Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Tô Dung Dung! Anh Đã Về Rồi

●chương 1

'' dậy đi Tô Dung Dung, tiết học kết thúc rồi"

cô gái mở mắt ra, gương mặt trái xoan, chiết mũi nhỏ cao, đôi mắt đen to tròn hàng mi cong rất đẹp. gương mặt khả ái ấy đã làm bao nhiêu sinh viên cùng trường, điều mong lọt vào mắt xanh của cô gái.

cô gái chưa tĩnh ngủ thì Danh Danh bạn của Tô Dung Dung kéo chạy

" làm gì thế tớ mới dậy mà? "

Tô Dung Dung nói trong khi chân đang chạy.

"nhanh lên bọn đàn anh khối bên đang qua đây kìa "

" ơ sao không nói sớm tớ chạy trước đây".

hai cô gái chạy ra khỏi trường rất xa mới dừng lại

" chạy thế này đến hết đại học nhận huy chương vàng olympic chắc luôn"

vừa thở mệt Danh Danh vừa nói.

"tớ cũng vậy chứ có vui vẻ gì đâu "

Tô Dung Dung và Danh Danh đang học đại học năm ba là bạn thân từ nhỏ lúc nào cũng quấn lấy nhau, tuy trong giờ học Tô Dung Dung hay ngủ vẫn đứng top 5 trong trường, là tiểu thư nhà Tô gia tuy công ty không lớn nhưng rất nhiều nhà đầu tư để mắt đến. là tiểu thư cưng chiều từ nhỏ, Dung Dung rất thông minh không nghĩ mình là tiểu thư mà đối với giúp việc hay ai cũng nhiệt tình vui vẻ. tuy hướng nội nhưng quậy phá cũng chẳng ai bằng, Danh Danh cô gái sinh ra từ gia đình kém hơn, lúc nhỏ đến lớn trong trường luôn bị bắt nạt luôn là Tô Dung Dung đứng ra bảo vệ cô.

" cậu ổn chứ"

Dung Dung hỏi:

" tớ mệt đứt hơi rồi đây, trễ xíu nữa là mệt hơn nữa ấy chứ "

" haha... vui mà phải không Danh Danh của tôi? khát quá mình mua gì đó ghé công viên nghỉ nhé ".

đến công viên Tô Dung Dung và Danh Danh tìm gốc cây nằm nghỉ, " cậu cười gì thế? " Danh Danh hỏi?

" ở đây tớ nhớ lại chuyện khi nhỏ, tớ có lời hẹn sẽ đợi một người dù không biết người ấy còn nhớ không".

"là người nào thế trai hay gái, là như thế nào cậu kể rõ hơn đi".

"là trai tớ chẳng còn nhớ gương mặt hay giọng nói nữa, khi đó còn bé quá chẳng nhớ được nhiều"

" haizz vì lời hứa khi nhỏ mà cậu từ chối biết bao nhiêu người, ngày nào chạy hụt hơi thế này có đáng không "

" không biết nữa lòng tớ vẫn bảo sẽ đợi "

đêm xuống hai cô gái chia tay, Tô Dung Dung về nhà chào cha mẹ xong lại về phòng như thường ngày. sáng hôm sau chú Trương tài xế mỗi buổi sáng đưa Tô Dung Dung đi học, gần đến trường Tô Dung Dung đòi xuống đi bộ vào, chú Trương đã quen nên chiều theo. "chú Trương con vào đây, con tự về được nên chú khỏi rước nhé " "vâng thưa tiểu thư " chú Trương đáp lời .

Tô Dung Dung mỉm cười đi vào cùng Danh Danh, đến giờ ăn trưa đôi bạn rời lớp sau cùng vì bài thi thử thầy giáo nhờ đem lên phòng hiệu trưởng.

"Danh Danh cậu đi trước giữ chỗ, tớ để quên đồ trong ngăn bàn sẽ chạy theo ngay".

Tô Dung Dung đang lấy đồ trong ngăn bàn bỏ vào túi thì phía sau có bóng dáng ai đi đến.

" bé cưng à! anh đây tìm mãi giờ mới gặp cưng, thế nào muốn chạy nữa hả bé?

Tô Dung Dung giật mình quay lại thì thấy ba người đang tiến đến mình.

