Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

BJYX " Cậu Vợ Ngốc Của Tôi "

Chương 1

Tác Giả
Tác Giả
Chú ý : đây là fanfic hoàn toàn không có thật, xin vui lòng không gán ghép vào người thật 💙
Năm Tiêu Chiến 4 tuổi, gia đình cậu đã xảy ra một vụ tai nạn mà chẳng 1 ai mong muốn cả, vụ tai nạn đó đã cướp đi sinh mạng của mẹ cậu. Ba cậu thì bị thương rất nặng nhưng may mắn cũng đã qua cơn nguy kịch , còn về phía cậu tuy đã 20 tuổi rồi nhưng vì do vụ tai nạn mà bị chấn thương ở đầu nên từ tính cách, trí tuệ, lời nói vẫn như đứa trẻ 4 tuổi vậy
Kí ức của cậu tuy đã không còn buổi tai nạn xe năm ấy nhưng lâu lâu cậu vẫn hay bị đau đầu do biến chứng năm đó gây ra
Hôm nay, nhà cậu có khách nên ba cậu bảo cậu ở trên phòng mà chơi , cậu ngoan ngoãn nghe lời của ba cậu, cậu chơi với mấy bạn thỏ bông mà ba cậu đã mua cho cậu, nói thật cậu rất thích thỏ miễn ở đâu có thỏ thì nơi đó nhất định có Tiêu Chiến. Dù là có đói đến rã người hay mí mắt muốn sụp hẳn xuống vì buồn ngủ nhưng chỉ cần có thỏ thì cậu sẽ bừng tỉnh ngay và lập tức liền. Khi cậu đang ngồi chơi thì có một con gián bò lại chổ cậu , cậu sợ hãi òa lên khóc nức nở, chạy thật nhanh xuống lầu méc ba , cậu khóc vì sợ đến nỗi quên mang chiếc dép vào chân mình
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
hức... hức.... ba ơi... Chiến Chiến sợ.. hức.. ba ơi..
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
hức.... hức... có gián... gián ở phòng Chiến Chiến... nó... hức... nó bò lại gần chân Chiến Chiến...
Cậu chạy thật nhanh lại phía ba mà ôm chặt , không ngừng tiếng thút thít
Ba Tiêu Chiến
Ba Tiêu Chiến
Chiến Chiến của ba ngoan con đừng khóc nữa xíu ba lên ba sẽ bắt con gián ra khỏi phòng Chiến Chiến nhá?
Ba Tiêu Chiến
Ba Tiêu Chiến
Bây giờ ba đang bận mất rồi
Ông nhẹ nhàng xoa lưng cho cậu, vỗ về mà an ủi , ông thương cậu lắm, thứ gì cậu muốn ông cũng đều đáp ứng cả, thương luôn cho cả phần mẹ cậu nữa, ông rất hối hận vì tại sao lúc đó lại để vụ tai nạn đó xảy ra? Nhưng nào đâu ai muốn chứ, đâu ai đoán trước chuyện sinh tử chứ
Hơn mười mấy năm qua ông và cậu vẫn sống tốt, ông còn có cả một cơ ngơi huy hoàng nữa, không là nào khác đó chính là tập đoàn Tiêu Thị , danh tiếng lẫy lừng từ trong đến ngoài nước không ai là không biết ông cả. Ông đi lên từ đôi bàn tay trắng, cho đến bây giờ nó chỉ có hơn chứ không lùi và chỉ đứng sau tập đoàn Vương Thị mà thôi
Quay lại tiếp nhá
Cậu nghe lời ngoan ngoãn gật đậu sau đó ngồi sang 1 bên mà chơi với bạn thỏ bông ở ghế sofa cho ba bàn công việc
Nhưng cậu rất sợ người lạ, khi nãy cậu khóc vì gián nhưng gặp người lạ thì cậu sợ hơn, cậu ngồi mà cứ nhìn chằm chằm bằng đôi mắt sợ hãi vào ông kia, nguời đang ngồi nói chuyện với ba mình
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Đây là chắc là con trai ông Tiêu nhỉ?
