[Lichaeng] Vợ Nhỏ Của Dì
Chương 1:
Tác giả
Mấy tháng qua bị mất acc và đã có lại!!! Yed
Tác giả
Hok bic cs ai nhớ tui hok, chắc hok đâu ha truyện flop xỉu:((
Tác giả
Truyện không cover hay ăn cắp ý tưởng, nếu cs tác phẩm nào giống mình thì các bạn cứ nói nha, đừng báo cáo truyện
Trong căn phòng tối, cô tháo đồng hồ rồi cà vạt vứt xuống sàn tay nâng niu hòng súng vẻ suýt xoa
Lalisa Manobal (cô)
Để xem nào / cười lớn /
Lalisa Manobal (cô)
Lại một con chuột nhắt vào địa bàn của tao mà quậy banh lên
🧑🦱: Con chó thả tao ra / hét lớn /
🧑🦱: Tao không làm gì hết
Hắn được trói chặt trên ghế mà liên tục giẫy giụa muốn thoát ra nhưng không thành
Lalisa Manobal (cô)
Mày trà trộn vào ăn cắp tài liệu mật rồi nói không làm gì à
Cô không muốn nhiều lời thêm với tên này làm gì liền nạp đạn vào súng mà chỉa về hắn
Lúc này hắn mới biết sợ mà run rẩy cầu xin
🧑🦱: Không...không La tổng à... làm ơn tha cho tôi đi
🧑🦱: Tôi còn mẹ già...con thơ nữa/ run lên /
Tiếng đạn vang vọng khắp căn phòng nghe chói tai
Tên đó bị bắn xuyên qua đầu chết tươi tại chỗ mắt vẫn còn mở trừng ra nhìn
Lalisa Manobal (cô)
Tên đó lắm lời thật
Cô móc từ trong túi ra chiếc khăn tay mà chùi đi vệt máu trên hòng súng
Vài tên đàn em cũng nhanh chóng chạy vào dọn dẹp hiện trường
Lalisa Manobal (cô)
Dọn dẹp cho sạch vào
Phải nói rằng chuyện này xảy ra thường xuyên đến nỗi mấy tên đàn em cũng thành thạo chuyện này luôn rồi
Phải đó là La tổng chủ tịch tập đoàn Cloud nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài còn bên trong cô chính là người nắm quyền cả một băng đảng ngầm, mỗi lần nhắc đến tên Lisa ai cũng khiếp sợ vì cô không khác gì một con quỷ đội lớp người, thẳng thừng giết bất cứ ai làm cô chướng mắt kể cả người thân thiết
Kim Jisoo (Y)
La tổng ác quá nha~ / dựa người vào cửa /
Lalisa Manobal (cô)
Dẹp đi cái điệu bộ đó cho tao / chỉa súng lên /
Kim Jisoo (Y)
Rồi rồi / cười /
Đây là Kim tổng cũng chẳng khác gì mấy với nhỏ bạn thân, cũng là người khá có địa vị trong băng nhóm và kinh doanh, điều khác nhau có lẽ là tính cách có phần dịu hơn một chút nhưng xử đi kẻ làm khó chịu cũng như cơm bữa
Lalisa Manobal (cô)
Điều tra người đứng sau tên đó đi
Y liếc mắt nhìn cái xác đang được chuyển đi
Kim Jisoo (Y)
Tao điều tra rồi
Kim Jisoo (Y)
Choi Seok Hoon
Lalisa Manobal (cô)
Lão dê già đó à
Vừa nói tay cô vừa chăm điếu thuốc lá mà đưa lên hút
Lalisa Manobal (cô)
Gã cả gan giám đụng vào tao
Lalisa Manobal (cô)
Hay quá nhỉ
Kim Jisoo (Y)
Tối nay rảnh không?
Hiểu được ý Y cô liền đáp nhanh
Lalisa Manobal (cô)
Ngoài chỗ đó mày còn kêu tao đi đâu
Kim Jisoo (Y)
Khu đấu giá trong chợ đen
Lalisa Manobal (cô)
Muốn săn hồng hài nhi chơi thử à / đánh giá /
Kim Jisoo (Y)
Tao đâu phải loại người đó...
