Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Bỗng Nhiên Sao Thấy Thầy Cũng Dễ Thương

Chapter 1

_ Sự Cố Trên Hành Lang _
Sáng đầu thu, bầu trời trong xanh với vài đám mây trắng nhẹ trôi. Tiếng trống báo hiệu giờ vào lớp vang lên khắp ngôi trường trung học Quốc Học, báo hiệu một ngày học mới bắt đầu. Các bạn học sinh đang nhanh chóng di chuyển vào lớp để bắt đầu vào tiết học đầu tiên.
Thông thường ngôi trường này sẽ có sinh hoạt 15 phút đầu giờ để cho các sao đỏ đi chấm và quản lí lớp trong khi các thầy cô đang sửa soạn cho tiết dạy của mình hoặc Hiệu trưởng tổ chức cuộc họp khẩn. Nhưng hôm nay là một ngày ngoại lệ khi Hiệu trưởng đi công tác chưa về, nên các bạn học sinh sẽ vào học luôn mà không sinh hoạt đầu giờ.
Trên hành lang, Trung - học sinh lớp 12A, đang rất bình tĩnh thong thả đi trên hành lang. Bước vào lớp, cậu bình thản nói:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Em gái, đừng ghi anh đi muộn nhá!
Sau câu nói của cậu, cả lớp cười lớn. Trong lớp, một giọng nam trầm dịu cất lên:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Anh cứ vào lớp đi, “em gái” sẽ không ghi đâu ạ!
Cả lớp lại cười lớn hơn. Cậu vội sửa lại lời nói:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
A...! E...em xin lỗi! Thưa thầy, em vào lớp ạ!
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
“Em gái” nói từ nãy rồi mà, anh vào lớp đi.
Cô “em gái” ngồi trên bàn giáo viên vừa nói vừa cười nhẹ nhìn Trung. Trung cảm ơn thầy và bước vào lớp với sự ngượng ngùng bao trùm toàn thân.
Đi đến chỗ ngồi, cậu ngồi xuống, hỏi Huy - bạn cùng bàn, bạn thân của cậu và là lớp trưởng lớp 12A:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Người này là ai đây? Bà Thuỷ Chằn đâu?
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Không biết. Thầy này chắc là giáo viên mới.
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Ồ ra vậy...
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
“Nhìn người này có chút quen mắt nhỉ? Mình từng gặp ở đâu rồi ta?”(Nghĩ thầm)
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Xin chào các bạn, tôi tên là Lê Duy Quang - giáo viên thực tập mới về trường. Hôm nay, do cô Thủy có việc bận đột xuất nên tôi lên lớp dạy thay tiết Ngữ Văn của lớp chúng ta. Mong rằng các bạn có thể vui vẻ hợp tác với tôi trong tiết học không mất trật tự để tôi và các bạn có thể khám phá nhiều điều thú vị trong bài học hôm nay của chúng ta!Các bạn có đồng ý không ạ?
Thầy Quang nói dõng dạc trước lớp.
Cả lớp im lặng một lúc lâu rồi bỗng chợt Trung lên tiếng:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Bọn em sẽ trật tự khi thầy không ghi tên em vào cuốn sổ “Death note” đó!
Thầy Quang nghe vậy, liền nói:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Thầy đã nói là sẽ không ghi em rồi mà, thầy nói nhiều lần rồi mà em vẫn không nghe rõ sao?
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Ahaha...Em có nghe rồi ạ..!
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Vậy giờ chúng ta vào bài nha các em?
Vâng ạ! (Cả lớp cùng đồng thanh)
Sau đó, thầy Quang bắt đầu tiết dạy của mình. Trong suốt tiết học,tuy là một giáo viên thực tập nhưng thầy Quang lại rất chuyên nghiệp trong công việc.
Lớp 12A được mệnh danh là lớp cá biệt nhất trường. “Thầy cô không ai là không kêu lớp này cả.” Là câu nói được các thầy cô thốt ra nhiều nhất khi bước vào lớp 12A. Lớp có rất nhiều thành phần cá biệt, đặc biệt phải kể tới Trung - cậu bạn bị muộn tiết ở đầu truyện. Cậu là học sinh cá biệt nhất của lớp 12A với “các chiến công” khủng như: Trêu chọc học sinh khác, chống đối giáo viên, vô kỷ luật trong lớp học, sử dụng ngôn từ không phù hợp,... và cậu là kẻ cầm đầu trong chuyện kì thị những người thuộc “giới tính thứ ba”.
...
Tiếng trống trường vang lên, sau khi chào cả lớp, thầy Quang đi xuống văn phòng.
Vừa đến cửa văn phòng, cô Tuyết - giáo viên dạy Địa, vội chạy tới hỏi han:
Cô Tuyết (giáo viên môn Địa)
Cô Tuyết (giáo viên môn Địa)
Quang này, học sinh lớp đó có làm khó em không? Nhất là cậu học sinh tên Trung đó?
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Dạ em ổn mà chị, các em ấy cũng khá dễ thương ạ!
Thầy Quang cười nhẹ đáp.
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Dễ thương? Đúng là tấm chiếu mới nhỉ?...
Cô Hạnh - chủ nhiệm của lớp 12A lên tiếng.
Cô Tuyết tiếp lời:
Cô Tuyết (giáo viên môn Địa)
Cô Tuyết (giáo viên môn Địa)
Đúng đấy! Cái lớp đó nó không có dễ thương gì đâu, ngay cả cô Thuỷ nổi tiếng nghiêm khắc nhất nhì trong trường còn chưa quản được tụi nó nữa là...
Thầy Quang nghe mọi người nói chỉ cười trừ. Đúng lúc này, thầy Hiệu trưởng gọi thầy Quang lên phòng làm việc nhờ chút việc. Thầy Quang rời đi trong lúc các cô đang bàn luận sôi nổi về lớp 12A.
Chẳng mấy chốc đã trôi qua 5 phút ra chơi, tiếng chuông báo lại vang lên, các bạn học sinh chạy vội trên hành lang để kịp vào tiết học. Đúng lúc này, khi thầy Quang đang bê chồng tài liệu dày cộp đi về phía văn phòng giáo viên thì...
“Rầm!”
Chồng tài liệu rơi tung toé xuống sàn,giấy tờ bây lả tả. Cú va chạm mạnh khiến cả Trung và thầy Quang mất thăng bằng, ngã nhào xuống sàn. Trong khoảnh khắc đó, môi Trung và thầy Quang vô tình chạm vào nhau. Thời gian như ngừng trôi trong vài giây. Cả hai đều bối rối, gương mặt đỏ bừng vì ngượng ngùng. Trung lập tức giật mình bật dậy, đỏ bừng mặt vì xấu hổ và bối rối.
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Xin...xin lỗi!
Cậu nói trong sự ngượng ngùng.
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
T...tôi cũng xin lỗi em...!
Thầy Quang vừa ngập ngừng nói vừa loay hoay nhặt tài liệu.
Bỗng chợt như nhớ ra chuyện gì đó quan trọng, Trung quay sang túm lấy cổ áo thầy Quang gằn giọng:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Tốt nhất thầy nên quản cho tốt cái miệng của mình nếu không hậu quả sẽ rất khủng khiếp đấy!
Nói rồi, cậu đứng dậy bỏ đi bỏ mặc thầy Quang ở đó loay hoay với đống giấy tờ.
Sau tiết học đó, trên confession của trường bất ngờ bùng nổ vì một tin tức chấn động với dòng caption:
**“Hot new! Trung - học sinh cá biệt của lớp 12A đã cướp mất nụ hôn đầu của vị giáo viên điển trai mới về trường, và đặc biệt là NGAY TRÊN HÀNH LANG GIÁO VIÊN?!😲”**
Ngay khi bài viết được đăng tải, đã có rất nhiều người cảm thấy bất ngờ và nhiều học sinh đã để lại bình luận mang tính hài hước ở dưới bài viết.
*Lam Huỳnh: Mình lập thuyền cặp này nè,ai lên không???* *Trúc Linh: Bé lên ạ! 🙋🏻‍♀️* *Hà Anh: Lớp phó sao không tag tui hả?!* *Trang Linh: Thầy giáo này đẹp trai quá ạ!!!* *Trúc Anh: Em có lập page đu OTP đây có ai muốn vào không ạ?* *Trúc Linh: Sốp cho em xin địa chỉ ạ (^v^) @Hà Anh* *Hà Anh: Em xin 1 slot nha sốp:vv* *Đinh Đức: Bọn con gái sắp làm nổ tung cái bình luận rồi=))* *Dương Hà Phương: Đề nghị chánh quyền vào cuộc ngay cho bé ạ:)))* *Dương Lâm: Á à! Bắt quả tang @Nguyễn Hoàng Minh Trung nhá=)))* *Admin nhà trường: Chuyến này cháy trường rồi!!!🔥*
...
