[LiChaeng] Oan Gia Nuôi Từ Bé
1
Lisa đạp giày cao gót cao cao tại thượng kéo hành lý thong thả đi trên phi trường, tay còn lại tháo cặp kính mắt xuống ngó quanh
Hôm nay là ngày cô từ Pháp trở về nhà, đáng ra người thân gia đình không rầm rộ khua chống gõ chiên đón chào thì cũng thôi đi, ít nhất cũng phải có mẹ hoặc ba cô đến ôm ấp khóc lóc kêu nhớ con gái chứ?
Nhìn những người xung quanh đang được người thân đến đón, Lisa nhịn không được cầm di động lên gọi cho mẹ La một phen
Lalisa -Cô
📱 mẹ à hôm nay con gái yêu của mẹ về nhà nè
Lalisa -Cô
📱 không lẽ mẹ thật sự để con lạnh lẽo một thân ngoài này sao?
Mẹ La
📲 con sắp đến tuổi ngồi sui rồi, đừng có mà trẻ con như vậy
Mẹ La
📲 nói chứ mẹ đang bận làm một bàn đồ ăn cho con đây
Mẹ La
📲 có con bé hàng xóm giúp mẹ đến đón con đấy, thôi nha mẹ phải trở cá
Lisa tròn mắt nhìn màn hình đã tối đen, đại náo không tài nào hình dung được mẹ mình đang nghĩ gì, đây đều là các bà mẹ của thế hệ mới sao? Genz gì đó nhỉ? Xì tin đến độ đá con mình cho hàng xóm đón cơ đấy!
Khi cô còn đang loay hoay cất di động một thiếu nữ bỗng nhiên đi đến, trên tay còn đang cầm một bó hoa hồng vàng, mỉm cười e lệ với cô, thiếu nữ cao gầy trên mái tóc nhuộm vàng tràn ngập hơi thở thanh xuân, nụ cười rạng rỡ làm bật lên chiếc răng khểnh xinh đẹp
Người nên bất ngờ quá khiến Lisa chưa kịp phản ứng, hai con mắt cô sáng sực lên như sao trời
Cái hàng xóm mà mẹ nói đến đón hộ đây sao? Không những xinh mà còn chu đáo ra phết, chuẩn bị cả hoa tươi
Lisa ngượng ngùng nhận lấy bó hoa từ trên tay thiếu nữ, ôn nhu mỉm cười
nhân vật (nhiều)
Không có gì đâu ạ, của chị hết 600 won
nhân vật (nhiều)
Tiền hoa của chị hết 600 won ạ
Thiếu nữ nhìn cô chớp đôi mắt liên hồi, Lisa lại càng không hiểu vấn đề cho lắm
Lalisa -Cô
Ơ, chứ không phải em là hàng xóm của chị..
nhân vật (nhiều)
Dạ không ạ, em bán hoa ở sân bay
nhân vật (nhiều)
Ngoài hoa hồng vàng ra em còn có cả hoa tulip và hoa bách hợp nữa
nhân vật (nhiều)
Chị muốn mua không?
Lisa ngồi trên băng ghế đá mệt mỏi gục đầu vào tay kéo của vali, bên cạnh là bó hoa hồng vàng 600 won kia, còn nghĩ người và hoa đều là do mẹ cô chuẩn bị
Lalisa -Cô
Xem ra mình đánh giá mẹ cao quá rồi
Một tiếng gọi kéo Lisa về thực tại, lần này đứng trước mặt cô là một thiếu nữ có gương mặt tròn trĩnh và cái má trông rất giống sóc chuột, hai con mắt long lanh đến độ mê người, có vẻ vì nắng mà hai má hơi đỏ ửng trông đáng yêu không tả nổi
Nhất thời Lisa không nói nên lời có chút yêu thích ngắm nhìn hai chiếc má treo trên mặt Chaeyoung
Chaeyoung -Nàng
Chị Lisa, chị nhìn gì em mãi vậy?
Lalisa -Cô
Ờ.. không, không có gì
Lalisa -Cô
Em là hàng xóm của chị đúng không?
Chaeyoung -Nàng
/bật cười thành tiếng/
Nàng vì câu nói đó mà bật cười, xem ra du học về quên hết cả rồi
Lisa thấy nàng không thừa nhận, nghĩ là bán hàng rong, liền mỏi mỏi xua tay
Lalisa -Cô
Tôi không có muốn mua hoa hay gì nữa đâu
Lalisa -Cô
Phiền cô đi cho
Chaeyoung -Nàng
Hoa hèo gì?
Chaeyoung -Nàng
Chị thật sự quên em rồi sao?
2
Chaeyoung -Nàng
Hoa hoè gì? Chị thật sự quên em rồi sao?
Lisa nhìn người trước mặt, không phải bán hàng rong sao? Mà nhìn kĩ lại, gương mặt này đúng là có điểm quen thuộc với cô thật
Lalisa -Cô
Khoan đã!! Không lẽ nào..
Chaeyoung -Nàng
Em là con dâu nuôi từ bé của mẹ chị
Chaeyoung -Nàng
Park Chaeyoung đây!!
Chaeyoung -Nàng
Lalisa! Tên quá đáng nhà chị!
Chaeyoung -Nàng
Em biết thay tã rồi! À hơn thế nữa ấy chứ
Chaeyoung -Nàng
Em biết tự thay quần rồi!
Lisa nghe xong gương mặt tái nhợt như thấy quỷ, không tự chủ được ngồi phịch xuống ghế đối mặt với Chaeyoung
Lalisa -Cô
Không phải giờ này em đang ở nhà ăn bột sao?
