Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Ninh Dương ] Hôm Nay Em Không Muốn Rửa Bát

Bản nháp

điện thoại bàn trong phòng khách réo lên, như ma âm chói tai inh ỏi không dứt
Tùng Dương ụp gối lên đầu che bớt tiếng ồn, cậu ngọ nguậy đổi tư thế ngủ liên tục nhưng không ngăn được tiếng ồn vang vọng kích thích màng nhĩ, cậu từ bỏ, kêu gào rồi bò dậy,đi nhận cuộc gọi không biết từ thằng cháu nào
mi mi nằm ngủ trên sô pha cũng bị điện thoại đánh thức , nó cảnh giác nhảy dựng thân mình,dữ dằn kêu lên " meo" rồi chạy biệt đi
trước đây lúc Dương và tử dương tân trang phòng ốc, Dương cười nói phải chọn điện thoại bàn kêu thật vang đặt trong phòng khách, để khi hắn không ở nhà sẽ điện thoại cho Dương vào mỗi sáng sớm và gọi cậu thức dậy
bởi vậy dù cho Dương ghét cái điện thoại bàn luôn quấy nhiễu giấc ngủ này của cậu vô cùng nhưng vẫn không bỏ nó đi
người gọi là bạn thân cậu,tử dương hay được gọi là lão dương thật ra tùng Dương vẫn luôn thắc mắc, không hiểu bố mẹ của lão dương nghĩ cái quái gì lại đặt cho cậu ta cái tên nghiệp chướng như thế, lão dương cũng không nói gì quan trọng, chỉ bảo mình về nước rồi, hẹn cậu tối nay gặp nhau
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
....
cậu đi chân trần dẫm trên sô pha, mê man một lúc rồi thời như tỉnh táo lại nhận ra mình vừa làm gì, cậu buồn bực vò đầu bứt tai, cảm thấy thất bại tràn trề
cậu lấy điện thoại ra,hơi do dự, nhưng vẫn nhấn mở messenger
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
vừa nãy lão dương gọi hẹn gặp em tối nay, em đang trong giấc ngủ lại bị cậu ta đánh thức nên tức giận mắng cậu ta một trận
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
lão dương không giận, nhưng em cảm thấy áy náy lắm
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
em vẫn không khống chế được tính xấu của mình, nhưng em em thật sự đang cố gắng thay đổi
cậu cắn môi, nhìn những tin nhắn này đã gửi đi rồi mà đợi cả buổi vẫn không có hồi âm

..

cậu ngẫm ngợi, rồi gửi thêm một tin cho lão dương
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
chuyện vừa rồi xin lỗi nhá , hôm qua tôi không ngủ được nên mới to tiếng cậu đừng để ý làm gì
lão dương trả lời rất nhanh vẫn hớn ha hớn hở như trước
tử dương
tử dương
đều là anh em khách khí gì chớ
tùng Dương không nhịn được bật cười
đến lúc đi làm, cậu cứ canh cánh tin nhắn đã gửi trong lòng , nhưng đến giờ nghỉ trưa rồi mà đối phương vẫn im bặt
... rất cáu á
Dương lại sắp nổi giận rồi
cậu đè muộn phiền trong lòng xuống,đứng dậy đến phòng nước tính pha cốc trà, không ngờ lại nghe thấy vài người đồng nghiệp đang buôn chuyện sau lưng cậu
không tên
không tên
Tùng Dương? đừng có theo đuổi cậu ta , người ta không thích con gái đâu , là gay đấy, come out rồi, cả công ty ai mà chả biết
?
....A? thật, thật ấy ạ?
không tên
không tên
ồ , chơi lớn vậy luôn chẳng nhẽ cậu ta không sợ?
không tên
không tên
cậu ta sợ gì chứ? hồi trước có cậu em phòng kinh doanh cằn nhằn cậu ta hai câu, cậu ta mắng người ta không nhận ra mẹ luôn đấy
không tên
không tên
Cái nết xấu vậy cũng đập chết khuôn mặt đẹp và gia cảnh tốt thôi. Chẳng phải không có ai thèm ngó ngàng đến đấy còn gì? Nghe nói bạn trai vì đá cậu ta mà trốn ra nước ngoài rồi, chắc chắn do không chịu nổi nữa haiz.
Nguyễn Tùng Dương
Nguyễn Tùng Dương
Vậy à…
Tùng Dương nghe đoạn trước cũng không cảm thấy gì, cậu dám come out đương nhiên đã sẵn sàng chịu sự gièm pha rồi, nhưng câu nói ngay sau đó làm cậu khó mà thừa nhận. Giống như dùng dao khoét trái tim cậu móc nó ra ấy.
Trong một khoảnh khắc cậu thật sự muốn qua đó, hất thẳng cốc trà lên mặt bọn họ, ra tay dạy bọn họ làm người sao cho đúng cách.
Nhưng cậu nhịn.
Cậu không muốn nghe bọn họ nói: “Tính nết xấu thậm tệ vậy ai mà chịu nổi, bị đá là đáng đời.”
. . . Mặc dù mấy lời nói đó cũng chả sai

