Chệch Quỹ Đạo [Heikaz] [Shinran]
C1: Hai thế giới
Trong một lớp học ở một trường tiểu học…
So Ri
Con nhỏ đáng ghét, nhìn mặt cũng thật khó ưa mà
Một đám học sinh nữ đang xúm lại đánh một học sinh nữ khác
Cô bé đáng thương bị bạn học giật tóc rồi còn ném cặp sách vào người mình
Học sinh 1
Hay chúng ta cắt tóc nó đi, So Ri
Học sinh 2
Ừ đúng rồi, cắt tóc nó đi
Bao nhiêu người vây quanh Ran, cô bé đáng thương không có người nào bênh vực. Thật may là lúc một học sinh nữ đang định cắt tóc của Ran thì cô giáo tới…
Cô Chen Soku
Các em làm cái gì ở đây vậy? Ran em có sao không?
Cô giáo đi tới hỏi Ran, Ran rớt nước mắt nhưng chỉ lắc đầu
Cô Chen Soku
Các em những ai gây ra chuyện hôm nay đến phòng giáo viên gặp cô ngay. Còn Ran, em đến phòng y tế nhé?
So Ri
Cô là do con nhỏ đó gây sự trước mà
Nhưng cô Chen Soku biết rõ ai là người gây sự trước. Cô bé hiền lành này làm gì có chuyện đi gây sự với những đám học sinh kia.
Chen Soku lấy bông gạc dán vào vết thương trên tay cô.
Cô Chen Soku
Nếu lần sao các bạn còn làm vậy phải báo cho cô biết không?
Ran
Con không sao ạ. Chỉ là con không hòa nhập được với các bạn thôi
Ran gục đầu xuống không để cô giáo biết mình đang khóc
Cô Chen Soku
Cô biết con rất tốt bụng. Nhưng đây không phải là bảo vệ các bạn, mà chỉ để các bạn ấy được đà lấn tới thôi //vuốt tóc cô bé nói.//
Ran
Con...không có giống các bạn
Cô Chen Soku
Haizz...Cô biết. Vì vậy nên con cần cố gắng học tập, có như vậy mới cho những bạn đó biết con thật sự rất giỏi dù không cần nhờ bất cứ ai
Chen Soku rất thương Ran. Cô bé là học sinh mà cô yêu quý nhất. Ngoan hiền, hay giúp đỡ bạn bè nhưng lại hay bị bạn bè ngược đãi.
Ran chào cô giáo rồi trở về lớp học.
Chen Soku đang ở phòng y tế đóng hộp băng sơ cứu thì một cô giáo khác đi vào.
Cô Rakku Yoku Tai
Cô bé đó lại bị bạn bè bắt nạt sao?
Cô Chen Soku
Haizz...Tôi đã răn đe mấy em học sinh đấy rồi mà vẫn không được
Cô Rakku Yoku Tai
Khổ thân, tôi thấy học sinh đó của cô thông minh, còn ngoan hiền, nhìn giống như một bông tuyết nhỏ mỏng manh, đáng thương quá. Tôi lại chả làm gì được.
Cô Chen Soku
Tôi đang kiến nghị với nhà trường là cho con bé nhảy cấp cô thấy sao?
Cô Rakku Yoku Tai
Có thể, tôi thấy con bé đã lấy được nhiều thành tích đáng nể cho trường chúng ta. Từ trước không có cô bé đó chả ai ngó ngàng đến ngôi trường trong vùng này. Sau đợt con bé đi thi huyện đã được nhiều người chú ý hơn.
Cô Chen Soku
Tôi nghĩ ở cấp cao hơn thì học sinh cũng đã biết suy nghĩ. Ran cũng sẽ không phải chịu cảnh bị bắt nạt như bây giờ
Ngay từ lần đầu thấy Ran, Chen Soku đã thấy cô bé này không giống những học sinh khác ganh đua nhau từng tí. Ran chỉ ngồi đó chăm chú nghe giảng ngoài ra còn rất hay giúp đỡ bạn bè. Nhưng các bạn học sinh trong trường và trong lớp lại không thích chơi với Ran, chỉ vì cô là một đứa trẻ mồ côi. Chen Soku rất muốn nhận nuôi Ran nhưng vì kinh tế còn không nuôi nổi chính mình, cô không dám nghĩ ngợi cao xa.
