Blue Lock | La Doice Vita.
nắng nhạt dần trên tán lá;
Điểm số luôn nằm ở top đầu.
Lần đầu gặp thì anh đã nhìn thấu;
Và cũng chẳng cần giấu là hai ta khớp màu.
Bởi vì em tinh tế và em thông minh.
Đặt hết niềm tin vào anh khi anh không tin.
Tặng em cả rừng hoa thật là lung linh.
Là vì em với đẹp luôn là cặp song sinh.
❝ Em, chính là xuân hạ thu đông của tôi. ❞
〈 Viện nghiên cứu loài người. 〉
Komorebi Morri
Mở dịch vụ tư vấn tâm lý, lắng nghe tâm sự tuổi hồng tại công viên gần khu chung cư, nhanh chân ghé để còn slot gặp chuyên viên xinh đẹp đỉnh nóc kịch trần🫰✨
Đã xem: mkage.reo và 7 người khác.
Komorebi Morri
Thật ga tui trật cổ chân thành khuyết tật ròi=)))
Komorebi Morri
Lại giải cú đi, đang ở công viên thiệt:’)
Komorebi Morri
Qua đón tui với, chia cho phân nửa cái bánh😭
Ánh nắng xuyên qua kẽ lá.
Tháng 11, nắng nhạt dần trên tán lá. Mùa nắng vàng chín chầm chậm nhường đường cho mùa đông ghé sớm. Dường như là còn lưu luyến, nắng cố gắng nán lại, yếu ớt luồn vào tán lá, xuyên qua tàn cây, rọi thành những đóm sáng li ti nhảy múa trên mặt đất.
Nắng nhạt pha vào cái rét căm của gió đông, tạo thành bản giao hưởng pha giữa vô vàn âm sắc nồng nàn lẫn lộn già nua.
Komorebi Morri
"Lại đói bụng rồi."
Komorebi đung đưa đôi chân nhỏ được bọc kĩ bằng đôi tất dày vừa mua, ngồi trên chiếc xích đu ở khu công viên công cộng, đung đưa kẽo kẹt. Dường như vạn vật xung quanh cũng nhìn ra tâm tư chất chồng trong đôi mắt màu gỗ của cô gái nhỏ, đồng loạt lặng thinh chừa cho em một vùng không gian riêng biệt.
Shidou Ryusei
Mày đây rồi.
Trộn vào khoảng không nức mùi quạnh hiu, một âm sắc mạnh mẽ xông đến, chất giọng cao ngạo đặc trưng, pha chút trầm khàn quyến rũ.
Komorebi ngẩn đầu, có chút không ngờ người xuất hiện là hắn.
Shidou Ryusei
Sao? Nhìn thấy tao liền thất vọng?
Komorebi Morri
[ lắc đầu ]
Komorebi Morri
Không, bất ngờ thôi.
Komorebi Morri
Không nghĩ Ryu sẽ đến.
Gã đàn ông tặc lưỡi, tỏ vẻ không hài lòng.
Hắn quỳ một chân xuống nền đất lạnh ngắt, ở độ cao thấp hơn người con gái nửa tấm lưng, cúi đầu quan sát hai bàn chân đang chụm lại của em.
Shidou Ryusei
Còn đau không?
Ý hắn, là cái chân vừa trật của em, còn đau không?
Komorebi Morri
Tớ có mình đồng da sắt như dân thể thao các cậu đâu.
Komorebi Morri
Nhưng nó cũng không quá tệ, tớ vẫn chịu được.
Shidou Ryusei
Vậy ngồi ì ở đây làm gì?
Shidou Ryusei
Đợi gió cuốn mày đi mất à?
Lời Shidou nói, nửa thật mà nửa đùa.
Bởi, nhìn em mà xem, cái thân mỏng như tờ giấy, xương cốt bé tí như chỉ cần chạm là gãy, làm sao mà không sợ có ngày thật sự sẽ bị những đợt cuồng phong quét đi mất.
Komorebi Morri
Chỉ là tớ lười về.
Komorebi Morri
Ở nhà đợi tớ là cả mớ bài tập chưa làm, chén dĩa dơ chưa rửa, quần áo bẩn chưa giặc, bài thuyết trình chưa làm gì.
Komorebi Morri
Tớ muốn tham lam cho mình một chút,
Rồi em cúi đầu nhìn hắn, mắt chạm mắt.
Komorebi Morri
không được sao?
