[Hàm Văn] Khi Hình Bóng Thiếu Niên
First
Cứ ngỡ sẽ không đội trời chung
Chớ vậy chỉ một nhịp đập cũng đã rung động
Trường Trung học Phong Tuấn
"Lớp trưởng, Tả Thiên lại muộn học rồi"
Hàm Thuỵ ngước đầu lên nhìn đồng hồ
Trương Hàm Thuỵ
Ghi tên, hạ hạnh kiểm
Trương Hàm Thuỵ
Vậy cậu chịu thay cậu ấy nha
Tả Kỳ Hàm lúc nào cũng thế, luôn là thành viên đến muộn học nhất lớp. Lý do là cả đêm thâu chơi đánh trống làm ồn cả khu không thì cũng nửa hôm gọi đám bạn tụ tập ra ngoài chơi bóng rổ.
Hôm nay cũng vậy, dậy muộn còn trớ trêu thay xe thủng lốp thế là lại đi học muộn bị nợ hạnh kiểm cả tháng nay.
Trương Hàm Thuỵ
Mọi người về chỗ ngồi nghiêm túc, sắp đến giờ truy bài sao đỏ đến chấm rồi.
Tả Kỳ Hàm
Hỏng rồi lại đi học muộn, này có mà Hàm Thuỵ giết mình mất.
Kỳ Hàm cố chạy hết sức nhưng cuối cùng vẫn là thua trước bác bảo vệ nhanh tay đóng cổng lại.
Đến bước đường này chỉ còn có con đường chèo tường mà vào thôi.
Tả Kỳ Hàm
Số đen của lão gia đây không đến mức đó đâu chứ
Tả Kỳ Hàm
Thôi kệ vậy, giờ giữ thể diện làm gì nữa.
Lại dùng ải chạy ra sau trường chèo tường đi vào.
Nay yên ắng lạ thường, chuông gieo đến giờ truy bài khiến anh mừng thầm sẽ không ai phát hiện ra mình đến muộn.
Vậy mà vừa bước chân xuống đất vài bước đã bị người nào đó túm cổ lại.
Tả Kỳ Hàm
Má ơi xiết cổ chết ông đây rồi
*ôm cổ*
Dương Bác Văn
Tả Kỳ Hàm, lớp 12 đúng không?
Kỳ Hàm giật mình bởi chất giọng quen thuộc trầm ấm mà sát thương này.
Anh từ từ quay lại nhìn đối diện người ấy, ngoảnh đầu đã thấy sao đỏ đứng trước mặt, dáng người đối phương nhỏ gọn mặc đồng phục trường với đôi nét thanh tú trên gương mặt gầy gò ấy.
Tả Kỳ Hàm
Aha chắc người giống người thôi
Tả Kỳ Hàm
/Quái lạ, giờ truy bài rồi sao đỏ làm gì ở đây?/
Dương Bác Văn
Đừng thắc mắc nha, bọn tôi rình bắt cậu cả tuần nay rồi
Dương Bác Văn
Cuối cùng cũng tóm cổ được
Tả Kỳ Hàm
Thích tôi hả, sao rình tôi cả tuần. Tôi biết mà, với khuôn mặt đẹp trai này ai cũng sẽ si mê thôi.
Tả Kỳ Hàm
Mà không ngờ tôi cũng được cả sao đỏ theo đuổi, hân hạnh.
Dương Bác Văn
Hình phạt theo gì đây
Dương Bác Văn
Muốn nhẹ hay nặng
Tả Kỳ Hàm
Phạt cũng có nặng nhẹ hả?
Tả Kỳ Hàm
Tất nhiên ai cũng sẽ chọn nhẹ rồi
Bác Văn nở nụ cười trìu mến
Dương Bác Văn
Mặc kệ cậu muốn nặng nhẹ, tôi sẽ có cách phạt cậu thật công bằng
Tả Kỳ Hàm
Ta đây chưa từng thấy ai lật mặt nhanh như cậu cả
Dương Bác Văn
Giờ cậu rảnh không?
Dương Bác Văn
Hết tiết lên trình bày với thầy chủ nhiệm nhé
Tả Kỳ Hàm
Thế thì cậu cũng phải trả lại cặp sách cho tôi chứ?
