Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[ Đn Honkai Impact ] Có Lẽ… Tôi Là Kẻ Dị Biệt

Chap 1

Trong một khu trọ nhỏ ở góc đường có hai người anh em sống nương tựa lẫn nhau. Cả hai đều là trẻ mồ côi cha mẹ nhưng cả hai không quan tâm lắm mà vẫn sống cùng nhau
Người em trai là Takamura Nagi, một đứa trẻ rất hiếu động và luôn vui tươi với nụ cười trên khuôn mặt
Người anh trai, Takamura Toki là một người kiệm lời và luôn có khuôn mặt mệt mỏi trên gương mặt nên thường khiến người khác xa lánh nhưng lại là một người ấm áp luôn bảo vệ em mình
Tuy hoàn cảnh khó khăn nhưng cả hai vẫn luôn cố gắng chăm sóc cho nhau có thể nói là một khung cảnh đầy sự ấm áp
Như mọi ngày Nagi đánh thức người anh của mình vẫn đang nằm ngủ trên giường sau ca làm tối hôm qua
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Hai ơi, hai dậy đi anh trời sáng tới mông rồi kìa
Toki dần mở mắt thấy thằng em mình đang đứng bên cạnh gọi mình dậy. Toki chìu mến béo má em mình
Takamura Toki
Takamura Toki
Anh dậy rồi, dậy rồi. Không cần gọi nữa đâu [ mỉm cười ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Ah hai béo má em. Em dỗi giờ
Takamura Toki
Takamura Toki
Ahaha có người giận mà dễ thương chưa kìa
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Hpmh… [ bĩu môi ]
Takamura Toki
Takamura Toki
Rồi rồi anh xin lỗi mà
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Muốn xin lỗi em thì hai phải nấu trứng sốt cà chua cho em
Takamura Toki
Takamura Toki
Rồi rồi anh sẽ nấu cho
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Yeah hết dỗi hai rồi 😁
Takamura Toki
Takamura Toki
Cái thằng này thật là mưu mô
.
.
.
Takamura Toki
Takamura Toki
Anh đi làm đây nên nhớ ở nhà ngoan ngoãn nhé?
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Vâng em biết rồi
Toki thấy em mình ngoan ngoãn thì cũng yên tâm hơn mà rời khỏi nhà trọ để đi làm
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Hôm nay mình sẽ làm hai bất ngờ. Chắc chắn hai sẽ bất ngờ lắm đây
Nagi rén bước ra khỏi khu nhà trọ để mua một thứ có thể làm một điều bất ngờ cho anh mình
Đến tối khi Toki về thấy căn phòng tối om không thấy em mình đâu. Một nỗi bất an dâng lên, Toki vội chạy ra ngoài để tìm em mình. Suốt quãng đường mọi người luôn nói về một đứa trẻ ở khu chợ nên Toki đã ra ngoài chợ
Mãi đến 11:00 thì Toki đã thấy cậu đang đi lạc trên đường với túi gì đó bên trong. Cậu thấy anh mình thì rơm rớm nước mắt vì bị lạc suốt mấy tiếng
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Oa oa oa hai ơi!
Takamura Toki
Takamura Toki
Nagi!
Toki vội chạy đến chỗ em mình kiểm tra khắp cơ thể cậu để đảm bảo rằng cậu không sao. Toki trên mặt hiện rõ sự giận dữ chất vấn em mình
Takamura Toki
Takamura Toki
Em đi đâu vậy hả!? Biết anh tìm em một tiếng rồi không!
Takamura Toki
Takamura Toki
Anh bảo em phải ở nhà rồi cơ mà! Em biết anh lo lắm không!
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Hức hức…
Nagi chỉ thút thít khóc không nói được câu nào. Toki thấy thế cũng bớt giận hơn mà giọng cũng đỡ căng thẳng so với lúc đầu
Takamura Toki
Takamura Toki
Em đi đâu vậy hả?