Sau đó, thầy Quang và Trung đã được gọi lên phòng hiệu trưởng để nói chuyện riêng. Đến phòng Hiệu trưởng, Trung và thầy Quang căng thẳng bước vào.
Hiệu Trưởng
Hiệu Trưởng
Tôi đã nghe về sự cố sáng nay. Đây là một chuyện rất nhạy cảm và không ai mong muốn. Tôi cần nghe rõ từ cả hai phía để có thể hiểu rõ hơn về tình huống.
Thầy Quang lên tiếng trước:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Thưa thầy Hiệu trưởng, đây hoàn toàn là chỉ là một sự cố ngoài ý muốn. Trung không cố ý và tôi cũng không gặp vấn đề gì.
Trung vẫn giữ nét mặt lạnh tanh nhìn chăm chú vào chiếc điện thoại trên tay.
Thấy cậu không nói gì, Hiệu trưởng hỏi cậu:
Hiệu Trưởng
Hiệu Trưởng
Còn em thì sao Trung? Em không định giải thích gì sao?
Thầy Quang quay sang, muốn ra hiệu cho Trung nhưng bị Hiệu trưởng cản lại.
Trung thấy thầy hỏi vậy, cậu đáp lại một cách thờ ơ:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Không! Em chẳng có gì để nói cả, những gì cần nói thì thầy Quang đã nói rồi.
Vừa nói, mắt cậu vừa dán vào cái điện thoại. Trên mặt thầy Hiệu trưởng thoáng có nét khó chịu, thầy Quang thấy không khí căng thẳng nên vội xoa dịu:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Thưa thầy, chuyện này cũng chỉ là một sự cố ngoài ý muốn, tôi và em Trung cũng chỉ là vô tình đụng trúng nhau không có gì to tát cả. Bây giờ cũng đã là giờ học rồi, tôi và em Trung cũng xin phép về lớp để bắt đầu tiết học ạ!
Hiệu Trưởng
Hiệu Trưởng
Được rồi! Tôi cũng không chấp nhặt mấy chuyện nhỏ con này đâu, hai thầy trò về lớp học đi. Em Trung cất ngay cái điện thoại đi, trường mình không cho phép học sinh sử dụng điện thoại trong tiết học!
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Dạ, cảm ơn thầy! Chúng tôi xin phép.
Nói rồi, thầy Quang vội kéo Trung ra khỏi phong Hiệu trưởng.
Khi cả hai đang đi trên hành lang, lúc bấy giờ Trung mới nói khẽ:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
C...cảm ơn thầy!
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Hả? Em nói gì cơ? Thầy không nghe rõ.
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Thôi, thầy không nghe thấy thì thôi vậy...
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Ừm...cũng về đến lớp rồi, em vào đi. Học tốt nhé!
Trung không nói gì, chỉ gật đầu nhẹ chào thầy rồi vào lớp.
Vào đến lớp học, Trung xin phép giáo viên vào lớp. Tiết này là tiết Địa Lí do cô Tuyết đảm nhiệm. Khi Trung vừa ngồi xuống, cậu cảm thấy có rất nhiều ánh mắt đang nhìn cậu. Điều này khiến cậu cảm thấy khá khó chịu.
Khi cả lớp đang tập trung ghi chép nội dung trên bảng, cô Tuyết bỗng hỏi cả lớp:
Cô Tuyết (giáo viên môn Địa)
Cô Tuyết (giáo viên môn Địa)
Cả lớp mình biết tin mới nhất trên confession trường chưa?
Một vài bạn trong lớp hào hứng nói:
Học sinh 1
Học sinh 1
Em biết cô sẽ hỏi mà. Cô sao mà bỏ qua tin này được đúng không cô?
Cô Tuyết chỉ cười trừ. Thấy vậy, có bạn hỏi:
Học sinh 1
Học sinh 1
Vậy cô nghĩ sao về cặp này? Dễ thương cô nhỉ?
Cô Tuyết (giáo viên môn Địa)
Cô Tuyết (giáo viên môn Địa)
Dễ thương thật, nhưng cô không đẩy thuyền cặp này được...
Học sinh 2
Học sinh 2
Tại sao ạ?
Cô Tuyết (giáo viên môn Địa)
Cô Tuyết (giáo viên môn Địa)
Tại hai người họ là thầy - trò. Với cả cô nghĩ bạn Trung cũng không thích chuyện này đâu.
Cả lớp tỏ ra khá thất vọng khi nghe cô Tuyết nói vậy. Đột nhiên Hà Anh nói:
Hà Anh
Hà Anh
Có thể bây giờ không được nhưng bọn em chỉ còn nốt năm nay là tốt nghiệp rồi, chắc khi ra trường họ vẫn sẽ có cơ hội về với nhau nhờ, mọi người nhờ?
Học sinh 2
Học sinh 2
Đúng ha! Mình sẽ về viết fanfic về hai người này, ai muốn đọc thì inbox riêng cho mình nha!
Lúc này, Trung sau một hồi im lặng đã lên tiếng:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Các cậu bị sao thế? Đó chỉ là sự cố thôi mà, các cậu đừng làm quá lên!
Học sinh 1
Học sinh 1
Haha, tụi này biết rồi, đó là sự cố sự cố...
Cả lớp ồn ào một lúc rồi lại quay về “trật tự” để cô giáo giảng bài, chẳng mấy chốc đã đến giải lao giữa các tiết. Cô Tuyết chào cả lớp rồi xuống văn phòng.
Trong lớp, các bạn thi nhau bàn luận về tin đồn. Dương Lâm - bạn thân của Trung và Huy, đi tới chỗ Trung và Huy chỉ vào điện thoại của Trung hỏi:
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Mày không lên confession xem tin tức à?
Trung cầm điện thoại, tìm kiếm : “Quốc Học Confession” Vừa vào trang chủ, đập vào mắt cậu là bài viết với tiêu đề nóng hổi kia. Cậu nhìn chăm chú vào tiêu đề rồi quay ra nói với Lâm và Huy, giọng bực bội:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Mấy người này rảnh rỗi quá nên sinh nông nổi à? Hai đứa mày biết ai đăng không?
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Mắt mày bị sang vành à? Bài này đăng ẩn danh mà trời?
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Vào đọc bình luận đi em yêu!
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Tao đấm mày giờ đấy Lâm ạ!
Vừa vào phần bình luận, Trung đã thấy đa số bình luận là của đám con gái trong trường. Đặc biệt, bình luận của Admin trường đã làm cho phần bình luận hoàn toàn bùng nổ một cách mất kiểm soát. Cậu nhìn mà ngán ngẩm:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Não bọn này bị úng nước à? Sao có thể nghĩ về việc hai thằng con trai yêu nhau được nhỉ? Thật kinh tởm!
Lâm đáp lại:
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Tao thấy bình thường mà. Bây giờ là xã hội 4.0 rồi mà mày; ai cũng có quyền được yêu, không phân biệt giới tính nam hay nữ đâu mày...
Đang lúc nhóm Trung đang tranh luận thì các bạn trong lớp cũng chú ý tới câu nói của Lâm, các bạn tới gần tán thưởng:
Hà Anh
Hà Anh
Gọi Dương Lâm là gì nào?
Học sinh 2
Học sinh 2
Là chồng yêu!!!
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Các bạn nói vậy tôi cũng thấy ngại đấy..!
Cậu ngượng ngùng gãi đầu. Và rồi 5 phút giải lao trôi qua, tiếng trống lại vang lên lần nữa. Học sinh lại ổn định vị trí bắt đầu tiết học.
Suốt những tiết học sau đó, Trung vẫn cảm thấy khó chịu vì tin đồn, khó chịu đến mức cậu chỉ muốn bản thân biến mất luôn cho rồi. Chợt cậu nghĩ đến việc trốn học nhưng lại nhớ ra tuần này nhà trường đã tăng cường tuần tra xung quanh các khu vực vắng người qua lại trong trường cộng với việc chị Kiều Trang - chị họ và là người giám hộ của Trung đã trở về sau chuyến công tác ngắn ngày.
