Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[LingOrm-Futa] Tương Tư Nàng Ca Sĩ

Chương 1

Vào truyện
Chiếc Audi 1949 lăn bánh trên đường làng quê , hai bên là những cánh đồng lúa vàng chín thơm ngát
Chiếc xe đi được không lâu thì đã dừng lại tại một nhà hội đồng giàu có nhất nhì của vùng
Tèo
Tèo
*Dừng lại xuống xe đến cửa ghế sau + mở cửa *
Người bước ra là một cô gái xinh đẹp thân hình mảnh mai nhưng lại toát ra mùi giàu sang và học thức cao
Đám gia nhân trong nhà không biết từ bao lâu đã có mặt đầy đủ để tiếp đoán cô
Mận
Mận
Mừng cô Hai mới về nhà ạ
Trong phòng ông Quảng nghe thấy tiếng ồn nên bước ra
Ông Quảng
Ông Quảng
Con gái cưng của ta về rồi đó đa
Ông Quảng
Ông Quảng
*bước đến ôm cô*
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
*ôm lại*
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Tía lâu rồi không gặp con nhớ Tía lắm
Ông Quảng
Ông Quảng
*cười* Tía cũng nhớ con lắm
Ông Quảng
Ông Quảng
Thôi bây ngồi xuống uống miếng nước đi đi đường mệt rồi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Dạ
Ông Quảng
Ông Quảng
Mà bây đói không để Tía kêu người làm dọn cơm lên cho bây ăn
Ông Quảng
Ông Quảng
Bây đâu dọn cơm lên cho cô Hai ăn đi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Dạ thôi Tía ơi!
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Nãy trên đường về con có ăn rồi nên con chưa đói
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Chiều rồi con ăn
Ông Quảng
Ông Quảng
Ông Quảng
Ông Quảng
Mà bây có mệt không mệt thì vô nghỉ ngơi đi con
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Dạ con không có mệt lắm
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Ở đây con nói chuyện với Tía xíu rồi hồi con vô nghỉ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mà Tía
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Má đâu rồi ?
Ông Quảng
Ông Quảng
Má bây đang nằm ngủ trong phòng
Ông Quảng
Ông Quảng
Để ta vô kêu má bây ra nói chuyện
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Dạ thôi Tía
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Cứ để má ngủ đi con còn ở đây mà chứ có đi đâu đâu
Ông Quảng
Ông Quảng
Mà Hai nè
Ông Quảng
Ông Quảng
Bây tính về đây chơi hay ở luôn vậy
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Này con cũng chưa tính nữa
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mà chắc con về chơi thôi nào cần con lại lên trển
Ông Quảng
Ông Quảng
Thôi hay Tía tính vầy
Ông Quảng
Ông Quảng
Con về đây làm luôn đi
Ông Quảng
Ông Quảng
Đừng lên trển nữa về đây rồi có gì phụ thằng Ba nó sổ sách luôn
Ông Quảng
Ông Quảng
Với lại ta thấy con ở trên có mình ên mà còn là con gái nữa ta lo lắm con à !
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Tía à ! Con cũng lớn rồi tự biết lo cho mình được mà
Bà Quảng
Bà Quảng
