Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Nam Phụ Lên Ngôi

Tin Tưởng?

Mùa hè nắng chói chang, Ninh Thành vào tháng Sáu dần ấm lên
NovelToon
Trong xe BMW ko người lái thường xuyên phát ra tiếng ho khan
NovelToon
Vân Kiều
Vân Kiều
Khụ khụ…
NovelToon
Vân Kiều
Vân Kiều
/che miệng/
/trong điện thoại truyền đến giọng nói quan tâm của bạn tốt/
Khương Tư Nguyên
Khương Tư Nguyên
📱Kiều Kiều, sao tớ nghe cậu cứ ho mãi thế, bị cảm rồi à?
Vân Kiều
Vân Kiều
📱Ko sao, có thể dính cảm cúm thôi, đúng lúc tớ cũng muốn đến bệnh viện thăm ông nội, thuận tiện lấy thuốc luôn
Khương Tư Nguyên
Khương Tư Nguyên
📱Cảm cúm? Trời nóng thế này mà cậu muốn đi đâu chịu lạnh.."nói thầm"
Vân Kiều
Vân Kiều
*tâm trạng trầm xuống*
Tối hôm đó...
Kết thúc kỳ thi đại học, cô dư dả thời gian, còn công việc của bn trai Văn Cảnh Tu bận rộn gần đây mỗi ngày anh ta đều tăng ca. Vất vả lắm mới hẹn được 1 bữa tối, cô đến chung cư của Văn Cảnh Tu, tự tay nấu 1 bàn ăn, món nào cũng mang hương vị mà anh ta thích
Anh ta lại chậm chạp chưa về, cô chờ mãi chờ mãi, ko biết đã thiếp đi trên sô pha từ lúc nào, điều hòa bật cả đêm
NovelToon
Buổi sáng lúc cô rời đi, Văn Cảnh Tu còn chưa về, cô gọi điện thoại hỏi, anh ta chỉ bảo
Văn Cảnh Tu
Văn Cảnh Tu
📱Xin lỗi Kiều Kiều, tối qua xử lý công việc quá muộn nên đành ở lại công ty
Vân Kiều
Vân Kiều
*yên lặng nghe ah ta xloi*
Vân Kiều
Vân Kiều
*Xử lý toàn bộ thức ăn đã nguội sau khi về nhà thì bị cảm*
Khương Tư Nguyên dặn dò cô mau chóng uống thuốc, rồi hỏi đến chuyện hôm qua đã hẹn
Khương Tư Nguyên
Khương Tư Nguyên
📱Vậy buổi chiều chúng ta có tới tiệm làm bánh nữa không?
Vân Kiều
Vân Kiều
📱Có chứ
Khương Tư Nguyên
Khương Tư Nguyên
📱OK, buổi chiều gặp
Bấy giờ, hệ thống giọng nói của tài xế phát ra âm thanh
“Đã tới gần đích"
Vân Kiều
Vân Kiều
/rời khỏi xe, hơi nóng oi bức ùa vào mặt,nắm chặt túi trong tay, tiến vào phòng bệnh của khu nội trú/
Lúc đến, điều dưỡng đang đỡ ông cụ lên xe lăn, chuẩn bị ra ngoài hít thở ko khí
Vân Kiều
Vân Kiều
Ông nội
ông nội n9
ông nội n9
Kiều Kiều đến rồi à
Vừa thấy cô, ông đã nở nụ cười, khuôn mặt tang thương đầy nếp nhăn, nhưng trong mắt Vân Kiều thì vẫn hiền lành
Ông hỏi thành tích thi tốt nghiệp trung học của cô, từ trước đến nay Vân Kiều luôn phát huy ổn định, ông nội nghe được thì trong lòng vui mừng, cuối cùng ông vẫn nhắc tới chuyện tình cảm của cháu gái
ông nội n9
ông nội n9
Gần đây cháu với Cảnh Ngôn thế nào?
