[Ranfren × OC] Cuộc Chạy Trốn Không Hồi Kết
Chương 1: Khởi đầu - Bước vào
Lưu ý: mạch truyện hỗn loạn, các lucid có thể bị xáo trộn, tính cách nhân vật không được đảm bảo, không hợp ý thì thôi, đừng nặng lời ...
Anastasia
"Đã bao xa rồi, bọn họ liệu có đuổi kịp không..."
Anastasia
"Cứ chạy đã rồi tính..."
Đôi chân rã rời, tập tễnh sau chặng đường dài đằng đẵng như thể không còn cách nào khác phải làm
Nỗi sợ dâng trào ứ đọng trong cổ họng khiến "cô" khó thở
Nó không khác gì cơn ác mộng, còn tệ hơn cả bị một lũ zombie rượt đuổi
Những kẻ là "người thân" hiện ráo riết tìm kiếm hòng không để "món hàng" vụt mất
Tay chân bủn rủn bắt đầu co rút lại, đầu mọc sừng, tóc bắt đầu dài, thêm cánh và đuôi khiến cơ thể kiệt quệ vì bị chúng rút sạch dinh dưỡng trong cơ thể
Dù đã uống thuốc khống chế nhưng tác dụng phụ "lờn" thuốc ngày càng lớn và trở thành mối đe doạ cần giải quyết bây giờ
Não bắt đầu nhảy số sinh ra ảo giác, màu sắc bắt mắt khiến "cô" loạng choạng muốn té khi nhấc chân đi tiếp
Hiển nhiên, "cô" đã lạc vào thế giới "khác" - nơi những điều kị lạ tồn tại song song với con người
Có khi nó không phải là ảo giác
Rừng thông này lạ thật, như thể "cô" đi đến đâu, "tụi nó" nhảy múa đến đó
Sức cùng lực kiệt, cú vấp ngã làm cô nằm bẹp dí ở dưới đất
Phó mặc cho trời, "cô" ngất đi
Một lúc sau, chắc là 8 9 giờ tối gì đó
Randal
*lấy cành cây chọc chọc vào người cô
Randal
Sebastian, chúng ta có chiến lợi phẩm khi lén ra ngoài chơi, chắc anh trai sẽ thích nó lắm đây //khặc khặc //
Sebastian
*cúi xuống lật người "cô" lại
Sebastian
Tôi nghĩ cô ấy vẫn còn sống, dù hơi thở rất yếu, và có gì đó lập loè trên cơ thể này
Sebastian
*bế xốc dựa vào người
Anastasia
*đột nhiên mở mắt
Sebastian
*giật bắn mình, hất "cô" ra
Randal
// Hahahahahahaha // Sebastian, vẫn nhát cáy như ngày nào, và gì đây
Randal
"Con người" này vẫn còn sống, phải làm gì với nó nhỉ ~ ?
Sebastian
Cô ấy đã cầu cứu, phải cứu cô ấy
Randal
*chạy theo, bĩu môi
//xì// Sebastian chán thật, sắp có đồ ăn
Hai người đưa cô về ngôi nhà của Randal, và anh trai Luther đã chờ sẵn
Luther
Đã đến giờ đi ngủ mà hai đứa vào trong rừng làm gì vậy?
Randal
Thu thập chiến lợi phẩm nè anh trai yêu quý //hahahaha//
Sebastian
Còn sống, hãy cứu cô ấy, ban nãy cổ có cầu cứu
Luther
Một con người đáng thương đang cầu cứu chúng ta, chúng ta cần làm gì đó
Randal
//Hớn hở// Làm thành thức ăn đi ~
Luther
Không được đâu em trai của ta, "con người" này đã muốn được cứu, thì chúng ta nên giúp, có lòng bao dung khiến ta trở nên nhẹ nhàng
Luther
*bế "cô" lên đặt vào ghế ở phòng khách
Luther
Ta nghĩ "con người" này cần được bổ sung dinh dưỡng, trông gầy quá
Luther đi vào bếp và nấu vì đồ của Sebastian ăn còn thừa, hơi ít
Luther
"Nấu tạm vì tình huống ngoài tầm kiểm soát của ta"
Sebastian
*đưa tay lên mũi "cô"
Sebastian
Nhịp thở ổn hơn nhưng vẫn còn yếu
Sebastian
"Clgt, nãy thấy cái đuôi?"