Trên bàn ăn sa hoa có đầy đủ cả gia đình Shinichi
Thế nhưng lại im lặng đến lạ thường
Shinichi không lâu sau cũng đứng lên để đi học.
Bác tài xế đã đứng chờ sẵn Shinichi ở ngoài sân
Bác tài xế lai đến trường Quốc tế dành cho các quý tộc.
Đi xuống xe ai cũng chú ý đến cậu. Shinichi dù mới chỉ học lớp 8 cũng thật sự ra dáng một người trưởng thành. Cậu bé không còn mặt bụ bẫm như ngày nào mà bây giờ mặt đã góc cạnh hơn, rất hợp gu con gái thời nay. Nhưng mặt cậu thì nghìn năm không đổi. Cho dù là Yukiko có đùa thì Shinichi cũng chỉ lắc đầu cho qua.
Mọi học sinh trong trường ai cũng chú ý đến người con trai họ Kudo. Khỏi phải bàn cãi vì cậu trai này quá mức đẹp rồi. Đúng là gen di truyền quá tốt.
Các học sinh hay cả giáo viên trong trường ai cũng đều yêu quý cậu. Còn cho cậu rất nhiều quyền lợi nữa.
Thật khác với Ran, cô học ở một ngôi trường xa tít ở một vùng quê hẻo lánh, không mấy ai quan tâm. Còn hay bị bạn học bắt nạt.
Thế giới của Ran và Shinichi cực kì khác xa nhau.
C2: Bắt nạt thời trung học
Ran vì có được sự giúp đỡ của Chen Soku đã được chuyển đến trường trung học cao hơn
Vì trường ở xa nên Ran cũng đi lại bất tiện hơn.
Nhưng thật sự không ngờ cô vẫn luôn bị các bạn học bắt nạt...
Ushi So Ko
Ran này để mình đưa cậu về nhé?
Ran
Không...không cần đâu mình tự về được.//Ran thẳng thừng từ chối.//
Nhìn bóng lưng Ran khuất xa, một nam sinh khác đến vỗ vai cậu bạn vừa có ý đưa Ran về
Nam sinh 1
Không được đúng không? Tao biết ngay, mày cũng không phải người đầu tiên cô ấy từ chối. Xinh thật đấy tiếc là không phải của chúng ta.
Ran đi bộ nửa đường thì gặp một đám nữ sinh...
Roku En
Con hồ ly này, hôm nay mày lại đi quyến rũ nam sinh trong trường đúng không?
Ran
M-mình không có.//Ran sợ hãi lùi về sau mấy bước.//
Nữ sinh 1
Là nó. Vừa nãy em tận mắt nhìn thấy con nhỏ này quyến rũ Ushi So Ko của khối B.
Ran
M-mình thật sự không có...
Nữ sinh 2
Không có cái đầu mày, ngay cả anh Ko Gen cũng bị mày mê hoặc.
Ko Gen là hotboy trong trường được nhiều nữ sinh yêu thích.
Một tiếng tát nghe thôi cũng thấy đau.
Ran bị Roku En tát một cái đau điếng làm cô ngã xuống đường.
Đám học sinh nữ thấy vậy cũng lao vào đánh cô.
Ran đau đớn chỉ thu mình lại rớt nước mắt. Đám học sinh đó đánh chán mới đi. Ran đau đớn chống tay bò dậy. Cô gạt bỏ nước mắt rồi thu dọn sách vở bị đám học sinh đấy xé nát còn vứt tung tóe.
Ran lại cố gắng đi về Cô nhi viện.
Syou An
Trời ơi, lại bị đánh nữa rồi. Thật là... Con, ta đã nói con cần mạnh mẽ lên biết không?
Syou An nhìn Ran bị thương mà lòng bà cũng đau.
Syou An là người đứng đầu ở Cô nhi viện này. Bà rất tốt bụng và được rất nhiều người tôn trọng.
Sho Ken
Chị Ran lại bị thương sao?//nhìn Ran lo lắng.//
Một số đứa trẻ ở đấy cũng chạy tới hỏi thăm Ran.
