[Rhycap] The Prince And The Rose
1
có ba vị hoàng tử vô cùng tài năng và tài giỏi
nhưng tiếc rằng tam hoàng tử sinh ra đã bị câm
nên chẳng ai công nhận dù vị hoàng tử đó có cố gắng học tập hay luyện tập nhiều bộ môn đi chăng nữa
em là Đức Duy là tam hoàng tử bị câm ấy
không những có cái mác bị câm em con bị gắn thêm là nguyên do mà mẹ em (hoàng hậu) mất
vì thế từ nhỏ em đã bị khinh miệt và bị thiên vị bởi vua là cha em, cha còn rất ghét em vì làm người ông yêu trút hơi thở cuối
cha em luôn yêu quý hai nguời anh lớn hơn
một ngưòi là Anh Tú đại hoàng tử tài sắc vẹn toàn chẳng còn từ nào miêu tả đuợc
một nguời là Bảo nhị hoàng tử có vô cùng nhiều thiên phú đuợc ông trời ban cho còn kèm theo vẻ đẹp bí ẩn những không kém phần quấn hút
cuộc sống của em gặp rất nhiều trở ngại về giao tiếp cũng như để có sự công nhận của mọi nguời trong đó có cả cha em
em đã đuợc xuống phố chơi cùng hai người anh của mình
nhưng cả ba lại lạc mất nhau giữa đường phố đông đúc
em hoang mang rồi chạy mãi chạy mãi
chạy cho đến khi mệt không chạy nổi nữa
thì em thấy một căn nhà ở một con hẻm nhỏ đang sáng đèn giữa đêm tối
trừ trong nhà chạy ra và mở cửa là một cậu bé khoảng chừng 10 tuổi
Captain
/làm dấu/ "em là Duy"
Rhyder
/không hiểu/ cái gì?
Rhyder
em không biết nói à
từ trong nhà buớc ra là nguời phụ nữ khá trẻ
mẹ hắn
con nói chuyện với ai thế?
Rhyder
con không biết ai cả
mẹ hắn
con là con nhà ai đó
Captain
"con nghe mọi nguời bảo con là hoàng tử"
mẹ hắn
cô không biết con đang làm gì cả
mẹ hắn
mà con không nói đuợc à?
mẹ hắn
Quang Anh đưa bạn vào nhà đi
mẹ hắn
con vào nhà cô ăn chút gì nhé /mỉm cuời/
em rất bỡ ngỡ vì nơi đây rất ấm cúng
thứ mà ở hoàng cung em không thể cảm nhận đuợc
mẹ hắn
Quang Anh đưa bạn vào ăn cơm đi
có vài món ăn thôi nhưng nhìn chúng rất ngon và đáng để thử
mẹ hắn
ngon không cả hai đứa?
Rhyder
dạ vẫn như bình thường
mẹ hắn
con có muốn ăn thêm không
nguời bên hoàng gia đã tìm thấy em ở căn nhà này vào đêm tối
họ chẳng biết đuợc sự tình gì mà cứ đinh đinh bảo rằng nhà đó bắt cóc em nên cả gia đình bị sát hại nhưng có sự cầu xin của em nên hắn đã đuợc giữ lại cái mạng nhỏ của mình
2
trở về thời điểm hiện tại
em đã là một cậu thanh niên 17 tuổi
còn hắn là một chàng kị sĩ đuợc nhà vua vô cùng trọng dụng
hôm đó em đi xuống chỗ tập luyện của hắn để lấy chút đồ của mình hôm bữa để quên
Rhyder
người đang tìm quyển sách này sao? /cầm lên/
Rhyder
*đâu dễ mà tôi trả cho người*
chiều cao của em có giới hạn nên hắn nghĩ ra trò để trêu chọc em
vì tay em đang vịn vào vai hắn để với lấy quyển sách nên khi hắn lùi ra thì em đã bị té
thấy thế cả đám kị sĩ cười nghiêng ngả chẳng ai lại đỡ em
Captain
*quyển sách mình phải trả cho anh*
Captain
"đó là quyển sách của đại hoàng tử"
Rhyder
n-này cúi nguời làm gì?
Captain
"quen thôi" /chạy đi/
khi ai vào cung thì cũng sẽ đuợc học thủ ngữ để giao tiếp với em hoặc để hiểu em đnag nói gì
em ôm theo quyển sách chạy lên thư phòng của đại hoàng tử
Anh Tú Atus
vào đi /khó chịu/
Anh Tú Atus
quyển sách kia của anh đâu
Anh Tú Atus
là một hoàng tử thì bỏ thói quen cúi người đó đi
Anh Tú Atus
em tìm quyển sách ở đâu thế
Anh Tú Atus
chẳng phải em bảo nó mất rồi sao?