Sebastian
"Chắc ngủ không ngon rồi, lát phải ngủ kỹ mới được"
Randal
Cứu "đồ ăn", thật cảm động
Sebastian
Nào, để "cô" ấy yên đi Nyen
Luther
*đi ra với khoai tây ghiền thịt bằm
Luther
Không biết "con người" này còn sức nhai không nhỉ?
Mùi đồ ăn thơm bay khắp nhà
Randal
Ngon, cho em ké miếng
Luther
Không được, đó là đồ ăn cho thú cưng
Anastasia
*mở mắt, vô thức há miệng ra
Luther
"Như một bông hoa đang úa tàn, được tưới nước lại tràn sức sống"
Anastasia
T-tôi tự ăn được...
Anastasia
*lấy bát đồ ăn khỏi tay Luther
Tất cả nhiều nhìn "cô" ăn
*chú thích tí tẹo: "cô" luôn để trong dấu ("") bởi vì lúc này kể cả bản thân ả ta còn không nhớ nổi tên chính mình, dấu hiệu sự sống và cái chết còn mập mờ
Ăn xong, "cô" cất tiếng làm loãng bầu không khí im lặng
Anastasia
C-cảm ơn mọi người đã cứu tôi
Luther
Ta thấy cô vẫn chưa khoẻ hẳn, hãy nghỉ ngơi và khi nào hồi phục rồi thì cô có thể rời đi (chắc vậy)
Randal
Con người thật yếu đuối, nhỉ anh hai?
Luther
*đẩy Randal rời phòng khách
Ngồi trên ghế đi cô gái, ta sẽ lấy chăn cho, yên tâm không để cô lạnh
Nyen
*đi theo không quên tiện quay phắt đầu sang khè "cô" vài cái
Không gian tĩnh lặng, "cô" đong đưa trên cái ghế gỗ cót két và ngẫm lại hành trình tiếp theo khi rời khỏi đây
Phía bên Luther và Randal
Luther
Em không được nói thế trước mặt người khác, mất lịch sự
Randal
Em nói đúng mò anh trai
Randal
"Con người" không thể rời khỏi đây ~
Randal
Giữ lại làm thú cưng hoặc búp bê :3
Luther
Nhà ta hơi nhiều miệng ăn rồi em
Randal
Anh tận mấy con thú cưng, em mới có Sebastian, cho em một con nữa
Sebastian
Tôi nghĩ không nên giữ lại cô ấy
Luther
Ta đồng ý cho em có thú cưng mới đó, Randal
Sebastian
Ông đang đùa tôi đấy à?
Randal
Thú cưng mới của Hoàng tử bóng tối ta đây
Ngoài kia, "cô" vẫn ngủ ngon lành cùng chiếc chăn sọc caro kiểu cũ mà không biết được rằng, mình đã chui vào một "địa ngục" khác (chắc vậy)
Anastasia
Good night...
*tự chúc bản thân ngủ ngon
Chương 2: Cái tên
Anastasia
"Ủa, sao bị trói vậy?"
Luther
Ta nghĩ cô sẽ dậy muộn vì kiệt sức nhưng có vẻ cô hồi phục nhanh hơn ta tưởng
Anastasia
Tại sao lại trói tôi lại nhỉ?
Luther
*lại chiếc sofa đối diện, ngồi xuống
Luther
Bình tĩnh nào, ta nghĩ cô nên ở lại đây vì ngoài kia nguy hiểm đối với một "con người" mỏng manh yếu đuối
Anastasia
Ý gì đây ông già?
