Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

DooGem | Ánh Sáng Sau Cơn Bão

Chap 1: Hạnh Phúc

Hoàng Hùng ngồi trước màn hình máy tính, ánh mắt đăm chiêu tập trung vào đoạn văn đang dang dở trước mặt. Anh luôn toát ra một vẻ đẹp tri thức mỗi khi nghiêm túc vào công việc của mình
Cạch!
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Xong rồi, bản thảo chương mới đã hoàn thành!
Ngọc
Ngọc
/ngồi trên chiếc ghế bên cạnh anh, mỉm cười/ Chúc mừng anh! Cứ mỗi lần anh hoàn thành một chương mới là em lại thấy anh vui như con nít ấy.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
/cười, tay chống cằm nhìn cô/ Mỗi chương viết xong nó như bước tiến tới ước mơ của anh. Có thể sau này anh sẽ trở thành một nhà văn nổi tiếng, và biết đâu sẽ có tác phẩm chuyển thể thành phim!
Ngọc
Ngọc
Ừ, rồi lúc đó đừng có bỏ rơi em đó nha /trêu chọc anh/
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Đừng nói thế, em như nguồn cảm hứng của anh, là người luôn ở bên anh từ ngày đầu đến giờ. Nếu không có em, chắc anh đã chẳng viết được tới đây.
Ngọc
Ngọc
Em cũng sẽ mong chờ một ngày anh thực hiện được giấc mơ của mình, Hoàng Hùng.
Ngọc
Ngọc
Cho em đọc qua về bản thảo chương mới của anh được không /ánh mắt cô nũng nịu nhìn anh/
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Được chứ.
Vừa nói, Hoàng Hùng vừa xoay nhẹ máy tính sang phía người nhỏ ngồi cạnh mình. Ngọc chăm chú đọc kĩ từng nội dung anh đã viết trong đó
Một câu chuyện tình yêu, hệt với câu chuyện giữa anh và cô. Nhẹ nhàng, bay bổng và thơ mộng.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Em thích bản thảo này không?
Ngọc
Ngọc
Chắc chắn rồi ạ. Đó là câu chuyện dựa trên tình yêu của đôi ta mà. Em hạnh phúc lắm!
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Anh sẽ cố gắng hoàn thành bộ truyện này thật nhanh. Vì nó như minh chứng cho tình yêu của chúng ta vậy đó. /anh nhẹ đặt tay lên mũi cô/
Ngọc
Ngọc
/cười nhẹ/ chúng ta đi ăn cái gì nhé ạ. Bụng em đói meo mất rồi.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Đương nhiên rồi, đi thôi. Chúng ta đến quán ăn bên bờ sông nhé?
_______
Tại quán ăn nhỏ bên bờ sông, nơi hai con người ngồi cùng nhau bên cạnh ô cửa sổ nhỏ, ngắm nhìn cảnh mặt trời đang dần lặn xuống. Khung cảnh thật hữu tình
Ngọc
Ngọc
Anh biết không? Lần đầu tiên gặp anh ở thư viện trường đại học, em chưa bao giờ nghĩ anh sẽ có ngày trở thành một nhà văn. Anh khi đó trầm tính, ít nói mà lúc nào cũng chỉ chăm chú vào sách vở.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
/cười/ Anh cũng không nghĩ sẽ gặp được một người có thể hiểu và cùng chia sẻ ước mơ với anh như em. Những lần đi dạo đêm ở ký túc xá, em là người đầu tiên nghe anh nói về ước mơ viết lách.
Ngọc
Ngọc
/nhẹ nhàng nắm lấy tay anh/ Và em luôn muốn được ở bên anh, cùng anh thực hiện những ước mơ đó.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Ngọc...
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Có lẽ anh là người may mắn nhất rồi.
Ngọc
Ngọc
/ánh mắt khó hiểu nhìn anh/ Tại sao thế ạ?
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Khi có một người như em ở bên cạnh.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Anh sẽ cố gắng hết sức mình để thực hiện ước mơ của hai đứa trong tương lai
Cả hai cùng thưởng thức bữa ăn dưới ánh đèn mập mờ. Trong lòng họ luôn mang theo cảm giác hạnh phúc như vậy, hai người cùng cố gắng lúc còn trẻ.
