Tiếng Việt
NovelToon NovelToon

Đóa Hồng Của Quỷ Dữ

Chương 1: GIÁN ĐIỆP

Cháy....cháy...cháy rồi....

Đám người chạy đôn chạy đáo, miệng không ngừng kêu toáng ngay khi phát hiện kho hàng lớn cách cảng Nam Kinh không xa, dự kiến sẽ được vận chuyển trong nay may. Thực ra, đây là kho hàng vũ khí trái phép mà ông trùm mafia Liêu Thất Bành không ngừng cử người ngày đêm canh gác, bảo vệ. Chẳng hiểu tại sao nó lại bốc cháy một cách kì lạ đến thế.

- "Lão Dĩnh, chắc chắn là có nội gián trong tổ chức. Nếu không làm sao kho hàng lại bất ngờ bốc cháy trong đêm như thế được?"

Một trong những tên thuộc hạ cất giọng suy đoán. La Hạo Tồn khẽ nhìn sang người đứng cạnh mình lúc này đang trở nên đay nghiến mà hắng giọng hối thúc thuộc hạ nhanh chóng dập lửa. Một lúc sau, người đàn ông bất ngờ xoay người lại. Hắn ta nhanh chóng rút từ bên trong chiếc áo choàng màu đen, dài qua gối của mình một khẩu súng lục rồi chỉa thẳng về phía La Hạo Tồn, nghiến răng nói chậm từng chữ:

- "Là mày. Chính mày đã cho người phóng hỏa kho hàng, đúng không?"

Khưu Tâm Dĩnh đanh giọng tra hỏi. Hắn là một trong những cánh tay phải đắc lực của ông trùm mafia -Liêu Thất Bành. Trong giới hắc đạo, ông ta chưa từng lộ mặt, nhằm tránh việc để lộ thân phận của mình với các kẻ thù khác trong giới, kể cả Khưu Tâm Dĩnh. Tất cả mọi chuyện, ông ta đều cho người gửi mật thư, ra lệnh cho thuộc hạ thay mình xử lí mọi chuyện. Có thể nói hiện tại, Khưu Tâm Dĩnh là một trong những người được ông ta trao lại quyền lực về mọi vấn đề của tổ chức ngầm này.

Nghe những lời buộc tội này, La Hạo Tồn lập tức quỳ gối, vái lạy liên tục. Giọng điệu anh gấp gáp, nhìn thẳng người đang tỏ ra nghi ngờ mình mà giơ tay thề rằng:

- "Lão Dĩnh, anh hãy tin tôi? La Hạo Tồn này chưa từng phản bội anh, phản bội tổ chức."

Mặc cho La Hạo Tồn không ngừng phân trần, nét mặt Khưu Tâm Dĩnh vẫn tỏ ra băng lạnh, trừng trừng nhìn người đối diện bằng nửa con mắt. Bất ngờ, một bóng đen bí ẩn từ trong đám người lúc này đang vô cùng hoảng loạn, tìm cách dập lửa khẽ vụt qua như gió, phút chốc thu hút được sự chú ý của Khưu Tâm Dĩnh. Bản thân La Hạo Tồn theo bản năng mà ngoái đầu nhìn theo. Nào ngờ, anh để lộ hình xăm có phần đặc biệt, là một dãy số. Khưu Tâm Dĩnh khẽ lẩm bẩm từng con số nhỏ được xăm trên ngần cổ của người phía trước. Sắc mặt anh lập tức tối sầm lại ngay khi giải ra chúng mà trợn trừng mắt. Không chút do dự, Khưu Tâm Dĩnh chỉa thẳng mũi súng về phía La Hạo Tồn, sau đó nhấn còi, đanh giọng mắng nhiếc:

- "Đồ khốn. Mày là nội gián, chết đi."

Đùng...