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
E-Em…
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Em muốn… em muốn mua thứ này cho anh
Cậu đưa ra chiếc túi mà mình luôn cầm. Cậu lấy ra bên trong là một chiếc khăn len màu đỏ
Takamura Toki
Takamura Toki
Hơ…
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Em… em thấy anh hồi trước thích nó
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Em đã dùng tiền tiết kiệm ba năm nay để mua cho anh
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Anh… anh lúc nào cũng nhường nhịn những thứ tốt nhất cho em. Em chỉ muốn mua một thứ gì đó cho anh
Takamura Toki
Takamura Toki
Nhìn em mình khóc nấc lên thì Toki cũng hiểu được tấm lòng của em mình. Toki lau nước mắt cho cậu
Takamura Toki
Takamura Toki
Anh… anh xin lỗi vì quát em. Anh hứa sẽ không nói vậy nữa
Toki vỗ về an ủi cậu. Cậu cũng bớt khóc hơn những dọt nước mắt cũng ngừng rơi
Takamura Toki
Takamura Toki
Anh cảm ơn vì món quà này… anh thích lắm, cảm ơn em nhiều
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Hai thích lắm đúng không?
Takamura Toki
Takamura Toki
Ừm
Cậu vui vẻ mỉm cười với anh mình. Đêm đó cũng là đêm vui nhất của cậu và anh mình
Cậu cứ nghĩ mọi chuyện sẽ ổn áp như vậy nhưng… chuyện đó đã xảy ra
Trên đường về bất ngờ một chiếc xe ô tô lao đến cả hai với vận tốc mất kiểm soát. Toki trong 1s đã ném em mình ra ngoài khiến cậu được an toàn nhưng mà Toki thì không may mắn như vậy
Chiếc xe đâm Toki khiến anh nằm thoi thóp trên mặt đất với vết máu khắp người
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
Takamura Nagi [ 12 tuổi ]
HAI!!!
Cậu chạy đến anh mình lay người anh mình nhưng tuyệt nhiên không có một lời nói được thốt ra. Cơ thể Toki cũng lạnh dần nhịp tim cũng dần yếu đi. Cậu cố gắng gọi mọi người xung quanh để cầu cứu họ
Không, không một ai giúp cậu. Họ chỉ đứng nhìn chụp ảnh lại đăng lên mạng xã hội để câu view. Cậu cố gọi họ nhưng không một ai mảy may quan tâm đến đứa trẻ đang gào thét ở kia
Cậu giờ mới nhận ra bản chất thật của xã hội này… Con người luôn cố gắng có ích lợi cho mình sẽ luôn sẵn sàng dẫm đạp lên nhau để có cho mình vị thế đỉnh cao
Cậu nhìn họ, nhìn những ánh mắt phê phán không một chút gì gọi là cảm thông… Cậu không hiểu sao con người lại vậy? Sao con người lại không giúp đỡ người khác? Chẳng phải trong sách có nói vậy sao? Con người sẽ luôn giúp đỡ người khác cơ mà?
Cái thực thế luôn tàn nhẫn hơn con người không vì người khác phải là vì mình vì ích lợi của mình. Cái thứ trong sách chỉ dậy cho lũ ngu để khiến lũ ngu đó làm bàn đạp cho mình vì chúng học là cái thực tế không phải là lý thuyết
Sau cái ngày đó anh cậu cũng rời khỏi cậu đi đến một nơi rất xa mà có lẽ rằng cậu sẽ không bao giờ gặp lại nữa
Cậu cũng từ đó mà trầm cảm. Một phần vì anh mình một phần cũng vì thực tế của xã hội. Cậu không còn cười nữa mà luôn có khuôn mặt gần như mất đi cảm xúc
Sao cuộc đời lại khổ vậy?
Cuộc đời cậu chưa đủ khổ lắm sao? Mất đi người anh yêu quý của mình chẳng khác nào mất đi ánh sáng của mình
Vì chuyện anh mình khiến cậu phải nghỉ học để kiếm tiền nuôi sống bản thân nhưng vì tuổi còn quá nhỏ nên cậu luôn phải ăn thức ăn của chủ nhà trọ mang đến. Bác ấy là người hiểu chuyện nên cũng thương cảm mà hỗ trợ cậu trong cuộc sống
.
.
.
