Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

POV GAME KINH DỊ

Minh

Game được chơi như sau Sẽ có các lựa chọn,mỗi lựa chọn sẽ ứng với các chap Nếu lựa chọn bạn khác với chap,bạn có thể xem lựa chọn của mình ở chap khác Sẽ có các ending khác nhau ứng với mỗi lựa chọn,chúc các bạn chơi game vui vẻ~
Game 1: Độ khó 1-3 sao "Quy tắc trường học ban đêm"
Một nhóm học sinh gồm 3 người (Minh, Hân, Long) đang tụ tập bàn luận trong một lớp học tối sau giờ tan học. Minh nhận ra đã để quên điện thoại của mình ở đâu đó trong trường, có thể là phòng thí nghiệm hoặc phòng thể chất.
Cả nhóm chia nhau tìm đồ ở 3 khu vực: 1. Minh: Phòng thí nghiệm. 2. Hân: Thư viện. 3. Long: Phòng thể chất.
Bước chân Minh vang lên nhẹ nhàng trên hành lang vắng lặng, dẫn lối anh đến phòng thí nghiệm. Khác hẳn với vẻ sôi động ban ngày, căn phòng giờ đây chìm trong sự âm u, lạnh lẽo. Ánh trăng mờ nhạt len lỏi qua khung cửa sổ, tạo nên những bóng đổ kỳ quái trên tường.
NovelToon
Khi tiến sâu vào phòng, Minh cảm nhận được sự hiện diện lạ thường. Tiếng bước chân của chính mình dường như được phản hồi bởi những âm thanh nhẹ nhàng khác, như thể có ai đó đang dõi theo. Trên bàn thí nghiệm, một tờ giấy cũ kỹ thu hút sự chú ý của anh. Trên đó, những dòng chữ viết tay nguệch ngoạc hiện lên dưới ánh trăng:
Lựa chọn 1 (Minh – Phòng thí nghiệm): Độ khó:1 sao Minh nghe thấy tiếng bước chân vang vọng trong phòng dù không có ai. Anh phát hiện một tờ giấy trên bàn ghi: 1:Không mở tủ số 3. 2. Không bước vào vạch đỏ dưới sàn. 3. Nếu nghe tiếng thở, đừng quay đầu lại. 4.Nếu thấy hiện tượng lạ hãy im lặng 5.Có 1 quy tắc sai
Minh
Minh
cái quái gì vậy nhỉ?Trường mình có trò chơi khăm này từ bao giờ thế haha
Nhưng ngay khi ý nghĩ đó lướt qua, anh bỗng cảm nhận được một thứ gì đó. Không khí trong phòng dường như trở nên ngột ngạt hơn. Một cảm giác rờn rợn chạy dọc sống lưng. Minh vô thức siết chặt nắm tay. Anh cố lờ đi những dòng chữ kỳ lạ kia, tập trung vào mục tiêu của mình. Chiếc điện thoại! Anh nhớ rõ đã làm rơi nó ở đâu đó gần đây. Nhìn quanh một lượt, ánh mắt anh chợt dừng lại ở tủ số 3.
Ánh mắt anh dừng lại ở một chiếc tủ kính, bên trong phản chiếu ánh sáng yếu ớt của màn hình điện thoại. Tim anh đập nhanh hơn vì vui mừng Nhưng đột nhiên máu chảy dọc xuống cửa tủ và hình ảnh phản chiếu cửa tủ hiện lên bóng của 1 người phụ nữ bầm khắp nơi trên cơ thể,nhiều vết cào rướm máu trên cơ thể ả. Tiếng thở dốc nhẹ sau lưng Minh...
Lựa chọn: 1.La lên 2.Mở tủ để kiểm tra. 3.Quay đầu lại và chạy 4.im lặng 5.Tránh xa vũng máu dưới sàn
1.La lên
Minh nuốt nước bọt, cảm giác bất an ngày càng mạnh. Anh quyết định gọi to:
Minh
Minh
"AI Ở ĐÓ?"
Không có tiếng trả lời. Nhưng ngay sau đó, một hơi thở lạnh buốt phả vào gáy anh. Cả cơ thể Minh cứng đờ. Cảm giác như có ai đó đang đứng ngay phía sau anh, nhưng anh không dám quay đầu lại. "Im lặng đi con đ*!!!" Một giọng nói khàn đặc vang lên ngay sát tai. Tim Minh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Một bàn tay lạnh lẽo bất chợt siết chặt cổ anh, móng tay nhọn hoắt cắm sâu vào da thịt. Anh cố gào lên nhưng không thể phát ra âm thanh. Hơi thở anh yếu dần... yếu dần... (BAD ENDING) Có lẻ Minh đã phạm phải sai lầm nào đó? Nhưng tại sao cô ta lại chửi Minh như vậy..? END: NGHẸT THỞ TRONG CĂM PHẪN
2.Mở tủ
Minh hít một hơi thật sâu, gạt bỏ cảm giác sợ hãi.
Minh
Minh
"Chắc chỉ là một trò đùa thôi..."
Bàn tay Minh run nhẹ khi chạm vào tay cầm lạnh lẽo của chiếc tủ. Hơi thở anh rối loạn, một phần trong đầu gào thét bắt anh dừng lại. Nhưng ánh sáng nhàn nhạt phát ra từ khe tủ khiến anh không thể kìm nén sự tò mò. "Điện thoại của mình... Chắc chỉ là một trò đùa thôi. Không có gì đâu." Tự trấn an, Minh nuốt khan rồi siết chặt tay cầm. Cạch! Cánh cửa bật mở, và ngay lập tức, một luồng không khí hôi thối xộc thẳng vào mũi anh. "Khốn kiếp! Cái mùi gì thế này—" Nhưng trước khi kịp phản ứng, mắt Minh đã nhìn thấy thứ bên trong. Một cô gái. Nhìn kỹ, Minh nhận ra rằng những vết rách tinh tế trên vùng da nhạy cảm của cô, ở