Ba Tiêu Chiến
Ba Tiêu Chiến
Vâng , thưa ông . Từ lúc xảy ra tai nạn kinh hoàng ấy thì thằng bé có hơi ngốc hơn bao đứa trẻ khác / vừa nhìn cậu cười tươi vừa trả lời trả lời câu hỏi của ông Vuơng /
Ông luôn sẵn sàng nói với cả thế giới rằng đây là đứa con mà ông cưng nhất , vì dù cậu có ngốc hay bị gì đi chăng nữa thì cậu cũng là giọt máu của ông và vợ mình đã tạo ra. Dù người đời có cười chê ông hay khinh miệt ông ông cũng bỏ ngoài tai mà yêu thương mà bao bọc cậu nhưng nếu mà đụng đến cậu hay khinh khi chê bai cậu mà lọt vào tai ông thì chắc chắn ngày tàn của hắn chỉ đếm bằng phút , 1 mặt thì là 1 tổng giám đốc oai nghiêm, vui vẻ, hòa đồng nhưng khi ai động đến con của ông thì ông sẽ trở thành 1 con sư tử bất chấp lao đến bắt lấy con mồi mà không sợ mọi thứ xung quanh có và đang tồn tại hay không
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
/ ông vừa nghe ông Tiêu nói vừa nhìn Tiêu Chiến bằng ánh mắt trìu mến / Chiến Chiến con sợ ta sao?
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Con đừng sợ ta nhé con lại đây cho ta ôm con một xíu , có được không?
Cậu nhìn về hướng ba mình, ba cậu gật đầu rồi cười với cậu, cậu hiểu ý của ba nên cậu chậm rãi bước về phía ông Vương
Ông Vương nghiêng đầu dang tay sẵn đợi khi cậu đến mà ôn nhu ôm cậu bao bọc cậu vào lòng, ông nghe được câu chuyện mà không khỏi sót thương cho cậu, cậu đẹp như vậy cơ mà nhưng thật bất công nhỉ. Ông bỏ suy nghĩ qua một bên mà luôn dang tay ra chờ cậu
Cậu bước đến đón nhận cái ôm đó nhưng cậu vẫn còn run cầm cập , hai chân như muốn khụy xuống
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Chiến Chiến đừng sợ ta nhé, ta thương Chiến Chiến mà / vừa nói vừa xoa đầu cậu/
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Chiến... Chiến không có sợ người. Chiến Chiến chỉ thấy người hơi lạ tại vì Chiến Chiến chưa gặp người bao giờ
Chưa gặp là phải rồi Chiến ơi, ông bà Vương mới từ Mỹ về cơ. 3 năm về trước do ông có việc riêng nên để lại công ty cho 2 đứa con mình xử lí. Một người là Vương Nhất Bác 24 tuổi, người còn lại là Vương Hạo Hiên 22 tuổi ( người này sẽ giới thiệu sau nhé) .
Bây giờ thì tất cả đã xong xuôi nên ông quyết định về lại Trung Quốc mảnh đất thân yêu của mình mà hưởng tuổi già cùng vợ và con, đặc biệt là bầu bạn tuổi già với người bạn thân nhất của mình là ông Tiêu đây. Hai người là bạn thân lúc nhỏ, đều lớn lên, đều làm tất cả cùng nhau và cả hai người đều đi lên từ bàn tay trắng nên họ rất đồng cảm và yêu thương nhau chẳng khác gì là người 1 nhà, 1 người buồn thì người còn lại cũng không vui vẻ đâu
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Haha ta mới về nước cơ, con thấy ta lạ là đúng rồi, nhưng từ nay về sau ta hứa sẽ thường xuyên qua chơi với Chiến Chiến, dẫn đi chơi, đi ăn, Chiến chịu không nhỉ?
