[Duongkieu] Từ Nhân Chứng Thành Vợ Của Hắn??
giới thiệu
Nguyễn Thanh Pháp
Pháp Kiều - 22 tuổi. Một người hiền lành, dễ thương. Nhưng em lại sống trong một căn nhà không đủ tình yêu thương của ba mẹ. Ba mẹ em mất từ nhỏ để lại em tự chăm sóc chính bản thân mình và biết tự lập từ nhỏ
Trần Đăng Dương
Đăng Dương - 24 tuổi. Là anh thứ 2 trong nhà rất chiều bé út, người đứng đầu băng đảng Hải Dương (Hải Dương là tên băng đảng đứng đầu giới mafia) máu lạnh, sống không biết tình yêu là gì (vì có ai dám yêu đâu mà biết). Không một ai dám nhìn thẳng vào đôi mắt sắc bén biết giết người của anh. Gia đình anh là một gia đình sở hữu 1 công ty lớn nhất cả nước
Đỗ Hải Đăng
Hải Đăng - 25 tuổi. Cũng là người trong băng đảng Hải Dương nhưng là một vị thế khác. Thay vì máu lạnh như em trai mình thì anh là một người lạnh lùng và ấm áp còn rất thương vợ nữaaaa><
Đặng Thành An
Thành An - 22 tuổi. Bé út tính cách trái ngược hoàn toàn với 2 anh trai của mình. Bé An rất dễ thương, vâng lời, lâu lâu hay dỗi và là bạn thân của Kiều và Hùng Huỳnh
Lê Quang Hùng
Quang Hùng - 25 tuổi. Là bạn thân của Hải Đăng và Đăng Dương, hiền lành, đẹp trai, tốt bụng. Không còn gì để chê
Huỳnh Hoàng Hùng
Hùng Huỳnh - 22 tuổi. Bạn thân của An và Kiều. Tính cách hoà đồng, dễ thương, ghét chiến tranh, hoà đồng, nhưng anh lại rất dễ bị bắt nạt. Nói gì làm nấy, kể gì cũng tin
Dương, An, Đăng được nhận nuôi nhaaa. Từ lúc 3 anh em còn rất nhỏ, bố mẹ nuôi đã đưa 3 anh em từ cô nhi viện về xem các con như là con ruột của mình vậy
Chapter 1
Pháp Kiều vừa tan làm, trời mưa lất phất. Em cầm chiếc ô tung tăng nhảy chân sáo và khẽ hát thầm trong miệng
Ánh đèn đường yếu ớt không đủ xua tan sự âm u bao trùm. Chiếc ba lô trên vai nặng trĩu và nỗi lo lắng bắt đầu tới khi bước vào con hẻm nhỏ. Đồng hồ đã điểm gần nửa đêm, em thầm trách mình vì đã không chọn đường lớn mà đi. Nhưng con đường này ngắn hơn, và ngày nào em cũng đi qua mà không có chuyện gì xảy ra
Bỗng, tiếng động lạ vang lên. Tiếng bước chân vội vã, tiếng người nói chuyện, rồi tiếng súng nổ khô khốc vang dội.
Kiều hoảng sợ, chân bước nhanh hơn. Nhưng trước khi kịp rời khỏi con hẻm, một bóng người cao lớn xuất hiện chắn trước mặt em
Trần Đăng Dương
Đừng sợ //nghiêng đầu//
ánh mắt lạnh lẽo như dao găm xuyên thẳng vào em. Phía sau hắn, một nhóm người khác đang gục ngã trên mặt đất. người đàn ông nói, giọng trầm thấp như một lời trấn an, nhưng cũng mang theo một sự đe dọa ngấm ngầm
Nguyễn Thanh Pháp
Tôi… tôi chỉ đi ngang qua. Tôi không thấy gì cả //lắp bắp//
Hắn không nói gì, chỉ tiến lại gần, đôi mắt đen thẳm quan sát cô như đang đánh giá
Trần Đăng Dương
Em tên gì //nâng cằm em lên//
Nguyễn Thanh Pháp
Không...không quan trọng lắm đâu. Tôi...tôi đi ngay bây giờ đây //lùi về sau+tay nắm chặt quai balo//
Trần Đăng Dương
//nắm lấy cánh tay// em nghĩ tôi sẽ để một nhân chứng rời đi dễ dàng thế sao?
