Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Haikyuu | Please Me;

trong nháy mắt

NovelToon
♡ ︵ ㅤ۪ㅤ۫. ㅤ 🧴 ㅤ ࿀ ㅤ ꒱
D𝖾𝖺𝗋‌ ‌‌ 𝖻𝖺𝖻𝗒 - —— Em không nghĩ rằng chúng mình lại dễ dàng xa nhau đến vậy.
NovelToon
Hai chúng ta đều thắc mắc, sao mà tình héo thế. Sai người, chậm bước chân lại, không muốn thêm sai lầm. Từ ngày ta hết yêu rồi, thì đỏ rực cũng hoá thẫm màu.
🕯 :: Please me.
Đã đến lúc em ngừng để bản thân rơi vào guồng quay vô-tri-vô-thực.
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Em nhớ anh.
Oikawa Tooru
Oikawa Tooru
Mình còn bên nhau đâu.
Nếu lúc đó mình còn có nhau, liệu bây giờ em có thể ngưng nhớ nhung mà ở cạnh anh chứ? Mình sát gần bên nhau, và bằng một cách nào đó vẫn chẳng thể nhìn thấy đối phương.
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Em đã thấy anh trong mơ.
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Em chỉ muốn chạm vào anh thôi mà, một chút.
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Đừng… tan biến như thế.
Dường như em đã trải qua những đớn đau vô tận, chưa ai thấu. Nhiều khi em ta chỉ cần lắm vài lời khuyên cùng cái ôm thật chặt. Em muốn được hỏi han quan tâm dù cho có cố ổn đi chăng nữa, em muốn giấu song vẫn mong có người nhận ra.
Rằng: “Thân thương à, em không ổn đúng không?”
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Chỉ vậy thôi.
Oikawa ngập ngừng không dám nói điều gì. Biết trước ngày đó đôi trẻ còn đang yêu nhau thật nồng, ấy vậy mà lại phải chia cắt. Mới hôm qua còn tình đượm tình thương, ai ngờ nay trớ trêu đến vậy.
Anh đã định gọi chẳng biết bao nhiêu cuộc điện thoại, nhưng anh sợ sẽ không ai nghe máy. Hoặc anh sợ giây phút được nhấc máy thì đầu dây bên kia lại là tình mới của em.
“Rõ ràng còn hẹn nhau ngắm biển, mà giờ chỉ có một mình anh đứng đó.”
Oikawa Tooru
Oikawa Tooru
Anh phải làm sao để thoả lòng mình đây?
Oikawa Tooru
Oikawa Tooru
Tìm thấy nhau là được, anh cứ ngỡ vậy.
Em muốn được vùi đầu vào chiếc chăn ấm ở kế anh thôi. Anh cũng thèm được đoái hoài đến em, được chạm và thấy em bật cười khúc khích.
Anh muốn thấy nụ cười của em.
「 ❤︎ 」
Em chỉ muốn thấy anh.
Em gõ hàng tá chữ rồi lại thôi. Chiếc áo của anh, đồ đôi của ta, em đều giữ tất cả. Em không dám khóc trong vòng tay người khác vì sợ một ngày nào đó anh sẽ nhìn thấy. Chính vì em chỉ đợi anh, nên từ ấy mới tự chịu đựng một mình.
Kỉ niệm của đôi mình giờ biết phải làm sao.
Trong nháy mắt đã không tìm thấy nhau.
;;

hương đào ngọt.

