Trong một căn phòng rộng lớn của tòa nhà cao tầng nằm khuất giữa lòng thành phố, Bách Thời Nhiệm ngồi yên lặng trên chiếc ghế bọc da đen bóng. Không gian xung quanh lạnh lẽo, chỉ có ánh đèn lờ mờ rọi xuống từ trần nhà. Cả căn phòng tỏa ra một thứ cảm giác u ám, thể hiện rõ quyền lực tuyệt đối của người đàn ông đang ngồi đó. Bách Thời Nhiệm, ông trùm xã hội đen, từ lâu đã là nỗi khiếp sợ của các tổ chức ngầm, với đôi mắt sắc bén, gương mặt vô cảm và sự lạnh lùng đáng sợ.
Trước mặt anh là một nhóm thuộc hạ, đứng cúi đầu trong im lặng, không ai dám thở mạnh. Họ vừa mang tin tức rằng một phe thù địch đã âm thầm cản trở lô hàng vũ khí mà anh đang vận chuyển qua biên giới. Đây không phải lần đầu bọn chúng nhúng tay vào công việc của Bách Thời Nhiệm, nhưng lần này chúng đã gây thiệt hại không nhỏ, đẩy anh vào thế bị động. Thời Nhiệm không nói gì, ánh mắt sắc lạnh của anh nhìn thẳng vào tên đàn em vừa báo cáo, như có thể xuyên thấu qua người hắn. Bất chợt, anh đứng dậy, tiếng giày nện trên sàn khiến mọi người đều rùng mình.
“Vậy sao?” Thời Nhiệm khẽ nhếch mép, giọng trầm mà dứt khoát. “Chuẩn bị người" không có ai dám phản đối, mọi người lập tức tuân lệnh và nhanh chóng rời đi để thực hiện mệnh lệnh. Thời Nhiệm đứng nhìn ra cửa sổ, đôi mắt sâu thẳm nhìn xuống thành phố. Đêm nay, anh quyết định sẽ trả lại cho phe thù địch một bài học đẫm máu.
Khi màn đêm bao trùm, nhóm người của Bách Thời Nhiệm đã tập hợp đầy đủ, sẵn sàng cho cuộc chiến. Địa điểm mà phe đối thủ đang ẩn náu là một nhà kho cũ ở ngoại ô, nơi chúng chọn làm điểm tụ tập và phân phối hàng hóa phi pháp. Bước xuống từ xe, khuôn mặt lạnh băng không chút biểu cảm, toát lên vẻ tàn nhẫn của một ông trùm xã hội đen.
Trong bóng tối của khu nhà kho cũ, không gian đột nhiên bị xé tan bởi ánh sáng chớp lòe của những phát súng. Tiếng đạn rít vang lên như sấm nổ, đan xen với tiếng thét đau đớn và tiếng bước chân dồn dập. Các tay súng từ cả hai phe ẩn nấp sau những thùng gỗ và cột trụ sắt, từ đó lao ra xả đạn không chút khoan nhượng.
Bách Thời Nhiệm, giữa làn đạn hỗn loạn, bước đi với sự lạnh lùng đến tàn nhẫn. Với khẩu súng cầm chắc trên tay, anh di chuyển một cách thành thạo và bình tĩnh, né tránh những viên đạn lạc như thể đã quá quen thuộc với khung cảnh đẫm máu này. Mỗi bước đi của anh đều kiên quyết, không chút sợ hãi.
Một kẻ thù nhảy ra từ sau một chiếc xe tải, lao tới nhằm hạ gục Thời Nhiệm bằng một con dao sắc lẹm. Nhưng trước khi hắn kịp hành động, anh đã nhanh chóng phản đòn, chớp lấy tay hắn, bẻ ngược và đẩy mạnh xuống sàn. Một tiếng “rắc” vang lên giữa không gian hỗn loạn khi xương của tên đó gãy đôi, làm hắn rít lên đau đớn. Bách Thời Nhiệm không chút do dự, hạ gục hắn bằng một phát súng chính xác ngay thái dương, máu bắn ra vương đầy trên sàn nhà bụi bặm.