Kim Jisoo (Y)
Tối nay lão già đó sẽ đến
Lalisa Manobal (cô)
Thú vị thật
Khu đấu giá trong chợ đen là nơi tụ họp những tên biến thái dê xồm
Nó không phải đơn giản là đấu giá mấy món đồ vật mà nơi đó đấu giá người, những đứa trẻ nhỏ chỉ mới hai ba tuổi bị cha mẹ chúng bán vào làm đồ chơi t/d cho mấy lão già
Tác giả
Bình luận tui biết nha
Tác giả
Hơi ngắn nhưng mấy chap sau tui sẽ viết dài hơn
Chương 2:
Nơi đây khá nghiêm ngặt, các vị khách vào đây chơi đều đeo mặt nạ và giữ kính bí mật
Bước vào trong cô và Y được đưa thẳng vào khu vip trên tầng cao nên dễ dàng thuận tiện nhìn rõ mọi thứ ở đây
: Xin hỏi hai ngài muốn uống gì ạ
Lalisa Manobal (cô)
Rượu vang đỏ
Kim Jisoo (Y)
Không ngờ lão ta lại thích mấy chuyện này
Kim Jisoo (Y)
Vợ lão mà biết chắc sẽ vui lắm / đưa mắt nhìn xa /
Từ xa một người đàn ông mập mạp dù đã đeo mặt nạ nhưng Y vẫn nhìn ra là ai
Lão ta cười toe toét cầm sắp tiền mặt chuẩn bị cho buổi đấu giá hôm nay
Đây chẳng phải lần đầu tiên đến mà là vô số lần
Buổi đấu giá đã bắt đầu hơn nửa giờ
Từng đứa trẻ được nhốt vào lồng sắt đưa lên cho các tên dê già ngắm nghía thèm thuồng
Kim Jisoo (Y)
Nãy giờ hắn vẫn chưa hứng thú với ai à
Lalisa Manobal (cô)
Cứ chờ xem tiếp đi
: và sau đây chín là món đồ đặc biệt nhất ngày hôm nay
Tấm vải đỏ phủ trong chiếc lồng được thả xuống
Một cô bé chỉ khoảng 6 7 tuổi được bịt mắt ngồi bên trong đầy sợ hãi
Xung quanh hàng tá con mắt nhìn vào dường như chỉ muốn lao lên ăn tươi nuốt sống em thôi
: giá khởi điểm 1tỷ đô la
Kim Jisoo (Y)
Wao~em gái xinh tươi kia gu hắn à
Vô số loại giá trên trời được đưa ra nhưng thứ mà lão muốn có chắc chắn phải có
Choi Seok Hoon
*lần này phải chơi một đêm thật tuyệt mới được* / tự mãng /
Lalisa Manobal (cô)
300tỷ đô la
Kim Jisoo (Y)
Mày bị điên rồi hả / bất ngờ quay sang /
Lalisa Manobal (cô)
Thứ hắn muốn tao phải có / cười khẩy /
Choi Seok Hoon
Mày dám tranh với tao
Choi Seok Hoon
Mày có biết tao là ai không hả / hét lớn /
Mặc cho lão già đó cứ la hét um xùm thì cô vẫn đứng lên ung dung rời đi
Kim Jisoo (Y)
Ủa đâu rồi / nhìn xung quanh /
Sau khi hoàn thành xong thủ tục đầy đủ thì cô cũng đưa món đồ vừa mua được về nhà
Chắc nó ghét cô hay sau mà trên xe luôn giữ khoảng cách với cô đến nỗi tài xế cũng ngại
Lalisa Manobal (cô)
Làm cái trò gì vậy / ung dung hút thuốc /
Park Chaeyoung (nàng)
.../ run lên /
Lalisa Manobal (cô)
Lại sát đây ngồi cạnh tôi / chỉ /
Park Chaeyoung (nàng)
.../ im lặng /
Thấy cô có vẻ tức giận nàng liền ngồi sát lại gần cô hơn
Nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi lo lắng đó của nàng cô cũng cố gắng dịu hơn một chút
Park Chaeyoung (nàng)
6...t-tuôi / sợ /
Giọng nói ngọt ngào nhẹ nhàng của một đứa trẻ thốt lên
Lalisa Manobal (cô)
Bé vậy bị bán rồi à
Park Chaeyoung (nàng)
C... Chaeyoung
Lalisa Manobal (cô)
Chaeyoung?
