Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

[Allgem][Oneshot] Sous La Lune.

[pbk×hhh]:miền mộng mị

𝗮𝘂
𝗮𝘂
helu helu.
_______________
pbk×hhh Plot: đêm gã đều mơ về 1 cậu trai rồi dần dần gã lún sâu vào giấc mơ ấy và bỗng 1 ngày gã gặp em ngoài đời.
Bảo Khang: gã. Hoàng Hùng: em.
NovelToon
___________
Bảo Khang được người đời biết bởi độ giàu có tuy vốn là con nhà 'trâm anh thế việt' nhưng không vì vậy mà gã trở thành 1 kẻ đặt đâu ngồi đấy, vậy nên gã còn là chủ nhân của một công ty hùng mạnh, luôn toát lên vẻ tự tin và bản lĩnh.
Nhưng ẩn sau ánh hào quang là những đêm dài trăn trở, khi anh phải chống chọi với gánh nặng vô hình của trách nhiệm và nỗi cô đơn len lỏi.
Và rồi trong bóng tối của những đêm mơ màng, Bảo Khang không thể nào ngừng nghĩ về một người con trai đẹp tựa thiên thần.
Em hiện lên trong giấc mơ của gã với đôi mắt sắc sảo, nụ cười kiêu sa lộ má lúm đồng tiền làm gã cảm thấy mình như bị hút vào một vùng mê cung không lối thoát.
"ᴇᴍ ʜɪᴇ̂̉ᴜ ʀᴀ̆̀ɴɢ ᴀɴʜ đᴀ̃ ǫᴜᴇɴ ʟᴀ̀ᴍ ʙᴀ̣ɴ ᴠᴏ̛́ɪ đᴏ̛́ɴ đᴀᴜ"
Em không chỉ đứng nhìn gã từ xa, mà còn đến gần, vòng tay ôm lấy gã đầy ấm áp và thì thầm những lời ngọt ngào đến nỗi từng chữ cứ thế khắc sâu vào tâm trí gã.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
anh nhớ nhé, em tên là hoàng hùng, huỳnh hoàng hùng.//ôm lấy gã//
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
h..hoàn..g..hùng.//ngượng//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
giỏi lắm.//nhón chân hôn lấy môi gã//
Những cử chỉ thân mật ấy, sự dịu dàng pha lẫn chút bí ẩn ấy, từng ngày từng đêm gặm nhấm và thiêu đốt lòng gã.
___________
Đêm nào cũng vậy, khi nhắm mắt lại, gã như bị cuốn vào trong hình ảnh của em.
Giấc mơ trở thành ám ảnh, từng chút, từng chút một, len lỏi vào từng ngóc ngách trong tâm hồn gã.
Gã không thể nào dứt ra, không thể nào xua đi hình bóng đó.
Em như một âm thanh ở tần số lạ lùng, chỉ gã nghe được, vang lên mãi không ngừng.
______________
Và rồi, một đêm, trong mơ, em mỉm cười tiến gần hơn, ánh mắt sắc lạnh nhưng quyến rũ nhìn sâu vào gã, như thể đã thấu hiểu mọi suy nghĩ của gã.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
anh có muốn em không? //nựng má gã//
em thì thầm với đôi mắt ánh lên chút gì đó ngạo mạn và đầy kiêu hãnh.
Giọng nói của em như tan vào không khí, mềm mại, ngọt ngào mà tràn ngập mê hoặc.
Bảo Khang nhìn em, không thể cưỡng lại sự quyến rũ ấy.
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
sao em hay đi vào giấc mộng của anh vậy? Thực sự em là ai hả, bae. //nắm lấy tay em, nhướng người hôn lên mắt em.//
"ᴠɪ̀ ᴇᴍ ᴋʜᴏ̂ɴɢ ᴍᴜᴏ̂́ɴ ᴀɴʜ ᴄᴜ̛́ ᴏ̂ᴍ ʜᴇ̂́ᴛ ᴍᴏ̣ɪ đᴀᴜ ʙᴜᴏ̂̀ɴ"
"ᴠᴀ̀ ᴀɴʜ ʟᴜᴏ̂ɴ ᴄᴏ́ ᴇᴍ ᴅᴜ̀ ᴄʜᴏ ᴛʀᴏ̛̀ɪ sᴀ̣̂ᴘ xᴜᴏ̂́ɴɢ"
Hoàng Hùng khẽ bật cười, ngón tay mơn trớn dọc theo sống mũi rồi dừng lại trên đôi môi khô khốc của gã.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
hoàng hùng chỉ là muốn anh lún sâu đến không còn lối thoát. //miết nhẹ môi gã//
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
Và giờ, anh có muốn chạy cũng chẳng được. //bật cười//
Em kéo gã lại gần, đôi môi lướt nhẹ qua môi gã, một nụ hôn thoáng qua nhưng đủ để thắp lên ngọn lửa đam mê không thể nào dập tắt.
Gã như lịm đi trong hơi ấm của em, trong ánh mắt, trong từng lời nói.