Những tên khác chứng kiến cảnh tượng đó, nhưng thay vì bỏ chạy, chúng càng điên cuồng lao vào, xả đạn về phía anh như một cơn mưa thép. Bách Thời Nhiệm lăn mình qua một bên, nấp sau thùng hàng để tránh đạn, rồi đáp trả bằng những loạt súng không chút nhân nhượng. Mỗi viên đạn bắn ra đều trúng vào kẻ thù, hạ gục từng tên một một cách tàn nhẫn. Không gian vang lên âm thanh của đạn nổ, máu phun ra từ những vết thương trí mạng, tạo thành một bức tranh khốc liệt giữa màn đêm.
Một tên tay sai lao lên với khẩu súng trường, nhằm thẳng vào Thời Nhiệm, nhưng anh nhanh chóng nhảy ra khỏi chỗ nấp, vừa bắn vừa tiến lên. Khẩu súng trong tay anh dường như trở thành công cụ chết chóc, không ngừng tuôn ra lửa và máu. Anh vừa di chuyển vừa xả đạn một cách hoàn hảo, hạ gục bất cứ ai dám cản đường.
Tiếng súng cuối cùng vang lên, không gian rơi vào tĩnh lặng. Chỉ còn lại những xác người nằm la liệt, máu chảy loang lổ dưới ánh đèn mờ nhạt của khu nhà kho. Bách Thời Nhiệm đứng giữa chiến trường đẫm máu, đôi mắt vẫn lạnh băng, không một chút xao động. Anh nhìn quanh, thấy không còn một kẻ nào sống sót, rồi chỉ nói một câu ngắn gọn với thuộc hạ đứng gần đó:
"Thu dọn đi"
Lời nói đó vang lên trong không gian đầy khói và mùi tanh, như một lời nhắc nhở tàn nhẫn cho bất cứ ai dám đối đầu với anh.
Khi trận chiến kết thúc, ánh đèn lờ mờ chiếu lên Bách Thời Nhiệm, lộ ra hình ảnh của một con người vừa bước qua cơn bão máu. Chiếc áo sơ mi trắng anh mặc ban đầu giờ đã thấm đẫm máu, từng vệt đỏ lan rộng, nhuộm màu sắc u ám trên nền vải trắng. Những giọt máu nhỏ từ cánh tay anh rơi xuống, tạo thành những đốm đỏ rải rác trên sàn nhà kho. Vết thương, dù lớn hay nhỏ, dường như không hề làm anh nao núng, chỉ tô điểm thêm cho hình ảnh lạnh lùng và đáng sợ của anh sau cuộc chiến.
Chiếc áo sơ mi sau đợt cọ xát vừa rồi nên đã bung hai cúc áo lộ ra lồng ngực rắn chắc với hình xăm dữ tợn. Hình xăm là một con rồng đen, vươn mình với ánh mắt hung dữ, bao phủ một phần lớn ngực anh. Con rồng với từng đường nét sắc nhọn và uy nghiêm, như thể hiện phần tối trong con người anh - quyền lực và sự tàn nhẫn vô song. Mỗi đường nét trên hình xăm như ẩn chứa sức mạnh của người đàn ông này, gợi lên vẻ bí ẩn và đe dọa, như một lời cảnh báo ngầm dành cho bất cứ kẻ nào dám đến gần.
Bạch Phong bước tới, nhìn Thời Nhiệm một lúc rồi khẽ gật đầu, không ai nói một lời nào. Cả hai lặng lẽ bước ra khỏi chiến trường đẫm máu. Chiếc áo sơ mi trắng, giờ đã loang lổ máu và bụi bẩn, vẫn phất phơ trong gió, như chứng nhân của một đêm tàn khốc. Trên ngực, hình xăm con rồng hiện ra sắc nét, rực rỡ và sống động, như chính cái thế giới ngầm đầy máu và bạo lực mà anh là kẻ thống trị.