______
Một buổi tối khác, tại công viên. Nơi cặp đôi đang tay trong tay, ngồi tại ghế đá và ngắm nhìn thành phố lúc về đêm
Ngọc
Ngọc
/tựa vào vai Hùng, lặng nhìn bầu trời đầy sao/ Anh có nghĩ rằng chúng ta sẽ mãi hạnh phúc thế này không?
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Anh tin là thế. Tất cả những gì chúng ta có, từ những ước mơ giản đơn đến những buổi tối dài như thế này... tất cả đều đáng trân trọng.
Ngọc
Ngọc
Em không mong gì hơn. Chỉ cần anh vẫn là anh, vẫn yêu viết lách và yêu em.
Ngọc
Ngọc
Anh định sẽ lấy bút danh là gì cho bộ truyện mới này.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Anh cũng chưa biết nữa. Nhưng anh nghĩ rằng anh sẽ lấy một cái tên nào đó mà tượng trưng cho nơi chúng ta bắt đầu yêu nhau.
______

Chap 2: Hồi Tưởng

_5 năm trước_
Một buổi sáng đẹp trời, Ngọc tỉnh dậy khi ánh nắng sớm chiếu xuyên qua tấm rèm cửa, chiếu thẳng vào mắt khiến cô vội vàng kéo tấm chăn mỏng trùm kín đầu. Chỉ muốn ngủ thêm vài phút, cô thầm nghĩ.
Chiếc điện thoại bất chợt rung lên liên hồi, cô vội với tay lấy máy, mắt nhắm mắt mở nhìn vào màn hình điện thoại. Là một cuộc gọi từ "Con Chó"
Ngọc
Ngọc
Gì thế? /giọng ngái ngủ/
Lan Anh
Lan Anh
Giờ này mày vẫn còn nằm trên giường sao, CON CHÓOO!
Tiếng hét ầm ĩ từ đầu dây bên kia truyền đến, cô vội để xa điện thoại cách một sải tay.
Ngọc
Ngọc
Mới sáng sớm đó, mày định hét banh nhà tao hả?!
Lan Anh
Lan Anh
Mày vẫn không nhớ hôm nay hẹn gì với bọn tao sao?
Ngọc
Ngọc
Hẹn gì là hẹn gì, nay Chủ Nhật đó, bớt làm phiền đi được không. Giời đánh tránh giấc ngủ, nghe chưa.
Lan Anh
Lan Anh
Ông trời đánh mày trước, nay hẹn bọn tao ra thư viện học nhóm mà đầu óc mày để đâu vậy? Hay qua ai lấy mất não mày đi rồi à.
Ngọc vội giật mình, nhìn sang đồng hồ. Đã là 9h00 sáng, buổi học nhóm bắt đầulúc 8h30.
Ngọc
Ngọc
/đưa tay lên trán/ Ôi trời ơi! Đợi tao 5 phút đến ngay.
Không kịp suy nghĩ, cô lao nhanh ra khỏi giường. Vệ sinh và chỉnh chang lại đầu tóc, vớ tạm lấy một bộ đồ trong tủ, nhét vài thứ vào chiếc túi xách và lao ra khỏi nhà với tốc độ ánh sáng.
____
Sân trường vốn là nơi nhiều sinh viên đi lại. Ngọc cố gắng chạy thật nhanh để không bị quá trễ giờ thêm nữa, vừa chạy vừa cúi đầu xin lỗi nếu vô tình vai phải ai đó.
Thế nhưng, khi đến trước cửa thư viện trường, một cú va chạm mạnh khiến cả cô và đối phương lảo đảo. Sách vở, giấy tờ trên tay cả hai và trong túi Ngọc văng ra tung tóe khắp nơi.
Ngọc
Ngọc
Á! Xin lỗi! Tôi vội quá...
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Không sao, không sao. Để tôi giúp.
