Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Yêu Anh, Yêu Như Loài Hoa Tulip

Chap 1 :

Liệu bạn đã biết một cảm giác còn tồi tệ hơn cả bạo lực là gì không?
Đó chính là khi bạn nhận ra, bạn chỉ là một đứa trẻ không hề mong muốn của ba mẹ, là khi bạn lại bị nhận lấy sự ghẻ lạnh từ chính gia đình của mình.
Vì sao tôi biết ư? Bởi tôi chính là đứa trẻ ấy, đứa con gái út của nhà họ Tư, một đứa trẻ không nằm trong kế hoạch của họ...
Ba mẹ tôi là nhân viên công chức, một người là giáo sư hàng đầu của một đại học danh giá, một người là tổng tư lệnh của bộ đội...
Họ kết hôn khá trễ, vào năm họ hai mươi tám tuổi và cùng năm đó anh trai tôi đã ra đời trong sự yêu thương và hạnh phúc của họ.
Họ vốn dĩ chỉ hi vọng có một đứa trẻ nối dỗi tông đường, nhưng chẳng như kế hoạch của họ, chín năm sau đó vô tình tôi lại xuất hiện.
Bởi vì sự xuất hiện của tôi năm mẹ tôi 37 tuổi, bởi vì khi biết tin mình có thai thì cái thai ấy đã quá lớn để có thể bỏ đi.
Chính vì thế, tôi đã ra đời dưới sự ghét bỏ của gia đình, bởi vì tôi mà sức khỏe của bà yếu đi đáng kể...
Vào năm tôi năm tuổi, một độ tuổi đáng lẽ phải được vui chơi, tươi cười hồn nhiên như bao đứa trẻ khác, nhưng tôi lại phải nhận sự trỉ trích từ gia đình nội.
Bà Nội Của Hạ Thư
Bà Nội Của Hạ Thư
Mày sinh ra chính là tai họa của cái nhà họ Tư này, tại mày mà con dâu tao mới bệnh nhiều như thế.
Dì Kế Của Hạ Thư
Dì Kế Của Hạ Thư
Đúng đó Hạ Thư à, vì sinh cháu ra mà gia đình cháu chịu khổ nhiều rồi, cháu phải biết ngoan ngoãn đi chứ.
Nhưng từ mà tôi phải nghe nhiều nhất "tại tôi mà mẹ...", "tại tôi gia đình tôi phải...", "là đứa trẻ không trong kế hoạch, đáng lý tôi phải..".
Có đứa trẻ nào lại muốn nghe những lời trỉ trích như thế chứ? Tôi bị mắng, bị bỏ đói, bị bắt quỳ suốt cả năm tiếng chỉ vì mình không nhường con gấu bông của bạn thân cho con của dì kế...
Tôi cố chịu đựng cho qua, tôi có kể cho gia đình nhưng cuối cùng bị lơ đi, khi ấy cứ nghĩ bản thân sẽ chết vì bị bỏ đói ba ngày rồi...
Nhưng khi ấy, ông trời như đã thương tôi, ông ngoại đã xuất hiện và đưa tôi đi.
Tôi hôn mê suốt năm ngày ở bệnh viện, nhưng khi tỉnh dậy cũng chỉ có ông ở cạnh.
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Hạ Hạ, cháu có muốn cùng ông ra nước ngoài không?
Tư Hạ Thư / 5 tuổi
Tư Hạ Thư / 5 tuổi
/ Nước mắt / Ông ngoại, con không muốn ở đây đâu, con đói lắm, cũng đau nữa...
Dường như bao ấm ức mình chịu đựng đã đến giới hạn, tôi òa khóc ôm lấy ông và rời khỏi nơi đau thương ấy đến với Hạ Thành.