Vân Kiều
Vân Kiều
/đang bóc chuối hơi khựng lại, ánh mắt dao động, môi nở nụ cười/
Vân Kiều
Vân Kiều
Ông nội yên tâm, chúng cháu tốt lắm
Vân Kiều
Vân Kiều
Ông biết đấy, anh ấy tiếp quản công ty mới hai năm thôi, bận mà ạ/đưa chuối cho ông/
Văn Cảnh Ngôn lớn hơn cô năm tuổi, cô còn đang đi học, Văn Cảnh Ngôn đã chính thức lèo lái sản nghiệp của nhà họ Văn. Vì công việc anh ta bận rộn, hai người gặp nhau thì ít, xa cách thì nhiều.
ông nội n9
ông nội n9
Không biết bộ xương già này của ông còn khả năng chống đỡ được đến ngày cháu mặc váy cưới lấy chồng không?
Vân Kiều
Vân Kiều
Ông nội, sức khỏe ông rất tốt, cháu cũng còn nhỏ ạ
Vân Kiều
Vân Kiều
/Cháu gái ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh ông nội làm nũng/
ông nội n9
ông nội n9
*lòng ông tràn đầy thương tiếc*ông chỉ hy vọng thân thể tàn tạ già nua này có thể trụ vững lâu hơn một chút.
ông nội n9
ông nội n9
Năm nay cháu gái mười chín tuổi, vốn nên sống vui vẻ phóng khoáng, không nên nhắc về chuyện hôn nhân sớm như vậy.
ông nội n9
ông nội n9
Ta chỉ sợ sau khi mình qua đời, chẳng ai thật lòng bảo vệ và chăm sóc cháu, nên mới hy vọng nhân lúc còn sống, tận mắt nhìn thấy cháu tìm được chốn về
Ba năm trước, ông nội không may trúng gió, trải qua điều dưỡng ý thức, ông dần bình phục, nhưng hai chân không còn đứng vững. Ba năm nay ông luôn điều trị ở bệnh viện, đáng tiếc thay, tuổi già chân suy yếu là điều không thể nào tránh khỏi.
Vân Kiều hàn huyên với ông cụ, trước khi rời đi, cô sang văn phòng bác sĩ điều trị chính, lúc ra ngoài thì mặt ủ mày chau.
Bác sĩ
Bác sĩ
/chỉ lắc đầu với cô/Trong thời gian này, ông cụ phải nghỉ ngơi thật tốt, đừng để ông chịu kích thích và tổn thương từ bên ngoài, cố gắng giữ cho ông cụ vui vẻ. Nếu ông còn tâm nguyện gì chưa hoàn thành, người nhà hãy tranh thủ thời gian
Vân Kiều
Vân Kiều
"Sức khỏe của ông nội, nhiều thì một năm rưỡi, ít thì..."
Nhà họ Vân và nhà họ Văn vốn là thế giao, thời thơ ấu, người lớn định ra hôn ước miệng cho hai người, cô và Văn Cảnh Tu cũng nhờ đó mà thân thiết hơn so với người khác. Khi lớn lên, cô đã hiểu được “vị hôn phu” có nghĩa là gì.
Văn Cảnh Tu sở hữu bề ngoài xuất chúng, thành tích học tập ưu việt, đối nhân xử thế nho nhã lễ độ, cộng thêm xuất thân của anh ta, chuyện cô rung động với anh ta là điều rất đơn giản.
Vào 1 năm trước, đôi bên chính thức xác nhận quan hệ yêu đương. Snhat tuổi 18 của cô, một người bạn là con trai ở trường học đã nhân cơ hội tặng quà để thổ lộ, Văn Cảnh Tu ghen tị mang cô đi, cả hai thẳng thắn bày tỏ tình cảm.
Đã quen biết nhiều năm, sau khi ở bên nhau, họ nhanh chóng bước vào thời kỳ ngọt ngào. Văn Cảnh Tu tiếp quản tập đoàn nhà họ Văn gặp vô vàn khó khăn, ngay cả sinh nhật cũng ở nơi khác không kịp trở về. Cô lấy hết dũng khí mua vé máy bay chạy tới tìm anh ta
Cô chưa đủ tuổi, không thể kết hôn, họ treo danh nghĩa hôn phu hôn thê nhiều năm, lại thích nhau trên cơ sở liên hôn, nếu có một nghi thức đính hôn thì ai nấy cũng vui vẻ.