Ran
Chị không sao. Sẽ khỏi ngay thôi.//Ran mỉm cười với những đứa trẻ.//
Syou An
Không sao cái gì, lúc nào cũng để yên cho họ mắng chửi còn bị đánh nữa. Con hãnh diện lắm nhỉ?
Ran
Họ nói đúng mà. Con chỉ là một đứa mồ côi. Nhưng không sao, ở đây có mọi người yêu thương con, con cảm thấy vậy là đủ rồi.//cười tươi.//
Syou An cũng đau lòng. Bà gặp cô khi cô mới chỉ có 1 tuổi, khi đó có hai vợ chồng đã nhặt được cô, nhưng khi đó người Ran lạnh ngắt, phải đưa đến bệnh viện chữa trị kịp thời nếu không cô cũng không qua khỏi.
Syou An
Sắp tới con cũng có cuộc thi cấp Thành phố không phải sao? Cố gắng giữ bản thân một chút chứ, ta cũng không thể theo sát con mãi được.//vừa xoa thuốc cho Ran vừa nói.//
Ran
Người yên tâm, lần này con nhất định sẽ nhận được giải thưởng để có thể chữa lại mái nhà dột ở phòng mọi người.
Từ khi Ran đi thi và được nhận giải thưởng hay phần quà lớn cô cũng đều dành hết cho mọi người ở đây, cũng là vì cô đã coi đây như là nhà của mình.
Ran đang ngồi trong lớp thì Ko Gen đi vào lớp cô.
Ko Gen
Ran, hôm nay tụi anh có trận bóng rổ em có tới xem không?
Ran rất sợ gần với các học sinh nam trong trường. Vì cô biết làm vậy các nữ sinh sẽ tức giận
Ko Gen
À...anh cũng chỉ muốn hỏi vậy thôi. Nhưng nếu em có đến xem thì anh vẫn giữ chỗ cho nhé.//ngượng ngùng rời khỏi lớp//
Ko Gen vừa đi khỏi mấy nữ sinh trong lớp liền đến xỉa xói Ran, còn giật tóc cô, xé sách.
Mọi người không ai dám bênh vực Ran chỉ đứng đó xì xào.
Ở tại trường Quốc Tế Á Châu...
Toyami Kazuha
Anh Shinichi, em nói nghe này anh...cho em mượn vở bài tập của anh được không?//Kazuha cố tỏ vẻ đáng yêu để mượn vở của Shinichi//
Shinichi Kudo
Không.//Shinichi lạnh lùng chả thèm nhìn Kazuha lấy một cái.//
Sau khi nhận được phản hồi không mấy thiện cảm từ Kudo, Kazuha vì quá ngượng nên ngay lập tức bỏ đi
Toyami Kazuha
*Anh... về sau anh sẽ phải hối hận. Người anh yêu sẽ không thèm yêu anh.* //Kazuha nghĩ thầm khi quay về chỗ bàn của mình.//
Shinichi Kudo
* Con gái thật phiền phức*
Như đã nói, Ran đã cố gắng hết sức giành được giải Nhất của Thành phố môn Toán học. Cũng do đó mà danh tiếng của Ran vang dội hơn rất nhiều. Thậm chí họ còn gọi cô bằng biệt danh mĩ miều " thiên thần ".
Đã có rất nhiều thầy giáo, cô giáo nổi tiếng đến gặp Ran để giúp đỡ cô nhiều hơn.
Oru Pon
Chị Ran ơi, mái nhà được sửa rồi. Từ giờ chúng ta không sợ bị dột nữa.
Ran
Ừ, chúng ta sẽ không phải lấy chậu hứng nước mưa nữa rồi. Chị sẽ cố gắng để chúng ta có cuộc sống tốt hơn.//ôm Oru Pon vào lòng nói.//
Syou An nhìn thấy cũng xót thương cho Ran. Bà rất muốn tìm lại ba mẹ cho cô nhưng không có một chút manh mối nào. Hơn nữa bà cũng không đủ tiền hay uy quyền gì mà có thể giúp Ran.
C3: Rời xa Cô nhi viện
Sau khi được nhận giải thưởng từ Thành phố Ran đã được biết đến nhiều hơn.
