[RhyCap] Người Cũ?
#1
Tiếng sấm chớp cứ thế vang lên liên hồi
Một người âm thầm đứng dưới mưa chờ em
Một người giữa thành phố vẫn cứ đợi em
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy...
Nguyễn Quang Anh
Em đâu rồi?
Nguyễn Quang Anh
Em bảo...
Nguyễn Quang Anh
Sẽ đợi tôi mà?
Anh đã đứng chờ cậu không màn đến bản thân
Cậu và anh vẫn sẽ mãi không thể gặp được nhau...
Nguyễn Quang Anh
/cầm cây cơ/
Hắn tập trung nhìn vào viên bi
Gương mặt không chút cảm xúc
Trần Đăng Dương
Lại là tao thua à
Trần Đăng Dương
Ra điều kiện đi
Trần Đăng Dương
Rồi chầu này không tính tiền
Hắn cầm lấy chiếc áo khoác trên ghế
Gương mặt điềm tĩnh rời khỏi quán Billiards
Trần Đăng Dương
5 năm rồi mà vẫn thế
Trần Đăng Dương
Chẳng thay đổi chút nào
Hắn cũng là 1 con người lạnh lùng như thế
Đã có 1 tia sáng soi sáng cả cuộc đời anh
Khiến anh trở nên cởi mở hơn trước
Tia sáng ấy chỉ lóe lên 1 chút rồi vụt tắt...
Hắn vứt áo khoác lên chiếc ghế sofa cạnh đó
Trưng ra dáng vẻ lười nhác
Nguyễn Quang Anh
Bao nhiêu năm rồi
Nguyễn Quang Anh
Khi nào tôi mới tìm được em đây?
Tại quán Billiards của Dương
Trần Đăng Dương
Thôi trễ rồi đóng cửa vậy
??
Hộc...hộc... /thở gấp chạy vào quán Dương/
Trần Đăng Dương
Xin lỗi quý khách chúng tôi đóng cư---
Dương quay sang nhìn vị khách đó
Trên người cậu ta không khỏi nhưng vết xước
Bộ dạng rã rời chạy đến chỗ Dương
Hoàng Đức Duy
Tôi xin anh...
Hoàng Đức Duy
Cho tôi ở lại đây 1 hôm thôi
Hoàng Đức Duy
Tôi xin anh đấy...
Không chần chừ mà đồng ý ngay
Trần Đăng Dương
Cậu cứ ở lại đây đi
Trần Đăng Dương
Tôi còn phòng trống
Hoàng Đức Duy
C-cảm ơn anh...
Hoàng Đức Duy
Làm ơn có ai đến thì cũng đừng nói tôi ở đây
Trần Đăng Dương
Phòng ở cuối hành lang
Trần Đăng Dương
Cậu xuống đó đi
Cậu nhanh chóng chạy vào phòng
Có 2 gã mặt hậm hực chạy vào quán
??
1: Ngươi có thấy tên nào chạy vào đây không?
??
2: cái tên mặt mày tái nhợt ấy
Trần Đăng Dương
Không thấy
Trần Đăng Dương
Quán tôi đóng cửa rồi
Trần Đăng Dương
Mời các anh về cho
??
2: sáng mai hẵng tìm nó
Hai kẻ bước chân ra khỏi quán
Lúc này Dương mới yên tâm mà vào phòng cậu
Trần Đăng Dương
Tôi vào được không?
Hoàng Đức Duy
Được ạ /mở cửa cho Dương vào/
Dương nhìn kỹ một lượt người cậu
Toàn thân cậu lúc này ứa ra không ít máu
Vết thương hằn trên da cũng rất nhiều
Trần Đăng Dương
/ngồi lên ghế/
Trần Đăng Dương
Cậu làm sao vậy?
Hoàng Đức Duy
Tôi bị họ truy bắt
Hoàng Đức Duy
Gia đình tôi nợ tiền họ
Hoàng Đức Duy
1 khoản nợ không thể trả...
