Một mùa đông lại đến nữa rồi, thời tiết bây giờ đang rất là lạnh lẽo .
Hải Ninh vừa mới bước vào nhà họ Tôn thì đã nhìn thấy ánh mắt khinh thường của Tôn phu nhân rồi .
" Hải Ninh ngồi xuống đi ,ba muốn nói chuyện với con ." _ Tôn Dư liền lên tiếng .
" Dạ ." _ Hải Ninh sau đó liền ngồi xuống..
" Ba , chuyện của mẹ con. "
" Cái gì cũng phải từ từ ."
" Dạ vâng. "
Có lẽ cô hơi gấp gáp quá rồi, mẹ cô đang bị bệnh,bà ấy đang nằm ở bệnh viện cho nên bản thân đương nhiên phải nóng lòng rồi .
" Công ty ba đang gặp khó khăn nếu con đồng ý gả đi thì ba sẽ chi tiền đóng viện phí cho mẹ của con ."
" Nhưng mà chẳng phải lúc đầu ba đã hứa rồi sao ."
" Không ai cho không ai bất cứ thứ gì đâu con gái à " lúc này Lâm Tích cũng đã lên tiếng. ..
" Con gả cho nhà họ Phó qua đó mặc sức mà ăn ,đây chính là quyền lợi mà ba của con đã dành cho con đấy ."
Nhà họ Phó sao ,vậy chẳng lẽ nào là anh ấy ư .
"Nếu con đồng ý gả cho Phó Duy Bắc thì ba sẽ trả tiền viện phí cho mẹ của con "
" Nhưng mà Phó Duy Bắc đã có bạn gái rồi, làm như vậy chẳng khác nào con chính là tiểu tam phá hoại hạnh phúc của người ta ..". ..
" Nếu mày không gả thì cứ chờ mẹ của mày chết luôn đi, nói ngọt ngào không nghe ,mày muốn tao nói nặng lời thì mới chịu ." .
' Ba ...ba ."
" Ông ấy đi rồi kêu ca cái gì nữa , nếu mày không gả thì xem như bất hiếu với mẹ của mày vậy. "
" Haha. " Lâm Tích cười phá lên. .
" Tại sao không phải là con gái của dì mà phải là tôi chứ ."
" Mày nghĩ sao vậy hả ,tao chính là muốn bán mày qua đó mà ,nhà họ Phó tuy giàu thật nhưng mà Phó Duy Bắc là người không nên dám đụng nào, nó y như chó điên vậy có thể cắn người bất cứ lúc nào mà ." ...
" Mà nghe nói lúc trước mày thích nó lắm mà ,bây giờ đạt được ý nguyện rồi đó ,vậy bây giờ mày nên hãy nghe lời của ba mày mà gã qua đó đi ."
" Tôn Hải Ninh mẹ của mày là kẻ thứ 3 và mày cũng y như vậy luôn, hình như Phó Duy Bắc đã có bạn gái rồi thì phải ."
" Dì . .dì. . không được nói mẹ tôi như vậy ."
" Vậy thì tao nên nói như thế nào đây ."_ Lâm Tích nhếch môi cười đắc chí.
Hải Ninh cô thật sự không thể nói nữa rồi, bản thân thật sự đã dồn vào nước đường cùng mất rồi .
" Suy nghĩ nhanh lên 1 chút ,mẹ mày không có chờ được đâu ."
Hải Ninh nuốt ngược nước mắt vào trong rồi sau đó thì đi ra về.
Phó Duy Bắc vào 7 năm trước thật sự rất là ghét cô , nếu bây giờ mà cô xen vào cuộc sống của anh ấy thì càng hận cô hơn nữa , nhưng mag nếu không có tiền thì mẹ sẽ chết, một bên hiếu và một bên tình thì cô sẽ chọn cái gì đây , chuyện này phải nói đúng thật là khó xử mà .
Sau đó thì Hải Ninh cũng ra về, buổi chiều cô còn phải đi làm việc nữa .
___@@
Buổi chiều sau khi tan làm thì Hải Ninh nhận được cuộc điện thoại của cô bạn thân .
[ Chắc mình không đi được quá , mình phải đến bệnh viện với mẹ mình rồi .]