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
em là của anh, dù mơ hay thực.//nhìn em.//
_________________
Sáng hôm sau, khi Bảo Khang tỉnh dậy, ánh sáng nhạt nhòa của buổi sáng len qua cửa sổ không thể xua đi cảm giác mê mị ấy.
Hình bóng của cậu trai ấy vẫn còn đây, rõ ràng như thể em vừa bước ra khỏi căn phòng của gã.
Mọi thứ như thực, không chút gì mờ ảo, khiến gã không thể quên.
Tâm trí Bảo Khang trở nên rối bời, nhưng gã tự nhủ sẽ phải xóa tan hình bóng đó, tìm lại sự bình yên đã mất.
_____________
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
sao nay anh đến lâu thế bé đợi anh mãi thui.//nhéo mã gã//
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
nay công ty có đối tác lớn anh phải tiếp người ta chứ.//ôm lấy tay đang nhéo má mình//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
thế anh không iu bé nữa à.//nhìn gã//
em nhìn gã với đôi mắt trong veo như mắt mèo làm gã không thể không cưỡng lại được mà hôn em.
môi gã cứ liên tục chạm lấy môi em cỡ 6 cái thì lại dừng.
giờ em mới để ý, có lẽ từ khi em bước vào giấc mơ gã có vẻ gã dùng son dưỡng à mà mềm thế?
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
thoi mò.//lấy tay che miệng//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
anh trả lời em đi.
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
anh yêu em mà.//ôm lấy em//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
nhưng sao anh mãi không tìm em?//nghiêng đầu hỏi//
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
em ở đâu?//bất ngờ//
gì thế? Sao nhân vật tưởng tượng trong đầu anh lại có ở ngoài đời được?
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
em ở rất gần anh mà, anh chẳng chịu để ý gì cả.//giận//
________
Sáng hôm sau, khi Bảo Khang tỉnh dậy, ánh sáng nhạt nhòa của buổi sáng len qua cửa sổ không thể xua đi cảm giác mê mị ấy.
Hình bóng của cậu trai ấy vẫn còn đây, rõ ràng như thể em vừa bước ra khỏi căn phòng của gã.
Tâm trí Bảo Khang trở nên rối bời, nhưng gã tự nhủ sẽ phải xóa tan hình bóng đó, tìm lại sự bình yên đã mất.
lục lại trí nhớ cũng không được gì vì suốt ngày gã chỉ chăm chăm vào công việc mà bỏ bê mọi thứ xung quanh.
Vậy nên hôm nay gã sẽ chú ý hơn.
_____
đến công ty gã không vội đi thẳng vào phòng mà dừng lại chút liếc 1 vòng từng tầng.
Có lẽ việc này sẽ dần trở nên bế tắc vì tìm từng tầng chẳng có ai cả, chỉ toàn những gương mặt mà gã chẳng quan tâm lắm.
_________
Nhưng khi bước vào văn phòng, tất cả mọi thứ thay đổi.
Đứng trước mặt gã là cậu trai, người khiến gã nghẹn ngào không thể tin nổi vào mắt mình – chính là em.
Đôi mắt sắc to tròn như mắt mèo, nụ cười đầy bí ẩn, ánh mắt lém lỉnh như đang hiểu thấu mọi điều gã suy nghĩ.
Đó chính là cậu trai đã ám ảnh gã trong từng giấc mơ, và giờ đây, em hiện diện ngay trước mặt gã.
Em bước đến gần, không chút ngại ngần, nhìn thẳng vào gã.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
chào khang, hùng là nhân viên thực tập tại công ty mong khang giúp đỡ hùng nhé.//mỉm cười//
Giọng nói của em vang lên nhẹ nhàng mà đầy sức hút.
Bảo Khang đứng lặng người, lòng ngập tràn cảm giác lạ lùng khó tả.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
khang hình như biết em? //nhón chân xoa nhẹ má gã//
vốn biết vậy nhưng em vẫn hỏi bởi cái cách gã ngượng ngùng lúng túng làm em muốn trêu mãi thôi.
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
có lẽ..qua giấc mơ? //lúng túng//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
thế hả? Em không nghĩ mình dễ dàng gây thương nhớ đến một người đến thế.//vỗ nhẹ mặt gã//
Lúc ấy, Bảo Khang biết rằng mình không thể để mất em lần nữa, dù là giấc mơ hay hiện thực.
Rồi gã bạo dạng siết eo em lại gần người mình.
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗯𝗮̉𝗼 𝗸𝗵𝗮𝗻𝗴
em đang trêu tôi đấy hả.//nhéo đầu mũi em//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
em chẳng nhớ gì cả, anh định làm gì để em nhớ lại đây?//mỉm cười//
Trong khoảnh khắc đó, trái tim gã dấy lên một quyết tâm mãnh liệt, như một lời hứa.
Anh sẽ chiếm lấy em, dù phải vượt qua bao nhiêu thử thách đi nữa.
