Em Đến Cùng Nắng Mai
Ngôi trường mới
Đứng trước ngôi trường mới.
Diệp Linh Lan
\\Lo lắng hít một hơi thật sâu\\
Diệp Linh Lan
\\Tự động viên mình\\
Cố lên nào Linh Lan, bước vào ngôi trường mơ ước của mày đi !
\\giơ nắm tay lên\\
Diệp Linh Lan
\\Bước vào trong\\
Cô đi theo chỉ dẫn của các bạn học
Cô rảo bước trên dãi hành lang dài với sự lạ lẫm và bỡ ngỡ.
Bước chân cô dừng lại trước phòng giám thị.
Diệp Linh Lan
\\ngước nhìn, đẩy cửa bước vào\\
Vừa bước vào cô đã va mạnh vào một cậu bạn đang bước vội ra
Thẩm Quân Trạch
\\Bực tức, quát lớn\\
Không có mắt à ?!
Diệp Linh Lan
\\Vẻ mặt sợ hãi, cúi thấp người, ấp úng nói\\
Tôi... tôi xin lỗi ! Cậu...cậu có sao không ?
Thẩm Quân Trạch
\\Cọc cằn lớn giọng\\
Hừ! Đừng để tôi gặp lại cô !
Thẩm Quân Trạch
\\Bực dọc nhanh chóng rời đi\\
Diệp Linh Lan
\\mím môi sợ hãi \\
"Sao hung dữ quá vậy ! "
\\Bước vào\\
Cô Giám Thị
\\Tức giận bắt chéo chân trên ghế\\
Diệp Linh Lan
\\E dè từ từ tiến lại gần\\
Diệp Linh Lan
\\Lễ phép cúi chào\\
Em chào cô ạ !
Cô Giám Thị
\\Gắt gỏng\\
Chuyện gì ?
Diệp Linh Lan
\\Giật mình, sợ hãi hai bàn tay bấu víu vào nhau, lấp bấp trình bày \\
Diệp Linh Lan
Dạ... em...em là Diệp Linh Lan, học sinh... mới chuyển đến ạ !
Cô Giám Thị
\\Bớt cọc cằn hơn\\
Đi theo tôi !
\\Đứng dậy rời đi\\
Diệp Linh Lan
\\Khúm rúm đi theo sau\\
Đến phía cửa cô bất ngờ giẫm phải cái gì đó.
Diệp Linh Lan
\\Cuối xuống nhặt lên\\
Diệp Linh Lan
"Thẻ học sinh sao ? Thẩm Quân Trạch, là cậu bạn khi nảy đánh rơi rồi ! Tạm thời cứ cất đã, khi nào gặp lại thì trả lại cho cậu ấy. "
Cô Giám Thị
\\Mất nhẫn nại, thúc giục \\
Có lẹ được không vậy ?!
Diệp Linh Lan
\\Vội vàng cất thẻ học sinh kia vào balo rồi chóng đuổi theo\\
Diệp Linh Lan
\\Rụt rè, lo lắng, cúi đầu bước vào theo sau cô giám thị \\
Cô Giám Thị
\\Nhìn thầy Chu\\
Học sinh mới của lớp thầy tôi đã đưa đến rồi !
\\Đẩy nhẹ cô về phía trước mặt thầy giáo\\
Diệp Linh Lan
\\Ấp úng \\
Em... em chào thầy ạ !
Thầy Chu
\\Mỉm cười hiền từ, an ủi\\
Không sao đâu !
Thầy Chu
\\Nhìn sang cô giám thị\\
Cảm ơn cô ! Đã làm phiền rồi !
Cô Giám Thị
\\Dịu giọng\\
Không có gì đâu ! Tôi có việc đi trước.
Thầy Chu
\\Cúi chào lịch sự \\
Vâng, chào cô !
Thầy Chu
\\Quay xuống nhìn lớp, giới thiệu \\
Hôm nay lớp chúng ta có bạn học mới.
Thầy Chu
\\Nhìn sang\\
Em tên gì ? Hãy giới thiệu mình với các bạn đi !
Diệp Linh Lan
\\Bối rối, rụt rè\\
Mình... mình.. tên... Diệp.. Linh Lan vừa mới chuyển đến... mong.. mong các bạn sẽ giúp đỡ mình !
\\Cúi gập người\\
Kết thúc lời giới thiệu của cô là một tràn pháo tay, hô hào lớn tiếng của các bạn học. Họ hào hứng nhìn cô như đang nhìn một món đồ chơi thú vị.
Thầy Chu
\\Nghiêm giọng\\
Trật tự nào !
Thầy Chu
Bạn học Diệp, em cứ tùy ý tìm các chỗ trống để ngồi.
Diệp Linh Lan
\\Lễ phép cúi người\\
Dạ.
Diệp Linh Lan
\\Bối rối bước xuống phía dưới\\
Cô tiến về phía chiếc bàn thứ hai của dãy giữa.
Diệp Linh Lan
\\Nhút nhát xin phép\\
Bạn ơi, chỗ này... mình có thể ngồi được không ?
