Tớ Thích Cậu Hơn Cả Harvard (Jsolxnixky)
chia sẻ về bản thân
tg
fic này mọi người đọc zui zẻ hoii nha
tg
đừng đặt nặng vấn đề quá
tg
với lại tạo hình nhân vật của nicky rất ngây thơ nên mọi người đừng trỉ trích anh bé của tui,tui sót lắm chỉ là nội dung chuyện bắt buộc phải vậy thui
lưu ý: Đây là một bộ truyện TEEN đích thực, chỉ thích hợp với teen, truyện học đường nên không được chỉ trích nhân vật!!
phong hào(nicky)
chào mọi người mình tên là Trần Phong Hào biệt danh là Hào Tây
phong hào(nicky)
vì tớ xuất thân từ gia đình bán đậu phụ nên biệt danh tớ hơi ngớ ngẫn trong mắt mọi người,nhưng đối với tớ đó là điều vinh hạnh vì tớ tự tin,không giấu giếm hoàn cảnh của tớ
phong hào(nicky)
dài dòng quá rồi tớ vô vấn đề chính nhé
phong hào(nicky)
Hôm nay là sinh nhật lần thứ 14 của tớ. Ba mẹ tặng cho tớ một quyển sổ xinh xắn lắm, dùng để viết nhật kí.
phong hào(nicky)
Cả đời tớ chưa bao giờ được dùng một quyển sổ đẹp đến vậy, nghe nói trị giá của quyển sổ này tương đương với hai mươi tư bìa đậu.
phong hào(nicky)
nghe có sốc kh cơ chứ!!
phong hào(nicky)
bằng một buổi đi giao đậu phụ của tớ đó
phong hào(nicky)
haizz nhắc tới biệt danh lại khổ,biệt danh của tớ ở nhà là nicky cơ nhưng mà người trong chợ toàn gọi tớ là Hào Tây thôi,để so sánh với Tây Thi ấy mà
phong hào(nicky)
Khổ nỗi Tây Thi đẹp nghiêng nước nghiêng thành, còn Hào Tây tớ đây, đi đến đâu cũng được nghe người ta khen, con này xấu quá, xấu lạ
phong hào(nicky)
Thực ra thì tớ cũng không nghĩ mình xấu tới mức đấy đâu, có chăng chỉ là da đen nhẻm thôi
phong hào(nicky)
Biện minh chút xíu nha, da tớ thuở bé trắng lắm đấy, mà tội đi ship tào phớ nhiều nên bị cháy nắng
phong hào(nicky)
Ngày xưa nhà tớ chỉ bán hàng ở cuối chợ thôi, nhưng từ ngày tớ lên lớp 7, một lần tình cờ chơi facebook thấy hay hay, liều mình lập page Hào Tây Đậu Phụ, xong chuyển cả qua bán online nữa
phong hào(nicky)
Lúc nào tớ rảnh đều phụ ba đi giao hàng, toàn đi bằng xe đạp thôi, đến hơi bị chậm ý, nhưng khách họ hay thương trẻ con lém, không mắng mỏ gì cả
phong hào(nicky)
Mẹ tớ về sau làm thêm cả mấy món ăn vặt như nem chua, cóc dầm, xoài dầm, ốc xào...bán chạy không kém gì tào phớ cả, tuy nhiên nghề chính vẫn là làm đậu.
phong hào(nicky)
Nhưng có đắt hàng đến đâu thì nhà tớ vẫn nghèo rớt mồng tơi, mẹ tớ bị bệnh tim, bao nhiêu tiền kiếm được mà chỉ một lần mẹ đổ bệnh thôi là đi sạch
phong hào(nicky)
thậm chí nhiều lúc ba phải chạy vạy vay nợ khắp nơi. Vay nhiều quá không trả được, giờ họ hàng thân quen thấy ba là cạch mặt
phong hào(nicky)
Sáu tháng nay mẹ tớ ổn định bình thường nên cuộc sống đỡ đỡ đi một chút. Ước mơ của tớ là có thật nhiều tiền, để khi nào mẹ bệnh được nằm phòng VIP có điều hoà
phong hào(nicky)
năm ngoái mùa hè 40 độ C mà mẹ tớ phải nằm chung phòng với mười người khác và chỉ có một cái quạt trần. Ba tớ lúc đi mang cơm cho mẹ về trốn trong phòng khóc tu tu làm tớ càng thêm não nề
phong hào(nicky)
À quên, cái răng cửa của tớ còn bị sứt một ít nữa, mà nhà nghèo quá với cả cũng chẳng quan trọng nên không thay
Trường Giang
Hào,đi giao hàng giúp ba.
