Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Chung Cực Bút Ký

Ngô Tam Tĩnh tỉnh lại.

Trước bao nhiêu con mắt, Ngô Tam Tĩnh cùng cái cổ đeo nẹp và một bên chân bó bột, nhanh chóng chạy đến sảnh chính của bệnh viện, chạy ra phía cửa, với ý định ý định tẩu thoát. Xui thay, lúc Ngô Tam Tỉnh sắp gần đến với đích, lại gặp phải cô cháu gái-Ngô Sơ đi vào.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Chú ba?
Ngô Bội Sam ngạc nhiên khi thấy Ngô Tam Tĩnh một thân bệnh xuất hiện ở đây. Đáng ra, ông nên ở trong phòng và nằm trên giường mình mới phải.
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Tiểu Sơ, cháu đến rồi. / mặt tái nhợt/
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Chú chạy ra đây làm gì vậy? Vết thương chưa khỏi còn chạy lung tung. À, ban nãy cháu gọi điện cho anh Ngô Tà, bảo cháu mang đồ ăn đến, nhưng anh ấy bảo chú chạy rồi. Sao đây, Ngô Tam Tĩnh, không ngoan ngoãn dưỡng bệnh, tính chạy đi đâu đây?
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
....
Ngô Tam Tĩnh im lặng vài giây, khó khăn suy nghĩ xem bản thân nên bịa ra lý do gì đây, nhưng chưa nghĩ xong, ông đã bị bàn tay nhỏ của Ngô Bội Sam, nắm cổ áo kéo đi trước bao nhiêu ánh nhìn của người đi qua lại.
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Ây!Ây!Ây!!!!!!
Quay lại phòng bệnh- Ngô Tam Tĩnh, là một phòng đơn tương đối tiện nghi.
Trong phòng bệnh, có Ngô Tà và anh bạn Vương Bàn Tử đang ngồi chờ đợi người về, nghe thấy bên ngoài cửa có tiếng ai giãy dụa vật lộn. Hai người Nhìn ra cửa phòng, trông thấy Ngô Bội Sam và Ngô Tam Tĩnh bước vào, Ngô Tam Tĩnh đang bị cô lôi kéo cổ áo, mạnh bạo ném lên giường.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Em đưa người về cho anh rồi./ ngồi xuống ghế/
Ngô Tà
Ngô Tà
Cảm ơn em.
Ngô Tà
Ngô Tà
/ quay nhìn Ngô Tam Tĩnh/ Chú tỉnh dậy từ lúc nào?
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Vừa mới tỉnh lại.
Ngô Tà lấy trong túi áo khoác một tấm, là một tấm ảnh đội khảo cổ năm 1945, đưa đến trước mặt Ngô Tam Tĩnh.
NovelToon
Ngô Tà
Ngô Tà
Bức ảnh chụp trước khi đội khảo cổ của chú xuống Tây Sa 19 năm trước. Giải Liên Hoàng chết trong lần hành động đó. Sau khi xuống Tây Sa bọn cháu nhìn thấy Huyết Thư. Bên trên viết Ngô Tam Tĩnh hại tôi. Chú có biết người để lại lời nhắn là ai không? Chính là Giải Liên Hoàn. Chú nói cho cháu biết, có phải chú đã giết Giải Liên Hoàn không? !!!
NovelToon
Ngữ khí Ngô Tà vô cùng gay gắt, có thể cảm nhận thấy rõ sự tức giận tột cùng trong từng lời nói. Phòng bệnh trở nên yên tĩnh đến lạ.
Sự yên tĩnh này cũng không kéo dài quá lâu, Ngô Bội Sam ngồi trên ghế, cạnh giường Ngô Tam Tĩnh đang nằm, đôi mắt cô nâng lên cao nhìn Ngô Tà hừng hực lửa, nói:
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Anh họ. Chuyện này trước mắt vẫn chưa điều tra rõ ràng. Có những thứ mắt nhìn thấy nhưng không hoàn toàn là thật. Còn muốn biết thật hay không thì phải xem chú ba có chịu mở lời không đã.
Ánh mắt của từng người trong phòng bệnh lúc này đều tập trung nên người Ngô Tam Tĩnh. Ngô Tam Tĩnh cũng cảm nhận được liền giở chiêu trò.
