Khoảng Cách Tình Yêu [BangxQuy)
Chap1
Tác giả
Chuyện lần này của tớ thì tớ có lấy một chút ý tưởng từ quyển "Khoảng Cách Tình Yêu" và tớ chủ lấy cốt chứ k giống 100% như trog sách
Quý | 8 tuổi, có một người anh
Đạt | 12 tuổi anh của Quý
Bâng | 9 tuổi (thân phận ko tiết lộ)
Khoa | bằng tuổi Bâng và là bạn thân của Bâng (sẽ k xuất hiện nhiều ở mấy chao đầu)
Tiếng súng vang lên trong sự im lặng của tất cả mọi người bao gồm cả các HLV
Viên đạn ghim ngay giữa hồng tâm tại một lỗ hổng
NVP
BLV: Vâg thưa quý vị! Huy chương vàng cuộc thi bắt súng đã thuộc về Nguyễn Hữu Đạt trong cuộc thi bắt súng!
Nguyễn Ngọc Quý | Jiro🐆
Ba ơi... anh thắng rồi phải không ạ?
NVP
Ba của cậu: đúng rồi con anh trai con đã dành chiến thắng // gương mặt tỏ vẻ hài lòng //
Nguyễn Ngọc Quý | Jiro🐆
A! Anh ơi e ở đây nè! // cậu vẫy tay ra hiệu cho anh mình lại gần //
NVP
Ba của cậu: con làm tốt lắm! // vui vẻ //
Nguyễn Hữu Đạt | Phoenix 🦅
// đi lại chỗ 2 người // con của ba lúc nào chả vậy!
Nguyễn Ngọc Quý | Jiro🐆
Ba ơi! Chút nữa chúng ta đi đây vậy
NVP
Ba của cậu: chút nữa chúng ta sẽ đến thăm mộ mẹ rồi sẽ đi ăn có đc k?
Nguyễn Ngọc Quý | Jiro🐆
Dạa! // háo hức//
NVP
Chú Lâm: Cậu ngồi ở đâu vậy?
NVP
Ba của cậu: đằng sau này!
Chú Lâm là người bạn đã đồng hành cùng ba cậu từ thuở nhỏ đến bây giờ
Sau khi ra khỏi quán ăn, do quán ăn ở một nơi khá vắng vẻ nhưng đồ ăn ở đây lại rất ngon nên mỗi lần đến viếng mộ họ lại đến đó ăn
Mà cũng vì quán ở một nơi vắng vẻ nên thường hay có những vụ việc ko hay xảy ra.
Khi ra đến chỗ để xe họ lại nghe thấy tiếng ồn sau đó là những tiếng súng nổ vang lên. Hai người đàn ông vốn dĩ là 2 sĩ quan nên đã vội vàng rút súng ra rồi để hai đứa trả nép ở thành xe
Ở phía súng nổ, có một người đàn ông đang dắt một đứa trẻ ngang tuổi Ngọc Quý cắm đầu chạy về phía mấy người
Người đàn ông ra sức bảo vệ cậu bé ấy nhưng khia vừa chạy đc đến chỗ bọn họ lại bị một viên đạn bắt trúng. M.áu ở vết thương của người đàn ông kia chảy ra ướt đẫm áo rồi ông ấy thều thào vài chữ rồi ngừng thở
NVP
???: làm ơn hãy cứu lấy cậu bé ấy đừng để nó bị thương xin hãy giúp tôi!
Tác giả
tớ lấy một vài chi tiết trong sách và sửa lại để phù hợp vs chuyện á
Tác giả
Like cho tớ với ạaa😭👍
Chap2
NVP
Chú Lâm: Cậu đưa Ngọc Quý và cậu bé đi đi còn lại để tôi với Đạt lo!!
NVP
Bố của cậu: // cầm tay cậu và cậu bé kia chạy vào một con hẻm //
NVP
Bố của cậu: hai đứa ở trog thùng này phải thật im lặng và ko đc đẻ bọn chúng phát hiện ra chỗ trốn nghe chưa!// đặt hai đứa bé vào một cái thùng //
Cậu khẽ gật đầu con cậu bé kia sắc mặt vẫn lạnh tanh không chút sợ hãi hay run rẩy
Thóng Lai Bâng | Bánh🍪
...
Bố của cậu cẩn thận đặt lên trên thêm mội vài cái thùng rỗng sau đó chạy ra khỏi con hẻm nổ súng để dụ bọn chúng đuổi theo mình
Tiếng súng vang lên xé toạc cả bóng tối, bên ngoài tiếng súng ầm ĩ khiên cậu chit dám ngồi thu mình trong cái thùng ko dám nhúc nhích hay ho he j cả
Đến nỗi hai chân cậu tê cứng lại và bắt đầu khiến cậu cảm thấy khó chịu. Nhưng cậu vẫn cắn răng chịu đựng
Nguyễn Ngọc Quý | Jiro🐆
"Đau quá!"
Cậu bé kia giường như cảm nhận đc săc mặt của cậu liền đưa tay kéo chan cậu về phía mình rồi bát đầu dùng lực ấn vào lòng bàn chân của cậu. Cac động tác cứ lặp lại cả 2 bên chân khiến cậu cũng cảm thấy dễ chịu
Sau một hồi đấu súng ầm ĩ thì cuối cùng cũng đã im lặng hết
Thì có một ánh sáng mờ ảo khiến cậu tò mò
Đó là chiếc vòng ngọc lục bảo đang phát sáng của cậu bé kia, cậu cứ nhìn nó mãi rồi dường như cậu bé kia cũng nhận ra điều ấy rồi lấy chiếc vòng trong túi áo ra
Thóng Lai Bâng | Bánh🍪
Thích nó à?