những chỗ mà ánh sáng lờ mờ không muốn chiếu tới, dường như kể lại câu chuyện của một nỗi đau khủng khiếp. Mùi máu pha lẫn một chút hương nước hoa phai nhạt bốc lên như những ký ức tàn nhẫn của một đêm không trăng, của một hành động dã man mà lời nói khó có thể diễn tả trọn vẹn. Cô ta co quắp dưới đáy tủ, đôi mắt mở trừng trừng, sâu thẳm như hố đen nuốt chửng lấy anh. Làn da tái xanh, bầm tím, những vệt đỏ bám loang lổ trên cơ thể như vết tích của một nỗi đau không thể gọi tên. Quần áo xộc xệch, rách nát, để lộ những vết bầm đen, những vết rách nhỏ, những dấu vết đầy ám ảnh. Minh lùi lại, chân đập mạnh vào mép bàn phía sau. "Cô ấy... chết rồi sao?" Nhưng không. Cô ta vẫn còn động đậy. Một cơn co giật nhẹ truyền qua thân thể cô, rồi đến những ngón tay run rẩy. Miệng cô hơi hé ra, một âm thanh nghẹn ngào phát ra, như thể cô đang cố nói điều gì đó. "…cứu…" Minh nghẹn thở. Cơ thể anh đóng băng. Và rồi anh nhận ra. Thứ đang động đậy… không phải cô ta. Làn da cô gái phồng lên, co giật từng nhịp như thể bên trong đang có thứ gì đó sống dậy. Minh cảm thấy buồn nôn. Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng anh khi thấy những khe nứt nhỏ xuất hiện trên cánh tay cô, từ đó những con giòi béo mập bắt đầu chui ra, bò lổm ngổm khắp da thịt. Chúng len lỏi qua từng vết thương, trườn qua bờ môi tái nhợt, chui ra từ hốc mắt trống rỗng. Một vài con giòi rơi xuống đất, bò về phía Minh như bị thu hút bởi hơi thở của anh. "KHÔNG! KHÔNG THỂ NÀO!" Minh thét lên, ngã lùi ra sau, hai tay quờ quạng trong tuyệt vọng. Nhưng điều kinh hoàng chưa dừng lại ở đó. Cô gái bất chợt vươn tay về phía anh. Những ngón tay gầy gò siết chặt lấy cổ tay Minh, cái chạm của cô lạnh lẽo như băng. Cơn tê liệt chạy dọc cơ thể anh. Một cảm giác kỳ lạ xộc lên não bộ—như có thứ gì đó đang bò dưới da anh. Minh nhìn xuống tay mình. Tròng mắt anh giãn rộng. Những đốm nhỏ li ti xuất hiện trên da, lan nhanh như vết mực loang. Chúng căng phồng lên, vỡ ra, và từ đó, từng con giòi trắng nhợt bắt đầu chui ra, bò lổm ngổm trên da thịt anh. Minh thở dốc, hoảng loạn gạt chúng đi, nhưng càng quơ tay, chúng càng chui ra nhiều hơn. Cánh tay anh rách toạc, từng mảng thịt bong ra, để lộ lớp cơ bắp đỏ lòm bên dưới. "Không… KHÔNG!" Anh hét lên, móng tay cào mạnh vào da thịt, như thể có thể gạt bỏ thứ quỷ quái này ra khỏi cơ thể. Nhưng không ích gì. Sự phân hủy đang lan dần, từ cổ tay lên cánh tay, rồi đến ngực, cổ, và khuôn mặt. Minh nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong mảnh kính vỡ dưới sàn—một gương mặt méo mó, nhầy nhụa, đôi mắt thất thần đầy kinh hoàng. Cơ thể anh đang thối rữa… Cũng như cô gái đó. "Chào mừng…" Một giọng nói thì thầm vang lên từ bên trong tủ. Minh ngoảnh lại, nhưng tất cả những gì anh thấy là một bóng đen khổng lồ, đang mở rộng vòng tay chờ đón anh. Rồi bóng tối nuốt chửng lấy anh. (BAD ENDING)
3. Minh quyết định bỏ chạy. Anh xoay người, nhưng ngay khi vừa quay đầu lại— Một gương mặt trắng bệch xuất hiện ngay trước mặt anh. Cô ta đứng đó, đôi mắt trống rỗng nhìn thẳng vào anh, khóe môi méo mó nhếch lên thành một nụ cười quái dị. "Chạy đi đâu?" Minh hét lên, nhưng ngay lúc đó, anh nhận ra chân mình không thể nhấc lên được nữa. Cô đang cười thì chuyển sang khóc thút thít: "Đau quá...ta...ta cũng muốn trốn chạy...nhưng sao...chân ta đau quá..." Nhìn xuống, anh thấy những sợi dây đen kỳ dị đang quấn quanh mắt cá chân mình, siết chặt hơn mỗi khi anh cố gắng giãy giụa. Cơn đau dữ dội xộc thẳng vào não bộ. Cơ thể anh từ từ quỵ xuống, đầu óc trở nên trống rỗng. Minh nhìn xuống thì thấy chân mình bị cột chặt lại,nó càng ngày càng chặt khiến anh rên rỉ cầu xin tha mạng...Nhưng đã quá trễ,đôi chân anh đã bầm tím không thể đi được nữa... Từ đó anh trở thành người khuyết tật và bị sốc tâm lí,sống cuộc đời thực vật về sau BAD ENDING:XIỀNG XÍCH VĨNH CỮU
P/s:Nếu được thì bạn hãy đọc tất cả các tình huống ở mỗi chap,tất cả sẽ tạo nên 1 cốt truyện nhé:3 Tất cả sự thật sẽ dần lộ diện sau chap 20 về lí do cũng như mọi tình tiết~