[Vậy thì tiếc quá , thôi thì để lần sao vậy ....]
[ Ừm ....]
[ Mà Hải Ninh hôm qua mình vừa gặp Duy Bắc đấy ,..]
[ Vậy sao ..]
[Cậu vẫn chưa quên được à . ]
[ Mình quên anh ấy rồi , mình đơn phương lâu quá thì cũng phải quên mà thôi ..] .
[Ừm ..] ..
Quên ! nói thì dễ nhưng mà đến khi làm thì rất là khó, thật sự mà nói thì ngay nào mà cô không nhớ đến anh đâu ,nhớ đến trong cả giấc mơ thì cô điều nằm mơ thấy anh ấy ..
Hải Ninh bắt xe buýt về nhà trọ rồi sau đó thì nấu cháo ,.
Sau khi nấu xong thì Hải Ninh đem vào bệnh viện cho mẹ ,còn mình thì phải đến công ty làm việc ..
" Hải Ninh qua đây 1 chút ."
" Vâng. "
" Chị Hoà chị gọi em ."
" Cái này em đem lên cho giám đốc ký đi ."
" Chị đi giúp em được không.."
" Không được đâu ,ở đây chị còn nhiều việc lắm ,vả lại lúc sáng giám đốc có yêu cầu là đích thân em đem lên ."
" Dạ vâng ." không phải là cô không muốn đi đâu , thật ra thì cô rất sợ giám đốc ,ông ấy cứ nhìn cô bằng ánh mắt kỳ quặc cho nên đâm ra cô rất sợ ông ấy .
Hải Ninh vừa đi vừa lo sợ ,hay tay thì cứ nắm chặt hồ sơ .
Cô cũng có nghe qua là ông ta hay lợi dụng những cô nhân viên trẻ cho nên cô cũng hơi lo ở trong lòng , việc làm bây giờ thật sự rất khó kím ,cô làm ở đây từ khi ra trường đến giờ cho nên mọi thưa cũng khá là quen thuộc rồi, cho nên cũng không muốn đổi chỗ làm để làm cái gì .
Lương ở đây cũng không quá thấp, cũng đủ cho cô chi tiêu sinh hoạt ở trong nhà ,với lại bằng cấp của cô không có nhiều, vừa ra trường là cô liền đi thực tập và đi làm luôn, có những ngươi khác thì đi học thêm chứng chỉ còn không thì sẽ học thêm bằng thạc sĩ nữa ,vậy cho nên đối với việc làm thì bản thân của cô cũng không có quá đòi hỏi đâu .
Cuối cùng cũng đi đến văn phòng giám đốc, Hải Ninh liền hít thở sâu 1 cái rồi sau đó thì giơ tay lên gõ cửa .
" Cốc. .cốc .". .
" Vào đi. "
Sau đó thì Hải Ninh cũng đẩy cửa rồi tiến vào bên trong. .
" Giám đốc tôi đến đưa hồ sơ cho ông. "
" Ừm , đưa đây. "
" Vâng. " Hải Ninh liền đưa cho ông ta .
"Đây ."
" Ư. ." cái chạm tay kia rõ ràng là cố tình mà .
Lúc này Hải Ninh nhìn kỹ lại thì thấy Phó Duy Bắc , đây chính là người đàn ông mà cô đã tương tư suốt 7 năm qua .
" Cô ngồi xuống đi , tôi nói chuyện với Phó tổng xong thì sẽ nói chuyện với cô ."
" Vâng. " Hải Ninh sau đó cũng liền ngồi xuống, .
Không ngờ cô có thể gặp anh ấy ở đây ,mọi thứ đúng là quá trùng hợp mà .
Hai người họ bàn chuyện làm ăn với nhau , cô cảm thấy Hách Lập rất coi trọng Phó Duy Bắc thì phải bởi vì câu từ của ông ta mỗi khi nói ra điều rất là nhẹ nhàng, chứ không có như những vị đối tác khác 1 chút nào cả. ..
