Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Kny]Tảo Bẹ Đãng Trí - San À,Cảm Ơn Cậu

Chap 1:Tomioka Tsunara

Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Vung kiếm mạnh lên!
Giyuu khẽ nhíu mày, giọng nói càng lúc càng nghiêm khắc.
Trời nắng chang chang, mồ hôi như nhiễu thành giọt, lấm tấm trên gương mặt mỗi người. Từng đợt gió nóng thổi qua, khiến không khí vốn đã ngột ngạt càng thêm oi bức.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Hôm nay tạm dừng ở đây đi, mai tập tiếp
Anh lắc đầu bất lực, nhìn cô bé trước mặt vui vẻ chạy đi chơi.
Không ai khác, cô chính là Tomioka Tsunara - thân nhân duy nhất của anh còn sống sót đến bây giờ.
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
Nii-chan, tại sao em phải học kiếm thuật ạ. Chẳng phải biết trị thương là cứu được người rồi sao
Tay cô thoăn thoắt khâu lại những chỗ rách trên chiếc áo haori của anh trai, trong lòng dâng lên sự khó hiểu.
Hiên nhà rợp nắng, cây cối rung rinh trong gió chiều. Thuỷ phủ vốn luôn im lặng như vậy, vang lên bên tai chỉ có tiếng chuông gió kêu leng keng và tiếng cây lá xào xạc.
Giyuu nghe xong câu hỏi, đặt nhẹ cốc trà trên tay xuống
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Nếu biết trị thương, rất nhiều người sẽ được em cứu sống. Nếu vừa thông thạo kiếm thuật, vừa biết trị thương, vậy số người được em cứu còn tăng lên nhiều lần. Nhớ lấy điều này, đừng bao giờ quên đi, nhé
Tsunara gật gật đầu, thời gian từ nay đến buổi tuyển chọn không còn dài; Biết trị thương là một ưu điểm, là một lợi thế, nhưng có một thứ còn quan trọng hơn đối với một sát quỷ nhân: Kiếm thuật.
.
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
'Hơi thở của nước, thức thứ 11: Lặng'
Cô chuyển từ thế tấn công sang phòng thủ, mắt nhìn kĩ từng chuyển động của anh trai.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Tốt. Nếu đã không thể tiến lên trước để tấn công, vậy lùi xuống dưới để phòng thủ cũng không tệ
Tomioka Giyuu chậm rãi nói, tay hướng mũi kiếm ra trước mặt.
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
'Nhìn kĩ, phải nhìn kĩ, mở to mắt ra xem chuyển động của anh ấy giống chiêu thức nào..'
Não cô lặp đi lặp từng câu chữ, chăm chú nhìn vào từng chuyển động.
Mỗi ngày đều lặp đi lặp lại một cách đơn điệu như thế, luôn là những công việc quen thuộc đến vậy...
.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Tsunara... hay là thôi đi, đừng tham gia vào cuộc tuyển chọn nữa, cũng đừng tập kiếm nữa...
Buổi tối cuối cùng trước kì tuyển chọn, dưới ánh trăng mờ ảo, hai người cùng ngồi chuẩn bị đồ cần thiết.
Tsunara nghe xong chỉ muốn ngã ngửa ra đằng sau. Giyuu!! Là anh, bắt cô tập kiếm để có thể bảo vệ bản thân; Cũng là anh, giờ lại khuyên cô từ bỏ kiếm thuật.
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
Nii - chan à, em không có chết được đâu mà lo. Anh trai của em là thuỷ trụ đóo, em không yếu đuối đến vậy
Cô bất lực nhìn lưỡi kiếm được lau đi lau lại đến sáng bóng, nhẹ giọng mà đáp lời Giyuu.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Đừng tham gia... anh không muốn mất đi người thân nào nữa đâu
Giọng nói của anh ngày càng nhỏ lại, dù cho âm điệu vẫn đều đều như thế.