Cõi lòng Shidou mềm oặt đi khi nghe cái giọng em thì thầm, những lời muốn mắng cũng vì thế trôi tụt lại vào cổ họng, đi xuống dạ dày rồi bị tiêu hoá mất dạng.
Shidou Ryusei
Vậy ngồi chút nữa, tao ngồi với mày.
Hắn thừa nhận, những ngày đầu đông se lạnh, khi rảo dọc những con phố đượm mùi hiu quạnh, khi cơn gió bất ngờ lướt qua làn da, hắn miên man mãi về nhiều điều, về em. Em hiện ra trong hắn, thập phần nhớ mong, tỉ phần yêu thương. Komorebi ấy, tựa như cơn gió mùa xuân vô tình ghé vào cuộc đời hắn khi xuân thì, rồi bị hắn giam mãi trong tim đến tận đầu đông.
Từ khi lá xanh tươi chuyển thành vàng úa.
Từ khi nhuỵ hoa e ấp hóa tàn lụi bốc mùi.
Từ mùa nắng vàng đượm đến mùa lạnh rét căm.
Shidou Ryusei
Về thôi, tham cũng vừa.
Komorebi Morri
[ bĩu môi ]
Komorebi Morri
Đúng là nghiêm khắc.
Shidou Ryusei
Bớt ỉ ôi, mày sẽ cảm cúm nếu ngâm thân trong cái thời tiết thêm đấy.
Shidou Ryusei
Đừng có bắt tụi tao phải bỏ tập đi chăm mày.
Komorebi Morri
Tớ tự chăm mình được.
Shidou Ryusei
Nhưng tao không cho phép mày tự chăm.
Shidou Ryusei
Ừ, ngộ vậy đấy.
Hắn đứng dậy, nhưng thay vì đi thẳng, hắn đến trước mặt em, quỳ gối đưa lưng về phía em.
Shidou Ryusei
Lên, tao cõng mày.
Shidou Ryusei
Mày lên hoặc tao cho hai chân mày bó bột tất?
Em thì thầm, dù rất không muốn hợp tác, vẫn trèo lên lưng hắn.
Shidou vừa đi, vừa cất giọng than phiền.
Shidou Ryusei
Gầy thật, tao còn đang tưởng đang vác mớ bông gòn đấy.
Komorebi Morri
Xúc phạm nhau vậy vui lắm hả?
〈 Viện nghiên cứu loài người. 〉
Mikage Reo
Ủa @kmrb.mrri còn sống không vậy?
Komorebi Morri
Tốt bụng qá💁♀️
Komorebi Morri
Báo cáo cả viện là em về được tới cửa nhà rồi😋
Komorebi Morri
Chân thành cảm ơn @ryu.shdo🙏
Komorebi Morri
Mai tui qa lớp tặng hộp chân gà sốt thailand mix trứng non💃
Otoya Eita
Rcm tặng size XL, tại dì mai tui sẽ qa ăn ké 🐸
Komorebi Morri
Hoi mừ, khog có nhập vai bất lương nè, để t xuống bếp làm cho bây 1 tạ ăn cho ngán đến khi xún mồ luôn nhoa🤞🏻
[ @eita_tya đã bày tỏ cảm xúc 🐸 với tin nhắn của @kmrb.mrri ]
Chigiri Hyoma
Xin phép chạy lẹ 🏃
Otoya Eita
Tự nhiên mai bận ngang ròi:)
Itoshi Rin
M phải tự nhận thức đi, ăn đồ ăn m nấu xong là khog cần đợi, tụi t lập tức xuống mồ sau đó💆🏻
Komorebi Morri
Hoài đi nha ❤️🩹
Chigiri Hyoma
Cứ mãi v đó.
[ @kmrb.mrri đã bày tỏ cảm xúc 🖤 với tin nhắn của @hyomachgri ]
𝜗𝜚 Komorebi bằng tuổi với lứa của Isagi.
𝜗𝜚 Em học khác trường với nhóm bạn. Em là trường chuyên, chuyên toán, và kỳ vừa rồi em vừa đạt nhất lớp.
𝜗𝜚 Komorebi không có người thân sống cùng, em đã tự lập từ rất lâu về trước.
𝜗𝜚 Komorebi không dễ bệnh, là do Shidou hay lo.