Nguyễn Ngọc Quý | Jiro🐆
Dạ! // cậu khẽ trả lời //
Thóng Lai Bâng | Bánh🍪
Cho e mượn một chút đấy!// anh ném chiếc vòng về phía cậu //
Đang yên tĩnh thì bỗng bụng cậu bé kia réo lên
Nguyễn Ngọc Quý | Jiro🐆
Anh đói ạ? Cho anh này anh ăn đi! // nói r chìa ra một thanh sô-cô-la//
Thóng Lai Bâng | Bánh🍪
// cầm lấy tồi xé ra ăn // cảm ơn!
Vốn từ nhỏ cậu đã được huấn luyện thành một cậu bé cứng rắn và cậu cũng chx bgio đc ăn bánh kẹo hay đồ ngọt cho nên khi vừa cắn một miếng cậu đã bất ngờ vì lần đầu cậu đc ăn đồ ngọt
Nguyễn Ngọc Quý | Jiro🐆
Ngon lắm đk anh?
Thóng Lai Bâng | Bánh🍪
// gật đầu rồi cúi xuống ăn hết thanh sô-cô-la //
Nguyễn Ngọc Quý | Jiro🐆
// lấy tùe trong túi thêm vài cái nữa // này cho anh!
Thóng Lai Bâng | Bánh🍪
// cậu chìa tây ra nhận lấy // Cảm ơn!
Sau đó cậu kể cho cậu bé kia nghe đủ thứ nào thì đc đi chơi công viên, đc đi mua bánh kẹo rồi còn bảo sẽ dẫn cậu bé kia đi cùng...
Tác giả
Nay đi hc có thk lớp t đc ngiu tặng bim bim xog còn đưa nó cái kẹp tóc xog bảo kẹp vào balo
Tác giả
Xog cô t k cho mang đồ ăn vào lớp thế cô cn t ms hỏi thì có thk bảo vs cô là nó đc ngiu tặng xog con lớp trưởng vs con bí thư mới bảo vs cô là cno yêu nhau xog còn để avata tr đôi =)))
chap 3
Khi nghe tiếng động ở bên ngoài cả hai bắt đầu im lặng không dám ho he gì nữa vì họ rất sợ sẽ bị phát hiện.
Những chiếc hộp bên trên dần đc vứt ra, cậu rất sợ sẽ bị phát hiện r sẽ bị liên lụy nhưng bỗng cậu bé kia đứng bạt dậy đối mặt với những người kia
Cậu nhanh chóng bịt miệng lại vì sợ sẽ phát ra tiếng động
NVP
???: cậu chủ ở đây này! Mau đến đây đi
Một giọng nói vang lên vui mừng
NVP
???: cậu chủ có sao ko? Cậu vẫn ổn chứ?
Thóng Lai Bâng | Bánh🍪
Tôi k sao // sau đó chỉ vào cái thùng // bế em ấy ra cho tôi!
Bọn họ nhìn vào phía cánh tay cậu đang chỉ thì thấy một đứa cậu đang ngồi co ro bên trong thùng thì liền bế cậu ra
NVP
???: cậu bé này là ai vậy?
Thóng Lai Bâng | Bánh🍪
ko phải chuyện của anh! // anh đáp lại với giọng lạnh lùnh //
Nguyễn Ngọc Quý | Jiro🐆
Uhm... Trả cho anh này! // đưa chiếc vòng cho cậu bé kia //
Thóng Lai Bâng | Bánh🍪
Anh tặng em... Như vậy sau này e sẽ k sợ bóng tối nx // a vừa nói vừa đep chiếc vòng vào tay cho cậu //
Nguyễn Ngọc Quý | Jiro🐆
Nhưng... bố e bảo k đc nhận quà của ngkhac. Nhất là mấy món quà như vậy!
Thóng Lai Bâng | Bánh🍪
Uhmm... Coi như tiền anh trả em dẫn anh đi ăn kẹo có đc k?
Cậu vui vẻ cười nói khiến người đàn ông bên cạnh cx phải bất ngờ vì trc h cậu luôn có thái độ lạnh lùng và k cười nói với ai nhue cậu bé này nên rất bất ngờ
Nguyễn Ngọc Quý | Jiro🐆
Dạ đc nếu vậy e sẽ bảo ba dẫn anh đi ăn kẹo! // cậu vui vẻ đáp//
Khi nhắc đến ba cậu chợt nhớ ra điều j đó liền cất tiếng gọi
Nguyễn Ngọc Quý | Jiro🐆
Ba ơi... Ba!
NVP
???: chú e rằng.... Ba cháu đã...
Nguyễn Ngọc Quý | Jiro🐆
Ba cháu sao ạ? // cậu hồn nhiên đáp //
Câu hỏi của cậu kiến ng đàn ông ngập ngừng k dám nói ra vì sợ cậu bị tổn thương
Bởi vì câu hỏi ấy...' hồn nhiên đến đau lòng...'
Tác giả
Sáng nay nghỉ mà mắc bù bài tập nên k vt chuyện ^^
Tác giả
Chiều đi hc tối đi múa :)
Tác giả
Ê t cay bọn lp t vilii
Tác giả
Cno ship t vd thk t ghét ạ😇😇
Tác giả
Riếc khùng luôn =))
Download MangaToon APP on App Store and Google Play