Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[JsolNicky] Sau Ánh Hào Quang

Chap 1: Cuộc gặp định mệnh

Ayan
Ayan
1 tuần/chap nha
Ayan
Ayan
bận ra 2 bộ Dương Hùng💔
Ayan
Ayan
NovelToon
NovelToon
Ayan
Ayan
đọc tạm giới thiệu nhân vật đi ha, chỗ nào hỏng hiểu cứ hỏi=)))
cậu=Hào anh=Sơn
______
Buổi chụp hình diễn ra giữa không gian đồng quê vắng lặng, ánh nắng chiều vàng nhạt lan tỏa, làm nổi bật dáng vẻ của Thái Sơn trong trang phục giản dị. Gió thổi nhẹ, lùa qua từng lọn tóc của anh, tạo nên một khung cảnh vừa tự nhiên, vừa phảng phất chút cô đơn. Phong Hào đứng cách Sơn vài bước, kiên nhẫn điều chỉnh góc máy, chớp lấy từng khoảnh khắc khi ánh sáng hoàn hảo nhất. Bức ảnh ghi lại, đọng lại cảm xúc lặng lẽ mà khó nắm bắt trong đôi mắt Sơn, tựa như đang gửi gắm một nỗi lòng sâu kín.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//nhìn ra xa, đôi mắt có chút lạc lõng//Sao chỗ này lạnh thế nhỉ?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Có khi nào mình không quen không khí ngoài trời không?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//cầm máy ảnh tiến lại, nở nụ cười//Anh Jsol, mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Hôm nay, anh muốn thử concept gì?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//quay lại nhìn,mỉm cười//Cứ gọi tôi là Sơn thôi
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Ở đây không có ánh đèn sân khấu đâu, chỉ là một buổi chụp hình thôi mà
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//gật đầu//Vậy..Sơn
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Concept hôm nay là phong cách hơi khác đấy, có thể hơi cứng ngắt và khó chịu một chút
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//cười nhẹ//Không sao. Tôi quen rồi mà
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Chỉ là công việc thôi mà
Cậu quan sát anh, nhận thấy sự mệt mỏi thoáng qua trong đôi mắt anh. Cậu ngần ngại hỏi.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Hình như anh không được ổn cho lắm?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Nếu cần thì mình nghĩ một chút cũng được mà
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//hơi nhíu mày rồi cười nhạt//Cậu tinh ý thật đấy
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Nhưng tôi ổn, chỉ là..lâu lâu không có ai để nói chuyện thoải mái
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Có khi, ngay cả lúc trò chuyện, tôi cũng thấy mọi thứ như xa cách
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//nhìn chằm chằm rồi bật cười//Người nổi tiếng cũng cô đơn nhỉ?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Mà chắc..tôi cũng không tưởng tượng ra được đâu
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Chắc vậy. Mọi người xung quanh luôn nhìn tôi như hình mẫu, nhưng chẳng mấy ai hiểu rằng..tôi chỉ là một con người thôi
Cậu nhìn sâu vào ánh mắt của anh, cảm nhận được chút gì đó trống trải mà anh chưa từng thấy ở bất kì ai khác. Cậu im lặng một lát rồi khẽ gật đầu.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//cười nhẹ//Được rồi. Hôm nay tôi sẽ là một người bạn "bình thường" của anh
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Nếu anh không phiền
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//cười mỉm//Cảm ơn..được rồi tôi vào set đây. Chụp nào
Cậu bắt đầu chụp ảnh, máy ảnh vang lên những tiếng "tách tách" đều đặn. Trong từng bức hình, cậu lại càng nhận ra cái vẻ u uẩn và lạnh lẽo trong ánh mắt anh. Một cảm giác kì lạ bắt đầu nhen nhóm trong lòng cậu.
Buổi chụp hình kết thúc. Cả hai ngồi trên ghế đá, ngắm nhìn không gian xung quanh.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//đưa chai nước//Này, uống chút đi, cho đỡ mệt
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//cầm chai nước, mỉm cười//Cậu tốt thật đấy