*gằng giọng
Luther
Không không, ta là một con người dễ thương tốt bụng không phải là một ông già
Anastasia
"Thở đều thở đều, không nóng vội"
*bình tĩnh
Anastasia
Tôi không có gì phải ở lại đây cả, cảm ơn nhà ông đã giúp tôi trong lúc thập tử nhất sinh, tôi sẽ báo đáp ông vào một ngày nào đó
Luther
*rút kim tiêm có thuốc an thần
Luther
Nào, hãy ngủ một lát và ta nghĩ đã đến lúc phải làm người tốt có lòng biết ơn rồi
Trong lúc "cô" chìm vào giấc ngủ, Luther đã đặt "cô" vào hộp quà và vô tình thấy vết xăm cũ (thực ra là vết dao rạch) trên cánh tay, không nghĩ nhiều cho lắm, tiện lục lấy ra được một bộ đồ cũ của Nana, để vào, có vẻ như đồ này hơi rộng thì phải, thôi kệ đi không ai để ý đâu
Randal
Nó đâu rồi anh trai?
Luther
*đẩy chiếc hộp lại phía Randal
Luther
Nhớ chăm sóc nó cho cẩn thận nha em, ta thấy nó sẽ thích ngôi nhà này dần thôi
Anastasia
*hồn lìa khỏi xác, ngất lâm sàng
Randal
Anh trai em là người tuyệt cú mèo nhất thế giới //vui vẻ//
Luther
Thuốc ta tiêm chắc vẫn còn tác dụng, hãy để nó nghỉ ngơi
Sebastian
*núp sau cánh cửa, ngán ngẩm
Sebastian
"Lại một người là nạn nhân nữa"
Anastasia
*nhìn ngó xung quanh
Anastasia
"Vẫn chưa thoát khỏi cơn ác mộng này nhỉ? Phải ngủ tiếp thôi"
Anastasia
*đắp chăn ngủ tiếp
Randal
Dậy đi nào, thú cưng mới của ta //khặc khặc//
Randal
*xốc người "cô" lên
Randal
Dậy chơi với ta, lẹ
Anastasia
*thẫn thờ, người mềm xèo
Randal
*lôi ra cái váy từ hộp quà
Randal
Bộ đồ ngươi mặc xấu quá, mặc cái này vào
Randal
*dúi váy vào tay, đẩy "cô" vào nhà vệ sinh cho thú cưng
Anastasia
*ngủ ngon lành dựa vào tường
Randal
Có vẻ giấc mơ đẹp quá nên thú cưng của ta không muốn dậy thì phải ~
Anastasia
T-tôi tỉnh rồi, đừng kéo nữa
Randal
Tốt, vậy thay đồ đi
Anastasia
*rộng hơn so với tưởng tượng
Anastasia
Còn bộ khác không, hoặc để tôi mặc đồ cũ?
Luther
Ta không nghĩ đồ của Nana to đến vậy, và nó gầy với nhỏ quá, ta phải chăm kỹ một chút
Luther
Chúng ta sẽ đi mua sắm vào một ngày đẹp trời, mai nhỉ em?
Randal
Ý kiến tuyệt vời đó anh
Có lẽ trước đây không được ăn đầy đủ nên "cô" ăn rất ngon khiến Luther hài lòng
Sau khi ăn xong, "cô" không quên nói lời cảm ơn
Anastasia
Cảm ơn đã cho tôi một bữa ăn ngon đến vậy
Luther
Là một gia đình rồi không cần khách sáo
Randal
Xem kìa, thú cưng này ngoan ngoãn hơn Sebastian hôm sinh nhật em nữa
Sebastian
"Cổ ổn không trời?"
"Cô" chủ động rửa chén, dọn dẹp cùng, mục đích cũng chỉ là muốn rời khỏi đây
Anastasia
Ông có thể đưa tôi rời khỏi đây không, tôi biết ông không hại con người, nhưng nơi này không thuộc về tôi và tôi còn tìm những thứ tôi làm mất
Anastasia
Cảm ơn đã cứu tôi, nhưng tôi cần đi
Luther
Là thú cưng của Randal thì hãy an tâm, ta và em ấy sẽ đối xử với ngươi tốt và chăm sóc không cần lo lắng gì cả
Luther
Hãy xem, tất cả đều hoà thuận với nhau, tại sao ngươi lại muốn rời khỏi đây?
Anastasia
*im lặng thở dài
Luther
Ta nghĩ ngươi chưa quen thôi, dần ngươi sẽ thích gia đình này
Luther
Ngươi còn chưa có tên
"Cô" nhận ra, bản thân đã quên mất tên chính mình, thật kì lạ
Luther
Cánh tay trái của ngươi có hai chữ cái M.A, nó có nghĩa là gì?
