Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Mẹ Kế Đang Theo Đuổi Tôi [ BH Futa ]

...

Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc 25t
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo 35t
10 năm trước, ba tôi có dắt 1 người phụ nữ về làm vợ
Cô ta trẻ trung xinh đẹp
Nhưng khuôn mặt lúc nào cũng buồn rầu
hình như cha cô ấy bệnh, nên cô ấy bị bắt ép lấy cha tôi
Sau khi về đây, cô ta biến thành mẹ kế của tôi
Văn Dương
Văn Dương
// dẫn nàng về nhà //
Văn Dương
Văn Dương
Thiên Trúc!
Văn Dương
Văn Dương
Xuống nhà ba bảo
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
// đi xuống //
Văn Dương
Văn Dương
Đây sẽ là mẹ mới của con
Văn Dương
Văn Dương
gọi mẹ đi
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
?
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
// cúi mặt buồn bã //
Văn Dương
Văn Dương
ngước mặt lên đi em
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
// ngước mặt lên nhìn cô //
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
Chào con...
Văn Dương
Văn Dương
gọi mẹ đi
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
?
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
sao ba? mẹ con mới mất 2 tuần, ba lại đem cô ta về đây? ba bị điên rồi à?
Văn Dương
Văn Dương
Ta không có điên
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
Th...thôi ạ...// nhìn cô //
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
// đỏ mặt //
Nàng vốn dĩ là les, nhưng bị ép lấy ông ta nên phải ráng
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
Nhìn gì!?
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
// cúi mặt //
Chiều hôm đó
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
// vừa nấu ăn xong //
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
// lên phòng cô gõ cửa //
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
Thiên Trúc, xuống nhà ăn thôi
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
Tôi ăn rồi
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
Cô và ông ta ăn đi, tôi ngủ sớm
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
Nhưng con phải ăn chứ, nhịn không tốt đâu
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
Không ăn!
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
Haizz để dì mang cơm lên cho con
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
Không cần
1 lúc sau
Trước cửa phòng cô
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
// gõ cửa //
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
Thiên Trúc, dì có mang cơm lên rồi đây
Cô mở cửa ra, cô chỉ mặc 1 chiếc áo sơ mi mỏng, làm lộ ra hàng xương quai xanh quyến rũ
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
// đỏ mặt, nuốt nước miếng //
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
// nhìn chằm chằm cô //
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
Không ăn đâu // đóng cửa cái rầm //
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
Mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
...
Sáng hôm sau
Ba của cô đang trên đường đến công ty như bình thường, tài xế đang lái trên cao tốc bình thường
Buổi sáng trên đường cao tốc, bầu trời xanh trong vắt, ánh mặt trời ban mai dịu dàng trải rộng khắp mặt đường. Hàng cây bên lề đường nghiêng mình trong gió nhẹ, tạo nên một khung cảnh yên bình nhưng tràn đầy sức sống. Các phương tiện di chuyển như dòng chảy không ngừng, mỗi chiếc xe như một mảnh ghép trong bức tranh bận rộn của đô thị. Chiếc xe hơi sang trọng màu đen, bóng loáng như gương, lướt đi với tốc độ vừa phải. Tài xế, trong bộ đồng phục chỉnh tề, tập trung cao độ, đôi mắt chăm chú nhìn vào con đường phía trước. Phía sau, vị chủ tịch – người đàn ông trung niên với dáng vẻ uy nghiêm – lặng lẽ ngồi trên ghế, mắt lướt qua màn hình máy tính bảng. Mọi thứ bên trong chiếc xe đều toát lên sự tĩnh lặng và chuyên nghiệp. Thế nhưng, giữa khung cảnh yên bình ấy, một chiếc xe tải lớn từ xa xuất hiện. Chiếc xe tải mang màu sơn đã cũ, những mảng bùn đất bám đầy hai bên, đang lao tới với tốc độ bất thường. Nó như một con thú hoang, gầm rú trên đường, không chút e dè hay kiểm soát. Tài xế xe hơi sớm nhận ra điều bất thường. Anh ta nhanh chóng liếc nhìn qua gương chiếu hậu, chân đạp mạnh lên phanh, nhưng tất cả chỉ là trong tích tắc. Chiếc xe tải lao thẳng vào đuôi xe hơi với lực va chạm khủng khiếp. "ẦM!" Tiếng va chạm làm rung chuyển không gian. Chiếc xe hơi bị đẩy lên phía trước, quay ngang trên mặt đường, phần đuôi bị ép chặt, biến dạng hoàn toàn. Vụn kính từ cửa sổ vỡ ra như cơn mưa pha lê, rơi tung tóe khắp mặt đường. Bên trong xe, vị chủ tịch lao người về phía trước, dây an toàn kịp ghìm lại cú va đập mạnh mẽ. Tài xế, khuôn mặt tái mét, vội vã kiểm tra tình hình. Tiếng còi xe tải vẫn vang vọng như lời cảnh báo muộn màng, phá tan không gian yên bình của buổi sáng sớm.
End Chap

...