Chap 2:

Rời khỏi An Thành đến với một đất nước xa lạ như Hạ Thành, tuy xa gia đình nhưng sống với ông cô lại thấy thoải mái và hạnh phúc hơn.
Tuy cuộc sống không khá giả như khi cạnh gia đình, nhưng ở đây cô lại vui vẻ và không cần nhìn sắc mặt của ai mà sống.
Dần dần cô lớn lên trong vòng tay của ông, trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, mạnh mẽ và giỏi giang.
Nhưng khi cô chỉ mới vừa vào lớp mười, ông cô đã để cô lại Hạ Thành mà trở về nước vì tình hình sức khỏe.
Tuy vẫn thường gọi thăm ông, nhưng kể từ năm năm tuổi ấy cô đã chẳng trở về An Thành, và cũng không liên lạc cho gia đình một lần nào.
Cứ thế cô sống một mình là đất nước xa lạ này, trở thành diện sinh viên xuất sắc, được tuyển thẳng kì thi đại học vào các trường top đầu của toàn quốc.
Cũng vào hôm sinh nhật tuổi mười tám, cuộc gọi đầu tiên của cô cùng gia đình đã xuất hiện...
Dạ Nhất Vy / Đàn Chị Của Hạ Thư
Dạ Nhất Vy / Đàn Chị Của Hạ Thư
Hạ Hạ, em có điện thoại này...
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
Vâng ạ...
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
NovelToon
Hạ Thư vừa tắm xong bước ra ngoài nhìn thấy số lạ gọi đến từ An Thành, cô không chừng chừ lập tức nhấc máy lên nghe.
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
/ Bắt máy /
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
/ Giọng An Thành / Alo?
Đầu dây bên kia im lặng rất lâu, dường như tưởng chừng không có ai ở đầu dây bên kia, cô vốn định ngắt máy thì một giọng nói quen thuộc lại lạ lẫm vang lên khiến cho cả người cô như cứng lại.
Dĩ Hạ Linh / Mẹ Của Hạ Thư
Dĩ Hạ Linh / Mẹ Của Hạ Thư
Hạ Hạ... Là mẹ.
Hạ Thư đã rất lâu, rất lâu rồi mới nghe lại giọng nói nhẹ nhàng ấy, người mẹ đã sinh ra cô rồi lại vứt bỏ cô ở nhà nội mặc cho cô bị đánh đập, sỉ vả và chịu đau khổ.
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
Có chuyện gì sao?
Dĩ Hạ Linh / Mẹ Của Hạ Thư
Dĩ Hạ Linh / Mẹ Của Hạ Thư
Mẹ xin được số con từ ông nên muốn gọi hỏi xem sức khỏe con thế nào...
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
Vẫn ổn, không có gì đặc biệt thì con cúp máy đây.
Hạ Thư vốn muốn ngắt máy vì cô không muốn nghe, lại chẳng muốn nhớ đến khoảng kí ức đen tối khi ấy...
Dĩ Hạ Linh / Mẹ Của Hạ Thư
Dĩ Hạ Linh / Mẹ Của Hạ Thư
Khoan đã, hôm nay là sinh nhật con mà mẹ chỉ muốn chúc con tuổi mười tám vui vẻ thôi...
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
. " Bà ấy nhớ sao? Chắc do ông ngoại nhắc thôi..."
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
Cảm ơn, vậy thôi con còn có việc.
Chẳng để bà nói thêm cô lập tức ngắt máy, mười ba năm rồi cứ nghĩ vì khi trước cả người cô đều run lên, không phải vì sợ mà là vì cô không muốn trãi qua lại cảm giác tồi tệ khi ấy...
Dạ Nhất Vy / Đàn Chị Của Hạ Thư
Dạ Nhất Vy / Đàn Chị Của Hạ Thư
Sao đấy? Sao trong em mệt mỏi vậy?
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
/ Tiếng Hạ Thành / Mẹ em gọi đến...
Dạ Nhất Vy / Đàn Chị Của Hạ Thư
Dạ Nhất Vy / Đàn Chị Của Hạ Thư
/ Kinh ngạc / Mười ba năm rồi mới gọi cho em sao? Mẹ em cũng kì quặc thật đó...
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
/ Cười / Vốn dĩ em có phải đứa trẻ bà ấy mong muốn đâu mà...

