đáp:”Ta ở đây”

Nhanh chóng đến cạnh Tịch Dương, còn mang theo một chiếc khăn, nàng nhẹ nhàng lau khô tóc cho đối phương. Bên cạnh Tịch Dương có một bình rượu, bình được làm bằng ngọc trắng, cạnh còn có một ly rượu chưa uống. Bạch Cảnh nói nhỏ với Hàn Hạo:”Tình cảm của họ tốt thật đó, ở Hạ Giới hay Tu Chân Giới không phải phu thê nào cũng giống họ”

Hàn Hạo lại bảo:”Bọn họ sống cạnh nhau cả ngàn vạn năm rồi, thanh mai trúc mã bên nhau từ khi một người sáu một người năm, hơn nữa họ không phải phu thê, là thê thê”

Chương 2.

Đó là vào mùa thu, sau khi lập tân thế giới được hai trăm năm.

Huyết Tuyết Cung, một nam tử vận bạch y chạy vội vào bên trong, hắn nói:”Sư phụ, con không muốn ở Thượng Giới nữa, con muốn xuống Tu Chân Giới chơi”

Nữ tử ngồi trên cao chỉ gật đầu, nàng nói:”Vậy thì cứ đi đi, nếu thiếu tiền thì gửi thư báo ta, ta đưa trước cho con bảy ngàn năm trăm vạn công đức, tuỳ tiện tiêu sài thế nào?”

Nam tử kia vui vẻ nói:”Được, vậy con đi chơi nhé, tạm biệt sư phụ”

Nữ tử trên cao nói vội cản lại:”Khoan đã Hạo nhi, xuống Tu Chân Giới chơi nhớ đừng nhắc đến danh của ta, tuỳ tiện không tốt đâu”

Nam tử kia lập tức đồng ý, nàng lại dặn:”Còn nữa, chiếc chuông ở khuyên tai kia sẽ không tự rung động, nếu như có việc con phải chạm vào nó để nó rung nhẹ một tiếng, ta sẽ đến, chơi chán rồi phải quay về, lúc về tìm được tiên lữ cũng tốt, dắt về ta liền cho cả hai bái đường thành thân”

Đối phương liền gật đầu, sau đó vội vàng quay về thu dọn hành lí mà nhảy xuống Tu Chân Giới.

Xuống đến Tu Chân Giới, Hàn Hạo đứng ngắm một hồi, choáng ngợp trước nơi đó, dù sao cũng là lần đầu xuống đây, từ nhỏ đến lớn đều sống ở Thượng Giới dưới sự nuôi dưỡng và chăm sóc của sư phụ nào biết mấy thứ này.

Nhưng vội vàng dẹp suy nghĩ mà đi kiếm chỗ ở, tuỳ tiện một hồi mới kiếm được một khách điếm thuê một phòng trọ. Nhưng tiểu nhị lại nhắc nhở hắn:”Công tử, nếu ngài là người từ Hạ giới lên thì nên nhanh chóng đến xin gia nhập một môn phái để có hậu thuận đi”

Hàn Hạo nhíu mày hỏi ngay:”Tại sao?”

Tiểu nhị nói với hắn:”Nơi này là được tông môn đệ nhất bảo hộ, tuy nhiên những người đến đây thì khác nếu không có môn phái chống đỡ nhất định sẽ bị đánh đến mất mạng hoặc là mất hết tu vi cả đời quay về thành phế nhân”

Sau đó lại nói:”Ngoại trừ một vị, tuy vị này hiện tại chỉ giống như phế nhân nhưng sư tỷ lại là người đã phi thăng lên Thượng Giới thế nên là không phải ai cũng dám động, tuy nhiên người của đệ nhất tông môn vẫn động đến hắn, may mà hắn tu luyện lâu, tu vi ngừng lại nhưng vẫn rất mạnh mới chống đỡ được”

Hàn Hạo gật đầu, dự định đến thẳng đệ nhất tông môn xin gia nhập thử.

Hôm sau hắn dậy không sớm cũng không muộn, xuống dưới khách điếm đi thẳng đến đệ nhất tông môn, hiện tại nơi đó cũng đang tổ chức buổi thu nhận đệ tử. Hắn liền đến đăng kí. Người nhận đơn xin gia nhập hỏi hắn:”Ngươi là thiếu gia nhà nào? Ở đâu đến? Vì sao lại đến?”