Anastasia
*sững sờ, nâng tay nhìn
Anastasia
Có... Có thể là tên tôi
Khoảng lặng nhấn chìm cả căn bếp, chỉ còn tiếng lách cách dĩa chén va vào nhau và tiếng chà lau của khăn cùng với hai bóng người nấp dưới bóng đèn
Anastasia
*vừa lau tay xong
Nyen, Nyon, Sebastian đã ngồi ở bàn
Randal
*ấn "cô" ngồi xuống
Randal
Nào, chuyên mục đặt tên cho thú cưng mới của ta
Randal
Để họ và tên đệm như Sebastian và ta cần một cái tên thật... Xinh đẹp ~
Anastasia
Có thể là tên tôi, nhưng... Tôi không nhớ ra nữa
Sebastian
Tại sao lại không nhớ được tên bản thân?
Anastasia
Trước đó, là một kẻ lang thang từ gia đình này đến gia đình khác, thì tôi có rất nhiều cái tên
Anastasia
Giờ chỉ là quá khứ, không còn chút ký ức nào
Sebastian
"Đáng thương hơn cả mình..."
Randal
Tên ngươi là Anastasia, nhớ không?
Randal
Ngươi đã có tên rồi đó //hehe//
Sebastian
"? Cổ nói tiếng gì vậy?"
Luther
Nó có nghĩa là gì nhỉ, Anastasia?
Anastasia
Cảm ơn trong tiếng Nhật, vô tình thốt ra thôi
Luther
"Ta cảm thấy một mối đe doạ đến từ nó, nhưng nó không rõ ràng, ta sẽ tính sau"
Tối đến mọi người tập trung ở phòng khách, dĩ nhiên là Anastasia và Sebastian cũng ở đấy vì ngôi nhà biến dị khó chịu khiến họ không thể đi đâu
Anastasia
Xin hỏi, nhà có trà không?
Trà hoa cúc càng tốt
Randal
Anh, Anastasia hỏi có trà không, chắc thú cưng của em đang khát
Luther
Ta sẽ pha cho ngươi một tách trà, thật thơm //ngạc nhiên//
Anastasia
Xin hãy pha cho tôi một ấm trà thật ngon, vì có thể tôi uống hơi nhiều
Luther
Được thôi, nhưng nhớ uống ít vì trà sẽ gây mất ngủ
Luther
Và lần đầu tiên, ta thấy có người thích trà như ta
Anastasia
Vâng, thưa ngài, là người thích và thưởng thức trà như tôi thì vinh hạnh
Luther
*hài lòng đi vào bếp
Nyen
*cảm thấy bị đe doạ vị trí ở trong nhà
Nyon
*ngoan ngoãn ngồi trên sofa
Randal
*đang chơi điện tử ở tivi
Anastasia
Hmmmm, anh muốn nói gì với tôi hả?
*nói nhỏ
Sebastian
*ngồi bên cạnh
Tôi nghĩ cô và tôi nên ra khỏi đây
Anastasia
Đúng, tôi muốn rời khỏi đây để đi tìm vài thứ, không thể kẹt mãi ở đây được
Những con búp bê cũng đang quan sát hai người
Anastasia
Tôi nghĩ căn nhà này không ổn lẫn không an toàn, chúng ta bị theo dõi gần như 24/24
Sebastian
Tôi quen ở đây và gần như không trốn thoát được, bất lực lắm rồi...
Nhìn Sebastian rầu rĩ, "cô" ắt phải giúp, vì hắn cũng như cô, đều bị giam cầm
Dù ngoài kia rất nguy hiểm đối với cả hai, thì vẫn phải rời khỏi nơi này, càng xa càng tốt
Anastasia
Tôi sẽ giúp anh rời khỏi đây, dù có đánh đổi bất cứ giá nào //kiên định//
Sebastian
*ánh mắt có tia hy vọng
Anastasia
Có, tôi sẽ nói với anh vào một lúc thích hợp
Randal
Hai ngươi rì rầm chuyện gì vui vậy nhỉ ~?