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
/ hơi hơi do dự nhưng cũng gật đầu /
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
dạ... dạ chịu ạ, người hứa với Chiến Chiến rồi không được nuốt lời đó, Chiến rất ghét bị người khác lừa dối Chiến Chiến đấy ạ
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Ta hứa với Chiến Chiến nhé / đưa 1 ngón tay móc ngéo với cậu /
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
/ cậu vui vẻ đưa 1 ngón tay của mình mà áp vào tay ông và cười /
Ba Tiêu Chiến
Ba Tiêu Chiến
E hèm Chiến Chiến quên người ba này rồi / vẻ mặt u uất nhìn về huớng xa xôi /
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Ơ, Chiến Chiến thương ba mà, ba đừng giận / cậu gạt tay ông Vương liền xoay người lao vào ôm chặt ba của mình /
Ông Vương thấy vậy liền bật cười vì sự dễ thương của cậu, tiếp xúc nãy giờ ông càng thương cậu nhiều hơn, muốn quan tâm chăm sóc cậu cùng ông Tiêu bây giờ cho đến mãi sau này
Ông Vương nhớ lại gì đó rồi nghiêm chỉnh quay vào chủ đề chính hướng về phía 2 nguời đang trò chuyện với nhau
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Ông Tiêu này,ông còn nhớ lời hứa hôn ước cho bọn trẻ khi lúc tụi nó vừa sinh ra không ông /vừa nói vừa nhìn ông /
Ba Tiêu Chiến
Ba Tiêu Chiến
Tôi nhớ, nhưng làm sao đây ông, con tôi nó như vậy rồi, vả lại chắc gì con ông đã chịu con tôi đâu chứ, vừa lúc 2 đứa sinh ra chỉ chơi với nhau 4 năm, lúc đó tụi nó còn bập bẹ biết đi biết nói đấy kìa, rồi ông một nơi, tôi một nẻo, tụi nó còn chưa tiếp xúc thân
Ba Tiêu Chiến
Ba Tiêu Chiến
Con tôi nó như vậy chỉ sợ làm gánh nặng thêm cho gia đình ông , tôi cũng già đi rồi, sống chết thì nay mai. Tôi muốn con tôi hạnh phúc tìm người thật lòng thật dạ mà thương lấy nó như cách tôi đã thương nó thì lúc đấy tôi mới yên tâm mà nhắm mắt
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Ông yên tâm và đừng nghĩ như thế nữa tụi mình là bạn nhau mà, tui sẽ cùng ông chăm sóc cho thằng bé, còn việc hôn ước hãy để tụi nhỏ tiếp xúc thử ông nhé , do trời sắp định thôi ông ơi
Ông vừa mỉm cừơi vừa nhìn con trai của mình , thật ra ông chỉ lo cho cậu thôi còn về công ty đã có Uông Trác Thành( 23 tuổi) và Tống Kế Dương ( 22 tuổi) lo rồi, 2 người này là trợ thủ đắc lực nhất của ông, họ mồ côi được ông đem về nuôi và chăm sóc, 2 người họ rất thuơng ông xem ông là ba của mình và ông cũng xem họ như con ruột mình thương 2 nguời họ chỉ sau Tiêu Chiến. Nhưng đặc biệt hơn nữa họ rất sủng Tiêu Chiến thương cậu hơn cả bất cứ thứ gì trên đời này , ai làm cậu tủi hay khóc thì có 1 từ thôi " Giết* và cậu cũng rất thương hai người anh của mình
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Thôi tôi có việc bận rồi, tôi xin phép 2 ba con tôi về trước
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Tiêu Chiến bác về nhé ngày mai bác lại đến với cháu, sẽ mua quà cho cháu nhé
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Cháu lại bác ôm cái nữa được không nào ?
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Dạ được ạ / tiến về phía ông mà mỉm cười /
Thật sự tới ông Vương còn phải chết mê vì nụ cười của cậu thì nghĩ xem người ngoài nhìn cậu chết mê đến cỡ nào, chỉ tiếc...