Hàn Hạo bịa đại qua loa:”Ta không có gia tộc hậu thuận, không có phụ mẫu chỉ có sư phụ, nhưng vì y đi lâu rồi trước khi đi dặn ta đến một tông môn nào đó bái sư, ta chỉ tuỳ tiện tìm đại một tông môn gia nhập thôi, những chuyện khác ta đều không rõ”

Người kia sau đó khinh thường hỏi hắn:”Tu vi là gì?”

Hàn Hạo gãi đầu, hắn nói:”Ngại quá, sư phụ ta dạy dỗ ta theo phong cách không cảnh giới, người nói càng tính cảnh giới càng làm người ta tu luyện ở mức độ chậm, cưỡng ép bản thân đến mức cực hạn nên ta cũng không biết tu vi bản thân ở mức nào”

Người kia nhìn hắn bằng vẻ khó hiểu sau đó hỏi:”Ngươi tu luyện được bao lâu rồi?”

Hàn Hạo trả lời:”Vừa sinh không lâu đã tu luyện, sư phụ nhặt ta về ngày ngày tắm cho ta bằng dược trì, bên trong có thể tăng tu vi, có thể dưỡng thương”

Người kia liền nói với người phía sau:”Ngươi, kiểm tra tu vi của hắn”

Đối phương tiến lên phía trước, nói với hắn:”Tay”

Hàn Hạo không hiểu vẫn giơ tay ra, người kia đưa tay chạm lòng bàn tay mình vào lòng bàn tay hắn bắt đầu cảm nhận sau đó quay người nói với sư huynh:”Sư huynh....người này, có thể xem là Thiên Tài trong Thiên Tài, tu vi người này rất cao, ta không biết đối phương thuộc cảnh giới nào”

Người kia liền tuỳ tiện viết cảnh giới của hắn sau đó hỏi hắn tên:”Tên gì?”

Hắn nói dối:”Hàn Hạo”

Sau khi điền xong mọi thứ, người kia đưa tờ giấy cho người trước mặt hắn rồi bảo:”Người này, dẫn qua chỗ chưởng môn với các trưởng lão”

Hàn Hạo liền được dẫn đến đại điện, người kia hành lễ với đám người bên trong, Hàn Hạo hiểu ý, cũng nhanh chóng hành lễ. Người ngồi ở giữa điện lên tiếng trước:”Đây là?”

Người đó liền nói:”Bẩm chưởng môn, trưởng lão, sư phụ, người này tên Hàn Hạo, tuổi chưa đến hai mươi, kiểm tra cho thấy là...thiên tài của thiên tài”

Đám người nghi hoặc nhìn hắn, một trưởng lão lên tiếng:”Đừng khống chế linh lực”

Hàn Hạo “a” một tiếng, sau đó gãi đầu bảo:”Ngại quá, ta làm theo thói quen, sư phụ dặn không nên để quá lộ liệu khả năng của bản thân”

Chưởng môn hỏi hắn:”Ngươi có sư phụ rồi?”

Hàn Hạo trả lời:”Có rồi, nhưng mất rồi, y bảo ta chọn đại một tông môn bái sư, ta là nhảy xuống chỗ nào thì là duyên nên đến tông môn đó để nhập môn”

Chưởng môn thấy hắn hợp ý định nhận, Hàn Hạo lúc này cũng không khống chế linh lực nữa, linh lực cuồn cuộn như sống trào bao quanh cả đại điện khiến tất cả người bên trong muốn ngộp cả thở, Hàn Hạo nhanh chóng thu lại linh lực, gãi đầu nói:”Ngại quá, xin lỗi, về tu vi của ta ngài đừng nói nhé, ta muốn tu luyện như lúc sư phụ dạy ta không nên biết quá rõ về tu vi nếu không sẽ không thể thăng tiến nhanh mà ngược lại còn chậm chạp có khi cưỡng ép tăng tu vi khá dễ tẩu hoả nhập ma”

Chưởng môn lại nói:”Được, ta sẽ thu nhận ngươi thành đồ đệ của ta, ngươi sẽ xếp thứ năm, trên có một sư tỷ ba sư huynh”

Hàn Hạo gật đầu, chưởng môn liền nói:”Sớm ngày mai làm lễ bái sư, ngươi hãy dẫn Hạo nhi đến một viện trên núi gần các sư huynh sư tỷ nó”

Người kia nhận mệnh, lập tức đưa hắn đi, nhưng Hàn Hạo vừa ra liền gãi đầu bảo:”Ta chưa dọn đồ, ngươi dẫn ta đến khách điếm đi, ta phải lấy đồ nữa”

Chương 3.