\\Chỉ tay về phía chiếc ghế còn trống\\
Bạch Mỹ Hàn
\\Xem thường \\
Không !
\\Lấy balo của mình để mạnh lên chiếc ghế trống\\
Cặp tôi ngồi rồi.
Diệp Linh Lan
\\Ngượng ngùng \\
Xin.. xin lỗi làm phiền cậu rồi !
Diệp Linh Lan
\\Loay hoay tìm chỗ ngồi\\
Bỗng có một giọng nói cất lên
Hiểu Hiểu
Này bạn học Diệp.
Diệp Linh Lan
\\Quay người lại nhìn\\
Hiểu Hiểu
\\Vui vẻ vẫy tay \\
Cậu lại đây ngồi với mình này !
Diệp Linh Lan
\\Mỉm cười, bước đến vị trí còn trống\\
Cảm ơn cậu !
Hiểu Hiểu
\\Niềm nở\\
Không có gì ! Mình tên Châu Hiểu Hiểu. Cậu mau ngồi đi !
Diệp Linh Lan
\\Nhanh chóng cất balo vào học bàn rồi ngồi vào chỗ\\
Thầy Chu
\\Tiến về phía bàn giáo viên \\
Được rồi, chúng ta vào tiết học thôi !
Hôm nay chúng ta sẽ học bài Các phép toán số phức.
Thầy Chu bắt đầu vào bài giảng của mình, từng nội dung được thầy trình bày, giải thích một cách chi tiết. Thầy vẫn tiếp tục công việc của mình mặc cho đám học sinh bên dưới chẳng mấy để tâm mà cứ làm việc riêng.
Diệp Linh Lan
\\Chăm chú nghe giảng, cẩn thận ghi chép các nội dung \\
Tiếng chuông vang lên "🔔"
Châu Hà
\\Đứng dậy hô lớn\\
Cả lớp đứng dậy !
Diệp Linh Lan
\\Đứng dậy nghiêm chỉnh, kính trọng \\
Các bạn học nghe lệnh thì đứng dậy một cách không muốn, chỉ mang tính chất cho có.
Thầy Chu
\\Thở dài\\
Thôi được rồi, ngồi xuống đi !
\\Rời đi\\
Hiểu Hiểu
\\Khẽ hỏi\\
Bạn học Diệp, thầy giảng bài cậu hiểu phần biểu diễn hình học của số phức không ?
Diệp Linh Lan
\\Khẽ khàng gật đầu rồi hỏi\\
Mà sao vậy bạn học Châu ?
Hiểu Hiểu
\\Xụ mặt\\
Mình chả hiểu gì phần đó hết !
Diệp Linh Lan
\\Nhìn Hiểu Hiểu e ngại mở lời\\
Nếu cậu không chê, mình có thể giảng lại cho cậu ?!
Hiểu Hiểu
\\Vui mừng, gật gù \\
Thật á! Vậy cậu chỉ lại dùm mình phần này đi ! Mình còn thắc mắc ở đây !
\\Chỉ tay vào mục in đậm của sách\\
Linh Lan đã dùng 5' nghỉ giữa giờ để giảng bài lại cho Hiểu Hiểu.
Hiểu Hiểu
\\Cảm thán\\
Ồ, thì ra là vậy ! Bạn học Diệp, cậu giảng bài còn dễ hiểu hơn thầy Chu đấy !
Diệp Linh Lan
\\Mỉm cười ngại ngùng \\
Mình cũng chỉ là truyền đạt lại ý dạy của thầy thôi, chứ sao mà hơn thầy Chu được !
Diệp Linh Lan
Chắc lúc đó có thể thầy giảng nhanh quá nên cậu không nghe kịp thôi !
Hiểu Hiểu
\\Cười tươi tắn\\
À mà nay, cậu cứ gọi mình là Hiểu Hiểu đi cho dễ gần !
Diệp Linh Lan
Vậy cậu cũng hãy gọi mình là Linh Lan nha !
Hiểu Hiểu
\\Gật đầu vui vẻ \\
Đồng ý !
Diệp Linh Lan
\\Tươi cười\\
Tiết học tiếp theo lại bắt đầu
Cô Tần
\\Bước vào\\
Chào cả lớp
Tiếng chào nhựa dài như thiếu sức sống
Cô Tần
\\Khó chịu \\
Ngồi xuống đi !
Cô Tần
\\Tiến về phía bàn giáo viên và ngồi xuống\\
Trả bài cũ.
Câu nói của cô Tần làm đám học sinh ngồi dưới phải thấp thỏm.
Người thì cúi gầm mặt xuống
Người thì vờ như đang đọc sách chăm chỉ
Người thì đang lờ đi ánh mắt của cô giáo
Cô Tần
\\Dò trên danh sách, gọi lớn\\
Thẩm Quân Trạch
Diệp Linh Lan
\\Kinh ngạc \\
" Ơ! Mình học cùng lớp với cậu bạn hung dữ đó hả ? Sao khi vào mình không thấy cậu ấy vậy nhỉ ? "
Thẩm Quân Trạch
\\Gục mặt ngủ\\
Cố Phong
\\Với gọi\\
Lão Trạch, ê !