Văn Cảnh Tu
Văn Cảnh Tu
/cảm động, ôm cô và nói/ Một năm sau khi em thi đại học cta sẽ đính hôn
Vân Kiều
Vân Kiều
*Nghĩ vậy, trong mắt hiện lên vài phần chờ mong*
Quay lại hiện tại
Buổi chiều, Vân Kiều đúng hẹn tới tiệm làm bánh, sau khi gặp bạn tốt, được ông chủ tiệm bánh chỉ dẫn từng bước, hai người bắt đầu học làm bánh ngọt
NovelToon
Bánh ngọt màu cam ấm áp được hình thành trong lò nướng, Vân Kiều lấy dao cắt lớp thêm vào bánh kẹp, động tác thành thạo.
Cô đã học làm bánh ngọt mấy ngày nay, chỉ vì muốn tặng cho vị hôn phu bánh kem chất chứa tấm lòng mà cô tự tay làm vào sinh nhật của anh ta.
Khương Tư Nguyên
Khương Tư Nguyên
Sao cậu đối xử với anh ta tốt vậy*ko khỏi cảm thán*
NovelToon
Vân Kiều
Vân Kiều
/thuần thục trét đều kem, đôi mắt sáng ngời lấp lánh nét cười/Anh ấy đối xử với tớ rất tốt mà, trước kia...
NovelToon
Hễ cô nhắc tới mối quan hệ giữa cô và Văn Cảnh Tu, sẽ là một đoạn hồi ức kéo dài.
Thuở bé, bác cả nhốt cô trong căn phòng tối đen, người ấy ở bên ngoài đàn guitar kể chuyện cho cô, tặng cô viên kẹo ngọt ngào, giúp cô chạm đến tia sáng giữa bóng tối trống rỗng kia. Mãi đến khi, sau khoảng thời gian ra ngoài mở rộng công việc kinh doanh, ông nội về nhà, rốt cuộc phát hiện cô đang bị bắt nạt. Ông không chỉ thay cô phạt bác cả, mà còn định ra hôn ước với nhà họ Văn.
Tiếp theo đấy, Văn Cảnh Tu càng che chở cô, gặp chuyện sẽ thay cô ra mặt, một người như vậy, sao cô có thể không phải lòng được chứ?
Vân Kiều
Vân Kiều
Tóm lại là đối xử tốt với nhau đó *nhớ về bao điều tốt đẹp trước kia, khóe miệng hiện lên nụ cười*
Lúc sau
Cô ấy nhàm chán lướt điện thoại di động, đột nhiên một dòng tiêu đề chói mắt hiện lên trước mắt: Tổng giám đốc tập đoàn nhà họ Văn và ngôi sao nổi tiếng Lương Cảnh Ngọc ra vào có đôi…
Khương Tư Nguyên
Khương Tư Nguyên
/nhướn mày, lặng lẽ liếc nhìn Vân Kiều cách đó không xa, nhấn ngón tay vào bức ảnh/
Trên hình, người đàn ông diện âu phục màu đen đang ở trong tư thế thân mật với một người phụ nữ mặc váy đỏ quyến rũ, và một trong những nhân vật chính nọ, không ai khác ngoài vị hôn phu mà Vân Kiều cực kỳ tin tưởng - Văn Cảnh Ngôn
NovelToon
Vân Kiều
Vân Kiều
Tư Nguyên...
Bịch!