Thầy cô trong trường cũng tạo điều kiện tốt nhất cho Ran để có thể nhảy cấp thêm một lần nữa.
Nhưng không phải ai cũng có thiện cảm với Ran.
Cô còn bị bạn học khác bắt nạt nhiều hơn. Thậm chí còn cắt tóc của Ran vì tóc cô không giống của họ. Ran có mái tóc màu nâu hơi ngã vàng khác hẳn với các bạn
Cô còn hay bị nhốt trong nhà vệ sinh. Hiệu trưởng tuy đã răn đe cho đình chỉ học một tuần nhưng họ vẫn không sợ.
Nữ sinh 1
Đánh chết mày, cái đồ giả tạo.//giật tóc đánh Ran//
Ran
//Sợ hãi co người lại mà khóc.//
Nữ sinh 2
Xé quần áo nó đi. Cho nó hiện rõ bản chất thật của mình.
Nữ sinh 3
Đúng đó. Nhìn bộ mặt nó thôi cũng đủ thấy ngứa mắt rồi.
Ran
Đ- đừng...mà.//yếu ớt//
Thật đúng lúc khi họ đang định xé quần áo cô thì cô lao công đi đến...
Cô Haku Kai
Này, các cô làm cái gì đấy?//hớt hải chạy đến//
Nữ sinh 1
Không phải việc của bà.
Nữ sinh 2
Đúng đấy. Bà chỉ có nhiệm vụ là quét dọn vậy nên cứ yên phận mà làm đi.
Cô Haku Kai
Các cô... đúng thật là thiếu sự dạy dỗ. Chắc chắn ba mẹ các cô rồi sẽ phải khổ vì cô thôi.// tức giận//
Bà đi đến đỡ Ran dậy thì lại bị nữ học sinh cầm đầu đẩy ra.
Nữ sinh 1
Bà định giúp con nhỏ này sao. Đúng là chỉ có loại người như vậy mới giúp nhau. Ha.// cười đểu. //
Bà mặc kệ đỡ Ran dậy rồi đưa cô đến phòng Hiệu trưởng.
Cô Haku Kai
Thầy Tokku Tsu, tôi thật sự không thể chịu nổi, học sinh trong trường kéo bè phái để ăn hiếp một học sinh yếu thế hơn.
Thầy Tokku Tsu
Ran em lại bị các bạn bắt nạt sao?//lo lắng hỏi han.//
Ran
Em không có sao. Là do em không làm xong sớm hơn thời gian các bạn ấy nói thôi.
Ran không muốn họ bị phạt.
Cô thật sự là một thiên sứ
Thầy Tokku Tsu
Đúng thật là, các em ấy cần được phải dạy dỗ lại. Cô Haku Kai cảm ơn cô đã giúp em ấy, cô có thể đưa em ấy đến phòng y tế hộ tôi.
Cô Haku Kai
Dạ được, để tôi.
Cô Haku Kai đỡ Ran đến phòng y tế.
Cô làm việc trong phòng y tế đã quá quen với Ran.
Cô Kan Shiao Ni
Lại bị nữa sao? Lại đây cô xem nào.// đi đến đỡ Ran.//
Cô Haku Kai
Tôi để con bé ở đây cô giúp con bé nhé.// rời đi. //
Cô Kan Shiao Ni
Ngẩng mặt lên cô xem nào.
Ran ngoan ngoãn ngẩng mặt lên.
Cô Kan Shiao Ni
Trời ơi, các em ấy đúng thật là, sưng cả mặt luôn rồi. Tay chân nữa, đưa cô xem nốt.// bức xúc //
Cô nhìn tổng thể người Ran rồi mới đi lấy túi đá và bông băng, thuốc sát trùng đến.
Cô Kan Shiao Ni
Em lúc nào cũng chịu đựng như vậy chỉ thiệt thòi mình thôi biết chưa.
Ran
Mình không thể bắt tất cả mọi người thích mình được.//khóc//
Kan Shiao Ni chỉ biết thở dài rồi lấy một hộp kẹo đưa cho Ran.
Cô Kan Shiao Ni
Cô mới đi đến Thành phố mua hộp kẹo, tặng em đấy.