Ôm xong rồi ông đi về bỏ lại ông Tiêu cả một bầu trời suy nghĩ....
Tác Giả
Tác Giả
end chap 1 ná, đây là lần đầu Btrâm viết chuyện chat có sai sót mong mọi người bỏ qua cho Btrâm nha, và mn ủng hộ Btrâm cho Btrâm có thêm động lực nhé ạ 💙
Tác Giả
Tác Giả
Btrâm cảm ơn ạ💙

Chương 2

Ông suy nghĩ về vấn đề hôn ước, ông thương cậu lắm, ông không muốn cậu và con ông Vương phải khó xử , bởi vì có biết người ta có thương con mình hay không, hay cũng chỉ vì những lời hứa già non của người lớn chứ
Ông đang bận với những suy nghĩ của chính mình thì bên kia cũng có 1 người cũng đưa tay lên miệng đưa qua đưa lại suy nghĩ cái gì đó giống ông
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Ba ơi ba hôn ước là gì vậy ba ơi ?/ nghiêng đầu tay đưa lên miệng qua lại, nhìn ba với ánh mắt đầy sự ngọt ngào /
Ba Tiêu Chiến
Ba Tiêu Chiến
/ thóat khỏi suy nghĩ nhẹ giọng đáp trả lời cậu / là con sẽ hứa được gả cho một người nào đấy, con ạ
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
/ Tiêu Chiến đơ người, mặt đã không vui từ lúc ông dứt câu nhưng vẫn rất bình tĩnh kìm nén cảm xúc của mình mà nhẹ giọng hỏi/ Vậy ba sẽ gả Chiến Chiến ạ?
Nghe câu hỏi của cậu, ông khựng lại 1 lúc nước mắt cũng chống đối lại ông mà rơi từ từ xuống , ông không muốn xa đứa con trai bé bỏng này, ông sợ cậu khi gả qua bển vì cậu ngốc nên sẽ dễ bị bắt nạt dù cho có có thân với ông như nào nhưng chắc gì những người xung quanh cũng giống thế. Nhưng cũng vì lời hứa già non của mình mà cũng không thể trái ý....
Thấy cậu không vui ông liền bế cậu đi xem tivi, cho cậu quên đi những suy nghĩ nặng nề đó, còn ông sao cũng được!
Tuy cậu như vậy nhưng ông vẫn dạy cậu về những đạo lí của cuộc đời, nhân cách , phẩm chất tốt đẹp của con người, cậu có tiếp thu nhưng sẽ rất chậm hơn so với người bình thường. Ông còn dạy cậu phải biết kìm nén của cảm xúc của chính mình, chỉ khi ở truớc mặt nguời cậu thương nhất mới được bung xỏa mà thôi vì nơi đó mới chính là chổ dựa cho cậu, còn những người khác họ chỉ nghe cho có lệ đôi khi còn cừơi thầm mình hơn. Và ông cũng không được khóc để cậu thấy và học theo mình để sau này khi ông có mất đi thì cậu cũng biết xoay sở cho chính mình
.......