Hàn Hạo hôm sau làm lễ bái sư, bái sư xong được nhận một miếng ngọc bội thân phận, sau này tông môn tên Nhân Tuyên này sẽ chống đỡ cho hắn, nhưng Hàn Hạo không cần tông môn lắm, thật ra Phượng Tịch Dương, sư phụ hắn có thể đến chống lưng cho hắn nếu hắn cần nhưng Hàn Hạo không muốn làm phiền y, nghe bảo dạo này sư phụ hay tẩu hoả nhập ma, suốt ngày cần phải song tu đến không phải nổi điên. Hôm hắn đến sư phụ vừa ngừng một chút, đang nghỉ ngơi lại sức.

Hắn vừa bái sư xong liền kéo theo sư huynh sư tỷ xuống núi, nói rằng muốn đi chơi, bọn họ cũng chiều tiểu sư đệ mà dẫn hắn xuống núi. Hàn Hạo rất thích nơi này, vừa xuống liền mua rất nhiều đồ, nhưng trước phải đặt y phục mặt thường ngày trước, dù sao y phục trong tông môn ngoài trừ dịp đặt biệt thì không cần mặc, lúc hắn đến chỉ mang theo vài thứ cần thiết không mang theo y phục.

Hàn Hạo đến tiệm vải, nói ngay:”Vải lụa cao cấp nhất ở đây là vải nào mang hết ra đây”

Sư huynh sư tỷ hắn được dịp kinh hãi, phải nói là một tháng bọn họ cũng không có nhiều bạc mua đồ sắm sửa lắm, dù là đệ nhất tông môn nhưng bạc vụn trong túi thì như cũ không đổi chút nào.

Chủ tiệm mang đến mấy chục sấp vải lụa, Hàn Hạo nhìn một hồi, mặt bắt đầu biến sắc, thầm than trong lòng:”Quả nhiên vải của Thượng Giới tốt thật đó, không có ở Tu Chân Giới, ta mặc vào quay về nhất định sẽ bị mắng một trận cho xem”

Hắn hỏi:”Vải này cao cấp nhất sao?”

Chủ tiệm gật đầu bảo:”Đúng vậy”

Hàn Hạo lắc đầu chê bai bảo:”Không bằng vải may y phục của sư phụ, y phục của người may bằng lụa quý, y phục của ta bằng một phần hai người, không quý bằng nhưng nhất định đắt không thua kém”

Chủ tiệm cười trừ, Hàn Hạo lại xua tay bảo:”Bỏ đi, kiếm vải đó khó lắm, cứ mua đại vậy”

Y quay sang nói với sư huynh sư tỷ:”Mọi người chọn vải đi, ta trả tiền cho”

Khi những sấp y phục được chọn được đặt lên, chủ tiệm hét giá, y hỏi:”Nếu may y phục luôn thì cảm phiền may luôn cho họ nhé”

Chủ tiệm gật đầu, đo người xong liền dặn năm ngày sau quay lại lấy, y nói:”Đến đó tính toán trả tiền sau”

Chủ tiệm đồng ý, bọn họ liền rời đi, ra đường, sư tỷ hỏi hắn:”Sư đệ, hay chúng ta góp tiền trả nhé? Vải may y phục của đệ còn đắt hơn cả bọn ta, đệ trả nổi khong?”

Hàn Hạo liền nói:”Sư phụ của đệ có tiền rất nhiều tiền, trước đó cũng đã đưa cho đệ rồi, bảo tiêu thoải mái đừng sợ hết”

Bọn họ nghi hoặc, Hàn Hạo lại nói:”Sư tỷ, nơi nào ở đây đồ ăn ngon nhất?”

Sư tỷ hắn trả lời:”Là Thanh Hương Lầu, có điều đồ ăn nơi đó cũng rất đắt”

Hàn Hạo liền nói:”Vậy đến đó”

Bọn họ mang nghi hoặc dẫn hắn đến, tiểu nhi mang thực đơn ra, y nói:”Thanh Hương Lâu các ngươi, món nào ngon nhất mang hết ra đây”

Y nói, nhưng người tái mặt là sư huynh sư tỷ, tiểu nhị lại vui mừng khôn xiết.