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Âyzo~Chóng mặt quá~ Đau đầu quá~ / hai tay ôm đầu băng trắng/
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Bớt giở trò lại đi Ngô Tam Tĩnh. Ban nãy chú còn chạy được đó.
Dù không phải người thân thích, chỉ là bạn bình thường cũng thừa biết con người Ngô Tam Tĩnh gian xảo đến mức độ nào. Lừa người cũng phải gọi là bậc thượng rồi.
Ngô Bội Sam đảo mắt xuống phía cuối giường, cạnh chân của Ngô Tam Tĩnh có một họp bưu phẩm được đóng gói khá cẩn thận.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Của ai?
Vương Bàn Tử
Vương Bàn Tử
Của cô đó.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Ai gửi vậy?
Vương Bàn Tử
Vương Bàn Tử
Trương Khởi Linh.
Ngô Sơ mặt đen xì, người lạnh toát, do dự một hồi, sau mới vươn tay cầm bưu phẩm và mở ra xem.
Vương Bàn Tử
Vương Bàn Tử
Tiểu Ca của chúng ta cũng giỏi phết. Đang ở trong Thanh Đồng Môn còn gửi bưu phẩm đến cho cô.
Bưu kiện hình hộp, bên ngoài được quấn chặt bằng băng dính theo hình chữ thập. Ngô Bội Sam gỡ từng phần băng dính ra, bên trong lộ ra hai vật màu đen được bao bọc bởi màng chống sốc. Tiếp tục, Ngô Bội Sam gỡ màng chống sốc ra, hai vật màu đen đó là hai cuộn băng video kiểu cũ.
Ngô Tà
Ngô Tà
Băng video? Anh ấy gửi băng video có ý gì?
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
/ lắc đầu/ Em cũng không biết. Chỉ có thể xem nội dung bên trong mới biết được anh ta có ý gì thôi.
Vương Bàn Tử
Vương Bàn Tử
Tiểu Ca cũng keo kiệt thật không gửi đặc sản gì đó cho chúng ta gửi mỗi cuộn băng video cũ rích này. Đây là đồ cổ đó? Đi đâu lấy đầu video bây giờ?
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Để chú tìm đầu băng video cho.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Liên quan gì tới chú? Tốt nhất chú lên ngoan ngoãn hồi phục bản thân, đừng có nhiều chuyện. Chuyện của cháu, không cần chú quản.
Tuy lời nói của Ngô Bội Sam rất lạnh lùng, những sâu trong đó là sự lo lắng và quan tâm dành cho người chú ba này. Không muốn để người chú này, dính vô những chuyện nguy hiểm nên mới phải nói ra những câu tuyệt tình đến thế.
Ngô Tam Tĩnh cũng hiểu sự lo lắng của cháu gái, nhưng có một vài chuyện nếu không đâm đầu vào nguy hiểm đó thì không thể giải quyết được. Nghe thì cảm thấy rất ngu xuẩn nhưng đó là sự thật.
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Sao chú lại không quản cho được chứ? Tiểu Sam~ Có manh mối phải chia sẽ với nhau chứ? Dù sao chúng ta cũng là người một nhà. Cháu tìm Tiểu Ca của cháu. Chú điều tra việc của chú.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Cháu nói không được là Không được! Ngô Tam Tĩnh chú đừng có mà lý luận!
Ngô Tam Tĩnh bỏ ngoài tai lời cháu gái nói, gọi đến một người- tên là Vương Ngũ- vào phòng.
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Vương Ngũ, đến chợ đồ cũ tìm hai đầu video mở được kiểu băng video này đi.
" Vâng, Tam gia" Vương Ngũ lập tức đi làm theo.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Ngô Tam Tĩnh.Cháu hỏi chú một chuyện. Chú thành thật trả lời. Năm đó ở Tây Sa rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Hazzz~ Tây Sa? Lần đó xảy ra rất nhiều chuyện. Chú không hiểu, bao nhiêu năm trôi qua rồi, chú cũng luôn điều tra đội khảo cổ. Văn Cẩm, Hoắc Linh họ vẫn còn rất trẻ tuổi, giờ không rõ tung tích.