*thình lình xuất hiện đằng sau
Anastasia
Đụ mẹ mày (tiếng Việt)
Randal
Lại một thứ tiếng kì lạ ~
Luther
Thú cưng của em khá thú vị đấy Randal
Luther
*cầm ấm trà và hai cái ly
Luther
Trà hôm nay ta pha ngon thật
Anastasia
*uống một ngụm thưởng thức
Anastasia
Ngon thật, rất thơm
Randal
Không nói thì ai cũng tưởng ngươi là thú cưng mới của anh trai ta đó =))
Nyen
*giật mình nhìn về phía Anastasia
Luther
Thả Randal ra nào, Nyen
Anastasia
Tôi có thể biết tên của mọi người trong nhà không?
Luther
Ta vẫn chưa giới thiệu thành viên trong nhà cho cậu biết nhỉ?
Luther
Nyon lấy giúp ta trong tủ tấm ảnh hình chụp gia đình
Luther
Đây là Randal, em trai ta đồng thời là chủ nhân của ngươi
Luther
*chỉ từng thành viên
Luther
Nyen, và Nyon là thú cưng của ta. Đứa không có mặt, là Nana
Anastasia
*giả vờ ngạc nhiên
Anastasia
Vậy tôi đã biết tên của tất cả mọi người rồi ^-^
Sau một lúc uống trà tĩnh lặng chỉ có tiếng nhạc phát ra từ trò chơi điện tử của Randal, tiếng lật trang sách của Nyen
Luther
Hãy vệ sinh cá nhân trước khi đi ngủ
Randal
Lười đánh răng quá anh
Luther
Em nhớ mai chúng ta còn đi sắm đồ cho Anastasia
Randal
*lon ton vào nhà vệ sinh
Anastasia
*tranh thủ đu Nyon
Luther
Anastasia, hãy thả Nyon ra và đi ngủ nào
Luther
Mai chúng ta sẽ chơi cùng nhau ở trung tâm mua sắm
Anastasia
Bữa sau chơi chung nha, Nyon ~
Mọi người ai về phòng nấy
Dường như Anastasia có cảm tình với Nyon, dù hắn ta là con mèo ngốc nhất nhà
Cũng từ việc đặt tên, Anastasia chợt nhớ lại những cái tên trước kia, mọi thứ lãng quên hay có cố tình che giấu thì lần lượt chạy trong đầu
Trong quan tài, mọi thứ tối đen
Chỉ có tiếng thở của bản thân, dồn dập cả tiếng trái tim
Dù ngôi nhà có thể an toàn, có nơi ăn nơi ngủ nhưng "cô" vẫn phải rời khỏi đây
Không biết bản thân đã mất gì, nhưng có vẻ nó quan trọng lắm
Anastasia
Đến giờ đi ngủ rồi
Anastasia
Sao còn chưa ngủ
Anastasia
Chúc cậu ngủ ngon
Chương 3: Trung tâm thương mại
Anastasia
*nằm xuống ngủ tiếp
Randal
Anastasia, thật lười nhác
Anastasia
*bật dậy chạy đi vệ sinh cá nhân
Randal
//cười lớn// HAHAHAHAHAHAHA, NGƯƠI SỢ KÌA, ANASTASIA
Randal
*theo sau lặp đi lặp lại khoảnh khắc lúc nãy
Luther
Chúng ta xuất phát sau nửa tiếng nữa, ta sẽ chuẩn bị bữa sáng cho mọi người
Bữa sáng là bánh mì và sữa
Có lẽ là món bình thường nhất mà "cô" và Sebastian ăn được
Ăn ngấu nghiến như thể mới xảy ra nạn đói
Sau khi đánh chén xong thì bắt đầu xuất phát
Thứ tra tấn những kẻ say xe, đó là mùi điều hoà, con đường dài, hoặc chiếc xe lắc như chiếc hộp bị bọn trẻ con xóc lên
Combo tồi nhất thì chiếc xe này có hết
Anastasia
*lấy tay che miệng
Anastasia
*cố chống cự cơn buồn nôn
Sebastian
Anastasia, cô ổn chứ?
Anastasia
B-bữa sáng... c-của tôi...