Tả Kỳ Hàm
Cậu lấy đi sao tôi có sách vở mà học
Dương Bác Văn
Người như vậy mà cũng quan tâm đến học hành sao
*cười khinh*
Kỳ Hàm tiến đến gần cậu, tay luồng qua Bác Văn giật lấy cặp sách
Tả Kỳ Hàm
Ngoài việc nhìn cái mặt đáng ghét của cậu mỗi ngày thì dường như ở gần cậu chả có gì tốt đẹp hết
Dương Bác Văn
Cậu cũng có hoàn hảo để phát xét tôi đâu?
Dương Bác Văn
Nếu cậu gần tôi thì cũng bị lây cái sự không tốt đẹp ấy thôi
Tả Kỳ Hàm
Tự cậu tìm đến, lão gia đây không rảnh tìm kẻ thù mà ngồi ngâm trà tâm sự đâu
Dương Bác Văn
Còn 5 phút nữa để cậu chạy từ sân trường lên tầng 3 trước trước khi chuông reo
Dương Bác Văn
Cậu biết đấy, với một ngày cậu bị trừ bao nhiêu lỗi sẽ kéo điểm thi đua của lớp xuống top cuối cùng.
Dương Bác Văn
Đến khi đó không biết bộ dạng cậu đứng trước cờ ăn năn xin lỗi sẽ đáng thương như thế nào?
Tả Kỳ Hàm
Người thì đẹp mà toàn nhe nanh ra cắn người ta
Dương Bác Văn
Nhắc nhở yêu thương lần sau còn đi muộn, sẽ bị đình chỉ học đấy.
Tả Kỳ Hàm
Là yêu thương rồi đó, con người cậu không bao giờ nói được lời hay tốt đẹp gì đâu.
Dương Bác Văn
Xem lại cái miệng cậu đã nói được lời hay ý đẹp với tôi chưa.
Tả Kỳ Hàm
Với cậu thì không, bye nha bảo bối, anh đi học đây
Kỳ Hàm không thèm tranh co với cậu nữa, một mạch chạy hết sức lực lên lớp.
Bác Văn nhìn dáng vẻ hấp tấp của anh chỉ biết bất lực ghi tên vào sổ.
Kỳ Hàm và Bác Văn vốn đã có thù từ trước, như nước với lửa luôn rằng co nhau không ai chịu thua một ai.
Và với tại sao hai người lại ghét nhau như vậy...thì hãy quay lại thời gian hai người chia tay.
Chuông vừa reo vừa kịp lúc anh chạy đến cửa lớp. Thầy giáo đã bắt đầu điểm danh học sinh, Kỳ Hàm vội vội vàng vàng mở cửa ra hét to.
Tả Kỳ Hàm
Thưa thầy xin vào lớp
Thầy chủ nhiệm
Tả Thiên cậu lại đi học muộn
Thầy chủ nhiệm
Mấy nay rốt cuộc cậu ngủ không đủ giấc hay gì không dậy sớm được vậy
Tả Kỳ Hàm
Dạ em xin lỗi thầy ạ
Thầy chủ nhiệm
Không có chuyện xin lỗi ở đây, ra ngoài đứng giơ chân 20 phút cho tôi.
Kỳ Hàm biết dù có lấy lí do gì đi nữa thì cũng không thể biện minh được cái tội đi học muộn của mình.
Dù vậy anh cũng đã quen thuộc với cái hành lang thân yêu này
Anh bước ra khỏi lớp, ngoan ngoãn đứng giơ một chân.
Tả Kỳ Hàm
Tên Bác Văn đáng ghét, không phải vì cậu thì tôi đã không muộn học rồi.
Tả Kỳ Hàm
Có ngày lão tử đây sẽ báo thù ngươi
Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo liền xuất hiện, vừa hay đội sao đỏ đi ngang qua. Đôi mắt hai người chạm nhau đầy hận thù nằm sâu bên trong đó.
Tả Kỳ Hàm
Nói liền xuất hiện, đúng duyên âm
Sao đỏ đứng trước cửa lớp kiểm tra nề nếp học sinh.
Bác Văn nhìn ngó sang Tả Thiên
Dương Bác Văn
Tả Kỳ Hàm đi học muộn, chèo tường, không mặc đồng phục tử tế, trừ điểm.
Tả Thiên nghe đến đây trong người như lửa đốt cháy, anh trợn mắt nhìn Bác Văn, mồm không ngừng trách móc.
Tả Kỳ Hàm
Tên kia tại cậu mà tôi muộn học, giờ còn lấy lí do đó để trừ điểm hả?!!!
Thầy chủ nhiệm
Nghiêm túc cho thầy!!!