Anh rất muốn hỏi cậu là ai
Gương mặt của người mà Quang Anh rất thương nhớ
Trần Đăng Dương
Là Hoàng Đức Duy nhỉ?
Cậu không khỏi bất ngờ khi Dương biết mình là ai
Hoàng Đức Duy
S-sao anh biết ạ?
#2
Kk 🦦
Chap trước quên giới thiệu
Kk 🦦
Mình viết fic là vì rhycap quá reallllll
Kk 🦦
Ít đọc boylove nhưng ko hiểu sao cặp này lại làm mình dính
Trần Đăng Dương
"xem ra là cậu ấy không nhớ mình rồi"
Trần Đăng Dương
Cậu không nhớ tôi sao?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Bạn của người yêu cũ của cậu
Hoàng Đức Duy
Em nhớ rồi ạ
Dương cũng không muốn em khó xử thêm
Trần Đăng Dương
Thôi thì em cứ ở đây tạm vài ngày
Trần Đăng Dương
Khi nào ổn rồi thì rời đi cũng được
Hoàng Đức Duy
Dạ em cảm ơn ạ /gật đầu rối rít/
Trần Đăng Dương
Ừ /rời đi/
Bắt đầu nhớ lại hình ảnh của người đàn ông ấy...
Người mà yêu thương em hết mực
Nhưng lại bị em bỏ rơi không thương tiếc...
Hoàng Đức Duy
Phải rời khỏi đây sớm thôi
Hoàng Đức Duy
Lỡ chạm mặt anh ấy...
Hoàng Đức Duy
Chắc sẽ không ổn đâu
Anh lúc này không biết có nên nhắn cho hắn 1 tin không
Vì anh sợ em không muốn gặp lại hắn
Anh cũng xót thằng bạn trời đánh này
Nên cũng chỉ nhắn lại cho anh trai của hắn
Trần Đăng Dương
💬 Anh Hiếu ạ?
Trần Minh Hiếu
💬 Chuyện gì hả?
Trần Đăng Dương
💬 Em mới gặp...
Trần Minh Hiếu
💬 Đừng nói là... Hoàng Đức Duy nhé?
Trần Đăng Dương
💬 Vâng ạ...
Trần Minh Hiếu
💬 Quang Anh biết chưa?
Trần Đăng Dương
💬 Em không biết nên nói với nó như thế nào
Trần Minh Hiếu
💬 Anh hiểu rồi
Trần Đăng Dương
💬 Nhờ anh nhé ạ
Hắn vẫn ngồi trên bàn làm việc suốt cả đêm
Điện thoại reng có tin nhắn đến
Trần Minh Hiếu
💬Còn thức không?
Nguyễn Quang Anh
💬 Có chuyện gì ạ?
Trần Minh Hiếu
💬 Ra ngoài tí đi
Nguyễn Quang Anh
💬Khuya rồi mà
Nguyễn Quang Anh
💬 Anh định đi đâu?
Trần Minh Hiếu
💬 Quán thằng Hùng
Hắn quơ đại chiếc áo khoác
Choàng vào người rồi đến chỗ Minh Hiếu
Lê Quang Hùng
Cuối hành lang ạ
Lê Quang Hùng
Anh cứ tự nhiên
Nguyễn Quang Anh
Chuyện gì vậy ạ?
Trần Minh Hiếu
"Không biết có nên nói không"
Trần Minh Hiếu
Anh có chuyện muốn nói
Nguyễn Quang Anh
Chuyện gì ạ?
Trần Minh Hiếu
Em... Còn nhớ Duy chứ?
Tim hắn bỗng dưng khựng lại 1 nhịp
Sắp có chuyện gì xảy ra vậy
Nguyễn Quang Anh
Em ấy làm sao ạ?
Nguyễn Quang Anh
Anh biết em ấy ở đâu hả?
Hắn nói với giọng điệu gấp rút
Như thể không thể kiềm chế được nữa
Nguyễn Quang Anh
Em ấy ở đâu?