Xe chạy trúng một cái hố, Nyen bẻ lái
Anastasia
*đầu đập vào thành cửa xe
Luther
Cẩn thận thôi, Nyen
Luther
Các em ổn đúng không?
Cũng hay, ngất rồi thì không còn nghe tiếng ực của Anastasia
Randal
Tất cả ổn, trừ nhỏ này thôi anh //haha//
Randal
*bế xốc lên đặt gọn trong lòng
Randal
Nó gầy quá anh, ta cần chăm sóc đặc biệt
Randal
Hôm nào đó em sẽ khám cho thú cưng của em
Luther
Ta cũng nghĩ vậy, nó không khoẻ mạnh như Sebastian và trông yếu đuối hơn nữa
Luther
Giống chỉ cần chạm tay lập tức vỡ tan như thủy tinh
Sebastian
*chọc chọc vào má
Sebastian
"Mềm vậy, da con gái có khác"
Randal
Bỏ tay ra nào Sebastian ~
Randal
Ngươi nói, ta mới để ý, con này mềm thật
Randal
Ta nên lột ra ngươi làm búp bê không nhỉ, Anastasia?
Chiếc xe lon ton suốt chặng đường, tiếp tục cuộc hành trình của mình
Cái khu trung tâm thương mại thực tế nó chỉ là gian nhà bán đồ cho những kẻ dị ở đây, giá trị đồng tiền để sử dụng ở đó thì... "cô" không rõ nữa và đương nhiên, con người lạc vào thì chỉ có xong... Trở thành "khách hàng" hoặc trở thành "món hàng" bị mua, bị bán trong đó
Không biết đã đi được bao lâu, đã nghe tiếng xe ken két bao lần vì những cái hố, hòn đá trên đường
Chuyến xe dài đằng đẳng như liều thuốc an thần dỗ những đứa say xe chìm vào giấc ngủ
Tiếng thở của tất cả hoà vào làm một
Nana
*ngủ trên người Luther
Nyon
*ngoan ngoãn ngồi yên
Sebastian
*quan sát Randal và Anastasia
Sebastian
"Mong hắn ta không làm gì Anastasia..."
Randal
*nhéo má "cô" liên tục
Anastasia
T-tỉnh rồi... Lay o-ói...
Anastasia
"Sao cái mặt mình nó nhức nhức đau đau vậy ta?"
Randal
Ngươi thật yếu đuối
Anastasia
"Đau đầu thật..."
Sebastian
*thấp người xuống
Sebastian
Tôi cõng "cô", từ từ thôi
Anastasia
*leo lên, dựa vào
Cả đám vào trong khu mua đồ, ắt Anastasia bị lôi xuống thử đồ rồi
Anastasia
Cũng 1 2 bộ là được mà...
Randal
*ngắm nghía mọi thứ
Randal
Ta thấy đồ rộng hơn so với ngươi
Randal
*kéo tay lôi "cô" theo
Randal
*lục lọi trong đống đồ giảm giá
Randal
Nhiều đấy, đủ để ngươi lựa cho bản thân
Một áo phông với quần đùi, một áo tay dài với quần jean
Randal
Ta phải thêm phụ kiện cho ngươi rồi
Luther
Em trai, hãy chú ý chú vì ta sẽ còn mua những thứ thiết yếu khác nữa
Randal
*thấy máy gắp đồ chơi
Randal
Ôi, ta đã thấy gì kia
Luther
Randal đâu rồi Sebastian?
Luther
Ta mới đi xem vài cái nhẫn để thay đổi không lặp lại mỗi ngày
Luther
Và giờ lạc mất đứa em trai
Sebastian
"Không để ý là tên đó chạy mất rồi, giờ nói sao đây..."
Anastasia
*chỉ về hướng khu trò chơi điện tử
Randal
*đang cáu vì hụt nhiều lần
Luther
*nhìn vào máy gắp mới nhấc càng lên vì hụt
Luther
Em chơi gà thật đấy
Luther
Đã tốn hết bao nhiêu cho trò may rủi này rồi?
Randal
*nhìn về phía mọi người đang đến đây
Randal
Mới một xu một đô la thôi anh trai
Randal
*chỉ tay vào người đàn ông trong máy
Randal
Em muốn con đó, búp bê của em cần được bổ sung lực lượng
Randal
*nắm tay anh trai đung đưa
Luther
Được rồi, ta sẽ lấy giúp em, chúng ta còn bao nhiêu lượt nữa?