Park Chaeyoung (nàng)
/ gật đầu /
Nàng rất ngoan và hiểu chuyện
Ruốt cuộc thì cũng chỉ mới 6 tuổi mà đã như trưởng thành hơn rất nhiều rồi
Vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, cha thì mê cờ bạc đến nỗi mẹ nàng phải bỏ đi. Ngày ngày ông ta chả quan tâm gì đến gia đình hay con cái cả, dường như khoảng khắc đó đã nuôi dưỡng nàng trưởng thành và chính chắn hơn so với lứa tuổi
Rồi căn nhà chẳng còn gì, để tiếp tục cho những cuộc chơi đỏ đen này mà ông đã bán nàng vào đây để kiếm bộn tiền
Chiếc xe nhanh chóng đậu trước một căn nhà à không là biệt thự mới đúng mà nói chính xác hơn là một cái cung điện nguyên nga luôn ấy chứ
: Chào La tổng trở về / cuối đầu /
Hàng tá người giúp việc xếp thành hàng dài cuối đầu chào cô
Lalisa Manobal (cô)
Ừ/ bước vào /
Nhìn theo bóng dáng đó đi vào còn nàng chỉ đứng nhìn theo mà chẳng dám bước vào
Hai tay se se góc áo rách đến nỗi nhăn nhúng
Lalisa Manobal (cô)
Làm gì vậy
Lalisa Manobal (cô)
Còn không bước vào / đưa mắt nhìn nàng /
Park Chaeyoung (nàng)
/ nhanh chóng chạy theo sau /
Lalisa Manobal (cô)
Quản gia
Lalisa Manobal (cô)
Đưa con nhóc này đi tắm rửa thay đồ sạch sẽ rồi xuống gặp tôi
:Mời tiểu thư đi theo tôi
Park Chaeyoung (nàng)
Dạ / nhanh chóng chạy theo /
Trong lúc chờ đợi nàng thì cô cũng nhanh chóng xử lý đóng công việc trong phòng
: Tiểu thư cởi đồ ra đi ạ
Park Chaeyoung (nàng)
À...chị không cần lo
Park Chaeyoung (nàng)
Em tự tắm được mà / đỏ mặt /
: Nếu như vậy La tổng đánh chúng tôi chết mất
: Tiểu thư thương chúng tôi đi ạ
Nàng là người khá mềm lòng nên đã để họ tắm cho mình trong không khí ngượng ngùng
Khoảng một lúc sau nàng mặc một chiếc váy công chúa nhỏ bồng bềnh và được đưa xuống gặp cô
Trong thư phòng cô ngồi chễm trệ trên ghế mắt tập trung vào đóng giấy tờ trên bàn không rời
Lalisa Manobal (cô)
Vào đi / tháo kính xuống /
: Chúng tôi đã làm y những gì ngài dặn
Thân hình nhỏ bé của nàng thấp thỏm bước vào trong
Lalisa Manobal (cô)
Mấy người ra ngoài hết đi
Ánh mắt đó chuyển hướng lên người nàng
Cô bé ngây thơ trong sáng với mái tóc màu vàng khiến ai cũng mê mẩn
Lalisa Manobal (cô)
Lại đây
Park Chaeyoung (nàng)
Dì đừng làm gì Chaeyoung được không
Âm thanh rất nhỏ có phần sợ hãi nhưng cô vẫn dễ dàng nghe thấy
Có lẽ nàng biết những người mua nàng về chả có mục đích gì là tốt đẹp
Lalisa Manobal (cô)
Dì sao? / khó chịu /
Lalisa Manobal (cô)
Tôi già đến mức phải kêu dì à
Lalisa Manobal (cô)
Không muốn trả lời
Park Chaeyoung (nàng)
Ch-Chaeyoung...
Lalisa Manobal (cô)
Tùy em
Lalisa Manobal (cô)
Tôi không phải người xấu đâu yên tâm
Lalisa Manobal (cô)
Tôi đang cứu em thôi
Park Chaeyoung (nàng)
Cứu Chaeyoung sao?