Cô ngồi kế bên, tận hưởng cảm giác ấm áp trong lòng. Từ trước đến nay, là anh một tay nuôi nấng, chăm sóc cô; Đến bây giờ, không thể nào phụ công dạy dỗ của anh được. Tsunara, nhất định phải vượt qua bài tuyển chọn một cách xuất sắc!
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
Em hứa là em sẽ về, nii - chan, em nhất định sẽ quay về phủ an toàn
Cô quay sang hướng khác, nhét lọ thuốc trắng vào túi ẩn trong chiếc haori của bản thân. Kĩ thuật của Tsunara đã được nâng lên đáng kể, chướng ngại duy nhất còn lại, chỉ là thể lực và sức khoẻ của cô.
Tomioka Giyuu
Tomioka Giyuu
Được, nhớ đấy nhé. Hôm ấy, chắc cũng là lúc anh đi làm nhiệm vụ về
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
Vậy, đứng ở cửa phủ, chờ em, nhé!
Cô cười tươi, tay cầm chắc phần đuôi kiếm.
Ngày mai, chính là buổi tuyển chọn. Một tương lai khó khăn, đang chờ cô phía trước. Và một tương lai tốt đẹp, cũng đang đợi Tsunara phía trước...hoặc là không
.
???
???
Tôi thấy tg đi r nên mới ra đây,mn coi chừng nha,tg nó nguy hiểm lắm,nó quay lại rồi,tôi phải trốn đây
NovelToon
NovelToon
NovelToon
NovelToon

chap 2:cuộc tuyển chọn 1

Tsunara đứng trước phủ vẫy vẫy tay, tỏ ý tạm biệt. Có lẽ cô đang đứng quá xa, hay là tai anh không nghe rõ, vậy nên chẳng có lời tạm biệt nào được thốt ra cả, hoàn toàn là bằng hành động.
.
Cô hào hứng vừa đi vừa nhảy, lao nhanh về phía trước trên con đường vắng người. Bây giờ vẫn đang là rất sớm, vậy nên bên ngoài chẳng có ai.
"Bốp...Uỵch..." - Hai tiếng động lớn liên tiếp phát ra, thứ duy nhất cô cảm nhận được, chính là cơn đau nhói truyền xuống từ đỉnh đầu.
"Au... Cái gì vậy trời" - Hai người cùng lúc nói ra một câu, tay xoa xoa đầu, ngẩng lên nhìn người đối diện
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
Mới sáng sớm ra ngoài đường mà sao có cái gì rơi trúng đầu vậy trời
Tsunara chớp nhẹ đôi mắt có chút mờ, cố mở căng con ngươi màu xanh sẫm. Vui vẻ phấn khích là thế, nhưng có lẽ cô vẫn chưa hoàn toàn tỉnh ngủ.
???
???
Cô... sáng sớm ra đường mắt chưa mở hay sao mà đâm sầm vào người khác vậy
Đối diện cô, một cậu bạn cũng đang đau không ké
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
X-xin lỗi, tôi vẫn chưa tỉnh ngủ. Cậu có sao không
Nhận ra bản thân đã đâm đầu vào người khác theo đúng nghĩa đen, Tsunara vội vã đứng dậy xin lỗi.
???
???
Ra đường đi đứng nhớ cẩn thận
Cậu bạn kia đáp, sau đó liền bỏ đi, đợi đến lúc cô hết ngẩn người, thứ duy nhất còn nhìn thấy là cái bóng nhỏ phía xa.
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
Mới sáng ngày ra mà đã gặp chuyện xui rồi, haizz...
.
"Cuộc tuyển chọn, bắt đầu" - Chỉ chờ câu nói ấy vang lên, hàng chục người liền xách kiếm tiến thẳng vào rừng.
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
"Ban đêm mới là lúc lũ quỷ hoạt động, vậy bây giờ chỉ cần đi kiếm củi nhóm lửa thôi"
Cô thầm nghĩ, chân bước nhanh vào giữa khu rừng
Củi chưa kịp lấy đã thấy mệt, Tsunara như nhớ ra điều gì, lấy từ túi áo ra lọ thuốc nhỏ.