Tiếng súng nổ vang trời, làm sáng bừng một vùng không gian. Liền lập tức, cả cơ thể cao ráo của La Hạo Tồn lập tức ngã sầm xuống. Bị bắn bất ngờ khiến anh ch.ết một cách tức tởi, đôi mắt trợn tròn, chưa kịp khép lại, khóe miệng lúc này phun ra một ngụm máu tươi, sau đó tắt thở.

Trước cái chết của La Hạo Tồn khiến tất cả những tên thuộc hạ có mặt ngay lúc đó đều trở nên sợ hãi, dè chừng. Quả như lời đồn, Khưu Tâm Dĩnh ra tay một cách vô cùng dứt khoát nếu như phát hiện có nội gián trà trộn vào tổ chức Devil. Duy chỉ không ngờ rằng, thời gian qua, La Hạo Tồn đã khéo léo che đậy thân phận nội gián của mình. Vì để che đi hình xăm trên cổ, anh lúc nào cũng phủ lên một lớp nền trang điểm, nhằm che đi vết tích. Nhưng xui thay, vì nhiệm vụ quá gấp rút, cho nên anh nhất thời quên đi điều nhỏ nhặt này. Thậm chí còn vô tình để lộ hình xăm ngay trước mắt Khưu Tâm Dĩnh. Có lẽ, đây là số mệnh của anh. Nhưng chí ít, anh cũng đã thành công đốt cháy kho vũ khí trái phép của tổ chức Devil, đồng thời chứng kiến được cảnh đồng đội mình thành công trốn thoát khỏi lãnh địa kinh hoàng này.

Sở cảnh sát Nam Kinh...

Tiếng chuông điện thoại reo lên liên tục, phút chốc đã có người đi đến nhấc máy. Dáng người mảnh mai, cao ráo trong bộ trang phục cảnh sát oai vệ, bên hông vắt thêm khẩu súng nhỏ, giọng nghiêm nghị nói:

- "Điệp viên Mạch Đường Thi từ phòng 037 - cục điều tra tội phạm, buôn lậu đang nghe máy."

Trái ngược với sự điềm tĩnh của Mạch Đường Thi, người đàn ông ở phía đầu dây bên kia đang vô cùng hoảng loạn, không ngừng nấc nghẹn, giọng khàn đục, lên tiếng nói:

- "Hạo Tồn...Hạo Tồn đã bị tổ chức Devil nổ súng bắt chết rồi. Anh ấy đã bị bọn chúng phát hiện thân phận điệp viên."

Phịch...

Cả người Mạch Đường Thi bàng hoàng sau khi nghe hung tin mà buông lỏng chiếc điện thoại bàn đang cầm trong tay xuống. Ánh mắt cô đỏ ngầu, sau đó ngã khụy xuống đất mà ôm mặt bật khóc nức nở:

- "Không thể nào. Không thể nào. Hạo Tồn anh ấy là một người rất cẩn trọng trong mọi việc. Không có chuyện bị bại lộ thân phận như thế được?"

Liền sau đó, Mạch Đường Thi loạng choạng đứng bật dậy. Cô toan chạy ra ngoài thì đã bị người trước mặt từ phía ngoài tiến vào bên trong phòng kịp thời cản lại, lạnh giọng khuyên ngăn:

- "Đường Thi, cô là đang muốn làm gì đấy?"

Tống Luật, cấp trên của cô và cũng là người chịu trách nhiệm trong việc phái người âm thầm gia nhập Devil nhằm điều tra thân phận bí ẩn của người đàn ông tàn độc đang đứng sau tổ chức ấy với danh xưng là Liêu Thất Bành.

LIKE, BÌNH LUẬN TƯƠNG TÁC ỦNG HỘ MÌNH NHA

Chương 2: NHIỆM VỤ NGẦM

Đường Thi nước mắt ngấn dài, con ngươi đỏ ngầu, không kiềm lòng được mà uất ức nói:

- "Sếp, Hạo Tồn...Hạo Tồn...anh ấy..."