Buổi học tiếp tục trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến giờ ăn trưa. Chỉ chờ có tiếng trống tan tiết, Trung đã nhanh chóng cùng Huy và Lâm đi đến canteen của trường để xếp hàng lấy bữa trưa. Sau khi lấy được khay đồ ăn, ba bạn đi đến chỗ ngồi quen thuộc và bắt đầu thưởng thức bữa trưa.
Ở trường, vào buổi trưa cả giáo viên và học sinh sẽ cùng xuống canteen để ăn uống và tạm nghỉ trong 2 tiếng đồng hồ trước khi bắt đầu giờ học buổi chiều. Đang vừa ăn, vừa trò chuyện thì Lâm trông thấy các thầy cô xuống canteen; trong đó, thầy Quang - vị giáo viên vừa về trường đã dính phải tin đồn kia có vẻ khá lạc lõng giữa đoàn người, có lẽ là do thầy mới về trường nên chưa thân với ai trong trường. Thấy vậy, Lâm nhanh chóng rời bàn chạy tới chỗ thầy Quang ngỏ ý giúp thầy lấy đồ ăn và mời thầy cùng đến ăn trưa với nhóm mình. Thầy Quang có vẻ hơi ngại vì sợ làm phiền các bạn nên định từ chối nhưng Lâm đâu dễ dàng bỏ qua như vậy, và dưới sự thuyết phục của Lâm thầy Quang đã đồng ý.
Lâm nhanh chóng dẫn thầy Quang đến bàn ăn của nhóm mình, nơi Huy và Trung đang vừa ăn vừa trò chuyện. Khi thấy Lâm đưa thầy Quang đến, Huy và Trung hơi ngạc nhiên nhưng cũng không có ý kiến gì. Lâm vui vẻ nói:
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Tao thấy thầy chưa tìm được bàn nên mời thầy ngồi chung bàn với tụi mình, không sao chứ?
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Không, có sao đâu! Càng đông càng có nhiều chuyện để nói mà. Thầy cứ tự nhiên ngồi xuống ăn trưa với tụi em, không cần ngại đâu ạ!
Huy vui vẻ trả lời Lâm, đồng thời huých vai Trung đang mải lướt điện thoại. Trung ngẩng lên, thấy thầy Quang cậu chỉ gật đầu chào. Huy vội nói thêm:
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Cậu ta nhiều khi không được bình thường cho lắm, thầy thông cảm ạ!
Thầy Quang cảm ơn và ngồi xuống bắt đầu bữa trưa cùng mọi người. Trong bữa trưa, Lâm và Huy tò mò hỏi thầy Quang:
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Thầy ơi, thầy đã từng dạy ở trường nào trước đây chưa hay đây là lần đầu tiên thầy giảng dạy vậy ạ?
Thầy Quang dừng lại một chút, cười nhẹ rồi trả lời:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Thật ra đây là trường đầu tiên thầy công tác sau khi tốt nghiệp. Cũng có chút bỡ ngỡ vì mọi thứ vẫn còn mới mẻ với thầy, nhưng may mắn là các em đều rất thân thiện và nhiệt tình, nên thầy cũng đang dần quen hơn rồi.
Lâm chen vào, giọng tò mò:
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Thầy còn trẻ mà đã giỏi thế rồi. Chắc hồi thi tốt nghiệp cấp 3 điểm của thầy cao lắm nhỉ?
Thầy Quang nghe vậy chỉ cười nhẹ đáp lại khiêm tốn:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Ừm... cũng không cao lắm đâu. Thầy cũng giống các em thôi, có lúc học tốt, có lúc gặp khó khăn. Nhưng quan trọng là mình có cố gắng và không bỏ cuộc giữa chừng.
Huy chen vào:
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Thầy nói khiêm tốn quá rồi, chứ để vào được khoa Văn của các trường sư phạm thì chắc phải giỏi lắm mới vào được đấy!
Lâm lại hỏi thêm:
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Mà thầy học đại học ở trường nào vậy? Có thể recommend cho em biết với được không ạ?
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Thầy học ở Sư Phạm Vinh Quang, vừa tốt nghiệp được vài tháng thôi. Dạy học là niềm đam mê từ nhỏ của thầy, nên ngay từ đầu thầy đã chọn con đường này. Em nghĩ đến việc sẽ trở thành giáo viên à Lâm?
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Vâng, em thấy nghề giáo viên rất trân quý...nhưng nó khó quá em nghĩ em không làm được..
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Em phải tự tin là mình làm được chứ! Lạc quan lên đừng tự ti, tiêu cực như thế chứ!
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Vâng! Nhất định em sẽ làm được! Em hứa đó!
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Ừm, tốt lắm cố lên em nhé! Thầy tin là em sẽ làm được!
Mọi người trò chuyện vui vẻ trên bàn ăn, nhưng suốt từ khi đầu bữa đến giờ thầy Quang lại chú ý đến Trung. Suốt từ lúc thầy Quang đến ngồi cùng đến giờ, Trung chưa mở miệng nói chuyện một câu nào. Vì tò mò nên thầy Quang lên tiếng hỏi:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Bạn nam này có vẻ khá ít nói nhỉ?
Thấy thầy Quang hỏi vậy, Huy ngồi cạnh huých vai Trung:
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Thầy hỏi mày kìa Trung, trả lời đi.
Nhưng khi vừa đụng nhẹ vào người Trung, Huy đã thốt lên:
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Sao người mày nóng thế Trung?
Trung lúc này đang lờ đờ sắp gục thì thầy Quang đỡ được đầu cậu. Thầy nhanh chóng cùng các bạn đưa Trung lên phòng y tế.
Đến phòng y tế, thầy Quang đã vội hỏi số điện thoại của người nhà của Trung để liên lạc báo về tình hình của cậu cho gia đình:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Các em cho thầy xin số của bố mẹ bạn Trung để thầy liên lạc cho họ đến đón Trung về nghỉ ngơi.
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Ờm...thầy ơi, bạn ấy không ở với bố mẹ đâu...là ở với chị gái ạ...
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Ồ, vậy các em có số của chị gái bạn Trung không?
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Nhưng chị gái cậu ấy hay đi công tác lắm không biết có nhà không nữa...
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Chị Trang về từ tuần trước rồi, em có số đây thầy.
Nói rồi, Huy lấy điện thoại ra:
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Em đọc số cho thầy nhé! 0976***369 ạ!
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Ơ?
Thầy Quang bỗng thốt lên đầy bất ngờ, nhưng rất nhanh chóng bấm gọi.
Rất nhanh chóng, chị Trang đã có mặt ở trường để đưa Trung về. Vừa đến cửa phòng y tế, Trang ngạc nhiên khi thấy thầy Quang, Trang thốt lên:
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Quang? Cậu được phân về đây công tác à?
Thầy Quang quay đầu lại, cũng ngạc nhiên không kém:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Là Trang thật này! Mình tưởng mình gọi lộn số. Vậy là Trung là em trai cậu hả? Trước giờ mình không nghe cậu kể...
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Cậu quên à? Mình là con một mà, Trung là con nhà chú hiện tại đang sống chung với mình. Trước mình có kể với cậu rồi đó.
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
À, nhớ rồi! Thằng bé này hôm cùng cậu đến nhà mình làm bài tập nhóm.
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Đúng rồi đó, nhớ ra rồi thì tốt. Mình đưa thằng bé về đây, có gì hôm nào tụi mình đi cafe nói chuyện sau nha!
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Ừm, để mình giúp cậu đưa em ấy lên xe.
Sau khi đưa Trung vào xe Trang, thầy quay lại bảo các bạn đi nghỉ ngơi để khay thầy mang đi dọn hộ. Chưa để thầy Quang nói hết câu, Lâm đã lên tiếng:
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Thầy không phải lo đâu, em đã tranh thủ dọn lúc thầy và Huy đưa Trung đến phòng y tế rồi ạ.
Huy thắc mắc hỏi:
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Thầy ơi, thầy có quen chị Trang ạ?
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Thầy và Trang là bạn thân từ bé rồi em. Các em đi về lớp nghỉ đi chiều còn học nữa.
Hai bạn chào thầy, quay về lớp ngồi. Trúc Linh tới cạnh chỗ Lâm hỏi:
Trúc Linh
Trúc Linh
Mình nghe nói Trung bị ngất, đang ở phòng y tế của trường hả? Bạn ấy sao rồi?
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Lớp phó tiếp cận thông tin chậm quá đấy! Thầy Quang gọi chị bạn ấy đến đưa về rồi.