Sinh thiếu tháng, sức khoẻ của cô vốn yếu hơn người thường. Để duy trì thể lực không tụt dốc, việc sử dụng thuốc đã thành điều đương nhiên. Chỉ là thường ngày, việc uống thuốc là do gia nô hoặc Giyuu nhắc, còn hôm nay, cô cần phải tự nhớ việc của mình.
Mặt trời nhanh chóng khuất bóng sau dãy núi phía xa. Thanh kiếm trong tay cũng đã được cầm lên một cách cẩn thận.
???
???
KYAAAAAAAA, Q-QUÁI VẬTTTTT!!
Chưa thấy người đâu, Tsunara đã nghe thấy tiếng hét thất thanh phía bên trái.
???
???
Aaaaaaaaaaaaaaaa, cứu tôii, con mẹ nó chứ, sao hôm nay số đen như chó mực...
Cậu ta vừa la vừa chạy
Một con quỷ to lớn đang vui vẻ chơi "đuổi bắt" với cậu bạn tóc đen. Màn đêm như đã bao phủ toàn bộ nơi này, nhập nhoạng trong bóng tối khiến cô chẳng thể thấy rõ đâu là mục tiêu.
Tsunara hơi chau mày, cô không thích tiếng ồn từ việc la hét. Sau vài giây lấy lại bình tĩnh và xác định mục tiêu, lùi ra đằng sau vài bước lấy đà, cô cuối cùng cũng giơ kiếm lên cao.
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
'Hơi thở của nước, thức thứ tư: Đả triều'
Nhưng trái ngược với giọng nói nhẹ nhàng ấy, Tsu xoay mình như dòng thuỷ triều mạnh mẽ, tạo ra nhiều đòn chém liên tiếp lên đối phương.
Con quỷ to lớn kia đang tập trung vào cậu bạn trước mặt, nhưng sau khi nhận lấy nhiều đòn đánh liên tiếp, nó liền chuyển mục tiêu ra người tấn công phía sau.
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
Này cậu, nếu còn sức thì hãy gắng đứng lên và tìm một gốc cây ngồi đợi, nhé. Đợi xử lý xong con quỷ này, tôi sẽ sơ cứu cho cậu
Cô cố gắng hét lớn, não đồng thời nảy số 7749 biến cố khác nhau nhằm tìm ra chiêu thức phù hợp.
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
Sự tồn tại của lũ quỷ tệ hại chưa bao giờ là tốt đẹp cả
Gương mặt mới nãy còn vui vẻ như được mùa, nay đã chẳng còn một cảm xúc. Giọng cô đều đều, mắt nhìn chăm chăm lên con quỷ cuồng loạn phía trước. Nhìn Tsunara bây giờ, quả thật rất giống với Giyu.
Không đợi nó kịp phản ứng, cô lạnh giọng,
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
Hơi thở của nước, thức thứ ba: Lưu lưu vũ
Cô lao nhanh về phía trước, chém một nhát qua cổ con quỷ rồi đáp đất nhẹ nhàng.
Sau khi tận mắt thấy nó tan biến xong, Tsunara nhanh chóng chạy đến gốc cây mà cậu bạn ban nãy ẩn nấp, tay cầm hộp sơ cứu dự phòng mà bản thân đã đem theo.
Nhưng sau cùng, vẫn là quá muộn. Đối diện cô là một cái xác lạnh lẽo đã tái nhợt do mất máu quá nhiều. Lúc này, Tsunara mới nhìn rõ, cậu bạn bị quỷ đuổi theo đứt lìa một cánh tay từ trước khi cô phát hiện...
Ánh trăng mờ nhạt, chẳng đủ để soi sáng khung cảnh xung quanh trong đêm tối. Cô chẳng thể phân biệt đâu là máu, đâu là đất; Tất cả như hoà làm một, đều chỉ là màu đen.
