Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

NGÀY ĐẸP TRỜI CHÚNG TA ĐÃ YÊU NHAU

chap 1. Chuyển Nhà

Vừa mới nghỉ hè xong thì Đa Tranh phải dọn đến thành phố A sinh sống, ở quê không còn nhà nữa ,nhà của cô đã bán để trả nợ cho người ta rồi. Bây giờ cả nhà cũng không thể sống ở đó nữa ,vậy cho nên ba mẹ của Đa Tranh đã quyết định đến thành phố A sinh sống, sẵn tiện tìm việc làm luôn ,dù sao thì thành phố A cũng có rất nhiều chỗ làm việc, và như vậy thì sẽ không phải sợ đói nữa .

2 giờ chiều thì cũng đến nơi , Hứa Trí đã nhờ bạn mình thuê giúp 1 căn nhà . Đường xá ở đây nhiều đường cho nên ông ấy cũng không có quen cho lắm ,căn nhà này gần trung tâm và gần trường học ,tuy giá hơi cao nhưng mà đổi lại được 1 căn nhà đẹp cho nên ông ấy cũng chấp nhận .

Tiền nhà đã trả trước 1 năm cho nên cũng cảm thấy nhẹ trong lòng .

" Đa Tranh con nhìn gì thế, đem hành lý vào nhà đi. "

" Dạ. "

Đa Tranh nhìn thấy 1 thanh niên cao lớn trên 1m8 , anh ấy hình như vừa mới đi học về. Nghỉ hè mà vẫn đi học ư ,đúng là quá giỏi mà .

Cô thầm ngưỡng mộ người thanh niên đó , chắc là học giỏi lắm đây. .

Đa Tranh kéo vali vào trong nhà ,cô nhìn căn nhà một hồi lâu rồi cùng ba và mẹ dọn dẹp lại mọi thứ.

" Nhà rộng quá ba. "

" Ừm ,nhà rộng cho con sống thoải mái ."

" Ông đúng là quá cưng con gái rồi. " Đặng Xuân là vợ của Hứa Trí liền lên tiếng .

" Tôi chỉ có 1 đứa con gái này thôi ."

" Biết rồi , ông cũng mau dọn nhà đi. "

" Được, được ".

Ba mẹ dọn ở ngoài còn Đa Tranh thì dọn ở trong phòng ngủ, trong phòng đã có giường,bàn học và cả tủ quần áo ,mọi thứ cũng khá là đầy đủ rồi, nhưng mà chắc cũng cần mua thêm vài vật dụng nữa.

2 tiếng đồng hồ trôi qua thì cũng đã xong ,Đa Tranh nằm dài trên giường, hai mắt nhìn trân trân trên trần nhà.

" Sắp tới phải đi học rồi, ở đây cô không hề quen ai cả. " Đa số cảm thấy có chút lạc lỏng , thật sự cô rất sợ bị người sẽ cô lập mình.

Đến tối cả nhà cùng nhau ăn cơm tối .

"Ngày mai con cũng ra ngoài mua tập sách đi, sắp tới ngày đi học rồi. "

" Dạ mẹ ,con biết rồi ."

"Hồ sơ trường đã nhận rồi, con cứ an tâm đến trường ."

" Dạ mẹ. "

Thôi thì cái gì tới thì mình sẽ chấp nhận vậy .

Sau khi ăn cơm xong thì Đa Tranh cũng phụ mẹ rửa bát ,lát sau thì cô cũng đi vào phòng ngủ .

Nằm xuống giường bấm điện thoại 1 chút thì cô cũng đi vào giấc ngủ .

Sáng hôm sau cô dậy sớm ,Đa Tranh xuống dưới nhà để đi chạy bộ .

" Cháu mới chuyển đến đây à ."

" Dạ đúng rồi chú , nhà chú ở gần đây sao. "

" Ừ nhà chú ở tầng 3 số nhà 124.."

" Trùng hợp thật đấy ,kế nhà cháu luôn ."

" Vậy sao ,đúng là trùng hợp thật mà .Chú hay đi công tác ít khi về nhà cho nên cũng không biết. "

" Dạ cháu mới chuyển đến hôm qua mà thôi ."

" Ừm ,à mà cháu học trường nào thế .."

" Dạ trường A lớp 12A1. ."

" Ồ lại trùng hợp nữa ,con trai bác cũng trường A và lớp 12A1 , nếu cháu không biết đường để chú nói với Giang Nam dẫn cháu đi học. "

" Dạ vậy con cảm ơn chú , à cho con hỏi thêm là chú tên gì thế ."