- "Tôi biết chuyện của cậu ấy rồi."

Tống Luật trầm giọng cắt ngang. Bởi lẽ, ông chính là người đầu tiên nhận được tin báo về cái chết của La Hạo Tồn. Kết cục này, ông đã từng nghĩ tới. Nhưng không ngờ, cuối cùng nó lại trở thành sự thật. Nhìn người trước mặt khóc đến mức sưng phù mắt khiến thâm tâm Tống Luật cũng cảm thấy có chút xót xa. Dù sao, ông cũng biết mối quan hệ thân thiết giữa Mạch Đường Thi và La Hạo Tồn. Hai người họ là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau. Cả anh và cô đều có chung lý tưởng là muốn trở thành những người hùng, vạch trần tội ác xấu xa của các thế lực ngầm. Ước mơ trở thành điệp viên của cả hai sớm đã thành hiện thực. Sắp tới đây, Mạch Đường Thi cũng chính thức nhận nhiệm vụ, tìm cách bước vào tổ chức Devil, nhằm trợ sức cho người bạn La Hạo Tồn của mình. Nhưng không ngờ, ngay khi cô sắp hoàn thành khóa huấn luyện thì lại nghe phải hung tin này.

- "Nghe nói Hạo Tồn bị một kẻ dưới trướng của tên trùm mafia Liêu Thất Bành bắn chết sau khi hắn ta phát hiện được ám hiệu điệp viên trên người cậu ấy."

Tống Luật giọng trầm lặng, tường thuật lại mọi chuyện cho người trước mặt nghe. Liền lập tức, hai tay Mạch Đường Thi khẽ siết chặt. Ánh mắt cô ngập tràn màu lửa hận, nghiến răng ken két, hỏi gằng từng chữ:

- "Vậy sếp có biết, kẻ đã nổ súng bắn chết Hạo Tồn là ai không?"

Nghe cô hỏi, Tống Luật chậm rãi rút chiếc điện thoại từ bên trong túi áo của mình ra, sau đó đưa cho cô xem một tấm ảnh. Người đàn ông với khuôn mặt vuông vắn, ánh mắt sắc lẹm cùng thần thái lãnh đạm, chẳng khác gì một tên ác quỷ.

- "Hắn tên là Khưu Tâm Dĩnh, người đã nổ súng bắn Hạo Tồn."

Mạch Đường Thi trừng trừng mắt nhìn thật kĩ gương mặt gã đàn ông này. Nội tâm cô lúc này chỉ hiện lên hai chữ "trả thù." Con người này đã cướp đi sinh mạng của người bạn tri kỉ suốt mấy chục năm của cô. Vì thế, trừ khi cô vẫn còn sống, bằng mọi giá, cô sẽ khiến cái tên Khưu Tâm Dĩnh này sống không bằng chết.

- "Đường Thi, cô có sẵn sàng tiếp tục nhiệm vụ còn dang dở của Hạo Tồn không? Chỉ cần cô tiếp cận được Liêu Thất Bành, thì chúng ta mới có thể tiêu diệt toàn bộ tổ chức ngầm của ông ta."

Ngừng một lát, Tống Luật vẻ mặt suy tính, trầm giọng nói tiếp:

- "Tôi sẽ xóa bỏ thân phận thật của cô, nhằm tránh việc bị người của Devil điều tra ra. Tuy nhiên, bên cạnh đó, do bên trong tổ chức ngầm vẫn có một vài người của chúng ta đang âm thầm thu thập chứng cứ. Cho nên, cô buộc phải học ngôn ngữ mật và phải xăm kí hiệu đặc biệt trên người. Phòng khi trường hợp cô xảy ra chuyện thì người của chúng ta mới có thể nhận biết, và tìm cách đến giúp đỡ cô."