Minh

4.im lặng Minh nín thở...Anh dường như có thể nghe được tiếng tim mình đập. Ma nữ mỉm cười rồi dần lui đi...Giọng nói cô vẫn còn bên tai anh:"làm ơn...hãy...đưa vụ việc ra ánh sáng..."giọng cô nhẹ dần như van nài anh (PASS)
5.Tránh xa vũng máu Minh nghĩ rằng mình đã làm quyết định đúng đắn vì anh nhớ lại các quy tắc trong mảnh giấy vừa rồi. Ma nữ bỗng thở dài,buồn rầu: "tại sao...tại sao tất cả các ngươi đều né tránh...TẠI SAO LẠI KHÔNG TÌM THẤY XÁC TA SỚM HƠN...hức..." Minh lúc đó mới nhận ra rằng quy tắc số 5 có đề cập rằng 1 trong những quy tắc trên là sai... Và có lẻ...anh đã chọn nhằm quy tắc ấy. Minh bỗng bất tỉnh và khi anh mở mắt ra anh vẫn đang nằm trong phòng thí nghiệm,sau khi lấy điện thoại của mình,Minh trở về cuộc sống hàng ngày,nhưng vụ án giải oan cho cô gái vẫn còn là ẩn số... Cô ta buồn rầu và không thể siêu thoát được. Từ đó số phận của Minh đen đuổi trong học tập và đời sống,tâm lý bất ổn,luôn bị quấy rầy bởi những lời cầu xin và khóc lóc. (sad ending)
Sau khi ma nữ rời đi Minh nhìn lại trong cửa tủ và không thấy chiếc điện thoại mình đâu,anh biềt rằng mình đã dính phải 1 câu chuyện tâm linh đáng sợ
Minh
Minh
thật may mắn...
Minh
Minh
Nếu như không nhớ các quy tắc và nhận ra quy tắc sai thì có lẻ mình đã...
Minh
Minh
Nhưng-
Minh
Minh
Làm sáng tỏ vụ án sao...?
Minh
Minh
Trường mình trước đây có án mạng nào mà mình đã không biết chăng?
Minh
Minh
Khoan đã...Nếu như vậy thì các phòng khác cũng sẽ có các quy tắc riêng sao
Minh
Minh
Mình phải nhanh chóng thông báo cho các cậu ấy mới được
P/s:vì sao mình lại chọn quy tắc tránh xa vũng máu là sai? .Các quy tắc sai đều có điểm chung là:trốn tránh,chạy khỏi,tác động đến ma nữ mà chỉ có duy nhất 1 quy tắc sai ->4 cái còn lại không thể sai được -Việc chạy trốn,ảnh hưởng đến các linh hồn dữ có thể bị coi là các điều mạo phạm,thiếu tôn trọng với họ Nhất là khi việc đó có liên quan đến những chuyện trong quá khứ ảnh hưởng đến cái chết của họ