"mấy anh làm gì thế đây là lớp học, đừng có làm bậy tôi mách giáo chủ nhiệm kĩ luật hết các anh đấy, đừng giỡn mặt "

" woow... bé cưng làm gì căng thế? anh đây chỉ muốn nói chuyện với bé cưng thôi chứ đã làm gì đâu "

"nói gì mấy anh nói nhanh lên tôi đói rồi còn đi ăn nữa bạn tôi đang đợi "

Danh Danh ngồi đợi gần hết giờ ăn mà chẳng thấy Tô Dung Dung đến lòng lo lắng đứng dậy định rời đi tìm thì thấy Tô Dung Dung đến. phía sau là ba người không hề xa lạ là anh khối bên, Tô Dung Dung tiến lại bàn đang giữ chỗ ba người kia vẫn đi theo sát. bạn ngồi gần Danh Danh thấy vậy cũng rời đi nhường chỗ.

"mình lấy sẵn cơm cậu đến trễ phải ăn nhanh đấy nhé gần hết giờ ăn rồi "

ba người kia ngồi nhìn như con sói đang nhìn cừu non nước dãi như trào ra, Tô Dung Dung đang tìm cách bỏ trốn , nhưng theo sát quá cũng bất lực. ăn xong ra khỏi căn tin đến khoảng sân vắng, Tô Dung Dung mạnh dạng hỏi

" các anh muốn gì? nói nhanh lên tôi không biết chờ đợi đâu, còn không thì để chúng tôi đi".

●chương 2

đàn anh khối bên trước mặt Tô Dung Dung là con nhà giàu, gia đình có tiếng trong tứ đại hào môn trong thành phố B Âu thị Âu Thiên Vũ con trai duy nhất của chủ tịch Âu Thiên Bình. được cưng chiều từ nhỏ muốn gì được nấy trong trường hiệu trưởng cũng phải e dè đôi chút vì gia thế. hai người còn lại là Đường Trạch và Thiên Ân, gia đình tuy không có tiếng như Âu thị nhưng cũng là thiếu gia có khối tài sản kết xù.

"em có biết tôi tìm em vất vả thế nào không? đâu để em rời đi thế này được, nếu em chấp nhận làm bạn gái của Âu Thiên Vũ tôi thì tất cả điều sẽ dễ dàng hết. em thấy thế nào Tô Dung Dung cưng".

biểu cảm trên gương mặt Tô Dung Dung vô cùng ghét bỏ

" nếu tôi không đồng ý anh sẽ sao cơ, bắt cóc được tôi chắc, sao anh cứ phiền tôi mãi thế,? bao lần tôi nói rồi _không _đồng _ý..."

chuông reo đến tiết học tiếp theo Tô Dung Dung như có được cái cớ rời đi. Tô Dung Dung kéo tay Danh Danh lướt qua hắn không có một cái liếc nhìn vô cùng ghét bỏ.

" tôi sẽ khiến gia đình em phải gả em cho tôi, em sẽ tự động đến bên tôi nguyện làm người phụ nữ của Âu Thiên Vũ tôi đây. Tô Dung Dung hãy nhớ đấy em sẽ là người của tôi "

Âu Thiên Vũ nói vọng theo khi hai cô gái chạy thật nhanh để không nhìn thấy hắn nữa. Âu Thiên Vũ chỉ là một trong những người bị Tô Dung Dung từ chối, khi học trung học cũng đã rất nhiều người tỏ tình theo đuổi, chỉ có Âu Thiên Vũ là từ đó đến nay vẫn không từ bỏ. luôn tìm cách tiếp cận tặng những món quà đắt tiền, tất cả điều bị từ chối những người khác biết thế nên không ai dám theo đuổi Tô Dung Dung nữa sợ đắt tội với Âu Thiên Vũ. thời gian trôi qua nhanh đã đến lúc thi cuối năm đại học cũng đã xong.

" gần ra trường rồi cậu sẽ làm cho công ty nhà cậu hay đâu thế Dung Dung? "

-Danh Danh hỏi..

"tớ sẽ làm việc cho gia đình sẽ giúp đỡ cha mẹ tớ, và sẽ làm cho công ty nhà tớ ngày càng to hơn sẽ đứng đầu thành phố B này "

-Tô Dung Dung cười tít mắt

"tớ Danh Danh tôi sẽ bên cạnh cậu sẽ xin vào làm công ty của cậu sẽ không xa cậu, bám cậu đến mãi mãi về sau "

"tớ biết Danh Danh của tớ không để tớ một mình đâu, tụi mình sẽ làm bạn đến mãi mãi về sau đến thành hai bà lão tóc trắng răng rụng xấu cùng nhau luôn mà ha"...