10 năm trôi đi. Cậu giờ cũng lớn hơn đã biết kiếm việc làm để nuôi sống bản thân mình. Cậu làm rất nhiều việc gần 10 việc một ngày nhưng tiền vẫn cứ là lè tè
Cậu bước đi dưới trời mưa trên tay là chiếc ô. Cậu đi đến một con sông nhìn lên thành phố Nagazora dưới màn đêm mà lòng đầy u sầu
NovelToon
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Hai ơi em nhớ anh lắm…
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Cuộc sống thật khổ, em luôn phải vật lộn với nó…
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Nếu lúc đó em không làm chuyện đó thì giờ đây anh đã ở bên cạnh em rồi nhỉ?
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Hai ơi… em nhớ anh lắm… nhiều lắm
Cậu lững thững bước đi trong cơn mưa không biết mình sẽ đi đâu nhưng hiện tại cậu không muốn nghĩ nhiều
Cậu bước đi qua con hẻm thì bỗng có tiếng kêu khiến cho cậu chú ý đến
Grrr… grrr…
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Hửm?
Vì tò mò mà cậu vào đó mặc dù lòng hơi bất an một chút nhưng chắc không sao đâu…
Cậu tiến đến thì thấy một sinh vật… là một con mắt? Nó màu trắng lòng đỏ bên trên là một cái vòng đen với những mảnh vỡ như cánh. Nói chung nó hơi khó mô tả
NovelToon
Grrr… grrr…
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Nó… kêu được à?
Cậu cầm nó lên ngó nghía xung quanh xem ai có làm rơi này không. Bỗng dưng nó nhìn cậu khiến cậu giật mình thả nó ra
Nó bay lơ lửng trên không ra một chuyện cậu không ngờ xảy ra. Nó đâm thẳng vào mắt trái của cậu. Nó dần chuyển mình vào bên trong và đẩy nhãn cầu phải của cậu ra ngoài. Cậu đau đớn hét lên chiếc ô cũng rơi xuống đất
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ahhhh!!!
Cậu cố gắng móc nó ra nhưng nó lại bám rất chắc và nó tiếp tục ngọ nguậy khiến cậu chảy máu mắt. Cơ thể cậu lúc này bỗng bốc lên làn khói đen cơ thể cũng dần bị biến thành cái gì đó
Không biết trôi qua bao lâu cậu dần dần mở mắt ra không hiểu mình biệt gì. Cậu dơ tay định chạm vào con mắt thì để ý rằng tay mình rất lạ. Cậu cúi đầu xuống thì thấy hình ảnh mình phản chiếu qua vũng nước mưa
Một hình dạng như khói đen, răng sắc nhọn với những đôi mắt đỏ. Cậu hoảng loạn khi thấy chính mình
NovelToon
Takamura Nagi
Takamura Nagi
H-Hả!?

Chap 2

.
.
.
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Cơ thể mình…
Cậu nhìn chính mình phản chiếu ở vũng nước mưa. Cậu không hiểu tại sao mình lại biến thành bộ dạng này. Cậu nhìn mình cố gắng hiểu tình hình
Cậu lảo đảo mắt phải còn nhức nhối khiến cậu khó chịu. Cậu cố gắng móc nó ra nhưng khi động vào nó phản ứng dữ dội khiến mắt cậu chảy máu lần nữa
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ugh… / nhăn mặt /
Bỗng dưng cậu nghe thấy một giọng nói phát ra ở đâu đó. Một giọng nói khàn khàn nhưng lại đáng sợ đến lạ thường
Ngươi…. Đừng cố cậy ta ra
Takamura Nagi
Takamura Nagi
!
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ai.. ai vậy?
Cậu nhìn xung quanh nhưng tuyệt nhiên chẳng có ai vào giờ này ở ngoài đường với một trong con hẻm cả. Giọng nói đó phát ra rõ hơn
Ta ở đây, ở trong ngươi…
Cậu nhìn xung quanh nhưng cậu nhìn xuống dưới vũng nước mưa thì mới thấy được rằng chính tiếng nói đó đang phát ra qua miệng cậu
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Là… mình?
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ngươi là.. cái quái gì vậy?
Ta ư?
Thôi thì ta nói luôn ta là một sinh vật mạnh mẽ, một cá thể vượt trội so với con người các ngươi…
Takamura Nagi
Takamura Nagi
H-Hở..?