Hắn biết rằng mình không thể quay đầu lại, không thể để lỡ người conn trai đã khiến hắn cuồng dại từ trong giấc mơ đến thực tại.
Bảo Khang quyết tâm rằng, từ nay trở đi, mọi giới hạn, mọi rào cản đều sẽ bị phá bỏ.
Hắn sẽ giữ em bên mình, một lần và mãi mãi, không bao giờ buông tay.
__________
End.
𝗮𝘂
𝗮𝘂
Tui viết vội sắp vì sắp vô tiết rồi á😭.
𝗮𝘂
𝗮𝘂
NovelToon
𝗮𝘂
𝗮𝘂
Hih
𝗮𝘂
𝗮𝘂
Tui sẽ cố thêm nhiều lời thoại hơn.

[ltl×hhh]:đói.

𝗮𝘂
𝗮𝘂
đã có 2khang thì phải có weantodale trứ.
𝗮𝘂
𝗮𝘂
vô nha.
___________
[ltl×hhh]
Plot: đang họp mà em kêu "em đói" thì phải làm gì?
NovelToon
___________
Thượng Long – vị tổng tài lạnh lùng, quyền lực, là một người mà bất kỳ ai cũng phải kiêng dè.
Trong giới kinh doanh, cái tên Thượng Long là biểu tượng của sự quyết đoán và tàn nhẫn.
Nhưng ẩn đằng sau vẻ ngoài không thể chạm tới đó, Thượng Long luôn cảm thấy một nỗi cô đơn, như thiếu đi điều gì đó trong cuộc sống.
Gã không cần và cũng không muốn tìm hiểu, cho đến một ngày mưa, số phận đã đưa gã đến với Hoàng Hùng.
___________
Đêm hôm đó, trên đường về từ một chuyến công tác dài ngày, xe của Thượng Long lướt qua một con đường vắng, dưới ánh đèn đường mờ nhạt, gã thoáng thấy bóng dáng một người co ro bên lề đường, nằm bất động.
Hình ảnh ấy thoáng qua nhưng khiến Thượng Long phải ngoái đầu lại.
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
Dừng xe.//nói lớn//
Người tài xế ngạc nhiên nhưng vẫn làm theo lời.
Khi xe lùi lại gần hơn, Thượng Long nhận ra người nằm dưới mưa là một chàng trai trẻ, khuôn mặt tái nhợt nhưng rất xinh đẹp, trông mong manh như một cánh hoa rũ rượi giữa mưa.
Đôi môi nhợt nhạt của em mấp máy như muốn nói gì đó, nhưng chỉ thì thầm một cách yếu ớt.
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
sao có em bé ở đây giữa trời mưa như thế này?//cúi người//
Chàng trai khẽ rên rỉ, giọng lạc đi trong cơn mưa.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
e-em.. lạnh quá.//run lên rồi nói trong vô thức//
Thượng Long nhìn em một lúc, đôi mắt thoáng hiện chút thương cảm hiếm có.
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
đi nhanh lên.//bế em ngồi lên xe//
Tài xế thoáng do dự, nhưng ánh mắt kiên quyết của Thượng Long không để ai chối từ. “Vâng, thưa ngài.”
Sau khi lên xe, Thượng Long ngồi cạnh chàng trai, nhẹ nhàng đặt áo khoác lên người em, ánh mắt không rời khỏi gương mặt thanh tú kia.
Xe tiếp tục lăn bánh về biệt thự, nhưng trong lòng Thượng Long, có điều gì đó đã thay đổi.
_______________
Sáng hôm sau, khi Hoàng Hùng tỉnh dậy trong một căn phòng xa hoa, ánh sáng ban mai tràn ngập, em bối rối nhìn quanh.
Mọi thứ thật quá xa lạ, tráng lệ hơn bất kỳ nơi nào em từng biết.
Khi cậu còn đang ngơ ngác, cửa phòng mở ra, và người đàn ông với đôi mắt trầm tĩnh, gương mặt điềm đạm nhưng lạnh lùng xuất hiện trước mặt.
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
Em tỉnh rồi?
Thượng Long hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng không che giấu vẻ uy quyền.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
Anh… là ai?//e dè//
Hoàng Hùng nhìn anh, ánh mắt tràn đầy sự bối rối và lo lắng.
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
Tôi là Thượng Long.
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
Đêm qua tôi thấy em nằm cuối phố.//rót nước cho em//
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
em tên gì.//xoa đầu em//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
h..hoàng hùng.//nhận lấy ly nước rồi uống//
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
hoàng hùng?
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
dạ//ngước lên nhìn gã//
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
người thân em đâu?
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
em không biết.//cúi xụp xuống//
Lời nói ấy khiến Thượng Long bất giác cảm thấy xót xa.
Đôi mắt anh trở nên ấm áp hơn, và không suy nghĩ nhiều.
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
vậy thì ở lại đi, tôi sẽ lo cho em.//chạm vào má em//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
hong được đâu..phiền lắm.//lắc đầu//
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
không phiền, nếu em không ở thì giờ em định đi đâu?