Mạch Đường Thi nghiêm túc lắng nghe. Lúc này, Tống Luật đưa cho cô xấp tài liệu dày, lạnh giọng tiếp:

- "Nhưng để tiếp cận được trùm cuối, cô buộc phải lấy được lòng tin của tên Khưu Tâm Dĩnh. Bởi vì hắn chính là cánh tay phải đắc lực, thay Liêu Thất Bành xử lí tất cả mọi chuyện. Nghe đồn tên này là kẻ mồ côi, được Liêu Thất Bành nhận làm con cho nên bản tính vốn được ông ta rèn dũa trở thành một tên ác nhân, đứng thứ hai sau ông ta. Đây là những thông tin về hắn đã được Hạo Tồn gửi về sở cảnh sát trong suốt khoảng thời gian cậu ấy gia nhập tổ chức ngầm Devil. Cô mang về mà đọc thật kĩ, bởi vì tôi không muốn một nữ điệp viên xinh đẹp, bản lĩnh như cô tiếp tục hi sinh giống như người bạn thân thiết Lưu Hạo Tồn. Tuy nhiên, nếu như cô chưa sẵn sàng thì khoan hẳn thực hiện nhiệm vụ. Cô vẫn có thể tiếp tục làm việc trong văn phòng."

Tống Luật vừa dứt lời thì bên tai truyền đến giọng nói đầy cương quyết của người đối diện:

- "Không. Mạch Đường Thi tôi đã sẵn sàng bắt đầu nhiệm vụ."

- "Tốt lắm."

Tống Luật khẽ vỗ nhẹ lên vai của Mạch Đường Thi mà gật đầu mỉm cười, nhưng nét mặt vẫn tỏ ra lo lắng đến sự an nguy của cô. Chuyến đi lần này, quả thật lành ít dữ nhiều. Liệu kết cục của cô có giống như La Hạo Tồn?

Trở về nhà với tâm trạng nặng trĩu, Mạch Đường Thi khẽ nhìn lên di ảnh của cha mẹ mình. Cả hai người họ đều là điệp viên ngầm, đã hi sinh trong lúc làm nhiệm vụ. Chính có những tên ác quỷ, bất lương như Liêu Thất Bành, mới khiến cuộc sống của tất cả mọi người đều trong sự đe dọa. Không chỉ thế, ngoài việc buôn bán vũ khí trái phép, ông ta còn tiếp tay cho các kẻ xấu trong việc buôn bán nội tạng trẻ em. Thật không có tính người.

- "Cha, mẹ. Hạo Tồn bị kẻ ác giết chết đến cả việc không kịp nhìn mặt người thân lần cuối. Cậu ấy ra đi trong sự ủy khuất, đầy tủi nhục."

Nhớ lại gương mặt máu lạnh của Khưu Tâm Dĩnh, kẻ đã ra tay sát hại người bạn tri kỉ của mình khiến Mạch Đường Thi vô cùng căm phẫn mà đập mạnh tay lên bàn, đay nghiến nói:

- "Khưu Tâm Dĩnh, tao sẽ không tha cho kẻ sát nhân như mày đâu."

LIKE, BÌNH LUẬN TƯƠNG TÁC ỦNG HỘ MÌNH NHA

Chương 3: NHÌN NHẦM NGƯỜI

Tổ chức ngầm Devil...

Rầm...

Khưu Tâm Dĩnh vẻ mặt đay nghiến, đập mạnh bàn, nghiến răng chửi rủa khiến đám thuộc hạ tỏ ra dè chừng mà cúi lặng đầu.

- "Khốn kiếp. Không ngờ tao lại bị tên cảnh sát ngầm trà trộn dắt mũi."

Nói đến đây, Khưu Tâm Dĩnh trừng mắt nhìn quanh một lượt những tên thuộc hạ gần đó một lượt. Liền sau đó, hắn rút ra khẩu súng chỉa thẳng vào người đầu tiên, giọng tra khảo hỏi:

- "Nói. Mày có phải là gián điệp không?"