Lalisa Manobal (cô)
Từ giờ tôi sẽ nuôi em
Lalisa Manobal (cô)
Em chỉ cần biết vậy
Nghe được lời đó nàng đã đỡ phòng bị hơn mà cảm còn cảm thấy an toàn khi ở cạnh người lạ này rồi
Park Chaeyoung (nàng)
Dì tên gì vậy?
Lalisa Manobal (cô)
Lalisa
Lalisa Manobal (cô)
Gọi tôi Lisa
Park Chaeyoung (nàng)
Dạ L-Lisa
Nghe tên cô được phát ra từ giọng ngọt ngào kia không hiểu sao lại thấy vui thầm mà gương mặt vẫn không biểu cảm
Park Chaeyoung (nàng)
Dì bao nhiêu tuổi vậy ạ?
Lalisa Manobal (cô)
Tôi còn trẻ lắm
Lalisa Manobal (cô)
Mới 25 tuổi chứ nhiêu
Điều này khiến nàng bất ngờ, có phải cái dì này đang trêu chọc Chaeyoung hok
Park Chaeyoung (nàng)
Mới 25 tuổi mà nói còn trẻ hả
Nàng nói nhỏ hết mức còn cái mỏ chu ra khiến cô phải bật cười với cái điệu bộ này rồi
Lalisa Manobal (cô)
Tôi nghe đó
Lalisa Manobal (cô)
Giờ em hết sợ tôi rồi à
Lalisa Manobal (cô)
Còn làm cái điệu bộ đó nữa?
Park Chaeyoung (nàng)
Ch-Chaeyoung không có đâu
Park Chaeyoung (nàng)
Chaeyoung xin lỗi/ cuối đầu /
Lalisa Manobal (cô)
Nếu mình không làm sai
Lalisa Manobal (cô)
Không cần xin lỗi
Park Chaeyoung (nàng)
Dạ Chaeyoung biết rồi
Lalisa Manobal (cô)
Chaeyoung tên gì dài dữ
Lalisa Manobal (cô)
Tôi gọi em là Chaeng
Park Chaeyoung (nàng)
Chaeng ạ
Lalisa Manobal (cô)
Nên nhớ chỉ có tôi mới được gọi tên đó
Park Chaeyoung (nàng)
Tại sao vậy ạ / ngơ ngác /
Lalisa Manobal (cô)
Tên tôi đặt tôi gọi
Lalisa Manobal (cô)
Nếu tôi mà nghe được ai gọi tôi phạt em
Park Chaeyoung (nàng)
Phạt Chaeng sao / sợ hãi /
Những trận roi đòn từ người cha rượu chè luôn khiến nàng ám ảnh
Mỗi khi ông ta nói từ phạt với nàng là coi như bữa đó nhừ tử
Tác giả
Mấy bà tim, bl rồi giục tui up đi được hok
Tác giả
Tui đang chờ mấy bà giục là tôi up đó 😔
Chương 3:
Park Chaeyoung (nàng)
/ khóc lớn lên /
Park Chaeyoung (nàng)
Dì đừng phạt Chaeng mà
Park Chaeyoung (nàng)
Chaeng sợ đau lắm
Cô khá bất ngờ với biểu hiện của nàng
Cô đã ăn hiếp nàng đâu sau lại khóc rồi vậy mà còn rất lớn nữa khiến cô phải bịt tay lại
Lalisa Manobal (cô)
Nín liền cho tôi / quát /
Nếu là người khác chỉ có nước là ăn kẹo đồng
Nghe cô quát như vậy đến nỗi môi nàng cũng chẳng dám hé mà nín dứt liền
Lalisa Manobal (cô)
Tôi chưa làm gì em hết
Lalisa Manobal (cô)
Sao lại khóc rồi
Park Chaeyoung (nàng)
Chaeng xin lỗi Dì...
Lalisa Manobal (cô)
Khóc tôi cũng phạt
Park Chaeyoung (nàng)
Dạ / mắt rưng rưng /
Lalisa Manobal (cô)
Cần gì cứ gọi người hầu/ đứng lên /
Lalisa Manobal (cô)
Mốt tôi đi công tác
Lalisa Manobal (cô)
Không có tôi ở đây phải ngoan nghe chưa
Park Chaeyoung (nàng)
Dạ Chaeng sẽ ngoan
Thấy điệu bộ nghe lời kia cô cũng thấy yên tâm một chút
Lalisa Manobal (cô)
Đói chưa?