Trúc Linh
Trúc Linh
Ô vậy sao? Tốt quá rồi, chắc bị tụt huyết áp rồi, cậu ta hay bỏ bữa sáng lắm.
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Chắc vậy.
Trúc Linh
Trúc Linh
Cảm ơn hai cậu! Mình đi báo cô cậu ta nghỉ có phép buổi chiều đây, bye!
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Không có gì đâu, lớp phó ạ.
Hai giờ đồng hồ trôi qua, hiện tại là 14:00 chiều. Các bạn học sinh đã sẵn sàng tinh thần cho buổi học chiều. Giáo viên đã lên lớp và bắt đầu tiết học. Buổi học cứ thế trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến giờ tan trường. Tiếng trống trường vang lên báo hiệu kết thúc một ngày học tập, làm việc đầy mệt mỏi của giáo viên và học sinh.
_ Và đây cũng là phần kết của chương 1, tạm biệt và hẹn gặp lại ở chương 2 nha! _

Chapter 2

_ Bữa Tối _
Sau khi tan làm, thầy Quang ghé qua siêu thị mua ít đồ. Khi đang lựa rau, thầy bất ngờ gặp chị Trang cũng đang khó khăn lựa chọn nguyên liệu nấu ăn. Thầy Quang đi tới gần, gọi:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Trang! Cậu đang lựa đồ cho bữa tối à?
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Ừm, Trung nó bị suy nhược cơ thể nên mình đi mua đồ về tẩm bổ cho thằng bé. Cảm ơn cậu sáng nay đã gọi mình lên đưa nó về nha!
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Không có gì đâu mà, giữa chúng ta không cần khách sáo vậy đâu!
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Tối nay cậu có rảnh không?
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Vì mai là ngày nghỉ của mình nên tối nay mình rảnh lắm!
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Cũng lâu rồi chúng ta không gặp nhau, hay tối nay cậu qua nhà mình ăn tối nha! Mình nhớ mấy món cậu làm lắm rồi...
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Tiện thể ôn lại chuyện xưa luôn, mà mình có mời cả Thanh đấy!
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Ồ, ý hay đấy! Mình cũng lâu rồi chưa gặp Thanh.
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Vậy giờ mình với cậu chọn nguyên liệu, thanh toán rồi về nha!
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Được rồi, đi thôi!
Sau khi hai người chọn nguyên liệu và thanh toán xong, trở về nhà thấy Trung đang ngồi trò chuyện với người đàn ông lạ.
Bước vào đến trong nhà, Trang tức giận nói:
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Sao anh lại tới đây nữa vậy hả?
Người đàn ông kia thấy Trang vội đứng dậy thản nhiên đáp lại:
Nhân vật đang bị ẩn danh tính (Nam)
Nhân vật đang bị ẩn danh tính (Nam)
Sao là sao? Anh đến thăm em và Trung thôi mà? Không lẽ em vẫn còn giận anh?
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Thăm tôi? Anh mau cút ra khỏi nhà tôi ngay! Tôi không quen biết anh!
Đúng lúc này, thầy Quang xách đồ vừa vào đến cửa. Vừa vào tới đã thấy Trang đang to tiếng với người đàn ông lạ, Quang thắc mắc định hỏi nhưng chưa kịp lên tiếng thì đã bị người đàn ông kia chặn nói trước:
Nhân vật đang bị ẩn danh tính (Nam)
Nhân vật đang bị ẩn danh tính (Nam)
Thì ra lí do em nổi giận với tôi là vì em đã có người đàn ông khác à? Nhìn cũng không tệ nhưng không đẹp bằng tôi nhỉ?
Nhân vật đang bị ẩn danh tính (Nam)
Nhân vật đang bị ẩn danh tính (Nam)
Mắt nhìn người của em đúng là ngày càng tệ đấy!
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Câm miệng và biến khỏi nhà tôi mau!
Nhân vật đang bị ẩn danh tính (Nam)
Nhân vật đang bị ẩn danh tính (Nam)
Nhà của em?
Người đàn ông vừa nói vừa tức giận tiến gần đến Trang, định đưa tay ra đánh Trang thì bị thầy Quang cản lại:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Anh dừng lại được rồi đấy! Là đàn ông thì không nên đụng tay đụng chân với phụ nữ đâu!
Nói rồi, thầy hất tay người đàn ông kia ra:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Tôi không biết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng tối nay tôi được mời đến đây làm khách. Tôi không muốn nhìn thấy có người lạ đụng tay đụng chân với chủ nhà, đặc biệt lại còn là đàn ông đánh phụ nữ.
Người đàn ông kia có vẻ đã bình tĩnh lại, quay lại lấy áo khoác của mình chuẩn bị rời đi.
Trước khi đi, anh ta đưa cho Trang danh thiếp của mình và nói với giọng nhẹ nhàng:
Nhân vật đang bị ẩn danh tính (Nam)
Nhân vật đang bị ẩn danh tính (Nam)
Khi nào em bĩnh tĩnh lại thì gọi cho anh qua số này, anh vẫn sẽ luôn đợi em.
Sau khi người đàn ông kia rời đi, Trang thả mình xuống ghế sofa một cách mệt mỏi:
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Xin lỗi vì đã để cậu thấy cảnh tượng xấu hổ vừa rồi nhé!
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Không sao đâu, mình chỉ thắc mắc người đàn ông vừa rồi là ai thôi.
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Anh ấy là chồng sắp cưới của chị em ạ!
Trung bỗng lên tiếng sau một lúc lâu im lặng. Thầy Quang ngạc nhiên hỏi lại:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Chồng sắp cưới?
Trang thở dài một tiếng rồi bắt đầu giải thích:
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Trí nhớ cậu kém quá rồi Quang ạ. Anh ấy là Đức, từng học cùng trường cấp 3 với chúng ta ngày trước...
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Ồ, không phải mình quên. Mà do trông anh ta lạ quá nên mình không nhận ra...haha...
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Lạ á? Anh ta vẫn vậy mà, chẳng khác gì ngày trước cả...
Trang chưa kịp nói hết câu thì Quang nói tiếp:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Trước anh ta dịu dàng với cậu lắm cơ mà? Sao giờ lại như vậy? Có thể cho mình biết lí do không?
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Ờm...nếu mình bảo có lí do khó nói thì...
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Thì mình sẽ không hỏi nữa.
Nói rồi, Quang quay sang Trung:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Chắc em cũng đói rồi nhỉ? Thầy đi chuẩn bị bữa tối liền đây.
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Ơ, nay thầy đến làm khách nhà em mà, để em nấu ạ!
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Vậy thầy phụ em nha!
Thầy Quang nhanh tay xách túi nguyên liệu vào bếp. Đúng lúc này, ngoài cửa có tiếng chuông vang lên, Trang ra mở cửa.
Nhân vật đang bị ẩn danh tính (Nam)
Nhân vật đang bị ẩn danh tính (Nam)
Hi! Buổi tối vui vẻ!
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Chào nha! Cậu tới rồi à? Vào đi, Quang đang chuẩn bị bữa tối ở trong bếp rồi khỏi hỏi nhen!
Trang mở cửa đón Thanh vào nhà, giọng trêu đùa.
Nhân vật đang bị ẩn danh tính (Nam)
Nhân vật đang bị ẩn danh tính (Nam)
Mình đang tính hỏi luôn á, cảm ơn vì đã nói trước.
Nói rồi, Thanh bước vào nhà. Thanh vừa vào nhà đã ngửi được mùi thức ăn rất thơm, cậu nói lớn, giọng vui vẻ:
Đặng Quốc Thanh
Đặng Quốc Thanh
Vừa vào nhà đã thấy được tối nay mình sẽ được ăn rất nhiều món ngon rồi!
Quang trong bếp, đang nấu dở món cũng quay ra nói đáp lại:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Thanh tới rồi à?
Đặng Quốc Thanh
Đặng Quốc Thanh
Ừm, mình vừa tới. Bé cưng dạo này sao rồi?
Vừa nói, Thanh vừa lon ton chạy vào bếp ôm eo Quang từ phía sau và hỏi bằng giọng có chút trêu đùa. Quang nói nhẹ:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Cậu chào em trai chủ nhà chưa đó?
Đặng Quốc Thanh
Đặng Quốc Thanh
Trang có em trai hả?
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Chào anh ạ!
Trung lên tiếng chào Thanh, Thanh quay lại đầy ngạc nhiên:
Đặng Quốc Thanh
Đặng Quốc Thanh
A!...chào em, anh tên Thanh. Em là...
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Em tên Trung, là em họ chị Trang ạ!
