Hình Bóng
Chương 1 Chạm Mặt
Trần An
"Sao Cậu không Ăn thua Tôm Hùm Đi"?
Lý Dậc Sơ
Trước Tiên Tôi Phải Ăn Trước Sủi Cảo Chiên Lót Dạ Đã, 1 Ngày Rồi Không Ăn Cơm, Dạ Dày Xẹp lép.
Lan Đình
Anh Sơ, Hôm Nay Có phải anh rất căng thẳng không? Cơm hộp buổi trưa cũng không thấy anh ăn.”
Lý Dậc Sơ
Trước giờ chưa từng ký hợp đồng nào lớn như vậy, đương nhiên là căng thẳng rồi.”
Lý Dậc Sơ
Hôm nay họp sớm hơn à?”
Tuần trước phó tổng có nói rồi mà, cuộc họp hôm nay do tổng giám đốc chủ trì, anh Lý anh quên rồi à?”
Lý Dật Sơ cầm máy tính bước ngang qua phòng làm việc của tổng giám đốc, Trần An đang nói chuyện với một người đàn ông ở bên trong Người kia quay lưng về phía Lý Dật Sơ,nhìn qua thôi mà trái tim cậu đã nhảy lên kịch liệtCậu không tự chủ được quay đầu sang nhìn, sắp thấy được người thì Lộ Tân từ đâu chạy đến kéo cậu vào phòng Hộp"
Trần An
Sắp bắt đầu rồi cậu còn đứng cắm cọc ở đây làm gì?”
Trần An đưa một người đàn ông vô cùng phong độ bước vào phòng hội nghị, mỉm cười giới thiệu với mọi người
Trần An
Vị này chính là giám đốc kỹ thuật được điều tới từ tổng bộ Bắc Kinh, Lương Huyên. Mọi người cùng hoan nghênh nào.”
Trần An
Trình độ nghiệp vụ của giám đốc Lương ở tổng bộ vô cùng xuất sắc, còn từng trải nghiệm ở nước ngoài, cho nên tổng công ty điều cậu ấy đến chỗ chúng ta nhằm nâng cao chất lượng bộ phận kỹ thuật, lát nữa lần lượt từng người một hãy trình bày rõ ràng với giám đốc Lương về tình hình công tác của mình để cậu ấy có cái nhìn tổng quát. Nếu không hay là chúng ta cứ theo quy tắc cũ, bắt đầu từ phòng kế hoạch sản phẩm nhé?
Trần An
Quản lý Lý, cậu nói trước đi.”
Trần An gọi tên liền kinh ngạc một chút
Trần An
Dù sao cậu cũng chưa chuẩn bị, vậy chi bằng nói cho Lương Huyên về hạng mục mới ký kết tuần trước đi?”
Lý Dậc Sơ
, “Hạng mục này đã được duyệt vào ngày 10 tháng 7 năm nay, tốn thời gian hai tháng
Lương Huyên cũng mở máy tính, gỡ cây bút kẹp bên ngoài cặp hồ ra sơ rồi gắn nắp vào đuôi bút, cúi xuống bắt đầu ghi chép.
Tầm mắt Lý Dật Sơ nhìn xuống cây bút mình cầm bên tay phải, tư thế cầm bút giống nhau như đúc, đến động tác gắn nắp vào đuôi cũng y hệt.
Lý Dậc Sơ
Sao anh cứ làm mất nắp bút hoài vậy?
Bản thân mình từng nói những lời này lúc nào? Lớp 11 hay là 12? Nhớ không rõ lắm.
Đồng nghiệp bên phải Lý Dật Sơ nhỏ giọng kêu một tiếng mới khiến cậu vốn đang trố mắt ra lấy lại được tinh thần, ngước mắt lên thì toàn bộ mọi người đều đang nhìn cậu một cách kỳ quái.
Lý Dậc Sơ
Tôi mới nói tới… Ôi…”
Đương nhiên là quên mất nói đến đâu rồi.
Lương Huyên ngồi đối diện bình tĩnh nhắc
Lương Thiên
"Cậu đang nói đến chỗ nguyên mẫu của website do các cậu thiết kế có tham khảo từ nước ngoài.”
Lý Dậc Sơ
Ồ đúng, tôi nói tiếp, trang web này…
Trần An
Giám đốc Lương có chỗ nào chưa hiểu rõ không?”
Chương 2 Hỏi Thăm Nhau
Lương Thiên
Không có, tiếp tục đi.
Trần An
Được, tiếp theo quản lý Hà của phòng kinh doanh nói đi.
Mặc dù đa phần nhân viên công ty đều trẻ tuổi cấp bậc quản lý trở lên cơ bản đều trên ba mươi. những người chừng hai mươi mấy tuổi như Lý Dật Sơ và Lương Huyên ngồi chung liền lộ ra vẻ hoàn toàn không hợp.
Lý Dật Sơ liền thả cửa chớp xuống ngăn tầm mắt mọi người lại, sau đó cứ thế ngồi ngẩn ngơ. Cậu có cảm giác rất không thật, giống như tất cả mọi chuyện mới vừa rồi đều chỉ là tưởng tượng của một mình cậu, kỳ thực chưa hề diễn ra.
gương mặt không hề gợn sóng. Dường như không khác quá nhiều so với người trong ký ức, nhưng lại dường như chỗ nào cũng đã đổi thay.như mọi khi chiếc xe Huyndai second-hand của mình.liếc mắt nhìn chỉ còn hai chiếc xe.