Hân

GAME 1:Chương 2 Quy tắc ngầm trong thư viện
Khi nhóm bạn chia nhau ra để tìm điện thoại của Minh,Hân được phân vai trò tìn trong thư viện
NovelToon
Hân
Hân
hmm...thư viện buổi tối u ám quá-
Cô nhìn dọc theo dãy các kệ và tủ sách như vô tận với bạt ngàn các quyển sách.Buổi tối,thư viện mất đi vẻ yên bình vốn có của nó mà thay vào đó là sắc tối đen bao trùm cả khu vực.
Hân
Hân
Not support
Tiếng Hân di chuyển vang lên trong đêm...
Cạch...cạch...cạch
Cô bị choáng ngợp bởi độ rùng rợn của thư viện vào đêm. Trời thì tối,nên cô chỉ dựa vào đèn soi của chiếc điện thoại
Cô bỗng dẫm phải thứ gì đó... Nó là 1 trang sách cũ kĩ và nhàu nát,kèm 1 chút...máu? Hân hoảng hồn nhìn lại thì các vệt máu đã khô lại nhanh chóng,trên tờ giấy ghi:
QUY TẮC Ở THƯ VIỆN: 1.Nếu thấy 1 cặp đôi tình tứ ĐỪNG NHÌN LÉN 2.Không được di chuyển bất kỳ cuốn sách nào trên giá thứ 4, dãy C. 3. Nếu nghe thấy tiếng khóc, không được phát ra tiếng động hay duy chuyển. 4.Đừng tin thủ thư 5.Đọc... giải oan... đưa...ánh sáng. Tuy nhiên, quy tắc cuối cùng đã bị rách, chỉ còn vài chữ mờ nhạt Hân nhận ra để hoàn thành nhiệm vụ và thoát khỏi thư viện, cô phải tìm phần còn thiếu của tờ quy tắc, đồng thời không được vi phạm các quy tắc trước đó.
Hân
Hân
Cái...cái quái gì vậy chứ!?
Bỗng xuất hiện tiếng khóc sau lưng Hân,tiếng khóc thì thào rên rỉ như muốn nói điều gì...
Hân
Hân
"C-chuyện này là thật sao...?"cô nghĩ thầm
1.Bỏ chạy khỏi thư viện 2.Đứng yên bất động 3.Hét lên
1.Bỏ chạy
NovelToon
Bỗng cửa đóng sầm lại!Hân cảm thấy tim mình đập nhanh hơn bao giờ hết.Hồn ma nữ tiến đến sau lưng cô và vỗ vai: -Phải chi...ta cũng có thể chạy... Không lâu sau đó mọi người tìm thấy Hân đang bất tỉnh bên trong thư viện,cô tỉnh dậy sau đó nhưng luôn có cảm giác nặng vía,từ đó sức khỏe lẫn tinh thần đi xuống.Làm việc gì cũng thất bại,xui xẻo (bad ending)
3.Hét lên Hân hoảng sợ và không kiềm được tiếng hét,cầu mong sẽ có ai đó đến giúp đỡ Bóng ma tiến đến gần cô và thì thào: -Không được...hét vậy đâu...*** *** sẽ biết... Âm thanh từ hồn ma bỗng trở nên đặc,khó nghe khiến Hân không thể nghe ra được từ gì ở đó. Sau đó là hàng loạt cảnh tượng máu me,và khó giải thích.Khắp nơi trên cơ thể Hân là các vết bầm tím,áo cũng như váy cô bị rách ở nhiều nơi và cô dường như cảm nhận được...cơ thể mình đang bị xâm hại... . . . Hóa ra đó chỉ là giấc mơ sau khi cô ngất đi,sau chuyện ấy cô không dám đến thư viện nữa,lập tức chuyển trường...Nhưng như thế là không đủ,cô nhận biết được cơ thể mình đang bị vong theo và được ba mẹ đi làm lễ trừ tà...(p1) Tuy nhiên câu chuyện về uẩn khúc của hồn ma vẫn chưa được giải đáp! (Opend ending)
2.Đứng yên Hồn ma đi lướt qua cô rồi dần tan biến (Pass)
Trực giác mách bảo cô rằng chuyện này là thật. Trước đây Hân từng nghe các tiền bối khóa trên về việc thư viện trường có ma... Có người thì nói rằng trước đây ngôi trường cô đang học từng xảy ra 1 vụ xâm hại,có người thì nói trường cô đã từng có vụ giết người... Nhiều thông tin nhiễu loạn tràn về trong kí ức của Hân khiến cô rùng mình và vì vậy...cô chọn tin theo linh tính của mình

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play