Đặng Quốc Thanh
Đặng Quốc Thanh
Ồ, vậy em ra ngoài đi để rau đấy anh nhặt cho.
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Thôi, không cần đâu ạ, em sắp nhặt xong rồi. Anh ra phòng khách ngồi uống nước đi ạ!
Đặng Quốc Thanh
Đặng Quốc Thanh
Ừm...vậy đành thôi...anh ra ngoài đây.
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Vâng!
Thanh có vẻ hơi thất vọng ra phòng khách ngồi. Ra phòng khách, vừa ngồi xuống Thanh đã thấy tấm danh thiếp của Đức để trên bàn, Thanh cầm tấm danh thiếp hỏi Trang:
Đặng Quốc Thanh
Đặng Quốc Thanh
Anh ta liên lạc lại với cậu rồi à?
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Ừm...trước lúc cậu tới anh ta vừa làm loạn một trận ở đây xong rồi đưa mình danh thiếp này...haizz...mệt thật chứ! Sao anh ta không đi luôn đi cho xong hả trời?
Đặng Quốc Thanh
Đặng Quốc Thanh
Mình hỏi thật này, cậu có còn tình cảm với anh ta không? Hay chỉ là vì món nợ gia đình?
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Mình không biết nữa, mình khó nói lắm...
Đặng Quốc Thanh
Đặng Quốc Thanh
Hiểu rồi, vậy là còn, hai người chỉ cần thời gian thôi.
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Sao mà cậu biết chắc anh ta còn tình cảm với mình không mà vội kết luận thế chứ? Giống như cậu có tình cảm với Quang dù cậu có tỏ ra quan tâm cậu ấy thế nào đi chăng nữa thì Quang cũng chỉ đáp trả lại một cách lịch sự thôi.
Đặng Quốc Thanh
Đặng Quốc Thanh
Mình và cậu không giống nhau đâu.
Thanh vừa nói vừa cười khổ.
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Sao mà không giống chứ? Cậu giải thích mình nghe xem nào?
Thanh khẽ thở dài, mắt nhìn xa xăm:
Đặng Quốc Thanh
Đặng Quốc Thanh
Cậu và anh ta có những điểm chung, hai người đã có sự kết nối ngay từ trước. Còn mình...mình chỉ là một đứa ngu ngốc, dù đã bị người ta từ chối tình cảm nhưng vẫn cố chấp đơn phương tiếp...
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Biết bản thân ngốc mà vẫn đâm đầu vào? Cậu với mình giống nhau mà, không phải sao?
Đặng Quốc Thanh
Đặng Quốc Thanh
Không giống đâu, cậu yêu anh Đức và anh Đức cũng yêu cậu chỉ là anh ấy không biết thể hiện thế nào cho cậu hiểu nên mới làm mọi chuyện thành ra như này. Còn mình thì cậu thấy rồi đấy, biết người ta không yêu mình nhưng vẫn cố lao vào như con thiêu thân lao vào đống lửa vậy.
Thanh và Trang đang tâm sự dở câu chuyện thì Quang đi ra gọi:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Vào ăn tối thôi hai bạn mình ơi!
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Đây! Tụi mình vào liền!
Bốn người ngồi vào bàn thưởng thức bữa tối, trong suốt bữa ăn Trang liên tục cảm thán trước tài nấu ăn của Quang:
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Sao mà Quang có thể làm ra được món ngon như này chứ? Thật muốn ở nhà của cậu thời đại học...
Thanh cũng nói thêm:
Đặng Quốc Thanh
Đặng Quốc Thanh
Công nhận đấy! Mình đã được bố dạy cho rất nhiều lần mà không làm được món này có hương vị giống cậu. Cậu có thể chia sẻ bí quyết không?
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Mình làm gì có bí quyết gì chứ, thì nguyên liệu vẫn vậy chỉ là lúc nêm nếm gia vị thì cứ cho đến khi các cụ bảo “con ơi dừng lại” là được mà.
Đặng Quốc Thanh
Đặng Quốc Thanh
Nghe mông lung thế! Ai tin được trời?
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Ơ, nó thế đấy các cậu không tin thì thôi.
Mọi người nói chuyện, cười đùa trong bữa ăn. Thanh cũng hỏi han Trung rất nhiều thứ, cứ như vậy bốn người cùng thưởng thức bữa tối một cách trọn vẹn, vui vẻ.
Sau bữa tối, khi mọi người đã dọn dẹp xong, Trang lấy trong tủ cuốn ảnh kỉ niệm của ba người và nói:
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Bây giờ là thời gian ôn lại chuyện xưa đây! Mọi người đã sẵn sàng chưa nào?
Đặng Quốc Thanh
Đặng Quốc Thanh
Haha...mình bắt đầu cảm thấy xấu hổ rồi đó...
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Hoài niệm ghê!
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Trung có muốn xem cùng tụi chị không em?
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Thôi, em không xem đâu! Em lên phòng đây, anh chị chơi vui vẻ.
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Ừm, em ngủ ngon!
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Vâng, anh chị cũng vậy ạ!
Nói rồi Trung bước nhanh lên phòng. Cậu vẫn còn nhớ vụ việc sáng nay.
Đang đau đầu vì chuyện tin đồn thì máy cậu chợt rung lên báo có tin nhắn mới:
Nguyễn Mạnh Đức
Nguyễn Mạnh Đức
🗨️: “Chào em, chị Trang đã bình tĩnh lại chưa em?”
Cậu đọc tin nhắn rồi soạn tin trả lời:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
💬: “Chị em có vẻ bình tĩnh lại rồi. Mà anh mới về nước không nên nổi nóng với chị em như vậy, cái gì cũng phải có thời gian ạ!”
Bên kia cuộc hội thoại người đàn ông hồi đầu chương nói chuyện với Trung, đang cười nhẹ với dòng tin nhắn Trung trả lời. Anh ta có vẻ vẫn còn thắc mắc gì đó nên nhắn hỏi thêm:
Nguyễn Mạnh Đức
Nguyễn Mạnh Đức
🗨️: “Em có thể cho anh biết người đàn ông hôm nay ra mặt bảo vệ Trang là ai không?”
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
💬: “Là thầy giáo của em.”
Trung trả lời.
Nguyễn Mạnh Đức
Nguyễn Mạnh Đức
🗨️: “Ồ, thầy giáo à? Không phải là người yêu đâu nhỉ?”
Người đàn ông kia hỏi vặn lại Trung.
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
💬: “Không phải. Mà anh nên biết kiềm chế mình đi, làm những chuyện như này chỉ làm chị Trang thêm căm ghét anh thôi dù anh có là người mà chị ấy yêu thì chuyện anh định đánh chị ấy cũng quá đáng rồi.”
Nguyễn Mạnh Đức
Nguyễn Mạnh Đức
🗨️: “Được rồi, cho anh gửi lời xin lỗi đến chị em và nhắn với chị em mai anh qua đón đi làm nhé! Còn bây giờ anh không làm phiền em nữa, tạm biệt!”
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
💬: “Vâng, chào anh. Em sẽ nhắn lại với chị.”
Trung nhắn xong, cậu tắt điện thoại nằm trằn trọc trên giường đầu lại tự động tua lại khung cảnh hồi sáng trên hành lang.
Cậu cảm thấy bối rối xen lẫn khó chịu và không chịu nổi cảm giác bức bối khó diễn tả này, cậu cầm điện thoại lên nhắn tin vào hội bạn thân, nhưng chưa kịp nhắn thì Lâm đã gửi một tin đến trước:
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
🗨️: “Tao thấy mày cứ soạn tin rồi lại xoá, vẫn thấy không ổn về chuyện sáng nay à?”
Huy cũng nhắn thêm:
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
🗨️: “Mà mày đã cảm ơn thầy Quang chưa? Lúc mày lịm đi, thầy ấy là người đã đưa mày lên phòng y tế rồi báo cho chị Trang lên đón mày đấy!”
Trung nhìn vào tin nhắn của Lâm và Huy, cậu thở dài rồi nhắn lại:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
💬: “Thôi, chúng mày ngủ sớm đi mai còn đi học.”
Huy ở bên kia đọc xong cũng nhắn lại:
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
🗨️: “Ừm, tao ngủ trước đây! Nhớ cảm ơn thầy Quang đấy!”
Lâm cũng nói thêm vào:
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
🗨️: “Trước khi ngủ nhớ cảm ơn thầy Quang đấy, tao đi chơi game đây!”
Trung đọc tin nhắn rồi lại chìm trong suy tư.