Sau cuộc chiến đẫm máu, Bách Thời Nhiệm trở về trên chiếc Cadillac sang trọng, thân xe đen bóng phản chiếu ánh đèn đường loe lét của thành phố về khuya. Trong không gian yên tĩnh của xe, anh ngồi tựa lưng, ánh mắt nhìn ra ngoài nhưng không thực sự chú ý đến cảnh vật xung quanh. Dường như anh đang suy nghĩ sâu xa về điều gì đó, đôi mắt sâu hun hút như ẩn chứa hàng ngàn kế hoạch và toan tính.
Bên cạnh anh, Bạch Phong, trợ thủ trung thành, luôn giữ im lặng và cảnh giác, ngồi ở ghế lái với phong thái điềm tĩnh. Người này đã là cánh tay phải của Thời Nhiệm trong nhiều năm qua, sẵn sàng làm bất cứ việc gì được giao phó, từ xử lý công việc đến bảo vệ an toàn cho anh trong mọi tình huống. Sự hỗ trợ của Bạch Phong trong các cuộc giao dịch và trận chiến không chỉ là niềm tin mà còn là nền tảng vững chắc giúp Thời Nhiệm khẳng định quyền lực của mình.
Trong khi chiếc Cadillac lướt đi êm ái trên đường, Bách Thời Nhiệm chậm rãi rút một điếu thuốc ra, đôi mắt vẫn dán vào màn đêm. Khói thuốc từ từ tỏa ra, lan vào không gian, như xua tan đi những căng thẳng từ cuộc chiến vừa qua. Anh nhấp một hơi dài, đôi môi hơi nhếch lên, thoáng hiện vẻ lạnh lùng và kiêu ngạo. Khói thuốc xoáy tròn quanh hình xăm con rồng trên ngực anh, làm cho hình ảnh ấy càng trở nên bí ẩn và đáng sợ.
“Thưa đại ca, tất cả đã được thu xếp gọn gàng, Bạch Phong cất giọng đều đều, vừa tập trung lái xe vừa báo cáo tình hình. “Bọn chúng sẽ không còn dám gây chuyện nữa.”
Thời Nhiệm gật đầu nhẹ, không tỏ vẻ hài lòng nhưng cũng không có ý định truy cứu thêm. Anh là người không bao giờ giữ lại rắc rối không cần thiết. Khi quyết định xử lý đối thủ, anh luôn dứt khoát và không chừa lối thoát nào cho kẻ thù. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là anh dễ dãi, chỉ cần một sơ suất nhỏ trong kế hoạch cũng đủ khiến anh cân nhắc lại mọi người xung quanh.
“Ngày mai, hãy sắp xếp cuộc họp với các đầu mối,” Bách Thời Nhiệm trầm giọng ra lệnh. “Lần này chúng ta sẽ điều chỉnh lại thị trường để tránh thêm phiền phức.”
Bạch Phong lập tức gật đầu, hiểu rõ công việc tiếp theo là phải xử lý sạch sẽ những tàn dư từ cuộc giao tranh trước đó và chuẩn bị cuộc giao dịch lớn tiếp theo. Cậu đã quen với việc phải âm thầm thu dọn mọi thứ để không ai, kể cả cảnh sát, có thể lần ra dấu vết của Bách Thời Nhiệm. Cậu luôn nắm rõ từng chỉ thị của Thời Nhiệm, không bao giờ đặt câu hỏi hay có chút do dự. Sự trung thành tuyệt đối của anh không chỉ đến từ lòng trung thành mà còn từ niềm tin vào năng lực của người đàn ông ngồi phía sau.
Bách Thời Nhiệm tựa lưng vào ghế sau, đôi mắt nhắm lại, thả lỏng cơ thể mệt mỏi sau trận chiến. Chiếc Cadillac lướt êm ái qua những con phố vắng, đưa anh trở về căn biệt thự xa hoa nằm ẩn mình giữa vùng ngoại ô yên tĩnh. Bên trong không gian tĩnh lặng, tiếng động cơ xe như một khúc nhạc nền dịu dàng, giúp anh thoát khỏi không khí căng thẳng và mùi máu từ cuộc giao tranh vừa rồi.