Cô Tần
\\Lại lớn giọng gọi\\
Thẩm Quân Trạch đâu ?
Cố Phong
\\Sốt sắng \\
Này lão Trạch, dậy đi !
Thẩm Quân Trạch bị đánh thức
Thẩm Quân Trạch
\\Ngước dậy bực bội\\
Phiền.
Thẩm Quân Trạch
\\Đứng bật dậy, ngang nhiên trả lời \\
Em không học bài.
Cái gương mặt điềm nhiên của cậu khiến cô Tần tức đến đỏ mặt.
Cô Tần
\\Tức giận đạp mạnh thướt gỗ xuống bàn quát\\
Thẩm Quân Trạch, đây là lần thứ bao nhiêu em không học bài rồi hả ?
Cô Tần
Cậu đi học kiểu gì vậy ?
\\Quát lớn, chỉ thẳng tay ra phía cửa\\
Ra ngoài đứng phạt cho tôi.
Thẩm Quân Trạch
\\Gương mặt dửng dưng vô cảm\\
Thẩm Quân Trạch
\\Ung dung bỏ tay vào túi quần bước ra cửa\\
Diệp Linh Lan
\\Ngước nhìn theo\\
Cố Phong
\\Cười thích thú\\
Quả là Lão Trạch bị phạt mà còn chill phết !
Bạch Mỹ Hàn
\\Quay sang nhìn Châu Hà thì thầm\\
Trong trường này chỉ có anh Quân Trạch của cậu là người xem thường hình phát thôi đó !
Châu Hà
\\Cười \\
Anh Quân Trạch là người thừa kế của Tập đoàn Thẩm Thị sao phải sợ mấy thứ thế này chứ ! Tầm thường!
Mẫn Vy
\\Hùa theo\\
Đúng vậy ! Chỉ có người như anh Quân Trạch mới xứng với Châu Hà của chúng ta thôi !
Châu Hà
\\Đắc ý cười tít\\
Trả lại đồ
Cuối cùng cũng đến giờ ra chơi rồi
Cô Tần
\\Đứng dậy \\
Được rồi các em nghỉ đi !
\\Bước ra khỏi lớp\\
Hiểu Hiểu
\\Nhìn cô hỏi\\
Linh Lan, cậu ăn sáng chưa ?
Hiểu Hiểu
\\Hớn hở \\
Vậy tụi mình đi căn tin ăn sáng thôi !
\\Vội vàng kéo tay cô dậy \\
Diệp Linh Lan
Ui, từ từ đã Hiểu Hiểu !
Hiểu Hiểu
\\Sốt sắng \\
Không đến sớm thì cơm gà siêu ngon sẽ hết đó !
Diệp Linh Lan
\\Bật cười, vội theo Hiểu Hiểu \\
Diệp Linh Lan
\\Nhìn về phía ngoài\\
"Cậu bạn hung dữ ấy đi mất rồi à ? Để lát vào rồi trả thẻ học sinh lại cho cậu ấy vậy ! "
Quả thật như Hiểu Hiểu nói, nếu đến chậm thì sẽ hết phần ăn sáng mất. Căn tin trường rộng như thế mà chỉ mới vài phút sau khi reng chuông đã kín người.
Diệp Linh Lan
\\Có chút kinh ngạc trầm trồ\\
Hiểu Hiểu
Linh Lan, cậu tìm chỗ ngồi đi ! Để mình đi mua cho !
Hiểu Hiểu
\\Hỏi thêm\\
Mà cậu ăn cái gì ?
Diệp Linh Lan
\\Đắn đo một lúc, khẽ lắc đầu gượng cười\\
Mình cũng không biết nữa! Cậu ăn món nào thì kêu cho mình một phần như vậy nha !
Hiểu Hiểu
\\Mỉm cười gật đầu\\
Oke, vậy cậu chờ mình nha !
\\Vội bước đến gian hàng thức ăn sáng\\
Diệp Linh Lan
\\Nhìn xung quanh\\
Một lúc thì cô cũng đã tìm được một bàn trống thích hợp.
Diệp Linh Lan
\\Đi đến và ngồi xuống chờ đợi\\
Khoảng ba phút sau thì Hiểu Hiểu với hai đĩa cơm gà thơm ngon đi đến.
Hiểu Hiểu
\\Đi đến bàn ăn và đặt hai đĩa cơm xuống\\
Hiểu Hiểu
\\Nôn nóng nói\\
Cơm gà ở căn tin trường mình là đặc sản luôn đó ! Siu siu ngon luôn !
Diệp Linh Lan
\\Tươi cười đáp lời \\
Vậy mình phải thử xem nó có giống những lời cậu quảng cáo không !
Diệp Linh Lan
\\Gật đầu mỉm cười \\
Cả hai vừa dùng bữa vừa trò chuyện vui vẻ.
Diệp Linh Lan
\\Giật mình, quay sang hướng phát ra âm thanh\\
Thẩm Quân Trạch đang phì phà điếu thuốc lá trên tay, chân hắn thì giẫm mạnh lên lưng của một cậu bạn đang nằm quằn quặn dưới sàn. Mặt mày đều bị bầm tím. Bên cạnh hắn còn có vài người cũng bị đánh có nằm lăn lóc trên sàn, máu me be bét và những tên đàn em của hắn đang trong tư thế sẵn sàng chiến đấu.