Phía bên ông Vương
Họ có 2 người con trai, 1 người là Vương Nhất Bác ( 24 tuổi) , về độ đẹp trai thì không cần bàn cải, toàn diện tuyệt vời ai nhìn anh thì cũng không thoat khỏi cái nhan sắc ấy nhưng anh rất là lạnh nhạt ( như tản băng ấy) , anh không cười, không khóc thì thôi chứ anh mà cười mà khóc rồi thì i như rằng ngày đó có thể đải đám tiệc linh đình. Mà hầu như ít ai thấy nụ cười và nước mắt của anh lắm, anh rất lạnh lùng với người ngoài , nói chung cuộc đời hay tất cả đối với anh thì chỉ có 2 chữ " vô vị " và đương nhiên mấy người theo đuổi thích anh cũng thế, anh rất chán ghét có người đu bám mình, anh vải thấy kinh tởm, đến vì tình yêu hay là nhan sắc và gia sản? Tuy anh còn trẻ nhưng ang đã xuất hiện nhiều trên cách trang mạng lớn về giới thượng lưu , kinh doanh thì đứng đầu bao nhiêu cô cái đều đổ mắt về anh muốn 1 lần được anh để ý nhưng xui là anh chỉ hứng thú với nam nhân mà thôi
Ngược lại Vương Hạo Hiên thì khác cậu cởi mở hơn, vui vẻ hòa đồng hơn, nhưng cậu cũng giống anh không thích con gái, hơn thế nữa cũng chẳng thấy ai xứng với mình, không phải vì cậu xấu nói về độ đẹp thì chỉ đứng sau VNB thôi , cậu hỗ trợ anh cậu trên công ty cũng như trên thương trường
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
gì, tại sao con phải kết hôn với tên ngốc đấy chứ ??? / nói với vẻ mặt khó hiểu và khó chịu vô cùng /
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Nhất Bác con nghe ta nói nhé / nói với vẻ mặt ôn nhu vui mừng/
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Cậu ấy rất dễ thương, lễ phép chỉ là do di chứng về vụ tai nạn chắc con cũng biết nhỉ , nên cậu ấy có vẻ khờ hơn so với bao đứa khác mà thôi
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Ta vừa mới từ nhà cậu ấy về, không hiểu sao ta lại thích cậu bé đó
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Tình yêu là 1 thứ gì đó không rõ , con phải tiếp xúc thử mới biết được mình có thích hay là không
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Ta không ép buộc con nhưng con đừng làm ta thất vọng
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Nhưng ba à, con đã không thích thì không có khái niệm yêu hay không yêu / vẻ mặt nhăn lại khó chịu /
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Dù con có thích nam nhưng đâu nhất thiết phải là 1 đứa ngốc chứ
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Nếu con không đồng ý thì sao?
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Con biết ta sẽ làm gì mà đúng không? / vẻ mặt vô cùng bình thản /
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Suy nghĩ con sai rồi, ta nói lại 1 lần nữa con nghe cho kĩ nhé
Ba Nhất Bác
Ba Nhất Bác
Trong tình yêu không ai đoán trước được gì cả con à , hôm nay con nói con không thích vì con chưa tiếp xúc thử, nhưng ngày mai con lại rung động vì con đã tiếp xúc rồi, đó là duyên còn phận là do con / vừa nhìn cậu vừa nói nhỏ nhẹ ôn nhu /
Mẹ Nhất Bác
Mẹ Nhất Bác
Mẹ cũng đồng tình với ý kiến của ba con, tuy mẹ chưa tiếp xúc với cậu nhóc đó nhưng mẹ tin ba con không nhìn sai người / từ trên lầu bước xuống vừa đi vừa nói /
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
/ im lặng nhưng anh không hề vui, anh chỉ im lặng bỏ vào tai được cái nào thì bỏ /
Chắc chắn nếu bây giờ anh từ chối thì dàn siêu xe, với dàn lego của anh phiên bản giới hạn sẽ tan thành mây khói
Một phần nữa vì không muốn ba mẹ để tâm nữa nên anh đành im lặng
Tác Giả
Tác Giả
Hết chap 2
Tác Giả
Tác Giả
Mấy chap đầu Btram có cho nó hơi dài xíu vì mấy cái cũng khá quan trọng nhưng mấy chap sau thì yên tâm nhé không dài đâu 💙

Chương 3

Trên phòng anh buổi tối lúc này
Lưu Hải Khoan
Lưu Hải Khoan
Haha cuối cùng bạn tôi cũng đã sắp phải cưới vợ rồi sao?