Ngọc vội vàng nhặt hết đống sách vở của mình lên, rồi nhanh chóng ngước lên, định nói lời cảm ơn và rời đi.
Nhưng ánh mắt cô dừng lại khi nhìn thấy chàng trai đang phủi những hạt bụi trên quần áo của mình. Khuôn mặt thanh tú, đôi mắt trầm tư đầy cuốn hút, mái tóc hơi rối theo tự nhiên. Anh mặc chiếc áo sơ mi trắng đơn giản nhưng lại toát lên dáng vẻ gọn gàng cùng phong thái điềm tĩnh.
Ngọc có phần sững sờ, nhưng rồi cô vội lấy lại bình tĩnh, vội cúi chào và chạy nhanh đi. Cô không để ý rằng, trong lúc vội vàng, thẻ sinh viên và cuốn sách mượn từ thư viện đã bị anh cầm nhầm.
____
Tại thư viện, Ngọc vừa đặt túi xuống bàn, Lan Anh đã liếc cô một cái đầy trách móc.
Lan Anh
Lan Anh
Bao giờ mới sửa được cái thói ngủ nướng này hả Ngọc? Mày toàn trễ hẹn học nhóm thôi đấy nhé. Cẩn thận đá mày khỏi nhóm.
Ngọc
Ngọc
Thôi mà, cho qua lần này nhé. Lần sau hứa sẽ không như vậy nữa /cô vội giương ánh mắt long lanh nhìn người bạn của mình/
Cả nhóm bắt đầu tập trung vào buổi học. Nhưng chỉ được một lúc, Ngọc phát hiện thẻ sinh viên và cuốn sách cô cầm tham khảo đã biến mất.
Ngọc
Ngọc
Thôi rồi, thẻ sinh viên với cuốn sách đâu mất rồi!
Lan Anh
Lan Anh
Làm sao, ở đâu mà mất. Hay mày đi vội quá nên để quên?
Ngọc
Ngọc
Không, tao nhớ tao vơ đủ hết mọi thứ vào túi rồi mà, sao quên được
Ngọc
Ngọc
Mất thẻ sinh viên là đi tiêu đời nhà tao đấy.
Lan Anh
Lan Anh
Ôi trời, được toàn mấy cái thói xấu là hội tụ đủ trên người mày.
Ngọc vò đầu bứt tai, bất lực không biết mình đã để ở đâu. Cô chợt nhớ ra sáng nay do đi vội nên đã va phải anh chàng nào đó trước cửa thư viện.
Ngọc
Ngọc
Hay do lúc nãy...
Lan Anh chán nản với cô bạn của mình nên chẳng quan tâm đến nó nữa, chỉ biết tập trung vào bản báo cáo ngày mai nộp.
Ngọc vội vàng đăng tin trên Confession trường, với cơ hội sẽ lấy lại được quyển sách và chiếc thẻ sinh viên của mình.
____
Cùng lúc đó, Hoàng Hùng ngồi trong phòng trọ nhỏ của mình, mở cặp sách ra để lấy sách học. Nhưng thay vì sách của anh, một cuốn sách lạ cùng chiếc thẻ sinh viên màu trắng xuất hiện.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
/nhìn vào tấm thẻ/ Phạm Kim Ngọc, sinh viên năm nhất khoa Địa Lý
Anh mỉm cười, nhớ ra cô gái vội vàng sáng nay. Chắc chắn là anh đã cầm nhầm đồ của cô ta. Vội với chiếc điện thoại, toan định sẽ đăng lên Confession Trường hỏi rõ danh tính người bị mất. Nhưng rồi anh lập tức thấy bài đăng của cô. Một cảm giác thích thú thoáng qua trong lòng.
____
Ngày hôm sau, Ngọc nhận được tin nhắn từ một số lạ.
???
???
Chào cô, tôi là người cô va phải sáng qua. Tôi có cầm nhầm sách và thẻ sinh viên của cô. Hẹn cô ở quán cà phê gần trường 9h30 sáng để tôi trả lại nhé.
Ngọc mừng rỡ, vội vàng nhắn tin lại cho số lạ đó.