-chuông điện thoại Dung Dung reo:

"chú Trương con vừa thi xong, con có hẹn với Danh Danh đi ăn bữa ở ngoài rồi(" ...") "

-Tô Dung Dung chạy vội "Danh Danh tôi phải đi trước", Danh Danh đứng kế bên cũng chẳng hiểu chuyện gì vọng kêu theo " gọi cho tớ nhé "

Tô Dung Dung vội vàng lao vào bệnh viện phòng cấp cứu đang bật đèn , chú Trương và thư kí Đỗ thân cận của cha Dung Dung đứng bên ngoài.

" chú Trương chú Đỗ đã xảy ra chuyện gì hai người trả lời con đi, cha mẹ con bị làm sao thế..."

-nước mắt Dung Dung trào ra chảy dài trên gương mặt nhỏ nhắn mếu máo khóc vẫn rất xinh

" tiểu thư bình tĩnh lại ngồi xuống đây "

-chú Trương đỡ Dung Dung ngồi xuống

" chú Trương hãy nói con nghe tại cha mẹ con lại gặp tai nạn, bình thường đều là chú lái mà sao chú vẫn có làm sao mà cha mẹ con thì... ức huhu..."

- chú Trương kể lại khi biết hôm nay là Dung Dung thi xong chủ tịch dự định sẽ mở tiệc ở nhà mừng cho con gái, trước đó chủ tịch đã bảo chú Trương đi lấy quà mà phu nhân đặt trước nên đã không có mặt khi tai nạn xảy ra.

- đã qua 12h đồng hồ trong phòng phẫu thuật chưa thấy giấu hiệu mở cửa, trong lòng của Dung Dung như những khối đá đè nặng nóng như ngồi trên lửa tay chân run rẩy. cô rất sợ nổi sợ như kim giây đang tích tắc bên trong kia, chú Trương luôn túc trực bên cạnh cô. khi đèn tắt bác sĩ mệt mỏi mở cửa đi ra hỏi?

" ai là người nhà bệnh nhân Tô Ngạn Bân và Lý Hà Nghi, thành thật xin lỗi xin chia buồn cùng gia đình chúng tôi đã cố gắng hết sức cứu bệnh nhân nhưng do va chạm mạnh..bíp..bíp.."

-khi nghe được những lời của bác sĩ chưa dứt câu thì Dung Dung đã ngất đi, đến khi tĩnh lại cô dường như chẳng còn sức nữa, hai người thân yêu của cô đã rời xa cô mãi mãi. trong một ngày mà cô mất đi cha và mẹ, cú sốc kinh hoàng đau đớn đến nỗi nước mắt không chảy nữa dường như nổi đau đã làm cô mất cảm giác rơi nước mắt. cô bình tĩnh chủ trì xắp xếp lo liệu hậu sự cho cha mẹ thật chu toàn. đối tác của cha cô họ hàng xa bạn bè thân thiết và những người quen biết gia đình cô điều đến chia buồn, rất đông dường như sinh thời cha mẹ cô luôn được những người khác xem trọng kính nể nên giờ mới đông thế này trong lòng cô cũng đôi phần an ủi.

-một tuần trôi qua khi cha mẹ cô mất, thì chú thiếm cầm sắp giấy tờ đến nhà và có luật sư đi theo:

" Dung Dung lúc sinh thời cha mẹ con có nhờ chú khi anh ấy xảy ra chuyện gì thì chú sẽ là người giám hộ cho con và quản lý công ty thay cho anh chị đến khi con lập gia đình và giao phó công ty cho con"

-luật sư đưa hợp đồng cho cô trong đó có chữ ký của cha con nên cô không mảy may nghi ngờ, như thế chú cô hợp pháp vào quản tạm thời chức vụ của cha cô. cô ký tên trong bản hợp đồng người giám hộ, có một người nở nụ cười đắc ý..

●chương 3

hôm sau chú thiếm và em gái họ dọn vào nhà cô, Tô Dung Dung cũng chẳng quan tâm đến vì với cô ai cũng được cô điều không cần, vì những người quan trọng đã xa cô mãi mãi. chỉ còn chú Trương vẫn chăm sóc cho cô như người thân hơn cả người chú mà bây giờ cô mới gặp,

"chú Trương chú đừng đi bỏ cháu nha, giờ con chỉ còn mình chú là thân cận chú bỏ rơi con nữa thì con biết làm sao"

nước mắt rưng rưng Dung Dung nói khẽ:

"tôi sẽ bên tiểu thư đến khi nụ cười của tiểu thư trở lại, yên tâm nhé" chú Trương an ủi.

hôm nay là lễ tốt nghiệp ai ai cũng cùng gia đình vui vẻ chụp ảnh kĩ niệm, rất náo nhiệt chỉ có một dù đến trễ nhất nhưng vẫn trốn góc nào đó lặng lẽ gặp hiệu trưởng và rời đi sau đó.