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
em..//ngập ngừng//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
thật sự không phiền sao?//mặt hơi đỏ//
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
không phiền//bật cười//
thế là, cuộc sống của Hoàng Hùng bắt đầu tại biệt thự của Thượng Long.
Những ngày đầu, em còn lúng túng và ngại ngùng, không biết phải làm gì để cảm thấy bớt lạc lõng.
Có lẽ do Thượng Long luôn dịu dàng, quan tâm đến từng điều nhỏ nhặt, khiến em dần dần thấy ấm áp và an tâm.
___________
Một hôm, khi Thượng Long đang bận họp, điện thoại của gã bỗng rung lên.Gã mở điện thoại, thấy tin nhắn từ Hoàng Hùng
@𝗴𝗲𝗺𝗴𝗲𝗺._𝗵𝗵𝗵
NovelToon
Chưa đầy một phút sau, tin nhắn khác hiện lên.
NovelToon
Thượng Long không thể nhịn được cười, dù cuộc họp đang ở phần căng thẳng nhất.
Nhưng có lẽ 1 bản hợp đồng thôi mà? Có đáng với em không? đương nhiên là không rồi.
Anh xin phép đối tác, bước ra khỏi phòng họp rồi nhắn lại.
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
thế này thôi, tôi xin phép.//đứng dậy//
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
nếu vẫn có ý hợp tác hãy liên hệ với thư ký của tôi và đặt lịch hôm khác.//đi ra khỏi phòng//
thế là gã rời đi trước sự tức đỏ mắt của đối tác, thấy vậy cậu thư ký lại chạy theo chủ tịch của mình, xin ngài quay lại.
thư ký: chủ tịch, chủ tịch sao ngài lại bỏ đi..//chạy lại//
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
tôi bận rồi đừng đi theo tôi nữa.//lạnh giọng//
__________
𝗴𝗲𝗺𝗴𝗲𝗺._𝗵𝗵𝗵
NovelToon
vừa nhắn xong gã cất điện thoại vào túi, lái con xe của mình về nhà.
Khi Thượng Long bước đến sảnh, gã thấy Hoàng Hùng đang đứng đó, ánh mắt sáng rỡ khi thấy gã xuất hiện.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
aaa, sao wean lâu thế bé đợi wean mãi.//đánh nhẹ vào người gã//
Thượng Long mỉm cười, xoa đầu em, giọng dịu dàng.
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
anh bận họp, bé lại đói nên anh phải ưu tiên//cúi xuống hôn lên má em//
Hoàng Hùng bật cười, nắm lấy tay gã.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
vậy đi ăn đi, lần này đến lượt em chọn quán.//lắc lư tay gã//
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
chẳng phải nếu anh chọn, anh vẫn sẽ chọn món bé muốn à.//bế em ra xe//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
anh nạt emm..//ôm má gã//
Gã chẳng nói gì đặt em vào ghế bên cạnh tay lái rồi hôn lên đầu mũi em.
___________
Hai người đến một nhà hàng gần đó, chọn một bàn yên tĩnh ở góc khuất.
Hoàng Hùng hào hứng gọi món, đôi mắt em sáng rực như ánh sao, khuôn mặt rạng ngời khiến Thượng Long không thể rời mắt.
Trong khoảnh khắc ấy, gã cảm nhận rõ trái tim mình đang đập nhanh hơn.
Bất chợt, Hoàng Hùng ngừng lại, nhìn vào mắt gã, khẽ nói.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
anh nhớ lần em với anh gặp nhau hong?//gắp miếng thịt lên ăn//
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
nhớ chứ, tất cả những gì liên quan đến bé, anh nhớ cả.//bóc tôm cho em//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
lúc đấy em sợ anh lắmmm..//bật cười//
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
sao lại sợ, anh nhớ anh có làm gì bé đâu nhỉ? //đưa miếng tôm lên miệng đút cho em//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
anh không làm gì cả, nhưng lúc đấy anh cứ nạt mọi người ýy.. Xong còn xăm hình nữa em sợ..nham..nham//nhai//
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
thế giờ thì sao?//lấy khăn lau tay//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
Giờ thì em yêu anh.//gắp đồ ăn từ bát anh ra cho vào miệng//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
lúc nào món của anh cũng ngon hơn của emm, giá như nãy em chọn cái đó.//mè nheo//
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
𝗹𝗲̂ 𝘁𝗵𝘂̛𝗼̛̣𝗻𝗴 𝗹𝗼𝗻𝗴
bởi lúc nào món của anh đều là lựa chọn thứ hai của bé mà.//mỉm cười//
___________
End.
𝗮𝘂
𝗮𝘂
toi muốn có 1 ltl giống hhh😋.
𝗮𝘂
𝗮𝘂
siu ngắn😋.
𝗮𝘂
𝗮𝘂
NovelToon

[bat×hhh]:mèo.