Cậu nghe nó nói mà đầu hoang mang. Cái gì mà “sinh vật mạnh mẽ” “một cá thể vượt trội so với con người” nghe cứ đơ đớ kiểu gì. Nó biết cậu đang hoài nghi với nó nên nó lại phải giải thích lại
Ta là một sinh vật đến từ một hành tinh khác với hành tinh của ngươi, con người. Ta là một cá thể mạnh mẽ ở đó
Takamura Nagi
Takamura Nagi
/load não/
Tch… sao ngươi ngu quá vậy? Nói chung là giống loài ở ngoài vũ trụ
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Một… giống loài ngoài vũ trụ?
Nói đại khái là vậy. Ta là một cá thể ở đó
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Vậy… sao ngươi ở đây? Và sao ngươi lại ở trong mắt ta?
… nói thật thì ta đang gặp khó khăn
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Khó khăn?
Ta hiện tại đang rất yếu nên cần một sinh vật để cộng sinh nếu không ta sẽ chết
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Vậy hiện tại ngươi đang ký sinh lên người ta?
Nghe từ “Ký sinh” ngay lập tức cậu bị những làn khói đen trên người phóng ra kéo cậu đập mạnh vào bức tường
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ah!
Nó nói với một giọng khó chịu và tức giận vì bị đánh đồng với việc ký sinh
Ta không phải ký sinh, ta đang “cộng sinh” với ngươi hiểu chứ? Đừng có đánh đồng ta với loài ký sinh trùng
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ta biết rồi…
Cậu được thả ra thì thở hổn hển vì đau đớn trên lưng. Nó thấy cậu vậy thì cười hả hê
Cái tội kêu ta là ký sinh…
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Này… ngươi là cái giống gì vậy?
Nếu theo con người thì… Kaiju, đó là giống loài của ta
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Kaiju?
Bọn ta là chủng loài quái vật hành tinh khác, bọn có nhiều loài khác nhau
1 triệu năm về trước, hành tinh của bọn ta đã vượt quá về số lượng và cũng như gần cạn kiệt nguồn lương thực nên hành tinh của bọn ta gần như bị héo mòn
Bọn ta đứng trước sự tuyệt chủng nên ta và đồng loại của mình đã di cư nhiều hành tinh khác và điểm đến cuối cùng là trái đất
Nói đến đây giọng nó bắt đầu khàn đi. Cậu cảm thấy nó có vẻ tức giận về thứ gì đó
Và bọn ta đã chạm trán một thứ… Honkai
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Honkai?
Ngươi không biết ư?
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Không, ta không biết..
Lạ vậy? Chẳng phải honkai ở trái đất này sao?
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Mà này, honkai là gì vậy?
Haizz… ngươi nghe đây
Nó bắt đầu kể về honkai. Cậu bất ngờ khi trái đất này lại có tồn tại honkai và Herrscher cũng như về thứ đã xoá xổ gần hết Kaiju khiến nó câm hận đến tận xương tủy… God
Cậu nghe nó kể cũng suy đoán rằng có thể một thế lực nào đó đã che giấu sự thật này. Cậu cũng nhanh chóng nghĩ ra rằng chắc hẳn tổ chức này cũng rất lớn mạnh và có thứ gì đó để chống lại honkai
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Vậy… sao ngươi còn sống?
Ta đã phải tách con mắt của mình và chuyền ý thức vào nó nên ta mới sống được
Nhưng vì chỉ là một con mắt nên ta không thể ăn. Ta chỉ sống nhờ dinh dưỡng còn sót lại trong con mắt
nhưng ta càng ngày càng yếu đi nên bắt buộc phải cộng sinh với một sinh vật khác để sống vì đó là cách cuối cùng. Và ở đây là ngươi, con người
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Nhưng hình dạng này là sao? /nhìn cơ thể mình/
Đây là sức mạnh của ta, việc cộng sinh với ngươi khiến ta và ngươi trở thành một nên ngươi có thể sử dụng sức mạnh của ta
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Thật ư..?
Nói chung cả ngươi và ta đều có lợi. Ta có thể sống và ngươi có sức mạnh
Ngươi có sức mạnh rồi quyền lực, giàu sang, gái gú ngươi sẽ có nó. Ngươi hài lòng chứ?