" Chú tên Vu Sơn ."

" Dạ cháu tên là Hứa Đa Tranh ,.."

" Tên của cháu rất đẹp ."

" Dạ ,cảm ơn chú. "

Đa Tranh không ngờ ngày đầu tiên đến đây mà đã làm quen được 1 người hàng xóm rồi, xem ra thì cô rất là may mắn rồi, đã vậy còn có thêm người bạn nữa chứ ,con trai của chú ấy là Giang Nam, không biết người đó là người như thế nào nữa đây, trời đất ơi Đa Tranh cô tò mò quá .

Đi suốt quãng đường thì 2 người đã nói chuyện rất nhiều thứ , cô cảm thấy chú ấy cũng rất là thân thiện và dễ gần nữa ..

Về đến nhà Đa Tranh liền vào trong bếp ăn sáng ,ba của cô đã ra ngoài đi xin việc làm rồi còn mẹ thì đã đi chợ. Bây giờ ở trong nhà chỉ còn có 1 mình cô mà thôi, sau khi ăn xong thì Đa Tranh cũng đi về phòng của mình .

chap 2.Gặp 2 Lần

Vu Sơn về đến nhà thì không thấy người đâu cả , đồ ăn đã được nhân viên giao đến và để ở trên bàn .

Giang Nam thì nằm ở trong phòng, anh đang chơi game cho nên không biết là đã có người đi vào phòng .

" Nam ,mẹ con đâu ."

" Chắc là ra ngoài mua sắm rồi, mẹ đã đặt đồ ăn ngoài rồi đấy ,ba ăn đi ."

" Ừ ,con ra ăn với ba luôn đi ."

" Dạ vâng. "

Sau đó thì anh cũng đi ra ngoài, dù sao ông ấy mới về anh cũng không muốn bày ra cái mặt khó coi đâu .

Giang Nam thường xuyên ở nhà 1 mình, ba và mẹ sẽ đi làm , việc ăn uống thì anh sẽ mua ở bên ngoài còn không thì sẽ ăn ở trường học. .

" Hết tháng này mẹ con sẽ không đi làm nữa ,mẹ con sẽ ở nhà. "

" Sao vậy ba ,tại sao không đi làm ."

" Công việc nhiều quá mẹ con làm không nổi nữa ,với lại thời gian qua bà ấy nói hơi lơ đãng với việc chăm sóc cho gia đình, cho nên bây giờ muốn ở nhà ."

" À ."

" Thời gian qua con cực khổ rồi ."

" Không có đâu ,ba đừng nghĩ vậy ."

" Ừm ."

" À chúng ta có hàng xóm mới đấy ,con có biết không. "

" Con có thấy. "

" Ba mới gặp Đa Tranh ở dưới lầu ,con bé cũng học chung lớp với con đấy, có gì thì giúp ta người ta , dù sao thì mới lên thành phố bây giờ chắc cũng không biết đường xá đâu ."

" Con không có rảnh đâu ,thời gian cũng không có ."

" Sáng con đi học rõ rồi đi chung luôn cũng được mà ."

" Thôi , phiền phức lắm ba ."

" Con đó, không nhiệt tình gì hết. "

Vu Sơn cũng đành thôi chứ biết làm sao bây giờ .

Sau khi ăn sáng xong thì Giang Nam liền trở về phòng của mình, anh ngồi vào bàn học bài. Năm nay là năm cuối cấp rồi, cho nên phải tận dụng thời gian 1 chút ,cái nào học ra học chơi ra chơi ...

Giang Nam rất thông minh cho nên anh làm bài tập rất là nhanh ,à anh còn là học sinh xuất sắc nhất của trường .Năm vừa rồi còn đi thi học sinh giỏi môn toán và vật lý nữa cơ mà. .

Buổi chiều Giang Nam ra ngoài chơi bóng rổ cùng với đám bạn của mình .

" Giang Nam lâu lắm tụi tao mới rủ mày ra ngoài chơi được, đang nghỉ hè ,mày bận lắm à "

" Ừ rất bận ,bận làm bài tập ."

" Hết hè rồi mà vẫn phải làm bài tập sao ."

" Tô Lê mày quên rồi sao ,nó làm bài tập từ đầu hè đến cuối hè mà. "

" Quá siêng năng , Lâm Đồng tao đây cũng phải nể phục mày. "

" Có gì đâu , chứ ở không thì chán lắm ."

" Thì mày đi đánh bóng rổ với tụi tao này , còn không thì đi ăn đi uống cà phê. "

" Cái đó còn chán hơn. "

Lâm Đồng anh quả thật không biết bài tập đó có cái gì vui mà lại khiến cho bạn của mình lao đầu vào đến như vậy chứ .