Trần Minh Hiếu
Anh cũng chỉ vừa biết thôi
Trần Minh Hiếu
Dương nói với anh em ấy đang ở quán Billiards của nó
Hắn không đợi anh nói thêm được nữa
Leo lên chiếc Bentley hàng tỷ của mình
Chạy vọt đến quán của Dương
#3
Anh biết chắc rằng hắn sẽ đến
Nên cũng mở cửa sẵn trước rồi
Bên phía ngoài đèn pha ô tô của hắn chiếu rọi vô quán Billiards
Hắn lao điên cuồng chạy thẳng vào trong
Dương ngồi bên chiếc ghế sofa
Nâng ly rượu lên nhấp vài phát
Nguyễn Quang Anh
/chạy vào/
Nguyễn Quang Anh
/nhìn thấy Dương/
Trần Đăng Dương
Phía cuối hành lang
Hắn chạy thẳng xuống cuối
Mong muốn, khát khao gặp em của hắn là rất lớn
Nhưng khi đừng trước cửa căn phòng
Hắn lại chẳng hề dám gõ cửa dù chỉ là rất nhẹ
Trần Đăng Dương
'Đúng là tình yêu'
Cuối cùng cũng quyết định gõ cửa
Nguyễn Quang Anh
/gõ cửa phòng em/
Hoàng Đức Duy
Có chuyện gì kh--- /mở cửa ra/
Nguyễn Quang Anh
Xin lỗi vì đường đột lúc khuya như vậy
Nguyễn Quang Anh
Anh có thể vào chứ?
Hoàng Đức Duy
Vâng ạ.. /mở cửa mời anh vào/
Cậu ngồi lên chiếc giường êm ái
Còn hắn thì ngồi lên chiếc ghế đối diện cậu
Cậu lúc này đã choàng chiếc áo khoác lên người mình
Vì không muốn anh nhìn thấy những vết sẹo ấy...
Hoàng Đức Duy
Anh... Tới đây có Việc j ko ạ
Không gian bỗng chốc trở nên im lặng
Nguyễn Quang Anh
Mấy năm qua sống vẫn ổn chứ?
Nguyễn Quang Anh
/nhìn em không rời/
Hoàng Đức Duy
Nếu anh chỉ hỏi vậy thôi th----
Nguyễn Quang Anh
Ngần ấy năm rồi
Nguyễn Quang Anh
Em thật sự không muốn biết anh sống thế nào sao?
Nguyễn Quang Anh
Những tháng năm không có em
Nguyễn Quang Anh
Những ngày tháng ấy đối với anh như địa ngục trần gian
Nguyễn Quang Anh
Thật sự là không quan tâm đến anh sao?
Hoàng Đức Duy
Em xin lỗi...
Hoàng Đức Duy
Chỉ là do...
Nguyễn Quang Anh
/cười gượng/
Hôm nay anh đến cũng chỉ muốn biết em sống như thế nào thôi
Đôi chân bước đi nặng trĩu ra khỏi phòng em
Trần Đăng Dương
Hửm /thấy hắn/
Rời đi trong sự ngỡ ngàng của Dương
Trần Đăng Dương
'yêu nhau là phải vậy sao?'
Bên trong chiếc Bentley đen tuyền ấy
Hắn ngồi gục đầu xuống vô lăn
Từng giọt lệ bắt đầu rơi xuống
Nguyễn Quang Anh
Vậy là em vẫn còn ổn đúng không?
Nguyễn Quang Anh
Không có anh em sống vẫn tốt mà
Nguyễn Quang Anh
Vậy tại sao...
Nguyễn Quang Anh
Em lại đồng ý ở bên anh
Nguyễn Quang Anh
Xong cuối cùng lại rời đi tàn nhẫn như thế chứ?
Đây là lần đầu tiên hắn khóc
Đây cũng là lần thứ 2 mà hắn cảm thấy tuyệt vọng như vậy
Chỉ là 1 tiếng nấc lên thôi...
Cũng khiến người ta không khỏi đau lòng
Download MangaToon APP on App Store and Google Play