Giọng Ngô Tam Tĩnh nghẹn ngào, hai tay ôm lấy mặt mình, làm ra vẻ thống khổ không ai bằng. Bàn Tử rưng rưng nước mắt khi nghe câu chuyện buồn ông kể. Riêng hai đứa cháu ruột của ông, Ngô Tà và Ngô Bội Sam, một giọt nước mắt hay một chút nhăn mặt cũng không có. Không phải hai người vô cảm, mà là hai người đã qua quen với trò vặt này của ông, sẽ không bị mắc lừa nữa.
Ngô Tam Tính ù oà vài tiếng, hí mắt nhìn ba người có mặt tại phòng bệnh của mình. Bàn Tử thì không cần nói đến vì biểu cảm của hắn quan trọng. Còn về hai đứa cháu đã sớm nhìn thấu trò vặt này nên biểu cảm của hai đứa cháu tỏ ra rất lạnh lùng, dùng ánh nhìn lạnh lùng, nhìn ông. Sống lưng Ngô Tam Tĩnh run lên nhiều đợt, đôi bàn tay đang ôm mặt hạ nhanh chóng xuống đùi, ông hít một hơi thật sâu, nói:
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Có quá nhiều chuyện. Bỏ đi, không nhắc nữa.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Bỏ đi. Chú đừng hòng xem.
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Êy! Cái con bé này....
Ngô Bội Sam nhìn biểu cảm tức tối của chú mình thì cười nhe răng, xem ra cô đã trêu chọc chú mình thành công. Ngô Tam Tĩnh thấy cháu gái vui vẻ khi trêu tức mình, định mắng mỏ nhưng lại thôi, cũng lâu rồi ông chưa thấy cháu gái vui tới vậy.
Tập trung lại vào chiếc hộp bưu phẩm, Ngô Tà xem xét một lượt, đọc qua tờ thông tin trên hộp với giọng đọc ngạc nhiên.
Ngô Tà
Ngô Tà
Thứ này được gửi từ Golumd, Thanh Hải.
Vương Bàn Tử
Vương Bàn Tử
Thanh Đồng Môn ở núi trường Bạch. Golmuch ở miền Tây. Thuật dịch chuyển tức thời của Tiểu Ca đúng là quá cao cường.
Ngô Tà
Ngô Tà
Cũng không biết anh ấy chạy đến đó để làm gì nữa? Sam Sam. Em nghĩ xem. / nhìn Bội Sam/
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Xem video trước đã.
Ngô Bội Sam nói ngắn ngọn, ánh mắt nhìn vào cuộn băng trong tay chú ba.

Băng Ghi Hình

Mãi đến tối muộn, Vương Ngũ cũng quay trở về, tay cầm theo đầu video khó khăn lắm mới tìm và mua được ở chợ đồ cũ.
Đầu máy video được kết nối với chiếc tivi có sẵn trong phòng bệnh. Cho cuộn băng vào, bốn người lôi ghế ngồi quây quanh. Rất nhanh màn hình tivi sáng lên đầy nhiễu trắng.
Vương Bàn Tử
Vương Bàn Tử
Hai mươi phút trôi qua rồi, mau vào đi.
Bàn Tử sốt ruột, muốn tua băng nhưng bị Ngô Tam Tĩnh ngăn cản.
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Không, không được bỏ qua bất kỳ manh mối nào.
Tivi đột nhiên dập tăt, xem ra băng video đến đây là kết thúc. Bàn Tử bực dọc đứng lên, đi gần đến đầu video, bỏ cái cũ ra cho cái mới vào. Trước khi cho băng mới vào, thì Bàn Tử có nói đôi lời rằng:
Vương Bàn Tử
Vương Bàn Tử
Ba người nghe đây, nếu cuộn này vẫn trống. Bàn gia đây sẽ cắn người đấy.
Đẩy cuộc băng video vào, Bàn Tử không về chỗ ngồi mà đứng lại ở đó, dán mặt sát gần màn hình tivi. Bị cơ thể to lớn của Bàn Tử che hết tầm nhìn, ba người ngồi kia rất cáu gắt.
Ngô Tà
Ngô Tà
Anh làm gì vậy?
Vương Bàn Tử
Vương Bàn Tử
Chẳng may trong phần nhiều trắng này có chữ, mật mã hay ám hiệu gì đó thì sao?
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Có lý.
