[Duongkieu]• Emotional Detach
Giới Thiệu
Mọi chi tiết vào nhân vật đều là hư cấu không liên quan đến người thật
Tác Giả nè
Giới thiệu nv nè
Đăng Dương
Đăng Dương 24 tuổi. Từng làm bác sĩ tại trường Thanh Pháp theo học anh sinh ra tại 1 gia đình có truyền thống làm bác sĩ. Và đặc biệt anh bị mắc chứng bệnh tách biệt cảm xúc
Thanh Pháp
Thanh Pháp 18 tuổi. Theo học trường xx cậu mắc Hội chứng Asperger. Và đặc biệt cậu bị Đăng Dương cho là mắc hội chứng con chim non với mình
Đức Duy
Đức Duy 18 tuổi là con duy nhất của tập đoàn FGMN đc cưng chiều nhưng lại rất ngoan ngoãn cậu từng có mối tình đẹp với Quang Anh
Quang Anh
Quang Anh 18 tuổi là em họ của Đăng Dương. Từ nhỏ cậu đã chịu cả gia đình ly tán vô tình gặp được Đức Duy và yêu thầm cậu từ lúc ấy cho đến khi học đại học cậu mới dám tỏ tình. Đang hạnh phúc trong tình yêu thì cậu lại phải qua Mỹ để chăm con của mẹ cậu và lúc đó cắt đứt mọi liên lạc với Đức Duy
Thái Sơn
Thái Sơn 18 tuổi là bạn thân của Đức Duy gia đình cậu cũng thuộc dạng khá giả. Và ĐẶC BIỆT cậu và Phong Hào là đối thủ không đội trời chung
Phong Hào
Phong Hào bạn thân Quang Anh. Cậu thích thầm Quang Anh khi cả 2 học cùng nhau vào năm cấp 2 tính khí hiền lành chỉ đanh đá với mỗi mình Thái Sơn
Đăng Dương
Đăng Dương mắc hội chứng tách rời cảm xúc là: Sự tách rời cảm xúc được mô tả là hiện tượng khi bạn hoặc những người khác có thái độ thờ ơ hoặc ngắt kết nối với cảm xúc. Nó có thể bắt nguồn từ việc không muốn hoặc không có khả năng kết nối với người khác.
Thanh Pháp
Thanh Pháp mắc Hội chứng Asperger: Hội chứng Asperger là chứng rối loạn phát triển thần kinh đặc trưng bởi những khó khăn đáng kể trong tương tác xã hội và giao tiếp trong các tình huống khác nhau và các hành vi được lặp đi lặp lại là chứng rối loạn phát triển thần kinh đặc trưng bởi những khó khăn đáng kể trong tương tác xã hội và giao tiếp trong các tình huống khác nhau và các hành vi được lặp đi lặp lại Đây là một chứng rối loạn phổ tự kỷ (ASD) nhưng khác với các chứng ASD khác bởi người mắc hội chứng Asperger có thể có trí thông minh và kỹ năng tốt hơn mức bình thường, do đó hội chứng này còn được gọi là rối loạn tự kỷ chức năng cao.Mặc dù không cần thiết để chẩn đoán, nhưng sự vụng về về thể chất và cách sử dụng ngôn ngữ bất thường là các đặc điểm phổ biến.Các dấu hiệu thường bắt đầu trước hai tuổi và thường kéo dài trong suốt cuộc đời của một người.
Thanh Pháp
Và hội chứng con chim non (hội chứng Filial Imprinting ): là hiệu ứng về tâm lý được ghi nhận trên các chú chim con mới nở, theo đó, khi mới nở thì những chú chim non như được bản năng lập trình là nhìn vật thể chuyển động đầu tiên là mẹ của nó và sẽ theo đuôi không rời như hình với bóng và cho dù là con gà hay con người hay bất cứ thứ gì khác chuyển động, miễn là khi chúng xuất hiện lúc nó mới nở, nó sẽ mặc định là mẹ nó. Ở con người, hội chứng chim con dùng để chỉ việc con người có xu hướng coi những gì xảy ra đầu tiên, trải nghiệm đầu tiên, những cảm xúc đầu tiên là chuẩn mực, khuôn mẫu và hoàn hảo và khoa học gọi đó là tâm lý ấn tượng (Imprinting) hay dấu ấn khó phai.
Tác Giả nè
Lúc đầu Kịch bản này tui nghĩ ra là để bạn tui viết cho rhycap nma nó bị lười nên tui viết thành vẻ DuongKieu lun :))
Tác Giả nè
Truyện này sẽ giống khá nhìu của bộ Cuộc phản công của số 2 á >•<
Chương 1 quá khứ Đăng Dương
Vào kì thi cuối cùng Đăng Dương đứng thứ 2 toàn khối
Tuy rằng cậu vẫn là người đứng nhất lớp…. Nhưng trong mắt bố mẹ cậu điểm số ấy chính là thất bại
Đăng Dương
Con thật sự sai rồi bố ơi , con xin bố hãy cho con thêm … //khóc nghẹn//
Quần chúng
Bố Dương: Cái loại bỏ đi như mày đến thi cũng không xong // Tát Mạnh //
Quần chúng
Bố Dương: Thì có tư cách gì để trao đổi điều kiện với tao hả ? //quát//
Quần chúng
Bố Dương: Ăn ăn ăn mày là lợn hả? Thành tích thụt lùi như thế… //quát//
Quần chúng
Bố Dương: Mày vẫn còn mặt mũi để ăn hả ?