𝜗𝜚 Đừng để em bước vào bếp nếu không muốn phải vừa còng lưng dọn một ề, vừa phải mất tiền ăn ngoài.
gió lộng nơi đáy mắt người;
❝ Chưa từng quên, nên sao phải nhớ? ❞
Phố thị chuyển mình, nghênh đón cái lạnh tràn về từ phương xa, không gian trở nên ảm đạm xám xịt. Hai bên vệ đường đặc mùi hiu quạnh đến cô liêu, cô quạnh đến rát lòng.
Gió lộng nối gót từng bước chân lê thê trên con đường hoen vắng, nhất thời khiến tâm can người sinh ra muôn loại hoang tưởng, muôn vàn nghĩ suy.
Cái lạnh kéo về như cố chà sát vào những gốc khuất cô đơn vốn luôn tồn tại trong tâm can chúng sinh, khơi gợi trong ta về những mảnh ký ức; đôi khi nhọn hoắc, đôi khi vụn nát, song, vẫn luôn khiến tâm ta không thôi bồi hồi, không thôi nôn nao.
Hắn lại nhớ về em, về bản tình ca của đời mình. Nhớ về ngày cái nắng hạ hắn từng gặp em, nhớ đến nụ cười tỏa rạng của em, nhớ về tất thảy xúc cảm nồng đượm về em cứ mãi âm ỉ trong tim hắn.
Hắn ngẩn đầu khi nghe giọng em. Từ đôi ngươi vẫn còn lờ mờ sau hơn chín mươi phút chạy miết trên sân cỏ trong thời tiết khắc nghiệt dần của mình, vài vạt nắng nhạt bị gió mùa xô đẩy phủ lên bờ vai gầy người con gái, vỡ vụn trăm mảnh; phác họa nên dáng hình thiếu nữ với làn tóc mềm màu đào.
Đâu đây một mảnh nắng dịu dàng rơi vào đáy mắt em, phản chiếu lại trong đó cả một dãy thiên hà.
Komorebi ngồi xuống vị trí trống kế bên Nagi, lục lội túi nhựa bên cạnh, rồi từ bên phải truyền chai nước mới tinh vừa mua sang cho Nagi ngồi bên trái. Cậu trai nhận lấy chai nước, mở nắp, tuôn ừng ực một hơi nửa chai.
Lạ thật, nước hôm nay như tẩm thêm đường, ngọt quá.
Nagi Seishirou
Cảm ơn nhé.
Komorebi Morri
Ui xời, không cần khách sáo vậy đâu.
Em xua xua đôi bàn tay trong không khí, cười tươi rói với hắn. Đoạn, em quay đầu, hướng ánh nhìn về sân cỏ trước mặt.
Chắc chưa từng có ai nói với em, rằng mắt em đẹp lắm.
Giống như cơn gió thoảng lạc vào cả cánh đồng hoang vu, sức gió yếu ớt, nhưng chỉ cần thổi nhẹ nhàng đã đủ bao phủ cả trời đất.
Em nghiêng đầu, chạm mắt hắn. Và hắn đã ước, thời gian hãy ngưng đọng tại đây, để hai sắc màu của hai đôi ngươi riêng biệt có thể cùng nhau hòa trộn, để hai sắc thái gần như đối lập có thể dung hòa cùng nhau.
Em luôn vậy, trao hắn ánh nhìn đầy chân thành, như thể đã sẵn sàng để ôn trọn mọi nỗi lòng chất chồng trong tâm hắn, vỗ về những vết xước lặng căm in hằn ở tim hắn, với không một lời than phiền.
Nagi Seishirou
Dạo này cậu gầy đi à?
Một cách mở bài tệ hại, nhưng đó là tất cả những gì hắn có.
Komorebi Morri
Ể? Thật sao!!?
Komorebi Morri
Cậu là người thứ hai sau Ryu chê tớ gầy trong tuần này rồi đấy!
Rồi cô gái nhỏ cuống cuồng dùng tay chạm vào thân thể mình, kỹ càng xem xét, thật sự mình đã gầy đi đến mức lộ liễu như vậy sao?
Nagi Seishirou
Cậu, bỏ bữa à?
Komorebi Morri
[ lắc đầu ]
Komorebi Morri
Nào có chứ, tớ ăn uống đều độ lắm.
Komorebi Morri
Chẳng hiểu chúng đi đâu cả rồi ấy.
Komorebi Morri
Nagi, cậu đã ăn gì mà có đ-
Lời em nói chưa dứt, từ bên sân kia đã vang lên tiếng gọi cắt ngang.
Mikage Reo
Nagi! Vào sân thôi!
Mikage Reo
Tới chúng ta rồi!!