Vậy là ba người đàn ông to xác đứng khom lưng, chỉa mông ra để nhìn phần nhiễu trắng đầy màn hình. Chỉ còn mình Ngô Bội Sam là con gái ngồi im lặng trên ghế, ngẫm nghĩ điều gì đó.
Màn hình Tivi đang ở trạng thái nhiễu trắng, thì đột ngột cái chuyển cảnh, sang một gương mặt cô gái đang trực tiếp tiến sát vào màn hình, có vẻ như cô gái đó đang căn chỉnh góc độ của máy quanh nên màn hình có phần rung lắc.
Do chuyển cảnh quá đường đột nên ba người đàn ông chưa có chuẩn bị gì, liền bị doạ cho giật nảy mình về sau và la ó.
Thấy vậy, Ngô Bội Sam thôi nghĩ, đứng lên đi xem thử. Đẩy ba người đàn ông cao lớn kia sang bên, hình cô gái trong màn hình xuất hiện ngày tầm mắt, mặt Ngô Bội Sam biến sắc.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Hoắc Linh?
Ngô Tà
Ngô Tà
Ý em nói là Hoắc Linh của đội khảo cổ Tây Sa 19 năm trước?!
Nhìn lại màn hình, nơi cô gái trẻ đang ở là một căn phòng khá đơn sơ, sau khi điều chỉnh góc độ của mát quay, cô gái trẻ ngồi vào bàn làm việc, từ trong ngăn tủ lấy ra một cái để bàn và một cái lược, chậm rãi chải mái tóc đen mượt của mình.
Những đoạn sau đó, vẫn là cảnh cô gái trẻ đang ngồi chải tóc, điểm khác biệt duy nhất là trang phục thay đổi theo từng đoạn nhấp nháy nhiễu.
Vương Bàn Tử
Vương Bàn Tử
Cô Hoắc Linh này bị bệnh tâm thần à?
Ngô Tam Tĩnh ấn nút dừng phát băng, mắt vẫn nhìn màn hình, tay đưa lên, vỗ vào tay Ngô Tà nói:
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Lấy bức ảnh chụp chung ở Tây Sa cho chú.
Ánh mắt Ngô Tà nhìn ông bán tín bán nghi, nhưng vẫn nhanh chóng lấy từ trong túi áo bức ảnh trước đó ra, đưa cho ông.
NovelToon
Cầm lấy bức ảnh cũ ở Tây Sa, Ngô Tam Tĩnh đưa bức ảnh gần sát màn hình, sắc mặt ông bỗng tái nhợt đi:
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Năm 1985 bọn chú đến Tây Sa, băng video là năm 1997. Mười hai năm trôi qua, cô ấy không già đi chút nào.
Nghe một người không già đi, họ thường sẽ nghĩ tới Trương Khởi Linh- Tiểu Ca, một nhân vật mang vẻ ngoài thần bí. Nay lại xuất hiện thêm một Hoắc Linh. Đây quả thực là một chuyện hết sức đau óc.
Ngô Bội Sam ngồi lại ghế, im lặng không nói. Ngô Tam Tĩnh nhấn nút tắt trên tivi, màn hình chuyển về màu đen ban đầu, ông đưa mắt nhìn dáng vẻ cháu gái im ỉm nên đã đi tới ngồi cạnh.
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Tiểu Sam. Chuyện này không liên quan đến cháu. Đừng điều tra nữa. Cứ coi như không nhận được cuộn băng nào cả. Bỏ vụ này đi, a~.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Cháu sẽ không từ bỏ đâu.
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Cháu đừng có bướng nữa. Nghe lời chú ba đi.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Chuyện khác thì cháu có thể nghe chú. Riêng chuyện này, không được.
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Cháu....
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Hơn nữa, bà bảo chú cưới vợ, chú cưới không?
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Đây là hai chuyện khác nhau!
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Cháu thấy đây là hai chuyện rất giống nhau. Điều không nghe lời người lớn cả.
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Tiểu Sam. Cháu thử nghĩ xem. Tiểu Ca gửi băng video, mục đích không rõ ràng, nếu cháu đi điều tra thì sẽ gặp nguy hiểm đó.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Trương Khởi Linh không phải kiểu người giống chú đâu, Ngô Tam Tĩnh.
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Chưa gì cháu đã bênh người ngoài rồi, không con thương gì người chú này nữa à?
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Ngô Tam Tĩnh chú nói vậy là có ý gì?.....