Suýt chút nữa thì cô quên mất tập đoàn của nhà họ Phó đã có từ rất lâu đời rồi và nó cũng rất là vững mạnh ,vậy cho nên địa vị chắc cũng phải đứng số 1 ở thành phố A này rồi, Hách Lập ông ta không coi trọng thì mới làm lạ đấy ,ai có lợi thì ông ấy sẽ nịnh nọt cho mà xem ..
" Phó tổng hợp tác vui vẻ ."
" Ừ, hợp tác vui vẻ ."
Lúc này Duy Bắc liền liếc mắt qua nhìn Hải Ninh 1 cái ,vẫn là cái ánh mắt lạnh lùng đó nó khiến cho cô phải lạnh sống lưng ...
" Đây là Hải Ninh ,Phó tổng quen biết với Hải Ninh sao ."
" Không có quen biết ."
" Ồ , tôi còn tưởng hai người quen biết nữa chứ, Hải Ninh mau chào Phó tổng đi. ".
" Vâng ,vâng ."
" Phó tổng chào anh ."
" Ừm " Duy Bắc cũng chỉ gật đầu 1 cái cho có lệ mà thôi ..
" Hợp đồng đã xong rồi, tôi về trước. "
" Hải Ninh cô mau tiễn Phó tổng đi ."
" Vâng ..'
Phó Duy Bắc đứng dậy đi trước còn Hải Ninh thì đi theo sau ..
" Tôn Hải Ninh .'
" Phó tổng gọi tôi. "
" 7 năm trước cô cứng đầu và bây giờ cũng như vậy .".
" Anh nhận ra em sao ."
" Tất nhiên, hạng người như cô làm sao mà tôi không nhận ra chứ ,sao cô cứ bám lấy tôi không buông vậy hả ,nói cho cô biết tôi sẽ không đồng ý lấy cô đâu , nếu cô cứ muốn gả vào nhà họ Phó thì sẽ không yên với tôi ." .
" Tôi đã có bạn gái rồi và tôi không có thích cô ." .
" Nhưng mà ...em .."
" Đừng có xưng hô thân mật như vậy , tôi nói rồi đấy nếu cô vẫn cứ ngoan cố thì đừng có mà trách tôi ác ." .
" Phó Duy Bắc cuộc hôn nhân không phải anh nói là được đâu , hình như ba mẹ của anh rất thích em thì phải ."
" Cô dám .." Lúc này Duy Bắc liền tiến lại rồi bóp lấy cằm của Hải Ninh .
" Cô dám dùng ba mẹ của tôi để uy hiếp tôi sao ." .
" Em không dám đâu , chỉ là em nghe ba em nói phía nhà họ Phó hình như không thích bạn gái của anh ,họ chỉ thích em mà thôi. "
" Được lắm ,xem như cô giỏi ."
" Công nhận cô giống mẹ của mình thật đấy ,bà ta là kẻ thứ 3 và cô cũng muốn làm kẻ thứ 3 luôn, đúng là mẹ nào thì con nấy mà ."
" Anh im miệng lại cho em, anh không được nói mẹ em như vậy ."
" Tôi thích thì tôi nói thôi,cô cản được tôi à ."_ Duy Bắc nhướng mày nhìn Hải Ninh .
7 năm trước Hải Ninh lúc nào cũng đi theo Duy Bắc ,khiến cho anh khó chịu vô cùng và bây giờ cũng y như vậy, người con gái này đúng là quá phiền phức mà .
" Cô bây giờ chẳng khác gì mẹ của cô rồi, tôi nói đâu có sai đâu .Bà ta là kẻ thứ 3 đi phá hoại gia đình của người khác, và bây giờ cô cũng như vậy ,tình cảm của tôi và Ngọc Hà không thể nói bỏ là bỏ được đâu ."
" Anh nói em sao cũng được, anh không thể nào sỉ nhục mẹ của em. "
" Ồ ,khóc rồi sao , tôi nói đúng quá mà. "
" Anh thật quá đáng ,Phó Duy Bắc 7 năm qua anh điều thích sỉ nhục người khác đến như vậy sao. "
" Là do cô trước, cô suốt ngày cứ bám theo tôi khiến cho tôi rất ghét cô đấy. "
" Ngọc Hà cũng là bạn của cô vậy mà cô lại nói xấu cô ấy ,cô muốn chia rẽ tình cảm của bọn tôi ."