Lưu Hải Khoan là bạn từ nhỏ với anh, kế bên nhà, ba mẹ của LHK và VNB cũng khá thân với nhau vì kế bên nhà nhau mà, do nay tâm trạng anh không tốt nên định điện thoại cho LHK xách đích LHK đi bar để dãi bày tâm sự nhưng đổi lại là tiếng cười vô mặt đầu tiên làm anh quế rồi , bạn bè như vậy đem xăng đốt nhà là vừa quá
Chưa hết đâu nói là bạn thân từ nhỏ vậy chứ, mấy lúc anh ngã thì đứng cười ha hả cho đã rồi lấy điện thoại chụp anh, anh bệnh thì chẳng thấy mặt mũi đâu , nhưng lúc có đồ ăn hay cái gì khiến LHK vui thì đều có mặt
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Bớt cười , bớt khịa lại đi, tìm cách giúp tao coi / vẻ mặt khó chịu /
Lưu Hải Khoan
Lưu Hải Khoan
Bộ mày không biết từ chối hả thằng đần, có gì mua xe mới, m giàu mà? / vừa cười vừa nói/
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Nhưng làm vậy ba mẹ t sẽ khó xử với bên kia mày hiểu không
Lưu Hải Khoan
Lưu Hải Khoan
Ê nhưng mà tao thấy có lợi cho mày mà nhỉ?
Lưu Hải Khoan
Lưu Hải Khoan
Đỡ phải đi kiếm mấy em mỹ nam xin tươi ngoài kia , có vợ ở nhà sẵn sàng phục vụ từ A đến Z
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Haiz... được vậy tao cũng mừng nhưng nó bị ngốc
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Bị ngốc mày hiểu không thằng ngu
Lưu Hải Khoan
Lưu Hải Khoan
Ồ....
Lưu Hải Khoan
Lưu Hải Khoan
Wào wao.... thôi tự xử đi ..giờ buồn ngủ rồi, gút nai si du ờ gen
tút tút tút
Chưa kịp để anh chửi nữa LHK đã tắt máy rồi , anh để điện thoại sang 1 bên ngồi trên nệm nhìn ra bầu trời đầy sao kia mà suy nghĩ
anh thầm nghĩ
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Tiêu Chiến là người như thế nào nhỉ? Có ngốc đến nỗi không biết nói luôn không
Sáng hôm sau
Khi anh đang trên giường say giấc nồng thì đã có 1 người vào phòng dựng đầu anh dậy và không ai khác chính là mẹ của anh
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Đang còn rất sớm mà mẹ / giọng đang ngáy ngủ /
Mẹ Nhất Bác
Mẹ Nhất Bác
Giờ này mà còn sớm sao? Mau đánh răng rửa mặt ,ăn sáng rồi còn đi gặp vợ tương lai của con nữa / bà đứng chống nạnh nói /
Anh vừa nghe đến 4 từ " gặp vợ tương lai " thì anh bật dậy 1 cái 1 luôn
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Sao.... con... con phải đi gặp tên ngóc đó hả?
Mẹ Nhất Bác
Mẹ Nhất Bác
Sao? ý kiến / liếc qua dàn lego phiên bản giới hạn của anh /
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Dạ.... dạ không dám / thấy mẹ nhìn liền rén /
Nói xong anh liền bay thẳng vào nhà vệ sinh để chuẩn bị
.....