Nguyễn Thanh Pháp
Nhân chứng? Tôi không thấy gì cả! Tôi thề
Em hoảng loạn cố vùng vẫy để thoát khỏi bàn tay của hắn nhưng hắn quá mạnh
Hắn nhìn thẳng vào mắt cô, một nụ cười nhếch môi hiện lên, đầy nguy hiểm
Trần Đăng Dương
Vậy thì tôi sẽ khiến em không bao giờ có cơ hội kể lại
Trái tim Kiều hẫng đi một nhịp khi nghe hắn nói như vậy
Trần Đăng Dương
Đưa cô ta về //ra lệnh cho đàn em//
Trước khi em kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, một chiếc khăn bịt miệng đã khiến em chìm vào bóng tối.
Chapter 2
Khi Kiều mở mắt, ánh sáng chói lọi từ chiếc đèn chùm pha lê trên trần nhà khiến em phải nheo mắt. Đầu óc mơ hồ, em cố gắng ngồi dậy, nhưng cảm giác lạnh lẽo trên cổ tay ngăn em lại
Em nhìn quanh. Căn phòng rộng lớn, với những món đồ nội thất xa hoa: bộ ghế bọc nhung đỏ, bàn gỗ chạm khắc tỉ mỉ, và rèm cửa dày nặng phủ kín cửa sổ. Mùi hương gỗ trầm thoang thoảng, hòa quyện với không khí lạnh lẽo của điều hòa, khiến mọi thứ như nghẹt thở.
Người đàn ông từ đêm qua bước vào, vẫn với dáng vẻ lạnh lùng và quyền lực. Bộ vest đen vừa vặn càng làm tôn lên sự sắc bén trong ánh mắt hắn
Trần Đăng Dương
Em tỉnh rồi //mỉm cười//
Nguyễn Thanh Pháp
Anh là ai? Tại sao bắt tôi? //run rẩy//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương //thản nhiên//
Trần Đăng Dương
Với lại cái tên này có lẽ em không cần nhớ lâu đâu. Vì từ giờ cuộc đời em sẽ thuộc về tôi
Nguyễn Thanh Pháp
Thuộc về anh? Anh điên rồi! Tôi chẳng liên quan gì đến anh cả! //vùng vẫy//
Dương chậm rãi tiến lại gần, ngồi xuống ghế đối diện. Hắn quan sát em như một con thú săn mồi đang đánh giá con mồi của mình
Trần Đăng Dương
Vì em xuất hiện sai chỗ, sai thời điểm rồi Pháp Kiều à //nhếch môi//
Trần Đăng Dương
Tôi không cần biết em vô tình hay cố ý, nhưng kể từ khi em chứng kiến những gì tối qua, em đã trở thành người của tôi
Nguyễn Thanh Pháp
Người của anh? Anh không thể làm thế! Tôi sẽ báo cảnh sát //hét lớn//
Trần Đăng Dương
//bật cười// báo cảnh sát? Em nghĩ họ sẽ dám đụng đến tôi à
Nguyễn Thanh Pháp
Anh..//bất lực//
Kiều cảm thấy như rơi vào vực thẳm. Em không biết hắn là ai, nhưng ánh mắt đó, khí chất đó, và cả sự tự tin đáng sợ kia đều nói lên rằng hắn không phải người bình thường
Nguyễn Thanh Pháp
Anh muốn gì từ tôi? //tuyệt vọng//
Trần Đăng Dương
Tôi không cần gì từ em. Tôi chỉ cần em ở đây, an toàn, và… dưới sự kiểm soát của tôi //nghiêng đầu//
Kiều cứng người. Những từ cuối cùng của hắn không chỉ là một lời đe dọa mà còn là một lời tuyên bố.
Trần Đăng Dương
Emcó thể ghét tôi, nguyền rủa tôi, nhưng đừng bao giờ nghĩ đến việc chạy trốn //vuốt mũi em//
Trần Đăng Dương
Vì nếu em thử, tôi sẽ tự tay kéo em trở lại. Và lần đó, mọi thứ sẽ không dễ dàng như bây giờ đâu //nhếch môi//
Pháp Kiều không thể tin rằng cuộc đời mình lại rơi vào tay một kẻ như Đăng Dương. Nhưng sâu trong lòng, em biết một điều: em sẽ không dễ dàng chấp nhận số phận này.
Download MangaToon APP on App Store and Google Play