" Em không có ,em thích anh nhưng mà em không có làm những chuyện như vậy, và em cũng không có chia rẽ tình cảm của 2 người ."
" Vậy bây giờ là cái gì đây ,cô đang chen chân vào hạnh phúc của bọn tôi đấy ." .
" Em ...em .." _ Bất giác Hải Ninh không thể nào mà nói thành lời nữa rồi. .
" Cô khóc cho ai xem đây ,đừng có mà diễn cái vẻ mặt ngây thơ ở đây nữa ,càng nhìn thì khiến cho tôi càng chán ghét cô nhiều hơn nữa đấy ."
" Anh. .anh. " .
Phó Duy Bắc thật sự rất hết cô ,à nói đúng hơn là hiện tại rất là hận thì mới đúng .
" Tôi nói rồi đấy cô mà làm gì Ngọc Hà buồn thì tôi sẽ khiến cho cô phải trả giá đấy. "
Nói xong thì người đàn ông liền xoay lưng rời đi , có lẽ ngày hôm nay anh ấy đến đây là để cảnh cáo cô thì đúng hơn .
Qua mấy giây sau thì cô liền lao nước mắt của mình đi ,chứ để người khác nhìn thấy thì sẽ không hay đâu , người ta sẽ nói ra nói vào đến khi đó thì sẽ khó lòng mà giải thích lắm .
Miệng đời vẫn luôn là 1 thứ gì đó cay nghiệt lắm ,hơn 20 năm qua cô đã nghe đầy cái lỗ tai của mình rồi, vậy cho nên bây giờ cô không có muốn nghe thêm bất kỳ một lời nói nào nữa đâu .
3 phút sau Hải Ninh trở lại văn phòng của giám đốc, không biết hồ sơ kia Hách Lập đã ký duyệt chưa nữa.
" Giám đốc văn kiện đó ông đã ký chưa .".
" Tôn Hải Ninh rốt cuộc cô và Phó Duy Bắc đã nói những gì hả , tại sao bây giờ cậu ta lại không muốn ký hợp đồng nữa. " ..
" Tại sao lại như thế chứ , tôi .. tôi. ."
" Tôi ...cái gì mà tôi, nãy giờ 2 người đã nói những gì. "
" Giám đốc. . tôi. . tôi xin lỗi ."
" Xin lỗi là được đó hả ,cô bây giờ phải tìm mọi cách bảo cậu ta ký hợp đồng cho tôi, còn không thì cô sẽ phải bồi thường đấy ." .
Bồi thường sao , tiền đâu mà cô có thể bồi thường được chứ .
" Tôi không cần biết là cô dùng cách gì, bằng mọi cách phải lấy hợp đồng về cho tôi..". .
Hết chuyện này rồi đến chuyện khác xảy ra ,đúng thật là điên cái đầu thật mà .
" Còn có cách thứ 2 cô có muốn nghe hay không " .
" Vậy giám đốc nói đi , nếu tôi làm được thì tôi sẽ làm mà ." .
" Cô làm tình nhân của tôi đi ,cái hợp đồng này tôi sẽ giải quyết giúp cô ."
" Không. .. không ." ..
" Tôi không thể nào làm tình nhân của sếp được ." .
" Ngoan đi ,cô làm cho tôi vui vẻ thì cô muốn cái gì cũng được hết " nói xong hắn ta liền tiến lại rồi sờ lên gương mặt của Hải Ninh .
" Á ..buông ra ."
" Rượu mời không uống mà muốn uống rượu phạt có đúng không hả, được rồi em nếu mà hợp đồng này cô ký không được thì cô mau chuẩn bị bồi thường đi , vốn dĩ tôi và Phó Duy Bắc đã bàn bạc xong rồi, cái này là do cô chọc giận cậu ta , chắc là 2 người chắc cũng có hận thù gì đây này ."
" Đó là chuyện riêng của tôi ."
" Ừ tùy cô thôi , nhưng nếu không có hợp đồng thì cô mau chuẩn bị tiền đi là vừa , còn không thì tôi sẽ tống cô vào trong tù. " ..
Cô ở tù thì ai sẽ lo cho mẹ của cô đây .