*từ trong phòng bước ra + nói* Lớn thì làm sao
Bà Quảng
Bà Quảng
Má là má không muốn con lên trển làm nữa về đây đi
Bà Quảng
Bà Quảng
Có gì thì cùng em con nó làm sổ sách đi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Nhưng mà Má à!
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Ở đây chán lắm trên Sài Gòn còn có bạn bè thì con đỡ buồn chán hơn
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Chứ ở đây có ai đâu buồn muốn chết
Bà Quảng
Bà Quảng
Không được
Bà Quảng
Bà Quảng
Má nói rồi con thu xếp mà về đây làm luôn đi
Bà Quảng
Bà Quảng
Má không muốn con lên trển
Bà Quảng
Bà Quảng
Dù gì thì con cũng tới tuổi lập gia đình rồi
Bà Quảng
Bà Quảng
Về đây sẵn có gì Má kiếm người lập gia đình cho con luôn
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Má à !
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Con còn trẻ lắm chưa muốn lập gia đình đâu
Bà Quảng
Bà Quảng
Trẻ là trẻ thế nào
Bà Quảng
Bà Quảng
Con thấy thằng Ba em con không nó lấy vợ rồi đó
Bà Quảng
Bà Quảng
Còn có mình ên con thôi
Ông Quảng
Ông Quảng
Má con nói đúng đó tới lúc phải lập gia đình rồi con
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Thôi ! Con mệt quá con xin phép Tía , Má con vô phòng nghỉ ngơi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
*đứng dậy đi vô phòng*
Bà Quảng
Bà Quảng
Nè đừng lại Má chưa nói chuyện xong với con mà
Bà Quảng
Bà Quảng
Thiệt tình cái con bé này
Ông Quảng
Ông Quảng
Thôi mình con nó mới về có gì mình từ từ nói cho nó hiểu đừng ép nó quá
Bà Quảng
Bà Quảng
Từ từ cái gì mà từ từ
Bà Quảng
Bà Quảng
Lúc nào nó về đây chơi tôi cũng nói nó vụ cưới hỏi mà nó toàn làm ngơ không
Bà Quảng
Bà Quảng
Lần này về là tui phải giục nó lập gia đình lẹ lẹ mới được
Bà Quảng
Bà Quảng
Không thôi quá tuổi con gái mình lại ở giá nữa
Ông Quảng
Ông Quảng
Rồi rồi tôi biết rồi mình bớt giận đi hại sức khoẻ lắm
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
*nằm trên giường*
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Haizz sao lúc nào về Tía , Má cũng nói vụ này vậy
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Biết vậy không về cho rồi
Nói rồi cô đánh một giấc tới chiều
Hết Chương 1
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing(cô): 29 tuổi là con gái cả của nhà hội đồng giàu có . Xinh đẹp,giỏi gian được học cao hiểu rộng từ bé. Cô học tập và làm việc tại Sài Gòn đến nay mới về làng
Ông Quảng
Ông Quảng
Ông Quảng ( Tía cô): 63 tuổi là người nổi tiếng với số gia sản lớn , là một trong những người giàu của làng . Tuy nhiên có tính khá nghiêm khắc
Bà Quảng
Bà Quảng
Bà Quảng ( Má cô): 60 tuổi vợ của ông Quảng tính tình bên ngoài hiền lành dễ mến. Nhưng khá khó về việc gia đình và con cái vì bà có tính hay ép buộc con mình làm những điều mình yêu cầu bởi vì chỉ muốn tốt cho chúng