Ran
Em không thể nhận được đâu. //lắc đầu từ chối.//
Cô Kan Shiao Ni
Không sao, là cô mua cho em mà. Với lại cô nghe nói em cũng sắp chuyển cấp, chúng ta cũng không thể gặp lại nhau. Cứ coi như đây là quà lưu niệm của cô tặng cho em đi.// dúi hộp kẹo vào tay Ran. //
Cô mở hộp kẹo ra lấy ra hai viên kẹo rồi nhét vào tay Kan Shiao Ni một cái.
Kan Shiao Ni tuy không thích đồ ngọt cho lắm nhưng cô vẫn vui vẻ cầm.
Cô Kan Shiao Ni
À, tóc của em. Tí cô sẽ đưa em đi sửa lại tóc nhé. Đâu thể để bộ dạng này khi đến nhận trường mới. Cô nghe nói ở trường lớp cao hơn họ rất chú trọng việc ăn mặc với tóc tai.//xoa đầu Ran//
Ran
Dạ... cũng không cần lắm đâu ạ.
Cô Kan Shiao Ni
Không là không thế nào. Vậy nhé em cứ nằm trên giường đi, tí nữa tan học cô sẽ đưa em đi.
Ran lại không thể từ chối được Kan Shiao Ni.
Vì có Kan Shiao Ni đi cùng nên đám học sinh nữ không gây sự được với Ran đành đi về.
Kan Shiao Ni chở Ran đến một tiệm cắt tóc gần đấy. Đây là tiệm của bạn cô nên cũng rất tiện.
Cô Kan Shiao Ni
Ryo Ryo, nhờ cậu một việc.//dắt tay Ran đi vào.//
Mei Ryo nhìn thấy Kan Shiao Ni thì vui vẻ chào đón.
Mei Ryo
Lâu rồi không gặp đấy nhé, có phải định quên luôn người bạn này không?
Cô Kan Shiao Ni
Mình nào dám.
Mei Ryo bây giờ mới chú ý Ran ở đằng sau.
Ran
Em chào cô.// lễ phép cúi đầu//
Mei Ryo
Hô hô, gọi là chị thôi nhé. Chị Ryo.
Mei Ryo thấy cô bé ngoan ngoãn như vậy cũng rất thích. Chưa nói gì ngoại hình của cô cũng rất đẹp.
Cô Kan Shiao Ni
Phiền cậu sửa lại tóc cho em ấy được không?
Mei Ryo
Nhờ vả gì chứ. Cô bé xinh đẹp này mình cho luôn không lấy tiền cậu.//phẩy tay //
Mei Ryo
Sao tóc lại bị như thế này?
Cô Kan Shiao Ni
Có gì về nhà mình kể sau.
Tuy là bị cắt bỏ tóc nhưng không phải cắt quá ngắn, Mei Ryo chỉ tỉa lại cho bằng nhau rồi uốn cụp vào giúp Ran.
Mei Ryo
Được rồi. Thấy sao?
Cô Kan Shiao Ni
Tay nghề của cậu mình có bao giờ chê chưa?
Mei Ryo
Quá khen.// nở mũi //
Mei Ryo
Không có gì đâu cô bé. Chuyện nên làm thôi mà.//cười tươi //
Làm xong xuôi, Kan Shiao Ni và Ran chào Mei Ryo rồi đi về.
Ran nhận được giấy nhập học của trường top đầu trong Thành phố.
Tuy Ran không nỡ rồi xa Syou An và các em ở Cô nhi viện, cô còn không có ý định chuyển đi. Nhưng Syou An đã khuyên cô hết lời làm Ran cuối cùng vẫn quyết định đi.
Nếu cô biết chuyện sẽ sảy ra với mìnb trong tương lai, có lẽ cô sẽ chẳng bao giờ chịu đi dù có ép cô đến chet
Là fan của bộ truyện này những ngày đầu
Thiệt sự là mình biết ơn lắm luôn
Cảm ơn cậu vì đã góp ý nhẹ nhàng, phần này mình đã cố sửa đổi và rút gọn các câu từ lại
Mình thấy nó vẫn còn hơi dài nhưng mình sẽ cố gắng nhiều hơn
Mình chân thành cản ơn bạn đã giúp mình cải thiện ạ
Download MangaToon APP on App Store and Google Play