Tsunara quỳ sụp trên nền đất với sự tuyệt vọng khôn nguôi; Đã không ít lần cô chứng kiến anh trai trở về sau khi làm nhiệm vụ: vết thương đầy mình, máu thấm đẫm áo. Nhưng từ khi có nhận thức đến nay, chưa lần nào cô trực tiếp chứng kiến chứng kiến sự ra đi của một sinh mạng, càng không nói đến việc có liên quan gián tiếp tới cái chết ấy.
Lần đầu tiên, một mạng sống mất đi, ngay trong tầm tay của cô. Cô cúi đầu, cảm giác hoảng sợ và tội lỗi như xâm lấn toàn bộ cơ thể. Nếu lúc ấy, cô trị thương cho cậu ngay; Nếu lúc ấy, cô diệt quỷ nhanh thêm một chút thì có lẽ, mạng sống này không mất đi một cách oan uổng... Chỉ tiếc rằng trong hiện thực đầy tàn khốc, không bao giờ có từ "Nếu" hiện ra.

Chap 3:cuộc tuyển chọn (2)

Đợi đến lúc tỉnh lại đã là tờ mờ sáng hôm sau. Có lẽ đêm qua, trong lúc không còn tỉnh táo, cô quay về trung tâm khu rừng trong vô thức như ban đầu. Một ngày mới lại đến. Dù đã có bao nhiêu sinh mạng ra đi vào ngày hôm qua, dù đã từng xảy ra chuyện gì khủng khiếp, bánh xe thời gian vẫn cứ quay đều đều như mọi ngày bình thường khác. Tsunara vẫn cứ lang thang quanh khu rừng một cách vô định, như chưa thể thoát khỏi sự ám ảnh về mạng sống cô đã vụt mất. Lần hiếm hoi, cô muốn thời gian quay trở lại như thế để sửa chữa sai lầm. Một lần hiếm hoi, cô thấy rõ sự mong manh của ranh giới sống còn. Bỗng dưng, cô vấp vào một vật cản đường, kéo Tsunara ra khỏi dòng suy nghĩ quẩn quanh. Nhìn xuống, một cậu bạn có mái tóc đỏ với thân thể be bét máu đang nằm bất tỉnh.
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
"Vẫn còn hơi thở"
Sau khi xác định rằng cậu còn sống, cô nhanh chóng lấy hộp sơ cứu ra sát trùng và băng bó. Dù tâm trạng có tệ ra sao thì vẫn phải cứu người cái đã; Người ta từng nói: "Cứu một mạng người hơn xây 7 toà tháp" cơ mà:D
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
Ầy, đánh nhau kiểu gì mà mới qua có 1 đêm đã be bét máu
Cô vừa nói vừa vả mặt cậu ta
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
Này, cậu gì ơi, cậu còn sống đúng không. Đừng chết đấy nhé... Đêm qua tôi bỏ lỡ một mạng sống là đã ân hận lắm rồi
Sau khi kiểm tra sơ qua một lượt, Tsunara lặng lẽ rời đi. Không biết rằng cậu bạn được cô giúp đã choàng tỉnh tự khi nào, đang ngồi nhìn chằm chằm vào cô từ phía sau.
Tanjiro
Tanjiro
"Vết thương đã được băng bó lại!!?? Là cô bạn kia làm sao??"
Có ánh sáng mạnh chiếu vào mắt, Tanjirou nhíu mày gượng dậy, xoa nhẹ đầu; Cậu nhìn về cô bạn đã rời đi, cách xa cậu cả một đoạn.
Ánh lê minh rải nhẹ lên khu rừng, hắt bóng cô xuống mặt đất, tạo thành một khối vô hình vô dạng. Cảnh sắc thiên nhiên nơi đây quả là tuyệt diệu... Tuyệt tới mức chẳng ai nghĩ đây là nấm mồ đã chôn xác hơn chục người đêm qua.
.
Với một quy tắc bất thành văn "Giúp người cũng là giúp ta", chỉ trong hơn 6 ngày, Tsunara đã cứu sống số người đủ để cô không còn quá day dứt về "cú sốc đầu đời".