Lisa ở sân bay gặp được con dâu nuôi từ bé của mẹ mình - Park Chaeyoung, câu chuyện phải nói về những lời hứa hẹn của hai bà mẹ năm đó
Thật nhiều năm về trước cạch nhà Lisa có một em bé Park nhỏ chào đời, mẹ La háo hức dắt theo cô đến nhà đến để thăm em bé, bé gái tên là Park Chaeyoung
Khi mẹ La nhìn thấy Chaeyoung đã không ngừng suýt xoa ôm lên hôn tới tấp vào mặt nàng, Park nhỏ vừa chào đời răng còn chưa mọc, tóc thì mọc lóm nhóm vài sợi mong manh, da thịt trơn nhãn thơm phứt, mẹ La không chịu được khen lấy khen để
Mẹ La
Xinh quá đi, này Park nhỏ này chắc chắn là con dâu của tôi nha, tôi đặt gạch trước đó
Mẹ Park liền cười phá lên, nhìn sang Lisa đang đứng gần đó
Mẹ Park
Được thôi, vậy xem như con dâu nuôi từ thuở trong nôi
Lisa nghe không nổi liền nhếch mép một cái, cô đã học cấp hai rồi mà Chaeyoung còn chưa bú bình nữa, đặt trước kiểu đấy mai này chẳng phải sẽ có một khung cảnh bà cô già ôm ấp gái trẻ sao?
Thật ẫu trí mà, vì vậy nhân lúc hai bà mẹ đang nói chuyện, cô trộm hôn một ngụm thật to vào má Chaeyoung
Nhóc tì khác với những gì cô tưởng tượng, trẻ sơ sinh chẳng phải đều sẽ mắt to tròn miệng chúm chím hay cười sao?
Thế quái nào baby Chaeyoung trong nôi lại có đôi mắt vô cùng nhỏ, còn hay liếc hờn cô, môi thì thoáng nhếch lên tựa như khiêu khích, trông vừa đanh đá vừa láu cá
3
Thế quái nào baby Chaeyoung trong nôi lại có đôi mắt vô cùng nhỏ, còn hay liếc hờn cô, môi thì thỉnh thoảng nhếch lên tựa như khiêu khích, trông vừa đanh đá lại láu cá
Mà kỳ lạ thay, ai ai cũng đều bế Chaeyoung êm xuôi, bốn năm người vô tư, vậy mà chỉ cần nàng rơi vào vòng tay của Lisa là ré khóc lên
Lisa lúc đầu còn hoài nghi là do Chaeyoung đói hoặc khó chịu đâu đó, nhưng sau bao lần cố gắng cô liền ngộ ra...Con bé nó ghét cô!
Không hiểu vì sao lúc đó Lisa khó chịu đến lạ thường, nghĩ đi nghĩ lại liền bị ghen tức làm bùng nổ, bất chấp tiếng khóc oa oa của Chaeyoung, Lisa cứ ôm lấy ôm để, dù sao cũng là trẻ con, khóc mệt rồi sẽ nín thôi
Nhưng Lisa tính toán thế nào cũng không qua nổi Chaeyoung láu cá, con bé khóc mệt rồi vẫn không thoát ra được khỏi vòng tay cô, liền bất chấp tất cả tè ra một bãi, hại cho Lisa ướt áo phải buông tay, khi đó cô chị biết cười khổ, ghét đến thế này cơ?
Vật nhỏ dù mới chào đời không lâu đã sinh lòng thù hận gì đó với Lisa, cho nên sau bao lần lấy lòng Chaeyoung thất bại, cô đã chấp nhận sự thật, con bé thực sự không thích cô!
Khi Chaeyoung mới học mẫu giáo Lisa đã vào cấp 3, có hôm kia mẹ Chaeyoung nhờ tiện đường đón cô bé giúp, Lisa đành đưa theo bạn là Irene đi cùng, hai người đứng ở gần cửa lớp chờ nàng
Bae Irene
Cậu có em sao Lisa?
Bae Irene
Mình nhớ cậu là con một mà?
Lisa -Cô
Không phải em mình
Lisa -Cô
Người đó là con dâu nuôi từ bé của mẹ mình
Irene ngớ người đếnhá hốc miệng, còn cười đến vỗ vai Lisa đau điếng
Bae Irene
Lisa nhà cậu còn có cả vị hôn thê cơ à?
Bae Irene
Trời ạ còn là hôn thê học mẫu giáo nữa haha
Trên trán Lisa nổi lên một vạch hắc tuyến, không kiêng về đánh mạnh vào Irene một cú
Lisa -Cô
Cậu đừng có mà cười, trật tự chút đi
Lisa -Cô
Biết đâu hôn thê của cậu cũng đang ăn bột trong đây đấy!
Chiều tan Chaeyoung ngoan ngoãn đeo chiếc ba lô heo hồng màu hồng, đội thêm chiếc áo màu vàng, đi giày rồi chạy theo cô về nhà, Chaeyoung mới có 5 tuổi bé tí dưới đầu gối Lisa, khi nhỏ không đáng yêu lớn lên cũng không thương được chút nào
Hai cái má sóc chuột trắng nõn mỗi khi cắn một miếng nhai nhai má liền căng phồng lên, hồng hồng mềm mềm
Irene khen lấy khen để nàng còn cô chỉ im lặng nắm tay nàng, đáng yêu cái gì chứ? Khi con bé tè lên người tôi, hôn thê cái rắm, còn chưa tự thay được tã nữa!
Sau này khi Lisa đi du học, mỗi lần mẹ cô nhắc đến Chaeyoung, cô đều hỏi mẹ rằng
Lisa -Cô
Con dâu của mẹ biết tự thay tã chưa?
Vì vậy nhiều năm qua Lisa vẫn còn mặc định Park Chaeyoung kia hẳn là còn mặc tã ăn bột a
Download MangaToon APP on App Store and Google Play