Sau khi chờ đợi khá lâu, đồ ăn đã lên, Hàn Hạo đưa tay vào tay áo, lấy ra một thỏi vàng, đưa cho tiểu nhị bảo:”Thưởng cho ngươi”

Tiểu nhị nhận lấy trong kinh ngạc sau đó nói:”Tạ công tử ban thưởng”

Sau đó vui vẻ mang thỏi bạc rời đi, lần này bọn họ có chút yên tâm rồi, bọn họ khá ít bạc sợ trả không nổi, nhưng nếu sư đệ đã muốn ăn sẽ góp trả nếu đã trả không được thì rửa chén vài ngày trả nợ thay sư đệ, không ngờ sư đệ nói thưởng là rút ra một thỏi vàng lớn.

Đến lúc thanh toán, tiểu nhị chưa kịp nói giá thì hắn đã ném lên bàn một túi vàng nhỏ bảo:”Đếm xem đủ không”

Tiểu nhị mở túi đếm, sau đó bảo:”Dư...dư rồi ạ”

Hắn bảo:”Thưởng”

Sau đó nói:”Đi thôi sư tỷ sư huynh”

Lại còn thưởng những hai lần, đây quả thực nằm ngoài tượng tưởng của bọn họ rồi, không ngờ sư phụ trước của sư đệ giàu có và hào phóng mức đó, đại sư huynh hỏi trước:”Sư phụ đệ ngoài đệ có nhận đồ đệ khác không?”

Hàn Hạo trả lời:”À...có ấy, đại sư huynh là dạy chung với người khác, từ nhị sư huynh thì bắt đầu tính là đệ tử đầu tiên....ban đầu người chỉ định nhận năm người, nhưng đệ là xếp thứ sáu rồi, tính cả đại sư huynh, đệ cũng là đệ tử cuối cùng người nhận, cũng là đệ tử người chiều nhất, có lẽ do đệ nhỏ nhất đi, so với các sư huynh thì quả thực rất nhỏ, rất rất nhỏ”

Lúc quay ra, y còn lượn đi mua đồ, trước mua một cái quan mới để buộc tóc lên gọn gàng, dù sao y vốn đã làm lễ cài quan từ lâu. Thấy sư đệ mua nó, sư tỷ liền hỏi:”Đệ làm lễ cài quan rồi?”

Y liền trả lời:”Vâng, làm lâu rồi, trước sinh thần mười sáu vài tháng”

Nhị sư huynh y chỉ y bảo:”Y còn làm trước cả ta”

Những năm ngày sau, cả năm lần nữa xuống núi, lần này đi thuê hẳn xe ngựa để chạy cho đỡ tốn công đi bộ. Cả năm ngồi trên xe ngựa chạy thẳng đến tiệm vải, xuống xe chủ tiệm đã vui vẻ hớn hở chạy đến mời cả năm vào trong, tứ sư tỷ y hỏi:”Giá của y phục và cả vải là bao nhiêu?”

Đối phương còn chưa trả lời, Hàn Hạo rút túi tiền bên hông ra ném cho chủ tiệm bảo:”Kiểm, đủ thì đưa đồ ra, còn lại như tiền thưởng”

Chủ tiệm bắt được, sau khi kiểm tra vui mừng lắm, nhanh chóng mang đồ của cả năm ra chất lên xe ngựa, lúc trở ra, sư tỷ nói với Hàn Hạo:”Đệ đừng tiêu hoang như vậy, tiền sư phụ cho cũng sẽ có ngày hết thôi”

Hàn Hạo liền nói:”À, đừng lo lắng, thiếu rồi lại đầy ấy mà, sư phụ dạy ta khi mua đồ không được xem giá, đã thích là ném tiền mua luôn về tay không trả giá chỉ bảo đối phương kiểm tiền, thiếu thì bảo thiếu để ném thêm một túi, dư thì coi như tiền thưởng mà lấy, không lấy lại tiền thừa chỉ trả thêm hoặc đưa tiền thưởng thôi”

Bọn họ nhìn y dáng vẻ nghi hoặc, Hàn Hạo liền bảo:”Sư phụ dạy ta nhưng không dạy các sư huynh ta, người nói tiền của người trước đây chưa từng dùng đến nhiều, đầy đến mức đè chết được người, thế nên người mới dạy ta tiêu tiền thế này, sư phụ ta cũng có rất nhiều đồ trang sức quý giá, vũ khí, tranh chữ, tranh sơn thuỷ, bình cổ không thiếu món nào, chỉ là chúng đều là đồ được người khác tặng, chế tác xong đã mang đến rồi, sư phụ ta từng ném vỡ cả mấy chục cái bình, làm vỡ vòng ngọc, làm hỏng trâm cài tóc, tranh cũng từng bị người lấy ra trút giận, có mỗi vũ khí thì chưa có thanh nào gãy hay hỏng”

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play