Chiều hôm ấy, bầu trời xám xịt, những đám mây nặng nề treo lơ lửng như muốn đổ mưa bất cứ lúc nào. Trong không gian trang nghiêm của nhà thờ, tiếng cầu kinh trầm buồn vang lên, hòa cùng tiếng thở dài của những người đến đưa tiễn vị chủ tịch quyền lực. Hàng trăm vòng hoa được xếp kín lối đi, nhưng không khí tang thương nhanh chóng bị khuấy động bởi những lời xì xào bàn tán.
1 người họ hàng của cô lên tiếng
Họ Hàng
Họ Hàng
: trời ạ, người phụ nữ nghèo đó, mới bước chân vào Bạch Gia 1 ngày mà đã nắm trong tay khối tài sản kết xù đó rồi sao?
nhiều tiếng bàn tán xôn xao làm cô như muốn ngạt thở
Nàng đứng 1 góc mà chỉ biết cúi mặt trầm ngâm, người trong dòng họ này quả nhiên đã nhắm đến nàng và khối tài sản kia
Nhưng còn cô kia kìa, cô cũng nắm trong tay rất nhiều tập đoàn, mấy con tép riu này còn chẳng dám động cô
1 người dì lên tiếng nói nhỏ với mấy người còn lại
Họ Hàng
Họ Hàng
: Tôi nghĩ cô ta là đào trẻ của Văn Dương, vào được Bạch Gia do quyến rũ ông ta, nhìn cô ta cũng trẻ trung mơn mởn thế kìa
người sau tiếp lời
Họ Hàng
Họ Hàng
: đúng đó, tôi nghe nói lâu lắm rồi, mà giờ mới được diện kiến
Phía cuối nhà thờ, vợ nhỏ của ông – một người phụ nữ sắc sảo, thanh lịch ở tuổi 35 – đứng lặng lẽ trong bộ váy đen, gương mặt không che giấu nổi vẻ thất thần. Cô chỉ vừa bước chân vào gia đình này một ngày, nay đã phải đối mặt với cái chết đột ngột của người chồng vừa cưới. Cách đó không xa, con gái ông – cô gái 25 tuổi với dáng vẻ cứng cỏi nhưng ánh mắt vẫn còn chút non nớt – đứng dựa vào cây cột, đôi mắt sưng đỏ vì đang không thể chấp nhận sự thật
End chap

...

Khuya hôm đó
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
// uống rượu say trở về nhà //
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
// chờ cửa //
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
" gì vậy trời...mới gặp đây mà đã đi rồi sao...?"
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
Con về rồi hả? đi đâu mà về khuya quá vậy?
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
Đi uống 1 chút // quay lên phòng //
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
// kéo tay cô lại //
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
sao vậy?
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
Um...dì nghĩ nên đi làm 1 cốc trà gừng giải rượu cho con
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
Không cần đâu // đi lên lầu //
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
Cần // kéo cô ngồi lên sofa //
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
Đợi dì 1 chút // trở vào bếp //
5p sau
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
// đem ly nước giải rượu ra //
Cô uống xong rồi cũng đi ngủ, vì lo, nên nàng đã qua phòng cô khi cô đã ngủ say, sờ trán thì thấy sốt nên đã dành nguyên 1 đêm để chăm sóc, do cô sốt cao nên ngủ say không hề biết nàng đã chăm sóc mình cả đêm qua, sáng thức dậy, cô cũng phải đến công ty, ở công ty rất nhiều phóng viên và nhà báo chặn đường để moi chuyện ba cô vừa mất
Nhờ có vệ sĩ nên cô đã lên được công ty, còn nàng ở nhà suy nghĩ rất nhiều
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
" mình phải có trách nhiệm với Thiên Trúc, ba con bé vừa mất...mình thì lại là mẹ nó mất rồi...phải lo cho con bé...nó còn khá là trẻ, nhưng mất hết ba mẹ rồi"
Nàng quyết định ở lại chăm sóc cho cô và cảm thấy có trách nhiệm
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
// gọi điện //
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
Lên được công ty chưa con?
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
Rồi
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
nhưng hơi phiền xíu ấy
Trần Phương Thảo
Trần Phương Thảo
à, vậy ráng nha, dì phải đi chợ rồi, cúp nha
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
Um
6h chiều
Bạch Thiên Trúc
Bạch Thiên Trúc
// mở cửa nhà //
Họ Hàng
Họ Hàng
Chuyển nhượng đống tài sản đó cho tôi đi cô Thảo! cô mới vào Bạch Gia 1 thời gian ngắn, không thể ôm trọn đống tài sản đó được!
Họ Hàng
Họ Hàng
// cầm tay nàng hét to //
Họ Hàng
Họ Hàng
Kí! kí giấy chuyển nhượng tài sản đi
End chap

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play