Lương Huyên ngồi ở ghế, nhìn cậu không hề động đậy.
Hai người một trong tối một ngoài sáng, cách một cánh cửa xe nhưng lại giống như cách cả thời gian mấy năm.
Chỉ có điều trong quá khứ Lý Dật Sơ là người đứng trong bóng tối, vừa hay ngược lại với giờ phút
Lương Thiên
Đã lâu không gặp.
Lý Dậc Sơ
Đã lâu không gặp!!!
Lương Thiên
Có khỏe không?
Lý Dậc Sơ
Rất tốt, anh thì sao?
Lương Huyên lấy tay kéo kéo cà vạt.
Lương Thiên
Cậu cảm thấy thế nào?
Từ trước đến nay Lý Dật Sơ chỉ sợ Lương Huyên dùng cách cười mà không cười thế này nói chuyện với mình, hiện giờ càng sợ hơn.
Lý Dậc Sơ
Thoạt nhìn cũng không tệ lắm.
Lương Thiên
Cũng đúng, trước đây sợ nghèo, vừa bắt đầu làm việc liền liều mạng kiếm tiền.
Lý Dật Sơ có ngốc cũng nghe ra ý trong lời anh Lý Dật Sơ quay người bước về xe của mình. Cậu không thể đứng đây nói chuyện với Lương Huyên được nữa, một câu cũng không.
Lương Huyên nhìn theo bóng lưng kia, đến khi cậu sắp ngồi vào xe mới gọi một tiếng
Lương Thiên
“Sau này… hợp tác vui vẻ.”
Lý Dật Sơ mở cửa xe ngồi vào, trong nháy mắt đó cậu còn có suy nghĩ cứ như vậy mà lái khỏi Thượng Hải. Cậu thừa nhận bản thân mình từng vô số lần tưởng tượng tới cảnh gặp lại Lương Huyên, nhưng đến khi thật sự nhìn thấy anh thì chỉ muốn chạy trốn theo bản năng. Ngoài ra, không có đường lui, không có tương lai.
Chương 0.1 Lý Dật Sơ Gặp Nguy
Banh Nhãn
Lương Huyên! Lương Huyên! Mau đến sân tập xem đi! Em trai cậu đánh nhau với người ta kìa!
Lương Huyên đang chép bài trên bản bạn học đứng ngoài cửa gọi liền lập tức quăng sách chạy về phía sân tập.
Lương Huyên đẩy đám đông ra chen vào nhìn thấy Lý Dật Sơ mấy người mà đánh chưa kịp suy nghĩ đã cởi phăng áo ra tiến đến hất văng mấy người đó xuống đất, liền thấy khóe miệng cậu rách một mảng, đôi mắt cũng bầm tím. Lương Huyên quay đầu hai mắt lạnh như băng nhìn mấy nam sinh trước mặt
Lương Thiên
Ai ra tay trước?
Trường cấp ba không ít người biết Lương Huyên khách quen trên bảng vàng danh dự, thông minh lại nghiêm túc thận trọng, đúng chuẩn học sinh tốt.
Lý Dậc Sơ
Lô Bân, hôm nay nếu mày không nhận sai thì tao không để yên đâu!
Lô Ban
Chỉ với hai người bọn mày? Vậy được, chúng ta thử xem.
Lương Huyên chờ hắn vừa dứt lời phản ứng đã nhanh chóng đạp vào hông hắn một cái,đầu gối ép người ngã xuống đất, một chân đè chặt lên chân hắn, vậy mà đến hơi thở cũng không lệch
Lương Thiên
Muốn thử ư? Cùng lên hay từng đứa một?
Lô Ban
Con mẹ nó dám đám lén à?!
Đồng bọn của Lô Bân thấy hắn bị chặn lại liền muốn tới hỗ trợ.
Đương nhiên Lý Dật Sơ cũng vọt tới bên cạnh Lương Huyên, hai bên đang muốn choảng nhau Lương Huyên lạnh giọng hô 1 tiếng
Lương Huyên bẻ tay Lô Bân ra sau lưng, Lô Bân lập tức đau đến thét lên.
Lương Thiên
Lô Bân, năm người bọn anh đánh một mình em trai tôi, chuyện như vậy mà cũng làm được thì đừng trách tay tôi dùng lực.
Nói xong liền vặn cánh tay trái của Lô Bân, tiếng xương cốt vang lên giòn giã, ngay sau đó là tiếng tru thảm thiết như tan nát cõi lòng của hắn.
Toàn bộ học sinh vây xem đều bị dọa sợ.
Lương Thiên
Anh yên tâm, chỉ trật khớp thôi, nếu giờ đến bệnh viện ngay thì sẽ không sao. Còn nếu anh vẫn muốn tiếp tục đánh thì tôi chơi đến cùng.
Lô Ban
Còn không mau đưa tao đến bệnh viện!”
Lương Huyên buông hắn ra, đứng lên phủi sạch cỏ trên người.
Lý Dật Sơ cũng bị khí thế vừa nãy của anh dọa hết hồn, nơm nớp lo sợ nhích tới trước mặt Lương Huyên
Lý Dậc Sơ
Anh, anh không sao chứ?
Lương Huyên nhíu mày nhìn cậu
Lương Thiên
Tại sao đánh nhau?
Lý Dậc Sơ
Bọn họ mắng chú Lương.
Lương Thiên
Sau này nếu gặp chuyện như vậy phải nói cho anh biết.
Lý Dậc Sơ
Anh không giận em hả?
Download MangaToon APP on App Store and Google Play