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Nó nghĩ cậu chắc chắn sẽ bị cám dỗ bởi những thứ này dù gì một thứ sức mạnh được trao cho như vậy rất dễ dụ dỗ người khác chứ nói chuyện đây lại là con người, một sinh vật luôn khao khát những thứ đó
Tuy vậy cậu chỉ trả lời dứt khoát với nó
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Không… ta không cần
Hử?
Ý ngươi là sao?
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ta nói ta không cần sức mạnh của ngươi
Nó lần đầu tiên nghe một lời đề nghị hời như thế lại bị từ chối. Nó không tin một con người một sinh vật tham lam lại từ chối thứ sức mạnh nó đề nghị
… vì sao ngươi lại từ chối?
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Có sức mạnh, có quyền lực, có mỹ nhân thì sao chứ? Có những thứ đó thì ta có thể bảo vệ được ai không?
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Người mà ta yêu thương nhất đã mất đi. Ta ước rằng khi đó ta có sức mạnh để cứu anh ấy nhưng giờ ta không cần nữa thì ta lại có
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ngươi nghĩ ta đơn giản lắm à? Cái thứ ta ghét nhất là tham lam. Vì sự tham lam khiến con người luôn dẫm đạp người khác
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ngươi đừng có đánh đồng ta với những tên tham lam
Ngươi… là một tên kỳ quặc
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ngươi nói sao cũng được. Ta không cần ngươi và ta cũng không quan tâm ngươi sống được hay không. Ta chẳng muốn rước họa vào thân nên cút khỏi cơ thể ta
Chà nhưng ta e rằng là ta không thể đi được
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Vì sao chứ?
Như ta đã nói ta đang cộng sinh với ngươi. Những bộ phận như dây thần kinh, tim và não đã được ta kết nối với chính ta. Nếu ngươi kéo ta ra thì ngươi sẽ chết
Takamura Nagi
Takamura Nagi
!?
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Đây rõ ràng là ký sinh chứ cộng sinh cái quái gì!
Ta đã nói đây là cộng sinh không phải là ký sinh!
Ngươi để ta nói cái đã chưa gì đã nhảy vào mồm ta rồi! /cáu/
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Nhưng đây là mồm ta mà?
Ljt moẹ, để ta nói cái đi
Tuy lúc đầu nghe có vẻ hơi thiệt cho ngươi nhưng đổi lại việc đâm não hay tim sẽ không khiến ngươi chết được vì chúng sẽ được ta chữa lành lại
Có nghĩa là ngươi không thể chết nhưng điểm yếu lớn nhất của ngươi là ta. Nếu có ai nhắm vào ta thì coi như cả hai đều chết
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ok chưa?
Cậu cảm thấy rất khó chịu khi phải rước phải của nợ này. Cậu biết có sinh vật này trong người thì chắc chắn sẽ rất phiền phức và gây họa vào thân nhưng cậu cũng không còn cách nào khác
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Tch… tạm vậy dù gì hại ngươi ta cũng chết ta cũng không ngu gì
Vậy từ nay hợp tác nhé, con người
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ta có tên đàng hoàng không phải là “con người” đâu, ký sinh trùng
Này! Xúc phạm ta nhe con người!
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Vậy ngươi gọi đàng hoàng hơn đi
Được rồi được rồi, ta nên gọi ngươi là gì?
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Takamura Nagi, đó là tên của ta
Gì cơ? Tá Cà Mú Rá Nạ Gị á?
Takamura Nagi
Takamura Nagi
💢
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Là Takamura Nagi!
Tạ Cá Mụ Rạ Nả Gì
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Thôi! Gọi ta Nagi là Nagi
Ná Gì
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Takamura Nagi
( con này bị lẹo lưỡi à? )
Thôi ta gọi ngươi là con người đi dù gì ta cũng không nhớ được
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ngươi muốn gọi ta kiểu gì cũng được /bó tay/
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Vậy… ngươi tên gì?
Tên? Ta không có tên
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Không có?