Captain
"em tìm ở duới chỗ huấn luyện của kị sĩ"
Anh Tú Atus
sao nó lại ở đó /nhìn em chằm chằm/
Captain
"hôm qua anh Bảo hẹn em xuống để tập luyện em chờ hết buổi chiều không thấy ai nên đi tìm nhưng mà anh ấy nói là anh ấy mệt nên không muốn xuống"
Captain
"hồi sao là em để ở đó luôn"
Anh Tú Atus
thôi không sao
Anh Tú Atus
"Bảo nó lại chơi xấu"
anh cả thương em lắm nhưng lại rất ân hận về việc quá khứ nên vẵn chưa nói chuyện với em một cách vui vẻ mà chỉ nói một cách gượng gạo
Anh Tú Atus
/day day chán/
Anh Tú Atus
khi nào mới đuợc cơ chứ
em rảo buớc trên hành lang đầy nắng
ở dưói là cả vuờn hoa rộng lớn đã nở rộ
chúng rất đẹp và thơ mộng
Captain
*bảo sao mẫu hậu lại thích nó* /mê mẩn/
trong lúc em đang tập trung nhìn những bông hoa đó thì
Bray
xin lỗi vì hôm qua đã làm em chờ cả buổi chiều
Bray
/bỏ vào tay em vài viên kẹo/
Bray
anh lên thư viện đây muốn tìm anh thì lên đó
sở dĩ từ bé em thích ăn kẹo lắm nhưng em lại ít đuợc ăn
những lần số ít đó là toàn đuợc hai anh cho kẹo
em mãi chẳng hiểu sao hai anh đuợc ăn còn mình thì không
khi hỏi cha thì cha hắt hỉu không để ý ròi thậm chí là lơ em
em hỏi hầu gái thì họ lại không biết trả lời thế nào vì cha của em dặn là không đuợc cho em ăn đồ ngọt nếu có thì đuợc phép uống sữa thôi
vì thế từ bé em luôn khao khát đuợc thử nhièu loại bánh kẹo nhưng lại không đuợc
thấy em rất thí thú với những lại kẹo ngọt thì anh cả và anh hai luôn giấu cha để mang đến cho em
lúc ấy đại hoàng tử định đứng ra nhận tội nhưng thực chất cha chỉ mắng một mình em
nếu có thì chỉ nói vài ba câu với cả hai nguời kia
không chủ bị mắng em con bị phạt là lấy roi đánh vào chân
em không sợ bị đánh mà em sợ hai anh sẽ ghét mình nên nếu hai anh có làm sai thì em luôn đứng ra nhận tội thay
cứ nhiều lần thế thì em luôn bị đánh luôn bị phạt
dù là vậy nhưng em rất vui vì hai anh luôn yêu thương mình
nên em cứ thuận theo điều đó mà làm
dần dần tạo cho em một thói quen xấu luôn tự đổ lỗi hay nhận lỗi về bản thân dù có phải lỗi của mình hay không
nhưng hai anh đâu vì cái đó mới thương em
mà là vì em là em trai của cả hai nên họ mới yêu em
nhưng nếu em không phải là em trai thật sự...thì sao?
3
em đi đến một góc khuất rồi ngồi lên xích đu và ăn kẹo
cái nơi em đang ngồi là nơi em luôn trốn ra nếu có chuyện gì
???
ngài lại trốn ra đây nữa sao
Captain
"chỗ của nguơi sao"
Captain
"ta xin lỗi" /vội đứng lên/
Rhyder
nào tôi có nói gì đâu chứ
Rhyder
tôi chỉ hỏi thôi mà
hắn là nguời luôn trêu chọc và luôn hù dọa em
hắn luôn làm em ghét hắn để kế hoạch dễ dàng thực hiện hơn
nhưng em chẳng bao giờ em ghét ai
em còn sợ họ không thích em thì lấy đâu ra em ghét ai
Rhyder
ngài ăn thế này không sợ bị phát hiện sao? *thắc mắc thật đó*
Captain
"ta sợ chứ nhưng mà không sao hết"
Rhyder
sợ mà bảo không sao?
Captain
"nếu có phát hiện thì bị đánh chút thôi"
Rhyder
ngài là hoàng tử thì ai đánh ngài đuợc chứ?
Captain
"ai cũng đánh được hết á"
Captain
"họ không ghét ta là đuợc rồi" /cuời/
Rhyder
tôi không ăn thưa ngài
Rhyder
*có vài cái mà còn cho mình bị khờ à?*
Captain
"xin lỗi nhé ta không biết là nguơi không thích chúng"
Rhyder
không sao đâu thưa hoàng tử
Captain
/vỗ vỗ chỗ bên cạnh/
Rhyder
ngài muốn tôi ngồi sao?
Rhyder
nhưng... *xem xử lý thế nào*
Rhyder
nguời ngồi xuống đi
Captain
"nguơi ngồi thì ta ngồi"
Captain
/định đưa kẹo cho hắn/
Captain
*chắc không sao đâu nhỉ...*
Rhyder
*nhiều lúc như trẻ con ấy*
giữa khung cảnh nắng ấm và thêm vuờn hoa tươi tắn thì cả hai chỉ nhìn nhau
Anh Tú Atus
*có vẻ em ấy thích cậu kị sĩ kia*
Download MangaToon APP on App Store and Google Play