phong hào(nicky)
Ba tớ gọi rồi, tạm bỏ bút nhé
phong hào(nicky)
bai cả nhà
gặp mặt lần đầu
Trường Giang
cái này con giao cho bà lão ở đầu phố,nhớ lấy nửa giá thôi nhé
vì bà ấy chẳng có con cái,sống bằng nghề bán rau nên ba cậu cũng thương lắm nên chỉ lấy nửa giá
sau khi giao xong đơn đầu tiên thì cậu cũng chạy về nhà để giao đơn thứ hai
Trường Giang
cái này thì giao cho ông ở ngay cuối xóm nhé con
phong hào(nicky)
dạ con biet rui
phong hào(nicky)
Nơi thứ hai là một ông bác giàu lắm ấy, đặt xoài dầm cho vợ chửa, bác ấy tip cho hẳn ba mươi ngàn, tính tổng lại vẫn lãi lắm đó
Chuyến thứ ba này hơi nhiều, ba mươi túi tào phớ, mười túi xoài dầm, mười túi cóc, năm túi củ đậu, hai chục cái nem chua rán, giao cho một nhóm anh chị đi cổ vũ bóng đá ngoài sân vận động
ba cậu có dặn cậu chia hai chuyến đi nhưng cậu kh chịu
cậu cứ nghĩ ba cậu nhiều chuyện, ai ngờ đi ra đường chính có cái ô tô tuýt còi một hồi kinh khủng khiếp
cậu giật mình, đồ ăn rơi tung toé ra ngoài đường
giờ cậu thấm câu, “cá không ăn muối cá ươn”
phong hào(nicky)
*TRỜI ƠI,Chỗ này phải hơn ba trăm ngàn chứ đùa,đau lòng gần chết.*
vì đường xá còn có nhiều xe cộ qua lại nên cậu nhặt nhanh những thứ đó để vào trong thùng rác
còn cái nào nguyên trong túi bóng thì mang về ăn dần, cũng chẳng dám giao cho khách đồ như thế
hariwon cuối xuống nhặt giúp cậu
phong hào(nicky)
không sao cô ạ../rưng rưng/
hariwon
Thật không? Con bị ngã đau chỗ nào à?
hari cứ thế mà lau nước mắt cho cậu,nhưng mà cậu thấy hari mặc đồ xịn xịn nên cũng hơi ngại, theo bản năng cậu dịch xa một chút, vừa dựng xe vừa giải thích
phong hào(nicky)
Con chẳng đau chỗ nào cả, con xót tiền nên khóc thôi ạ
hari cười hiền và bảo cậu
hariwon
con đi theo cô ra xe,cô nhờ chút
thế là cậu theo hari đến một chiếc xe sang trọng
hariwon
Con tên gì, bao nhiêu tuổi rồi?
phong hào(nicky)
Con là Hào, năm nay 14 tuổi
hariwon
Vậy thì bằng tuổi cún nhà cô đấy
phong hào(nicky)
* Nhà cô có con chó già vậy hả ta?*
phong hào(nicky)
* Ờ ha cũng chẳng có gì lạ đâu, nghe bảo con chó già nhất thế giới còn hơn 26 tuổi cơ mà nhỉ*
hariwon
Cún ơi bạn Hào bằng tuổi con này, chào bạn đi con
lúc cậu nghe hari nói thì liền nhìn thẳng vào xe mới vỡ lẽ
phong hào(nicky)
*ơ kh phải con chó à*
phong hào(nicky)
con tưởng cún là con…
hariwon
con trai cô có biệt danh là Sơn cún nhưng cô thích gọi là Cún hơn,tại nó dễ thươngg
phong hào(nicky)
/nhìn sơn/
phong hào(nicky)
chào cậu tớ tên là Hào
phong hào(nicky)
cậu tên Cún hả
phong hào(nicky)
*con người gì kì lạ vậy trời*
cậu đang lơ ngơ thì hari rút ví ra hai tờ năm trăm
hariwon
đền cho con này/đưa cho hào/
phong hào(nicky)
thôi ạ như thế ngại lắm
phong hào(nicky)
cho con xin ba trăm bù tiền hàng là được rồi ạ
hariwon
/xoa đầu hào/ con ngoan ngoãn thật đấy
hariwon
nhưng mà giữ đi nhé
hariwon
coi như đây là tiền cô đền cho con
hariwon
/đút 2 tờ năm trăm vào áo cậu/
hariwon
thôi cô đưa bạn đi xem phim đây
hariwon
có duyên chúng ta sẽ gặp lại nhé
phong hào(nicky)
con cảm ơn cô
phong hào(nicky)
cô đi cẩn thận
hariwon
cô cảm ơn nhé con trai,con cũng đi về cẩn thận nhé
động lực
sau khi về nhà cậu kể cho ba mẹ tất cả sự việc
Trường Giang
con có sao không
nhã phương
có bị trầy xướt ở đâu kh nicky..