Ta là Kaiju thì làm gì có tên
Cậu suy nghĩ một chút. Gọi nó là ký sinh trùng thì không được vì kiểu gì nó cũng sẽ đập cậu vào tường. Cậu nhớ tới bộ anime Yugi-oh mà cậu xem hôm qua. Một cái tên được cậu thốt ra
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Valdras, đó là tên của ngươi
Takamura Nagi
Takamura Nagi
( không biết nó đọc được không nữa )
Cậu tưởng nó không đọc được nhưng đéo nó đọc tên mình một cách trôi chảy
Valdras… Valdras…
Ta thích tên này
Takamura Nagi
Takamura Nagi
( sao nó động được hay vậy? Đọc tên mình thì không được vậy mà tên nó thì đọc lại rất trôi chảy…)
Buổi tối hôm đó, giữa một cá thể Kaiju và một con người đã cộng sinh với nhau. Một cánh cửa mới đã được mở ra trước mắt, nó đã tạo ra một sợi dây kết nối với hai sinh vật tưởng chừng là điều không thể

Chap 3

.
.
.
Sau một tuần cái ngày cậu rước cái của nợ Kaiju mang tên “Valdras” thì cuộc sống đời thường của cậu bị rối tung hết cả lên
Nó ăn như cái một cái máy bào, mỗi ngày cậu phải chi gần 50% tiền sinh hoạt để mua thức ăn. Lương cậu đã hạn hẹp mà còn thêm cái máy bào thì giờ càng ít hơn
Mà chưa kể nó còn rất bố láo với cậu. Cứ cách 10 phút thì nó kêu la và đương nhiên là chỉ có cậu nghe con báo này kêu
Khi ngồi một chỗ thì cái mỏ hỗn nó lại được phát huy, nó nói cậu nào là “thằng đàn bà để tóc dài”, “thằng bất tài éo có tiền”. Cậu nghe cậu tức nhưng không muốn đôi co gì với nó dù gì nói cũng như không
Hôm nay là ngày cậu được nghỉ, không phải vì là ngày nghỉ nên mới được nghỉ mà là…..
Cậu được nghỉ vì bị đuổi việc lý do thì do con Valdras. Báo gì không báo nó làm cái chuyện mà cậu éo ngờ là nó điều khiển cơ thể cậu để đập ông sếp của cậu
Ông sếp thì cũng hãm lắm cơ suốt ngày chửi nhân viên để xả giận. Nhất là cậu “một bao cát xả giận” khiến Valdras rất ngứa mắt nên tiện tay dùng cơ thể cậu đấm vỡ mồm ông sếp
Sau việc đó thì cậu bị đuổi hẳn, đã tốn tiền giờ còn mất việc khiến cậu chán không thôi
Nằm trên giường ngủ chưa được bao lâu thì con báo Valdras lại kêu cậu xối xả
Ê ê dậy đi. Ta đói quá, mua gì đó ăn đi
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ngươi im đi… /để tay lên mặt/
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ngươi không đấm ông sếp của ta thì giờ còn có tiền để ăn. Nhưng giờ tại ngươi mà ta đang thất nghiệp đây
Ai bảo hắn hãm làm gì?
Hắn đổ nước vào mặt ngươi rồi chửi như con. Ta làm vậy vì tốt cho ngươi thôi
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Tốt cái con khỉ. Giờ ta không có tiền để mua đồ ăn được nữa
Vậy ngươi kiếm việc làm đi để có cái mà ta ăn /thản nhiên nói/
Cậu chán với con báo này lắm rồi. Cậu muốn nhổ nó ra khỏi mắt nhưng lại thôi vì không muốn mất khôn mà chết lãng xẹt
Dù gì nó nói cũng đúng. Cậu cũng nên tìm một công việc khác không thì lại chết đói vất vưởng người đường thì lại nhục
Cậu đứng dậy tìm trong đống áo mà chắc đã đã cũ rồi. Cậu tìm lúi húi suốt mấy phút thì cũng tìm được một bộ đỡ hơn mấy bộ rách
Bộ đồ cũng rất đơn giản chỉ là một chiếc quần dài đen, một chiếc áo sơ mi trắng và áo len bên ngoài. Tuy đơn giản nhưng lại rất thư sinh khá hợp với cậu
Takamura Nagi
Takamura Nagi
NovelToon
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Đỡ hơn mấy bộ kia… /xem xét/
Nhìn giống con khỉ biết mặc đồ /chê bai/
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ngươi chê ít thôi. Kinh phí hạn hẹp nên vậy là đắt lắm rồi đấy
Không hiểu sao con người các ngươi lại mặc mấy tấm vải trên người. Để trần không được à?