Dương Bác Văn
Hi vọng thầy sẽ chỉnh đốn lại giờ giấc đi học của cậu ấy
*cúi đầu*
Sao đỏ rời đi, Kỳ Hàm cầm lấy tờ giấy vo thành cục rồi ném mạnh trúng vào đầu Bác Văn.
Cậu quay lại nhìn anh với đôi mắt lạnh ngắt, ánh mắt toát lên sát khí như muốn nuốt chửng người ta.
Dương Bác Văn
Không sao
*lắc đầu*
Dương Bác Văn
Ghi thêm Tả Kỳ Hàm vứt rác bừa bãi...trừ điểm
Như vậy chặng đường tiếp theo, mối thù của học sinh nghịch ngợm và học bá sao đỏ sẽ tiếp diễn như nào đây....
Chap 1
Thầy chủ nhiệm
Tiết học đến đây kết thúc....
Thầy chưa kịp nói xong cả đống giặc trong lớp đã nháo nhào chạy ra ngoài ăn uống
Thầy chủ nhiệm
Càng ngày chẳng ra thế thống gì rồi
Thầy chủ nhiệm
Tả Thiên đâu rồi?
Thầy chủ nhiệm
TẢ KỲ HÀM!!!
Kỳ Hàm đang ngủ cuối lớp giật mình tỉnh dậy, tóc còn luộm thuộm nhưng vẫn rất đẹp trai.
Thầy chủ nhiệm
Chiều hết tiết học lên phòng giáo viên gặp thầy
Tả Kỳ Hàm
Thầy ơi chiều em bận đi họp câu lạc bộ....
Thầy chủ nhiệm
Tôi xin cho anh, đừng có mà lấy lí do
Trương Quế Nguyên
Tả Thiên
Quế Nguyên từ lớp kế bên sang lớp gọi anh
Trương Quế Nguyên
Xuống canteen không?
Tả Kỳ Hàm
Không, bổn công tử còn việc quan trọng hơn
Trương Quế Nguyên
Định không bao tôi hả thằng thất hứa kia
Tả Kỳ Hàm
Cứ mua thêm phần tôi, để mai tôi trả ha
Tả Thiên đập vai Nguyên rồi chạy đi
Trương Quế Nguyên
Tên này, có việc gì quan trọng mà bỏ bê luôn việc ăn vậy?
Trương Hàm Thuỵ
Này cậu kia ơi
Một giọng nói cất lên, Quế Nguyên ngoảnh đầu nhìn nhưng không thấy bóng dáng đâu?
Trương Quế Nguyên
Kỳ lạ, có người gọi mình mà
Hàm Thuỵ bất lực, chân đá vào anh một cái
Trương Quế Nguyên
Đau chết ta rồi
*ôm chân*
Trương Hàm Thuỵ
Trương Quế Nguyên, cậu cố ý đúng không?
*ngoắc tay Nguyên*
Trương Quế Nguyên
Nào tôi đã làm gì đâu, đau đau đau
Trương Hàm Thuỵ
Sao tôi gọi cậu không thưa hả?!
Trương Quế Nguyên
Tôi không nhìn thấy cậu được chưa, đại ca à bỏ ra đi anh đây đau.
Hàm Thuỵ bỏ tay ra, khoanh tay nhìn đối phương.
Trương Hàm Thuỵ
Cậu biết Tả Kỳ Hàm mấy nay đi học muộn, thế nên đừng mời cậu ấy tham gia chơi bóng rổ buổi tối nữa.
Trương Quế Nguyên
Giờ cậu chuyển sang đổ lỗi cho tôi hả?
Trương Hàm Thuỵ
Tôi có nói mỗi mình cậu ấy, còn cậu nữa. Sáng chiều rủ nhau chơi không đủ mà đêm khuya phải chơi mạo hiểm vậy
Trương Quế Nguyên
Vậy là cậu đang quan tâm ai vậy... lớp trưởng?
Trương Hàm Thuỵ
Thấy tôi quan tâm ai ở đâu vậy?
Trương Hàm Thuỵ
Cậu lớp kế bên cứ sang đây làm gì? Rảnh lắm hả
Trương Quế Nguyên
Rảnh mới sang đây chứ, tôi đâu tìm cậu, tôi tìm Tả Thiên mà
Trương Hàm Thuỵ
Tôi là lớp trưởng, tôi có trách nhiệm quản học sinh trong lớp. Chả nhẽ tôi cũng không được quản Tả Thiên sao?