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//nghiêng đầu nhìn anh//Tốt sao? Tôi chỉ làm đều mà ai cũng làm thôi
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Nhất là với những người quá bận rộn như anh
Cậu ngừng lại, ánh mắt xa xăm, tự nhiên như thể đang hồi tưởng điều gì đó.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Thật ra..tôi hiểu cảm giác cô đơn đó, đù là theo một cách khác
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//nhíu mày//Cậu cũng cảm thấy thế à?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Một nhiếp ảnh gia trẻ, đam mê công việc, chắc phải vui vẻ và thoải mái lắm chứ?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//cười khẩy//Đôi lúc tôi cũng tự hỏi..tôi đứng đằng sau máy ảnh, nhìn thấy mọi khoảng khắc đẹp của người khác, nhưng..chẳng ai nhìn thấy khoảng khắc của tôi
Anh ngạc nhiên, lần đầu tiên anh thấy có một người hiểu cảm giác của mình đến vậy.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//trầm giọng//Có lẽ chúng ta giống nhau hơn tôi nghĩ
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Cả hai đều đứng giữa đám đông, nhưng chẳng bao giờ thật sự thuộc về nơi nào
Bầu không khí trở nên im lặng, cả hai đều cảm thấy sự đồng điệu kỳ lạ trong lời nói của đối phương.
Sau khi dọn dẹp dụng cụ, anh chủ động mở lời, ánh mắt không còn vẻ xa cách như trước.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Này..mai cậu có rảnh không?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//ngạc nhiên//Ừm, chắc có
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Có chuyện gì sao?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Chỉ là..tôi muốn tìm ai đó để nói chuyện, như hôm nay chẳng hạn
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Cậu có thể làm bạn uống cafe với tôi không?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//cười nhẹ//Tất nhiên rồi
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Hân hạnh được làm bạn với "ngôi sao" một hôm nữa
_____
Chuyển đến quán cafe nơi Dương làm thêm. Dương đang pha chế tại quầy, nhạc nhẹ nhàng vang lên. Hùng, một ca sĩ nổi tiếng khác, ngồi ở góc quán, lặng lẽ quan sát Dương làm việc.
Trong lúc Dương đưa đồ uống cho khách, thoáng nhìn thấy Hùng, người anh yêu thầm từ lâu.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//nghĩ thầm//Hùng lại đến nữa..không biết hôm nay anh ấy có để ý đến mình không?
Hùng nhìn Dương chăm chú, đôi mắt hiện rõ sự dịu dàng và ngưỡng mộ.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//nghĩ thầm//Chỉ là một nhân viên phục vụ bàn..mà tại sao cậu ấy lại khiến mình cảm thấy bình yên đến vậy chứ?
Dương không dám nhìn thẳng vào mắt Hùng, chỉ lặng lẽ làm việc. Trong lòng cậu ngổn ngang cảm xúc.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//nghĩ thầm//Tại sao mình lại nghĩ đến anh ấy chứ?Mình..chỉ là một người bình thường thôi mà
Hùng thấy Dương chuẩn bị dọn bàn, quyết định bắt chuyện.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chào em, hôm nay quán có món gì đặc biệt không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//giật mình//Dạ..dạ hôm nay có latte hạnh nhân ạ. Nếu anh thích em sẽ làm ngay
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//mỉm cười//Nghe được đấy. Một ly latte hạnh nhân nhưng..nhớ làm cho anh thêm một chút ngọt nhé
Dương lúng túng nhưng vẫn mỉm cười nhẹ, đi làm món cho Hùng. Khi Dương quay đi, Hùng khẽ nhìn theo, ánh mắt chất chứa điều gì đó thật khó nói.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//lẩm bẩm//Cậu ấy thực sự làm mình cảm thấy muốn ở lại lâu hơn..
Buổi gặp gỡ ngắn ngủi ấy không để lại quá nhiều lời nói, nhưng ánh mắt và cảm xúc của hai người đã âm thầm khắc sâu vào lòng nhau.
_____