Thẩm Quân Trạch
\\Điềm nhiên phì phà điếu thuốc lá, gằng giọng \\
Tao đã từng nói là tao ghét nhất đứa khác động vào người của tao rồi mà ! Bàn tay nào của mày đánh đàn em của tao ??!
Tên côn đồ: Anh Quân Trạch, em... em... biết sai rồi ! Anh, anh tha cho em đi !! Anh... Quân Trạch
Thẩm Quân Trạch
\\Ánh mắt sắc lạnh nhìn kẻ đang giẫy giụa van xin dưới chân \\
Trước khi đánh người của tao thì mày nên biết hậu quả chứ !?
\\Giẫm mạnh xuống bàn tay phải của tên kia\\
Tên côn đồ: \\La hét thảm thiết\\
Hắn ngang nhiên đánh người như vậy dường như đã là chuyện không có gì xa lạ ở đây ! Nhìn dáng vẻ của mọi người đều rất bình thường. Họ chỉ túm tụm lại để xem náo nhiệt chứ chẳng ai đứng ra giúp đỡ cả !
Diệp Linh Lan
\\Sợ hãi đến rớt cả nĩa đang cầm trên tay\\
Âm thanh rớt đồ của cô không quá lớn nhưng cũng đủ để hắn nghe thấy.
Thẩm Quân Trạch
\\ Đảo đôi mắt lạnh nhìn về phía cô\\
Diệp Linh Lan
\\Vô tình va phải ánh mắt của hắn, sợ hãi đến run rẩy \\
Cô sợ đến mức suýt thì không thể thở nỗi.
Hiểu Hiểu
\\Nắm tay cô lay nhẹ\\
Cúi đầu xuống Linh Lan! Đừng nhìn vào mắt cậu ấy !
Diệp Linh Lan
\\Ngơ ngác làm theo\\
Mà nhìn vào cậu ấy cũng bị đánh nữa hả ?
Hiểu Hiểu
\\Giải thích\\
Cậu ta hung thần ác sát, biết vui buồn thế nào ! Nhiều khi lại có chuyện, thế này là ổn nhất !
Diệp Linh Lan
\\Gật gù\\
Ò.. ò
Thẩm Quân Trạch
\\Vẻ mặt chán ghét, lạnh lùng\\
Má nó! Làm bẩn hết cả giày tao !
\\Quát lớn \\
Đm nó đánh tay nào thì đập gãy tay đó cho tao !
Tên côn đồ: \\Van nài\\
Xin.. xin anh tha cho em đi ! Em biết sai rồi !
Thẩm Quân Trạch
\\Liếc nhìn mỉa mai \\
Xin à ! Nhưng tao không phải người nhân từ, tao cứ không đó !
\\Quát\\
Đánh nó cho tao.
Thẩm Quân Trạch
\\Dửng dưng bỏ tay vào túi quần mà quay người rời đi\\
Diệp Linh Lan
\\Hoảng sợ, nhìn theo bóng lưng hắn\\
"Sao lại ác thế chứ! Đánh bạn học như thế ! Ngôi trường này sao nguy hiểm quá vậy ! "
Hắn rời đi để lại phía sau là tiếng la hét của đám người kiếm chuyện khi nảy, tiếng la cầu cứu của họ cứ vang lên liên tục. Nhưng chẳng ai dám đứng ra giúp cả !
Haizz, dám đụng vào đàn em của anh Quân Trạch đúng là chán sống mà
Nhưng mà anh ấy ra ta như vậy đúng là tàn nhẫn thật !
Anh ấy mà, nhân từ với ai bao giờ.
Ai cũng vậy thôi, tốt nhất đừng đến gần anh ấy quá 3m.
Sợ thật! Không biết ngày mình bị đánh như vậy là ngày nào nữa !
\\Lắc đầu ngao ngán\\
Diệp Linh Lan
\\Sơ hãi, không còn ăn nổi nữa\\
Diệp Linh Lan
\\Bàn tay run rẩy hoảng sợ \\
Diệp Linh Lan
\\Thất thần\\
Hiểu Hiểu
\\Lo lắng vỗ vỗ vào tay bạn trấn án\\
Cậu không sao chứ ? Ngày nào cũng vậy đấy! Quân Trạch là học sinh cá biệt của cái trường này chả ai dám đụng vào cậu ấy hết !
Diệp Linh Lan
\\Giọng nói run run, gương mặt bị dọa sợ đến bàng hoàng\\
Vậy...vậy cậu ấy có đánh con gái không ?
Hiểu Hiểu
\\Đắn đo \\
Từ trước đến giờ hình như không xảy ra trường hợp đó thì phải, đám bọn họ chỉ đánh mấy tên kiếm chuyện trong trường thôi à !