Trương Quế Nguyên
Này Trương Hàm Thuỵ
Trương Hàm Thuỵ
Ai cho cậu gọi thẳng tên tôi
Trương Quế Nguyên
Cậu thích Tả Thiên hả? Sao 1 2 câu đều nhắc đến cậu ta vậy?
Trương Hàm Thuỵ
Học còn không ra gì lôi chuyện tình yêu ra làm gì?
Trương Hàm Thuỵ
Mà cậu cũng thích Tả Thiên hay gì suốt ngày sang tìm cậu ấy?
Trương Quế Nguyên
Mà cậu cũng mặc tôi đi, cậu định quản tôi rồi hả
Trương Hàm Thuỵ
Người như cậu ai dám quản
*khinh*
Trương Quế Nguyên
Này.....
Hàm Thuỵ không nghe được lời xàm của anh nữa, lập tức quay đi mặc anh đang đứng đờ ra đó.
"Bạn học giúp mình mang sách này lên thư viện được không?"
Bác Văn không ngần ngại giúp bạn học mang sách lên thư viện.
Vừa bước ra khỏi lớp đã gặp ngay người không nên gặp lúc này.
Tả Kỳ Hàm
Học bá chuẩn bị đi đâu vậy?
Dương Bác Văn
Chuyện của cậu hả?
Dương Bác Văn
Cậu là kẻ bám đuôi sao?
Bác Văn ép Kỳ Hàm lùi về phía sau
Kỳ Hàm thừa cơ lúc này giẫm giày Bác Văn khiến cậu mất cân bằng ngã vào người anh. Lúc này Bác Văn nằm trên chắn đi Kỳ Hàm, sách rơi xuống đập mạnh vào đầu cậu.
Dù vậy cậu vẫn không chịu tránh ra, một mạch nhận hết cú đau giáng xuống.
Cậu nhăn mặt cố nhịn, suýt ngã đè anh. Kỳ Hàm lấy tay chắn cậu lại.
Tả Kỳ Hàm
Này đừng nằm luôn lên người tôi thế chứ
Bác Văn tỉnh táo, nhanh chóng đứng dậy.
Tả Kỳ Hàm
Đừng trách tôi nha, đó chính là quả báo giành cho cậu học bá đấy.
Dương Bác Văn
Cậu xong chuyện chưa?
Một giọng nói hét toáng lên từ phía trước hành lang, một chiếc xe đẩy người từ đầu ra chạy đến với tốc độ rất nhanh.
Bác Văn vẫn chưa để ý đến tình hình lúc này, chưa kịp định hình đã bị ai đấy kéo mạnh sát vào tường.
Tả Kỳ Hàm
Cậu không giả ngốc đến thế chứ Dương Bác Văn, không có tôi thì cậu mất mạng rồi đấy.
Bác Văn nhìn anh với vẻ mặt không có chút biết ơn, cậu giật tay khỏi anh.
Dương Bác Văn
Đi hỏi tên người đi xe đẩy ở lớp nào, trừ điểm
Tả Kỳ Hàm
Oa, không nhận được một câu cảm ơn luôn
Tả Kỳ Hàm
Không ngờ học bá cậu có trái tim sắt đá thật.
Dương Bác Văn
Tôi còn chưa tính sổ chuyện cậu đẩy tôi ngã
Tả Kỳ Hàm
Do cậu tự ngã, tôi còn chưa làm gì
Dương Bác Văn
Giờ giả ngốc không có tác dụng đâu, hay lại muốn trừ điểm
Tả Kỳ Hàm
Đừng cậy mình là trò cưng của thầy cô mà ra doạ nạt bổn gia đây
Bác Văn đang giằng co mà không biết bản thân đã chảy máu mũi từ khi nào. Cậu lấy tay áo che bịt mũi lại, liếc anh một cái rồi rời đi.
Tả Kỳ Hàm
Không phải chứ, chỉ mấy cái đập đầu cũng gây thương tích nghiêm trọng như vậy rồi hả?
Kỳ Hàm kiếm chuyện xong liền lẳng lặng quay về lớp
Chưa kịp vào lớp đã bị lớp trưởng ngăn lại
Trương Hàm Thuỵ
Cậu vừa kiếm chuyện lớp dưới về hả?
Tả Kỳ Hàm
Không hẳn là kiếm chuyện, chỉ là đi hỏi thăm thôi.