Chap 2: Cuộc hẹn đầu tiên

___
Quán cà phê nằm yên tĩnh ở góc phố, ánh đèn vàng dịu dàng lan tỏa khắp không gian ấm áp, mùi cà phê thoang thoảng trong không khí. Bàn ghế gỗ mộc mạc, trang trí đơn giản mà tinh tế, tạo cảm giác thân thuộc.
Anh ngồi bên cửa sổ, ánh sáng nhẹ chiếu lên khuôn mặt anh, tạo vẻ trầm lắng. Tay anh khuấy nhẹ ly cà phê, ánh mắt dõi xa xăm như đang suy nghĩ điều gì đó. Trong bộ trang phục đơn giản, anh trông gần gũi nhưng vẫn toát lên sự cuốn hút tự nhiên. Vài phút sau, cậu xuất hiện, hơi ngượng ngùng bước vào.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//cười nhẹ, kéo ghế ngồi xuống//Xin lỗi, tôi đến hơi trễ
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Xe bị tắc đường một chút
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//mỉm cười//Không sao, tôi cũng vừa tới thôi
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Cậu gọi gì đi, cafe ở đây ngon lắm
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Anh thường đến đây à?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//gật đầu//Ừ, khi nào muốn chút yên bình thì tôi sẽ ghé lại đây
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Ở đây thoải mái hơn mấy chỗ sang trọng
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Hiếm khi thấy một ngôi sao như anh lại thích những nơi giản dị như thế này
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//khẽ cười//Cũng chỉ là người bình thường thôi mà
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Mọi người cứ nhìn vẻ bề ngoài của tôi rồi nghĩ cuộc sống của tôi hoàn hảo, nhưng thật ra thì..tôi cô đơn lắm
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//nhìn anh chăm chú//Anh không nói gì thì làm sao người khác biết được?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Thật ra cũng không dễ để mở lòng
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Cậu có vẻ..là người đầu tiên tôi cảm thấy có thể nói chuyện thoải mái như thế này
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//ngượng ngùng//Nghe vậy cũng vui
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Thật ra tôi cũng chỉ là người thích nghe thôi
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Nhưng tôi cũng hiểu phần nào cảm giác cô đơn ấy
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//hơi tò mò//Vậy sao?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Ừm..tôi có người bạn thân là Dương, nhưng đôi khi vẫn thấy lạc lõng
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Cứ như mình là người đứng sau khung hình, lặng lẽ ghi lại những khoảng khắc của người khác, mà những cảm xúc thật của mình thì không biết nói với ai
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Có lẽ chúng ta giống nhau hơn tôi tưởng
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Ở giữa đám đông nhưng chẳng hoàn toàn thuộc về nơi nào...
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Ít nhất chúng ta có thể đồng cảm với nhau về điều đó
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Vậy cậu có muốn biết thêm về tôi không?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//thoáng đỏ mặt//Có chứ..
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Nhưng mà..cũng không muốn làm phiền anh quá nhiều
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Không sao, cứ thoải mái
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Tôi thật lòng muốn có một người bạn để tâm sự
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Vậy..anh có thích làm gì ngoài ca hát không?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Chắc cũng có ít thời gian rảnh phải không?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Ừ, lịch trình bận lắm
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Nhưng nếu có thời gian thì tôi hay đi du lịch một mình
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Đi đâu đó thật xa và chỉ có mình tôi mà thôi
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Đi một mình..anh không buồn sao?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Ừ, đúng là buồn thật
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Có bao giờ cậu cảm thấy giống tôi không? Kiểu như đứng giữa đám đông mà lại chẳng thuộc về ai
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//gật đầu//Tôi hiểu cảm giác đó
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Nhiều khi mình cứ như cái bóng, lặng lẽ ghi lại khoảng khắc của người khác, còn mình thì chẳng có ai để chia sẻ
Anh im lặng một lúc, ánh mắt xa xăm. Rồi đột nhiên quay sang, mỉm cười nhẹ.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Hay là..nếu có dịp, cậu đi cùng tôi?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Đi đâu đó thật xa, không cần nói ai trước
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//bất ngờ//Anh nói thật sao?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Tôi chưa từng đùa với ai về chuyện này
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//khẽ cười//Được. Nếu có dịp tôi sẽ đi cùng anh. Hứa đấy nhé
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Hứa nhé. Mà cậu cũng đừng lo, tôi không bắt cậu chụp hình suốt đâu
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//đùa//Chắc tôi phải xin phép nghĩ trước
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Không cần vội đâu, cứ từ từ
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Khi nào cậu thấy thoải mái, khi đó chúng ta lên đường
Hai người mỉm cười, ly cafe đã nguội nhưng cậu chuyện giữa họ lại ấm áp hơn bao giờ hết. Lần đầu tiên, anh cảm thấy có một người thật sự hiểu mình. Cậu cũng cảm thấy nhẹ lòng hơn, khi không còn chỉ đứng sau một khung hình.
______
Ayan
Ayan
trộm vía hay bỏ bữa
Ayan
Ayan
giờ viêm dạ dàyyy
Ayan
Ayan
nhả vía nè🥰
Ayan
Ayan
đọc nhớ like nháaa
Ayan
Ayan
like đi rồi muốn gì toi cũng chiều 💓

Chap 3: Cuộc gặp tình cờ(DH)