Cậu bị bố cậu đay nghiến cho đến 1 ngày cậu chịu không nổi nữa và cậu được mẹ cậu đưa đi khám sức khoẻ tin thần
Quần chúng
Bác sĩ: Cháu đây là bị rối loạn cảm xúc do áp lực thi cử mong người nhà để ý cháu nó nhiều hơn // đọc kết quả khám bệnh//
Quần chúng
Mẹ Dương: Áp lực gì cơ ? Con trai tôi nó thi vào trường y cơ đây … //bất ngờ//
Tác Giả nè
Mẹ Dương: làm sao có thể bị rối loạn cảm xúc được đây hả ? //tức giận//
Quần chúng
Bác sĩ: Đó là sự thật mong gia đình chấp nhận //lắc đầu ngao ngán//
Quần chúng
Mẹ Dương: Đừng có nói bừa con trai tôi không có bệnh, nó không có bệnh ông hiểu chưa //tức giận đứng dậy kéo cậu về//
Cậu từ nãy tới giờ không biểu hiện cảm xúc gì ra bên ngoài khuôn mặt vô hồn ngồi nghe cuộc đói thoại của mẹ và bác sĩ
Sau ngày ấy cậu được nhận vào trường mà Quang Anh em họ của cậu đang học
chap2: lần đầu gặp nhau
Đi qua về quá khứ Thanh Pháp nhé
Thanh Pháp từ khi có nhận thức cho đến nay cậu không hề biết bố mẹ mình là ai. Cậu tự thắc mắc mục đích sống của mình là gì? Vì thế cậu luôn đi tìm câu trả lời cho câu hỏi đó
Vì mắt hội chứng asperger nên nhưng năm học của cậu chưa khi nào được yên bình. Những người xấu học cùng trường với cậu thường xuyên ăn hiếp cậu
Cứ ngỡ cậu sẽ chịu cảm ấm ức ấy nhưng không cậu thường đánh trả lại những người ấy. Vì thế cậu bị mọi người cô lập
Và các giáo viên không màng đến bệnh của cậu mà sét cậu vào nhóm học sinh cá biệt, nổi loạn
Quay lại thời điểm hiện tại khi cậu đang học năm 2 đại học
Quần chúng
Tuấn: Này mày đứng lại đó cho tao //hét to//
Quần chúng
Tuấn: chúng mày chạy nhanh lên nắt nó lại cho t //quay lại hét vào nhưng người sau//
Cậu chạy qua 1 ngã tư thì ….
Thanh Pháp
Umm //bị kéo vào 1 góc//
Đăng Dương
Suỵt //nói nhỏ//
Quần chúng
Tuấn: Má! Nãy mới thấy đây mà giờ nó biến đâu mất rồi //ngó qua ngó lại//
Quần chúng
Tuấn: bây hướng kia đi t coi đằng trước //chỉ//
Sau khi bọ bắt nạt đã chạy đi
Thanh Pháp
//Cắn vào tay Đăng Dương//
Đăng Dương
Cậu cắn đủ chưa? Còn bây giờ thì theo tôi //lôi kiều vào bệnh xá trường//
Thanh Pháp
Bỏ tôi ra //giãy giụa//
Đăng Dương
Cậu biết điều thì ngoan ngoãn đi theo tôi đi không thì đừng trách //Siết mạnh tay cậu//
Đăng Dương
//Đặt cậu lên ghế và đi lấy nước cho cậu//
Tác Giả nè
Nhớ chi tiết cái cố nhá :)
Cái cốc anh đưa cho cậu có hình chùm hoa lưu ly rất đẹp
Đăng Dương
//Đưa cho cậu// Này uống đi
Đăng Dương
Rồi tôi sơ cứu vết thương cho cậu
Thanh Pháp
//Cầm lấy cốc nước không nói gì//
Anh lại lấy hộp sơ cứu trong tủ tiến lại ngồi gần cậu
Đăng Dương
//kéo ghế cậu lại// Đưa mặt đây tôi giúp cậu
Cậu tính phản kháng thì ăn trừng mắt lên khiến cậu sợ hãi không dám nhúc nhích
Thanh Pháp
*tên này cũng được đấy chứ nhưng mà bạo lực quá thấy mà ghét 😒*
Đăng Dương
// Vừa sơ cứu vừa nói// Đánh không lại còn cố chấp
Thanh Pháp
Kệ tôi không liên quan đến anh //Nói với giọng ghét bỏ//
Đăng Dương
Tôi là bác sĩ của cái trường này nên tôi có trách nhiệm đối với cậu và tất cả mọi người trong trường này // vừa nói vừa dọn đồ//
Đăng Dương
Xong rồi đấy cậu về được rồi
Cậu chỉ đợi câu nói ấy của anh liền lập tức chạy mấy hút
Download MangaToon APP on App Store and Google Play