NovelToon
˖ ᱙ ⪨ 🥛 ︵ ♡ .ᐟ
Tút- Tút——
Cuộc gọi bị tắt.
Nước mắt.
Anh không nhấc máy.
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
(📞) Anh đang ở đâu?
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
(📞) Em sợ. Cô đơn.
Màn hình điện thoại không chứa đựng giọt lệ nhoà ấy. Imou ngồi trên ghế, run rẩy, sợ và cô độc. Những biến số chẳng đi theo quy tắc đã xảy ra, hoặc nó vốn là sự sắp đặt mà em phải trả giá.
Bản ghi âm cuộc gọi thu lại giọng nói ấy, khóc, mệt lả. Em lặng lẽ lau đi sự lạnh lẽo nơi tâm hồn được thể hiện qua đôi mắt. Nhoè cả mi, ướt vai song chưa ai tới lau.
Anh tới đâu rồi?
Anh ở đâu?
Em một mình.
Rũ rượi mái tóc.
Oikawa Tooru
Oikawa Tooru
Maes!
Tooru hớt hải chạy vào phòng, gương mặt anh tái lại, thấy Imou ngồi đó không vết thương nên anh mới yên tâm thở dài.
Imou liếc qua đồng hồ điểm 23:50, chậm rãi ngước nhìn Tooru. Vốn tưởng khóc một trận rồi thì sẽ cạn nước mắt, giờ đây khi nhìn thấy Tooru ngay trước mặt, nó lại bỗng rưng rưng trực trào.
Oikawa Tooru
Oikawa Tooru
Có bị gì không?
Oikawa Tooru
Oikawa Tooru
Em sao thế?
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Sao tận giờ anh mới về?
Oikawa Tooru
Oikawa Tooru
Anh đi tập bóng chuyền nên về muộn, điện thoại sập nguồn nên không báo được cho em.
Oikawa Tooru
Oikawa Tooru
Giận anh à?
Imou ngửi mùi hôi trên cơ thể mình, mùi của sự tanh tưởi và nghiệt ngã. Điều này giống như đã có ai khiến em dấy thân vào vũng bùn lầy. Thối tha và lại là nghiệt ngã, vì chẳng phải sen nên cứ lấm lem mùi bùn.
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Lúc nào cũng vậy, lí do lí do.
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Anh chán em rồi à? Em mệt lắm rồi, đừng đối xử thế nữa.
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Hàng trăm cuộc trong máy anh là hàng trăm nỗi sợ hãi của em tạo thành.
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Rồi bóng chuyền, thi đấu. Ước mơ của anh có em không?
Oikawa Tooru
Oikawa Tooru
Maes, là do anh, anh hứ——
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Lúc em cần, anh ở đâu? Sao anh không vì em mà về sớm hơn đi?
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Một chút thôi anh. Xin đấy, Tooru. Sớm một chút thì đã không xảy ra.
Tooru chỉ im lặng mà thôi, anh cúi đầu mặc cảm. Còn Imou không (thể) trút hết nỗi đau đớn của chính em ra được, dù trách mắng anh tới vậy nhưng không đủ chút nào.
Người ấm ức, kẻ tội lỗi. Tooru tiến tới ôm Imou, cái ôm yêu dấu, an ủi, là xin tha thứ không kết được thành lời. Trong lúc này, anh thấy mình sai rồi.
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Tay thằng đó không yên phận với em.
Chặt.
Oikawa Tooru
Oikawa Tooru
Anh xin lỗi.
Nữa.
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Em cần anh mà, phải không?
Ôm chặt hơn nữa.
Oikawa Tooru
Oikawa Tooru
Anh sai rồi, Imou. Anh xin lỗi, từ sau anh sẽ cố gắng.
Imou không nói gì, em vùi đầu vào hõm cổ Tooru, tìm kiếm hơi ấm giữa tàn dư lạnh giá. Nhớ lấy hương thơm nhau lần cuối.
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Chia tay đi.
Mùi hương đào ngọt lịm.

sau chia tay.

NovelToon
🦷 ۠ ྀི — ۟ 𝟿𝟶𝚜 ꕀ
總有些牽掛 舊的像傷疤,
Có một số việc không thể buông tay, liền trở thành vết sẹo, 越是不碰它 越隱隱的痛在那.
Càng muốn chối bỏ, nỗi đau càng hiện hữu.
» » »
🎐 / Ngày đầu sau chia tay, nhìn khoé mi vương lệ khiến người lạ nhìn vào cũng phải xót xa thay. Luỵ-lạc, đắm-đuối, chìm-sâu. Lặng nhìn gió bay mưa thôi, bướm đậu chim bay. Imou cũng nhìn, chúng nó líu lo líu lo, rộn rã cả vùng trời.
Em thì không.
Không đam mê vui tươi với lấy nó, không chơi khuya áo hở váy ngắn. Không làm gì cả.
Chỉ.
Ngồi.
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Tình cờ thật.
(?)
Những lúc em cứ tưởng mình đã hoàn toàn thoát khỏi anh rồi, thì hình bóng này lại xuất hiện. Người yêu dấu, em giấu yêu, giếm anh vào góc nhỏ. Tim em chật chỗ, thôi thì cũng đã sống nửa vời từ lâu.
Ngỡ cách biệt trăm thu.
Oikawa Tooru
Oikawa Tooru
Ừm, tình cờ.
Tình cờ, tình cơ may thì phải cố mà nắm lấy cho chắc.
Đông tàn bởi lẽ chớm xuân.
Oikawa Tooru
Oikawa Tooru
N-Nhớ thật nhỉ? Mới hôm đó mình còn ở đây—
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Em hơi mệt rồi, anh Oikawa Tooru gọi quản lí xuống phòng nghỉ ngơi của em chút nữa nhé.
Oikawa Tooru
Oikawa Tooru
Khi nào mình yêu nhau?
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Hả?
Oikawa Tooru
Oikawa Tooru
“Lẹ quá hay sao ta.”
Imou sửng sốt nhìn anh, rồi em lại nhớ tới bóng lưng ngày ấy, một bóng lưng mà em đã ôm lấy khi lòng lạnh lẽo nhất. Buồn mệt chưa vơi nên nỗi niềm còn vững chắc.
Tình dở tình dang.
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
“Em ghét anh.”
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
“Ghét anh.”
Nhiều lời nói ra cũng chỉ còn lại vài từ thưa thớt, thà rằng cứ giữ mãi trong đầu để vĩnh viễn nhớ nhung. Chẳng thể tỏ nỗi lòng mình thốt ra, tốt hay xấu?
Kageyama Tobio
Kageyama Tobio
Ờm…
Chẳng biết đã đứng đây từ bao giờ.
Imou Maeruko.
Imou Maeruko.
Tobio!
Oikawa Tooru
Oikawa Tooru
Ủa? Chú em!
Kageyama Tobio
Kageyama Tobio
Hai người quen nhau luôn hở?
Từng quen.
Từng quên.
Từng.
Hinata Shoyo
Hinata Shoyo
Tobio ngốk nghếk quó ò.
Hinata Shoyo
Hinata Shoyo
Haiz.
Hinata Shoyo
Hinata Shoyo
Mình nghe lén được hết à.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play