Nagi gật đầu với Reo đối diện, đặt lại chai nước rồi đứng dậy, cong chân chạy vào sân cỏ.
Komorebi một mình ngồi ở băng ghế, nhàm chán quan sát những đường bóng chuyển lượn đầy tinh quái, rồi từ lúc nào, đã lôi ra từ túi một cuốn sách tiểu thuyết mới nổi vừa mua vài ngày trước ở hiệu sách, bắt đầu bỏ qua mọi âm thanh trên sân cỏ, cắm đầu vào từng trang giấy với đầy ắp hàng chữ in đều.
Chigiri Hyoma
Komorebi, về thôi.
Komorebi Morri
Mọi người đã xong rồi à?
Cô gái nhỏ ngẩn người, từ từ dời ánh mắt từ trang sách lên vạn vật xung quanh, rồi ngỡ ngàng nhận ra vùng trời từ bao giờ đã chớm màu chiều tà.
Em gấp vội cuốn sách chỉ còn lại vài chục trang vào túi, cúi ngưởi gom hết các chai nước bị quăng lăn lóc ở xung quanh, rồi phủi phủi đi những nếp nhăn của quần áo, cất bước.
Mikage Reo
Này, nhanh chọn chỗ ăn tối đi.
Isagi Yoichi
Lẩu thì sao? Trời đông như vầy siêu hợp để ăn đấy.
Bachira Meguru
Tui giơ hai tay tán thành!
Kunigami Rensuke
Tớ thấy hay đấy.
Nagi Seishirou
Sao cũng được.
Komorebi Morri
Được bao thì tui all in với mấy anh tới sáng luôn!
Mikage Reo
Nói đại là hết tiền đi, bày đặt văn vẻ.
Chigiri Hyoma
Sao học chuyên toán mà văn vở quá.
Ngày chóng tàn sau đôi vai gầy.
Và trong khoảnh khắc này, lòng ta chợt vơi đi muôn vàn khắc khoải vừa bị mùa đông vạch trần, và tiếng chuông ngân reo trong cõi lòng như xóa nhòa đi cái rỗng tuếch của thinh không cô liêu.
Ta ngây ngốc nhận ra, đời người hóa ra vẫn còn những phút giây nhẹ nhàng đến thế.
✧ Nhóm bạn của Komorebi thường hẹn nhau đi đá bóng vào những hôm rảnh rỗi, và em - người hoàn toàn không hứng thú với bộ môn này, nhận trách nhiệm mua nước và giữ đồ.
✧ Komorebi là người con gái duy nhất trong nhóm, và điều đó đôi khi khiến em nhận về những điều tiếng không hay.
✧ Komorebi đã sụt 2 cân (42kg ➞ 40kg) mà không hề nhận ra.
✧ BIG FACT: Mắt Komorebi rất đẹp.
đã từng có một mùa hạ như thế;
Em giờ đã có bầu trời mới; thế giới cũng đổi thay.
Giữa muôn vàn vì sao chiếu sáng nơi đây chỉ có mỗi anh lạc lõng;
Đoạn đường mới đừng tìm lại giấc mơ em đã cất sâu.
❝ Mưa tạnh rồi, áo em cũng đã ướt rồi. ❞
Dưới cái nắng hạ còn đọng lại trên đôi vai gầy, vụn trộm trao gửi yêu thương cho chàng trai khoá trên.
Đã từng có một chàng trai;
Đã vì một khoảnh khắc ngỡ là vĩnh hằng với em, trong sự quan sát của cái hạ nắng gắt, chọn giữ người mãi trong tim mình.
Đã từng có một chàng trai;
Chấp nhận đợi người hết phần đời còn lại.
Dưới cái vệt nắng của mùa hạ, yêu người bằng tất cả chân thành, nhẹ nhàng và ân cần; chỉ là đến cùng, lại chỉ còn là kỉ niệm, là bỏ lỡ, là tiếc nuối.
Hạ năm ấy đẹp vì có người.
Đông năm ấy lạnh vì đã chẳng còn nhau.
Komorebi Morri
Anh Sae đã về nước rồi sao?
Itoshi Rin
Anh ấy vừa về hôm qua.
Những tàn dư cuối cùng của hoàng hôn vỡ nát theo sức ép nặng trịch của màn đêm. Từng giọt ánh quang yếu ớt của trăng rỏ lên đôi vai gầy người con gái, rơi rớt xuống mí mắt, đọng lại trên khóe mắt em vệt sáng hệt như dòng nước mắt năm nào dành cho anh ấy.