9h30 sáng, cô vội vàng đến quán cà phê theo đúng lời tin nhắn. Cô nhìn thấy Hùng đang nhâm nhi tách cà phê đen. Cô vội đi đến gần bàn.
Ngọc
Ngọc
Chào anh, anh có phải người hẹn tôi sáng nay không?
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Cô là Phạm Kim Ngọc đúng không /anh cầm thẻ sinh viên của cô lên rồi đọc tên cô/
Ngọc
Ngọc
Dạ đúng.
Anh khẽ mỉm cười và đưa sách cùng thẻ sinh viên cho cô.
Ngọc
Ngọc
/cười tươi/ Cảm ơn anh rất nhiều! Nếu không có anh chắc tôi đã phải đền sách cho thư viện rồi.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Không có gì, tình cờ thôi.
Ngọc lấy từ túi của mình ra một gói bánh nhỏ, đưa cho anh.
Ngọc
Ngọc
Để cảm ơn, anh nhận cho tôi vui nhé.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Không cần khách sáo như vậy. Cảm ơn nhưng tôi không thích bánh
____
Từ hôm đó, cả hai bắt đầu trò chuyện nhiều hơn. Qua vài lần gặp gỡ, Ngọc phát hiện Hùng là sinh viên khoa Luật, nhưng anh lại có niềm yêu thích đặc biệt với viết lách. Từ đó, Ngọc thường xuyên mua tặng anh một số cuốn sách cô thấy nó hữu ích.
Với Ngọc, Hùng không chỉ là một anh chàng mọt sách đơn thuần. Anh có một thế giới riêng với những suy nghĩ sâu sắc và sự tận tụy đáng ngưỡng mộ. Còn với Hùng, Ngọc mang đến một luồng gió mới cho cuộc sống vốn dĩ khép kín của mình.
Họ bắt đầu rủ nhau đi chơi, từ những quán cà phê nhỏ đến những khu công viên yên tĩnh. Một buổi chiều, khi hoàng hôn dần buông xuống, cả hai cùng ngồi trên bãi cỏ, lắng nghe tiếng chim hót.
Ngọc
Ngọc
Hùng, anh có nghĩ cuộc sống có thể xoay chuyển mãi mãi không?
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Xoay chuyển như nào?
Ngọc
Ngọc
Em không biết, nhưng em cảm thấy... có những khoảnh khắc, khi em ở cạnh anh, thế giới bỗng chậm lại. Chỉ có hai chúng ta.
Hùng im lặng nhìn cô, ánh mắt dịu dàng nhưng ẩn chứa một điều gì đó không dễ gọi tên.
Và cứ như thế, hai người bắt đầu mối tính trong sáng, giản dị nhưng đầy cảm xúc. Một tình yêu như những trang sách Hùng thường viết - vừa đời thường, vừa thơ mộng
_ End Chap 2 _

Chap 3: Phản Bội

Một buổi tối, Hoàng Hùng cảm thấy khá bí bách và khó chịu. Anh quyết định đi dạo quanh bờ sông để tìm kiếm một ý tưởng cho chương mới. Một phần cũng vì đã khá lâu anh chưa rời khỏi nhà, không khí ngột ngạt khiến anh cảm thấy mệt mỏi.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
/đi dọc theo bờ sông/ Chương mới này... nên viết thế nào để độc giả thực sự cảm nhận được cảm xúc của nhân vật chính đây?
Hùng vừa tự lẩm bẩm vừa nhìn về phía xa xăm, đầu óc anh miên man nghĩ về các ý tưởng mới. Anh thả bộ theo dòng sông, lòng thư thái và thảnh thơi.
Trong khoảnh khắc tĩnh lặng đó, anh đột ngột nhận ra một bóng hình quen thuộc phía trước. Trái tim anh bỗng đập nhanh hơn khi anh nhìn thấy... Ngọc. Nhưng bên cạnh cô là một người đàn ông lạ mặt.