Chơi đến chiều thì cả đám cũng kéo nhau đi ăn ở quán gần trường học .

" Đồ ăn tới rồi, ăn thôi ."

" Ừ .."

" Giang Nam còn mấy ngày nữa là đi học rồi, mấy ngày này chúng ta phải tranh thủ đi chơi mới được. "

" Mày rủ Tô Lê đi. "

" Tao đi với nó chán luôn rồi ."

" Mày được lắm ." Tô Lê liền gằn giọng rồi liếc mắt nhìn Lâm Đồng .

" Ừm cũng được , "

" Yeah , đại thiếu gia đồng ý rồi, cái này chắc sắp có bão. "

Lâm Đồng vẫn cứ như vậy,cái tính thích trêu chọc người khác cũng không chịu bỏ thì phải .

Gần 6 giờ thì Giang Nam cũng về nhà , đi được 1 chút thì trời lại mưa rào lên 1 trận ,sau đó thì anh liền tấp vào để trú mưa .

Xe đạp cũng đã ướt từ khi nào rồi, anh đứng dưới mái hiên rồi khẽ thở dài .

Đa Tranh ướt như chuột lột vậy , hai tay cầm 2 túi đồ hai bên.

Khi mà cô đứng vào mái hiên thì thấy có người, cho nên hơi cúi đầu 1 chút.

" Nhà anh ở gần đây hả "

" Ừ. "

Dù sao cũng không quen biết cho nên anh cũng không muốn phải nói nhiều đâu .

Người gì đâu mà lạnh lùng quá nhỉ ,mà cô cảm thấy hình như đã gặp anh ấy ở đâu rồi thì phải, chắc là chỉ là cái nhìn thoáng qua mà thôi .

20 phút sau thì cũng đã tạnh mưa , Đa Tranh đi bộ cho nên sẽ đi sau Giang Nam .

Khi cô nhìn thấy xe đạp của anh đậu trước nhà thì cũng đã hiểu ra 1 chút ,anh ấy chính là hàng xóm của mình, ngày hôm trước cô dọn nhà thì đã nhìn thấy anh ấy rồi cho nên mới thấy hơi quen như vậy .

Là con của chú Vu Sơn ư ,lúc sáng chú ấy đã nói cho cô biết về người đàn ông này thì phải .

Sau đó thì Đa Tranh cũng đi lên nhà ,vừa bước đến cửa thì lại nhìn thấy Giang Nam 1 lần nữa .

" Thì ra là cậu , tôi đã gặp cậu 2 lần rồi ." biết là Giang Nam,cho nên cô đã đổi xưng hô 1 chút ,dù sao thì 2 người cũng bằng tuổi với nhau mà .

" Đừng có mà bắt chuyện, tôi không thích "

Nói xong Giang Nam liền đi vào trong nhà , Đa Tranh thì đơ người ra luôn ,cô không nghĩ là cậu ấy lại lạnh lùng với mình như thế đấy ,mà khi nhìn vào thì thấy có phần hơi sợ 1 chút ,cô có làm gì đâu mà muốn ăn tươi nuốt sống người ta luôn vậy ...

Chap 3 .

Hôm nay là ngày học đầu tiên cho nên Đa Tranh thức dậy khá là sớm ,chú Sơn có nói là cô và Giang Nam sẽ đi học cùng nhau ,nhớ đến khiến cho cô có chút hồi hợp.

Đa Tranh đứng ở dưới nhà đợi Giang Nam, hơn 10 phút sau thì anh mới đi xuống.

" Đợi tôi làm gì, chúng ta không quen ,cô tự mình đi học đi. "

" Ơ , nhưng mà ba của cậu ."

" Vậy cô đi tìm ba tôi đi ."

Sau đó thì Giang Nam cũng lấy xe đạp chạy đi mất, Đa Tranh thì đi bộ ,cô cứ đi theo cậu ấy từ phía sau , nhưng mà qua 1 lát sau thì đã mất dấu rồi, đi bộ thì làm sao mà bì được so với Giang Nam đi xe cơ chứ .

Đến trường học cô còn phải đến văn phòng trường ghi danh nữa ,cho nên có phần hơi trễ hơn so với những bạn khác .

" Đa Tranh lớp 12A1 là lớp chọn cho nên em phải phấn đấu nhiều lên đó , thành tích của em chỉ thuộc ở dạng khá mà thôi "

" Dạ ,em biết rồi thầy .."