Khi chiếc xe dừng trước cánh cổng lớn của biệt thự, Bạch Phong nhanh chóng xuống xe và mở cửa cho Bách Thời Nhiệm. Anh bước xuống, chiếc áo sơ mi trắng vẫn còn những vệt máu đỏ loang lổ, nhưng vẻ uy nghiêm và lạnh lùng không hề mất đi. Ánh đèn từ biệt thự phản chiếu trên người anh, tạo nên hình ảnh của một ông trùm đầy quyền lực vừa trở về từ trận chiến.
Bước vào sảnh lớn, Bách Thời Nhiệm cởi bỏ áo sơ mi vấy máu, lập tức đi tắm và trở nên thoải mái hơn khi khoác lên mình chiếc áo choàng đen mềm mại. Anh đi thẳng về phòng riêng để chuẩn bị nghỉ ngơi, nhưng trong tâm trí vẫn là những suy tính cho cuộc gặp gỡ quan trọng vào ngày mai với bên thứ ba - một đối tác làm ăn mới, được coi là nhân tố chính trong giao dịch lô vũ khí lớn. Thời Nhiệm biết rõ, lần hợp tác này sẽ không đơn giản, nhưng quyền lực và lợi ích khổng lồ mà nó mang lại là thứ anh không thể bỏ qua.
Anh đứng bên cửa sổ, nhìn ra khu vườn rộng lớn phủ bóng đêm, tâm trí không ngừng tính toán về những bước đi tiếp theo. Đối với một người như anh, thế giới này là một bàn cờ khốc liệt, và mỗi nước đi đều phải chính xác để giữ vững vị thế trong giới ngầm.
Trở về giường lớn hít một hơi sâu, Bách Thời Nhiệm thả mình xuống chiếc giường. Đêm nay, anh có lẽ sẽ cần một giấc ngủ ngắn để hồi phục, nhưng không bao giờ quên rằng ngay sáng mai, anh sẽ lại tiếp tục lao vào cuộc chơi đầy nguy hiểm, nơi quyền lực, tiền bạc, và cả mạng sống đều có thể bị đem ra trao đổi.
Ngày hôm sau, Bách Thời Nhiệm cùng trợ thủ Bạch Phong tiến đến khách sạn đắt đỏ nhất thành phố, nơi cuộc gặp đã được lên lịch từ trước. Ánh nắng chiều buông xuống mặt tiền bóng loáng của tòa cao ốc, phản chiếu ánh vàng chói lóa lên những cửa kính. Cả hai bước vào đại sảnh sang trọng, vượt qua đám khách hàng sành điệu và nhân viên phục vụ lịch thiệp để bước vào thang máy dẫn thẳng lên tầng thượng.
Tầng thượng của khách sạn nằm ở tầng 60 cao nhất, là một khu vực xa hoa với hồ bơi rộng lớn, mặt nước xanh thẳm phản chiếu những ánh đèn lấp lánh từ bữa tiệc thác loạn đang diễn ra. Không khí đặc quánh mùi nước hoa đắt tiền và khói thuốc lá, hòa vào tiếng nhạc điện tử sôi động, như một làn sóng âm thanh cuốn mọi người vào trạng thái mê loạn. Trên chiếc ghế dài quanh hồ bơi, các ông trùm quyền lực của thế giới ngầm đang say sưa trong những cuộc vui riêng, mỗi người đều có vài ba cô gái trẻ đẹp vây quanh.
Các cô gái mặc những bộ trang phục quyến rũ, kiệm vải, với ánh mắt trống rỗng nhưng đôi môi lại rạng rỡ nụ cười gượng ép. Vì tiền, họ bán rẻ thân xác và cảm xúc, làm trò mua vui cho những kẻ máu mặt, thỏa mãn những nhu cầu bệnh hoạn của giới quyền lực. Một số cô gái nhảy múa bên mép hồ bơi, những điệu nhảy uốn lượn và đầy khiêu khích dưới ánh đèn neon chớp nháy, ánh mắt đờ đẫn theo tiếng nhạc dồn dập.