Lúc này, bên ngoài cửa phòng Trung vang lên tiếng gõ cửa. Cậu đáp lại rồi đi ra mở cửa:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Ơ? Chị chưa ngủ ạ? Mọi người về rồi ạ?
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Ừm, cũng muộn rồi mà...chị có thể vào trong không?
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Được ạ!
Trang bước vào trong, ngồi lên ghế ở bàn học của Trung, Trang nói với giọng nhẹ nhàng:
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Hôm nay em bị tụt huyết áp như vậy, chị rất lo đấy...
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Em xin lỗi...
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Haizzz...em biết đấy, chị phải đi công tác suốt mà...
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Em xin lỗi chị...
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Hay chị liên lạc với mẹ e...
Trang chưa kịp nói hết câu Trung đã gắt lên:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
KHÔNG! Chị đừng liên lạc với bà ấy...em khó lắm mới được sống cùng chị...với chị biết tính mẹ em mà...
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Được rồi, nếu em không muốn chị liên lạc với mẹ em thì chị còn cách gửi em ở nhà người quen của chị thôi.
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Chị định gửi em đi á? Em lớn rồi, em tự lo được mà không cần phiền vậy đâu.
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Tự lo được mà tụt huyết áp ngất xỉu trên trường à?
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Em...em...
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Em khỏi nói gì nữa đi! Giờ chị cho em chọn. Chị có hai cậu bạn thân là Thanh và Quang. Thanh làm công việc tự do nên nhiều thời gian rảnh lắm, còn Quang là giáo viên đang trực tiếp giảng dạy ở trường em. Chị định nhờ hai người họ trông nom em trong thời gian khi chị đi công tác sắp tới, em chọn đi.
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Em ở một mình được mà...
Nghe Trung nói, Trang lườm nhẹ Trung. Cậu giật mình đưa ra sự lựa chọn của bản thân:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Được rồi được rồi, em sẽ qua sống cùng thầy Quang trong lúc chị đi công tác ạ.
Nghe Trung đưa ra sự lựa chọn của mình, Trang vui vẻ vỗ vai Trung:
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Tốt lắm! Chị biết em sẽ nói vậy mà, chị có nói với Quang rồi mai trong lúc em đi học cậu ấy sẽ sang nhà mang đồ của em sang nhà cậu ấy. Vậy nha, chị đi ngủ đây! Ngủ ngon!
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Vâng, em biết rồi! À mà chị gọi cho anh Đức chưa?
Khi Trung nhắc đến Đức, Trang chợt khựng lại:
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Em đừng nhắc đến anh ta nữa đi!
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Chị nghĩ chị tránh anh ấy mãi được à? Sớm muộn gì mà chẳng gặp thì sao không gặp một lần rồi giải quyết cho xong đi?
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Kệ chứ! Chị chưa sẵn sàng...
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Mai anh ấy qua đón chị đi làm đấy, có gì chị giải quyết luôn đi là được mà.
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Trung này, em còn nhỏ nên đôi khi chưa hiểu được một số chuyện của người lớn đâu.
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Vâng, em có thể không hiểu nhưng em biết hai người chỉ là một cặp đôi đang giận dỗi trẻ con với nhau thôi.
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Aaa! Không nói nữa, chị đi ngủ đây. Anh ta có nhắn gì em cũng đừng trả lời, không thì em block anh ta đi cho đỡ phiền.
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Em biết rồi, chị ngủ sớm đi. Chị ngủ ngon!
Trang rời phòng Trung trở về phòng mình, cô nằm nghĩ về những lời Thanh và Trung nói rồi tự nhủ:
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
💭:“Hai người họ nói cũng đúng nhỉ? Nhưng mình đâu phải món đồ hàng của anh ta chứ! Kệ đi, ngủ thôi mệt rồi.”
_ Và thế là kết thúc một buổi tối với nhiều sự kiện, hẹn gặp lại ở chapter 3 nhe _

Chapter 3

_ Có Sự Gây Gổ Trong Trường _
Sáng hôm sau, Trung tỉnh giấc từ sớm, cậu nằm suy nghĩ mãi về việc chung sống với thầy Quang:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
💭: “Sao mình có cảm giác lần này chị Trang đi công tác lâu hơn mọi lần nhỉ? Mình không muốn ở cùng người lạ đâu! Hơn nữa giữa mình và thầy lại còn vừa xảy ra cái chuyện khó nói kia nữa chứ! Khó chịu thật đấy!”
Cậu miên man suy nghĩ rồi báo thức reo lên, cậu giật mình tắt chuông bật dậy.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong xuôi, đi xuống nhà Trung đã thấy thầy Quang ngồi ở phòng khách, cậu chào hỏi qua loa với thầy và chị Trang rồi chuẩn bị đi học thì bị thầy Quang gọi lại:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Em chắc là chưa ăn sáng nhỉ?
Chị Trang cũng nói thêm vào:
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Hằng ngày em cũng không ăn sáng đúng không?
Trung trả lời, khuôn mặt hiện vẻ chột dạ:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Em sẽ ăn cùng với hội bạn trên trường mà...
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Nói dối! Chính vì vậy chị mới phải nhờ Quang trông nom trong lúc chị đi vắng đấy!
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Được rồi, Trung ra đây ngồi ăn sáng đi, trên đường tới đây thầy có mua đồ ăn sáng cho hai chị em đây!
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Mua hay tự làm vậy ba? Cậu ít khi mua đồ ăn ngoài lắm mà.
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Nay mình hơi bận, không kịp làm đồ ăn sáng được nên mới phải đi mua đây mà.
Vừa nói, thầy Quang vừa mở bọc thức ăn vừa mua ra mời hai chị em Trung:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Hai cậu ăn đi, mình ăn rồi.
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Cảm ơn nha! Mình lười đặt quá trời!
Cả hai cảm ơn Quang và bắt đầu ăn sáng. Trong lúc ăn, Trang hỏi Quang:
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Mà nay cậu không định đi làm hả?
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Nay là ngày nghỉ của mình đây.
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Wao! Làm giáo viên có tận hai ngày nghỉ sao? Biết thế trước mình cũng theo học sư phạm!
Quang nghe bạn mình nói vậy cũng chỉ biết cười trừ, anh nói với giọng than thở:
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Bộ cậu tưởng mình nhàn lắm hay sao? Tuy là ngày nghỉ nhưng mình vẫn phải soạn giáo án cho ngày mai đấy nhá!
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Mai chủ nhật mà, cậu đi dạy cho ma học à?
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Mình mới chỉ là thực tập sinh nên nhiều thứ phải học hỏi lắm!
Hai người đang nói cười thì Trung chen vào:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Em ăn xong rồi, em đi học trước đây! Chào thầy, chào chị ạ!
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Để thầy đưa em đi.
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Em có bạn chờ rồi, cảm ơn thầy ạ!
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Huy với Lâm hả? Nãy thầy thấy hai đứa nó đi học trước rồi.
Trung lúc này như bị dội một gáo nước lạnh vào mặt vậy. Cậu khó xử lên tiếng:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Vậy em tự đi cũng được ạ!
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Để Quang chở em đi cũng được mà, chắc là cậu ấy cũng có việc lên trường.
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Đúng vậy, thầy cũng cần lên trường để lấy một số tài liệu.
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Vâng, vậy cảm ơn thầy trước ạ!
Đinh Kiều Trang
Đinh Kiều Trang
Phải thế chứ! Hai thầy trò đi học vui vẻ nha!
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Vâng, em đi học đây ạ!
Nói rồi, cậu cùng thầy Quang ra xe để cùng lên trường. Ngồi trên xe, cậu bỗng cảm thấy những ngày tháng sau này của mình sẽ khó khăn vô cùng. Đến trường cậu vội xuống xe:
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Cảm ơn thầy! Chiều thầy không cần đón em đâu, em tự về được.
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Nhưng em chưa biết nhà tôi mà?
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Vậy thầy gửi vị trí cho em là được rồi.
Lê Duy Quang
Lê Duy Quang
Ừm, cứ biết thế trước đã. Em vào lớp đi!
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Vâng.
Vào đến lớp, Lâm vội chạy tới, hớn hở nói cười:
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Tao tưởng nay mày nghỉ nữa chứ?
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Ở nhà chán lắm, tao ngủ cả chiều qua rồi.
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Tới rồi thì vào chỗ mà chép bài đi, tí thầy cô kiểm tra đấy!
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Nó mới bệnh xong mà Huy, sao mày ác quá vậy?