Park Chaeyoung (nàng)
/ gật đầu /
Lalisa Manobal (cô)
Đi xuống ăn cơm
Thấy cô rời đi nàng cũng nhanh chóng chạy theo sau như chiếc đuôi nhỏ bám người
Chiếc bàn này phải nói rất dài luôn
Nàng ngồi cạnh cô mà chăm chú nhìn người hầu bưng vô số đồ ăn đặt lên
Park Chaeyoung (nàng)
Nhiều quá...
Park Chaeyoung (nàng)
Dì có ăn hết không
Lalisa Manobal (cô)
Không hết thì bỏ
Park Chaeyoung (nàng)
Vậy thì phí lắm lun
Lalisa Manobal (cô)
Nếu phí thì em ăn đi
Park Chaeyoung (nàng)
Thật sao / sáng mắt lên /
Park Chaeyoung (nàng)
Chaeng không khách sáo nha
Chắc vì đói mà nàng dần càng quét hết đống đồ ăn trên bàn vào bụng một cách ngon lành
Cô chỉ biết ngồi đó ngắm nhìn cái con sóc chuột nhỏ này ăn chắc cũng thấy no rồi
Cảm nhận được ánh mắt kia đang nhìn chằm chằm nàng dừng lại
Park Chaeyoung (nàng)
Sau dì cứ nhìn Chaeng vậy
Park Chaeyoung (nàng)
Dì không ăn đi
Lalisa Manobal (cô)
Nhìn em ăn tôi cũng no rồi
Park Chaeyoung (nàng)
Dì nói gì vậy?
Lalisa Manobal (cô)
Không có gì
Lalisa Manobal (cô)
Tại tôi ăn rồi
Park Chaeyoung (nàng)
Vậy ạ
Nghe được lời đó của cô nàng cũng tiếp tục hành trình ăn của mình đến nỗi căng cả bụng
Sau đó vài món tráng miệng nhỏ được dọn lên trong đó có món nàng liên tục chú ý
Park Chaeyoung (nàng)
Đây là gì vậy dì? / chỉ /
Lalisa Manobal (cô)
Đó là xoài
Lalisa Manobal (cô)
Em chưa ăn bao giờ?
Park Chaeyoung (nàng)
Xoài...
Park Chaeyoung (nàng)
Chaeng không biết cũng chưa ăn
Nghe được đến đây cô cứ thấy thương cô bé này làm sao
Lalisa Manobal (cô)
Ăn đi rồi biết
Nghe lời cô nàng cũng gắp miếng xoài lên ăn thử...khoang miệng nàng như bùng nổ vị giác mà lạc vào thế giới thần tiên đầu ngọt ngào
Đây có lẽ là món ngon nhất nàng từng ăn rồi
Park Chaeyoung (nàng)
Dì dì ơi
Park Chaeyoung (nàng)
Ngon quá đi mất / vui vẻ /
Cái điệu bộ đó lại làm cô cười nữa rồi
Lalisa Manobal (cô)
Ngon đến vậy à
Park Chaeyoung (nàng)
Vâng vâng...siêu cấp ngon luôn á
Trong căn biệt thự lạnh lẽo không ngờ lại có ngày trở nên ấm áp và vui vẻ đến vậy
Nhìn cô bị nàng trêu chọc mà cứ cười mãi khiến cho mấy người hầu đứng xung quanh toát hết mồ hôi đây này
Lalisa Manobal (cô)
/ đi vào /
Park Chaeyoung (nàng)
Sao dì vô đây vậy
Nàng nghiêng đầu nhỏ qua một bên khó hiểu
Lalisa Manobal (cô)
Nhà tôi tôi muốn ở đâu thì tùy
Lalisa Manobal (cô)
Ý kiến à
Park Chaeyoung (nàng)
Chaeng không có
Park Chaeyoung (nàng)
Lúc nãy Chaeng nghe mấy chị kia nói là phòng Chaeng nên Chaeng thắc mắc thôi ạ
Lalisa Manobal (cô)
Tôi đi tắm
Cô nhanh chân bước vào phòng tắm còn em thì ngồi trên giường với con gấu bông nhỏ trên tay
Tiếng nước chảy róc rách khoảng một lúc rồi tắt
Cô bước ra với chiếc khăn quấn quanh eo lộ phần cơ rắn chắc kia ( truyện futa nha nên mọi người đừng thắc mắc nha với lại mô tả mình cũng có nói rồi )
Mùi thơm nhẹ thoáng mát từ cô toả khắp căn phòng
Park Chaeyoung (nàng)
Dì không được ở chuồng
Park Chaeyoung (nàng)
Dì mau mặc áo vào đi / che mặt /
Lalisa Manobal (cô)
Tôi có ở chuồng đâu
Park Chaeyoung (nàng)
Dì ở chuồng mà
Nàng lấy khăn trùm lên mà trốn vào trong không để cô thấy
Lalisa Manobal (cô)
Cái con nhóc này
Cô cũng vội vớ lấy bộ đồ ngủ mặc vào
Rồi tiến lại giường nơi con nhóc kia đang trốn cô mà giật chăn ra
Lalisa Manobal (cô)
Em dám nói tôi ở chuồng?