Chap 3:

Nhất Vy là một đàn chị ở trường đại học bên cạnh, và là bạn cùng nhà của cô suốt ba năm rồi...
Bởi vì nhà cô có dư phòng bởi do ông đã về nước nên cô quyết định cho thuê dẫu sao ở một mình sẽ khá buồn.
Dạ Nhất Vy / Đàn Chị Của Hạ Thư
Dạ Nhất Vy / Đàn Chị Của Hạ Thư
/ Thở dài / Thôi quên đi, đi thôi chị đưa em đi ăn sinh nhật nè...
Hạ Thư lập tức vui vẻ mà quên đi chuyện ban nãy, cả hai mua đồ về tổ chức một sinh nhật nhỏ tại nhà cho cô.
Bởi tính cách độc lập, mạnh mẽ và hướng nội của mình nên Hạ Thư hoàn toàn không có bạn bè nào cả, Nhất Vy là người bạn duy nhất của cô.
Tối đó họ ăn uống vui vẻ, Hạ Thư trở về phòng vào lúc mười hai giờ đêm, bởi vì buổi chiều vì cuộc gọi của Hạ Linh mà cô hoàn toàn không thể ngủ nỗi.
Lúc này bỗng điện thoại cô sáng lên, là tin nhắn thoại từ ông.
Cô vui vẻ ấn vào, giọng nói nhẹ nhàng như vỗ về cô của ông cất lên.
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Hạ Hạ sinh nhật vui vẻ, chúc cháu tuổi mười tám thật xinh đẹp, hạnh phúc...
Hạ Thư thấy ông còn thức liền gọi đi, bởi vì khác múi giờ nên có lẽ ở An Thành đang là hai ngày trước...
Hạ Thành và An Thành chênh lệch tận bốn mươi tám giờ, nếu An Thành đang là ngày ba thì ở Hạ Thành là ngày năm...
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
Ông, vẫn chưa ngủ sao?
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Aida, sinh nhật cháu, còn chưa chúc sao mà ngủ kia chứ...
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
/ Cười / Ông à, cảm ơn ông...
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Cảm ơn gì chứ, cháu là cháu ông đừng như người ngoài thế chứ.
Ân Thành ông lúc này dừng lại đôi chút rồi lại cất giọng hỏi cô.
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Hạ Hạ, con tính đi đại học nào chưa?
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
/ Cười / Vẫn chưa ạ, còn khá lâu mà nên cháu vẫn đang bận suy nghĩ...
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Hạ Hạ, hay là cháu về nước sống cùng ông có được không?
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
...
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
Ông à, họ bảo ông gọi cháu về sao?
Cô hoàn toàn biết là có người nhờ ông, nếu không ông sẽ không bao giờ yêu cầu cô trở về khi biết nơi đó có quá nhiều đau thương đối với cô...
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Không ai cả, chỉ là cháu là người An Thành, ở ngoài mãi cũng chẳng tốt...
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Chẳng phải về nhà vẫn tốt hơn sao? Cháu không thích họ thì cứ kệ họ, về cùng ông để ông yên tâm...
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
...
Tư Hạ Thư
Tư Hạ Thư
/ Thở dài / Cháu sẽ cân nhắc, ông à khuya rồi ông ngủ sớm đi.
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Dĩ Ân Thành / Ông Ngoại
Được được, ông chờ tin tốt từ cháu.
Cô cúp máy liền năm lăn ra trên giường mà không khỏi cảm thấy mệt mỏi.
Có quá nhiều thứ đã xảy ra trong ngày hôm nay khiến cô không khỏi phải suy tư, đến cả sau khi làm bài thi cuối cùng, nộp bài ra khỏi phòng đầu óc cô chỉ toàn là về chuyện hôm qua...

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play