Trương Hàm Thuỵ
Tả Kỳ Hàm cậu ngồi yên không được sao?
Tả Kỳ Hàm
Mệt rồi, lớp trưởng đi ra cho tớ vào ngủ nào.
Trương Hàm Thuỵ
Vào lớp rồi còn ngủ gì nữa, nghiêm túc học tử tế đi.
Tả Kỳ Hàm
Tôi không ngốc đến nỗi ngủ lì mà không biết một chữ nào đâu bạn học à.
Lời nói ấy nói ra có vẻ không tin tưởng vào lắm, nhưng thực ra lại là thật sự. Anh ngoài có vẻ nghịch ngợm và hay ngủ trong lớp nhưng điểm kiểm tra nói chung đều trung bình hết.
Dù vậy ai nhìn vào cũng lấy vẻ ngoài anh ta mà nói sau lưng.
Chap 2
Trương Quế Nguyên
Bạn học tránh ra
*đẩy cậu*
Trương Quế Nguyên
Mượn Tả Thiên lớp bạn một tí nha
Trương Quế Nguyên
Tả Thiên, đi họp câu lạc bộ
Một thân hình mệt mỏi cuối lớp đứng dậy
Tả Kỳ Hàm
Lớp trưởng, tôi đi họp câu lạc bộ tí nha.
Trương Hàm Thuỵ
Đừng có mà trốn tiết đấy
Trương Quế Nguyên
Bộ lớp trưởng đây mất niềm tin vào cậu ta lắm hả?
Trương Hàm Thuỵ
Việc nhà cậu.
Quế Nguyên khoác vai Kỳ Hàm rời đi.
Trương Quế Nguyên
Này, sáng nay cậu vừa gây họa với học bá lớp 12-1 à?
Tả Kỳ Hàm
Ai bảo cậu ta cứ vênh váo làm gì, nhìn đã thấy ngứa mắt.
Trương Quế Nguyên
Gì chứ cũng phải tém tém nha đại ca, đừng cố quá lại thành quá cố đấy.
Tả Kỳ Hàm
Cũng đâu có quá đâu, chỉ chút chút thôi.
Vừa đúng lúc đến cửa câu lạc bộ lại gặp ngay học bá cũng vừa đến.
Kỳ Hàm và Bác Văn cùng chung một câu lạc bộ âm nhạc, chuyện gặp ở đây là điều hiển nhiên.
Tả Kỳ Hàm
Sáng nay chảy máu mũi mà sắc mặt vẫn còn tươi tắn lắm ha.
Bác Văn không thèm so đo với loại người này, một mạch đi ngồi vào chỗ.
Quế Nguyên và Kỳ Hàm chọn chỗ ngồi sau Bác Văn. Anh ngồi đây đều có mục đích cả.
Thầy CLB âm nhạc
Hôm nay đến họp cũng không có việc gì mấy, chỉ là triển khai lại những thời gian luyện tập để tham gia các hội trong trường tổ chức.
Thầy CLB âm nhạc
Năm nay có ai muốn thay đổi chơi nhạc cụ khác không? Nếu không chúng ta vẫn giữ nguyên đội hình nha.
Tả Thiên ngồi sau Bác Văn, chân tay đứng ngồi không yên cứ nhìn riết sau gáy cậu. Nảy ra ý tưởng, xé giấy vo thành cục ném vào cậu.
Bác Văn dù có bị quấy rầy mấy cũng nắm chặt tay giữ bình tĩnh không được gây chuyện trong giờ này.
Thế mà anh đâu có chịu yên, chân cứ đạp liên tục vào ghế cậu.
Nếu là trong giờ giải lao thì Bác Văn đã cầm bút lên quay xuống mà giết anh tại chỗ rồi. Chỉ trách bản thân có chức trách phải nhẫn nhịn.
Thầy CLB âm nhạc
Đến đây thôi, nếu ai có ý kiến gì thì nhắn trên nhóm câu lạc bộ nhé.
Giờ triển khai cũng đã kết thúc, Bác Văn chịu đựng không được nữa liền đứng dậy lấy ghế đập vào chân Kỳ Hàm.
Tả Thiên vừa đứng dậy đã chịu lấy cơn đau thắt lại. Chân bị kẹp ghế phía trước, chuẩn bị ngã liền nắm lấy đối phương.
Bác Văn giật mình đẩy ghế ra sợ sẽ làm bị thương Kỳ Hàm. Cậu nắm lấy vai anh quay ngược lại để mình ngã xuống. Kỳ Hàm vừa kịp thời lấy tay đỡ đầu cậu không bị đập xuống sàn.
