Sâu Dưới Đại Dương/Freminet/.
chap 1. Mất đồ quan trọng!
buổi sáng, ánh nắng chói chang, rọi sáng khắp con đường
tiếng cười đùa của lũ trẻ và người đi tấp nập khắp mọi nơi, mọi nẻo đường
Freminet/🐧/
"nó đâu rồi..!?"
cậu đã lục tung khắp cả căn phòng của mình chỉ để tìm một thứ gì đó
vì cậu hoảng loạn thế cơ mà?!
lyney
freminet! xuống ăn sáng nào/hét lớn/
Freminet/🐧/
vâng-..! em xuống ngay ạ
Freminet/🐧/
"không tìm thấy, chẳng lẽ rớt dưới biển sao?? "
cậu bước xuống nhà ăn, nhưng trong đầu cứ suy nghĩ xem mình đã đặt thứ đó ở đâu
Lynette
em sao vậy? ổn không đó
arlecchino
con chắc chứ? /bước vào-trên tay cô cầm một cuộn báo/
Freminet/🐧/
Vâng ạ! Chào-.. cha, chúc cha buổ- buổi sáng- ..vu-i vẻ ạ! /lắp bắp/
Lynette
chào cha, chúc cha buổi sáng tốt lành
lyney
con chào cha! chúc cha buổi sáng an lành!
arlecchino
ùm! các con cũng vậy nhé!
arlecchino
freminet, con suy nghĩ thứ gì thế?
Freminet/🐧/
hơ-.. dạ.. con..con-...
arlecchino
không nói cha nghe cũng được. Nhưng khi làm nhiệm vụ con đừng lơ là như vậy, nguy hiểm/dặn dò/
Freminet/🐧/
vâng-.. vâng ạ
arlecchino
ăn đi, kẻo nguội/nhắc nhở/
buổi sáng đã kết thúc rồi
lyney
lynette! mau lên nào
Lát sau Arlecchino đã đi đâu đó, hành tung của cha, lyney và lynette cũng rất kỳ lạ, họ định làm gì đây?
Freminet/🐧/
"chỉ còn một mình ở nhà thôi"
Freminet/🐧/
"tranh thủ thôi! "
sau đó cậu đi khắp nhà, tìm mọi góc ngách. Nhưng mặt trời lên tới đỉnh, cậu cũng chẳng tìm được cái gì cả
lyney
Em ấy... hình như đang tìm kiếm thứ gì đó!
Lynette
ai nhìn cũng biết...
aether
chắc hẳn, cậu ta không tìm được thứ đó rồi...
paimon/thức ăn dự trữ
hmm... chúng ta nên làm gì nhỉ?
lumine
hay mình hỏi thẳng đi! /đề xuất ý kiến/
arlecchino
không được đâu! thằng bé sẽ không chịu nói đâu
lyney
chắc sợ phiền mọi người sao?
lumine
'Arlecchino? cô làm gì ở đây vậy??? '
arlecchino
câu này phải để tôi hỏi các người! các người làm gì ở ngoài nhà tôi vậy?
trong mắt mọi người có một đám người ăn mặc kỳ lạ ngồi rình rập bên ngoài một ngôi nhà.
.
/che miệng-gật đầu hiểu ý/
paimon/thức ăn dự trữ
navia!cô làm gì ở đây?
navia
tôi đi dạo thôi, vô tình-...
navia
mọi người làm gì ở đây thế?
họ nhìn nhau rồi, ra hiệu cho navia lại gần, rồi thuật lại từ đầu đến cuối
cả đám:/cuối xuống hết mức có thể/
freminet không hề để tâm đến đám người kia!
cả đám:phù! may quá cậu ấy hơi khờ...!
tác giả🖊
xin chào các tình êuu
tác giả🖊
tôi viết bộ này là vì freminet nên không muốn ai góp ý gì về truyện của tôi
tác giả🖊
có kha khá bộ viết về fre nhưng nó không hợp gu tôi
tác giả🖊
nên tôi viết bộ này là vì thế
chap 2. Mất đồ quan trọng!
tác giả🖊
lặn lâu quá r heheh👉👈
tác giả🖊
lâu đến mức quên mẹ cốt truyện định sẵn rồiii:3
tác giả🖊
tôi có sửa lại đôi chút r, bộ này tôi sẽ viết nhiều câu chuyện đa dạng khác nhau trong này😘
nay bờ biển lại vắng vẻ đến kì lạ, thường thì ít nhất cũng có vài người ở đây
Freminet/🐧/
/nhìn quanh bờ biển/
Freminet/🐧/
không có.... không có...... ở đây cũng không.....
cậu đi dọc bờ biển, tìm mọi ngóc ngách mà cũng chẳng có thứ cậu muốn tìm
Freminet/🐧/
chẳng nhẽ bị người khác lấy rồi... ?