Ba cậu vì hôm nay có hẹn với đối tác nên không đến được chỉ có 2 mẹ con VNB đi thôi
Sửa soạn xong xuôi anh cùng mẹ cậu đi đến địa điểm đã hẹn . Đi vào nhà hàng sang trọng , anh với bà ngồi ở bàn đã được đặt sẵn để chờ nhà cậu đến . Một lúc sau thì có 1 người đàn ông trưởng thành oai nghiêm lịch lãm song song đó là 1 cậu nhóc mặt một chiếc quần yếm màu đen phối với chiếc áo phông trắng có in hình 1 chú thỏ trắng , trên tay thì đang cầm bạn thỏ bông yêu thích của mình
Anh nhìn cậu không rớt mắt , thân hình cậu rất nhỏ nhắn, khuôn mặt cậu rất dễ thương và xinh đẹp ." Mỹ Nam " anh thuận tiện thốt lên... Khiến anh không thể thoát khỏi thân hình đó, làm mọi ác cảm của anh đối với cậu đã tan tự bao giờ
Ba Tiêu Chiến
Ba Tiêu Chiến
Chị đợi lâu chưa, chị ạ / kéo ghế ngồi đối diện với 2 mẹ con VNB/
Mẹ Nhất Bác
Mẹ Nhất Bác
À, tôi mới đến thôi, cũng không lâu / cười tươi rồi đáp /
Mẹ Nhất Bác
Mẹ Nhất Bác
Đây là.... / tay chỉ cậu nhìn cậu rồi nhìn lại ba của cậu/
Ba Tiêu Chiến
Ba Tiêu Chiến
Phải, con tôi đấy chị / vừa nhìn cậu cười vừa đáp lại/
Mẹ Nhất Bác
Mẹ Nhất Bác
Thật đáng yêu quá đi mà / nhìn cậu không rời mắt/
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Con chào chú ạ / không biết gì ngắt lời từ mẹ cậu/
Mẹ Nhất Bác
Mẹ Nhất Bác
Đây là con tôi đấy anh Tiêu
Ba Tiêu Chiến
Ba Tiêu Chiến
Lớn chừng này rồi, đẹp trai quá đấy chứ haha
Ba Tiêu Chiến
Ba Tiêu Chiến
Chiến Chiến con mau chào bác với anh đi nào / ông quay sang chổ cậu nhẹ giọng bảo /
cậu có chút sợ vì từ nãy đến giờ 2 người họ cứ nhìn mình miết, nhưng cậu vẫn nghe lời ông khoanh tay lại lễ phép chào
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Chiến Chiến chào bác, Chiến Chiến chào anh / nở 1 nụ cười /
Mẹ Nhất Bác
Mẹ Nhất Bác
/ đơ /
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
/ đơ /
Mẹ Nhất Bác thầm nghĩ sao trên đời này có 1 người con trai đẹp và dễ thương đến lạ, cậu cười 1 cái khiến cho bà cảm giác rất lạ bị thu hút bởi chính nụ cười ấy
Anh cũng không ngoại lệ anh bị đơ đẫn trước nụ cười của cậu, cậu cười rất đẹp , khiến mọi phiền muộn của anh không còn nữa và cảm giác rất an toàn
Mẹ anh hoàn hồn chỉnh thái độ của mình bèn cười tươi rồi nói
Mẹ Nhất Bác
Mẹ Nhất Bác
Chiến Chiến dễ thương quá đi mất
Mẹ Nhất Bác
Mẹ Nhất Bác
Nhưng ta rất buồn khi Chiến Chiến kêu ta bằng bác đấy
Mẹ Nhất Bác
Mẹ Nhất Bác
Chiến Chiến phải gọi ta bằng mẹ mới đúng, tại vì sau này ta sẽ là mẹ chồng của Chiến Chiến
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Mẹ chồng là gì ạ / nghiêng đầu ngây thơ hỏi /
Mẹ Nhất Bác
Mẹ Nhất Bác
Sau này Chiến Chiến sẽ hiểu thôi / cười tươi ôn nhu trả lời cậu /
Cậu nhìn mẹ VNB với vẻ mặt vô cùng khó hiểu, còn nữa VNB bị đơ trước nụ cười của cậu từ nãy đến giờ nên cứ nhìn cậu miết thôi làm cậu sợ mà càng thêm khó hiểu luôn
" Mẹ chồng là gì " và tại sao ba cậu lại dắt ở đến nơi này, 1 lọan suy nghĩ bay bổng trong đầu cậu
Mẹ thấy anh cứ nhìn cậu kiết bèn khìu anh nói
Mẹ Nhất Bác
Mẹ Nhất Bác
Nhất Bác con mau dẫn Chiến Chiến sang bàn khác ngồi chơi đi để ta với ba Chiến nói chuyện 1 xíu nhé
Anh hoàn hồn trở lại, nghe lời mẹ anh lập tức đứng dậy nhìn cậu rồi tự mình đi sang chổ khác
Ba Tiêu Chiến
Ba Tiêu Chiến
Chiến ngoan qua ngồi với anh 1 xíu nhá, ba nói chuyện 1 xíu rồi sẽ dẫn Chiến đi mua khoai tây chiên có được không nào? / xoa đầu cậu ôn nhu bảo /
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Dạ được nhưng ba phải nhanh lên nhé ạ / cười rồi đáp lại ông /
Cậu bước sang chổ anh anh nhìn cậu với ánh mắt lạnh lùng rồi kêu cậu ngồi đối diện anh, cậu sợ nên nghe lời của anh ngồi xuống
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Bao nhiêu tuổi rồi nhóc ?