Chương 2

Cô đang cùng ông bà Quảng ăn cơm thì mới cất tiếng hỏi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Ủa mà Tía bộ thằng Ba nó không về ăn cơm hả Tía?
Ông Quảng
Ông Quảng
À thằng Ba nó dọn ra ở riêng lâu rồi con
Ông Quảng
Ông Quảng
Từ lúc có vợ là nó ra ở riêng luôn
Ông Quảng
Ông Quảng
Ít khi về đây lắm
Ông Quảng
Ông Quảng
Con có muốn gặp nó thì kêu thằng Tèo chở qua xưởng gặp
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
À dạ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Để mai con qua gặp nó
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Lâu quá không gặp có vợ chắc cũng trưởng thành hơn phần nào rồi
Bà Quảng
Bà Quảng
Ủa mà ông không nói nó là chị nó về chơi à
Ông Quảng
Ông Quảng
Hổm rài tôi có gặp nó đâu mà nói
Ông Quảng
Ông Quảng
Lên kiếm thì nó đi công chuyện rồi nên không có gặp
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Thôi để sáng mai con qua xưởng để tạo cho nó bất ngờ
Ông Quảng
Ông Quảng
Ùm
Ông Quảng
Ông Quảng
Thôi ăn cơm đi Tía có kêu người làm món con thích nè
Ông Quảng
Ông Quảng
*gắp thức ăn bỏ vào chén cô*
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Dạ con cảm mơn Tía
Ăn xong thì trời cũng tối cô thấy ở nhà chán quá nên đã đi kiếm anh Tèo hỏi xíu chuyện
Dưới bếp
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Anh Tèo ơi có ở đây không ?
Tèo
Tèo
Dạ dạ cô Hai kiếm tôi có gì không ?
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
À tôi xuống kiếm anh hỏi tí chuyện
Tèo
Tèo
Dạ cô Hai hỏi đi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Tôi thấy ở nhà mình chán quá nên muốn đi đâu cho thư giản xíu anh biết ở đây có chổ nào không chở tôi đi đi
Tèo
Tèo
Có thì cũng có mà không biết cô Hai có muốn đi không ạ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Anh cứ nói đi lỡ tôi lại thích thì sao
Tèo
Tèo
À dạ ở vùng của mình thì tôi thấy nhiều người rất thích đến mấy phòng trà để nghe nhạc thư giãn
Tèo
Tèo
Cô Hai có muốn đi không tôi lấy xe chở cô Hai đi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Phòng trà sao
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Được đó
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Đợi tôi thay đồ rồi mình đi
Tèo
Tèo
Dạ vậy tôi đi lấy xe
Thay đồ xong thì cô lên xe để đi tới phòng trà
Phòng trà mà anh Tèo chở cô đến là phong trà ông Bầu nổi tiếng nhất nhì của vùng
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
*xuống xe*
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Ồ phòng trà này lớn dữ đa
Nhân viên
Nhân viên
Dạ mời cô đi lối này
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
*đi*
Nhân viên
Nhân viên
Dạ mời cô ngồi ở đây ạ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
*Ngồi xuống*
Nhân viên
Nhân viên
Cho hỏi là cô muốn dùng gì ạ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Ở đây loại nào ngon nhất thì cứ đem ra cho tôi
Nhân viên
Nhân viên
À dạ cô đợi chúng tôi một lát ạ
Một lát sau
Nhân viên
Nhân viên
Dạ nước của cô đây ạ * đặt ly nước xuống*
Nhân viên
Nhân viên
Tôi xin phép
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Ùm
Đang nhâm nhi ly nước thì có một người đàn ông đến bắt chuyện với cô
Ông Bầu
Ông Bầu
Xin chào
Ông Bầu
Ông Bầu
Có phải cô đây là con gái của ông hội đồng Quảng không ạ?
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
À là tôi có chuyện gì không ?
Ông Bầu
Ông Bầu
Dạ tôi nghe nhân viên nhắn là có khách quý
Ông Bầu
Ông Bầu
Là con gái của ông hội đồng Quảng đến nên mới ra đây tiếp cô Hai ạ
Ông Bầu
Ông Bầu
Mà ngọn gió nào lại đưa cô Hai đến với phòng trà của tôi vậy
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Thì tôi chỉ muốn thư giãn nên mới đến đây
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Bộ không được hả ?
Ông Bầu
Ông Bầu
À dạ không tôi không có ý đó
Ông Bầu
Ông Bầu
Tôi còn thấy vinh hạnh khi cô Hai đây đến nữa đó đa
Ông Bầu
Ông Bầu
Mà thôi tôi xin phép
Ông Bầu
Ông Bầu
Để lại không gian riêng tư cho cô Hai thư giãn
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Ùm
Ông Bầu
Ông Bầu
*cúi đầu + rời đi*
Trên sân khẩu người dẫn chương trình đang giới thiệu
Người dẫn chương trình
Người dẫn chương trình
Xin chào các thực khách
Người dẫn chương trình
Người dẫn chương trình
Chắc thực khách đã chờ lâu rồi
Người dẫn chương trình
Người dẫn chương trình
Sau đây tôi xin mời quý thực khách cùng thưởng thức ca khúc
Người dẫn chương trình
Người dẫn chương trình
Phận Tơ Tằm do cô Orm trình bày
Người dẫn chương trình
Người dẫn chương trình
Xin mời các thực khách cũng lắng nghe
Người dẫn chương trình nói xong thì có một cô gái xinh đẹp với vóc dáng thon thả nước da trắng hồng cầm mic bước lên sân khấu
Hết Chương 2
Ông Bầu
Ông Bầu
Ông Bầu: 40 tuổi chủ của một phòng trà nổi tiếng nhất nhì của làng.