Diệp Linh Lan
\\Thở phào\\
"Thật mừng, mình nên nhanh chóng trả thẻ học sinh lại cho cậu ấy rồi né xa ra mới được ! "
Hiểu Hiểu
\\Vội thúc giục \\
Cậu ăn nhanh lên đi, sắp vào học rồi đấy !
Diệp Linh Lan
\\Cười méo mó, lắc nhẹ đầu\\
Mình, mình ăn không nỗi nữa Hiểu Hiểu à !
Hiểu Hiểu
\\Mỉm cười\\
Vậy cậu chờ mình nhé !
\\Tiếp tục ăn\\
Diệp Linh Lan
\\Cười dịu dàng \\
Được, cậu cứ từ từ ăn đi!
Tiết học cuối cùng trong ngày đã kết thúc.
Tất cả đang hớn hở thu xếp tập sách để chuẩn bị về nhà.
Hiểu Hiểu
\\Quan tâm hỏi\\
Linh Lan, nhà cậu ở đâu vậy ?
Diệp Linh Lan
\\Nhẹ nhàng đáp\\
Nhà mình ở khu chung cư Hải Đình á !
Hiểu Hiểu
\\Há hốc kinh ngạc \\
Wao! Nhà cậu giàu dữ vậy Linh Lan ! Khu Hải Đình là khu chung cư đắc đỏ nhất ở Tân Đô đó !
\\Trầm trồ cảm thán\\
Diệp Linh Lan
\\Cười ngại ngùng, đưa tay lên xoa nhẹ vành tai mình \\
Không có đâu ! Đó là nhà của cậu mợ mình, giờ cậu mợ đã qua nước ngoài làm việc nên mình đến ở nhà sẵn giúp trong coi thôi.
Diệp Linh Lan
\\Hỏi lại\\
Mà nhà cậu ở đâu ?
Hiểu Hiểu
Nhà mình ở trên đường Quốc Lộ An Phú á !
Diệp Linh Lan
\\Vui mừng \\
Vậy tụi mình cùng đường về rồi!
Hiểu Hiểu
\\Tươi cười gật đầu \\
Đúng rồi! Đi thôi ! Tụi mình cùng về nhà nào !
Diệp Linh Lan
\\Chợt nhớ ra\\
Cậu xuống dưới chờ mình được không ? Mình còn có việc sẽ xuống ngay !
Hiểu Hiểu
Được vậy mình xuống trước nha !
Hiểu Hiểu
\\Mang balo vào rồi bước đi\\
Thẩm Quân Trạch
\\Thu dọn tập vở, đứng dậy\\
Diệp Linh Lan
\\Nhìn Quân Trạch, mím môi lo sợ\\
Diệp Linh Lan
\\Hít một hơi sâu rồi bước khẽ đến chỗ ngồi của hắn\\
Diệp Linh Lan
\\Sựng rựng một lúc, đưa ngon trỏ nhẹ nhẹ chọt vào cách tay hắn\\
Thẩm Quân Trạch
\\Chau mày cọc cằn liếc nhìn sang\\
Thẩm Quân Trạch
\\Lớn giọng hỏi\\
Có chuyện gì ?
Diệp Linh Lan
\\Giật mình run người, ngắc ngứ trả lời \\
Mình... mình, nhặc được... thẻ học sinh của cậu ở phòng giám thị khi sáng..nên mang trả... trả cậu !
\\Chìa tay đưa tấm thẻ ra trước mặt hắn\\
Thẩm Quân Trạch
\\Đưa tay ra\\
Diệp Linh Lan
\\Sợ hãi nhắm chặt mắt, nhăn mặt\\
"Cậu ta đánh mình hả ? "
\\Hoảng sợ túm lấy vạc váy, co người lại\\
Thẩm Quân Trạch
\\Cầm lấy tấm thẻ\\
Thẩm Quân Trạch
\\Cười nhạt\\
Diệp Linh Lan
\\Ngơ ngác mở tròn mắt\\
"Cậu ấy không đánh mình à! Cảm ơn mình ? "
Thẩm Quân Trạch
\\Lạnh giọng\\
Sao, còn gì nữa !!?
Diệp Linh Lan
\\Lắc đầu và vẫy tay lia lịa\\
Không, không có gì !
Thẩm Quân Trạch
\\Vẻ mặt vô cảm, lạnh lùng\\
Vậy thì tránh đường cho tôi đi.
Diệp Linh Lan
\\Gương mặt khờ khạo\\
Ờ... ờ.. xin xin lỗi cậu.!
\\Cúi đầu, né sang một bên\\
Thẩm Quân Trạch
\\Vác balo lên, lạnh lùng bước đi\\
Diệp Linh Lan
\\Mím môi\\
"Sao lại cọc cằn quá vậy ! "
Thỏ trắng
Diệp Linh Lan
\\Vừa đi vừa với gọi\\
Hiểu Hiểu.
Hiểu Hiểu
\\Quay sang\\
Cậu xong việc rồi à!
Diệp Linh Lan
\\Mỉm cười \\
Xong rồi! Tụi mình về thôi !
Cả hai vui vẻ đi về cùng nhau, trên suốt đoạn đường về nhà Hiểu Hiểu hoạt bát kể cho Linh Lan nghe rất nhiều chuyện thú vị kịch tính ở trường.