" Ừm ,Giang Nam là học sinh giỏi xuất sắc, em muốn hỏi bài thì cứ hỏi em ấy ."

" Dạ ,"

" Rồi em đi lên lớp đi ,còn về chỗ ngồi thì tùy vào giáo viên sắp xếp. "

" Dạ ,vậy em đi đây ,tạm biệt thầy "

" Ừm "

Đa Tranh đi lên lớp đúng lúc giáo viên đang giảng bài luôn .

"Em là học sinh mới chuyển đến à " .

" Dạ ."

" Em mau giới thiệu với mọi người đi. "

" Dạ được ."

" Xin chào các bạn mình tên là Hứa Đa Tranh là học sinh mới chuyển đến .."

" À bây giờ em xuống dưới ngồi cùng với Giang Nam đi. "

" Dạ. ..dạ ."

Nghe vậy cả lớp liền oà lên , không ngờ học sinh lại may mắn đến như thế đấy ,đã được ngồi cùng với nam thần .

" Mấy em trật tự đi ,đừng có ồn nữa ."

" Dạ được ".

Đa Tranh biết là Giang Nam không có ấn tượng tốt đẹp với cô ,cho nên cô cũng hơi sợ khi mà ngồi cùng với người đàn ông này .

" Chào bạn mới nha , mình tên Lâm Đồng còn đây là Tô Lê ,3 chúng tôi chơi chung với nhau ."

" Vâng , mình chào mấy cậu ."

" Thấy cậu nhút nhát quá đi ."Tô Lê bĩu môi nhìn Đa Tranh,sau đó lại liếc nhìn Giang Nam .

" Quay lên đi ," Giang Nam liền lên tiếng nhắc nhở .

" Được rồi"

Giang Nam ngồi ở bàn cuối cho nên có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ xung quanh .

Tuy cậu ấy học giỏi nhưng mà lại không làm lớp trưởng, năng lực thì có đấy nhưng mà bản thân lại không thích bản thân phải gò bó với cái chức vụ đó ,làm lớp trưởng phải đi sớm về trễ ,đã vậy còn phải kỉ cương tất cả mọi thứ nữa , thấy cậu ấy vậy thôi chứ có những lúc cũng hổ báo và cứng đầu lắm , không ai có thể nói lại và làm gì anh cả .

" Nhìn tôi cái gì, đáng sợ lắm sao. "

" Không .. không có. "

" Không có thì tốt, việc ai thì người đó làm ."

" Ừm ."

40 phút trôi qua thì cũng hết tiết học, Đa Tranh liền thở phào một cái ,đúng là môi trường mới cho nên cách thức cũng dạy khác nhau nữa ,cô không có tiếp thu được nhiều ..

" Này cậu mới chuyển đến đây à ."

" Ừm đúng vậy ."

" Vậy cậu có chỗ ở chưa ."

" Có rồi, mình ở đường A. "

" Ồ vậy là gần nhà của Giang Nam rồi, .." Tô Lê có chút bất ngờ .

" Ừm ."

" Đừng nói là 2 người ở chung khu nha ."

" Ừm ,.."

" Ồ ."

Không những Tô Lê mà Lâm Đồng cũng có chút bất ngờ .

" Trùng hợp thật đấy ."

" Ừm đúng là có chút trùng hợp"

" Làm cái gì mà hỏi con gái người ta dữ vậy ." Ngân Hà liếc mắt nhìn Tô Lê .

" Thì tôi muốn hỏi han bạn mới thôi hà ,cậu ganh tị hay gì "

" Đúng là cái đồ mê gái ."

" Đa Tranh ,hãy tránh xa cái tên Tô Lê này ra , tôi chơi với cái tên này lâu lắm rồi, hễ thấy gái đẹp là cậu ta như vậy đấy ."

" Ngân Hà cậu cũng vậy mà ,cái đồ mê trai. "

" Cậu nói ai vậy hả. "

" Nói cậu đấy ."

" Tô Lê,cậu chết với tôi ." vừa nói xong Ngân Hà đã rượt Tô Lê chạy mấy vòng ở trong lớp rồi

" Mô phật , ngày nào cũng như chó với mèo" Lâm Đồng lúc này liền mở sách ra đọc bài .

" Xem ra cô cũng có sức hút quá nhỉ ."

" Tôi không có, cậu đừng có nói lung tung "

" Sự thật là vậy mà. " .

Mới có 1 tiết học thôi mà cô đã không thể nào chịu được rồi, Giang Nam thật sự không thích cô ,xem cô như là kẻ thù vậy , không nói móc là cậu ấy sẽ không chịu được mà .

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play