"Tô Dung Dung chờ tớ với, sao cậu không liên lạc với tớ biết được chuyện nhà cậu trên báo tớ rất lo. gọi cậu cũng chẳng được, cậu ổn chứ ngồi đây kể cho tớ nghe" là Danh Danh bạn thân của Dung Dung.

"tớ! Danh Danh à tớ không ổn tí nào tớ đau lắm tớ không muốn sống nữa, chẳng còn gì để tớ sống tiếp từ đây tớ phải sống thế nào đây. cha mẹ tớ đã rời xa tớ rồi không còn bên cạnh tớ nữa, tớ phải làm sao đây Danh Danh à".

những nổi buồn đau chất chứa bao lâu nay trong lòng Dung Dung đã có nơi để dựa vào khóc cho vơi bớt mệt mỏi mà cô đã gồng mình chịu đựng, Danh Danh ôm cô để cô yên tâm mà khóc. lát sau khi tiếng khóc dịu lDanh Danh nhìn cô trêu chọc " mặt và mắt cậu sưng như heo rồi kìa nín đi nào cậu còn tớ mà không phải sao"

Danh Danh dẫn cô đi lấp đầy cái bụng mà những ngày qua cô thường bỏ bữa

"cậu gầy đi nhiều thế này à cơn gió mạnh thổi bay mất tớ biết tìm cậu ở đâu, dùm ơn đi nha! ăn uống vào không được bỏ bữa nữa đó".

sự trách yêu này cũng làm Dung Dung mỉm cười "cảm ơn cậu nhe Danh Danh"

chú Trương đến rước Dung Dung ra về "chào tạm biệt Danh Danh"

về đến nhà Dung Dung thấy có người đang trong phòng khách cả chú thiếm và hai người lạ, còn người một người quen đang nhìn cô với đôi mắt như muốn nuốt chửng cô, phép lịch sự cô cuối chào hỏi. Dung Dung con lại đây thiếm lại dịu dàng kéo ngồi xuống, chú Tô niềm nở lên tiếng

"đây là cháu gái tôi, hôm nay là lễ tốt nghiệp con bé loại bằng giỏi đấy anh chị tôi sinh thời rất tự hào".

"Vâng! đây là con trai một nhà tôi sau này sẽ kế nghiệp công ty gia đình Âu thị Âu Thiên Vũ, giờ gặp mặt tiểu thư đây so với lời kể của con trai tôi thì gấp vạn lần"

"cảm ơn bác gái đã quá khen, con đây còn rất nhiều khiếm khuyết chưa được dạy dỗ nên không dám nhận lời khen vàng của bác gái"

"Dung Dung à! phu nhân đây đã khen thì con đừng ngại sau này cũng là người một nhà sẽ được dạy bảo thêm, con đừng lo hãy chăm sóc cho phu nhân đây như mẹ ruột con nhé".

thiếm nói khẽ khi thấy phu nhân hài lòng, Tô Dung Dung trong lòng dường như lệt một nhịn tim. chẳng hiểu đang xảy ra chuyện gì nữa, không thể tin những gì vừa nghe thấy. người một nhà gì cơ, chăm sóc như mẹ ruột sao cơ, đã có chuyện gì thế này. chú thiếm Dung Dung bảo hai đứa lên phòng để có không gian riêng bồi dưỡng tình cảm. Tô Dung Dung lễ phép chào phu nhân Âu thị rồi vội vã về phòng, Âu Thiên Vũ theo sau đến cửa Tô Dung Dung đứng lại hỏi chất vấn.

" anh làm gì thế, sao đi theo tôi?"

"em cũng nghe rồi đó, chúng ta tương lai sẽ là người nhà. em là người nhà của tôi, nên tôi có quyền đi theo vào phòng em"

"anh bị bệnh à! bây giờ và sau này chúng ta điều không liên quan gì đến nhau, ai muốn làm người nhà với anh chứ tôi đây không có phần phước đó nên cút khỏi mắt tôi nhanh và luôn".

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play