Ngọc và người đàn ông đó đang cười đùa, tay trong tay vừa đi vừa ăn kem. Ngọc nghiêng đầu dựa vào vai người đàn ông ấy, nét mặt rạng rỡ, ánh mắt lấp lánh như chưa bao giờ có ai bên cạnh cô. Hùng cảm thấy như bị hàng ngàn mũi kim châm vào tim.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
/tự nhủ, ánh mắt không rời khỏi cảnh tượng đó/ Không... Đây không phải là sự thật. Có lẽ chỉ là nhầm lẫn thôi.
Hùng nắm chặt hai tay, cố gắng tự nhủ rằng mình đã nhìn nhầm. Anh cắn môi, quay lưng lại và bước đi nhanh hơn. Nhưng cảm giác khó chịu cứ bám riết lấy anh, như thể chính anh đã chạm phải một sự thật không thể chối bỏ.
Anh vội vàng rút trong túi áo ra chiếc điện thoại, vừa cầm điện thoại tay anh vừa run lên liên hồi. Anh cố gắng nắm chặt chiếc điện thoại trong tay, nhắn vội cho Ngọc một tin nhắn rằng muốn nói chuyện với cô.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
📩: Sáng mai, hẹn em ở quán cà phê cũ. Anh có chuyện muốn nói.
____
Sáng hôm sau, Hùng hẹn gặp Ngọc tại quán cà phê quen thuộc. Anh ngồi chờ cô trong lòng đầy trăn trở, cố gắng tìm lời để hỏi rõ mọi chuyện.
Ngọc
Ngọc
/bước vào quán/ Anh chờ em có lâu không?
Ngọc
Ngọc
Anh hẹn em có chuyện gì sao ạ? Sao mình không ở nhà nói, mà phải hẹn nhau thế này.
Gương mặt anh đờ đẫn nhìn vào người con gái trước mặt mình. Người anh yêu 3 năm trời, giờ đây lại tay trong tay với người khác. Anh vẫn không thể tin cô có thể làm vậy.
Ngọc
Ngọc
/nhẹ lay tay anh/ Anh ơi, anh không sao chứ? Hay anh bị ốm đúng không? Em đưa anh đi khám nhé.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
/ngước lên nhìn thẳng vào mắt cô, nén lại những cảm xúc cuộn trào/ Anh không sao, em ngồi xuống đi đã. Anh muốn em thật lòng với anh, em có giấu anh chuyện gì không Ngọc?
Ngọc
Ngọc
Chuyện... chuyện gì cơ? Trước giờ em chưa từng giấu anh bất cứ thứ gì cả.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Vậy tối qua em ở đâu?
Ngọc
Ngọc
Tối qua.. em đi chơi với bạn em mà.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
/giơ điện thoại ra/ bạn của em là đây hả Ngọc? Nắm tay, dựa vai mà là bạn hả Ngọc?
Ngọc nhìn thẳng vào màn hình điện thoại. Trước mắt cô là cảnh tượng tối hôm qua, ảnh cô dựa vào vai người đàn ông đó, ảnh cô và người đó trao cho nhau nụ hôn thân mật.
Ngọc cúi đầu, ánh mắt lạc đi, như thể đang đấu tranh với những suy nghĩ. Cô mím môi, rồi hít một hơi thật sâu trước khi ngẩng mặt lên nhìn Hùng
Ngọc
Ngọc
Hùng... em xin lỗi. Em không cố ý làm anh tổn thương. Em... em đã phải lòng một người đàn ông khác trong thời gian gần đây.
Đúng với những gì anh nghĩ. Cô đã phản bội anh.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
/giọng nói run run/ Tại sao? Em đã bao giờ nghĩ đến những gì chúng ta cùng nhau gây dựng chưa? Tình yêu mà chúng ta đã chia sẻ, tất cả những ước mơ và hy vọng... tất cả đối với em có còn ý nghĩa gì không?
Ngọc
Ngọc
Hùng, em thật sự xin lỗi. Em... /hai tay nắm chặt vào nhau/
Ngọc
Ngọc
Em không biết nữa, Hùng. Có lẽ em đã quá mệt mỏi. Ở công ty, em gặp anh ấy, người luôn biết cách làm em vui vẻ, khiến em cảm thấy mình quan trọng... điều mà có lúc em nghĩ rằng em không tìm thấy ở bên anh nữa.