Diệp Linh Lan
\\ Mỉm cười thích thú lắng nghe \\
Vừa đi vừa trò chuyện nên quảng đường về cảm giác chẳng còn xa nữa.
Sau hơn 5'đi bộ cuối cùng đã đến nhà của Hiểu Hiểu.
Hiểu Hiểu
\\Vui vẻ nói\\
Đến nhà mình rồi ! Linh Lan hay là cậu vào nhà chơi chút rồi hẳn về !
Diệp Linh Lan
\\Cười nhẹ, khẽ lắc đầu từ chối\\
Mình xin lỗi, nhưng đã trưa rồi mình phải về nhà !
Diệp Linh Lan
Để khi khác mình sẽ sang nhà cậu chơi, cũng mời cậu đến nhà mình chơi nhé !
Hiểu Hiểu
\\Mỉm cười gật đầu \\
Nhất trí !
Mẹ Hiểu Hiểu: \\Trong nhà bước ra\\
Hiểu Hiểu về rồi à con !
Diệp Linh Lan
\\Lễ phép cúi chào\\
Dạ cháu chào bác.
Mẹ Hiểu Hiểu: \\Niềm nở đáp lời\\
Chào cháu, cháu là bạn học của Hiểu Hiểu à !
\\Khen ngợi\\
Xinh xắn quá !
Diệp Linh Lan
\\Ngại ngùng, xoa nhẹ vành tai\\
Dạ, cháu cảm ơn ạ !
Hiểu Hiểu
\\Vui vẻ, khoác tay mẹ giới thiệu \\
Đây là Linh Lan bạn ấy là học sinh mới chuyển đến trường đó mẹ.
Mẹ Hiểu Hiểu:
Vậy sao! Linh Lan à, vào nhà chơi chút rồi hẳn về cháu !
Diệp Linh Lan
\\Khó xử mà cười gượng gạo\\
Dạ cháu cảm ơn bác, nhưng cháu phải về nhà rồi ạ !
Mẹ Hiểu Hiểu:\\Vẻ mặt tiếc nuối\\
Vậy bữa nào bác bảo Hiểu Hiểu nó mời cháu sang nhà dùng bữa nha !
Diệp Linh Lan
\\cười ý nhị\\
Dạ, vậy thì làm phiền bác rồi !
Mẹ Hiểu Hiểu:
Ui chao có gì đâu! Nhà có khách đến thì vui ấy chứ phiền hà gì đâu !
Diệp Linh Lan
\\Xin phép\\
Dạ, cũng muộn rồi! Cháu xin phép bác cháu về !
Mẹ Hiểu Hiểu:
\\Gật đầu hài lòng\\
Ừm! Cháu về cẩn thận !
Diệp Linh Lan
\\Cúi chào lễ phép \\
Thưa bác cháu về !
\\Tươi cười nhìn sang Hiểu Hiểu, vẫy tay\\
Mình về nha ! Tạm biệt !
Hiểu Hiểu
\\Vui vẻ vẫy tay\\
Bái Bai Linh Lan!
Diệp Linh Lan
\\Vẫy tay\\
Bai !
Hiểu Hiểu và mẹ cùng bước vào nhà.
Mẹ Hiểu Hiểu: \\Vẻ mặt hài lòng\\
Bạn Linh Lan này của con vừa xinh xắn vừa lễ phép, hiểu chuyện. Con đó phải học hỏi bạn nghe không ?
Hiểu Hiểu
\\Phụng phịu ôm cánh tay mẹ\\
Con cũng xinh xắn đáng yêu mà !
Mẹ Hiểu Hiểu: \\Bĩu môi\\
Con...lỳ
Hiểu Hiểu
\\Nhõng nhẽo\\
Mẹ....mẹ kì quá à !
Mẹ Hiểu Hiểu: \\Bật cười\\
Thôi không đùa nữa vào tắm rửa rồi ăn cơm đi nào !
Hiểu Hiểu
\\Chào kiểu quân đội\\
Tuân lệnh Ma Ma
\\Bật cười\\
Một căn hộ khá rộng rãi, nội thất bên trong cũng được chọn lựa một cách tinh tế, dễ thương.
Diệp Linh Lan
\\Mệt mỏi ngã uỳnh xuống sofa, cảm thán\\
Hôm nay nắng thật đấy !
Diệp Linh Lan
Ngày đầu đến trường mới cũng không quá tệ ! Tuy có..ưm.. .nhưng bù lại mình tìm thêm được một người bạn mới dễ thương.
\\Mỉm cười\\
Diệp Linh Lan
\\Đứng dậy, bước đi\\
Cô rảo bước đi đến trước một bức ảnh nhỏ được đặt trên kệ tủ. Trên bức ảnh là hình mà cô chụp cùng với cha mẹ của mình.
Diệp Linh Lan
\\Cười tươi, kể chuyện\\
Cha, mẹ ! Hai người biết không hôm nay con đến trường làm quen được một cô bạn rất đáng yêu luôn ! Cậu ấy tên là Hiểu Hiểu. Hôm nay con cũng vừa chạm mặt với trùm trường đó ! Con sợ lắm luôn, khi trả lại thẻ học sinh cho cậu ấy, con còn tưởng cậu ấy sẽ đánh con đấy !