Đôi mắt em trở nên mơ hồ, vô thực; và trong tiềm thức, em xuyên qua lớp sương mù dày đặc của quá khứ, cố gắng phác họa lại dáng hình năm ấy dưới cái nắng hạ chín nồng.
Thì ra, em đã quên mất anh từ bao giờ chẳng hay.
Komorebi Morri
[ lắc đầu ]
Komorebi Morri
Cho chị gửi lại hỏi thăm tới anh ấy.
Rin gật đầu, nhanh chóng chấp thuận lời nhờ vả của người đối diện.
Ánh đèn mờ phủ bóng người, rọi vào đồng tử, mà từ đôi mắt Rin, em giống như sắp vụn vỡ như năm ấy thêm lần nữa.
Anh đưa tay, cốc vào đầu em.
Komorebi Morri
A! Đau quá!
Komorebi phụng phịu ôm đầu, trề môi quay sang Rin.
Itoshi Rin
Nếu như còn tình cảm, cứ tiến tới đi.
Lời Rin nói ra nhẹ bẫng, nhẹ đến nỗi, thay vì khiến tim em đau đớn, lại dâng lên sự xót xa chua ngoa.
Màn đêm bị phủ tràn màu buồn bã.
Từng chút, từng chút. Em nói ra lời trong lòng một cách nhẹ tênh; khác biệt hoàn toàn với con người của vài năm trước Rin biết, khi em của năm ấy đã từng khóc đến sưng mắt vì vụn vỡ, thì em giờ đây điềm nhiên và nhẹ nhõm đến kỳ lạ.
Cứ như, cái tên ấy, năm tháng ấy, tình cảm ấy, đã nhạt nhòa đến mức vô vị với em.
Komorebi Morri
Cái gì của quá khứ, hãy để nó ở yên quá khứ.
Komorebi Morri
Cái kết dang dở đó, cũng là một dấu chấm phẩy mà chị sẽ cẩn thận cất giữ trong tim.
Komorebi Morri
Cũng như anh ấy.
Năm tháng ấy, em đã từng hết lòng thích một ánh sao; yêu một ánh hạ; thương một giọt sương. Vì đã từng liều mạng yêu một người, thương một dáng hình, và sải chân để tiến gần hơn với anh; nên em không luyến tiếc, không hối hận.
Tình đầu đẹp khi còn dang dở.
Và tình đầu của Komorebi Morri sẽ chỉ đẹp nhất khi còn ở mùa hạ năm ấy.
Itoshi Rin ôm lấy thân em bằng đôi mắt đượm màu trầm tư, trao em một ánh nhìn dịu dàng như thể sẽ dùng cả đời để che chắn cho cô gái nhỏ kia. Chắc em chưa từng biết, rằng qua rất nhiều năm, đôi mắt anh dành cho em cũng hệt như đôi mắt năm ấy em dành cho anh trai anh.
Cũng như là đôi mắt anh trai anh dành cho em.
Komorebi Morri
Rin đừng lo, chị sẽ không khóc nữa đâu.
Komorebi Morri
Như chị đã nói, cái ngày của mùa đông năm ấy sẽ là lần cuối cùng chị khóc vì anh ấy.
Itoshi Rin
Về thôi, ở đây lâu sẽ cảm đấy.
Komorebi Morri
Ừm, về thôi.
Komorebi Morri
Để nay chị đãi Rin một chầu thịt nướng nhé.
Itoshi Rin
Chị có lòng thì tôi cũng có dạ.
Gửi lại ta của năm xưa một lời chia tay.
Gửi lại ta của năm xưa một lời xin lỗi.
Gửi lại ta của năm xưa một lời cảm ơn.
Và xin nhờ mùa hạ năm ấy, hãy giữ dùm ta câu chuyện dang dở ấy.
♡ Ngày Sae đi du học, anh từ chối lời tỏ tình của Komorebi, và em đã khóc đến mức cạn khô nước mắt vì điều này trong nhiều ngày.
♡ Sae thích Komorebi, nhưng anh chọn từ chối em vì không muốn để em yêu xa, anh sợ để em chờ đợi, anh mong em sẽ tìm được ai đó sẽ yêu em trọn vẹn hơn anh.
♡ Rin thích Komorebi, vẫn luôn thích.
♡ Sae chưa từng thôi thích Komorebi.
♡ Komorebi có EQ rất cao.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play