Vân Kiều
Vân Kiều
/sợ tới mức tay run lên, điện thoại liền rơi xuống đất/
Khương Tư Nguyên
Khương Tư Nguyên
Ấy! /sốt ruột định nhặt lên, nhưng đã có người khom lưng nhanh hơn một bước/
Vân Kiều
Vân Kiều
/Thoáng thấy đang cúi người thì cứng đờ/
Khương Tư Nguyên
Khương Tư Nguyên
"không ổn"
Ngay khi cô ấy đang do dự không biết mở miệng ra sao, Tư Nguyên đã cầm điện thoại lên rồi trả cho cô ấy
Vân Kiều
Vân Kiều
Màn hình…
Màn hình vẫn sáng lên hoàn hảo không sứt mẻ gì, bị tấm ảnh giải trí ồn ào kia chiếm hết, chắc chắn Vân Kiều đã thấy rồi.
Khương Tư Nguyên
Khương Tư Nguyên
Cẩn thận một chút, đừng làm vỡ màn hình
Khương Tư Nguyên
Khương Tư Nguyên
Kiều Kiều, cậu không sao chứ?
Vân Kiều
Vân Kiều
Không sao đâu
Cũng không biết có phải cô đang tự an ủi mình không, giọng cô vẫn dịu dàng như nước
Vân Kiều
Vân Kiều
Tớ tin anh Cảnh Ngôn
Khương Tư Nguyên
Khương Tư Nguyên
/không biết nên tiếp lời thế nào, chỉ đành ngượng ngùng gật đầu/
Vân Kiều
Vân Kiều
/Bông hoa vốn dĩ sắp hoàn thành, đã bất cẩn bị hỏng một cánh, không chịu nổi chút tỳ vết vào, bèn bỏ cả chiếc bánh kem/
Miệng nói không để ý, nhưng trong lòng vẫn có phần không thoải mái.
Hai người tạm biệt nhau ở tiệm bánh, ngay cả cơm tối cũng không hẹn
Vân Kiều về nhà uống thuốc sớm, không có khẩu vị gì, cô nằm xuống ngủ một giấc.
NovelToon
NovelToon
Chuyện tin đồn thất thiệt trên mạng không ít, càng nổi tiếng thì càng dễ vướng vào scandal. Hai năm nay, Văn Cảnh Ngôn bị chụp ảnh không dưới một lần, sau đó Văn Cảnh Ngôn đã giải thích rõ ràng với cô, có lẽ lần này cũng chỉ mượn góc mà chụp thôi.
Lúc cô tỉnh dậy thì trời đã sẩm tối
Khi con người mắc bệnh, phòng tuyến tâm lý của họ cũng sẽ giảm xuống, cô quan sát căn phòng trống trải như một đứa trẻ cô độc không ai giúp đỡ. Cô cầm điện thoại di động, trằn trọc nhìn vài người liên lạc ít ỏi, cuối cùng không kiềm chế được, nhấn gọi một trong hai số điện thoại duy nhất được ghim ở phía trên cùng.
Vân Kiều
Vân Kiều
📱Anh Cảnh Ngôn, hình như em hơi sốt.
Văn Cảnh Tu
Văn Cảnh Tu
📱Trong nhà có thuốc không?
Vân Kiều
Vân Kiều
📱Có thuốc cảm.
Văn Cảnh Tu
Văn Cảnh Tu
📱Em uống thuốc trước, uống nhiều nước ấm hơn nhé, bên anh.../ vội vàng dặn dò, 1bóng dáng yểu điệu lọt vào mắt, anh ta nhanh chóng ngước nhìn, lúc nói chuyện cố ý hạ giọng/
Văn Cảnh Tu
Văn Cảnh Tu
📱Anh sắp lên máy bay, tạm thời không thể đến thăm em
Vân Kiều
Vân Kiều
📱Lên máy bay? Anh phải đi đâu à?
Trong quá khứ, Văn Cảnh Ngôn đi xa nhà đều báo cho cô biết trước. Lúc còn đi học, nếu dành ra được chút thời gian, cô sẽ tiễn anh ta lên máy bay. Cũng không biết bắt đầu từ khi nào, cô hoàn toàn không biết gì về lịch trình của anh ta.