Ngay lập tức, tên thuộc hạ vội vàng lên tiếng giải thích:

- "Lão Dĩnh, chúng tôi cũng đã thấy kết cục của La Hạo Tồn rồi. Sao...sao bọn tôi cả gan, lừa anh được chứ?"

Tên thuộc hạ vừa nói dứt câu liền cảm nhận đầu súng lạnh băng đang dán sát lên giữa trán mà lập tức nhắm nghiền mắt lại. Hiện tại, Khưu Tâm Dĩnh nghi ngờ tất cả những tay sai đang có mặt tại đây. Sau vụ việc của La Hạo Tồn, hắn hiện tại không còn niềm tin vào bất kì một ai nào khác. Tâm trí hắn lúc này mặc định những người chung quanh toàn là kẻ thù của hắn. Chi bằng nổ súng giết sạch tất cả. Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.

Ngay khi Khưu Tâm Dĩnh sắp sửa nhấn còi thì bên tai bất ngờ vang lên giọng nói trầm đục, có phần uy nghiêm của người ở phía ngoài đang dõng dạc tiến vào trong:

- "Tự ý bắn người như thế khi chưa xác thực sẽ khiến tay con thêm bẩn đấy. Dù sao thì, Devil không phải là một tổ chức phi lý đến vậy, thích thì giết. Như thế càng khiến tất cả họ có cái nhìn không tốt về tổ chức của chúng ta. Con làm như thế sẽ gián tiếp khiến mục đích chia rẽ nội bộ của kẻ thù sớm thành công mà thôi."

Người đàn ông trung niên với mái tóc hoa râm, hiên ngang tiến vào trong đại sảnh. Ngay khi nhìn thấy ông, tất cả những thuộc hạ gần đó đều phải cúi thấp người chào hỏi.

- "Nhị đại, ngài đã đến."

Người đàn ông này tên là Trịnh Gia Thoại, người duy nhất nhìn thấy gương mặt thật của Liêu Thất Bành. Ông cũng chính là người chuyển lời lại từ người quyền lực nhất đến những thuộc hạ dưới trướng. Khi trước, ông ta cũng từng vang danh một thời trong giới hắc đạo về mức độ tàn ác, giết người không nương tay khiến ai ai đều phải khiếp sợ. Nhưng chẳng hiểu tại sao khi lớn tuổi, ông lại trở nên vô cùng điềm đạm, ít khi tham gia việc tranh giành quyền lực trong thế giới ngầm mà chỉ đưa ra lời khuyên tốt nhất cho tổ chức.

- "Chú Trịnh, con xin lỗi vì giận quá mất khôn."

Khưu Tâm Dĩnh hạ giọng đáp. Liền lập tức, Trịnh Gia Thoại mỉm cười nhìn anh, sau đó khẽ vỗ nhẹ lên vai, ôn tồn nói:

- "A Dĩnh, chú biết con tức giận như vậy đều là vì không muốn chứng kiến việc lão đại chịu tổn thất nặng nề."

Nghe hỏi, Khưu Tâm Dĩnh vẻ mặt có chút tội lỗi, khẽ gật nhẹ đầu, trầm giọng đáp:

- "Đúng vậy. Con không muốn khiến ông ấy phải thất vọng. Tất cả những chuyện mà ông ấy muốn, dù có tàn ác ra sao, con nhất định phải thực hiện chúng cho bằng được. Bởi lẽ, ông ấy đã cứu vớt cuộc đời tưởng chừng sắp nằm dưới đáy xã hội của con."

Bầu không khí vốn đang trầm lắng thì đột nhiên phía cửa truyền đến giọng nói lảnh lót của một tên thuộc hạ:

- "Nhị đại, Lão Dĩnh, bác sĩ điều trị riêng đã đến rồi ạ."