𝗮𝘂
𝗮𝘂
helu helu
_______________
NovelToon
NovelToon
[bat×hhh]
plot: 2 phóng viên mới nổi với nhiều bài trong tạp chí dần hit, nội dung chẳng có gì khác là anh trai nhà gryffindor và em mèo nhà slytherin.
atus: anh gem: em.
____________________
xin chào mọi ngườiii, hôm nay lại là một ngày mới tại trường hogwarts.
Và lại là captain boyy.
Tại trường Hogwarts, không chỉ có các môn học phép thuật hay những cuộc thi đấu Quidditch.
Một phần không thể thiếu trong đời sống tại trường là các bài viết từ tạp chí 𝗵𝗼𝗴𝘄𝗮𝗿𝘁𝘀 𝗵𝗲𝗿𝗮𝗹𝗱 - một tờ báo nội bộ, nơi học sinh từ các nhà có thể tham gia đóng góp.
Trong số đó, cái tên 𝗰𝗮𝗽𝘁𝗮𝗶𝗻 trở thành một người được chú ý hơn cả bởi lối viết sắc bén, hài hước và đôi khi.. Gây tranh cãi.
___________
𝗵𝗼𝗴𝘄𝗮𝗿𝘁𝘀 𝗵𝗲𝗿𝗮𝗹𝗱 - 𝘁𝗼̛̀ 𝗯𝗮́𝗼 𝟬𝟭𝟲𝟳.
𝗺𝗼̣𝗶 𝗻𝗴𝘂̛𝗼̛̀𝗶 𝗰𝗼́ 𝗱𝗲̂̉ 𝘆́ 𝗱𝗮̣𝗼 𝗴𝗮̂̀𝗻 𝗱𝗮̂𝘆, 𝗮𝘁𝘂𝘀 𝗻𝗵𝗮̀ 𝗴𝗿𝘆𝗳𝗳𝗶𝗻𝗱𝗼𝗿 𝗰𝗼́ 𝗺𝗲̀𝗼 𝗸𝗵𝗮́ 𝘅𝗶𝗻𝗵 𝗸𝗵𝗼̂𝗻𝗴?
𝗱𝗮̣̆𝗻𝗴 𝘁𝗵𝗮̀𝗻𝗵 𝗮𝗻
𝗱𝗮̣̆𝗻𝗴 𝘁𝗵𝗮̀𝗻𝗵 𝗮𝗻
các em xem tờ báo mới chưa? //cười ha hả//
𝗱𝗮̣̆𝗻𝗴 𝘁𝗵𝗮̀𝗻𝗵 𝗮𝗻 - một người em nhà gryffindor bắt chuyện một cách "bình thường" của mình.
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗵𝗮́𝗶 𝘀𝗼̛𝗻
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗵𝗮́𝗶 𝘀𝗼̛𝗻
xưng em với ai đấy? Nghe tởm vãi. //nhăn nhó//
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗵𝗮́𝗶 𝘀𝗼̛𝗻 nhà ravenclaw lên tiếng.
𝗱𝗮̣̆𝗻𝗴 𝘁𝗵𝗮̀𝗻𝗵 𝗮𝗻
𝗱𝗮̣̆𝗻𝗴 𝘁𝗵𝗮̀𝗻𝗵 𝗮𝗻
im mồm, đọc chưa? //liếc bạn//
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗮𝗻𝗵 𝗾𝘂𝗮̂𝗻
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗮𝗻𝗵 𝗾𝘂𝗮̂𝗻
đọc rồi cái đấy của thằng cap nổi vãi ra.//huýt sáo//
𝗱𝗮̣̆𝗻𝗴 𝘁𝗵𝗮̀𝗻𝗵 𝗮𝗻
𝗱𝗮̣̆𝗻𝗴 𝘁𝗵𝗮̀𝗻𝗵 𝗮𝗻
nhưng sao tao cùng nhà gryffindor mà chẳng thấy con mèo nào nhỉ? //thắc mắc//
𝗱𝗮̣̆𝗻𝗴 𝘁𝗵𝗮̀𝗻𝗵 𝗮𝗻
𝗱𝗮̣̆𝗻𝗴 𝘁𝗵𝗮̀𝗻𝗵 𝗮𝗻
Sáng nay tao chẳng thấy con mèo nào cả. //khoanh tay suy nghĩ//
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗮𝗻𝗵 𝗾𝘂𝗮̂𝗻
𝗽𝗵𝗮̣𝗺 𝗮𝗻𝗵 𝗾𝘂𝗮̂𝗻
chán ông tút ghê, có mèo mà chẳng "se" cho anh em. //ôm mặt//
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗵𝗮́𝗶 𝘀𝗼̛𝗻
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗵𝗮́𝗶 𝘀𝗼̛𝗻
Tao phải đi tìm ông ý, vì em mèo trắng trong truyền thuyết có gì hơn con nhà tao. //bỏ đi//
____________
tại sân Quidditch.
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗵𝗮́𝗶 𝘀𝗼̛𝗻
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗵𝗮́𝗶 𝘀𝗼̛𝗻
TÚ TÚTTT. //hét lớn//
thái sơn dậm chân, bước từng bước đến nơi anh đang tập.