Bản nháp

Nói thế nào đây ta, nghiêm túc mà nói thì Dương không hẳn là dễ nóng giận, mà cậu yếu ớt, không trải qua nổi vất vả khó nhọc, không chịu được oan ức tủi thân, chốc chốc là cáu gắt. Nửa đời trước của Dương
Nửa đời trước của tùng Dương tốt số lắm. Cậu có bố mẹ giàu có lại nuông chiều, bao bọc cậu, lên đại học nhưng vẫn chưa tự giặt quần áo rồi cả vào phòng bếp bao giờ.
Nhớ lại lần đầu đến lượt cậu tổng vệ sinh phòng, chỉ có quét nhà và lau bàn thôi mà tay cậu xuất hiện vết chai 一 thế là hiểu da cậu mềm như nào.
Ninh và lão Dương đều là bạn cùng phòng của cậu, hai người họ nhìn cậu trải qua hai giờ dọn phòng gian khổ, bảo cậu thôi thế là đủ rồi, rồi tự chủ quan tâm cuộc sống khờ khạo của cậu nhiều hơn.
Sau đó, lão Dương thành anh em với cậu, mà Ninh. . . thành bạn trai cũ.
Lúc đó Tùng Dương gan to, tràn đầy sức sống, sau khi biết mình thích ninh anh Bùi thì chết lặng hai ngày, rồi bắt đầu đi lên con đường theo đuổi oanh liệt đến nỗi cả trường đều biết
Phải nói rằng EQ thấp cũng là một lợi thế, cậu tự mình theo đuổi Ninh, chẳng quan tâm ánh mắt người ngoài, sự xem thường của kẻ khác, nghị luận của thầy trò, tiền đồ bản thân… Nó là gì? Ăn được hông?
ninh anh Bùi cũng từ kháng cự, ghét bỏ ban đầu đến bình tĩnh, động tâm, rồi gật đầu 一 cứ vậy từng bước một, Tùng Dương tốn bốn năm, từ ngày khai giảng kì học đầu tiên đến lễ tốt nghiệp năm cuối của họ.
Dương mãi chẳng quên được ngày lễ tốt nghiệp đó, bọn họ mặc áo cử nhân, Ninh đứng cạnh hồ của trường học, trông nho nhã lại điển trai.
Mường tưởng họ sẽ mỗi người một ngả, cậu buồn rười rượi, đến nỗi chẳng buồn nhấc bước. Nhưng cậu vẫn dậy tinh thần đứng trước mặt Ninh, hung dữ nói
Ninh anh Bùi,Ông đây theo đuổi cậu bốn năm rồi, yêu hay không nói một câu đi!
Ninh nhếch mày:
Ninh anh Bùi
Ninh anh Bùi
Nếu tôi không đồng ý đấy?”

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play