Lúc này, ánh mắt Trịnh Gia Thoại và Khưu Tâm Dĩnh đều đổ dồn về phía nữ bác sĩ trong chiếc áo blouse trắng trong tư thế ngẩng cao đầu, ánh mắt tràn đầy sự tự tin, dõng dạc tiến vào bên trong biệt thự. Mạch Đường Thi gương mặt lạnh lùng, mắt nhìn thẳng về phía hai gã đàn ông đang ở ngay phía trước. Cô rất muốn biết tên nào chính là Khưu Tâm Dĩnh. Cảm nhận đối phương có phần cảnh giác, Mạch Đường Thi lập tức nở nụ cười thân thiện, cúi đầu chào, dõng dạc tự giới thiệu:

- "Xin chào, tôi là Mạch Đường Thi, bác sĩ chuyên về điều trị tâm lý và cũng có chút kĩ năng về việc chữa trị vết thương ngoài da."

Lúc này, Khưu Tâm Dĩnh ánh mắt đầy cảnh giác mà nhíu mày nhìn chằm chằm người mới đến. Một lúc sau, anh lạnh giọng lên tiếng bắt bẻ:

- "Nơi này không có ai bị điên, cho nên không cần thuê một nữ bác sĩ tâm lý làm gì. Mau chóng đuổi cô ta rời khỏi đây đi."

Trước ngữ điệu ra lệnh này khiến tên thuộc hạ đứng cạnh Mạch Đường Thi phút chốc tỏ ra sợ hãi. Ngay khi hắn định kéo cô quay ngược trở ra thì bên tai vang lên giọng nói đầy bản lĩnh:

- "Nhưng nghe đồn dạo gần đây Lão Dĩnh thường xuyên mất ngủ, thậm chí gặp phải ác mộng. Không chỉ thế, tâm trạng có lúc lên xuống thất thường, chẳng phải là điều đáng lo ngại hay sao?"

Vừa nói, ánh mắt Mạch Đường Thi khẽ hướng về phía người đàn ông trung niên đang tỏ ra im lặng. Ngay khi cô quay người lại thì đã thấy người đàn ông có phần trẻ hơn, người luôn bắt bẻ cô ngay khi mới gặp hiện đang đứng rất gần, nhíu mày nhìn cô chằm chằm, lạnh giọng nói:

- "Cô là gián điệp được cài cắm vào đây thu thập thông tin đúng không? Hơn nữa, chuyện tôi thường xuyên mất ngủ, tại sao cô lại biết rõ đến thế?"

Nghe đến đây khiến Mạch Đường Thi khá bất ngờ. Hóa ra là cô nhìn nhầm người. Cứ ngỡ tên sát nhân Khưu Tâm Dĩnh lớn tuổi lắm, nhưng nào ngờ dáng vẻ hắn lại vỏn vẹn chỉ tầm chừng ba mươi mấy. Việc cô vô tình nghe những tên thuộc hạ gọi hắn là Lão Dĩnh cho nên nhất thời hiểu nhầm Khưu Tâm Dĩnh chính là Trịnh Gia Thoại đang đứng gần đó.

- "Hóa ra người này chính là Khưu Tâm Dĩnh. Được lắm."

Mạch Đường Thi nghĩ thầm trong bụng. Nhìn người trước mặt mình, khiến cô nhớ đến cái chết của La Hạo Tồn thê thảm ra sao mà mím môi, tỏ vẻ như chưa biết gì, vô tư đáp:

- "Anh suy nghĩ quá nhiều rồi đó. Tôi quả thực chỉ là một nữ bác sĩ bình thường mà thôi. Hơn nữa, với một người phụ nữ yếu đuối như tôi, việc trở thành gián điệp trà trộn vào những nơi như thế này, chẳng phải tự mình đâm đầu vào chỗ chết hay sao?"

LIKE, BÌNH LUẬN TƯƠNG TÁC ỦNG HỘ MÌNH NHA

Download MangaToon APP on App Store and Google Play

novel PDF download
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play