Freminet/🐧/
không... không đâu/vỗ mặt liên tục/
Freminet/🐧/
"có ai lại lấy thứ cũ kĩ đó, có lấy thì bán cũng chẳng được mấy đồng mora!"
lumine
hmm! /dùng ống nhòm ngắm nghía freminet từ xa/
aether
em phát hiện gì rồi!?
lyney
cô biết cái em ấy cần tìm rồi sao! /chồm tới/
lumine
mấy người làm tôi giật cả mình
navia
cô thấy gì rồi? /nheo mắt lại nhìn freminet từ xa/
lumine
ừ thì.... chỉ thấy cậu ta.....
lumine
....vẫn tìm cái thứ quan trọng đó!
all
trời! /vỗ trán bất lực/
arlecchino
phải chi thằng bé mở lòng một chút
paimon/thức ăn dự trữ
ây! điều đó rất khó với cậu ấy đấy arlecchino /nhanh nhạy đáp/
lyney
"paimon muốn rời trần sớm sao?"
arlecchino
... /nhìn paimon chằm chằm/
paimon/thức ăn dự trữ
paimon xin rút lại lời nói!
arlecchino
/di chuyển ánh mắt sang phía freminet/"lời nhóc này nói cũng chẳng sai. Mở lòng với mọi người là việc rất khó với thằng bé"
arlecchino
"nhưng mình vẫn mong muốn thằng bé mở lòng với gia đình hiện tại một chút thôi cũng được... "
navia
sao ta lại không thử liều một phen nhỉ? /cười nham hiểm/
paimon/thức ăn dự trữ
Navia tôi lạy cô đấy!
paimon/thức ăn dự trữ
cô làm như thế là phá hỏng toàn bộ công sức chúng tôi rình sáng giờ đấy!!!/nói lớn/
aether
thôi nào! mọi người im lặng đã /vội can ngăn cuộc trò chuyện sắp trở thành cuộc cãi vã/
Lynette
/im lặng quan sát từng cử chỉ của freminet/
Lynette
"liệu mình có nên nhờ "...." không? nếu mình nhờ thì ".... " cũng có thể giúp chút ít nhỉ...? "
Lynette
/đứng dậy lặng lẽ rời đi/
lyney
sì tóppppp! /nhảy ra can/
lyney
đừng ồn ào! sẽ kinh động đến freminet mất!!
Freminet/🐧/
hay xuống biển kiếm thử xem sao...
Freminet/🐧/
giờ chỉ còn dưới nơi này là vẫn chưa tìm thôi
Freminet/🐧/
/cởi áo ngoài ra, bên trong là một bộ đồ thợ lặn/
Freminet/🐧/
/xếp đồ gọn gàng-đội nón/
tõm! (=)) đứa nào cười 12h đêm ra cổng trường gặp tao😈)
mặt nước dao động khi có gì đó rơi xuống
âm thanh khá lớn, đã làm đám người rình mò chú ý
navia
freminet nhảy xuống biển rồi...?
lumine
.... /im lặng nhìn mặt nước đang dao động dần tan đi/
lumine
arlecchino... tôi cần cô một chút/nhích qua phía arlecchino khẽ gọi/
sau đó cả hai lẳng lặng rời đi
Lynette
Charlotte... xin chà.. chào cô/khẽ chạm vai Charlotte/
charlotte
Lynette? cô làm tôi giật cả mình
Lynette
ừm, tôi có việc.... muốn nhờ cô một lát, liệu có phiền cô không....?
charlotte
việc muốn nhờ sao?
charlotte
aiza! cô may lắm đấy!
Lynette
may...?/nghiêng đầu khó hiểu/
charlotte
nay tôi chẳng có việc gì cả! siêuu siêuuuu rảnh luônnnn!!!/la lớn/
Lynette
vậy thì chúng ta vừa đi và vừa nói nhé nói nhé!
lumine nghiêm túc ngồi đối diện Arlecchino
lumine
arlecchino! tôi muốn hỏi về freminet!!!
arlecchino
ra đây là chuyện cô cần?
tác giả🖊
đầu óc trống rỗng.... chẳng có cái méo gì cả😭
tác giả🖊
pái pai mấy ní nha
tác giả🖊
👉👈 trước tôi có làm biếng quá thời hạn á, kèm thêm cái tôi quên ktra app nữa...