Chương 3

Thực khách bên dưới:* 👏 *
🎵🎵🎵
Orm Kornnaphat (nàng)
Orm Kornnaphat (nàng)
🎵Người có thương thân tôi nghệ sĩ Thì đừng có thương như thương hại đời Và đừng có nghe khi thiên hạ thường gièm pha tôi kiếp xướng ca
Giọng hát êm dịu của nàng làm cho nhiều người say mê và cô cũng không phải là ngoại lệ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
*ngước nhìn nàng trên sân*
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
“cô ấy hát hay quá”
Orm Kornnaphat (nàng)
Orm Kornnaphat (nàng)
🎵Người đến đây đêm đêm phòng trà Đèn màu kết hoa, thương yêu mặn mà Tôi xin người nhìn lên sân khấu Hãy tin tôi hơn lời ca
Cô cứ thế mà say đắm ngắm nhìn và thưởng thức âm nhạc do giọng hát của nàng mang lại
Kết thúc ca khúc
Thực khách *👏*
Hát xong thì nàng cũng đi xuống cánh gà
Cô thì vẫn cứ đắm mình vào những lời ca mà nàng đem lại chưa thoát ra được
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
*Giật mình*
Tèo
Tèo
Cô Hai ơi cũng trễ rồi chúng ta nên về thôi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
À ờ mà anh Tèo chờ tôi một chút
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Tôi đi đây một xíu anh cứ ra xe đợi đi
Tèo
Tèo
Dạ *rời đi*
Cô đến tìm nhân viên hỏi về cô gái ca sĩ lúc nãy
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
À cậu cho tôi hỏi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Cô ca sĩ lúc nãy hiện giờ đang ở đâu rồi được không ?
Nhân viên
Nhân viên
À dạ cô Orm phải không ạ ?
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Đúng rồi
Nhân viên
Nhân viên
Dạ cô ấy hát xong thì đã về rồi ạ
Nhân viên
Nhân viên
Mà cô Hai kiếm cô ấy có chuyện gì không để mai tôi gặp tôi nhắn lại giúp cho
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
À một xíu chuyện thôi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mà cho tôi hỏi ngày nào cô ấy cũng đến đây diễn phải không ?
Nhân viên
Nhân viên
Dạ cũng tuỳ thôi ạ
Nhân viên
Nhân viên
Có thể ngày mai cô ấy sẽ nghỉ
Nhân viên
Nhân viên
Chuyện này thì tôi không biết được ạ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Ùm
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mà anh giúp tôi cái này
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Nói với ông Bầu nếu ngày mai cô ấy có đến thì kêu cô ấy ra tiếp tôi chút chuyện nhé
Nhân viên
Nhân viên
À dạ có gì tôi sẽ nhắn lại ông Bầu giúp cô Hai ạ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Ùm vậy thôi tôi về
Nhân viên
Nhân viên
Dạ để tôi tiễn cô Hai ra xe ạ
Đi xe vài phút thì cũng về tới nhà
Tèo
Tèo
*mở cửa*
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
*bước xuống*
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Xém quên anh Tèo nè
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mai anh lại chở tôi đến phòng trà đó nữa nhé
Tèo
Tèo
À dạ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Ùm thôi tôi vô nghỉ anh cũng vô nghỉ đi nghen
Tèo
Tèo
Dạ cô Hai
Cô vừa bước vô cửa thì ông Quảng từ đâu xuất hiện mà nói
Ông Quảng
Ông Quảng
Con vừa đi đâu về đó đa
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Hết hồn
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Tía làm con giật mình à
Ông Quảng
Ông Quảng
Bộ con giấu cái chi mà giật mình
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Đâu có tại Tía tự nhiên xuất hiện con mới giật mình đó chứ
Ông Quảng
Ông Quảng
Mà con đi đâu mà về muộn vậy ?
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Dạ con chán quá nên nhờ anh Tèo chở đi phòng trà nghe nhạc
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Nghe hay quá nên con quên luôn giờ về *cười nhẹ*
Ông Quảng
Ông Quảng
Haizz
Ông Quảng
Ông Quảng
Mốt con có đi đâu thì nhớ nói với Tía , Má một tiếng
Ông Quảng
Ông Quảng
Má bây mà bả hay lo lắm
Ông Quảng
Ông Quảng
Nãy Tía mà không khuyên là bả ngồi tới khi nào con chịu về mới thôi
Ông Quảng
Ông Quảng
Chứ không chịu vô ngủ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Dạ con biết rồi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Con xin lỗi Tía mốt con đi đâu con sẽ báo một tiếng ạ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mà thôi Tía vô ngủ đi cũng trễ rồi
Ông Quảng
Ông Quảng
Ừ vậy Tía vô ngủ
Ông Quảng
Ông Quảng
Con cũng đi ngủ đi nghen
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Dạ
Ông Quảng
Ông Quảng
*đi vô phòng + ngủ *
Thay đồ ra xong thì cô cũng lên giường ngủ mà ngặt một cái là cô khó tài nào vô giấc nổi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
* nằm trên giường lăn qua lăn lại *
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Sao mà không ngủ được vậy trời ?
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mỗi lần nhắm mắt là hình bóng cô gái khi nãy cứ hiện lên trên đầu mình là sao vậy trời
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mà tính ra cô ấy đẹp thật
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Giọng hát thì cứ làm mình say đắm thôi
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
* chợt nhận ra những gì mình đang nói*
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
* vỗ trán*
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mày nghĩ gì vậy hả ?
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Tự nhiên lại nghĩ rồi nói cái gì vậy không biết
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
Mệt quá thôi ngủ
Quảng LingLing (cô)
Quảng LingLing (cô)
* nhắm mắt + ngủ *
Nói vậy chứ cô cứ trằn trọc mãi mà tới 2 giờ sáng mới ngủ được
Hết Chương 3
Orm Kornnaphat (nàng)
Orm Kornnaphat (nàng)
Orm Kornnaphat (nàng): 22 tuổi là một cô ca sĩ trẻ có niềm đam mê mảnh liệt với ca hát. Nhưng gia đình không phải thuộc dạng khá giả gì , cô phải nghỉ học từ sớm để đi hát kiếm tiền

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play