\\Bật cười\\
Nhưng không có ! Cậu ấy chỉ lấy lại rồi cảm ơn con thôi à !
Diệp Linh Lan
\\Đánh giá\\
Nhưng cậu ấy hình như rất khó gần !
\\Mỉm cười vút ve lên bức ảnh\\
Thôi, con đi tắm đây !
Linh Lan một mình rảo bước trên đường phố, cô đang đi tìm việc bán thời gian. Để kiếm tiền tự trang trải hằng ngày...
Cô dừng bước trước một tiệm trà sữa.
Diệp Linh Lan
\\Dừng lại, nhìn vào tấm bản tuyển nhân viên bên trên\\
Diệp Linh Lan
\\Đẩy cửa bước vào\\
Chu Khả Hân
\\Niềm nở đi đến\\
Không biết em cần dùng gì ạ ?
Diệp Linh Lan
\\Ngại ngùng nói\\
Dạ không ạ! Em, em đến xin việc ạ !
Chu Khả Hân
\\Tươi cười \\
À, vậy chúng ta qua đây ngồi nói chuyện một chút nhé !
\\Bước đi\\
Diệp Linh Lan
\\Cùi đầu\\
Dạ
\\Đi theo\\
Chu Khả Hân
\\Ngồi xuống\\
Diệp Linh Lan
\\Ngồi xuống\\
Chu Khả Hân
\\Vui vẻ hỏi thăm\\
Em tên gì ?
Diệp Linh Lan
Dạ em tên Diệp Linh Lan, chị cứ gọi em Linh Lan ạ !
Chu Khả Hân
\\Mỉm cười\\
Vậy em vẫn còn đi học à ?
Chu Khả Hân
Em bao nhiêu tuổi rồi ?
Chu Khả Hân
Thời gian làm việc sẽ từ 5h chiều đến 9h30 tối em làm được không ?
Chu Khả Hân
\\Gật đầu hài lòng\\
Được vậy chiều mai 5h em đến làm luôn nhé !
Diệp Linh Lan
\\Mừng rỡ, cùi đầu\\
Dạ, em cảm ơn chị ạ !
Diệp Linh Lan
\\Đứng dậy\\
Vậy em xin phép chị em về ạ !
Chu Khả Hân
\\Hài lòng\\
Bye em ! Ngày mai gặp lại nhé !
Diệp Linh Lan
Vâng ạ! Tạm biệt chị !
\\Vẫy tay\\
Chu Khả Hân
"Con bé xinh quá đi mất ! Ngoan ngoãn nữa! "
Diệp Linh Lan
\\Vui vẻ nhảy nhót trên đường về\\
Diệp Linh Lan
\\ Bước vào\\
Chu Khả Hân
\\Nhìn sang, vui vẻ chào hỏi\\
Em đến sớm vậy à !
Diệp Linh Lan
\\Cười ngại ngùng, đưa tay lên xoa xoa vành tai\\
Dạ em nghĩ quán chị mới mở nên chắc có nhiều việc cần làm, em đến sớm một chút phụ giúp chị.
Chu Khả Hân
\\Cười\\
Vậy em giúp chị mang mấy chậu cây này đặt trên bàn đằng cửa sổ nhé !
\\Chỉ tay\\
Diệp Linh Lan
Dạ.
\\Hai tay nhận lấy rồi bước đi\\
Chu Khả Hân
\\Bước vào quầy pha chế\\
Diệp Linh Lan
\\Hì hục lâu bàn ghế\\
Chu Khả Hân
\\Bước đến chỗ cô\\
Linh Lan
Diệp Linh Lan
\\Quay lại nhìn\\
Dạ chị !
Chu Khả Hân
\\Cười lém lỉnh, đặt lên bàn\\
Cho em này !
Diệp Linh Lan
\\Ngạc nhiên\\
Ơ ! Sao cho em ạ ?
Chu Khả Hân
Đãi ngộ nhân viên mới
\\Bật cười\\
Diệp Linh Lan
\\Ngại ngùng\\
Dạ em cảm ơn chị ạ !
Chu Khả Hân
Chị vào trong làm việc đây ! Em uống đi nhé !
Diệp Linh Lan
Dạ! Em cảm ơn chị !
Chu Khả Hân
Ừm
\\Đưa tay véo nhẹ má cô, mỉm cười\\
Diệp Linh Lan
\\Tiếp tục làm việc\\
Thẩm Quân Trạch
\\Vô cảm, vẫn tiếp tục lướt điện thoại\\
Cố Phong
\\Rủ rê\\
Đi uống trà sữa không mày? Gần đây có một quán mới mở nè ! Chứ còn sớm tao lười về nhà quá !
Thẩm Quân Trạch
\\Nhìn cười giễu cợt\\
Bình thường rủ tao đi nhậu, nay rủ đi uống trà sữa cơ đấy! Lành mạnh vãi !