tác giả🖊
nên thông cảm nha😘
chap 3. Mất đồ quan trọng!
lumine
arlecchino! cô có thể kể lại quá khứ thuở bé của cậu ấy được không...? /thấp giọng/
paimon/thức ăn dự trữ
vì nếu chúng ta nghĩ sâu xa một chút.... món đồ bị mất ấy ắt hẳn liên quan đến quá khứ của cậu ấy!?/bất thình lình xuất hiện/
lumine
oái!!! /giật mình-tay ôm ngực trái nơi có con tim bé bỏng của cô/
arlecchino
/ngạc nhiên/ cô paimon? cô ở đây lúc nào vậy?
paimon/thức ăn dự trữ
ây ây! lúc nãy tôi đã thấy lynette lén lút đi đâu đó, tôi tính chút nữa sẽ theo sau, nhưng ai có mà ngờ, hai người cũng lén lút chạy đi
paimon/thức ăn dự trữ
sau một lúc suy nghĩ tôi quyết định theo hai người! /nháy mắt- đưa ngón like/
lumine
ghê quá đó paimon, đừng nháy mắt với tôi/ôm thân/
arlecchino
.... /nhíu mày/
paimon/thức ăn dự trữ
è hem! đc rồi! arlecchino cô mau mau kể đi, tôi cảm thấy mình rất sốt ruột khi cô chần chừ như vậy đấy!!!
arlecchino
haiz... đc rồi/thở dài/
arlecchino
chuyện là......
charlotte
hmmm... ra là vậy/suy tư/
charlotte
mọi chuyện sẽ dễ hơn nếu mọi người biết được món đồ cậu ấy cần tìm.
charlotte
nếu không biết món đồ cậu ấy cần thì có lật cả cái fontaine cũng chẳng thấy đâu mấy ngốc ạ..!/chăm chọc/
Lynette
vậy cô giúp chúng tôi được không....? /bẽng lẻng nói/
Lynette
tôi muốn giúp thằng bé.... khi mất món đồ ấy nhìn thằng bé buồn rõ ra.
Lynette
bên ngoài đã hiện rõ như vậy thì nội tâm thằng bé sẽ như nào đây...?
charlotte
rối loạn, tự trách, buồn bã, hoảng loạn? ôi! tôi không nghĩ được nữa rồiiii! /vò đầu/
Lynette
nhưng chắc phải có ai đó biết cách chứ.... /siết chặt tay- cuối gầm mặt/
charlotte
thuyết phục cậu ta nói ra món đồ quan trọng bị mất đi trước đã.. /duỗi tay/
charlotte
vậy tôi mới giúp được
Lynette
chắc phải nhờ lyney rồi... anh ấy có vẻ thân với fremi hơn tôi.
tác giả🖊
huhu, tui nghỉ game lâu qá quên cốt truyện của fremi roi😭 có j m.n tra gg đọc hộ tui nhaaa🙏
lumine
ra là vậy. /ngộ ra chân lý/
lumine
bây giờ chúng ta cần tìm chiếc dây chuyền đó! /quyết tâm/
paimon/thức ăn dự trữ
... /quyết tâm/
vì có chút muộn phiền, freminet đã đi ra bờ biển dạo quanh và ngắm nhìn mặt biển phản chiếu ánh trăng sáng
ngồi đó một lúc lâu, cậu đưa tay mò quanh cổ áo lấy ra sợi dây chuyền đã có vài chỗ bị rỉ sét
Freminet/🐧/
/mân mê sợi dây chuyền mà chạnh lòng/
nước mắt cậu không tự chủ mà rơi lã chã
cố gạt chung đi nhưng chẳng mấy hiệu quả
cậu bắt đầu làm nhiều cách khác nhau, từ cách bản thân thường sử dụng khi bị cha dạy dỗ, đến những cách biết được trong sách
nhưng tất cả không hiệu quả
cậu đành nhảy xuống biển, hòa mình vào làn nước trong xanh, ấm áp nhưng giờ đây lại mang vẻ u ám và lạnh lẻo đến rợn người
cậu giải tỏa từng thớ cảm xúc hỗn độn trong mình ra
freminet lên bờ thu dọn mớ đồ của mình rồi rời đi, nhưng cậu quên rằng việc cậu vội vàng nhét chiếc mặt dây chuyền vào áo một cách bất cẩn. khi cầm áo lên, nó đã rơi ra rồi...
???
/nhìn chằm chằm mặt dây chuyền/
???
"có vẻ nó đã bị hỏng rồi"
Download MangaToon APP on App Store and Google Play