Bách Thời Nhiệm và Bạch Phong được phục vụ hướng dẫn đi đến nơi, xuyên qua đám đông, bước đến một khu vực riêng biệt, nơi đã được chuẩn bị sẵn cho cuộc gặp. Trên một chiếc bàn dài có một cô gái trẻ với đường cong sắc nét đang nằm khoả thân trên bàn bày la liệt rượu vang thượng hạng và những đĩa đồ ăn tinh tế được sắp xếp tỉ mỉ trên cơ thể cô gái và xung quanh.
Đối tác của anh, một người đàn ông 62 tuổi là một trong những tay buôn ma tuý có tiếng tăm. Gã đàn ông với ánh mắt tươi cười giơ ly rượu chào đón Bách Thời Nhiệm.
Cả hai ngồi đối diện nhau, ly rượu trong tay nhưng ánh mắt hoàn toàn tỉnh táo, như những con thú săn mồi đang thăm dò đối thủ. Họ trao đổi về lô hàng ma tuý, vì lô hàng số lượng lớn nên gã đàn ông cần người bảo kê cho hắn và anh chính là người đáng tin tưởng nhất, Thời Nhiệm nổi tiếng trong thế giới ngầm về tàn bạo, giết những kẻ ngán chân không nhân nhượng, và hơn hết bên cạnh anh còn có một trợ thủ luôn dọn dẹp những vết tích của cuộc chiến, ngay cả cảnh sát cũng đi vào ngõ cục với những vụ án bí ẩn.
"50/50 tôi sẽ đảm bảo lô hàng này không vấn đề"
"Chốt kèo" Sau một hồi thương lượng căng thẳng, ánh mắt của họ gặp nhau trong giây lát, ngầm xác nhận thỏa thuận sẽ mở ra những lợi ích và quyền lực mới.
Gã đàn ông sau khi hợp tác với anh thành công cười ha ha sảng khoái, nâng ly rượu vang đỏ sánh óng uống cạn một hơi.
Trong khi đó, khung cảnh tiệc tùng xung quanh càng lúc càng hỗn loạn. Tiếng cười nói, tiếng nhạc và cả những tiếng la hét mơ hồ vang lên phía sau, khi một số gã đàn ông đã say bí tỉ, để lộ bản chất bạo lực trong những trò mua vui bệnh hoạn.
Cuộc đàm phán ngắn ngủi kết thúc, lí do là vì Bách Thời Nhiệm nói ít làm nhiều, nếu đàm phán không có lợi anh sẽ rút lui không day dưa phiền phức. Đối với anh, những thứ này chỉ là vỏ bọc hào nhoáng của thế giới ngầm đen tối, nơi những kẻ như anh và đối tác tìm kiếm quyền lực bằng mọi giá.
Khi Bách Thời Nhiệm sải bước ra khỏi khu vực gặp gỡ, chuẩn bị rời khỏi bữa tiệc thác loạn này, một vụ việc bất ngờ xảy ra ngay tại hồ bơi. Một gã đàn ông cao lớn, với vẻ mặt kiêu ngạo và ngạo mạn, đột nhiên hất tay đẩy một cô gái phục vụ yếu ớt bên cạnh, khiến cô ngã nhào xuống hồ. Gã cười phá lên, tiếng cười khoái chí vang lên như một nhát dao lạnh lùng. Cô gái hoảng loạn, vùng vẫy giữa làn nước xanh đậm, khuôn mặt đầy hoảng sợ khi nhận ra trong hồ không chỉ có nước mà còn lấp ló những bóng đen đang lượn lờ đó là đàn cá mập, di chuyển nhanh nhẹn và ẩn mình như những sát thủ vô hình, bơi lượn quanh cô.