phong hào(nicky)
trời trời
phong hào(nicky)
nicky nhà ta kh sao đâu
phong hào(nicky)
anh chị lại lo lắng quá
vì gia đình chỉ có mình hào nên cả nhà phóng thoáng lắm
hào đôi lúc gọi ba mẹ mình là anh và chị cho thân thuộc
phong hào(nicky)
cô ấy xinh đẹp với sang lắm
phong hào(nicky)
còn tốt nữa,đền cho con hẵn một triệu
phong hào(nicky)
mình làm party ăn dii
nhã phương
nicky của mẹ muốn ăn gì nè
nhã phương
tận 1tr lận chi một ít ăn cũng không sao đâu ông nó nhỉ
Trường Giang
nicky ăn gì ba đi mua về làm
phong hào(nicky)
món gì cũng muốn giờ saooo
nhã phương
tham lam quá à nha
nhã phương
chị đẹp này cho con 5 giây
phong hào(nicky)
aaa từ từ
phong hào(nicky)
mua cá trắm về ăn diii
phong hào(nicky)
chị đẹp hay hối người quá đi à
sau đó bố cậu đi mua cá về để ăn
phong hào(nicky)
thơm quá đii
phong hào(nicky)
anh cả là number oneee
phong hào(nicky)
tuyệt cú mèo
Trường Giang
nói nhiều quá ăn đi ông tướng
Trường Giang
/gắp cho nicky/
phong hào(nicky)
hihi con cảm ơn
phong hào(nicky)
Ôi chao cái thịt cá nấu dấm ngon quá trời ngon,tuyệt cả là vời
phong hào(nicky)
tay nghề nấu ăn của ba thăng hạng rồi hảaa
Trường Giang
xời quá khenn
thế là cả nhà vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ
vào ngày chủ nhật đầu tiên của tháng ba, bác bán thịt ở đầu chợ sang nhà nicky hỏi chuyện
lúc này nicky vừa ngủ dậy và đi xuống
phong hào(nicky)
aaa con chào bà ạ
phong hào(nicky)
bà ghé nhà chơi với mẹ con hả
bà bán thịt
ô Hào Tây đây mà
bà bán thịt
Hào chọn được trường cấp 3 chưa
phong hào(nicky)
con còn đang phân vân lắm ạ
bà bán thịt
vậy con kêu ba mẹ nộp hồ sơ vào trường quốc tế Việt Đức xem sao
nhã phương
bác hôm nay bị ốm à,trường đó học phí trên trời,toàn đứa giàu thôi
nhã phương
con nhà em xin vào làm quét rác sợ cũng không đủ tiêu chuẩn ý chứ
bà bán thịt
Dào ôi cô chú chẳng biết gì sất, hôm nay tôi vừa đọc báo thấy bảo trường đó thi tuyển chọn vào đầu tháng sáu
bà bán thịt
đứa nào đạt điểm tổng cao nhất sẽ trúng học bổng toàn phần ba năm, tới đồng phục và cơm nước buổi trưa cũng được lo luôn
nhã phương
Nhưng bọn nó học giỏi siêu sao lắm bác ạ.
bà bán thịt
Thằng Hào nhà cô cũng học giỏi nhất lớp mà, cứ thử đi, mất gì đâu
bà bán thịt
đã học trường quốc tế thì cơ hội đi du học là rất lớn, biết đâu sau này cô chú lại được đổi đời
nhã phương
thôi em không dám mơ con em đậu được đâu
nói thế thôi chứ ba mẹ cậu vẫn cho cậu 3 trăm ngàn để nộp hồ sơ dự tuyển
phong hào(nicky)
mấy bạn trâu bò lắm,con sợ không đấu nổi
phong hào(nicky)
xem ra ba mẹ sắp mất oan một trăm năm mươi thanh đậu phụ rồi đó
Đấy là nói ngoài miệng, cho hai người cậu yêu nhất đỡ phải hi vọng
Chứ thực lòng cậu nghĩ gì mọi người biết không?
cậu lấy quyển nhật ký và ghi lên đó
“MÌNH.NHẤT. ĐỊNH.PHẢI.GIÀNH. HỌC. BỔNG”
phong hào(nicky)
Tớ không biết nữa, chỉ là tưởng tượng tiền học ba năm liền, rất là lớn
phong hào(nicky)
Thử hỏi ba năm tới, nếu ba mẹ chỉ phải nuôi tớ ăn, có phải sẽ nhẹ gánh đi rất nhiều không?
phong hào(nicky)
Rồi nếu học tốt được đi du học, mai sau sẽ kiếm được rất nhiều tiền còn gì?
Buổi tối đầu óc nicky toàn tiền thôi, động lực của cậu hiện giờ mạnh mẽ kinh khủng khiếp. Ngay lập tức lên mạng tìm đề các năm trước về làm thử.
Nhưng khổ là nhà không có máy tính, có mỗi con điện thoại ghẻ anh họ không sài nữa vứt cho, nhiều lúc cậu phải nhìn toét cả mắt.
phong hào(nicky)
* thôi chẳng sao,có mà dùng là tốt lắm rồi tr oi,cố lên tôi ơi*
Download MangaToon APP on App Store and Google Play