Hùng cúi đầu, cảm giác bị phản bội như một nhát dao đâm thẳng vào tim. Từng câu nói của Ngọc khiến anh như bị đẩy vào vực thẳm.
Có lẽ vì không dám đối diện thẳng mặt với anh nữa. Cô vội vàng rời đi, để lại anh cùng mớ suy nghĩ hỗn độn. Những tình cảm đẹp nhất giờ đây đã biến mất. Trong anh dấy lên một luồng suy nghĩ rằng có lẽ tình yêu không nên đến với mình.
____
Tối hôm đó, anh bước vào nhà với trạng thái mệt mỏi, ngồi phịch xuống sàn nhà, tay đưa lên xoa nhẹ mái tóc rối bời. Có lẽ vì những chuyện xảy ra, từng dòng nước mắt lăn dài trên má anh.
Khi đã lấy lại bình tĩnh, anh đảo mắt qua gian nhà tối. Không còn bóng dáng người con gái anh thương thường ngày nữa, những kỉ niệm cả hai cùng vui vẻ bên nhau. Từ gian bếp đến phòng khách đã trở nên ảm đạm hơn.
Cô đã rời đi, để lại cho anh một lời nhắn: Hùng, em thương anh nhiều lắm. Nhưng có lẽ em không xứng với những gì anh dành cho em. Hãy sống thật tốt, Hùng nhé. 3 năm qua đối với em là một kỉ niệm khó quên trong thời thanh xuân - tình đầu của em.
Lời nhắn mang nặng tâm tư tình cảm của cô. Tờ giấy note dán trên tường dần rơi xuống đất. Đánh dấu cho một tình yêu kết thúc. Có lẽ, Hùng sẽ không bao giờ thấy những lời nhắn cuối cùng đó.
____
Những ngày sau đó, Hùng chìm đắm trong nỗi đau và sự tuyệt vọng. Anh bỏ mặc công việc, không còn muốn viết thêm một dòng nào nữa. Thậm chí những trang viết mà trước đây anh từng say mê giờ đây cũng trở nên xa lạ, vô nghĩa.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
/nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính trống trơn/ Mình còn viết được gì nữa đây? Khi mà người duy nhất mình từng yêu thương đã phản bội mình như thế này...
Anh bỏ bê tất cả, không màng đến những cuộc gọi từ biên tập viên, bỏ lỡ cả những cuộc họp quan trọng về bản thảo sắp xuất bản. Mỗi ngày anh chỉ trốn mình trong căn phòng tối, lòng chìm ngập trong cảm giác đau đớn và mất mát.
Một đêm khuya, Hùng ngồi bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời đêm tĩnh mịch. Từng ngôi sao lấp lánh trên bầu trời như gợi lại những đêm anh và Ngọc ngồi bên nhau, nói về tương lai và những giấc mơ. Nhưng giờ đây, tất cả đã sụp đổ.
Hoàng Hùng
Hoàng Hùng
Mình đã từng nghĩ rằng tình yêu này là mãi mãi. Vậy mà cuối cùng, mọi thứ cũng chỉ là ảo ảnh. Có phải mình đã sai khi tin tưởng quá nhiều không?
Câu hỏi của anh không bao giờ có câu trả lời kèm theo. Mọi thứ trong tâm tư tối dần đi. Hùng ngồi lặng lẽ trong bóng tối, từng giọt nước mắt lặng lẽ lăn dài trên má. Anh cảm thấy trống rỗng và kiệt quệ, như thể mọi niềm tin và hy vọng đã bị rút cạn.
Thời gian trôi qua, Hùng dần rơi vào trạng thái trầm cảm. Anh tránh xa bạn bè, không còn gặp gỡ ai, thậm chí cũng không còn muốn rời khỏi căn phòng của mình. Đôi khi, anh cảm thấy bản thân mình chỉ là một kẻ thất bại, một người vô dụng không xứng đáng có được tình yêu.
_ End chap 3 _

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play