Trương Quế Nguyên
Tả Thiên
*Giật mình*
Đôi mắt ấy mở ra, như chứa ngàn sao bên trong mà ngấm lệ. Kỳ Hàm bây giờ thật sự nghĩ bản thân đã làm sai, làm sai thật rồi khi nhìn người nằm dưới mình rơi nước mắt.
Tả Kỳ Hàm
Mới doạ tí mà đã khóc, cậu không yếu đuối đến vậy chứ?
Bác Văn ôm bụng bên vừa bị ghế đập trúng.
Dương Bác Văn
Tôi sắp chết tới nơi rồi cậu còn không đứng dậy.
Quế Nguyên đỡ Kỳ Hàm đứng lên rồi nhìn sang Bác Văn.
Trương Quế Nguyên
Cậu không sao chứ, xin lỗi nếu cậu ta làm phiền cậu.
Bác Văn không nói gì, vẫn là đôi mắt ân hận ấy nhìn anh mà rời đi trong im lặng.
Trương Quế Nguyên
Tả Thiên kỳ này cậu xong rồi, một ngày mà kiếm chuyện học bá nhiều cỡ này.
Kỳ Hàm nhìn xuống bàn tay mình, tâm trí bây giờ trống rỗng.
Tả Kỳ Hàm
Cảm giác người chính trực sáng nay với người lúc nãy không giống nhau
Trương Quế Nguyên
Lẩm bẩm cái gì vậy?
Tả Kỳ Hàm
Ôi mẹ ơi chân tôi
*ôm chân*
Trương Quế Nguyên
Ha, hai huynh đệ ta đều bị người khác đánh gãy chân.
*cười*
Tả Kỳ Hàm
Ai đánh gãy chân cậu?
Trương Quế Nguyên
Nói ra sợ cậu cũng đánh gãy nốt chân kia của tôi mất.
Trương Hàm Thuỵ
Sao tự nhiên thấy lạnh sau lưng quá
Trương Hàm Thuỵ
Tả Thiên thầy gọi lên phòng
Tả Kỳ Hàm
Chết rồi huynh đệ, kỳ này chúng ta sẽ rời xa một thời gian
Trương Quế Nguyên
Nam tử hán đại trượng phu, không sợ.
Kỳ Hàm rời đi, lúc này còn lại hai người đứng nhìn nhau.
Trương Quế Nguyên
Tóc dính phấn kìa
*vươn tay ra*
Trương Quế Nguyên
Đã làm gì mà né tránh quá vậy?
Trương Hàm Thuỵ
Gặp cậu lúc nào cũng bực bội trong mình.
Trương Quế Nguyên
Con người cậu lúc nào cũng giận cá chém thớt như vậy hả?
Trương Hàm Thuỵ
Bạn học à, mời bạn về lớp.
Quế Nguyên vừa quay đi, tay không yên mà phủi phấn trên đầu cậu.
Trương Hàm Thuỵ
Tên đáng ghét
*liếc anh*
Không gian yên ắng trong phòng giáo viên
Kỳ Hàm đứng yên nghe thầy thở dài nãy giờ, vậy cũng không dám hó hé một câu.
Thầy chủ nhiệm
Thầy nói này
Thầy chủ nhiệm
Em có hứa được với thầy là từ nay sẽ nghiêm túc đến học đúng giờ, trong giờ học không được làm việc riêng, không được phá phách kiếm chuyện được không?
Tả Kỳ Hàm
Hứa thì em không làm được, còn nếu thực hiện thì em sẽ cố
Tả Kỳ Hàm
Thầy yên tâm, em nói thì sẽ làm được
Tả Kỳ Hàm
Nói mà không làm được thì không phải nam tử hán
Thầy chủ nhiệm
Mồm lúc nào cũng loe loét mà có làm được đâu.
Tả Kỳ Hàm
Thầy không tin em sao? Em theo thầy học từ lớp 1 đến lớp 3 luôn đấy
Thầy chủ nhiệm
Tôi lại chả biết tính anh
Thầy chủ nhiệm
Bố mẹ em làm ở nước ngoài thì em cũng nên ngoan ngoãn học đừng gây thêm lo lắng cho họ
Tả Kỳ Hàm
Em sẽ chấp hành tốt ạ
Download MangaToon APP on App Store and Google Play