Cuộc đối thoại đang cào trào, tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên.
Ngô Tà
Ngô Tà
📞 Alo.
"📞 Bội Sam đâu? Tôi gọi mãi không thấy cô ấy nghe máy nên mới gọi cho anh. Đưa máy cho cô ấy đi." Người đầu dây kia thúc giục Ngô Tà. Dù đầu vẫn chưa load được gì, nhưng Ngô Tà vẫn làm theo lời người kia nói, đưa điện thoại cho Ngô Bội Sam.
Ngô Tà
Ngô Tà
Tìm em.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Tìm em?
Ngô Bộ Sam ngơ ngác nhận điện thoại, áp lên tai nghe:
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
📞 Alo.
📞 Sam Sam, cô à?" Vừa nghe giọng, Ngô Bội Sam liền biết đây là người quen. Thu lại nét mặt ngơ ngác khi nãy, trước những con mắt khó hiểu, Ngô Bội Sam bình thản đi ra ngoài với chiếc điện thoại.
Ra đến ngoài phòng bệnh, Ngô Bội Sam mới đáp lại đầu dây kia:
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
📞 Là tôi, A Ninh.
A Ninh
A Ninh
📞 Cô làm gì mà tôi gọi cô không được?
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
📞 Điện thoại tôi hết pin rồi. Tìm tôi có chuyện gì sao?
A Ninh
A Ninh
📞 Ừm. Tôi có đồ muốn đưa cho cô xem. Cô đang ở đâu? Để tôi đến.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
📞 Tôi đang ở Bắc Kinh. Đi thăm chú ba của tôi. Hẹn cô ngày mai vậy
A Ninh
A Ninh
📞 Được, tạm biệt.
A Ninh cúp máy.Ngô Bội Sam điều chỉnh lại tâm trạng, xoay người mở cửa vào lại phòng bệnh.
Trong phòng bệnh, ba người đàn ông tròn mắt nhìn Ngô Bội Sam như chờ đợi thông tin gì đó về cuộc điện thoại kia.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Nhìn gì? / ngồi xuống ghế/
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Người tìm con là ai vậy?
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Mẹ chú đó.
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Mẹ chú? Mẹ chú tìm chú làm gì?
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Giục chú kết hôn, nối dõi tông đường cho Ngô gia. Bà còn nhờ cháu giúp chú nữa đó, chú ba~
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Tầm tuổi này rồi con làm ăn được gì nữa.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Nếu lúc trước chú chịu nghe lời bà thì đâu có cô độc đến già.
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Hazzz~
Ngô Tam Tĩnh thở dài, tay ôm hộp băng đứng lên đi ra cửa.
Ngô Tà
Ngô Tà
Chú đi đâu vậy?
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Vệ sinh.
Ngô Tà liếc nhìn hộp đồ được giấu sau áo khoác ngoài của Ngô Tam Tĩnh, bật cười nói:
Ngô Tà
Ngô Tà
Chú đi vệ sinh mà cầm theo hộp băng làm gì vậy? Đó là của Tiểu Sam mà.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Dù sao thì nội dung cũng không quan trọng. Chú thích thì cứ lấy vậy.
Ngô Tam Tĩnh
Ngô Tam Tĩnh
Cháu gái tốt~
Ngô Tam Tĩnh ôm hộp băng, quay về giường nằm xuống trong niềm vui sướng.
Ngô Tà
Ngô Tà
Tiểu Sam....
Ngô Tà chưa kịp nói gì nhiều, chỉ vừa mới gọi tên , thì Ngô Bội Sam trực tiếp ngắt lời:
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Nếu không còn việc gì nữa, chúng ta về Hàng Châu nhé.
Dù Ngô Tà cảm thấy khó hiểu với hành vi bất thường của em gái, nhưng anh không hỏi nhiều, đồng ý theo em gái về Hàng Chau, về Ngô Sơn Cư.

Manh Mối Mới.

Về đến Ngô Sơn Cư- Hàng Châu, thời tiết ở đây đang là mùa hè, nên rất nóng nực.
Vừa về đến nhà cài là Ngô Bội Sam liền lăn vào bếp chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn.