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗵𝗮́𝗶 𝘀𝗼̛𝗻
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗵𝗮́𝗶 𝘀𝗼̛𝗻
con mèo của anh ở đâu hả con rắn độc này.//chống nạnh//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
con mèo nào cơ? //ngơ//
anh lục lại kí ức mới nhận ra "con mèo" mà thái sơn nói.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
à..//ngộ ra, cười mỉm//
_____________
Hôm đó, anh ngồi cạnh cửa sổ trong thư viện.
ánh trăng chiếu vào quyển sách mở trên tay anh, gió đêm lành lạnh khẽ lùa qua, nhưng anh nào để ý.
anh đang chìm trong những dòng chữ về sinh vật huyền bí thì bất chợt nghe tiếng động nhẹ.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
mèo? //ngẩng đầu lên//
Anh bắt gặp một chú mèo trắng nhỏ, đôi mắt xanh long lanh to tròn.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
ngươi đến từ đâu vậy, lạc hả. //chạm vào em//
anh đặt sách xuống, đưa tay ra, con mèo ấy nhìn anh chăm chăm, rồi nhảy gọn lên người anh như đã biết từ lâu.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
Thân thiện ghê. // bật cười//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
mày không sợ bị ai đó tóm đi sao? Slytherin mà thấy thì mệt.
𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴 - trong hình dạng mèo suy nghĩ.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
suốt ngày cái gì mà slytherin với gryffindor mãi thui.. Bộ ai cũng nghĩ slytherin là kẻ xấu hả trùi. //khẽ nhướng tai//
Hoàng hùng nhảy xuống lòng anh, cuộn tròn người lại.
anh tú mỉm cười, gãi nhẹ tai mèo.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
hôm nay em ở đây nhé, sáng mai tao sẽ hỏi anh Sinh xem ai mất mèo.//sờ bụng em//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
Không đời nào để phát hiện đâu.//khẽ cụp tai, tự nhủ//
______________
Anh tú vừa thả mình xuống bãi cỏ thì thấy cục bông trắng lén lút đi theo.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
Mày cứ thế này sao mà tìm chủ được? //bế em lên//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
meow..//liếm nhẹ lên tay anh//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
muốn ở lại hả?..nhưng tao bận lắm đấy nhé, nhưng thôi "gem" dễ thương thế này thì anh chịu thôi.
Bỗng anh thay đổi xưng hô 180° khiến em cũng bị xoay như chong chóng.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
gì cơ, gem hả..//suy nghĩ//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
Nhưng anh ấy đáng yêu ghê, nhưng hơi ngơ, không nhận ra phép thuật cơ bản.//đắc ý//
"không nhận ra phép thuật cơ bản" anh bật cười nhẹ khiến em hơi hoang mang.
đừng quên anh là một phù thủy có tiếng tại trường đấy nhé.
___________
Nhưng từ khi em thành mèo của anh, em cứ thấy kì làm sao ý.
em cứ ăn qua loa mấy bữa rồi nhanh nhảu chạy sang nhà gryffindor với bộ dạng em mèo của anh.
ở đây anh có phòng riêng nên cũng thuận lợi cho em mèo lắm.
Mỗi lần anh về em toàn tiến đến dụi dụi vào chân anh, rồi anh sẽ bế em lên âu yếm.
Và nay cũng chẳng là ngoại lệ
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
moa..moa//thơm lên môi em//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
meow..meow//ngại//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
dễ thương thế như em bé ý.//đắc ý//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
xinh yêu suy nghĩ đơn giản quá rồi đấy.//nghĩ thầm trong lòng//
không những vậy đâu, anh còn làm những trò kiểu gì ýyy.
Mỗi lần đêm kéo đến, anh toàn sờ sạch thân thể cục bông.
Nào là sờ chân, tay bụng, đuôi,.. Khiến em ngại chết mất.
Ai lại không ngại khi người mình thích sờ sạch mình chứ, nhưng người sờ thì khác.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
Mềm quá..//úp mắt vào bụng em//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
Meow..//chạm vào đầu gã//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
đi ngủ nhé.//hôn lên mỗi em//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
Meow..//dụi đầu vào hõm cổ anh//
anh bế em ra, cho em vào người mình rồi ôm em ngủ.
thôi thì ngại thì ngại nhưng mà cũng thích.
__________
Sau một ngày dài học tập và luyện tập Quidditch, Anh Tú lê chân bước về phòng ngủ trong trạng thái mệt mỏi cực độ.
Anh mở của, vừa ngáp ngắn ngáp dài mấy cái vừa lẩm bẩm.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
hôm nay mệt chết mất...gem iu ơi em đâu rồi.//bật đèn//
vừa bật đèn lên, anh khựng lại một chút.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
aa..//bất ngờ, lùi lại phía sau//
Trên giường của anh, một cậu trai trẻ làn da trắng mịn như sứ, anh lên nét thanh thoát tựa ánh trăng dịu dàng.