Văn Cảnh Tu
Văn Cảnh Tu
📱Đi công tác*không nói vị trí cụ thể, có lẽ phát hiện thái độ của mình quá lạnh nhạt*
Văn Cảnh Tu
Văn Cảnh Tu
*anh ta bèn nhỏ giọng nói*Kiều Kiều ngoan, trở về sẽ tặng em kẹo sữa em thích nhất
Vân Kiều
Vân Kiều
📱Cảm ơn anh Cảnh Ngôn
Văn Cảnh Tu
Văn Cảnh Tu
📱Mau uống thuốc nghỉ ngơi nhé, nếu tình trạng nặng thêm, nhớ tới bệnh viện
Vân Kiều
Vân Kiều
📱Vâng
Cô gái ngoan ngoãn lên tiếng trả lời, không nỡ cúp máy, bỗng nhiên nghe thấy đầu dây bên kia truyền đến một giọng nữ đang gọi tên anh ta - Cảnh Ngôn
Cách xưng hô thân thiết hơn so với người bình thường
Vân Kiều
Vân Kiều
📱Ai kêu anh thế?
Văn Cảnh Tu
Văn Cảnh Tu
📱Đồng nghiệp thôi, em mau nghỉ ngơi nhé/quan tâm thúc giục, chủ động ngắt điện thoại/
Vân Kiều
Vân Kiều
/nhìn màn hình, một cảm giác mất mát khó nén dâng lên/
Lúc mới yêu đương, hai người gọi điện thoại luôn lưu luyến không rời, lần nào Văn Cảnh Ngôn cũng chờ cô cúp máy trước, bây giờ mới bao lâu chứ, rất nhiều chuyện đã thay đổi rồ
Có lẽ do công việc bận rộn.
Cô còn là sinh viên, Văn Cảnh Ngôn đã làm việc, từ đó sinh sôi nảy nở ra nhiều điểm khác biệt hết sức sâu sắc, cũng không trách được ai.
Vân Kiều
Vân Kiều
*Không biết vì khổ sở hay cơn cảm khiến tim đập nhanh, ngực rầu rĩ khó chịu*
Vân Kiều
Vân Kiều
/chống đỡ thân thể yếu ớt xuống giường, rót nửa ly nước uống/
Vân Kiều
Vân Kiều
/Trước khi ngủ, cầm lấy điện thoại di gửi một tin nhắn/
Vân Kiều
Vân Kiều
💬 Anh Cảnh Ngôn, khi nào anh trở về?
Bấy giờ Văn Cảnh Tu đã lên máy bay.
Vân Kiều
Vân Kiều
💬 Cảnh Tu, anh đang nghĩ gì vậy?
Lương Cảnh Ngọc
Lương Cảnh Ngọc
Cảnh Ngôn, anh đang nghĩ gì vậy?
/Người phụ nữ kế bên bỗng nghiêng người tới gần, Văn Cảnh Ngôn lập tức tắt màn hình di động/
Người phụ nữ tháo kính râm xuống, dưới vành nón rộng thùng thình lộ ra một gương mặt xinh đẹp mặn mà, chính là người vừa lên hotsearch giới giải trí với Văn Cảnh Ngôn - ngôi sao lớn Lương Cảnh Ngọc
NovelToon
Lương Cảnh Ngọc
Lương Cảnh Ngọc
Nói anh sang Paris với em, có làm phiền công việc của anh không?
Văn Cảnh Tu
Văn Cảnh Tu
Sao có thể chứ*nhanh chóng thay đổi vẻ mặt*
NovelToon
Văn Cảnh Tu
Văn Cảnh Tu
*ánh mắt mập mờ di chuyển trên khuôn mặt tinh xảo*Có thể đi một đoạn đường cùng cô Lương, là vinh hạnh của anh
Người đàn ông trong lòng mình, khi nói chuyện đã tâng bốc cô ta lên địa vị cao, hoàn toàn khác với việc người hâm mộ ủng hộ, cảm giác hư vinh của người phụ nữ được thỏa mãn vô cùng
Lương Cảnh Ngọc
Lương Cảnh Ngọc
/Đôi môi đỏ mọng kiều diễm hơi nhếch lên/
Văn Cảnh Tu
Văn Cảnh Tu
/cầm đth, ngón tay vô thức mân mê màn hình, bên tai vang vọng giọng nói yếu ớt của Vân Kiều/
Việc anh ta phải làm quan trọng hơn hẳn tình cảm nam nữ, từ nhỏ Kiều Kiều đã ngoan ngoãn thấu hiểu, nhất định cô sẽ thông cảm cho anh ta.