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Vô duyên 😑
Ta nói thật mà?
Cậu không thèm cãi nữa mà bước ra ngoài. Vừa mở cửa thì cùng lúc phòng trọ bên cạnh cũng mở cửa theo
Bên kia cánh cửa là một nữ sinh mái tóc màu tím dài. Trên người là một bộ đồ học sinh nhìn tổng thể thì giống một nữ sinh gương mẫu con ngoan trò giỏi. Là hàng xóm của cậu, Raiden Mei
Mei thấy cậu cùng lúc bước ra thì cũng chào cậu với một thái độ thân thiện
Raiden Mei
Raiden Mei
Ah chào anh Nagi-san
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ah chào em nhé
Mei là một người mà cậu khá yêu quý và đây cũng là một trong số trường hợp cậu tỏ ra thân thiện với người nào đó. Mei là kiểu người thân thiện, hiền lành. Có vài lần cậu không được nhận lương đầy đủ nên không thể mua đồ ăn đóng hộp thì Mei sẽ mang một ít phần ăn sang cho cậu
Vào mỗi buổi cuối tuần Mei sẽ sang phòng cậu để dọn dẹp căn phòng giúp cậu. Lúc đó cô biết được rằng cậu đã bỏ học năm 10 tuổi vì lý do kiếm tiền nuôi sống bản thân thì đã cảm thấy cậu thật khổ và muốn giúp cậu gì đấy nên khi rảnh Mei sẽ dạy cậu học
Mei nhìn cậu mặc bộ đồ khá chỉnh tề khác hẳn với bộ quần áo trắng thì cũng lên tiếng hỏi
Raiden Mei
Raiden Mei
Anh hôm nay đi đâu à? /nhìn cậu/
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Hửm? Sao em biết? /hơi ngạc nhiên/
Raiden Mei
Raiden Mei
Nhìn cách anh mặc kiểu này khác hơn mọi khi thì em đoán ngay anh chắc chắn có chuyện gì quan trọng nên phải ăn mặc lịch sự hơn
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Em hiểu anh quá vậy?
Raiden Mei
Raiden Mei
À thì… 💦 /bối rối chút/
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Không giấu gì em, anh định đi xin công việc mới ở chỗ khác
Raiden Mei
Raiden Mei
Eh? Anh nghỉ việc chỗ đó rồi ư? /ngạc nhiên/
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ừm, vì chuyện cá nhân nên anh nghỉ chỗ đó dù gì ở đó cũng không tốt
Takamura Nagi
Takamura Nagi
( không đâu em, lý do tại con báo của anh cả đấy )
Raiden Mei
Raiden Mei
Anh nói cũng đúng. Anh không nên làm ở đó lâu dù gì chỗ đó anh làm cũng không suôn sẻ
Raiden Mei
Raiden Mei
À thôi, em phải đi học rồi nên tạm biệt anh
Mei chào tạm biệt cậu rồi quanh người rời đi. Nhìn Mei bước đi cậu có chút trầm lặng
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Tay em ấy lại bầm tím…
Cậu lúc đầu để ý rằng tay trái của Mei có vết bầm tím tuy Mei đã cố tình che đi nhưng vẫn không qua mắt cậu. Chắc chắn rằng ở trường Mei đã bị bắt nạt đến ngay cả giáo viên còn bắt nạt thì huống hồ là cả trường
Takamura Nagi
Takamura Nagi
NovelToon
Những suy nghĩ về việc có nên xiên bọn chúng không? Vì chúng dám động vào “nồi cơm điện” của cậu. Những ý nghĩ giết chúng thế nào, tiêu hủy xác làm sao đều cậu nghĩ tới
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Tch…mình lại nghĩ tới nó nữa /lắc đầu/
Từ cái ngày có Valdras thì cậu bắt đầu có những suy nghĩ có hướng chút tàn bạo. Những suy nghĩ sẽ thôi thúc cậu xiên những thứ cậu ghét. Có lẽ việc cộng sinh với Valdras khiến cậu có một chút sự khác biệt trong bản thân
Takamura Nagi
Takamura Nagi
( giờ tự nhiên mình phải học cách kiểm soát lối suy nghĩ bản thân ) /chán nản/
Này con người, ngươi không đi kiếm việc đi đứng đực ra đó làm gì?