Gương mặt em mang đường nét tinh tế với chiếc cằm thon gọn, sống mũi cao, khiến người đối diện không thể rời mắt, đôi môi hồng nhạt tự nhiên lại căng bóng như tô điểm thêm sức hút của em.
Nhưng kì lạ thay, em lại có đôi tai mèo nhỏ nhắn và cái đuôi mềm mại đang cuộn tròn ngủ trong chiếc sơ mi của anh.
Tiếng la của anh làm em giật mình, đôi mắt trong xoe bắt đầu mở ra.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
Meow? //ngơ ngác//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
em..cái quái gì thế này?! //há hốc mồm//
Em bé dụi mắt, nhìn xuống đôi tay nhỏ nhắn của mình, rồi sờ lên đôi tai mèo.
Khuôn mặt em từ ngơ ngác chuyển sang bàng hoàng.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
Hả!?//hét nhỏ//
Tay em kéo chiếc áo rộng quá khổ để che người.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
Hong..hong có, sao em lại thế này? //hoảng loạn//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
em..hoàng hùng slytherin?//biết nhưng vẫn hỏi//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
d..dạ//lí nhí//
Em lí nhí, đôi tai mèo cụp xuống như muốn trốn, chân cũng lùi ra góc phòng.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
sao em lại ở đây?//tra hỏi//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
e-em..em..tch..đừng hỏi nữa màa..//đỏ bừng mặt vì ngại//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
trả lời anh, sao em lại có đuôi mèo?
Thấy em khó xử về việc tại sao em lại ở đây, anh liền chuyển chủ đề.
nhưng em vẫn im lặng chẳng nói câu nào, mặt ụp vào đôi tay bé.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
em mặc áo anh đấy à?//bất ngờ//
hoàng hùng vội kéo áo che đuôi đang ngoe nguẩy phía sau.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
e-em hong cố ý..
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
không cố ý là như thế nào? //lớn giọng//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
phép biến hình của em bị lỗi..em hong biết phải làm sao nữa.//cúi gằm mặt, hai tay bám chặt lấy gấu áo//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
phép biến hình?..em là gemgem?
Hoàng hùng lí nhí, gật đầu thật nhanh, mặt đỏ như quả cà chua.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
vậy em giả làm mèo, ăn đồ ăn của anh, ngủ trên giường của anh, nằm trong áo anh?//cố tình trêu//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
Mà anh còn tưởng em đáng thương, mang về chăm sóc..
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
e-em xin lỗi..//cúi đầu, nghẹn giọng nói//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
Sao em lại làm thế?//tiến đến//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
em..em thích anh Tú..//ngập ngừng, đôi tai cụp xuống//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
..em nói gì cơ?//sững người//
Anh đứng sững người, mắt mở to không tin vào tai mình, vốn tưởng chỉ có mình thích em, em làm vậy chỉ vì thử thách hoặc trêu anh thôi.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
em thích anh mà..đừng hỏi nữa..//lí nhí//
em lặp lại, giọng nhỏ đến mức nếu không im lặng, chắc chẳng ai nghe thấy.
Anh im lặng một lúc, rồi bất ngờ ngồi đối diện với em.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
vậy em thích anh mà em nghĩ sẽ biến thành mèo.. Và tiếp cận anh?!
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
em hong còn cách nào khác...//cúi đầu giọng nói run rẩy//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
em sợ anh ghét em nếu em nói thẳng...
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
trời đất..//nằm xuống giường//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
em làm anh đau đầu quá rồi đấy, hoàng hùng à.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
em xin lỗi..//rụt rè, khuôn mặt đỏ bừng//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
em hong muốn anh ghét emm..
Anh nhìn hoàng hùng, đôi tai mèo đang cụp xuống trông đáng thương cực.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
được rồi, giờ em tính sao với bộ dạng này?//thở dài//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
em.ư..u .em hong biết nữa..giúp em với..ức.//nức nở//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
em..không biết bao lâu có thể phục hồi?//nhíu mày//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
ức..h.hong.//lắc đầu dữ dội//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
anh..anh giỏi mà..g..ức..giúp em với..//nấc//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
chịu thôi..anh đâu biết mấy cái này kia chứ...sao em có thể biến ra thành hình dạng này.//lắc đầu//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
sách..sách trong thư viện.//ôm mặt//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
sách? đâu có quyển nào như thế..?//nhíu mày//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
giờ nó ở đâu?
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
hong biết..
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
thôi được, tối nay em ở đây, mai anh sẽ bảo anh Sinh giúp.//thở dài//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
hong.//hét lớn//
em hét lên một tiếng, anh giật mình rồi mở lời.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
sao em phản ứng mạnh thế? Không muốn trở lại thành người à.//bất ngờ//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
hong phải hong muốn..họ sẽ mắng rồi em mất..em hong chịu được màa..//oà khóc//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
thế mai anh gọi anh Sinh vào nhé..không sao.//xoa đầu em//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
vâng..em cảm ơn anh..//lí nhí//
đôi tai mèo khẽ nhúc nhích, khuôn mặt ửng hồng.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
hôm nay em ở đây nhưng phải ngồi yên, rõ chưa?