Sau khi xuống máy bay, trên điện thoại di động xuất hiện một tin nhắn chưa đọc, Văn Cảnh Ngôn do dự liên tục, vẫn trả lời thời gian chuyến bay trở về
Mấy ngày sau, Văn Cảnh Ngôn đi công tác bên ngoài chỉ gọi về đúng một lần
Nghe dặn dò “uống thuốc đúng giờ” và “uống nhiều nước ấm”, Vân Kiều cúi đầu nhìn kim truyền dịch trên mu bàn tay, nở nụ cười chua xót, mũi cay xè.
Ngày Văn Cảnh Ngôn về nước, Vân Kiều ăn diện hơn, váy liền thân màu xanh nước biển phác họa vòng eo tinh tế, cách trang điểm thanh nhã khiến đôi mắt cô tỏa sáng. Đôi mày cong, bờ môi màu đào mật, đủ để tôn lên vẻ đẹp tự nhiên của cô
NovelToon
Vân Kiều đón xe đến sân bay trước một tiếng.
Cô đã gửi tin nhắn nói mình sẽ đến đón cho Văn Cảnh Tu từ lâu, cũng không biết anh ta thấy chưa.
Sân bay kẻ đưa người đón, khung cảnh nhộn nhịp, Vân Kiều tìm được vị trí thích hợp nhất để chờ đợi, đặt hai tay lên đầu gối.
Cô đã tiếp nhận nền giáo dục từ tấm bé, tư thế ngồi rất nghiêm chỉnh, sẽ không lười nhác dựa vào ghế lướt điện thoại, hoặc vắt chéo chân lắc lư ở nơi công cộng như người khác.
Cô vẫn dán mắt về phía nào đó, đợi đến khi chuyến bay hạ cánh, cô đứng lên, dùng thị lực tốt của bản thân để tìm kiếm giữa dòng người
Thấy bóng dáng quen thuộc, ánh mắt Vân Kiều bỗng lấp lánh, cô định tiến lên, xung quanh đột nhiên xuất hiện một đám người xông về trước, bọn họ giơ tấm bảng trong tay, miệng hô tên ai đó.
Vân Kiều nghe thấy họ đang la “Lương Cảnh Ngọc”, bảng hiệu giơ cao trên đỉnh đầu cũng viết tên Lương Cảnh Ngọc.
Lương Cảnh Ngọc là hoa đán nổi tiếng gần đây, lượng fan đông đảo, nhân viên bảo vệ chặn bọn họ lại. Vân Kiều không vào được, cũng không lùi được, bị chen chúc trong đám người.
Văn Cảnh Tu
Văn Cảnh Tu
/Dường như nhận ra gì đấy, chợt nhìn sang bên này/
NovelToon
Vân Kiều
Vân Kiều
/giơ cao tay, hy vọng anh ta có thể thấy mình/
Giờ phút này, Lương Cảnh Ngọc được người đại diện che chở bước ra, nhóm người hâm mộ như phát cuồng đột ngột xô lấn về phía trước, Vân Kiều tránh không kịp, bị đẩy ngã xuống đất
Bịch...
Vừa vặn đụng vào bên cạnh! Vân Kiều cắn răng nhịn đau, lấy điện thoại gọi cho Văn Cảnh Ngôn, còn chưa kết nối đã bị cúp máy.
Vân Kiều hoài nghi nhìn màn hình di động, đảo mắt qua lòng bàn tay bị trầy xước, làn sóng âm thanh bên tai cô dần biến mất
Cô tận mắt chứng kiến vị hôn phu mà mình nhung nhớ từ chối nghe điện thoại và cẩn thận che chở người phụ nữ khác rời đi

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play