Mọi người xung quanh nhìn cảnh tượng ấy với sự vô cảm, một số còn bật cười, ánh mắt thích thú và tò mò trước nỗi kinh hoàng của cô gái. Tiếng nhạc lớn át đi tiếng kêu cứu yếu ớt của cô, chỉ còn những chuyển động hỗn loạn trong nước, đôi tay cô vùng vẫy, cố bám lấy thứ gì đó trong tuyệt vọng.
Gã đàn ông cười phá lên, chẳng hề hối lỗi mà còn nhún vai với vẻ mặt giễu cợt. Xung quanh, những người đàn ông quyền lực khác chỉ nhún vai cười bỉ ổi, coi đó như một màn giải trí, họ nâng ly rượu, nhâm nhi và xem cảnh tượng như thể đang thưởng thức một trò đùa bệnh hoạn.
Ánh mắt Bách Thời Nhiệm quét qua đám đông, rồi dừng lại ở gã đàn ông vừa đẩy cô gái, ánh mắt lạnh lùng thường ngày bỗng khẽ dao động khi nhìn thấy cô gái đang vùng vẫy hoảng loạn dưới nước. Trong lòng anh chợt dâng lên một cảm xúc mơ hồ khó tả. Thông thường, những cảnh tượng bạo lực như thế này anh đều chẳng bận tâm, nhưng hôm nay lại khác. Chính anh cũng không hiểu tại sao mình lại chú ý đến cô gái đó, và càng khó lý giải hơn vì sao anh quyết định ra tay cứu.
Anh nghiêng đầu, hất cằm ra hiệu cho Bạch Phong, trợ thủ đắc lực của mình. “Kéo cô ấy lên,” giọng nói trầm thấp và dứt khoát vang lên, không chút do dự.
Bạch Phong lập tức hiểu ý, nhanh chóng lao xuống hồ, bơi về phía cô gái đang gần như kiệt sức vì hoảng sợ và thiếu dưỡng khí. Trong khi đó, Bách Thời Nhiệm rút từ túi áo một điếu thuốc, châm lửa rồi nhàn nhã nhả từng làn khói, đôi mắt trầm tư dõi theo từng cử động của Bạch Phong dưới làn nước. Khói thuốc lơ lửng quanh gương mặt lạnh lùng của anh, che giấu những suy nghĩ sâu thẳm bên trong.
Mọi người xung quanh dần trở nên im lặng quan sát, không ai dám làm phiền anh hay tỏ thái độ thắc mắc. Không khí căng thẳng đến mức đông đặc, mỗi động tác của Bách Thời Nhiệm đều toát ra uy quyền áp đảo. Ngay cả gã đàn ông vừa đẩy cô gái xuống hồ không dám hé miệng.
Bạch Phong nhanh chóng kéo cô gái lên bờ, đặt cô nằm an toàn trên nền đá lạnh. Cô gái thở hổn hển, toàn thân run rẩy, đôi mắt đầy vẻ hoảng sợ và bối rối. Cô ngước lên, nhìn người đàn ông cao lớn đang đứng gần cũng đang nhìn xuống nhìn cô, với ánh mắt lạnh nhạt nhưng sâu thẳm của một kẻ quyền lực. Trong khoảnh khắc đó, dường như thời gian ngừng lại. Cô không biết anh là ai, nhưng có điều gì đó ở người đàn ông này khiến cô sợ hãi.
Bách Thời Nhiệm không hề tỏ vẻ quan tâm hay thương cảm. Anh chỉ nhàn nhã rít một hơi thuốc rời tiện tay văng xuống hồ nước, ánh mắt như không còn bận tâm đến những gì vừa xảy ra. Anh gật nhẹ đầu ra hiệu cho Bạch Phong rời đi. Với anh, đó chỉ là một sự ngẫu nhiên, một phút giây bất chợt mà anh không để tâm nhiều. Nhưng đâu đó trong lòng, cảm giác kỳ lạ này vẫn len lỏi, không rõ là gì, chỉ biết rằng, hành động này không giống anh chút nào.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play