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Anh hỏi Chiến Chiến sao / nghiêng đầu tỏ vẻ không hiểu /
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Um / lạnh lùng/
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Chiến Chiến 20 tuổi rồi / nhìn anh trả lời/
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Vậy còn anh , anh tên gì, bao nhiêu tuổi ạ?
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Nhất Bác, 24 tuổi / trả lời lạnh lùng/
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Dạ mà anh đừng lạnh lùng với Chiến quá được hong,Chiến sợ......
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
/ vừa run vừa nhìn anh nói/
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
.....
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Mà anh ơi....
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Nói /❄/
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Dạ.... dạ hong... hong có gì / vừa nói với vẻ mặt sợ sệt /
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
/ anh hiểu ý / Xin lỗi, nói đi tôi nghe
Người như anh cũng biết xin lỗi sao, bất ngờ thật đó :)))) , cũng xem như là kì tích để đời
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Chiến... Chiến đói
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Nhóc muốn ăn gì ?
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Ăn cơm ạ
Vậy là anh liền gọi đồ ăn ra cho cậu nhưng cậu không biết cầm đũa mới đau chứ , miếng thịt nó lại to quá cậu không thể dùng muỗng mà múc nó lên được. Nhìn cậu cứ cố gắng dùng muỗng múc nó lên làm anh ngứa mắt mãy giờ lớn giọng nói
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Lấy đũa gắp lên đi chứ
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Múc bằng muỗng thì bao giờ mới xong?
Anh lớn tiếng làm cậu giật mình, khiến cậu sợ hãi mà muốn rơi nước mắt nhưng phải kìm nén lại vào trong
Tiêu Chiến
Tiêu Chiến
Chiến .... Chiến không biết dùng đũa, sao anh quát Chiến chứ, anh là người xấu mà...
Thấy cậu như vậy lòng anh tự nhiên hơi sót mà luống cuống dỗ dành cậu
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Tôi... tôi không biết, tôi xin lỗi , để tôi cắt nhỏ thịt ra cho em
Lần thứ 2 anh xin lỗi cùng 1 người😂
Nghe nói vậy cậu liền gật gật đầu, ngồi đung đưa chân qua lại chờ anh cắt thịt cho mình
Vương Nhất Bác
Vương Nhất Bác
Được rồi đó nhóc ăn đi
Nói xong anh đẩy bát thịt qua cho cậu, cậu liền cảm ơn anh sau đó ngồi ăn rất ngon lành
" Này là đi xem mắt hay đi trông trẻ đây trời " anh thầm nghĩ
Tác Giả
Tác Giả
end chap 2 nha mọi người, sẽ có 1 số đọan rất nhiều chữ nhưng cũng là những tình tiết khá qtrong á, lần đầu Btram viết nên mn thông cảm cho Btram nhé
Tác Giả
Tác Giả
Btram cảm ơn ạ💙
Mọi người nhớ like cho Btram vs để có động lực dc hămm💙

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play