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Tao ác hồi nào hả?
Trúc Linh
Trúc Linh
Mấy cậu ơi!
Trúc Linh hớt hải chạy tới chỗ ba người bạn đang nói cười. Trông cô đang có vẻ rất vội Lâm tò mò hỏi:
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Linh sao thế? Bị người yêu cũ rượt hả?
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Tình đầu bả còn chưa có thì người yêu cũ đâu ra hả mày?
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Trúc Linh nhìn cũng xinh mà chưa có tình đầu á?
Trúc Linh
Trúc Linh
Ê! Chưa ai đụng ông đâu nha Huy! Ông cũng ê sắc ế mà còn nói ai?
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Ít ra người ta đã có tình đầu!
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Wao! Huy có tình đầu rồi hả?
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Bất ngờ luôn!
Trúc Linh
Trúc Linh
Bớt phông bạt lại giùm tui đi, nghe đã thấy xạo!
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Ồ, thì ra là hai người ế cãi nhau!
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Ồ, thì ra là hai người ế cãi nhau!
(Trung và Lâm đồng thanh)
Linh và Huy cùng quay sang nhìn Trung và Lâm bằng ánh mắt hình viên đạn. Sau đó Linh như nhớ ra chuyện gì, liền nói:
Trúc Linh
Trúc Linh
Mà dẹp chuyện đó qua một bên đã, chuyện tin tức trên confession hôm qua đã đi quá xa rồi. Có người in tấm hình kia ra rồi dán ở chính giữa các bảng thông báo của trường kìa!
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Có chuyện đó nữa hả? Mấy đứa con gái các bà làm hả?
Trúc Linh
Trúc Linh
Ông hâm à? Tụi tui không rảnh đến vậy đâu, cái đáng nói ở đây là những người làm ra chuyện này là hội bạn hay trốn học cùng Trung ý!
Trung nghe vậy bỗng đứng phắt dậy và rời khỏi lớp một cách nhanh chóng. Lâm với Huy quay ra nhìn nhau:
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Thôi xong!
Trúc Linh
Trúc Linh
Vụ gì vậy? Đánh nhau hả?
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Ừm, đánh nhau to rồi! Đi thôi Huy, phải ngăn Trung lại không là khỏi tốt nghiệp mất!
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Ừm, đi nhanh!
Trúc Linh
Trúc Linh
Ê, cả tui đi nữa!
Cả ba nhanh chóng chạy theo Trung và thấy cậu đang ở sau trường chất vấn với đám người kia.
Trung đứng đối diện với một nhóm học sinh, khuôn mặt cậu thể hiện rõ sự tức giận, mắt sáng rực lên như lửa.
Đám học sinh kia, dẫn đầu là một cậu trai tên Kiệt, trông không hề tỏ ra sợ hãi, thậm chí còn cười cợt:
Kiệt
Kiệt
Sao? Định làm phản à?
Trung không nói gì, chỉ nắm chặt tay lại, gân xanh nổi lên trên cổ. Lâm và Huy thấy vậy liền đứng ra chen giữa cố gắng ngăn cản:
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Bình tĩnh đi Trung, mày mà đánh nhau là chết thật đấy!
Lâm vội kéo tay Trung ra sau, giọng khẩn khoản.
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Mày mau dừng lại đi, không đáng đâu!
Huy tiếp lời, cố thuyết phục Trung trong tình huống căng thẳng này.
Trung vẫn im lặng, nhưng trong lòng sự tức giận đã lên tới cực điểm. Bất ngờ, Kiệt cười lớn, cậu ta bắt đầu nói những lời khiêu khích Trung.
Điều này như giọt tràn ly, cậu vùng ra khỏi tay Lâm chuẩn bị lao đến cho Kiệt một trận thì chợt có tiếng nói lớn:
Trúc Linh
Trúc Linh
CÔ THUỶ ƠI! Ở BÊN NÀY CÓ HỌC SINH ĐÁNH NHAU Ạ!
Ngay lập tức, Kiệt chột dạ chạy nhanh về lớp, trước khi đi cậu ta ra hiệu gì đó cho Trung, đám học sinh kia cũng giải tán hết.
Lâm và Huy nhìn theo hướng giọng nói phát ra, lúc này Linh chạy tới:
Trúc Linh
Trúc Linh
Yên tâm! Không có ai hết, tui xạo đó! Giờ thì mau về lớp thôi! Vào lớp rồi!
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Ừm, cảm ơn bà!
(Lâm thở dài nói)
Trúc Linh
Trúc Linh
Không có gì, Trung à, ông bình tĩnh đi, có chuyện gì ra về rồi giải quyết.
Cả bốn người cùng quay vào lớp, cả lớp đều đang xôn xao lên về vụ này. Với khả năng quản lí lớp của một lớp trưởng đã có kinh nghiệm nhiều năm, Huy đã nhanh chóng khiến cả lớp ổn định trật tự ngay lập tức.
Khi cả lớp đã ổn định hơn, Huy lên tiếng hỏi các bạn trong lớp:
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Nãy giờ chưa có giáo viên nào vào lớp sao?
Học sinh 1
Học sinh 1
Chưa! Nãy giờ chưa có ai vào lớp cả!
Học sinh 2
Học sinh 2
Mà mấy bạn đi đâu ý? Nãy có cô Hạnh tìm Huy đấy!
Lúc này, ngoài hành lang có tiếng quở trách của cô Hạnh với Linh:
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Em là vừa lớp phó, vừa là người giữ sổ đầu bài của lớp em nên có trách nhiệm hơn nữa với công việc của mình! Đừng để cô phải nói về vấn đề này thêm lần nào nữa, em biết chưa?
Linh ấp úng đáp lại:
Trúc Linh
Trúc Linh
Dạ...em sẽ chú ý hơn ạ!...
Thấy có ồn ào trên hành lang có mấy bạn trong lớp ngó đầu ra hóng chuyện. Cô Hạnh thấy vậy lớn tiếng quát các bạn rồi cô từ từ bước vào lớp.
Cô tiến thẳng đến chỗ Huy, giọng nghiêm nghị:
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Huy, em hãy giải thích cho cô về những tin đồn đã xảy ra trong thời gian gần đây ở lớp mình.
Huy giật mình đứng dậy, cậu lúng túng một chút rồi trả lời:
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Dạ...cô...chỉ là chút hiểu lầm thôi ạ. Nhưng em đã giải quyết ổn thoả rồi, không có gì nghiêm trọng đâu ạ.
Cô Hạnh nhìn quanh lớp, ánh mắt sắc bén dừng lại trên mỗi học sinh. Cô quay sang Huy, gật đầu nhẹ nhưng vẫn giữ vẻ nghiêm túc:
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Được rồi, Huy. Em là lớp trưởng, em phải biết cách quản lý lớp mình tốt hơn. Cô không muốn nghe những tin đồn không hay về lớp mình nữa, rõ chưa?
Huy cúi đầu, đáp:
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Vâng, em hiểu rồi ạ. Em sẽ rút kinh nghiệm.
Cô Hạnh dừng lại một chút, rồi nói tiếp:
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Tốt. Chuyện này sẽ chấm dứt ở đây. Bây giờ cô sẽ sắp xếp lại vị trí chỗ ngồi một chút.
Cả lớp bắt đầu xì xào, một vài ánh mắt lo lắng nhìn nhau. Cô Hạnh nghiêm giọng:
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Huy, em lên ngồi bàn thứ hai giữa lớp. Lâm, em lên ngồi bên cạnh Huy. Trung vẫn ngồi tại bàn thứ ba dãy giữa. Còn Linh, em lên bàn ba dãy giữa ngồi cạnh Trung.
Cô Hạnh ngưng lại một lúc cho các bạn di chuyển rồi cô nói tiếp:
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Các giáo viên bộ môn đã phản ánh rất nhiều về lớp mình cả về lực học và ý thức. Đặc biệt là bạn Trung.
Nói đến đây cô Hạnh thở dài:
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Cô thật sự hết cách với em. Vì vậy cô chuyển Linh lên đây ngồi bên cạch bạn, Linh sẽ phải có trách nhiệm đôn đốc nhắc nhở bạn trong việc học.
Nói rồi cô quay sang nhìn Trúc Linh:
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Cô sẽ cho em một tuần, nếu lực học của bạn vẫn không có sự thay đổi gì thì em sẽ phải chịu một phần trách nhiệm.
Linh khẽ gật đầu rồi quay sang nhìn Trung, nói nhỏ:
Trúc Linh
Trúc Linh
“Yên tâm đi, ngồi với tui ông sẽ không bị chịu thiệt đâu. Thật đó!”