Cố Phong
\\Liếc\\
Quần qu* có đi hay không thì bảo ! Kiếm chuyện không !?
Thẩm Quân Trạch
\\Cười nhạt\\
Đi
Cố Phong
\\Đứng dậy\\
Đi thôi mày !
\\Bước đi\\
Cố Phong
\\Bước vào quán\\
Thẩm Quân Trạch
\\Bước vào\\
Cố Phong
\\Quay sang hỏi\\
Ngồi đâu mày ?
Thẩm Quân Trạch
\\Thờ ơ\\
Đâu cũng được.
Cố Phong
\\Khinh bỉ\\
Ngồi lên đầu tao nè !
Thẩm Quân Trạch
\\Cười khẩy\\
Khum xuống !
Cố Phong
\\Đi đến chiếc bàn cạnh cửa sổ\\
Thẩm Quân Trạch
\\Lạnh lùng\\
Ờ
Chu Khả Hân
\\Nhìn thấy, với gọi\\
Linh Lan, có khách vào kìa em !
Diệp Linh Lan
\\Vội vàng chạy đến\\
Dạ.
Diệp Linh Lan
\\Đi đến, hai tay đưa menu đến trước mặt họ\\
Xin chào quý khách, không biết hai người cần dùng gì ạ ?
Thẩm Quân Trạch
\\Liếc nhìn cô\\
Diệp Linh Lan
\\Nhìn hắn, bỗng giật mình\\
Ực !
"Sao lại gặp hai người họ ở đây vậy !?"
Cố Phong
\\Cầm tấm menu, nhìn một lượt rồi đắn đo\\
Một matcha đá xay
Cố Phong
\\Đưa menu sang, gọi lớn\\
Thằng kia, uống gì mày ?
Thẩm Quân Trạch
\\Lạnh giọng, lướt điện thoại\\
Trà mận đỏ
Diệp Linh Lan
\\Cúi đầu\\
Dạ, xin hai người chờ chút ạ ! Nước uống sẽ được mang lên.
\\Rời đi\\
Diệp Linh Lan
\\Thở phào\\
Cố Phong
\\Khều tay hắn\\
Ê mày
Thẩm Quân Trạch
\\Lạnh lùng liếc nhìn lên\\
Gì ?
Cố Phong
Nhỏ nhân viên sao tao cứ thấy quen quen vậy nhỉ ?
Thẩm Quân Trạch
\\Nhìn cô \\
Học sinh mới đến
Cố Phong
\\Ngạc nhiên\\
Ồ! Cái bạn Diệp Linh Lan gì đó hả ?
Thẩm Quân Trạch
\\Chẳng mấy quan tâm\\
Cố Phong
\\Cảm thán\\
Ê má ! Xinh vậy chời ! Ở trên lớp tao không để ý, giờ mới thấy rõ. Dễ thương vãi. Kiểu đáng yêu nhỏ nhắn ấy ! Như thỏ trắng vậy.
Thẩm Quân Trạch
\\Cười nhạt\\
"Thỏ trắng ? Cũng giống đấy ! "
Cố Phong
\\Phấn khích\\
Ồ đấy là my gu
Thẩm Quân Trạch
\\Chau mày, liếc \\
Cố Phong
\\Bĩu môi khinh bỉ\\
Liếc quần gì ?
Thẩm Quân Trạch
\\Im lặng không để tâm\\
Diệp Linh Lan
\\Mang ra\\
Đồ uống của quý khách ạ! Chúc ngon miệng.
\\Lập tức quay lưng rời đi\\
Thẩm Quân Trạch
\\Nhìn theo\\
Cố Phong
\\Uống\\
Ê ngon nha mày ! Của mày ngon không ?
Thẩm Quân Trạch
\\Uống, lãnh đạm\\
Cũng được.
Cố Phong
\\Trề môi\\
Chứ có cái gì mày thấy ngon đâu ! Con người nhạt nhẽo, vậy là mà cũng có gái theo, đell hiểu sao luôn đấy !
Thẩm Quân Trạch
\\Cọc cằn\\
Nín họng được chưa.
Cố Phong
\\Than phiền\\
Làm bạn mà tưởng làm cha tao không á ! Thẩm Quân Trạch không phải cha !
Cố Phong
Ừm rồi mày cha thứ hai của tao.
\\Im bặt\\
Chu Khả Hân
\\Nhìn Quân Trạch thì thầm\\
Linh Lan, anh chàng đằng kia đẹp trai quá ! Em nghĩ chị có nên qua đó xin in4 không ?
Diệp Linh Lan
\\Lắc đầu lia lịa\\
Chu Khả Hân
\\Thắc mắc\\
Sao vậy ?
Diệp Linh Lan
Cậu ấy là học sinh cá biệt đó ! Cậu ấy... hung dữ lắm !
\\Rùng mình\\
Chu Khả Hân
Em biết cậu ấy à ?
Diệp Linh Lan
\\Gật đầu\\
Dạ, hai người đó là bạn học cùng lớp với em.
Diệp Linh Lan
Vậy em đi làm việc tiếp đây !
Download MangaToon APP on App Store and Google Play