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
à..em mặc áo cho tử tế vào, dù nhỏ tuổi cũng đừng nghĩ anh không làm gì em.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
Vâng..//kéo áo lên//
Khuôn mặt em đỏ bừng, cái đuôi phía sau giật giật vì ngại.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
Phiền thật đấy..nhưng chẳng thế phủ nhận em cũng dễ thương.//cười nhẹ//
Hoàng hùng ngước lên, đôi mắt ánh lên chút hy vọn,trái tim em như đập loạn vì câu nói ấy.
Anh tiến vào nhà tắm, vệ sinh cá nhân cũng như tắm rửa xong tiến ra với bộ sweater ấm áp rồi bước lên giường chậm rãi ôm eo em bé kia rồi ngủ.
Em cũng vì khóc nhiều quá mà ngủ lúc nào không hay.
______________
𝟬𝟲:𝟮𝟵 𝗮.𝗺
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
em bé..em bé dậy dậy.//lắc người em//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
ưmmmm...hong..còn sớm màaa...//mè nheo//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
tch..em phiền quá đấy..//bế em lên//
Thế là anh bế em vào nhà vệ sinh, vệ sinh cá nhân lúc em nửa tỉnh nửa mê rồi cũng lúc ấy, Trường Sinh đến.
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗿𝘂̛𝗼̛̀𝗻𝗴 𝘀𝗶𝗻𝗵
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗿𝘂̛𝗼̛̀𝗻𝗴 𝘀𝗶𝗻𝗵
Tút..em làm gì thế này?//bất ngờ khi nhìn thấy em//
Còn em cứ cúi gầm mặt chẳng dám nhìn mặt anh hay Trường Sinh.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
anh có cách nào không? đừng hỏi nữa.//khoanh tay//
Trường Sinh bắt đầu sờ đôi tai mèo của em, rồi đến đuôi, lưng.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
Thôi dừng lại đi đừng kiểm tra nữa..//cáu//
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗿𝘂̛𝗼̛̀𝗻𝗴 𝘀𝗶𝗻𝗵
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗿𝘂̛𝗼̛̀𝗻𝗴 𝘀𝗶𝗻𝗵
được rồi..nhưng chắc ca này anh chịu.
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗿𝘂̛𝗼̛̀𝗻𝗴 𝘀𝗶𝗻𝗵
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗿𝘂̛𝗼̛̀𝗻𝗴 𝘀𝗶𝗻𝗵
thường phần tai sẽ không liền với da đầu như thế..//hoang mang//
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗿𝘂̛𝗼̛̀𝗻𝗴 𝘀𝗶𝗻𝗵
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗿𝘂̛𝗼̛̀𝗻𝗴 𝘀𝗶𝗻𝗵
để anh kiểm tra thêm..hùng cở.i qu.ần ra được không? Anh muốn kiểm tra đuôi.
𝗮𝘂
𝗮𝘂
[tui sợ bị ban là cút xéo lun😭.]
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
em..//lúng túng//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
thôi đủ rồi, anh không làm được gì thì thôi..//đẩy Trường Sinh ra ngoài//
Anh Tú vừa đóng cửa, đi vào em bé người lại run lên.
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
Làm thế nào giờ ạ?//lo lắng//
Thấy em lo lắng, anh tiến đến hôn lên trán em.
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
thôi không sao, em thế này thì anh sẽ chịu trách nhiệm với em.//ôm lấy em//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
thật chứ ạ?//nghi hoặc//
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
𝗯𝘂̀𝗶 𝗮𝗻𝗵 𝘁𝘂́-𝗮𝘁𝘂𝘀
ừ..//mỉm cười//
__________________
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗵𝗮́𝗶 𝘀𝗼̛𝗻
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗵𝗮́𝗶 𝘀𝗼̛𝗻
Trả lời tôi đi đồ rắn độc.//hét lớn//
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗵𝗮́𝗶 𝘀𝗼̛𝗻
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗵𝗮́𝗶 𝘀𝗼̛𝗻
Cứ mơ mơ màng màng, đầu óc như trên mây.//giãy dụa//
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
𝗵𝘂𝘆̀𝗻𝗵 𝗵𝗼𝗮̀𝗻𝗴 𝗵𝘂̀𝗻𝗴
tú tútttt//chạy đến//
Bỗng dưng từ đằng xa, em chạy đến đôi tai mèo vì chạy nhanh nên lộ ra ngoài.
Anh thuận tay bế em lên trước con mắt bất ngờ của Thái Sơn.
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗵𝗮́𝗶 𝘀𝗼̛𝗻
𝗻𝗴𝘂𝘆𝗲̂̃𝗻 𝘁𝗵𝗮́𝗶 𝘀𝗼̛𝗻
à..//ngộ ra//
____________
End.
𝗮𝘂
𝗮𝘂
tui có nên thêm nicky×gem hay nề ga×gem hog?=)))).
𝗮𝘂
𝗮𝘂
NovelToon

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play