Huy quay xuống nói chen vào:
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
“Bà định cho Trung chép bài hả? Cô mà biết thì...”
Linh nghe vậy, vội giải thích:
Trúc Linh
Trúc Linh
“Làm gì có, kiểm tra các thầy cô toàn ra hai, ba có khi tận bốn mã đề khác nhau thì tui cho ổng chép kiểu gì? Tui sẽ tranh thủ dạy kèm cho ổng thôi nhá!”
Huy cười trêu chọc:
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
“À ra vậy, tui còn tưởng bà thấy cậu ta có chút nhan sắc nên có ý định gì chứ?”
Linh đập vào vai Huy một cái:
Trúc Linh
Trúc Linh
“Lâu ngày chưa ăn đánh nên ông bị ngứa đòn hả Huy?”
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
“Hai năm học cùng nhau rồi mà tui không biết là hai người thân với nhau vậy đó! Hai người đang thích nhau hả?”
Lâm quay xuống nói nhỏ, giọng thắc mắc.
Trúc Linh
Trúc Linh
“Thích nhau? Ông nghĩ gì vậy Lâm? Dù con trai trên trái đất này có biến mất hết thì tui cũng không bao giờ thích ổng đâu nha!”
Linh cau có đáp lại.
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
“Bà làm như tui thích bà á?”
Huy nói thêm vào.
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
“Thế hai người là bạn học cũ à?”
Trung thắc mắc. Linh định trả lời Trung thì trống báo giải lao, cả lớp đứng dậy chào cô rồi nghỉ giải lao. Linh tiếp tục trả lời Trung:
Trúc Linh
Trúc Linh
Cũng có phần đúng, với cả mẹ tui với mẹ ổng là bạn thân nên hai gia đình cũng thân lắm.
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Ra là “thanh mai trúc mã” trong truyền thuyết!
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Mà nhà tui với nhà bả gần sát nhau luôn mà, cách nhau có bức tường bao.
Trúc Linh
Trúc Linh
Phải, nhưng ổng cứ khịa tui hoài, mặt cũng đẹp mà cái nết ghét ghê!
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Bà cũng vậy mà sao nói tui?
Trúc Linh
Trúc Linh
Tại ông gợi đòn trước mà!
Huy và Linh cãi nhau qua lại, Lâm với Trung nhìn nhau ngán ngẩm:
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Những ngày tháng sau này chắc không có ngày nào yên ổn quá...
Tiếng trống vào lớp lại vang lên, tiết này là tiết Toán của cô Hạnh - giáo viên chủ nhiệm lớp 12A.
Cô bước vào lớp, nhẹ nhàng đặt sấp giấy lên mặt bàn giáo viên rồi nói bằng giọng nghiêm nghị:
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Tuần sau vào ba ngày cuối tuần toàn trường sẽ kiểm tra khảo sát đầu năm. Vậy nên tiết nãy tôi đã xếp lại chỗ cho các em để các em giúp nhau trong quá trình ôn tập để kì thi khảo sát đạt được kết quả cao.
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Nói là muốn các em đạt được kết quả cao nhưng tôi vẫn muốn nhìn thấy bài làm dựa trên thực lực của các em hơn. Nên là để bài kiểm tra đạt được điểm cao dựa trên năng lực của bản thân thì các em phải cố gắng ôn tập.
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Nội dung ôn tập chỉ xoay quanh kiến thức cuối kì I và cuối kì II năm trước cộng với hai bài đã học của năm nay. Mong các em có ý thức tự ôn tập!
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Còn giờ thì lấy sách ra, tôi sẽ luyện cho các bạn một vài đề toán hay gặp. Nhớ ghi chép bài đầy đủ! Cả lớp rõ chưa?
Sau khi cô Hạnh dứt lời, cả lớp vẫn còn im lặng, cảm nhận áp lực từ những lời dặn dò của cô.
Một vài bạn lén nhìn nhau như để xác định rằng mọi người đều đang nghiêm túc với việc chuẩn bị cho kì kiểm tra sắp tới.
Huy, ngồi trên quay xuống nói nhỏ với Trung:
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Lần này mà cậu không được điểm trên trung bình là chết với cô đấy! Liệu mà ôn đi.
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Nguyễn Hoàng Minh Trung
Ừm, lần này phải đạt được 6 điểm không chị Trang gọi cho mẹ tui mất!
Linh nghe vậy đáp lại:
Trúc Linh
Trúc Linh
Trung không phải lo đâu, cái tui cần ở ông bây giờ là ý chí quyết tâm đạt được điểm cao, còn kiến thức cần ôn tập thì cứ yên tâm giao cho tui!
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Bà chắc chưa? Tui là bạn thân nó nên tui hiểu, nó không theo kịp với tiến độ ôn của bà đâu.
Trúc Linh
Trúc Linh
Vậy mình bắt đầu ôn từ chủ nhật này nha! Nếu ông không yên tâm thì có thể tham gia ôn cùng tụi tui!
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Lâm cũng muốn ôn nữa, Linh coi ổn không?
Trúc Linh
Trúc Linh
Được hết mà! Ở đây chúng ta có hai người gánh team mà! Phải không Huy?
Hà Kiến Huy
Hà Kiến Huy
Được rồi, vậy chủ nhật này ôn ở đâu? Mấy giờ bắt đầu?
Trúc Linh
Trúc Linh
Ôn nhà tui đi! 7:00 sáng chủ nhật nhé!
Linh cao hứng nói.
Trúc Linh
Trúc Linh
Vậy chốt thế nha! Hai ông quay lên đi cô nhìn kìa!
Huy và Lâm quay lên trên. Cả lớp dần ổn định, tiết học Toán cũng diễn ra một cách nhanh chóng.
Tích tắc...tích tắc...kim đồng hồ chẳng mấy chốc đã chỉ đúng 17:00 tiếng trống báo tan học đã vang lên. Trong lớp lúc này:
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Cô Hạnh (giáo viên chủ nhiệm lớp 12A)
Được rồi, các em về nhà nhớ làm bài tập đầy đủ. Lớp nghỉ đi.
Như chỉ chờ câu nói này cả lớp nhanh chóng thu dọn đồ đạc bỏ vào cặp, sau đó ùa ra cửa như bầy ong vỡ tổ.
Vì nay đến Trúc Linh trực nhật nên cô ở lại đóng cửa sổ, Lâm cũng ở lại đợi. (*)
Huy và Trung đã về trước. Nhưng khi đi được một đoạn đường thì Huy đột nhiên có việc nên Trung và Huy tách nhau ra đi riêng.
29311 🎀
29311 🎀
*Bonus cho mọi người cặp gà bông này nè=>>*
(*) Khi chỉ còn hai người trong lớp, Linh thắc mắc hỏi Lâm:
Trúc Linh
Trúc Linh
Sao ông chưa về đi? Nay có mình tui trực thôi mà?
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Tui ở lại phụ bà, dù sao thì bà cũng là con gái mấy việc như bê nước, quét mạng nhện,...cứ để tui làm cho!
Trúc Linh
Trúc Linh
Haha...vậy phiền ông quá...
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Không phiền đâu, đáng lẽ ra thằng Kỳ phải ở lại làm với bà mới đúng, dù không ngồi cùng nhau nữa nhưng cũng phải cho hết ngày chứ. Mà cũng không sao, nó không làm vậy để tui làm cùng bà, bà đừng khách sáo quá, có gì bà giúp tui trong kì thi sắp tới là được.
Trúc Linh
Trúc Linh
Vậy cảm ơn ông, chủ nhật tuần này tui sẽ tổ chức học nhóm. Nhớ tới á nha!
Dương Vĩnh Lâm
Dương Vĩnh Lâm
Ok luôn!
Hai bạn nói cười vui vẻ, cùng nhau trực nhật rồi cùng nhau đi về. Trên đường về, hai bạn đã nói chuyện với nhau rất nhiều. Nhờ vậy, Lâm mới biết Trúc Linh và cậu có nhiều điểm chung với nhau như là cả hai đều thích nghe nhạc của cùng một nghệ sĩ, cùng thích xem phim kinh dị,...
Và cứ thế họ trò chuyện xuyên suốt quãng đường, chẳng mấy chốc đã đến nhà Trúc Linh. Hai người chào tạm biệt nhau trong sự hối tiếc.
_ Chapter 3 kết thúc tại đây, hẹn gặp lại ở chapter 4 nhe _

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play