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Không cần nhắc /bước đi/
Cậu bước đi mà lòng vẫn có chút suy nghĩ về chuyện của mình. Cậu cảm thấy hơi lo lắng với chuyện này
.
.
.
Takamura Nagi
Takamura Nagi
… /tựa lưng vào tường + hút một điếu thuốc/
Takamura Nagi
Takamura Nagi
NovelToon
Từ sáng tới giờ cậu đã xin làm rất nhiều chỗ nhưng đều bị đuổi ra ngoài vì cậu không có lý lịch rõ ràng. Từ trước đến giờ cậu chưa có giấy chứng minh nhân dân hay là bằng cấp trường học nên xin một công việc cũng là cả một vấn đề đối với cậu
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Haizz….
Takamura Nagi
Takamura Nagi
NovelToon
Này con người, hút thuốc không tốt cho sức khỏe đâu /lên tiếng/
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Kệ ta đây không phải chuyện của ngươi
Hút thuốc nhiều có thể gây ung thư đấy
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Nhưng ngươi khả năng hồi phục của ngươi dư sức chữa bệnh ung thư còn gì?
Ta biết nhưng ít nhất ngươi cũng nên biết trân trọng bản thân mình đi như này là đang hủy hoại bản thân ngươi đấy
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Ngươi càm làm cứ như cha mẹ ta hay gì vậy?
Tch
Ta quan tâm ngươi như thế mà ngươi còn nói ta như vậy
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Nói nhiều /hút tiếp/
Ngươi đúng là giống loài hỗn láo
Cậu đẩy lưng mình khỏi bức tường bước đi mà không biết mình sẽ đi đâu. Những lúc như vậy cậu lại nghĩ đến anh của mình
Nếu giờ có anh bên cạnh thì tốt biết mấy. Có anh cậu có thể nói những muộn phiền của mình, nói những sự mệt mỏi lo âu của bản thân. Cậu sẽ được anh ấy an ủi vỗ về và được nghe những lời động viên đầy ấm áp của anh ấy
Nhưng… hiện thực vẫn là hiện thực. Cậu vẫn phải chấp nhận rằng anh ấy đã không còn nữa…
Takamura Nagi
Takamura Nagi
/ngẩng đầu lên trời/
Takamura Nagi
Takamura Nagi
NovelToon
Takamura Nagi
Takamura Nagi
( lại nhớ anh ấy nữa rồi…)
Đi trên đường về cậu có đi qua ngôi trường. Mọi chuyện sẽ rất bình thường nhưng ở phía bên hẻm trường là khung cảnh ba nữ sinh có vẻ là đang túm tóc ai đó
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Tch
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Bộ thời này con gái thích nắm tóc người khác à? Đúng là lũ vô học
Ngươi thì khác gì? Cũng bỏ học gì nữa?
Takamura Nagi
Takamura Nagi
Chuyện ta khác bọn kia
Cậu không muốn giúp người khác vì đó không phải chuyện của cậu. Cậu chẳng phải một người hùng luôn sẵn sàng giúp một người khác vô điều kiện. Suy cho cùng đó không phải trách nhiệm của cậu
Cậu định bước đi thì thoáng nhìn thấy người bị nắm tóc một gương mặt quen thuộc với cậu… Mei
Takamura Nagi
Takamura Nagi
…. /dừng chân/
Cậu không muốn giúp vì nó rất phiền phức nhưng vì là Mei đã giúp cậu nhiều lần nên…
Ở bên kia ngay khi một trong ba con nhỏ bắt nạt Mei định giơ tay tát Mei thì đã bị một bàn tay nắm lại
Nvp nữ
Nvp nữ
Huh? Đứa nào đấy!
Raiden Mei
Raiden Mei
( ai vậy…? ) /ngẩng đầu nhìn/
Người giữ tay nhỏ kia là một chàng trai mái tóc đen với đôi mắt màu đỏ. Mei ngay lập tức nhận ra đó là ai. Cô thốt ra tên của người đó
Raiden Mei
Raiden Mei
Anh…. Nagi-san?

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play