" Hợp đồng đây ,mau xem cho kỹ. " _ Hải Ninh cầm hợp đồng lên xem thì tá hoả mặt mày luôn, giá trị của dự án này nó lên đến cả tỷ ,cái này cho dù cô có làm việc đến mấy kiếp người nữa thú cũng không có trả đủ đâu .
Phó Duy Bắc rất là hận cô vậy cho nên anh ấy sẽ không có đồng ý đâu ,bây giờ cô ở kẻ giữa không biết bản thân nên làm cái gì đây .
'" Giám đốc tôi ra ngoài trước" .
" Ừm , .."
Hách Lập không nghĩ là Hải Ninh sẽ làm được đâu ,Phó Duy Bắc cực kỳ khó tính Hải Ninh sẽ không thuyết phục được, cho dù có dùng kế mỹ nhân thì sao chứ bởi vì ở bên cạnh của cậu ta đã có Ngân Hà rồi, vậy cho nên sẽ không có bất kỳ cô gái nào dám đến gần đâu ,.
Xem ra đến cuối cùng thì Tôn Hải Ninh cũng phải chấp nhận cái yêu cầu làm tình nhân của ông mà thôi, chứ nếu không thì sẽ phải đi tù bởi vì ông biết Hải Ninh không có nhiều tiền đến thế đâu , một tháng lương của cô rất là thấp nó chẳng có bao nhiêu cả ..
___@$
Tan làm Hải Ninh liền đến Phó thị để xin gặp Duy Bắc, nhưng mà cô chờ mãi vẫn không thấy anh đâu cả, nhân viên thì cũng ra về gần hết luôn rồi. ..
" Mọi người tan ca hết rồi cô cũng về đi , .."
" Phó tổng vẫn còn ở đây chứ ."
" Sếp Phó đã về rồi ."
" Về rồi sao ." Hải Ninh lầm bầm ở trong miệng, rõ sau đó cũng ra về .
Hải Ninh sau đó cũng ra ngoài đường lớn rồi bắt xe về nhà , thật sự mà nói thì bây giờ cô chẳng biết phải nên làm cái gì nữa ,cô không có tiền đền hợp đồng đâu vậy cho nên cô phải tìm anh ấy cho bằng được. ..
Vừa về đến nhà thì Hải Ninh đã nhận được điện thoại của Lâm Tích .
[ Mày tính như thế nào có cưới hay không đây ,hay là muốn mẹ của mày chết. .]
[ Cho tôi thêm 1 chút thời gian nữa đi. .]
[ Được vậy từ đây đến cuối tuần, mày mà nghĩ lâu quá thì sẽ hối hận đấy ,..] _ Nói xong bà ta liền cúp máy ,Hải Ninh bất lực mà ngồi xuống ghế .
Tại sao mọi thứ nó lại đổ dồn lên đầu của cô như thế này, dường như sắp không thể chịu được nữa rồi. ..
Một lát sau Hải Ninh liền thay đồ rồi đi ra khỏi nhà .
Cô vừa hỏi Trang Đạt Phi thì cậu ấy nói Duy Bắc buổi tối thường đi đến các quán bar ,vậy cho nên cô đã lần mò rồi đi tìm anh .
Đây là lần đầu tiên mà cô đặt chân đến nơi này, nó quá là xa hoa và thượng lưu đi ,vả lại thấy nó cũng có khá là nhiều cạm bẫy vây quanh nữa. .
Nhưng mà cô vẫn phải vào bởi vì cô chẳng còn con đường nào khác nữa rồi, thật sự không có đường lui nữa .
" Cô cần gì. "
" À cho tôi hỏi là anh có thấy Phó Duy Bắc đến đây không. "
" Có. " nghe đến cái tên Phó Duy Bắc không ai là không biết cả , .
" Ở trên lầu 2 đấy ."
" Vâng ,cám ơn. " ..
" Nhớ cẩn thận, người đó không nên chọc vào " .
" Vâng ."
Đến cả người ngoài còn hiểu anh ấy đến như vậy mà huống chi cô đã thích người ta tận 7 năm trời, những sự chì chiết cô đã nghe rất là nhiều rồi .
Download MangaToon APP on App Store and Google Play