Luther
Em chơi tệ thật đấy, ta không đủ tiền để cho em sa đoạ vào mấy con game này đâu
Randal
Biết rồi biết rồi //xì// *bĩu môi
Luther
Sử dụng trí thông minh hiệu quả
Randal
Wao, anh trai là số một //haha//
Randal
*vui mừng lấy con búp bê ra khỏi máy gắp
Cả hai đều lắc đầu ngán ngẩm
Nana
Ta chưa thấy em bao giờ, thú cưng mới của ngài Luther à?
Anastasia
*bình tĩnh tựa vào
Anastasia
Không đâu, là của Randal mới đúng
Nana
Ráng chơi với thằng nhóc đó để nó đừng làm phiền ngài Luther của tụi chị nha ~
Anastasia
*chọt vào người Sebastian
Anastasia
Hmmm, tôi hơi khát, anh xem chỗ này có máy bán nước hay hàng nước nào không?
Sebastian
Đây, tôi dẫn "cô" đi
Có một cái máy bán nước tự động ở đây, một đô la đủ cho 2 lon nước
Nước này uống được không thì không rõ nữa
Sebastian
"Cô" có tiền hả?
Anastasia
Phòng hờ cá nhân thôi
Anastasia
*thản nhiên để vào
Anastasia
*chọn lon nước cam và coca
Anastasia
*bóc lon coca và nước cam ra
Anastasia
*lấy một đồng xu khác bỏ vào máy
Anastasia
Anh chọn nước đi
Anastasia
Hai lon này tôi lỡ uống rồi
Anastasia
Nước ổn phết, ít nhất không phải chết khát //hehe//
Sebastian
Sao không để lại đề phòng lỡ có việc sao?
Anastasia
Không sao, anh chọn đi, nhớ thử một chút nhé, anh có 2 lựa chọn thôi đó
Sebastian
*chọn 2 lon coca
Hai người im lặng, uống nước
Randal
*đi tới, thấy lon coca của Anastasia
Randal
Anh trai ta cho tiền các ngươi đi uống nước à?
Sebastian
*giấu lon coca còn lại
Anastasia
Máy bán nước lỗi, tự rớt xuống mà tôi lỡ uống hết nước cam do đang khát, còn lon này thôi
Anastasia
*bình tĩnh đưa lon coca
Randal
Lon này hình như ngon hơn mấy lon trước, nó bị cắt nước à? Ta thấy nó ít hơn một khúc
Anastasia
Không rõ nữa, hmmmm
Anastasia
*giả vờ suy nghĩ
Randal
*uống đến giọt cuối cùng, giơ cao lên, lắc cho giọt nước rớt xuống
Nyon
*hai tay xách bọc đồ và trên vai có balo mới của Luther vừa mua
Luther
Randal, về thôi, ta đã mua xong đồ rồi
Randal
Chờ em với anh trai
Randal
Sebastian, Anastasia, đi về thôi ~
Anastasia
*nói nhỏ với Sebastian
Lên xe, Anastasia không còn buồn nôn nữa, cũng khoẻ
Randal
Anh trai, chúng ta ăn gà rán được không, em thấy thèm quá
Luther
Ta về nhà ăn tối cùng nhau nào, không thể tốn tiền cho những món ăn nhanh như vậy
Luther
Ta sẽ nấu món súp gà, nhé
Randal
*ôm, cọ vào Sebastian
Sebastian
"Cứu tôi cứu tôi..."
Sebastian
*nhìn sang Anastasia cầu cứu
Anastasia
*bất lực, nhún vai
Xe nhộn nhịp hẳn ra, tiếng nhạc được phát lên cái bài gì nhỉ, quên rồi :v
Anastasia
*nhoẻn miệng cười
Chiếc xe lắc lư, vừa do con đường, vừa do sự nghịch ngợm của cả đám ở đằng sau
Luther
*chill vuốt ve Nana và nhìn ra cửa sổ
Nyen
*hơi khó chịu do xe quá lắc
Download MangaToon APP on App Store and Google Play