Ayan
Ayan
siêng thì sẽ ra nhiều hơn😇
Ayan
Ayan
2-3 ngày/chap
___
Sau buổi trò chuyện ở quán cafe, cậu và anh dần trở nên thân thiết hơn. Vài ngày sau, anh mời cậu đến buổi live show của mình.
Buổi live show của anh diễn ra tại một địa điểm lớn, ánh đèn màu sắc lung linh, khán giả vỗ tay hò reo chào đón màn trình diễn. Cậu nhận được lời mời từ anh và đã rủ Dương đi theo cùng.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
//thấy cậu bước vào//Cậu đến rồi à?Đây là hai vé tôi đã giữ cho cậu và bạn cậu
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//cười//Cảm ơn anh, Sơn
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//chỉ tay về phía Dương//Đây là Dương bạn tôi, nhưng cậu ấy không phải fan hâm mộ của cậu đâu, tôi chỉ rủ cậu ấy đi cho vui thôi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tôi..cũng chỉ nghe nhạc của anh vài lần thôi
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Không sao, không sao
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Chắc chắn là cậu sẽ thấy buổi trình diễn này thú vị mà
Cậu và Dương bước đi tìm chỗ ngồi. Khán giả đang dần đầy kín, không khí nóng lên khi buổi biểu diễn bắt đầu.
Buổi biểu diễn của anh cực kỳ soi động, anh hát và nhảy trên sân khấu, khán giả hò reo, tiếng nhạc vang dội trong không gian. Cậu và Dương ngồi dưới xem, ánh mắt của Dương hướng về sân khấu nhưng không phải vì Jsol mà là vì Hùng sắp lên biểu diễn.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//mắt hướng về sân khấu//Là Hùng..anh ấy cũng ở đây sao?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//nhìn theo//Vậy là cậu cũng biết Hùng hả?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Anh Hùng cũng biểu diễn trong này
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//gật đầu, mắt không rời sân khấu//Là Hùng..tớ đã từng gặp cậu ấy ở quán cafe vài lần
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//cười//Anh ấy làm sao?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Nhìn cậu có vẻ là thích anh ấy rồi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//cười nhẹ//Cũng có chút thích
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//vỗ vai//Cậu đừng ngại
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Nếu muốn gặp anh ấy sau buổi biểu diễn, tớ sẽ nói với Sơn dẫn mình ra hậu trường gặp
Sân khấu sáng bừng, Hùng bước lên với vẻ điển trai, ánh sáng chiếu vào khiến Hùng như một ngôi sao sáng. Dương nhìn Hùng không rời mắt, tim đập nhanh như muốn nhảy ra ngoài.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Cậu thích lắm phải không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Anh ấy..có chút dễ thương
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//cười//Thế thì tớ nhất định sẽ giúp cậu gặp anh ấy sau buổi biểu diễn
Khi buổi biểu diễn kết thúc, anh xuông sân khấu tiến về phía cậu.
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Cậu và Dương thích không? Cảm giác thế nào?
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Mà nhìn Dương có vẻ chăm chú xem khi Hùng biểu diễn, cậu thích Hùng à?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Cậu ấy thích lắm, chỉ là không giám nói ra thôi
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Vậy hai cậu có muốn ra hậu trường gặp Hùng không?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//quay sang Dương//Cậu có muốn gặp anh Hùng không?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//gật đầu//Ừ, tớ cũng muốn được gặp anh ấy
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Vậy thì đi
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Tôi sẽ dẫn 2 cậu ra sau hậu trường
Khi cả ba vừa ra hậu quả, họ gặp Hùng, người vừa hoàn thành xong buổi biểu diễn của mình.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//nhìn Dương, mỉm cười//Ồ, cậu cũng đến đây xem biểu diễn sao?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chào anh..em là Dương
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Chúng ta đã gặp nhau nhiều lần ở quán cafe
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nếu vậy mình có thể nói chuyện với nhau nhiều hơn nếu em muốn
Dương không nói gì thêm, chỉ gần đầu, ánh mắt hơi lảng tránh. Trong khi đó, cậu đứng bên cạnh, cười thầm vì biết Dương đang lúng túng.
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Cảm ơn anh vì xé xem live show hôm nay
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Hôm nay tôi thật sự rất vui
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Không có gì đâu, nếu thích tôi sẽ thường xuyên dẫn cậu đến xem live show của tôi
Sau buổi trò chuyện, cả bốn người cũng ra về. Anh và Hùng thì về khách sạn của mình, còn cậu và Dương thì về nhà.
______
Ayan
Ayan
ai muốn H giơ tay lênnn 🙋
Ayan
Ayan
toi không biết viết nên tôi cắt H🥰💔

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play