Trên bàn ăn, Bàn Tử vừa ăn lấy ă để, vừa hỏi Ngô Bội Sam:
Vương Bàn Tử
Vương Bàn Tử
Này, Tiểu Sam. Sao tự dưng lại để đồ lại cho chú ba vậy? Không sợ chú ấy biết thông tin gì đó, nén đi làm một mình à??
Miệng Ngô Bội Sam nhai thức ăn, mắt nâng lên, từ tốn nhìn Bàn Tử ngồi đối diện mình, tự dưng cười đắc trí. Ngô Bội Sam hạ đũa, đứng dậy lấy giấy lau miệng, rồi bỏ vào trong một lúc lại trở ra, đặt trên bàn hai vật màu đen. Đó là hai cuộn băng video mà họ đã xem ngày hôm qua. Ngô Tam Tĩnh vốn không có được hai cuộn thật sự.
Ngô Tà
Ngô Tà
Quả nhiên, em đã tráo hai cuộn băng.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Gậy ông đập lưng ông thôi.
Vương Bàn Tử
Vương Bàn Tử
Ây~ Cô đó. Càng ngày càng giống với chú ba của cô rồi. Gian xảo giống nhau.
Bàn Tử vươn đũa gắp miếng thịt sào, thì một cái " Xoẹt" đột ngột chớp nhoàng qua, chia đũa ra làm đôi, miếng thịt cũng rớt xuống. Trên cột nhà, xuất hiện một con dào bén bóng, được ghim dựng đứng, vài miếng gỗ rơi vụn xuống nền gạch. Phải nói, lực của người ném rất mạnh.
Vương Bàn Tử
Vương Bàn Tử
Ai vậy?!!!
Miếng ăn sắp đến miệng cũng mất, Bàn Tử giận lắm.
Ba người với hai trường biểm cảm khác nhau, một là ngạc nhiên, hai là tức tối, đồng thời nhìn về hướng con dao phi đến. Hoá ra là một cô gái trẻ, da trắng, tóc buộc đuôi ngựa, mặc chiếc váy đen dài phong cách xen lẫn cá tính và nữ tính.
Đối với Ngô Tà và Bàn Tử, cô gái trẻ này muốn thân nhưng không được. Riêng đối với Ngô Bội Sam, không thân cũng tự khắc thân.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Cô đến rồi, A Ninh.
A Ninh
A Ninh
Cô vẫn tốt chứ?
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Mới ổn định được gần tháng. Ngồi đi.
Ngô Tà
Ngô Tà
Ghế của cô./ đặt ghế xuống/
A Ninh không nói năng gì, thẳng thừng ngồi xuống.
Vương Bàn Tử
Vương Bàn Tử
Này cô....
Bàn Tử trông vậy, hai mắt trợn lên, tính nói vài câu lại bị ánh mắt hình viên đạn của Ngô Bội Sam doạ cho im bặt, không dám hó hé.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Cô nói có đồ muốn đưa tôi xem. Là đồ gì vậy?
A Ninh đặt lên bàn một cái túi da đen, mở và lấy ra từ trong đó hai cuộn băng video giống hệt với hai cuộn mà ba người đang có hiện tại.
A Ninh
A Ninh
Là hai cái này. Không chỉ cô cần xem, mà anh trai kia của cô cũng cần xem/ đưa mắt nhìn Ngô Tà/
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Ai gửi vậy?
A Ninh
A Ninh
Tự xem đi.
A Ninh đưa cho Ngô Bội Sam tờ thông tin, trên đó viết: người gửi" Ngô Tà". Mọi người đều kinh ngạc.
Ngô Bội Sam
Ngô Bội Sam
Anh từng đến Golumd, Thanh Hải.
Ngô Tà
Ngô Tà
Anh chưa từng đến đó.
A Ninh
A Ninh
Đương nhiên tôi biết không phải anh gửi. Người gửi ghi tên anh là để đảm bảo băng video đến được tay tôi.
Tai nghe trên tai A Ninh bỗng reo lên, hình như có người gọi đến. Mất 5 phút, A Ninh chỉ nói ngắn gọn như:" Tăng thêm tiền gì đó...", những thông tin còn lại thì không được rõ ràng lắm.
Vương Bàn Tử
Vương Bàn Tử
Cô nói tiếp đi trong băng video có cái gì?
A Ninh
A Ninh
/ lắc đầu/ Rất kỳ lạ. Các người tự cảm nhận đi.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play