Park Chaeyoung (nàng)
Chaeng không có
Lalisa Manobal (cô)
Lật mặt nhanh nhỉ
Park Chaeyoung (nàng)
Chaeng không có lật mặt
Lalisa Manobal (cô)
Không cãi nữa đi ngủ
Lalisa Manobal (cô)
Tôi buồn ngủ rồi
Cô buôn cơ thể ngã vội xuống giường đè lên người nhỏ của nàng
Park Chaeyoung (nàng)
Nặng quá đi / cố đẩy ra /
Mặc nàng chống cự cô choàng tay qua ôm lấy cơ thể một cách gọn gàng
Lalisa Manobal (cô)
Yên nào
Park Chaeyoung (nàng)
Chaeng không thích ai ôm
Lalisa Manobal (cô)
Chắc chưa
Park Chaeyoung (nàng)
/ gật đầu
Lalisa Manobal (cô)
Chút có chuyện đừng có khóc mà gọi tôi
Park Chaeyoung (nàng)
Chaeng biết rồi mà
Cô cũng buông ra mà xoay lưng lại với nàng
Lalisa Manobal (cô)
Nhà tôi lớn nên ma cũng hay vô đây ở ké lắm đó
Park Chaeyoung (nàng)
Chaeng không có sợ ma đâu
Nàng tỏ ra dũng cảm nhưng lại luôn để phòng và sợ sệt
Vậy mà chút nữa có cánh tay nào lại kéo góc áo cô mà đòi ôm đó
Lalisa Manobal (cô)
Xem em kìa
Lalisa Manobal (cô)
Nói không sợ mà / xoay người lại /
Park Chaeyoung (nàng)
Tại Chaeng thấy dì buồn nên Chaeng mới ôm mà
Hai cánh tay cô ôm trọn nàng vào lòng, hương thơm từ người cô phả vào mũi khiến nàng dễ chịu mà chiềm vào giấc ngủ sâu
Hôm nay là ngày cô đi công tác nên chỉ còn nàng ở nhà với người hầu
Thông thường do cô chiều chuộng nên nàng sẽ dậy khoảng 9-10giờ
Nhưng lần này cô đi nên mọi thứ cũng khác rồi...
Hen ( hầu trưởng )
Nè con nhỏ kia / quát lớn /
Tiếng hầu trưởng quát lớn khiến nàng giật mình thức dậy nhìn ngó xung quanh
Hen ( hầu trưởng )
Mày tưởng có quản gia với La tổng ở đây mà làm cái thói ngang ngược như nhà mình à
Hen ( hầu trưởng )
Nhìn tao à
Hen ( hầu trưởng )
Không mau dậy nấu cơm đi còn nằm đó
Hen ( hầu trưởng )
Đợi tao hầu mày chắc
Ả xả nguyên tràn dài các câu thậm tệ nhất để nói về nàng khiến nàng sợ hãi mà đứng dậy chạy nhanh đi vệ sinh cá nhân
Hen đã làm ở đây hơn mấy năm mới leo lên chức hầu trưởng nhưng tham vọng của ả ta còn lớn hơn nữa
Chính là cái chức phu nhân của căn biệt thự này
Download MangaToon APP on App Store and Google Play