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
Nii - chan, em sắp làm được rồi, thật sự sắp làm được rồi. Chỉ cần đợi đến sáng mai, 7 ngày sẽ kết thúc. Đợi đến lúc đó, em sẽ trở về... như lời đã hứa với anh
Tsunara mệt mỏi nằm trên nền đất. 7 ngày chiến đấu liên tục, cứu người liên tiếp, nguy hiểm luôn rình rập xung quanh khiến cô gần như chẳng thể chợp mắt chút nào.
Vết rách trên chân cô chỉ được khâu qua loa, không chăm sóc cẩn thận nên giờ đây lại bắt đầu chảy máu không ngừng. Nhưng cô đã hoàn toàn kiệt sức, để mặc sự mệt mỏi chi phối bản thân. Mí mắt ngày một nặng trĩu, rồi khép dần lại. Chẳng biết rằng, sáng mai, nó còn có thể mở ra lần nữa hay không...
.
???
???
Chúc mừng các vị đã vượt qua bài tuyển chọn cuối cùng!
Tsunara đảo mắt xung quanh. Lúc đầu có hơn chục người tham gia bài kiểm tra, sau cùng, chỉ còn lác đác vài người vượt qua nó.
Đứng nghe hàng loạt thông tin hồi lâu với đầu óc rối bời, không một chữ nào có thể lọt vào tai cô. Não Tsunara giờ đây chỉ còn hiện đúng một dòng chữ với hai từ: "Về nhà".
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
'Cái này...'
Cô nhắm mắt, chọn bừa một quặng để tạo nhật luân kiếm. Vết rách trên chân cô có lẽ đã nhiễm trùng, vậy nên mỗi lần bước đi, hay chỉ là cử động nhẹ cũng cảm thấy đau thấu-trời-xanh.
.
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
Argh...
Ra đến cổng, đôi chân kia không còn gắng gượng được nữa mà khuỵu ngay xuống nền đất lạnh. Chỉ khâu đã hết, thuốc tê cũng vậy, vết thương ngày càng rách rộng hơn, Tsunara cũng chỉ biết bất lực.
Cùng lúc ấy, Giyuu đã làm nhiệm vụ trở về, lặng lẽ ngồi ở cổng, chờ cô theo lời hứa.
Kakushi
Kakushi
T-Tomioka - sama, xin hãy cho tôi cầm máu vết thương ạ!!
Một Kakushi lo lắng quỳ bên cạnh, nhìn vệt máu ngày càng lan rộng trên áo haori.
Đáp lại lần khẩu ấy chỉ là một cái lắc đầu
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
Không cần đâu!! Đợi Nii-san về đến nhà đã rồi tính
Cô nói, giọng có chút mong chờ. Từ nhỏ, dù trong bất kì hoàn cảnh nào, cô luôn được nhận những gì tốt đẹp nhất, luôn được mọi người chăm sóc, yêu chiều, quan tâm. Cô - Tomioka Tsunara, đích thị là ái nữ độc nhất của Thuỷ phủ. Nhưng không ai biết, trong lúc Giyuu ngồi mong chờ, thì Tsunara đang chật vật đi từng bước về. Vết thương đầy người, máu chảy lênh láng; Bông hoa được nâng niu chăm sóc cẩn thận, cũng có lúc tơi tả trước bão giông.
.
Tomioka Tsunara
Tomioka Tsunara
Ha...ha...ha...
Thuỷ phủ nay đã ở trước mắt, sức lực của cô cũng cạn kiệt. Ngay thời điểm nhìn thấy Giyuu trước cửa phủ như lời hứa, Tsunara vui vẻ nở nụ cười rạng rỡ đáp lại, rồi mọi thứ xung quanh cứ thế tối sầm đi, cô chẳng còn thấy gì nữa. Thân thể vốn đã mảnh khảnh nhỏ bé, nay còn thấm đẫm máu đỏ, cứ thế vô lực ngã xuống, trước sự lo lắng và bàng hoàng của những người xung quanh.

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play